Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Thể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, hài hước, oan gia, thuần khiết, HE. Editor: Bách Linh Dạ Ngưng nhìn thấy Tiếu Vũ Hàm lần đầu tiên đã coi nàng là trộm mà đuổi bắt. Lần thứ hai gặp lại, Dạ Ngưng đang ở trạng thái uông say lại tóm vào bộ ngực của cô nàng để đứng vững. Lần gặp thứ ba, Dạ Ngưng đùa giỡn đã bị bắt ngay tại chỗ, mời vào phòng làm việc...bảo khố chứa các thể loại AV chỉ chút nữa thôi bị tiêu hủy hoàn toàn. Lần gặp thứ tư, Dạ Ngưng chăm chú xem AV ngon lành trong bảo khố, chẳng may thanh âm kích tình kia lại bị thoát ra, vang dội cả phòng học……Lần thứ năm………… *** Xin đừng để 2 chữ “thuần khiết”/ “trong sáng” đánh lừa, truyện này mà có thể gọi là “trong sáng” thì mình đi đầu xuống đất (。・ω・。) *** Nghe tiếng đồng hồ tích tắc kêu vang, nằm trên giường, Dạ Ngưng nhìn chằm chằm trần nhà cả nửa ngày, đá một cái đạp tung chăn, có chút buồn bực. Hôm nay nàng phát hiện một truyện khá hay, liền dùng di động xem hết cả nửa ngày cuối cùng cũng xong, quả nhiên mà, nữ nhân vật chính bị một ngự tỷ (1) khống chế, lại còn có rất nhiều ngự tỷ tiêu sái xinh đẹp khác yêu thích, chính là một tiểu bạch mặt mày trắng nõn, đầu óc trong sáng, thân thể cũng trắng. Thực ghen tị, thực hâm mộ, vì sao lại thế chứ? Đây là vì lí do gì chứ? Vì sao tiểu bạch đều được người ta yêu thích như thế? Nàng cũng là một "tiểu bạch kiểm" mà sao không có ai thích?! Vì để trở thành "tiểu bạch kiểm", Dạ Ngưng đã được chuẩn bị đầy đủ từ tinh thần đến vật chất, từ nhỏ mẹ đã bỏ công sức nuôi dưỡng dạy dỗ vất vả, yêu thương nàng chẳng khác gì chăm sóc một đứa con trai, giáo huấn tư tưởng cô gái nhỏ được nuông chiều, trong nhà tuy rằng không dư dả gì, chỉ đủ sống, nhưng mỗi tháng mẹ nàng đều nhất định phải lục tung nhà, đào ra mấy đồng đưa nàng để mua một lọ mật ong Dabao SOD. (2) "Nếu muốn da trắng đẹp, hãy sớm dùng Dabao." Lời này thật hoàn toàn chính xác, từ khi Dạ Ngưng dùng Dabao để rửa mặt, mỗi ngày trên người đều tỏa ra một làn hương thơm, mặt cũng trắng, làn da cũng mịn, cả người đều tươi trẻ xinh đẹp lộng lẫy, nhưng vì sao chứ? Vì cái gì một người vĩ đại như nàng lại không có ngự tỷ nào yêu? Thở dài, Dạ Ngưng hất chăn ra, vuốt vuốt mái tóc, đi rửa mặt. Hôm nay là ngày đầu tiên nghiên cứu sinh nhập học, nghe nói lãnh đạo trường còn rất coi trọng, tổ chức cái gì mà nghe rõ kêu - "Buổi gặp gỡ của các tân nhân tài". Lúc nhận được thông báo, nàng còn dối lòng, nghẹn họng nói cám ơn giáo sư, trong bụng thầm nghĩ, cảm ơn cái đầu ý! Giữa ngày hè nóng nực mà lại còn mở hội gặp mặt? Lại còn "tân nhân tài", giờ chỉ cần tùy tiện lấy cục gạch ném trúng một người, có lẽ chính là một nghiên cứu sinh! Đánh răng, rửa sạch bọt kem, Dạ Ngưng nhìn mình trong gương, quầng thâm dưới mắt trông rất giống gấu mèo, thở dài. Thật không biết nhiều năm đèn sách rốt cuộc là vì cái gì, văn bằng hiện tại cũng chẳng khác gì tờ giấy trắng, không dùng vào đâu, aish, mà cả cái trường đại học to như vậy, ngay cả bóng dáng một ngự tỷ cũng không có, thực đáng tiếc. Sáng sớm đúng giờ cao điểm, Dạ Ngưng miệng ngậm bánh bao, chen chúc lên xe bus công cộng, nhìn người đàn ông trung niên ở phía trước, hai bên lỗ tai đeo headphone màu vàng trông như rỉ tai, thầm cảm thán. Chậc chậc, nhìn tố chất người này mà xem, rõ ràng phụ nữ có thai đứng đó mà không chịu nhường chỗ ngồi! Nuốt gọn mẩu bánh bao cuối cùng, Dạ Ngưng đẩy đẩy đám người đi tới chỗ chị gái mang thai cùng tên đàn ông kia, đưa tay vỗ vỗ vai hắn, cười khẽ: "Anh trai, nhường chị này chỗ ngồi cái." "Cô gọi ai là 'anh'?!" Tên đàn ông ẻo lả kia quay qua đáp trả một câu, bánh bao trong bụng Dạ Ngưng vừa nuốt xuống lại bắt đầu trào lên phản kích, một tiếng ợ thật to vang dội quanh quẩn trong chiếc xe bus công đang tương đối tĩnh lặng, kèm theo mùi vị thịt heo và hành tây nồng nặc. Sau đó, Dạ Ngưng nở nụ cười, cái tên ngu ngốc ngồi bên cạnh kia mặt lại lúc đỏ lúc trắng, ngừng thở liếc nàng một cái, có thể là sợ Dạ Ngưng không cẩn thận mà ợ thêm một cái nữa, cuối cùng cũng chịu đứng dậy nhường chỗ ngồi. "Chị à, mời ngồi." Dạ Ngưng quay đầu cười với chị gái nọ, chị ta liền cảm kích gật đầu với nàng. Dạ Ngưng cười đắc ý, quay đầu nhìn dò xét, tất cả mọi người ở bên cạnh đều tỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn mình, lắc đầu, thở dài, quả nhiên mà, người hiền lành thì dễ bị bắt nạt, đối phó với cầm thú phải dùng phương pháp cầm thú hơn! Xe bus công cộng vững vàng lăn bánh, lắc qua lắc lại khiến Dạ Ngưng hết sức buồn ngủ, cuối cùng đến trường học, nàng đứng lên, nhảy xuống xe, trong nháy mắt không quên ném cho tên đàn ông kia một cái liếc mắt đưa tình, cũng chẳng để ý bộ dáng người đó rùng mình như thể bị ong đốt, vui vẻ chạy một đường vào trường. Đứng trước tòa giảng đường, Dạ Ngưng ngửa đầu, nhìn trường đại học mà mình đã học suốt bốn năm, vẫn còn thêm hai năm nữa, thở dài một hơi, sống, mình sẽ sống sót, sống sót như con cún vậy! Trên đường đi Dạ Ngưng gặp thầy hiệu trưởng, người ta nhìn thấy nàng, tức thì đặc biệt nhiệt tình bước tới chào hỏi. "Dạ Ngưng, em lại trắng ra!" Dạ Ngưng vội vàng cúi đầu đáp lời: "Hiệu trưởng, thầy lại đen!" "......" Quả nhiên, thịt heo cùng hành tây là có di chứng! Dạ Ngưng ngượng ngùng đỏ bừng mặt nhìn thầy hiệu trưởng, hiệu trưởng chẳng để ý, cười cười với nàng. "Sao, có hứng thú lấy bằng tiến sĩ không? Xem ra lấy được bằng tiến sĩ là có thể được giữ lại trường làm việc." Hiệu trưởng nói thực chân thành, Dạ Ngưng lại lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Không nghĩ tới." "Tại sao?" Hiệu trưởng ngơ ngác, có lẽ ở trong suy nghĩ của ông, đây chính là một cơ hội tốt ngàn năm có một, mà Dạ Ngưng lại như thể ăn tim gấu gan báo, không biết tốt xấu. Dạ Ngưng biết ông đang nghĩ gì, liền thở dài, vẻ mặt thê lương nhìn hiệu trưởng: "Hiệu trưởng à, thế giới này có ba loại người, thầy cũng biết đó, là đàn ông, đàn bà, và nữ tiến sĩ." Hiệu trưởng ngẩn ra, rồi lập tức cười to: "Cái này còn phải bàn thêm mà." "Đúng thế." Dạ Ngưng ra vẻ đồng tình gật đầu, hiệu trưởng nhìn nàng, sự nghi ngờ dâng ngập ánh mắt. "Kỳ thực, phân loại thế kia có chút sai lầm rồi, trên đời này có bốn loại người - đàn ông, đàn bà, nữ tiến sĩ và gay." Hiệu trưởng ngạc nhiên, đến lúc có phản ứng thì cười đến mức răng giả cũng suýt rơi ra, đưa tay vỗ vỗ đầu nàng, khen ngợi: "Có tài, có tài lắm." Hiệu trưởng đi xa rồi, Dạ Ngưng liền lấy khăn tay từ trong túi ra, dùng sức xoa xoa mái tóc bị ông sờ. Thật hết cách, từ nhỏ Dạ Ngưng đã mắc chứng "khiết khích"(3) cấp độ thấp, không có thói quen tiếp xúc chân tay với người khác, tuy biết hiệu trưởng chỉ có ý tốt, nhưng vẫn rờn rợn da gà. Dạ Ngưng thầm nghĩ, tật xấu thích động tay động chân này của hiệu trưởng thực nên sửa đi thôi, nếu không về sau gặp phải một nữ sinh ngốc nghếch yếu ớt, phỏng chừng sờ sờ một chút như vậy, rồi cô bé đó liền đi tố cáo ông tội quấy rối tình dục, cũng không phải là không có khả năng! Rẽ trái rẽ phải, cuối cùng Dạ Ngưng cũng đến được cầu thang phòng học, xoay người nhìn nhìn, haiz, nói thế nào cũng thực sự có chút cảm khái. Nghiên cứu sinh có thể coi như lực lượng nòng cốt của trường, trước mỗi cái bàn đều có một đóa hoa đỏ tươi, điều này làm cho nàng nhớ vào thời kháng chiến ở trước ngực mỗi chiến sĩ cũng cắm một đóa hồng to rực rỡ giống vậy, không khỏi có chút rưng rưng lệ nóng, còn không đợi Dạ Ngưng âm thầm cảm khái xong, đoàn "quân" đã bắt đầu tiến vào, sau một phen bồn chồn sốt ruột, cuối cùng đại hội tiến cử nòng cốt cũng bắt đầu. Khai mạc mới được mười phút, Dạ Ngưng đã ngáp hơn hai mươi cái, bánh bao ăn buổi sáng đang được phân rã chậm chạp, nhờ bài diễn văn hùng hồn của ngài Hiệu trưởng, càng nhanh chóng bị tiêu hóa hết, đợi lát nữa hội nghị chấm dứt phải lập tức đi giải quyết một bụng đầy bã này thôi! Đúng lúc Dạ Ngưng đang hết sức buồn ngủ, ở trên đài vang lên bản nhạc vui vẻ tương tự như bài "Trư Bát Giới cưới vợ", Dạ Ngưng dụi dụi mắt, ngẩng đầu nhìn thử thì thở dài. Nhìn mà xem, người ta quả nhiên là nhân tài mới mà, mỗi bước đi đều có vẻ rất học thức! Không phải là kiểu thông minh tuyệt đỉnh thì cũng là dạng mắt kính dày hơn đít chai, dù thế nào thì giữa đám lá xanh cũng còn một đóa hồng. Nói đến đây, nàng Dạ Ngưng này vừa thấy gái đẹp, trong nháy mắt đầu óc sẽ tỉnh táo, nàng đem điểm này quy công lao cho gen di truyền thuần khiết từ cha mình. Dạ Ngưng mở to hai mắt nhìn kỹ, chính xác, thật đúng là một cô gái xinh đẹp, người đó khoác Âu phục màu tối, vốn dĩ trông rất cổ hủ, nhưng bộ quần áo màu xanh bên trong lại tăng thêm hơi thở sinh động, mái tóc mềm mại buông xuống bờ vai, có vẻ chưa từng nhuộm, tuyền một màu đen tự nhiên của người Trung Quốc, làn da cũng thật trắng, về độ mềm mại, có lẽ phải hôn một cái mới cảm nhận được. Nghĩ như vậy, Dạ Ngưng khẽ mím môi, tự động tưởng tượng trong đầu hôn khuôn mặt mềm mại kia một cái, liếm liếm môi, gật đầu phán định, hẳn cũng không tệ lắm. Bài "Trư Bát Giới cưới vợ" nhanh chóng kết thúc, nhóm nhân tài trên đài đều đi xuống, tự tìm chỗ ngồi. Dạ Ngưng tiếp tục giấc ngủ, nhưng còn chưa kịp ngủ, một hương thơm dịu đã bay vào mũi, làm cho Dạ Ngưng không tự giác được mà mở mắt. Ha, là cô gái xinh đẹp kia! Thật sự khéo quá! Làm sao mà cô ấy lại ngồi ở đây? Ngồi phía trước Dạ Ngưng là lãnh đạo cao nhất trường, đương nhiên còn có thầy hiệu trưởng, không quên quay lại, giới thiệu với Dạ Ngưng: "Dạ Ngưng, về sau đây chính là giáo viên của em, Vũ Hàm, Tiếu Vũ Hàm." Dạ Ngưng gật gật, ngẩng đầu nhìn Tiếu Vũ Hàm, Tiếu Vũ Hàm cười nhẹ với nàng, Dạ Ngưng thầm cảm thán, xong rồi, còn tưởng là ngự tỷ chứ. Nàng nhớ rõ những ngự tỷ trong tiểu thuyết đều rất nghiêm túc, tức thì trực tiếp phủ định cô gái này. Nhưng dáng người này - Dạ Ngưng tháo kính mắt ra, ngáp một cái, vụng trộm nằm dài ra bàn, mượn quần áo hiệu trưởng lau kính, lau sạch sẽ rồi lại cầm lấy đeo lên, cẩn thận đánh giá vị giáo sư Tiếu tương lai. Ừ, quả nhiên công lực dâm ý của mình không sai mà, làn da thực mềm, có cảm giác cắn một cái liền chảy nước. Ánh mắt rất được, cái mũi cũng đẹp, môi, độ dày vừa phải, thích hợp cho việc hôn môi, hôn lâu chắc sẽ sưng đỏ một chút, có lẽ còn phải nghiên cứu chút nữa, kế tiếp chính là chân... Dạ Ngưng cũng không phải không biết xấu hổ mà dám ngồi xổm xuống nhìn, nhưng gen di truyền thuần khiết từ cha lại hết lần này tới lần khác cố tình quấy phá, "không cẩn thận" hất tay làm rơi cây bút xuống đất, liền mượn cớ nhặt bút, ngồi chồm hỗm trên mặt đất nhìn kỹ một chút, không tệ, chân dài, đúng là chân dài! Không đi tất chân, càng dễ quan sát ở cự li gần, đôi chân như ngọc tỏa sáng lung linh, làm cho nàng nhớ tới một câu quảng cáo - sờ mềm mượt như tơ! Chỉ là không biết thật sự chạm vào sẽ là cảm giác gì... Chân xem xong rồi thì phải đến eo. Lần này thì Dạ Ngưng lại không cẩn thận làm rơi bút một lần nữa, hơn nữa là rơi ở phía bên kia người Tiếu Vũ Hàm, Dạ Ngưng cố ý ngượng ngùng nhìn Tiếu Vũ Hàm, nhỏ giọng nói: "Cô Tiếu, có thể nhặt bút giúp em được không?" Tiếu Vũ Hàm nghiêng đầu nhìn Dạ Ngưng, không nói lời nào, cứ như vậy nhìn nàng. Thế này khiến Dạ Ngưng có chút luống cuống, đây sẽ không giống như tình tiết trong tiểu thuyết rơi xuống đầu mình chứ? Nhanh như vậy mà ngự tỷ đã coi trọng mình rồi? Xem ra Dabao đúng là không phải vô dụng! Đang lúc xuân tâm mênh mông của Dạ Ngưng càng thêm bay bổng, Tiếu Vũ Hàm gật đầu, nhưng ngoài dự tính, cô không cúi đầu xoay người lại tìm, mà vươn tay sang bên, trực tiếp nhặt bút lên. Đem bút đặt vào tay Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm cười nhìn nàng: "Dạ Ngưng phải không?" "Đúng vậy." Dạ Ngưng dùng sức gật đầu, quả nhiên, giáo viên coi trọng mình, dĩ nhiên ngay cả tên cũng nhớ kỹ! "Một lát nữa mời đến văn phòng tôi một chút." "Dạ?" Dạ Ngưng theo bản năng há to miệng, gì chứ? Còn muốn một mình ở chung sao? Tiếu Vũ Hàm nhướn mày, nhìn Dạ Ngưng: "Bạn Dạ Ngưng, mong em không nên hiểu lầm, tôi chỉ muốn giảng cho em một vài nội quy của sinh viên, thật lòng yêu thương bạn học, tôn trọng giáo viên." "....."   Mời các bạn đón đọc Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng của tác giả Diệp Sáp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa
Tên ebook: Phế Hậu Tướng Quân (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Nhà xuất bản: Công ty Cổ phần thương mại quốc tế Hoàng Tiến  Phát hành: Nhà sách Cẩm Phong Làm ebook: TrangPham Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa Giới thiệu: Nàng là Tả Thương Lang, từ giây phút được Mộ Dung Viêm cứu sống. Nàng đã từng thề với lòng mình sẽ vì chủ nhân mà sinh mà tử. Vì hắn mà quên đi thân phận nữ nhi, trở thành tướng quân vấy máu sa trường. Vì hắn mà chôn chặt tình yêu trong lòng, trở thành thái tử phi thế thân không oán không hối. Vì hắn mà quên đi bản thân mình, trở thành bất cứ ai, bất cứ điều gì hắn cần. Nhưng còn Mộ Dung Viêm, đối với hắn, nàng là gì trong tham vọng giang sơn? Ước vọng của nàng có thể nào trở thành sự thật? Rượu lạnh thân tàn, trái tim hóa đá, sao dám cầu chút tình cảm của bậc đế vương? Ngoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Kết thúc câu chuyện, lời thề… thôi thôi đã thành lời nói gió bay… Mời các bạn đón đọc Phế Hậu Tướng Quân của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.
Chìm Trong Cuộc Yêu tập 3 - Thánh Yêu
Tên Ebook: Chìm trong cuộc yêu Tập 3 ( full prc, pdf, epub) Tác Giả: Thánh Yêu Thể Loại: Ngôn tình, Hào môn, Hắc bang, Cường thủ hào đoạt, HE, Văn học phương Đông Biên Tập: Run_man, Vitbauxinh_cp87, Vulacxuyenha, Pam, BrownEye Poster: nyan_neko Soát chính tả: Chinsu05, MG, BrownEye Nguồn: tangthuvien.com, 19lou.com, hotconvert.com, kites.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Chìm Trong Cuộc Yêu tập 3 - Thánh yêu Giới thiệu:   Lần đầu tiên của người con gái cô bị Duật Tôn dùng thuốc cưỡng bức trên đàn dương cầm. Nhục nhã trăm bề, y nhìn cô giãy dụa trong đau đớn và giày vò, rồi y giứt bỏ rời đi, để lại cô một mình nguyên vẹn. Cô có tự trọng, cô đã không chịu đầu hàng. Nhưng, số phận là cái gì? Số phận là chiếc bàn xoay trên tay kẻ có tiền có thế, họ muốn chơi, cuối cùng thì ta vẫn phải chơi cùng họ. Rốt cuộc Mạch Sanh Tiêu vẫn không tránh khỏi số phận tự mình đem dâng sự trinh trắng để hầu hạ y, đam mê tình dục của y vừa biến thái vừa cực đoan, y muốn cô bất kể khi nào cô cũng phải chấp nhận, mặc cho y chơi, mặc cho y tiêu khiển. Một cuộc hôn nhân đổi lấy bàn tay tàn phế, kiếp này cô chẳng còn có thể chạm vào dương cầm. Ngày rời khỏi Duật Tôn, cô khao khát được sống, trốn vào vòng tay của một người đàn ông, người ấy chẳng những chấp nhận hết thảy quá khứ còn bằng lòng làm bàn tay còn lại của cô.  Trớ trêu thay, thêm một lần nữa kẻ tàn nhẫn  Duật Tôn lại xuất hiện, nghiền tan tương lai đẹp đẽ cô hằng mơ ước. Y phá hỏng hôn lễ, làm nhục cô trước mặt bao người: “Mạch Sanh Tiêu, con đàn bà tôi chơi chán còn nằm mơ lấy chồng, cô xuống khỏi giường tôi, còn muốn bò lên giường thằng khác sao?” Thêm một lần y khiến cô phải tự dâng thân thể. “Sanh Tiêu, cơ thể chúng ta quá ăn ý, đã lâu như vậy mà tôi vẫn hưng phấn chưa này!” Y không hề biết rằng lòng cô đã lạnh, đã chết. Y muốn dây dưa, chỉ bởi họ từng ngủ với nhau khiến y yêu thích đến mê mẩn. Nếu cơ thể này bị hủy hoại thì Duật Tôn, anh có còn muốn nó nữa không? Cô cầm con dao nhỏ, từng nhát từng nhát đâm vào thân thể… .... Đời người nếu có thể quay trở lại, nếu không tuyệt vọng đến thấu tâm, tôi sẽ không bao giờ đi đến bước này.   Mời các bạn đón đọc phần cuối trong Chìm trong cuộc yêu của tác giả  Thánh Yêu.
Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh - Tuyết Tiểu Thiền
Tên ebook: Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tuyết Tiểu Thiền Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: Đỗ Mai Dung  Nhà xuất bản: NXB Văn Học  Công ty phát hành: Quảng Văn Đánh máy: Cọp Con, Pierrette, Phi Phi Yên Vũ, tlhgiang, Phuong Thao Ngoc Bui, CoCo, anhtuyet, Minh Thu, Christine Bảo Ngọc, minhha, Yuki Vũ  Làm ebook: Yuki Vũ  Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh - Tuyết Tiểu Thiền  Lời tựa: Ai cũng có một mối tình không thể quên lãng, cất sâu trong đáy lòng. Ai cũng có một bóng hình mãi mãi là hình xăm không thể xóa nhòa nơi đáy tim. Âu Dương Tịch Hạ cũng có một mối tình, một bóng hình như thế. Tuổi mười tám đầy những nỗi buồn vu vơ trở nên rạng ngời khi cô biết đến Thẩm Gia Bạch. Nhưng sự tự ti đã khiến cô không dám thẳng thắn đối diện với anh. Cô dùng tên của cô bạn thân xinh đẹp để viết thư cho anh. Mối tình qua thư bắt đầu từ đó… Tất cả mọi kết cục được viết sẵn. Tất cả nước mắt đã khởi hành. Mời các bạn đón đọc Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh của tác giả Tuyết Tiểu Thiền.
Một người cha và Ba người con - Phong Duy
Tên ebook: Một Người cha và Ba Người con (full prc, pdf, epub) Tác giả: Phong Duy (NiuNiu)   Thể loại: Đam mỹ, Cổ trang,  Hài hước,  Nhất công nhất thụ, Văn học phương Đông Độ dài: 2 quyển, mỗi quyển 10 chương + 8 ngoại truyện. Nhân vật chính: Việt Lăng Khê, Tịch Viêm, Tịch Nguyện, Tịch Thiên… Chuyển ngữ: San San Chỉnh sửa ebook: Kayako Saeki Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Một người cha và Ba người con - Phong Duy Văn án: Tịch gia ở Thành Đông, một nhà tứ khẩu tất cả đều là nam nhân. Hắn, đại lão gia Tịch gia, vị trí gia chủ đã nhường lại cho trưởng nam Tịch Viêm, quan phụ mẫu bản thành. Nhiệm vụ kiếm tiền nuôi sống cả nhà được giao hết cho thứ nam Tịch Nguyện. Kết quả của việc những đứa con trai quá ưu tú là một người cha có dung mạo như hoa như nguyệt thực tế mới ba mươi bảy tuổi đã có thể vui vẻ chơi đùa với tiểu nhi tử, hưởng thụ tuổi già nhàn hạ. Sở thích là nhận nuôi trẻ con và nghe những chuyện ngồi lê đôi mách trong thành. Thích nhất là đồ ngọt và du ngoạn. Dưới sự cưng chiều của những đứa con yêu, cuộc sống của đại lão gia vô cùng mỹ mãn như ý….. Tuy nhiên trên đời này vốn chẳng tồn tại đạo lý vạn sự mãi mãi không bao giờ thay đổi, những đứa con mà hắn đã vất vả nghịch ngợm đùa bỡn, à không, vất vả nuôi dưỡng thành người đã dần dần từng đứa một rời khỏi đôi cánh che chở của hắn. Trưởng nam Tịch Viêm tựa hồ đang ôm ấp một bí mật vô cùng to lớn. Phụ mẫu thân sinh của thứ nam Tịch Nguyện không ngờ lại chính là Nam An Vương gia đương triều. Còn tiểu nhi tử Tịch Thiên lại chấp nhận lời cầu hôn của một nam nhân? Trong lúc đó, bóng đen quá khứ mà hắn đã cố che giấu giờ lại chầm chậm xâm nhập vào cuộc sống bình yên của cả nhà……….   Mời các bạn đón đọc Một Người Cha và Ba Người con của tác giả Phong Duy.