Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tế Luyện Sơn Hà - Thực Đường Bao Tử

Ta có một cái Tiểu Lam Đăng, đạp khắp gầm trời Cửu U... Vài lời của người dịch: Truyện kể về một thiếu niên tư chất bình thường, xuất thân thê thảm nhưng vận khí thì tốt đến mức "trong c*t chó cũng mò thấy vàng". (^3^)/ Văn phong khá tinh tế, miêu tả chi tiết nhiều sự vật sự việc dù rất nhỏ, lối kể khá hóm hỉnh, nhiều khi hài đến mức bật cười. Nhân vật chính - Tần Vũ qua lời kể tác giả hiện lên như một chàng trai thông minh kiểu khôn vặt, lươn lẹo, nói dối không chớp mắt, suy nghĩ lại rất hài. Nhưng đằng sau đó, ẩn chứa sự kiên trì, cứng cỏi, quyết đoán đến nhường nào... *** Mặt trời dần lặn xuống ở đằng tây làm cho cái oi bức ban ngày cũng dịu lại. Những tia nắng cuối ngày phủ lên vườn thuốc, mùi vị thơm ngát của những cây linh thực tản ra khắp nơi, mỗi loại một kiểu, đa dạng vô cùng. Tần Vũ cắm cúi buộc lại dây sắt của hàng rào chắn cho thật chắc, sau khi chắc chắn nó không thể nào tuột ra được, hắn mới đứng thẳng lên rồi ho khan một chặp, hai gò má trắng nhợt cũng dần ửng đỏ lên. Nắng chiều chiếu xuyên qua những sợi tóc phất phơ lên gương mặt thiếu niên của hắn, nửa khuôn mặt còn lại khuất trong bóng râm. Thân hình của hắn gầy gò, mặt mày không quá tuấn tú, trên mặt hắn lúc này rịn ra mấy giọt mồ hôi, dường như đang rất khó chịu trong người. Chuyện này nói ra cũng có nguồn cơn. Hơn nửa năm trước, một con lợn rừng xông vào vườn thuốc phá phách, vì người quản lý dược viên vì mềm lòng nên giúp hắn tránh được vận mệnh bị đánh tới chết. Những tổn thương sau trận đánh thừa sống thiếu chết ấy không được chữa trị kịp thời, dù có tên tiểu thử Thổ Đậu chăm sóc nhưng hắn vẫn bị nhiễm phong hàn, để lại di chứng đến giờ là những trận ho khan không ngớt. Bình thường sắc mặt của hắn luôn trắng bệch, thường bị người gọi là quỷ mắc bệnh lao. Những lúc như thế, Tần Vũ đều chỉ cười cười rồi tránh đi chỗ khác, sắc mặt tỏ rõ rằng mình không quan tâm. Hắn vốn là trẻ mồ côi, có thể nhịn thì sẽ nhịn, không bao giờ chủ động chuốc lấy phiền phức làm gì. Hiện tại, sau khi sửa sang xong mọi thứ, Tần Vũ cúi nhìn xuống tảng đá màu xanh dưới chân. Đá xanh là đồ vật nổi danh nhất ở phái Đông Nhạc, cứng rắn vô cùng, phẩm chất tuyệt hảo, được không ít môn phái tu hành ưa thích, muốn mua về để tu kiến lại sơn môn nhà mình. Nó được coi là sản phẩm trụ cột của phái Đông Nhạc, đã kiếm về cho môn phái không ít linh thạch. Tất nhiên, loại vật phẩm để tu luyện như linh thạch này không bao giờ tới được tay đám đệ tử ngoại môn như Tần Vũ, phần lớn sẽ rơi vào túi chưởng môn và các trưởng lão, một số nhỏ được phân phát cho các đệ tử chân truyền. Hắn ở phái Đông Nhạc đã bảy năm, dù có lấy ra toàn bộ của để dành chắc cũng không mua nổi một phiến đá xanh lót đường như thế này. Hắn vội vàng đè xuống cảm giác chua chát vừa dâng lên trong lòng. Hắn biết rõ tư chất của mình là bình thường nên cũng có một chút tính toán. Đã đến giờ! Tần Vũ thu lại cái xẻng, lau chùi một cách cẩn thận. Bởi vì đường đi trong vườn thuốc được lát đá xanh, phấn hoa, cánh hoa bị gió cuốn rơi ra thường lọt vào giữa các khe đá, rất khó làm sạch. Vì thế, cái xẻng này có một đầu nhọn nhỏ như hạt gạo, có gia trì thêm một chút tinh thiết của pháp khí nên độ sắc bén tăng gấp mấy lần bình thường. Thổ Đậu thường trêu đùa rằng đây coi như là thứ đáng giá duy nhất trên người Tần Vũ, cũng được coi là một kiện pháp khí hạng chín, thế nhưng vật này là tài sản của phái Đông Nhạc, hắn chỉ có thể sử dụng chứ không thể làm chủ. “Miệng của tên tiểu tử này thật thối!” Tần Vũ chửi nhỏ, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười. Đột nhiên, từ xa truyền tới một trận tiếng cười, cho dù đã cố tỏ ra vẻ tiêu sái nhưng vẫn không che giấu được mùi vị càn rỡ. Tần Vũ giật mình, nhanh chóng đứng sang một bên, cúi đầu chắp tay chào. “Tam sư huynh có tư chất nghịch thiên, chỉ trong hai mươi bảy ngày đã công phá bảy tầng luyện khí, bước vào Trúc Cơ. Đây là kỷ lục chưa từng có kể từ khi Đông Nhạc ta lập phái tới nay.” “Đâu chỉ có ở phái Đông Nhạc, nhìn khắp mười vạn dặm quanh khu vực phía Nam quốc gia này, cũng chẳng có ai có thể sánh kịp với sư huynh Ngụy Úy của chúng ta.” “Ngụy Úy sư huynh, tiểu muội có vài vấn đề khó hiểu trong lúc tu hành, không biết tối nay sư huynh có rảnh không?” “Trương sư muội, sư huynh Ngụy Úy là nhân vật bậc nào chứ, thời gian tu hành mỗi ngày đều đã sớm được sắp xếp rồi, muội muốn cùng sư huynh trao đổi thì phải hẹn trước ít nhất ba ngày.” Đám người thi nhau nói, người cười hớn hở nhất trong đám là vị Tam sư huynh kia, hai bên phải trái có tới mấy nữ tử trẻ tuổi cười e lệ như hoa lan, trong lúc bước đi còn vô tình vô ý đụng chạm vào thân thể hắn, ánh mắt đầy sự sùng bái khiến cho người ở giữa có cảm giác như trên mây. Ánh mắt Tần Vũ hơi hoảng hốt. Tam sư huynh Ngụy Úy, không rõ quê quán, theo lời hắn từng khoe khoang thì tổ tiên của hắn từng là giáo úy trong hoàng gia, tu vi đạt tới Kim Đan. Từ khi được phán định hắn có thiên phú tu hành, người trong tộc đã sửa lại tên cho hắn để mong một ngày hắn trọng chấn lại uy danh gia tộc, đạt tới được sự nghiệp như của tổ tiên ngày trước. Lúc trước, nghe những lời ấy, ai cũng cười cợt. Tên của Tam sư huynh này đúng là nghe rất khí thế, thế nhưng bản thân con người hắn lại bẩn tính không chịu nổi, lời nói hống hách, lòng dạ hẹp hòi, luôn tính toán hơn thua, căn bản chẳng có chút uy thế nào của giáo úy hoàng gia với lực lượng nghiêng trời lệch đất cả. Nhưng bắt đầu từ hai tháng trước, Tam sư huynh liền trình diễn một hồi thần kịch tựa như rễ cỏ bật ngược, trong hai mươi bảy ngày phá bảy cấp Luyện Khí, xông thẳng lên Trúc Cơ. Từ đó hắn càng thêm đột phá dũng mãnh, nghe nói hôm trước đã đạt tới Trúc Cơ tầng thứ ba. Tốc độ tu hành nghịch thiên như thế, đừng nói là ở phái Đông Nhạc, dù tính trong các đại phái tiên đạo hùng cứ một phương, hắn vẫn là kẻ sổ một. Ngày Tam sư huynh Trúc Cơ thành công, nước mắt Chưởng môn tuôn đầy mặt, cả đêm ở trước bài vị các vị tổ sư, đến hôm sau liền khai đàn thu Tam sư huynh làm đệ tử. Đến khi đó, coi như Tam sư huynh đã “qua cơn bĩ cực đến hồi thái lai”, trở thành đệ tử chân truyền của chưởng môn, thật sự là uy phong hiển hách. Ngày hôm ấy, gần nghìn đệ tử ngoại môn của phái Đông Nhạc đều đỏ mắt ngưỡng mộ. Đến hiện tại, Tam sư huynh trở thành người được kỳ vọng sẽ chấn hưng môn phái trong tương lai, danh tiếng át hết đám đệ tử chân truyền khác trong phái, phong quang vô hạn. “Chư vị sư đệ, sư muội quá khen rồi. Vi huynh mới bước vào con đường tu hành, không thể kiêu ngạo được, các đệ muội cũng đừng đùa ta nữa.” Vẻ mặt của Ngụy Úy đầy vẻ rụt rè khiến cho đám người kia lại nhao nhao thêm một chặp, nào là “Sư huynh khiêm tốn”, hoặc là “Chúng ta toàn nói sự thật”, “Sư huynh tâm như bàn thạch, sao có thể bị chúng ta tác động chứ.” Một nhóm đi lướt qua, ánh mắt Tam sư huynh dừng lên trên người Tần Vũ một thoáng, nhưng sau đó nhanh chóng thu về, vẻ mặt hờ hững. Hai bên đã không còn cùng một cấp độ, đã định ngày sau sẽ không gặp lại nữa, dù lúc trước quen nhau thì sao chứ? Tiếng cười nói xa dần, mơ hồ còn có cả tiếng con gái dỗi hờn, dường như là Tam sư huynh vừa trêu chọc mấy vị muội muội trẻ tuổi nên bị ăn mấy cú đánh yêu từ các nàng. Tần Vũ bình tĩnh đứng thẳng dậy, quay đầu nhìn đám người đang xa dần. Hắn chậm rãi cất bước, ánh nắng chiều chiếu lên bóng lưng đơn bạc như một thân trúc cô đơn của hắn. Hoàn thành công việc, hắn không quay về chỗ ở ngay mà đi qua vài con đường, đi dọc xuống núi một quãng, sau đó đi vào một thung lũng vắng vẻ. Nơi này cây cối um tùm, gần như không có dấu chân con người. Tần Vũ thở dốc một hồi, hai mắt híp lại, nhanh chóng tìm được chỗ đánh dấu trên mặt đất, ở đó bùn đất hơi lõm xuống. Ngồi xổm xuống, nhìn kỹ dấu chân in lại thiếu mất một móng trước, hắn nhếch miệng cười. Cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi! Trong cốc này có lợn rừng đi lại, chính là tên tiểu tử nửa năm trước xông vào vườn thuốc, hại hắn suýt bị đánh chết kia. Tần Vũ để ý rất lâu, mãi mấy ngày trước mới phát hiện được tung tích của nó. Không tiến vào trong, Tần Vũ đi cà nhắc về phía một gốc cây lớn, thấy bẫy mình đặt vẫn còn nguyên thì lại theo đường cũ quay về. Linh lực xung quanh môn phái khá nồng đậm nên đám lợn rừng cũng trở nên lanh lợi hơn rất nhiều, cực kỳ mẫn cảm với mùi con người, hắn không muốn bị thất bại trong gang tấc. Hắn ra tay đối phó với con lợn rừng kia, một phần vì muốn báo thù, nhưng cũng còn có nguyên nhân khác. Lúc trước Tần Vũ từng nghe người khác nói rằng con lợn rừng này bị thiếu mất một góc ở đầu móng trái, mấy năm nay liên tục ăn trộm cây thuốc trong vườn nên toàn bộ da thịt trên người nó đều chứa đầy linh lực. Thứ hắn nhắm tới chính là phần Linh lực này, nếu có thể bắt được con lợn đó, ăn thịt nó, xem chừng có thể trị được bệnh cũ. Một mạch quay về chỗ ở, theo thường lệ, hắn lại gặp vài nhóm người, phải nghe vài câu trêu chọc. Tần Vũ cúi đầu cười chua chát. Đến khi về tới tiểu viện của mình rồi, sắc mặt hắn mới khôi phục lại như thường. Hắn rửa mặt qua loa rồi chậm rãi ăn cơm, nhai nuốt từng li từng tí một. Hắn biết rất rõ tình trạng của cơ thể mình, đến giờ vẫn chẳng chuyển biến tốt lên chút nào, những cơn ho khan và cơn đau mỗi lúc một nhiều thêm, mấy ngày gần đây thậm chí trong đờm còn có lẫn cả máu. Trong lòng hắn sợ hãi vô cùng, hắn cố nén không suy nghĩ lung tung nữa, ra sức ăn nhiều thêm một chút. Ăn xong, hắn thu thập bát đũa, lẳng lặng nghỉ ngơi, chờ cho tâm tình trong lòng lắng xuống mới bắt đầu tu luyện. Thực ra, đệ tử ngoại môn cũng có thể tu luyện, đã được gia nhập môn phái tu tiên thì điều kiện tiên quyết là phải có tư chất tu hành, chẳng qua bọn hắn kém hơn người ta một chút mà thôi. Đệ tử ngoại môn phái Đông Nhạc lúc vào sẽ được nhận một bí kíp tu hành chỉ có ba trang. Dù Tần Vũ còn lơ mơ với con đường tu luyện cũng thừa biết đây là thứ hàng khiếm khuyết, cấp độ còn thấp tới dọa người, căn bản còn không được tính là công pháp tu luyện gì cả. Nhưng ngoài nó ra thì Tần Vũ hắn còn có lựa chọn khác sao? Thế nên hắn không bao giờ phàn nàn, bảy năm qua, ngày nào cũng nghiêm túc tu luyện, chưa từng dừng lại một ngày nào. Hiện tại, hắn đã miễn cưỡng tiến vào Luyện Khí tầng hai. Hắn vận khởi công pháp, có thể cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo như hơi thở lưu chuyển trong cơ thể mình, khiến cho cơ thể thoải mái hơn một chút. Một lúc lâu sau, Tần Vũ mở mắt, sâu trong đáy mắt hắn xẹt qua một tia ảo não. Hắn có thể thấy sau mỗi lần tu hành, ngực sẽ đỡ đau hơn một chút, nhưng pháp lực của Luyện Khí tầng hai vẫn quá yếu, căn bản không thể nào trừ tận gốc tai họa ngầm trong cơ thể hắn được. Hơn nữa, mỗi lần pháp lực lưu chuyển qua lồng ngực đều bị hao tổn một ít, tuy rằng không nhiều lắm nhưng vẫn là vượt quá tốc độ bổ sung của hắn. cho tới bây giờ, cảnh giới tầng hai cũng đang lung lay, sắp bị đánh xuống tầng một. Nếu chỉ dựa vào pháp lực của Luyện Khí tầng một, e là bệnh sẽ lập tức bộc phát. Vì vậy, mỗi ngày hắn chỉ dám tu hành một canh giờ. Đứng dậy, giãn gân giãn cốt một hồi, hắn đẩy cửa ra ngoài, bắt đầu chậm rãi chạy trên con đường nhỏ vắng vẻ. Loại vận động này đối với thân thể Tần Vũ hiện tại là một khiêu chiến không nhỏ, nhưng vì có thể giúp huyết khí lưu thông nên hắn vẫn cắn răng chịu đựng, kiên trì tới cùng. Hộc! Hộc! Tiếng thở dốc ồ ồ như tiếng kéo của ống bễ cũ, trên khuôn mặt trắng bệch của thiếu niên dần dần ửng đỏ. Sau nửa canh giờ, Tần Vũ dừng chân, thân hình lung lay, tai bắt đầu ù đi. Hắn cố gắng đứng thẳng người, nhắm mắt điều chỉnh hô hấp, đợi nhịp tim quay về bình thường, hắn mới xoay người theo đường cũ trở về. Chạy nửa canh giờ, thời gian quay về còn tốn hơn, thường về đến chỗ ở thì trời đã tối mịt, hôm nay cũng không ngoại lệ. Tần Vũ lê thân thể mệt mỏi, đến lúc sắp đi hết đường nhỏ thì trên mặt đột nhiên xuất hiện vẻ kinh nghi. Khi còn nhỏ, hắn phát hiện ra ngũ giác của mình hơn hẳn người thường, tầm mắt, thính giác càng phát triển. Lúc này trong tiếng gió đêm còn có một âm thanh khác, cẩn thận lắng nghe có thể đoán được nó phát ra từ sau con dốc. Qua con dốc không xa chính là sơn cốc mà con lợn rừng kia thường qua lại, chẳng lẽ bẫy mà hắn bố trí đã được phát động? Trong lòng vui vẻ, thân thể mệt mỏi đến gần như kiệt sức của Tần Vũ không biết lấy ở đâu ra thêm lực lượng, quay người xông lên sườn núi. Linh lực ở phái Đông Nhạc khá nồng đậm, cỏ dại sinh trưởng từ năm này qua năm khác nên phẩm chất cũng biến đổi theo. Ví dụ như dây leo này, bình thường là thức ăn cho gia súc của nông phu hương dã, nhưng mọc ở nơi núi cao này lại cứng cỏi như da trâu vậy. Tần Vũ xông qua vô số dây leo rậm rạp, hai chân mỏi nhừ, nhưng tinh thần hắn đang rất phấn khởi nên cũng chẳng để tâm. Một lèo xông lên sườn núi, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh, quả nhiên là có tiếng truyền ra từ trong cốc, ánh mắt hắn càng thêm sáng rực. Nhưng đến khi hắn tới gần, một tiếng hét thảm thiết đột nhiên truyền tới, bước chân Tần Vũ lập tức khựng lại. Ngụy Úy! Âm thanh này là của hắn, tuyệt đối không sai! Sao hắn lại ở đây? Tần Vũ biết, sợ là ngay từ đầu hắn đã bị nhầm rồi. Mùi máu tươi xộc vào mũi khiến hắn toát mồ hôi lạnh, lặng lẽ quay người định rời đi. Đột nhiên trong lòng co rút, hắn lập tức nằm sấp xuống mặt đất không do dự. Xoẹt…! Một trận gió sắc bén xé rách áo ngoài vốn đã cũ nát của hắn, ép đầu hắn dán chặt xuống đất. Áo ngoài của Tần Vũ đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt sũng. Nếu vừa rồi bị đánh trúng, chỉ sợ hắn đã đầu một nơi, thân một nẻo. “Vị sư đệ này, nếu như đã tới thì sao phải sốt ruột rời đi làm gì?” Đại đồ đệ của Chưởng môn sắc mặt trắng nhợt nhưng vẫn treo nụ cười trên môi, giọng điệu ôn hòa, hoàn toàn không có vẻ hung lệ như vừa rồi khi ra đòn sát thủ. Ngụy Úy ngã trên mặt đất, một vết thương kéo dài từ ngực xuống tới bụng, máu tươi của hắn rơi đầy trên đất, đang thở dốc một cách khó khăn như cá bị ném lên bờ, chẳng còn chút vẻ cuồng ngạo nào của ban ngày nữa. Thấy rõ diện mạo người tới, đôi mắt hắn đột nhiên sáng rực, hét lớn: “Tần Vũ sư đệ, mau giúp ta, Hàn Đống bị điên rồi, hắn muốn giết ta!” ... Mời các bạn đón đọc Tế Luyện Sơn Hà của tác giả Thực Đường Bao Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hành Trình Huyền Thoại
Tên eBook: Hành trình huyền thoại (full prc, pdf, epub) Tác giả: Jony Đoàn Thể loại: Võng du, Dị giới, Huyền ảo, Văn học Việt Nam Nguồn: diendan.garena.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Hành Trình Huyền Thoại, cái tên đã gây nên biết bao sóng và gió trong làng tiểu thuyết mạng viết về tựa game Liên Minh Huyền Thoại. Tốn biết bao giấy mực của các con nghiện khi bình loạn về nó, bao nhiêu đêm trằn trọc không ngủ để luyện bộ truyện này. Và không ít người vừa ăn cơm vừa cầm cái điện thoại bên cạnh để ăn đọc kết hợp. ( cái này công nhận )  Bạn cảm thấy xúc động trước tình cảm của những cô gái xinh đẹp như Sona, Nami, hay Miss Forturne v..v….,những mỹ nhân ngoài lạnh nhưng bên trong thì hừng hực lửa tình yêu, dành cho tên đầu đá John. (GATO luôn) Bạn cảm thấy xót xa cho một thiếu nữ xinh đẹp như Sally, đã đánh đổi cả tính mạng cho người mình yêu để giờ đây phải nằm trong quan tài băng đá lạnh lẽo.  Bạn trông thấy 1 thiếu niên bình thường, từ bên ngoài đến cốt cách nhưng đã không ít làm nên cái điều phi thường mà trước giờ chưa ai làm được. Bạn nhận thấy hàng loạt các bí mật đang nằm đầy rẫy trong các chi tiết của cuốn truyện chưa được khai mở thì Hành Trình Huyền Thoại đã kết thúc. Sau khi Hành Trình Huyền Thoại kết thúc tác giả đã nhận được rất rất (phải nói là cực nhiều) các đơn khiếu nại của đọc giả, cũng như phẫn nộ vì sao truyện lại có một kết thúc “ác độc” đến thế, để những thần tượng của họ lần lượt nếm trải những nỗi khổ không gì tả được và tác giả đã được những người cuồng loạn ấy (hầu hết là người đã đọc qua truyện) hãm hiếp buộc phải viết tiếp phần 2 (cuồng dễ sợ  ), tất nhiên để đáp ứng lại tình cảm điên cuồng mà mọi người đã dành cho Tác phẩm đầu tiên của tác giả.  Mời các bạn đón đọc Hành trình huyền thoại của tác giả Jony Đoàn.
Lật Mở Thiên Thư Tập 1
Tên eBook: Lật mở thiên thư (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Đường Tiểu Hào   Thể loại: Huyền ảo, Phiêu lưu, Mạo hiểm, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Ngày phát hành: 09/02/2015   Số trang: 580   Giá bìa: 129,000 đ   Người dịch: Trần Hữu Nùng   Nhà xuất bản: Nxb Văn học   Nhà phát hành: Văn Chương   Chụp pic: Lâm Ngọc Anh   Type: hakhuong, undead_nd, koi_fish:, Thanh Y   Beta: hallymoon   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu: Một con người có biệt tài phục chế, mô phỏng, tái tạo. Một cuốn sách Thiên thư chỉ rõ bản chất của vạn vật trên thế gian. Phó Thanh có trong tay cuốn kỳ thư tổ tiên truyền lại, cuốn kỳ thư khiến cho mấy thế hệ nhà Phó Thanh phải tan tác. Giáo sư Chung, rồi người đẹp bí hiểm Thạch Bình Nhi xuất hiện. Đường Tiểu Bạch, Mông Nhân - bạn thân của Phó Thanh ngẫu nhiên gặp một nhân vật kỳ lạ có khả năng tái tạo, mô phỏng giống hệt người khác khiến cho các câu chuyện ngày một trở nên rối tung lên. Lại một Tập đoàn X lao vào thám hiểm tìm kho báu. Tất cả cuốn vào một dòng xoáy truy tìm kho báu của những người trẻ tuổi chứa đựng vô vàn sự kỳ bí, khiến cho Thiên thư ngày càng trở nên kỳ ảo. Và rồi từ đó một bức màn bí mật dần được vén lên, một tổ chức bí mật từ đời Thanh lộ ra ánh sáng... Liệu Thiên thư có chứa đựng những bí mật về trường sinh bất tử thật không? Hay là nó ẩn chứa những bí mật về các ngôi mộ cổ lừng danh Trung Quốc và kho báu trong đó? *** Được ví như Mật mã Tây Tạng - tải eBook, thậm chí có phần nổi hơn. (Tế Như) Cuối thu sang đông, thời tiết vẫn vô cùng oi bức, có những sự việc có vẻ như đơn giản nhưng thực tế lại rất phức tạp. Nếu muốn nghiên cứu nó, e sẽ phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể biết được kết quả. (Đường Tiểu Hào) Tác giả Bút danh: Đường Tiểu Hào Giới tính: Nam Tứ chi lành lặn, bộ não phát triển bình thường. Yêu tổ quốc, yêu cuộc sống. Chỉ thích viết tiểu thuyết, không có sở thích gì không hay. Các tác phẩm của Đường Tiểu Hào đều có nội dung lành mạnh, nỗ lực vươn lên, phù hợp với các độc giả mọi lứa tuổi (nếu là độc giả dưới 5 tuổi, cần có phụ huynh hướng dẫn đọc). Mời các bạn đón đọc Lật mở thiên thư của tác giả Đường Tiểu Hào.  
Kiếm Động Cửu Thiên - Cô Đơn Địa Phi
Tên eBook: Kiếm Động Cửu Thiên (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cô Đơn Địa Phi  Thể loại: Huyền ảo, Kiếm hiệp, Dị giới, Văn học phương Đông Nguồn: vipvandan.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Kiếm Động Cửu Thiên là truyện kiếm hiệp, dị giới lại mang yếu tố huyền huyễn đầy màu sắc. Huyền Càn đại lục, tông môn san sát, cường giả vô số. Thiếu niên Chu Hằng dựa vào một thanh đoạn kiếm màu đen thần bí trong đan điền, từ Nguyên Thạch Trấn nho nhỏ đi ra và ở trong đại thế này chiến ra một mảnh thiên địa. Người cùng hung cực ác, giết! Người chèn ép thân hữu ta, giết! Người cản trở ta thành đạo, giết! Đăng thiên lộ đạp khúc hành ca, một kiếm nơi tay, thiên hạ độc tôn! Về cảnh giới trong Kiếm Động Cửu Thiên: Luyện Thể Cảnh: có mười hai tầng chia làm bốn cảnh giới. Tụ Linh Cảnh: có nhất trọng thiên; nhị trọng thiên; tam trọng thiên Liệu có những điều kì bí gì đang chờ đón, còn những bất ngờ gì nữa đây, liệu mọi thứ vẫn sẽ vần xoay hay lại như một điều cố hữu, đâu là đoạn kết cuối cùng cho truyện. Mời các bạn đón đọc Kiếm Động Cửu Thiên của tác giả Cô Đơn Địa Phi.
Xứ Cát - Frank Herbert
Tên eBook: Xứ Cát (full prc, pdf, epub) Tác giả: Frank Herbert Thể loại: Kỳ ảo, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây Bộ sách: Xứ Cát Dịch giả: Trần Tiễn Cao Đăng   Nhà xuất bản liên kết: Hội nhà văn   Số trang: 712   Kích thước: 16 x 24 cm   Giá bìa: 120 000 VND Sửa lỗi chính tả: Cáo Chín Đuôi, Thu Phương, Sói Cô Độc, Lăn Không Cần Bánh, Đậu Tuấn NA, Shi Béo Beta: Đào Tiểu Vũ   Nguồn: fb.com/Ebook.Full.Prc Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu:    Một thời điểm rất xa trong tương lai…    Từ đời này sang đời khác, người Fremen trên hành tinh sa mạc lưu truyền lời tiên tri về một đấng cứu tinh sẽ dẫn dắt họ giành lấy tự do đích thực…    Từ thế hệ này sang thế hệ khác, những nữ phù thủy Bene Gesserit mỏi mòn chờ đợi sự xuất hiện của một B.G. nam giới duy nhất, người có thể vượt qua mọi giới hạn không gian - thời gian…    Là Lisal al-Gaib của người Fremen, là Kwisatz Haderach của học viện Bene Gesserit, chàng công tước trẻ tuổi Paul Atreides đã làm tất cả những gì có thể để thay đổi định mệnh đó. Cha bị giết chết, mẹ bị cho là kẻ phản bội, gia tộc bị tàn sát, bản thân bị săn đuổi đến đường cùng, Paul đơn độc dấn thân vào một cuộc phiêu lưu sinh tử, không hề biết rằng mỗi hành động của mình sẽ góp phần quyết định vận mệnh của cả thiên hà. Sa mạc Arrakis khắc nghiệt tưởng như sẽ là nơi chôn vùi vĩnh viễn vinh quang của gia tộc Atreides, nhưng hóa ra lại thành điểm khởi đầu cho một huyền thoại mới…    Là một trong những cuốn tiểu thuyết khoa học giả tưởng bán chạy nhất mọi thời đại, Xứ Cát không chỉ là lựa chọn đối với những tín đồ của Chúa nhẫn, Chiến tranh giữa các vì sao… mà còn chinh phục độc giả đủ mọi lứa tuổi, mọi tầng lớp và sở thích bởi sự đa dạng và phức tạp của con người và không gian trong truyện, bởi sự tinh tế trong xây dựng tâm lý, bởi sự hấp dẫn, căng thẳng và bất ngờ của cốt truyện, bởi sự độc đáo và thú vị của khối lượng kiến thức khổng lồ cũng như bởi sự hấp dẫn trong những tư tưởng về tôn giáo, về tự do, về tình yêu, về sự sống và cái chết…    Nhận định    Độc nhất vô nhị… Không gì có thể sánh nổi, ngoại trừ Chúa nhẫn.  Arthur C. Clarke  Có lẽ khó khăn lớn nhất khi đọc quyển sách này chính là phải đặt nó xuống.  Classic Sci-Fi    “Bức tranh toàn cảnh về một xã hội ngoài hành tinh hoàn thiện và chi tiết hơn bất kỳ tác giả nào trong lĩnh vực này từng dựng được… Một câu chuyện lôi cuốn vừa bởi hành động vừa bởi tầm nhìn triết học.”  Washington Post Book World   Mời các bạn đón đọc Xứ Cát của tác giả Frank Herbert.