Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi (Bỉ Ngạn Hoa Sát)

Truyện Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi của tác giả Bỉ Ngạn Hoa Sát được viết khi chủ đề tận thế được bàn tán xôn xao trên khắp thế giới.

Ngày tận thế chỉ còn cách một năm, hàng loạt các quái vật tưởng như chỉ có trong phim ảnh, truyện tranh, tiểu thuyết hàng lâm đến Trái đất. Vương Thần, sinh viên mới tốt nghiệp, đã có những giấc mơ kì lạ về nó trước khi mọi thứ trở thành hiện thực.

Gia đình bị giết, chỉ còn một thân một mình tồn tại giữa thế giới sắp diệt vong, ngày tận thế đang đến gần. Phải mạnh mẽ, phải sống sót... Ông trời không bao giờ tuyệt đường ai cả. Chuyện gì sẽ xảy ra...

***

Thanh âm của thiếu nữ: "Xin hãy cứu vớt cái thế giới này..." Tìm mua: Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi TiKi Lazada Shopee

"Cái gì?"

Thanh âm của thiếu nữ: "Tận thế đã đến rồi, xin hãy cứu vớt thế giới này..."

Trước mắt là khoảng không vũ trụ cực lớn, tồn tại một khỏa tinh cầu màu xanh biếc. Bỗng nhiên, vô số luồng ánh sáng chiếu xuống khỏa tinh cầu này, khiến nó nổ tung, ánh lửa, tia chớp, hồng thủy... Khỏa tinh cầu xanh biếc này dần dần xuất hiện các vết rạn, cuối cùng ầm ầm hóa thành vô số mảnh nhỏ.

"Ah!"

Vương Thần mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, không ngừng há mồm thở dốc, mồ hôi đã ướt đẫm cả áo hắn.

"Lại là giấc mộng này ah..."

Ngoài cửa sổ còn lờ mờ cảnh đêm, mặt trời còn chưa lên, Vương Thần sửng sốt một hồi, trái tim đập liên hồi một lúc lâu rồi mới chậm nhịp lại.

Xoa xoa trán ướt đẫm mồ hôi, cố đem cái điềm xấu trong mơ vung ra đầu, Vương Thần nhìn đồng hồ trên bàn.

"5 giờ 37 phút ngày 21 tháng 12 năm 2011 "

"Còn sớm như vậy ah..." Vương Thần bất mãn lầm bầm, lại nằm xuống.

"Đây là lần thứ mấy ta nằm mơ giấc mộng này rồi?" Đã không còn nhớ rõ nữa. Nghĩ đến cảnh sắc khủng bố địa cầu trong mộng vỡ thành từng mảnh nhỏ, Vương Thần lật người qua lại như thế nào cũng ngủ không được.

" Sự tình trong mộng sẽ thành thật sao?" Vương Thần yên lặng nhìn bầu trời lờ mờ ngoài cửa sổ, "Được rồi, không thèm nghĩ nữa, ngay cả có cái gì đi nữa cũng không phải chuyện của ta, ta chỉ là một người bình thường, những chuyện tận thế kia để cho quốc gia quan tâm đi!"

"Bất quá lời nói bảo hôm nay còn vừa vặn một năm trong dự ngôn tận thế của người Maya, giống như vậy trong mộng vậy, thật đúng là điềm xấu ah..."

Không biết lúc nào, Vương Thần miên man suy nghĩ rồi ngủ khi nào không hay.

"Vương Thần, dậy đi, dù đã sắp tốt nghiệp, nhưng cũng không thể ngủ nướng như vậy đâu!"

"Biết rồi mà mẹ."

Giống như vừa mới ngủ, đã nghe được thanh âm hô rời giường. Vương Thần thở dài, từ trên giường bò xuống, mặc quần áo tử tế.

Đánh răng, mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt vài cái, mới cảm giác được bối rối dần dần thối lui. Hắn nhìn vào gương, hiện ra một gương mặt ngây thơ trẻ tuổi, nửa đoản không tóc dài, hai mắt thật to, cái mũi khéo léo, bờ môi hồng, nhìn về phía trên có chút cảm giác nữ nhi, chỉ là gần đây bị cái cảnh trong mơ kia làm thường xuyên mất ngủ, trong hai con mắt hiện ra nhiều tơ máu.

Vương Thần, năm nay 19 một tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, bởi vì còn chưa tìm được công việc phù hợp, cho nên buồn bực ở nhà. Mỗi ngày đều chơi game. Lúc hắn 3 tuổi thì ba của hắn bị xe tông mất, hiện trong nhà chỉ có hai mẹ con hắn.

Cầm lấy khăn mặt, lau sạch sẽ gương mặt xong, Vương Thần đi vào phòng khách, trên mặt bàn đã để sẵn 1 ly sữa bò nóng hổi cùng 1 dĩa trứng chiên.

"Mẹ đi siêu thị mua thức ăn, con hôm nay không phải muốn đưa Tiểu Mộng đi nhà ga sao? Ăn cơm xong hãy đi, để cho con gái đợi thì không tốt lắm. Đúng rồi, khi về nhà nhớ rõ đem quần áo tại tiệm giặt ủi về luôn."

"Ừm." Vương Thần lên tiếng, sau đó nghe thấy được tiếng mẹ đóng cửa rời đi.

Chậm rãi thưởng thức bữa ăn sáng xong, Vương Thần mở cửa đi ra ngoài.

Bây giờ là 8 giờ sáng, bên ngoài tuyết rơi nhiều, sắc trời cũng không sáng ngời. Vương Thần một đường đi thẳng tới nhà tiểu Mộng, tuyết dưới chân của hắn phát ra thanh âm xoẹt zoẹt~ xoẹt zoẹt~. Tiểu mộng với hắn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên i, cũng không có phát sinh chuyện tình cảm động gì mà tự nhiên hai người thành người yêu của nhau. Tuy rất bình thản, nhưng mà cả hai người tựa hồ cũng cảm thấy rất hạnh phúc. Bất quá Tiểu mộng đã tại Nam Kinh tìm được một công việc, nên hắn cùng Tiểu mộng sắp phải chia tay.

"Đông đông đông..."

Mở cửa là Tiểu Mộng, một cô gái có dáng điệu đáng yêu. Trông thấy Vương Thần đến, nàng không nói gì, liền mở cửa để cho hắn đi vào.

"Dì dương đâu rồi?"

"Bởi vì anh đến tiễn em, cho nên họ đã yên tâm đi làm rồi."

"Thế à."

Qua một hồi lâu, Tiểu mộng nói ra: "Em sắp đi Nam Kinh rồi, khả năng sẽ lâu lắm mới gặp lại anh, cho nên anh phải chăm sóc bản thân chu đáo đó."

"Ừm." Vương Thần nhàn nhạt lên tiếng.

Lại là một hồi trầm mặc...

Dọn dẹp xong gì đó, Vương Thần ôm thùng giấy lên. Vóc người của Tiểu mộng cũng không cao, nàng cố gắng đỡ lấy thùng giấy từ tay Vương Thần rồi hai người đi từ từ ra ngoài. ( khả năng về sau không còn có cơ hội đi cùng nhau như vậy nữa... ) trong nội tâm Vương Thần đột nhiên dâng lên cảm giác đau thương nhàn nhạt.

"Tuy chúng ta phải tách ra, nhưng là anh cũng không được cả ngày chỉ ở trong nhà, tìm phải tìm một công việc đàng hoàng, con gái thành thị thích con trai cầu tiến."

"Ừm."

Vương Thần cúi đầu không biết đang suy nghĩ cái gì, hắn chợt nghe ẩn ẩn tiếng nức nở. Quay đầu nhìn lại, trên mặt Tiểu Mộng đã chảy xuống hai hàng nước mắt.

"Từ lúc 5 tuổi nhận thức được, đến hiện tại đã qua 14 năm, hiện tại em sắp rời đi, chẳng lẽ anh không có gì muốn nói với em sao?"

"Anh..."

Vương Thần trầm mặc một hồi, trong lòng của hắn có rất nhiều lời muốn nói, nhưng miệng lại không thốt được thành câu: "Em một mình ở Nam Kinh, nhất định phải chú ý, xã hội bây giờ rất loạn, còn có, đừng làm việc quá nhiều, sức khỏe là trọng yếu nhất..."

Trong mắt Tiểu Mộng hiện lên một tia thất vọng, hai người bắt taxi đi. Mãi cho đến nhà ga, hai người cũng không nói một lời nào.

Nhìn toa tàu dài chậm rãi rời đi, thanh âm tin nhắn điện thoại truyền đến, Vương Thần mở ra xem, là của Tiểu Mộng gửi đến, chỉ có một hàng chữ:

"Hỗn đãn, nếu anh mở miệng giữ em lại..., em nhất định sẽ không đi!"

Vương Thần liền gọi lại thì phát hiện Tiểu mộng đã tắt máy điện thoại...

"Đi hiệu giặt a..." Đứng hồi lâu trong tuyết, Vương Thần trong chớp mắt yên lặng rời đi. Hắn không phải là không muốn giữ Tiểu mộng lại, nhưng không biết tại sao không thể thốt ra? Công việc trong mơ này cha mẹ nàng đã tốn rất nhiều công sức mới vì nàng mà tìm được được.

"Đại thúc, ta tới lấy y phục."

Cùng thường ngày bất đồng chính là hiện tại đã sắp 10 giờ mà hiệu giặt còn chưa có mở cửa. Vương Thần gõ vài cái, lại phát hiện cửa còn mở.

Vương Thần nghi hoặc nhìn vào trong phòng, đại thúc cũng như mọi ngày đều mặc một bộ quần áo lao động, chỉ là ngồi chồm hổm trên mặt đất, đưa lưng về phía bên ngoài.

"Đại thúc, hôm nay như thế nào mà muộn như vậy mà còn không có mở cửa? Hơn nữa cửa cũng không khóa... Ah!!!"

Đại thúc xoay đầu lại, Vương Thần trông thấy một cảnh tượng hãi hùng đến độ không thể dùng lời để diễn tả, toàn bộ cơ thể của đại thúc đã hoàn toàn hư thối mất, một con mắt như sắp rớt ra khỏi hốc mắt, hốc mũi trống rỗng. Trông thấy Vương Thần đi đến, sinh vật này nhếch môi, trong miệng là hàm răng không đều, một chất lỏng màu vàng theo khóe miệng chảy xuôi xuống.

"Ah ah ah..."

Đột nhiên trông thấy một gương mặt khủng bố như vậy, trong đầu Vương Thần lập tức trống rỗng, toàn bộ tóc gáy trên người đều dựng lên, chỉ còn lại bản năng có thét lên, quái vật rõ ràng đã không còn là nhân loại này đứng thắng lên, giơ hai tay hướng về phía hắn đi tới, hắn mới phản ứng, đem một cái ghế bên người ném tới, trong chớp mắt hướng ra phía ngoài mà chạy.

Vương Thần không ngừng thở phì phò, mới vừa rồi là ảo giác sao? Cái sinh vật kia rõ ràng mang một bộ dáng tang ma thi, làm sao có một vật như thế tồn tại trong thế giới? Mọi thứ rõ ràng chân thật, hình ảnh kinh khủng kia còn lưu tại trong óc của mình.

Mở cửa lại lần nữa, Vương Thần chứng kiến cái ktang ma thi kia đang đập phá cái ghế vừa bị hắn ném đi, chỉ thấy cái ghế rắn chắt trong tay tang ma thi giống như là giấy, vài cái đã bị xé thành từng mảnh nhỏ, sau đó tang ma thi cầm lên một cái chân ghế, hướng về cửa ra vào.

Tim Vương Thần bang bang nhảy loạn, liền tranh thủ cửa vẫn mở, trong chớp mắt dốc sức liều mạng chạy đi...

"Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, thế giới hiện thực làm sao có thể có tang ma thi? Đây đúng là chuyện trong trò chơi cùng trong tiểu thuyết xuất hiện ra, thật sự làm cho người ta khó mà tin được." Vương Thần lấy điện thoại di động ra, đánh số 110, vang lên thật lâu, cũng không có ai nghe.

Vương Thần về đến nhà hồn còn chưa định, gõ cửa, nhưng không nghe thấy mẹ trả lời, nhớ tới sự cảnh vừa mới thấy, trong lòng của hắn lập tức lạnh lẽo, vội vàng móc ra cái chìa khóa cửa, trước mặt hắn là mùi máu tươi nồng nặc.

Chỉ thấy một quái vật toàn thân tím xanh sắc, có móng vuốt cùng hàm răng sắc nhọn, bụng phảng phất như phụ nữ đã mang thai tháng mười, đang ngồi chồm hổm trên mặt đất, trong miệng đang nhai lấy cái gì, bên cạnh nó, là một đống thịt nát, phụ cận còn có một cái tạp dề, đó chính là cái mà mẹ thường xuyên đeo.

"Mẹ!" Vương Thần lập tức đầu óc trống rỗng, toàn thân run rẩy lên. Quái vật trông thấy hắn, nhếch môi hắc hắc cười to, lộ ra mấy khối thịt còn dính trên kẽ răng, bỏ mặc cái chân đang cầm trong tay, hướng về hắn lao đến.

Quái vật này mặc dù không mạnh mẽ như tang ma thi vừa rồi nhưng là trình độ linh hoạt thì lại hơn hẳn, hắn thoáng cái nhảy lên chính giữa cái bàn, sau đó cao cao nhảy dựng lên, một tay bắt lấy Vương Thần đã ngã xuống đất, mở ra cái miệng rộng hướng đầu của hắn cắn xuống.

Vương Thần kinh hoàng đem ô trong tay che trước mặt, chỉ nghe "Rắc" một tiếng, chiếc ô che trong tay bị quái vật này một ngụm cắn đứt, bất quá con quái vật này hiển nhiên cũng không chịu nổi, hắn một cái cắn đứt thân kim loại của cái ô, tản cốt đâm vào trong miệng của nó, đau oa oa kêu to, quái vật dùng sức ném Vương Thần đi, đưa hắn vung đến trên tường, lại ngã rơi xuống.

Vương Thần giãy dụa một cái liền đứng dậy, lực lượng con quái vật này phi thường lớn, chỉ khẽ ném mình văng vào tưởng đã khiến cho miệng của mình phún ra bọt máu. Quái vật dùng móng vuốt cố lấy ra vật gì trong miệng. Vương Thần chứng kiến, đó là một ít mảnh vỡ tản cốt kẹt trong miệng của nó.

Nhìn tạp dề cùng đám huyết nhục trên đất, trong lòng Vương Thần đang hoảng sợ cũng dần dần bị cảm giác phẫn nộ cùng bi thương đè ép xuống dưới, trong hai con mắt cơ hồ đều muốn phun ra lửa. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, nắm lấy tản cốt còn lại trong tay, hung hăng xong tới con quái vật mà đâm, chỉ nghe "Ba" một tiếng, đoạn tản cốt chém ngọt vào thân con quái vật, một chất lỏng đục ngầu từ bên trong phun ra. Quái vật đau đớn hét lớn một tiếng, một cái tát đánh vào trên cánh tay Vương Thần, một tiếng tiếng răng rắc vang lên, cánh tay trái của hắn mềm rủ xuống dưới, hiển nhiên đã bị gãy, hơn nữa cả người cũng bay rất xa ra ngoài, quỳ rạp trên mặt đất từng ngụm từng ngụm phun máu tươi.

Quái vật tuy trên bụng bị tản cốt chọc vào ra một vết thương lớn, nhưng hiển nhiên là không đủ để khiến nó tử vong, nó hướng về Vương Thần chậm rãi đi tới, hàm răng sắc bén kêu lên ken két. Vương Thần biết rõ, nếu mình không nhanh đứng lên chạy, quái vật cũng sẽ đem mình ăn tươi, giống như là đối với mẹ.

Nghĩ đến mẹ thì con mắt Vương Thần lại đỏ lên, lực lượng phi của quái vật thường lớn, một cái tát kia khiến toàn thân hắn đều kịch liệt đau đớn, thân thể của hắn không còn sức lực đứng lên. Vương Thần nghiêng thân thể, dùng tay phải còn có thể cử động mà nắm phích nước nóng hướng quái vật đập tới, chỉ thấy con quái vật này chỉ là nhẹ nhàng vung lên, phích nước nóng đã biến thành từng mảnh nhỏ, bất quá nước sôi từ trong đó rơi vãi lại lần nữa để cho con quái vật này kêu lớn lên, màu da tím xanh bị phỏng đến độ nổi lên một tầng vết bỏng rộp.

Con quái vật này lại càng thêm phẫn nộ, nó nhảy lên, lần nữa lao vào người Vương Thần, bất quá lúc này đây hàm răng của nó cũng không phải nhắm ngay đầu, mà là ngay cánh tay của Vương Thần.

Nó không định đem người trước mắt thoáng cái cắn chết, mà là muốn đem tứ chi cùng thân thể của cái nhân loại đáng ghê tởm đã xúc phạm tới nó chậm rãi ăn tươi, để cho hắn thống khổ không ngừng kêu rên, muốn sống không được mà chết cũng không xong.

Vương Thần chỉ cảm thấy cánh tay phải đau đớn tê dại một hồi, đã bị quái vật ngạnh sanh sanh cắn xuống dưới, cái cảm giác đau đớn kịch liệt này lập tức khiến cho toàn thân hắn một hồi run rẩy, trên trán nổi lên rậm rạp chằng chịt mồ hôi. Quái vật mấy ngụm liền đem cánh tay phải của hắn nuốt xuống, sau đó hắn lại một ngụm cắn mất cánh tay trái. Vương Thần tổn thương phi thường trầm trọng, xương cốt toàn thân bị đánh rã rời nội tạng khẳng định cũng thương tổn nghiêm trọng, hai bên bả vai trụi lủi, trong miệng phun máu tươi, cơ hồ rất nhanh sẽ chết.

" Ta trước khi chết, ít nhất cũng phải vì mẹ mà báo thù!" Vương Thần không biết từ nơi này dâng lên một cổ sức lực, dùng hàm răng hung hăng cắn lấy cổ quái vật. Quái vật không nghĩ tới hắn đã thương tổn lớn như vậy, lại còn sức lực nhảy dựng lên, không kịp chuẩn bị nên bị Vương Thần cắn ngay yết hầu, nó dùng sức cố ném Vương Thầnđi, nhưng mà Vương Thần như thế nào cũng không nhả ra."Chết cũng không nhả!" Vương Thần dùng toàn bộ lực lượng, hàm răng gắt gao cắn chặt cổ quái vật, bọt máu không ngừng chảy ra. Chỉ nghe một tiếng xé rách vang lên, một cái chân Vương Thần bị quái vật túm xuống dưới, cùng lúc đó, nơi yết hầu quái vật cũng bị cắn xuống một khối thịt lớn, đại lượng huyết dịch theo động mạch cổ đứt gãy phun ra. Quái vật rống giận, chỗ cổ khí quản bị cắn đoạn của nó, phát ra thanh âm vỡ tan ống bễ. Nó nhéo đầu Vương Thần, hàm răng sắc nhọn cắn lấy đỉnh đầu của hắn, cơ hồ như muốn đem đỉnh đầu Vương Thần cắn trọn, nhưng mà lực lượng hàm răng của con quái vật này càng ngày càng nhỏ, rốt cục "Bịch" một tiếng ngã xuống, trên mặt đất run rẩy vài cái không động đậy được nữa, rồi chết đi.

Vương Thần thở hổn hển, bọt máu ở khóe miệng không ngừng chảy xuôi, vừa rồi đánh nhau với quái vật, 2 cái cánh tay của mình bị cắn rơi, một cái chân bị xé toặc, xương cốt trên thân thể nên có lẽ cùng gãy không ít, hoặc cũng vỡ vụn rồi, lại phun ra nhiều máu như vậy, chỉ sợ cũng sắp chết đi rồi.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cực Hạn Khủng Cụ - Vô Hạn Sợ Hãi PDF của tác giả Bỉ Ngạn Hoa Sát nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tổng Hợp Truyện Ngắn Đỗ Tiến Thụy (Đỗ Tiến Thụy)
Đỗ Tiến Thụy bén duyên văn chương khá muộn. Tập truyện ngắn đầu tay "Gió đồng se sắt" xuất bản khi anh đã bước sang tuổi ba nhăm. Thực tiễn cho thấy, trên hành trình văn học, mỗi người viết sẽ mang theo những "câu chuyện tâm thức" của riêng mình. Với Đỗ Tiến Thụy, có thể khẳng định, văn chương với anh trước hết là vấn đề thân phận. Sức hấp dẫn trong truyện ngắn của anh, một phần lớn bắt nguồn từ điều đó. Đọc truyện ngắn Đỗ Tiến Thụy, thấy xuất hiện ba "vùng thẩm mỹ", cũng là ba câu chuyện tâm thức của anh, khi riêng lẻ, khi xen cài xoắn vặn: nông thôn, Tây Nguyên và người lính. Trong tâm thế của một người quê, khi viết về nông thôn, Đỗ Tiến Thụy thường chọn những "vùng đau" của làng quê Việt thời hiện đại, hoặc của một thời quá khứ chưa xa. Những khốn khó lao lung, vay trả đời người, tranh cướp đất đai, lìa làng bỏ xóm, những ghen ghét đố kỵ, định kiến cố hữu, bấp bênh phận người, tóm lại, dù không đẩy lên đến mức dị biệt, song về cơ bản đều là những câu chuyện thấm đẫm xót xa. Không phải ngẫu nhiên, khi đọc truyện ngắn Đỗ Tiến Thụy, thường có cảm giác những chiếc vòi bạch tuộc đang bóp chặt tim mình. "Họ nhà Vòn" có thể xem là câu chuyện tiêu biểu cho nỗi đau đớn tột cùng của phận người quê (cái nhan đề ở đây như gợi ra câu chuyện về loài "voọc", "vượn", những phiên bản thấp hơn của con người). Vì không muốn chồng bị giết, Muôn phải lộ mặt và bị đám lính Tây cưỡng hiếp. Trớ trêu thay, Muôn lại bị chính gã chồng hèn hạ sỉ nhục, ruồng rẫy, bị cộng đồng dồn đuổi vào bước đường cùng. Khác với trong "Mộng thám hoa" (nhân vật người trí thức, người tài bị bủa vây bởi sự ganh ghét, đố kỵ, khinh khi), ở đây, người phụ nữ nông thôn hết lòng hy sinh vì người thân bị bức tử giữa vòng vây định kiến, ích kỷ, cả sự đốn mạt của người thân, họ hàng, của người đời. Một lần bị cưỡng hiếp, một đời bị truy đuổi, đường cùng, Muôn giải thoát đời mình bằng cái chết, nhưng chết rồi cũng chẳng yên thân. Tìm mua: Tổng Hợp Truyện Ngắn Đỗ Tiến Thụy TiKi Lazada Shopee Nghịch cảnh ở đây là, "bà Muôn sống bằng một cuộc đời đau rất thật, mà chết lại bằng ba ngôi mộ giả", những ngôi mộ không phải để thờ bà, mà là để thờ tự lòng ích kỷ, tự mãn, háo danh, thờ tự sự bất nhân thất đức. Kẻ đáng muôn chết, lão Vòn, cuối cùng rồi cũng trút ra được những uẩn khúc dằn vặt suốt đời mình. Kết truyện, do thế, dầu tột cùng đau xót, vẫn ánh lên ý nghĩa nhân văn và tỉnh thức. Truyện ngắn Đỗ Tiến Thụy không chỉ có niềm đau, mà luôn chạm khắc sâu thẳm tình người. Nếu "Họ nhà Vòn" buồn đau chua xót thì "Gió đồng se sắt" lại là câu chuyện buồn thương. Thân sống tủi nhục và cái chết tức tưởi của bà Tình trong đây gợi ra tứ truyện: sống bình thường sao khốn khó lao lung đến thế, sống tử tế còn khó hơn gấp bội phần. Trong các truyện ngắn về nông thôn, Đỗ Tiến Thụy rất chú ý khai thác không gian quê để triển khai tứ truyện. Với anh, ao làng là nơi nhen lên lửa ấm tình đời nhưng cũng là mồ chôn nhân cách. Sóng ao làng tuy không lớn, nhưng lại là con sóng vọng động từ đáy nhân tâm (Sóng ao làng). Nếu "Gió đồng se sắt" là bi kịch người nông dân không được sống và không sống được trên mảnh đất của mình thì "Vết thương thành thị" lại là nhát búa quật thẳng vào người dân quê di cư về đô thị để kiếm tìm miếng cơm manh áo. Quan sát một chút, có thể nhận ra, cứ đọc vài truyện ngắn của Đỗ Tiến Thụy lại thấy anh nhắc đến Tây Nguyên một lần. Ám ảnh Tây Nguyên khi phảng phất như "vào Tây Nguyên làm ăn" (Gió đồng se sắt), "đóng quân ở Tây Nguyên", "từ Tây Nguyên về" ("Nơi không có sóng Xì phôn", "Sang mùa"), khi lại ngập tràn không gian, thời gian, con người, cảnh vật (Bahna, Xơ đăng, Gia Rai, Đăkbla, Kip, Lưk, "cỏ trắng xác xơ, trời trong veo thăm thẳm vô cùng"…). Trong các câu chuyện tâm thức về Tây Nguyên, "Người trong núi" là một câu chuyện xúc động, đủ đầy về tình người cao đẹp được thể hiện qua những chi tiết tự nhiên, dung dị đến bất ngờ. Xa lạ với những bài học giáo điều đạo đức, chuyện của Kip vừa buồn thương, vừa trào dâng xúc cảm nhân văn mãnh liệt. Nuôi đứa con do người phụ nữ mình thương bị hiếp đẻ ra (rồi lấy cô làm vợ), Kip coi Lưk như con ruột, cuối cùng lại trả Lưk về cho cha nó, cho dù khởi đầu là một người cha khốn nạn. Sự ân thưởng của đời người là cái nhẹ nhõm trong tâm tư mà không phải ai cũng dứt ra và làm được, vậy mà Kip đã làm điều này một cách tự nhiên, không toan tính. Cái thiện lương lấp lánh đằng sau vẻ xù xì thô nhám của nhân vật dường như đã lan tỏa một nguồn sống thiện lành trong trái tim người đọc.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tổng Hợp Truyện Ngắn Đỗ Tiến Thụy PDF của tác giả Đỗ Tiến Thụy nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tổng Hợp Truyện Ngắn Chu Thị Minh Huệ (Chu Thị Minh Huệ)
Tập truyện ngắn của tác giả Chu Thị Minh Huệ gồm 16 truyện ngắn, trong đó tên truyện ngắn “Ngược dòng thiên di” được lấy làm tiêu đề cho cả tập truyện. Nói về tập truyện ngắn này của mình, tác giả Chu Thị Minh Huệ chia sẻ: Hình ảnh xuyên suốt trong tập truyện là thân phận của những người phụ nữ vùng dân tộc thiểu số. Số phận của mỗi người trong số họ đã làm nên linh hồn của tập truyện. Và tôi chọn “Ngược dòng thiên di” làm tiêu đề chính cho tập truyện bởi đây là truyện ngắn chiếm nhiều tâm huyết và xúc cảm của tôi nhất. Truyện ngắn “Ngược dòng thiên di” được bắt đầu bằng cuộc chiến dai dẳng của hai dòng họ lớn nhất trên cao nguyên đá Đồng Văn. Người đau khổ nhất trong cuộc chiến này chính nữ nhân vật Pà, bởi cô không chỉ là nạn nhân trong cuộc chiến mà bản thân cô cũng luôn bị giằng xé giữa “nhà chồng, nhà đẻ, một dòng Sùng - một dòng Ly” (tr.128). Pà đã bị chính anh trai mình mang ra làm quân cờ trong ván bài tranh quyền đoạt lực. Đến khi cả hai người chồng của cô đều không còn quyền lực nữa thì người đàn bà ấy muốn “ngược dòng thiên di” - đi về nơi mà tổ tiên đã rời bỏ. Nhưng con đường dặm dài thiên lý xuyên qua mấy đời người không phải là con đường dễ dàng gì. Vậy người đàn bà ấy đã làm thế nào để thực hiện được? Điều đặc biệt của tập truyện này là các nhân vật nữ trong các truyện ngắn đều được tác giả đặt tên khá giống nhau: Súa, Pà, Dua...vv. Họ có thể xuất hiện trong những bối cảnh, những tình huống, những câu chuyện khác nhau nhưng cùng chung một nỗi đau khổ bởi đói nghèo, bởi những người chồng say nhiều hơn tỉnh và là nạn nhân trực tiếp của những hủ tục lạc hậu. Họ bị trói buộc cả đời như những hòn đá kê chân cột, là trâu, là ngựa khi sống và làm ma của họ nhà chồng khi chết. Họ đều khổ từ khi sinh ra với bản mệnh là nữ; họ không biết đến tình yêu hoặc không có được tình yêu bởi cha mẹ đặt đâu con ngồi đó (Nối dây), trọng nam khinh nữ (Bên này - Bên kia), mẹ chồng nàng dâu (Sợi lanh dài), làm lẽ (Cuộc đời ngang qua cuộc đời), thậm chí bị coi như một món hàng để trao đổi quyền lực (Ngược dòng thiên di)...vv. Nhân vật nữ sáng giá nhất trong tập truyện này có lẽ là Súa trong “Mùa đông nào cũng lạnh”, bởi cô chính là hiện thân cho phụ nữ dân tộc thời đại mới. Súa được đi học, được hiểu về luật hôn nhân gia đình; Súa biết yêu, biết nhận ra giá trị của bản thân mình và dám vươn lên, đấu tranh để tự quyết định cuộc đời mình. Có lẽ, đây chính là lời gửi gắm, là mong ước mà tác giả muốn hướng tới qua tập truyện ngắn này. Bằng giọng văn dung dị, sử dụng nhiều khẩu ngữ, cùng với lối so sánh mộc mạc, gần gũi, hiện thực đời sống của đồng bào dân tộc Mông, Dao, Tày…đã bước vào trang viết một cách tự nhiên nhất. Qua “Ngược dòng thiên di”, Chu Thị Minh Huệ không chỉ phác họa nên bức tranh những người phụ nữ lam lũ, tù túng, đói nghèo mà còn giúp bạn đọc hiểu hơn về văn hóa (ma chay, cưới hỏi, lễ bái, hủ tục...vv) và đời sống của đồng bào các dân tộc vùng rẻo cao Hà Giang./. Tìm mua: Tổng Hợp Truyện Ngắn Chu Thị Minh Huệ TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tổng Hợp Truyện Ngắn Chu Thị Minh Huệ PDF của tác giả Chu Thị Minh Huệ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bướm Trắng - Nhất Linh (Nhất Linh)
"Nếu chỉ có một năm để sống" bạn sẽ làm gì? Ðây có thể là đề tài một cuốn phim hồi hộp, một cuốn tiểu thuyết hấp dẫn hay một tác phẩm văn học phân tâm. Nhất Linh chọn giải pháp thứ ba: Bướm Trắng là một ăng-kết của Trương về bản ngã mình. Trương bị lao và bác sĩ cho biết chàng chỉ có thể sống được một năm nữa là cùng. Nhất Linh đem máy ghi âm đặt vào óc Trương để ghi lại những ý nghĩ, những phản ứng của Trương từ khi biết mình chỉ còn một thời gian sống nhất định. Phản ứng đầu tiên của Trương là sẽ ghi vào sổ nhật ký, ngày 21/2: Hôm nay mình chết (Bướm Trắng, NXB Ðời Nay tái bản, 1970, trang 34). Ðó là cái chết đầu tiên, sau khi biết mình sắp chết, cái chết này biểu hiện tính cách hóa thân của hai từ Bướm Trắng và đưa Trương vào đoạn đời thứ nhì, đoạn đời mà Trương quyết định rằng từ nay "chàng sẽ nếm đủ các khoái lạc ở đời, chàng sẽ sống đến cực điểm, sống cho hết để không còn ao ước gì nữa, sống cho chán chường. Trương thấy mình nô nức hồi hộp mà lại sung sướng nữa. Chàng sung sướng vì chàng thấy mình như con chim thoát khỏi lồng, nhẹ nhàng trong một sự tự do không bờ bến. Những cái ràng buộc, đè nén của cuộc sống thường không có nữa, chàng sẽ hết băn khoăn, hết e dè được hoàn toàn sống như ý mình. - Chết thì còn cần gì nữa?" (trang 38) Ðặt ngược lại vấn đề, Albert Camus bắt đầu cuốn tiểu luận Le Mythe de Sisyphe (Huyền Thoại Sisyphe) bằng câu: "Chỉ có một vấn đề triết lý thật sự nghiêm túc: đó là tự tử, xét rằng đời đáng sống hay không đáng sống là trả lời câu hỏi cơ bản của triết học". Cả hai tác giả Nhất Linh và Camus, đi từ hai con đường khác nhau nhưng dường như đều cùng muốn điều tra ý nghĩa của cuộc sống từ cái chết. Rồi Nhất Linh và Camus đều chết bất đắc kỳ tử. Camus, tai nạn xe hơi ở tuổi 47, Nhất Linh tự tử ở tuổi 57, một trùng hợp phi lý. Cái chết, trước tiên, đối với Trương là một giải thoát, khi giao hẹn "hôm nay mình chết" là Trương đã tự hóa, từ một người bị ràng buộc, trở thành người tự do, hồi sinh trong cuộc sống mới, với hai lớp lang: biết mình sắp chết và quên rằng mình đang sống. Tìm mua: Bướm Trắng - Nhất Linh TiKi Lazada Shopee Ở lớp thứ nhất, Trương quyết định tìm vui trong trụy lạc: trụy lạc thể xác và tinh thần. Về thể xác, hưởng thụ hết những thú vui nhục dục trước khi chết và về tinh thần, chiếm hữu tình yêu của Thu, người con gái tình cờ gặp mà ngay sau đó Trương đã muốn yêu như một trò chơi: yêu cũng được mà không yêu cũng được. Ở từng thứ nhì, Trương sợ sống: không dám về nhà, muốn quên rằng mình đang sống, lẩn tránh những ý nghĩ của mình, sợ đối diện với chính mình. "Trương ở vào tình trạng một người không cần gì nữa, chỉ mong xảy đến cho mình một việc, bất cứ việc gì, miễn là khác thường để cho mình quên được sự sống" (trang 55). Hai trạng thái, hai lớp lang tâm thần ấy giao nhau trong một môi trường không có lối thoát: Sự trụy lạc mà Trương tìm đến như một ao ước hưởng thụ hết trước khi chết, không đem lại cho Trương tị ti thỏa mãn nào, và cuộc tình đối với Thu, mới đầu chỉ là một trò chơi, sau đã lấn át tâm hồn Trương, chi phối tư tưởng Trương như một lớp sống, một định mệnh thứ ba: Cái định mệnh quái ác, tưởng (yêu) đùa lại hóa (yêu) thật, tưởng chết lại không chết, lại sống, cứ sống, rồi chính cái sống thừa, sống ra ngoài mọi ước vọng ấy, đã chơi khăm Trương, vì mọi toan tính về định mệnh đều vô nghĩa: không ai có thể biết trước được định mệnh, kể cả những thầy thuốc giỏi nhất và cũng không ai dự đoán được kết quả một cuộc tình. Trương như con bướm trắng lượn trong các nẻo tâm tư của chính mình, Trương bay hết nơi này đến nơi khác, từ những phăng-tát cực đoan của một người bệnh bị cái chết ám ảnh trong mỗi phút sống, đến những giây phút hạnh phúc cũng như bi đát của một người bình thường, nhảy từ những ý nghĩ trong sáng, dịu dàng nhất đến những toan tính đen tối, đồi tệ, đê hèn nhất. Trương là bướm trắng bay trong não trạng của chính mình, Trương hành động, nhận xét mình hành động, mà không hiểu những gì đã xẩy ra quanh mình, cho mình.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nhất Linh":Viết Và Đọc Tiểu ThuyếtĐôi BạnMối Tình -Chân-Truyện Ngắn Nhất LinhXóm Cầu MớiBướm Trắng - Nhất LinhGánh Hàng HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bướm Trắng - Nhất Linh PDF của tác giả Nhất Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bướm Trắng - Nhất Linh (Nhất Linh)
"Nếu chỉ có một năm để sống" bạn sẽ làm gì? Ðây có thể là đề tài một cuốn phim hồi hộp, một cuốn tiểu thuyết hấp dẫn hay một tác phẩm văn học phân tâm. Nhất Linh chọn giải pháp thứ ba: Bướm Trắng là một ăng-kết của Trương về bản ngã mình. Trương bị lao và bác sĩ cho biết chàng chỉ có thể sống được một năm nữa là cùng. Nhất Linh đem máy ghi âm đặt vào óc Trương để ghi lại những ý nghĩ, những phản ứng của Trương từ khi biết mình chỉ còn một thời gian sống nhất định. Phản ứng đầu tiên của Trương là sẽ ghi vào sổ nhật ký, ngày 21/2: Hôm nay mình chết (Bướm Trắng, NXB Ðời Nay tái bản, 1970, trang 34). Ðó là cái chết đầu tiên, sau khi biết mình sắp chết, cái chết này biểu hiện tính cách hóa thân của hai từ Bướm Trắng và đưa Trương vào đoạn đời thứ nhì, đoạn đời mà Trương quyết định rằng từ nay "chàng sẽ nếm đủ các khoái lạc ở đời, chàng sẽ sống đến cực điểm, sống cho hết để không còn ao ước gì nữa, sống cho chán chường. Trương thấy mình nô nức hồi hộp mà lại sung sướng nữa. Chàng sung sướng vì chàng thấy mình như con chim thoát khỏi lồng, nhẹ nhàng trong một sự tự do không bờ bến. Những cái ràng buộc, đè nén của cuộc sống thường không có nữa, chàng sẽ hết băn khoăn, hết e dè được hoàn toàn sống như ý mình. - Chết thì còn cần gì nữa?" (trang 38) Ðặt ngược lại vấn đề, Albert Camus bắt đầu cuốn tiểu luận Le Mythe de Sisyphe (Huyền Thoại Sisyphe) bằng câu: "Chỉ có một vấn đề triết lý thật sự nghiêm túc: đó là tự tử, xét rằng đời đáng sống hay không đáng sống là trả lời câu hỏi cơ bản của triết học". Cả hai tác giả Nhất Linh và Camus, đi từ hai con đường khác nhau nhưng dường như đều cùng muốn điều tra ý nghĩa của cuộc sống từ cái chết. Rồi Nhất Linh và Camus đều chết bất đắc kỳ tử. Camus, tai nạn xe hơi ở tuổi 47, Nhất Linh tự tử ở tuổi 57, một trùng hợp phi lý. Cái chết, trước tiên, đối với Trương là một giải thoát, khi giao hẹn "hôm nay mình chết" là Trương đã tự hóa, từ một người bị ràng buộc, trở thành người tự do, hồi sinh trong cuộc sống mới, với hai lớp lang: biết mình sắp chết và quên rằng mình đang sống. Tìm mua: Bướm Trắng - Nhất Linh TiKi Lazada Shopee Ở lớp thứ nhất, Trương quyết định tìm vui trong trụy lạc: trụy lạc thể xác và tinh thần. Về thể xác, hưởng thụ hết những thú vui nhục dục trước khi chết và về tinh thần, chiếm hữu tình yêu của Thu, người con gái tình cờ gặp mà ngay sau đó Trương đã muốn yêu như một trò chơi: yêu cũng được mà không yêu cũng được. Ở từng thứ nhì, Trương sợ sống: không dám về nhà, muốn quên rằng mình đang sống, lẩn tránh những ý nghĩ của mình, sợ đối diện với chính mình. "Trương ở vào tình trạng một người không cần gì nữa, chỉ mong xảy đến cho mình một việc, bất cứ việc gì, miễn là khác thường để cho mình quên được sự sống" (trang 55). Hai trạng thái, hai lớp lang tâm thần ấy giao nhau trong một môi trường không có lối thoát: Sự trụy lạc mà Trương tìm đến như một ao ước hưởng thụ hết trước khi chết, không đem lại cho Trương tị ti thỏa mãn nào, và cuộc tình đối với Thu, mới đầu chỉ là một trò chơi, sau đã lấn át tâm hồn Trương, chi phối tư tưởng Trương như một lớp sống, một định mệnh thứ ba: Cái định mệnh quái ác, tưởng (yêu) đùa lại hóa (yêu) thật, tưởng chết lại không chết, lại sống, cứ sống, rồi chính cái sống thừa, sống ra ngoài mọi ước vọng ấy, đã chơi khăm Trương, vì mọi toan tính về định mệnh đều vô nghĩa: không ai có thể biết trước được định mệnh, kể cả những thầy thuốc giỏi nhất và cũng không ai dự đoán được kết quả một cuộc tình. Trương như con bướm trắng lượn trong các nẻo tâm tư của chính mình, Trương bay hết nơi này đến nơi khác, từ những phăng-tát cực đoan của một người bệnh bị cái chết ám ảnh trong mỗi phút sống, đến những giây phút hạnh phúc cũng như bi đát của một người bình thường, nhảy từ những ý nghĩ trong sáng, dịu dàng nhất đến những toan tính đen tối, đồi tệ, đê hèn nhất. Trương là bướm trắng bay trong não trạng của chính mình, Trương hành động, nhận xét mình hành động, mà không hiểu những gì đã xẩy ra quanh mình, cho mình.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nhất Linh":Viết Và Đọc Tiểu ThuyếtĐôi BạnMối Tình -Chân-Truyện Ngắn Nhất LinhXóm Cầu MớiBướm Trắng - Nhất LinhGánh Hàng HoaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bướm Trắng - Nhất Linh PDF của tác giả Nhất Linh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.