Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phôi Đạo - Hoại đạo

Editor: Tiểu Chi Chi Beta-er: Thư Nguyễn (Vụ 1 đến vụ 4), Ra (Vụ 5 đến vụ 9) Thể loại: Hiện đại, kinh hãi huyền nghi, couple xem trong văn án, 1×1, trinh thám, HE. Truyện mang nhiều yếu tố tâm lý biến thài cùng với các loại hành vi dị thường, cốt truyện xoay quanh việc điều tra và phá án. Sẽ có rất nhiều vụ án kỳ quái cùng nhiều mỹ nữ xuất hiện xen kẽ. Cường thế buồn bực tao công vs thiên nhiên ngốc phúc hắc thuộc tính không rõ thụ. Xen kẽ cặp đôi phụ: tử triền lạn đả công vs hoa hoa công tử thụ. Những đứa bé liên tiếp mất tích một cách bí ẩn, xác chết trong cống thoát nước, xác chết sống dậy mà giết người, đường phố bị tàn phá bởi việc ném bom một cách điên cuồng, thảm án diệt môn cùng hàng chữ máu để lại trên tường… Tóm lại, nếu muốn tìm hiểu nguồn gốc, bản chất của tội ác thì cứ vào xem. Khụ khụ, chư vị cảnh quan thỉnh nghiêm túc. Thể loại: Kinh dị, huyền ảo, oan gia, thiên chi kiêu tử. Nhân vật chính: Thẩm Dạ Hi, Khương Hồ. Nhân vật phụ: Thịnh Diêu, Thư Cửu, Tô Quân Tử, Dương Mạn, An Di Ninh, Địch Hành Viễn, An Tiệp, Mạc Thông. Cái khác: khách trọ lữ quán, tình tiết biến thái xuất hiện, 1vs1. *** #REVIEW: PHÔI ĐẠO/HOẠI ĐẠO Tác giả: Priest Thể loại: Hiện đại, kinh hãi huyền nghi, 1x1, trinh thám, HE Tình trạng: Hoàn edit (94 chương + 1 phiên ngoại) Review bởi: MeiTH từ Hội Nhiều Chữ ----- Văn án: Truyện mang nhiều yếu tố tâm lý biến thài cùng với các loại hành vi dị thường, cốt truyện xoay quanh việc điều tra và phá án. Sẽ có rất nhiều vụ án kỳ quái cùng nhiều mỹ nữ xuất hiện xen kẽ. Cường thế buồn bực tao công vs thiên nhiên ngốc phúc hắc thuộc tính không rõ thụ. Xen kẽ cặp đôi phụ: tử triền lạn đả công vs hoa hoa công tử thụ. Những đứa bé liên tiếp mất tích một cách bí ẩn, xác chết trong cống thoát nước, xác chết sống dậy mà giết người, đường phố bị tàn phá bởi việc ném bom một cách điên cuồng, thảm án diệt môn cùng hàng chữ máu để lại trên tường… Tóm lại, nếu muốn tìm hiểu nguồn gốc, bản chất của tội ác thì cứ vào xem. Khụ khụ, chư vị cảnh quan thỉnh nghiêm túc. Về tác giả Priest: Có thể khẳng định rằng nếu đọc đam mỹ mà không đọc truyện của Priest là một thiết sót rất lớn. Priest là một tác giả nổi tiếng, được coi như là một định mệnh của loại truyện đam mỹ, là một cái tên đảm bảo đối với người đọc. Truyện của Priest có rất nhiều bộ nổi tiếng, tỉ như Cẩm Sắt, Thất Gia, Thiên Nhai Khách hay bộ truyện đã được chuyển thể thành phim đang nổi đình đám hiện nay là Trấn Hồn. Nhưng bộ truyện đưa mình đến với Priest lại là Phôi Đạo, sau này được đổi tên thành Hoại Đạo. Phôi Đạo/Hoại Đạo là một bộ truyện trinh thám lồng tình cảm nam x nam giữa Thẩm Dạ Hi và Khương Hồ. Về nhân vật chính: Thẩm Dạ Hi (công): Là một cô nhi, từ nhỏ đã sống trong cô nhi viện. Có lẽ do hoàn cảnh sống và cũng là đứa trẻ lớn nhất tại cô nhi viện nên Thẩm Dạ Hi từ nhỏ đã kiên cường, mạnh mẽ hơn người khác, theo như An Di Ninh nói thì anh còn là một người "đặc biệt liều mạng". Cũng chính vì bản tính này nên anh rất được người trong đội cảnh sát coi trọng. Anh là đội điều tra chuyên phụ trách những vụ án đặc biệt khó giải quyết, vô cùng ngay thẳng, thông minh, chính trực nhưng có đôi lúc lại rất lưu manh, đương nhiên là lưu manh với bà xã nhà mình rồi =))) Nói về mặt tốt của anh chàng này thì rất nhiều nhưng có một điểm Priest xây dựng đã khiến nhân vật này bớt cứng nhắc chính là dù bản thân Dạ Hi rất nóng tính nhưng lúc nào cũng tỏ vẻ trầm tĩnh hay tôi không sao hết. Và quá trình cảm hóa, làm tan chảy tảng băng Khương Hồ cũng được miêu tả hết sức đáng yêu và đặc biệt. Cách theo đuổi của đội trưởng đội cảnh sát này không thể lãng mạn hay màu mè mà chỉ biết vùi đầu đọc sách, tìm hiểu về nghề nghiệp của người kia mặc dù bản thân là một người không tin vào lý luận của tâm lý học tội phạm. Khương Hồ (thụ): Priest trong tất cả các bộ truyện của mình thì luôn dành sự ưu ái nhiều hơn cho các nhân vật thụ, và đương nhiên bộ này cũng thế. Khương Hồ được xây dựng là một tiến sĩ tâm lý học tội phạm, trẻ tuổi (chỉ mới 24 tuổi) nhưng bằng cấp và hiểu biết đã treo đầy người. Học rộng tài cao, trên người có huyết thống Anh Quốc lại càng tôn thêm vẻ điềm đạm, quý tộc, trái ngược với Thẩm Dạ Hi nóng rực như lửa. Tuy nhiên Khương Hồ lại đúng là một điển hình cho IQ cao mà EQ thấp. Khương Hồ là sự kết hợp giữa thiên tài và tên ngốc. Lúc cần tư duy động não thì thông minh đến đáng sợ, mạch suy nghĩ nhanh đến nỗi người đọc như mình cũng không theo kịp. Nhưng nhiều lúc lại hiện nguyên hình là một bé cưng lúc nào cũng lơ mơ, lề mề, chậm hiểu, hồn vía trên mây khiến ai cũng muốn nổi bản tính làm mẹ, đặc biệt trong chuyện tình cảm. Nhìn thấu lòng người, nhìn thấu những góc khuất trong tâm lý con người nên 24 mùa xuân xanh mà Khương Hồ vẫn không có lấy một mảnh tình vắt vai. Cũng may là Thẩm Dạ Hi xuất hiện trong cuộc đời Khương Hồ, lửa nóng rốt cục vẫn làm băng tan chảy. Nhìn chung đây là một nhân vật rất moe, rất đáng yêu dù đôi lúc hơi đáng sợ (vì thông minh quá đáng ấy). Về tuyến nhân vật phụ: Trong bộ truyện này có rất nhiều nhân vật đáng yêu, những người trong đội điều tra mỗi người một vẻ. An Di Ninh, con gái của một cặp nam x nam lúc ẩn lúc hiện, cục trưởng Mạc - Mạc Thông. Dương Mạn nữ cường láu cá, tinh nghịch và là người khiến anh em trong cục phải sợ một phép. Thịnh Diêu, đây là nhân vật đối với mình là đáng thương nhất trong truyện, được gọi là "Thịnh thiếu gia" phong lưu sát gái nhưng thực chất là dùng điều đó làm vỏ bọc che lấp đi tình yêu thủy chung với một trai "thẳng" đã có vợ con - Tô Quân Tử. Tô Quân Tử cũng là một thành viên của đội điều tra, biết rõ tình cảm của Thịnh Diêu nhưng vì hiểu nên phải tỏ ra không biết thì tốt hơn. Thịnh Diêu si tình, đơn phương nhưng một mực giấu trong lòng vì không muốn "chị dâu" buồn, không muốn chen chân vào hạnh phúc của người khác. Tôi vừa thương vừa khâm phục nhân vật này. Và cũng vì thế mà phải cảm ơn đến Thư Cửu, một anh chàng đào hoa lưu manh nhưng lại phải lòng Thịnh Diêu, kết cục là cũng rước được bạn Diêu về nhà. Về quá trình theo đuổi thì cứ đọc để biết nó moe đến mức nào: ảnh đế mặt dày x cảnh sát phong lưu. Nhìn chung, đây là một bộ truyện ổn, đọc hay và cách hành văn của tác giả rất logic, dễ hiểu với người đọc. Bộ này có lẽ nghiêng về trinh thám nhiều hơn là tình cảm. Nhưng phần tình cảm không vì thế mà bị lướt nhanh hay lược một cách quá mức. Về phần trinh thám, nội dung của truyện được chia thành các vụ và đặt tên một cách rõ ràng. Truyện có 10 vụ án khác nhau, mỗi vụ đều có nội dung, diễn biến, lý do gây án... rõ ràng, cực kì gay cấn và thu hút người đọc. Cũng như các bộ truyện trinh thám khác như Đọc thầm (Priest) hay các bộ truyện của Dực Tô Thức Quỷ, đây cũng là án lồng án, vụ án này liên kết với vụ án kia tạo thành tổng thể một vụ án lớn có người đứng phía sau. Bắt đầu từ vụ án 2 thì người đọc sẽ hình dung được sự lờ mờ xuất hiện của nhân vật sau màn này - Kha Như Hối, nhà tâm lý học vĩ đại nhất thế giới, người thầy dẫn dắt Khương Hồ vào nghề, và cũng là người có tâm lý biến thái tạo ra những vụ án tra tấn + giết người dã man chỉ vì ông ta “muốn hiểu được tâm lý giết người của kẻ giết người”. Có đọc Phôi Đạo thì mới biết tâm lý con người rốt cục là như thế nào, cách viết của tác giả về vấn đề này theo mình đánh giá là cực kì tốt. Hơn thế nữa, trong truyện còn lồng ghép những đạo lí nhân sinh cơ bản mà không hề khô khan. Về phần tình cảm, mình khá ấn tượng với cách viết của tác giả này. Chuyện tình yêu trong truyện không phải là thứ tình yêu hừng hực như lửa cháy, không phải mới gặp đã yêu mà là một tình yêu nhẹ nhàng, tích góp từng chút từng chút rồi mới bén lửa mà cháy mãi. Tình cảm giữa cặp nhân vật chính cũng là như vậy, là lửa gần rơm lâu ngày cũng bén nhưng lại bền chặt, thiên trường địa cửu nhưng vẫn không thiếu đi cái si mê, điên cuồng. Cách viết của tác giả trong việc xây dựng tình cảm theo mình xuất sắc hơn Dực Tô Thức Quỷ rất nhiều. Người đọc sẽ không cảm thấy ngột ngạt, gượng gạo mà sẽ thấy rất tự nhiên, gần gũi và chân thực. Cũng không quá khi nói rằng Phôi Đạo/Hoại Đạo là một đứa con tinh thần xuất sắc của Priest. Đánh giá chung: Nếu bạn thích trinh thám, bạn không thể bỏ qua bộ truyện này. Nếu bạn thích đam mỹ, không đọc truyện của Priest chính là thiếu sót. Nên đọc, phải đọc, điều quan trọng phải nói 3 lần!!! P/s: Lâu lâu em Mê mới làm rv và đương nhiên vẫn là trinh thám, các chị các mẹ hãy ủng hộ em để em có động lực lên thêm vài bài rv trinh thám hay đam mỹ nữa. Yêu các chị các mẹ HNC *** Thấy trinh thám và thấy Pi đại là chang nhảy ngay, thế nhưng không ngờ motip của bộ này giống bộ Đọc Thầm dã man, thế nên nhịn không được, bài rv này chắc ít nhiều sẽ so sánh với bộ đó một xíu nhé! Về cơ bản, bộ này thật sự khá ổn. Nội dung Hoại Đạo bao gồm khá nhiều vụ án nhỏ, mỗi vụ đều có diễn biến, tình huống, lý do gây án… cực kỳ gay cấn và hồi hộp. Và thấp thoáng đâu đó ở từng manh mối của vụ thứ 2, thứ 3, thứ 4… lại thấy được sự liên quan đến một người - Kha Như Hối - nhà tâm lý học tội phạm vĩ đại nhất thế giới, kẻ đã bị cảnh sát quốc tế truy nã suốt mấy năm trời vì những vụ án tra tấn + giết người dã man chỉ vì ông ta “muốn hiểu được tâm lý giết người của kẻ giết người”. Cũng như Đọc Thầm, các vụ án của Hoại Đạo chính là dạng vụ án lồng trong vụ án, vụ án liên kết với vụ án, chính vì thế càng làm tăng thêm màu sắc hấp dẫn và bí ẩn của câu chuyện! Ưu điểm: So với đội trưởng Lạc khá mờ nhạt vì bị Phí tổng lấn át, thì anh công Thẩm Dạ Hi bên này luôn luôn đồng hành cùng với bạn thụ Khương Hồ, hơn nữa Thẩm đội trưởng còn được mẹ ruột dành khá nhiều cảnh để miêu tả nội tâm nhân vật, kể những câu chuyện riêng về anh. Vậy nên, hình tượng nhân vật công trong này ít nhiều có vẻ khá nổi bật. Priest có vẻ khá ưu ái thụ, nếu không phải là dạng có thể năng cường đại, thì cũng là dạng có đầu óc siêu quần khiến người khác thán phục. Và Khương Hồ cũng là một cục cưng làm mình vô cùng ấn tượng của Pi đại. Cậu là một nhà tâm lý học tội phạm kiêm bác sĩ tâm lý cực giỏi, vì khả năng mạnh nhất của Khương Hồ đó chính là có thuật đọc tâm của người đối diện, cộng thêm khả năng quan sát và nhận xét đầy biến thái, khiến cho không chỉ các nhân vật khác trong truyện ‘sợ hãi’ cậu, mà ngay cả người đọc nhiều lúc cũng mắt tròn mắt dẹt với luồng suy nghĩ hack não của Khương Hồ. Đây cũng là một ưu điểm khác của truyện, do truyện này chú trọng nhiều đến diễn biến tâm lý tội phạm nên đọc cảm thấy rất cân não, có chiều sâu. Vì nội tâm con người là thứ phức tạp nhất, cũng là thứ đáng sợ nhất, thành ra nhiều lúc đọc cảm thấy lý do giết người tuy cực kỳ ‘vô lý’, nhưng dành thời gian ngẫm lại thì lại thấy rất ‘hợp lý’. Thành ra đọc xong, ít nhiều độc giả sẽ rút ra được cho mình những quyết định, cách hành xử, cách ứng phó... với nhiều tình huống trong cuộc sống mà chúng ta thường ít khi nghĩ tới. Ah, nhân tiện nói thêm một tí về bạn thụ trong này. Khương Hồ là sự kết hợp giữa thiên tài và kẻ ngốc. Nhiều lúc bản thông minh đến đáng sợ, nhưng nhiều lúc bản ngốc tới mức làm mình trỗi dậy thiên tính làm mẹ muốn bảo bọc luôn. Túm lại là một nhân vật rất moe, rất đáng yêu. Nhưng lại yêu không dễ tí nào, cũng chỉ vì bản quá hiểu lòng người, dễ dàng nhìn thấu được tâm tư của người khác, thế nên gần như chẳng ai che giấu được góc khuất tối tăm trước mặt bản. Vậy nên dù có ngoại hình rất đẹp, năng lực lại xuất chúng, nhưng đã hai mươi mấy mà Khương Hồ vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai nào. Cũng may, Thẩm Dạ Hi xuất hiện trong cuộc đời Khương Hồ. Một anh chàng cảnh sát ngay thẳng, thông minh, nhiệt tình, chính trực (đôi lúc có tí lưu manh), đã khiến 'tảng băng' họ Khương này dần dần bị tan chảy từ lúc nào không hay. “Dưới áo khoác của tôi, có một khẩu súng lục.” Thẩm Dạ Hi giật bắn mình bật dậy từ trên giường, anh sững sờ nửa ngày, mới líu lưỡi hỏi, “Dưới… dưới áo khoác của cậu, có cái gì cơ?” “Một khẩu súng lục.” Khương Hồ bình tĩnh nói. “Súng lục cái gì cơ? Cậu để sát người như vậy, đã kéo chốt an toàn gì gì đó chưa? Mang cái thứ đồ chơi nguy hiểm đó theo làm gì? Nhỡ đâu…” Khương Hồ đột nhiên chặn lời anh, “Lúc này, anh chẳng phải nên hỏi tôi, súng ở đâu ra, tôi mang theo một hung khí bên mình cả ngày như vậy, là có tư tâm gì sao?” Thẩm Dạ Hi ngây người, há hốc miệng, đầu óc loạn tùng phèo cả lên, không biết nên nói gì cho phải, Khương Hồ lại bật cười. Người đàn ông tên Thẩm Dạ Hi này, đối với bạn bè và đồng nghiệp luôn tỉ mỉ săn sóc, khi anh muốn đối tốt với một người, vậy… thật rất khó khiến người ta không rung động. (Đây là lúc một anh chàng cảnh sát chính trực Thẩm Dạ Hi - người vốn không tin vào mấy lý luận của việc nghiên cứu tâm lý tội phạm, lại vì người kia mà vùi đầu cả ngày đọc sách, học tập để hiểu được công việc và sở thích của Khương Hồ.) Có người lấy lòng người yêu bằng cách tặng hoa tặng quà, có người lấy lòng người yêu là xây dựng bầu không khí lãng mạn, có người tương đối chất phác, chỉ biết một lòng một dạ với người họ thích, chăm sóc đối phương chu đáo, Thẩm Dạ Hi cảm thấy vị này nhà mình đặc biệt quá cơ, người này hoàn toàn không có điểm nào giao với sự lãng mạn và hoa tươi linh tinh cả, nếu có đem đến trước mặt cậu đoán chừng cũng chỉ ngơ ngác hỏi một câu “Hôm nay là lễ gì thế”, người lại khá là mạnh mẽ, hiếm khi cần đến sự bảo vệ và chăm sóc của người khác, chỉ đành thông qua phương pháp bất thường này, cho cậu biết, mình vẫn luôn có ý đồ đến gần cậu, kể cả chuyên môn và lĩnh vực nghiên cứu của cậu. Ngoài ra thì khác với Đọc Thầm chủ yếu chỉ chú trọng đến hai nhân vật chính, bộ này lại dành không ít đất diễn cho các nhân vật phụ khác, đặc biệt là một cặp milky couple Ảnh đế mặt dày công x Cảnh sát phong lưu thụ còn có hẳn phiên ngoại riêng luôn cơ. Đôi đấy dễ thương kinh khủng, mình đọc nhiều cmt còn thấy có lắm bạn bảo thích họ hơn cả đôi chính! Túm lại là truyện hay, tên tuổi tác giả đủ uy tín để bảo đảm rồi nè, thêm cái nữa là nhà edit rất mượt, một combo vừa đủ để bộ này xứng đáng được các bạn lưu vào danh sách đọc ngay và luôn đó <3 Mời các bạn đón đọc Phôi Đạo - Hoại đạo của tác giả Priest.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khuynh Tàn Địa Tẫn - Hạ Nguyệt
Vừa mới sinh ra thì hắn đã là thiên tài, nhưng hắn sống cô đơn hơn 20 năm, mẫu thân hắn thì sợ hắn còn phụ thân thì chỉ toàn lợi dụng hắn.  Chỉ vì hắn là thiên tài trong các thiên tài.Từ bé hắn hiểu nhiều thứ mà người khác không hiểu. Hắn nhìn thấu nhân tâm kẻ khác làm họ vừa sợ vừa kính nể hắn.Hắn, thiên tài. Hắn, cô độc.Ngày 11/3/2011, Nhật Bản động đất. Hắn, ở đó. Khi đang đi trên cao tốc, hắn thấy sóng thần ập đến dưới chân. Hắn nhảy xuống cứu 1 đứa bé. Nhưng khi thấy đứa nhỏ an toàn, hắn mỉm cười. Buông thân mình cho sóng trôi đi. Tiếng hét, tiếng khóc vang lên. Hắn mỉm cười. Ít nhất, cuối cùng có người thật tâm khóc thương cho hắn. Nếu có kiếp sau, hắn ước gì có tình thân. Y nhíu mày nhìn đứa trẻ đang đối diện mình. Trong mắt một mảng thanh tịnh. Đứa trẻ này mới 5 tuổi sao? Y không tin. Đôi mắt ấy, trầm lắng nhưng lại nhing thấu kẻ khác.Nhưng đôi mắt ấy, không xuất hiện hình ảnh của bất cứ ai, kể cả y.Y không muốn. Y muốn đôi mắt kia khắc sâu bóng hình y. Một mình y. Đứa con của y, chỉ thuộc về mình y. *** Hôm nay là lễ hội hoa đăng, năm nay nó còn náo nhiệt hơn mọi năm trước, bởi vào đúng dịp tân hoàng đăng cơ. Hoàng đế bỗng dưng thoái vị để lại ngôi vị cho thái tử, chuyện chóng vánh diễn ra chỉ trong một tháng khiến triều thần khiếp sợ. Có nhiều người đứng ra khuyên can nhưng cũng đành thất bại, đế vương kiên quyết nào ai dám nhổ lông ở đuôi cọp đâu chứ. Còn dân chúng sao? Ai làm vua hay không làm vua có đâu sao. Họ chỉ cần quan tâm rằng hôm nay trong bát có đủ cơm ăn không, ngày mai có thể cơm no áo ấm hay không, còn ai làm vua, thì họ chẳng cần để ý tới. Nhân dịp tân hoàng đăng cơ, lễ hội hoa đăng lần này càng được làm thêm rực rỡ và hoành tráng. Đêm nay, cả kinh thành rực sáng lung linh, ngay cả hang cùng ngõ hẻm cũng đều sang tỏ như ban ngày. Khắp nơi đều treo đèn lồng màu đỏ, trên sông cũng là những đèn hoa đăng nhỏ nhỏ, lững lờ trôi. Người tới người đi tấp nập, ngay cả những tiểu thư thường ngày ở trong khuê phòng cũng nhân dịp này cất bước ra khỏi cửa dạo chơi cùng những nữ tỳ, nên phải nói, trên đường phố hoan thanh tiếu ngữ không hề dứt, cảnh xuân mơn mởn cũng nhờ cảnh đẹp ý vui ấy mà thêm mê lòng người. Không ai chú ý tới một nam nhân tuấn mĩ vận thanh y đang đi một mình trong dòng người. Nam nhân đi như vô mục đích, không ngắm đèn lồng cũng chẳng nhìn những gian hàng, chỉ lặng lẽ đi như vậy mà thôi. Nam nhân thanh y đó chính là Hoàng đế bệ hạ, không, hiện tại hắn là thái thượng hoàng, hoặc là nói, ngay lúc này đây hắn chỉ là một người tên Hiên Viên Ngạo Thiên mà thôi. Hắn nhìn khắp trong đám người đang tấp nập tới tới đi đi, những đã mấy ngày rồi mà hắn chẳng tìm kiếm được bóng hình mình ấp ủ bấy lâu. Buồn khổ, có, sầu thương, có, nhưng không có tuyệt vọng. Lúc hắn nghĩ rằng Phong nhi đã mất, lúc đó hắn có tuyệt vọng, nhưng, hiện tại hắn biết y còn sống, còn sống là còn hi vọng. Hôm nay là ngày cuối cùng của lễ hội, hắn đã đi rất nhiều ngày rồi nhưng chẳng thể tìm thấy người mình nhớ thương. Đột nhiên, có một tiếng chào mời vang lên bên cạnh hắn “ Công tử, mua hoa đăng đi, thả hoa đăng trên sông sẽ tìm thấy người thương.” Hiên Viên Ngạo Thiên khóe miệng co rúm, hắn là một nam nhân có đứa con lớn nhất cũng qua 20, mà còn được xưng là công tử, tuy rằng không thể phủ nhận bề ngoài được bảo dưỡng kĩ lưỡng của hắn cũng nom không quá thanh niên 25, nhưng nghe chữ công tử vẫn thấy cách ứng vô cùng. Nhìn lại thì thấy một nữ hài như tiên đồng đang mỉm cười với hắn, đưa ra trước mặt hắn một chiếc hoa đăng. “ Công tử, trời trao nhân duyên, viết tên của mình và ái nhân rồi thả hoa đăng này trên sông, ngài sẽ tìm được người thương của mình.” Nữ hài cười híp mắt, trao cho hắn chiếc hoa đăng rồi biến mất vào đám đông. ... Mời các bạn đón đọc Khuynh Tàn Địa Tẫn của tác giả Hạ Nguyệt.
Bạch Vũ Một Thạch Lăng - Arams
Lăng Thư Minh, vì cha nuôi phạm tội mưu phản mà phải chịu tội, trở thành quân nô, đày ra biên ải. Hắn động tâm với Tiêu Lâm, nhưng tiêu lâm bao nhiêu phần tình ý đều là dối gạt, thư minh vì nghĩa phụ đã cố hết sức trong kế hoạch của nghĩa phụ. trước khi sung quân thư minh phát hiện hắn mang thai, đứa con của hắn và Tiêu Lâm, người hắn hận vô cùng. Tiêu Lâm vì lo cho Thư Minh nên một mình tìm đến biên cương xem hắn, ai ngờ lúc đến chính là bắt gặp hắn trong tình cảnh cực khổ mà đau lòng, bị nhân đánh, bị nhân sỉ nhục. Đưa Thư Minh về chạy chữa mới phát hiện hắn mang thai, đứa con là của mình. Chưa kịp mừng vì được làm cha thì cái thai đã mất. Đang tính toán thế nào an ủi khi Thư Minh tỉnh, Tiêu Lâm không ngờ rằng khi hắn tỉnh lại, lại đối với mình vô tình, Thư Minh a Thư Minh, ta biết mình làm sai nhưng ta quyết sẽ giành lại ngươi một lần nữa… *** Biên cương phía Bắc của Vệ quốc, gần đại mạc. Một năm bốn mùa cát vàng cuồn cuộn, quanh năm nóng bức. Quân doanh đóng tại một tòa thạch lớn, mấy chục dặm xung quanh không bóng người, chỉ duy nhất tòa thạch này đứng vững trên sa mạc mênh mông, đây là nơi đóng quân bảo vệ biên cương của Vệ quốc. Đại tướng quân Lưu Mạnh lau mồ hôi lạnh toát ra trên trán, nơm nớp lo sợ đứng ở bên cạnh nhìn Cảnh vương đang ăn nho. Cảnh vương ngồi trên ghế lắc lắc đôi chân, vừa ăn nho vừa phun hạt, nói “Ta chỉ đến đây dạo, ngươi không cần phải sợ như vậy, không phải Hoàng Thượng phái ta đến.”. Lưu đại tướng quân gật đầu như đảo toán,“Dạ, dạ, dạ.” Trong tâm thì nói không phải hoàng thượng phái tới là tốt rồi, bất quá Cảnh vương cùng hoàng đế là cùng mẹ sinh ra, vẫn là nên cẩn thận hầu hạ cho tốt, vị này cùng hoàng đế thật không thề nói ai quyền cao hơn ai a. Chạng vạng hôm nay vương gia bỗng nhiên đến, lẻ loi một mình, bên người một cái thị vệ cũng không mang. Hắn ngẩng đầu thử hỏi “Không biết vương gia có cần mạt tướng làm gì không?”. Lông mi Cảnh vương khẽ run, nhãn châu chuyển động, xua tay nói “Không có việc gì, ta đang trên đường du ngoạn, ở nơi này của ngươi nghỉ chân một lát.”. Gặp Cảnh vương không muốn nói rõ, Lưu đại tướng quân sẽ không dại gì mà hỏi thêm, liền đổi đề tài, cung kính nói “Vương gia nếu có việc gì cứ phân phó. Mạt tướng sẽ đi làm ngay, nơi này vương gia tạm thời ngụ lại, nếu như có gì không thích, Vương gia cứ sai người nói với mạt tướng, mạt tướng nhất định chỉnh sửa thỏa đáng.”. ... Mời các bạn đón đọc Bạch Vũ Một Thạch Lăng của tác giả Arams.
Khủng Bố Cố Sự CHN - Mãi Thố Quân
Biên tập đánh giá: Trong phòng giám định pháp y đèn treo chập chờn, dưới giường mình đột nhiên xuất hiện bàn tay, đêm khuya trong trường học lơ lửng bóng đen bất định, trong cửa hàng tượng sáp của khu giải trí tử vong. Tượng sáp cùng nhân cách trong bệnh viện tâm thần có thể phân tách thành hơn 150 kẻ điên chờ cấu thành yếu tố khủng bố cơ bản nhất của truyện này. Trong bài đông đảo nhân vật chính mang theo quỷ sự quỷ quái đầy sục sôi, nhìn như rời rạc. Kỳ thật lại có trăm nghìn mối dây liên kết, khiến người ta vĩnh viễn nghĩ không ra được quỷ kế tiếp theo sẽ từ phương nào xuất hiện. . . . . . . Đề tài truyện này mới mẻ sáng tạo một phong cách độc đáo, phong cách hắc ám, dựa vào hình thức "Thể liêu trai" tập hợp những linh dị quỷ quái lại với nhau. Nhân vật chính của truyện đa dạng, hình tượng nhân vật sống động rõ nét, đề tài cố sự vô cùng bao quát, nội dung cực kỳ phong phú. Từ xác khô thần bí đến giáo sư mất tích, rồi đến tài xế lái xe hộ gặp quỷ, các kiểu quỷ quái đồng loạt xuất trận. Tác giả hành văn súc tích, thường có chút hài hước ngầm, trong khủng bố còn mang chút nhẹ nhỏm. *** Văn án:  Trời dần tối, chúng ta cũng bắt đầu kể chút truyện ma nặng gu thôi. Chúng ta đều là nô lệ của dục vọng. Truyền thuyết liêu trai chí dị, tổng hợp quỷ quái yêu ma. Mỗi một chương là một câu chuyện nhỏ, có vài chương nặng gu. Vậy mau tắt đèn, chúng ta bắt đầu kể câu chuyện của ngày hôm nay . . . . . . 1. Khủng bố có thể không tính là gì, nhưng nặng gu thì phải có, xin tự mang cột thu lôi. 2. Các kiểu quỷ quái đều cường thế gắn vào, phong cách hắc ám, hoa thức đa dạng. 3. Nguyên bản chính là văn dung tục khoác lớp da khủng bố. *** Hoàng Phủ Thần làm thế nào cũng không tin được, mình vậy mà có thể theo Hoàng Phủ Lê cùng xuống khỏi du thuyền. Cảm giác áp bách của chủ nhân dành cho từng quỷ hồn ngày trước đột nhiên biến mất, khiến Hoàng Phủ Thần cảm thấy vừa lo lắng lại vừa hưng phấn —— chủ nhân rốt cuộc đã làm gì? Sau khi chơi vũ hội hóa trang xong thì mất tích, mà bầy quỷ cũng vì không còn hạn chế tất cả theo hai người họ xuống thuyền, phân tán đến khắp nơi trên toàn quốc. Lúc này ánh trăng nhỏ bé chiếu rọi trên mặt biển, mặt biển xanh biếc sóng lăn tăn, phía sau ánh đèn trong thành phố như những đốm sao long lanh, gió hiu hiu thổi, cảnh sắc thật sự cực kỳ xinh đẹp. Hoàng Phủ Thần cảm giác mình dường như đã không còn tâm tình để thưởng thức cảnh sắc bình hòa này, mãi đến sau khi một đôi tay mạnh mẽ ôm hông mình, mà bên tai cũng truyền đến hơi nóng mà quỷ hồn chưa hề cảm nhận được, người sau lưng cũng như lúc còn nhỏ làm nũng nói: "Anh, anh nhìn cái gì vậy?" Hoàng Phủ Thần muốn lấy tay y xuống không ngờ tên nhóc phía sau như một miếng thuốc cao da chó, hung hăng dính trên người mình không chịu xuống, bĩu môi lắc lư: "Em đói." Nói rồi, y nghịch ngợm cắn vành tai Hoàng Phủ Thần: "Anh, em ăn sạch anh cũng được." "Cút, người lớn như vậy còn không đàng hoàng." Hoàng Phủ Thần dùng chân khẽ đạp y, có chút mờ mịt nhìn du thuyền chậm rãi giấu trong làn hơi nước dần dần biến mất —— Mình cứ thế đỉnh đỉnh đạc đạc xuống thuyền, chẳng lẽ chủ nhân đã buông tha cho mình, cho nên mình được tự do? "Chúng ta đi nhanh thôi." Hoàng Phủ Lê nhìn cũng không thèm nhìn, đã kéo anh đi. Cứ thế nơm nớp lo sợ trốn trong thành phố S chừng mấy ngày, cũng không thấy chủ nhân sang bắt anh, hai người tinh thần đại chấn, liền cùng nhau ngồi xe hơi về lại khu giải trí 3D, dưới suy luận nhiều lần của Hoàng Phủ Lê, họ tìm thấy "Khế Ước Linh Hồn" cất giấu trong phòng làm việc của Hoàng Phủ Thần. Hoàng Phủ Thần không nói hai lời liền đốt sạch những kế ước này không còn một mảnh, trong nháy mắt trong khu giải trí 3D bạo phát tiếng gào thảm thiết thê lương, một cụm sương đen lớn từ trong khu giải trí 3D bay vụt lên trời, gào thét, kinh sợ rít gào, hướng bốn phương tám hướng tiêu tán. "Tự do, rốt cuộc đã tự do rồi." Hoàng Phủ Thần mê man nhìn chiếc nhẫn đã bị hủy hoại trong tay, ngay sau đó, anh nhìn thấy trợ lý đã lâu không xuất hiện —— Mặc Gia Kỳ. ... Mời các bạn đón đọc Khủng Bố Cố Sự CHN của tác giả Mãi Thố Quân.
Khuynh Tẫn Triền Miên - Vô Hoan Dã Tiếu
Truyện có H tả khá kỹ, yêu cầu các bạn trẻ cân nhắc trước khi đọc. Ấm áp xuyên qua, nhiều người sủng ái, có tiểu bao tử, nhân vật mỹ hình, nội dung bao quát giang hồ cung đình. . . Ái tình cố sự của tuyệt mỹ niên thiếu mang theo ký ức sống lại tại cổ đại giá không cùng ba huynh đệ một nhà. . . *** Vân Khuynh bốn người lên đài, không giống với Nhã Sóc Lam và Mạc Nguyệt lúc trước. Bọn họ là bốn người nam tử tuấn mỹ vô tư, bọn họ mặc quần áo bọn hắn chưa từng gặp qua. Loại quần áo này rất phẳng, màu sắc tuy không nhiều lắm, thế nhưng lại dị thường nghiêm túc trang trọng, Vân Khuynh màu trắng ôn nhuận, Tần Vô Phong màu đen lãnh tuấn, Tần Vô Song lam thẫm nho nhã, Tần Vô Hạ xám sậm trang nghiêm. Áo sơmi trắng dựng thẳng cổ áo khiến cho bọn họ nhìn qua rất ưu nhã rất chỉnh tề, trên khuôn mặt bọn họ đều mang theo tâm tình phức tạp kỳ lạ. Có kích động hưng phấn có chờ mong thấp thỏm có khẩn trương bất an, tân khách ở đây lần thứ hai nghe thấy phượng cầu hoàng liền có chút nghi hoặc, thấy bốn người Vân Khuynh lên sân khấu thì càng thêm mê man. “Du Hàn, đó không phải tiểu Phong bọn họ sao, bọn họ mặc cái gì vậy, lão nhân ta sống lâu như vậy lần đầu tiên thấy quần áo như thế... Chỉ là bọn họ nhìn qua thật đúng là tuấn tú, không hổ là tử tôn Tần gia ta!” Lão nhân ngồi ở bên người Tần Du Hàn vươn tay vuốt vuốt râu mép, gật đầu cười vẻ mặt đắc ý. Dứt lời hắn đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp: “Không đúng, Du Hàn, ca khúc này không phải vừa rồi hai tiểu oa nhi thành thân kia đã dùng sao, sao hiện tại vẫn là khúc này???” Tần Du Hàn dùng ống tay áo thấm thấm mồ hôi lạnh trên trán: “Lão tổ tông, bọn họ đây không phải đang cử hành hôn lễ sao, Duyệt nhi nói, ca khúc này dùng để thay thế cái gì khúc quân hành hôn lễ.” “Cử hành hôn lễ??? Có ý gì???” Nguyên bản lão nhân vẻ mặt cười cười lập tức cứng lại, trừng lớn hai mắt ngẩng đầu nhìn Tần Vô Phong bốn người. Hắn đột nhiên nhớ tới vừa rồi Tần Du Hàn nói cho hắn, nói trọng điểm ngày hôm nay là hôn lễ của Vân Khuynh. Mà Vân Khuynh là nam tức phụ Tần Vô Song thú... Nghĩ nghĩ khuôn mặt lão nhân trầm xuống, hóa ra Tần gia muốn làm một hồi hôn lễ long trọng cho Vô Song và nam tức phụ kia, trách không được Tần Du Hàn không dám nói cho đám lão già bọn họ. Lão nhân lão bà tử Cô Sa trấn, nghe xong đối thoại của Tần Du Hàn và lão nhân kia, đều hiểu ra trạng huống hiện tại, đều lãnh nghiêm mặt, trở nên mất hứng. ... Mời các bạn đón đọc Khuynh Tẫn Triền Miên của tác giả Vô Hoan Dã Tiếu.