Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhà Thôi Miên Tà Ác Tập 3

Một thầy giáo phụ đạo tâm lý chết trong tư thế mất đầu và hai tay ngay tại chính ngôi nhà của mình ở khu tập thể của trường Đại học Long Châu. Cảnh sát phát hiện ở hiện trường còn có một nữ sinh viên bị nhốt trong một căn phòng khác bị khóa chặt trong suốt quá trình xảy ra án mạng. Sau khi được cứu ra, vì cú sốc tâm lý quá lớnmà cô gái không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra. Làm thế nào mà La Phi có thể lấy được những thông tin vô cùng quan trọng từ cô gái này để giúp cho quá trình phá án? Liệu việc tiếp cận sự thật, đánh thức ký ức của cô gái ấy có phải là việc làm đúng đắn? Một nhà thôi miên cô độc, bất cần, tính nết khó ưanhưng năng lực chuyên môn rất mạnh được cảnh sát nhờ giúp sức để phá án. Tuy nhiên, trong quá trình hợp tác, cảnh sát nghi ngờ anh ta có dính líu tới những vụ án khác và đang lợi dụng đặc quyền khi làm việc với cảnh sát để thực hiện mưu đồ riêng. Rốt cuộc người đàn ông bí hiểm khó lường này là chiến hữu đáng tin cậy hay là một kẻ thù nguy hiểm nhất? *** Nói sao về Nhà Thôi Miên Tà Ác 3 đây nhỉ?!!! Thật ra cũng chẳng có gì khó nói, chốt lại là truyện này không hay và mình cũng không thích. Lý do mà mình đánh giá nó không hay thì nhiều lắm nên chỉ liệt kê vài ý gọi là thôi. Đầu tiên là cách kể chuyện của tác giả, một câu chuyện mà nó ít ở thì hiện tại hầu như toàn bộ giật lùi về quá khứ. Khi xem một truyện mà cứ phải đắm chìm trong hồi ức mà nhất là truyện trinh thám nữa thì chán và ngán lắm. Tại sao ư? Vì nó không tạo được cao trào và khiến câu chuyện tịnh tiến. Lý do thứ 2 là về mặt điều tra phá án của công an không có được bao nhiêu. Họ nói chung và La Phi nói riêng, cả đám hoàn toàn bị động. Bị động thì cũng được đi nếu họ giống phần 2 vẫn cố bơi quào để tìm hung thủ xoay trở cục diên, đằng này họ cứ phiêu ở hồi ức, phiêu đả xong thì như cao tăng ngộ đạo, kiểu ta đã ngộ ra rồi. Sau khi ngộ ra họ hay chính xác hơn là La Phi mò đến chỗ hung thủ, sau đó với thái độ nghiêm túc và lạnh lùng từ chối ăn nhậu thì hung thu tự ăn tự nhậu rồi tự khai ra động cơ giết, giết những ai, giết như thế nào vân vân và mây mây với một nùi lý do lý trấu dấm dớ (chắc cũng kha khá người sẽ bảo lý do rất nhân văn và đây ấp tình người nhưng xin lỗi đám đó k có tôi) rồi bắn La Phi 1 phát sau đó biến luôn. Còn nói về lý do hung thủ biến á hả thì ôi thôi cảm cmn động đến phát chửi. Lý do thứ 3 thì không phải La Phi ngu mà là tác giả xàm xí. Trong truyện này chi tiết xàm xí bug nhiều lắm, chỉ ghi chú lại 1 cái thôi vì ghi nhiều làm biếng: chuyện là vầy, sau khi bắt được thằng nhà thôi miên lưu manh tống giam. Thằng này khai vẫn còn giam giữ một cô gái ở nơi bí mật. Nó không chỉ chỗ cho La Ph, muốn cứu người thì nó sẽ dẫn La Phi đến tận nơi. Ok, đội ngũ dẫn độ đi cứu người gồm: La Phi, 1 ông bs tâm lý già, 1 cô nữ pháp y thực tập, 1 thằng công an tuần tra mới ra trường làm trợ lý cho La Phi và 3 công an trong đội. Đến nhà kho nơi giam cô gái thì vào k được do cửa khoá bằng khoá điện tử. Nếu muốn mở khoá thì phải dùng vân tay của thằng nhà thôi miên lưu manh. Lần này không cần mở còng tay vẫn sử dụng vân tay được nhưng vô kho gặp cô gái bị nhốt trong lòng sắc thì muốn mở lồng phải mở còng dùng vân tay. La Phi nghi ngờ thằng này có hậu chiêu, nếu mở còng là sẽ k xong nhưng vì muốn cứu cô gái nên La Phi chấp nhận phiêu lưu mở còng. Douma, La Phi xàm đinh vậy mà được lên làm đội trưởng cũng hay. Mở còng tay cho nó thì ta còng còng chân, rồi xích còng chân lên cổ ,dù nó có chạy được cũng bị hạn chế thời gian, khó khăn di chuyển. Mà vấn đề quan trọng ở đây là cô gái chỉ bị nhốt trong lồng thôi đâu có bị gài bom hẹn giờ hay bị nguy hiểm cần giải cứu liền. Đã là chuyện k gấp thì kêu đội cứu hộ lại, người ta có chuyên môn kỹ thuật sẽ làm nhanh gọn lẹ thôi. Lúc tôi nghĩ đến vụ đội cứu hộ tui cũng tự phản bác mình là có lẽ TQ k có đội này, hoặc điều động tốn kém lại ở xa… Vvv. Mie nó, vừa suy nghĩ bênh tác giả thì qua ngay trang sau khi thằng lưu manh chạy trốn thoát, La Phi gọi cho đội cứu hộ đội đến hiện trường chỉ chưa đầy 10 phút Và sau đó họ dùng máy cắt thủy lực cắt cái lồng sắc trong vòng 1 nốt nhạc. Ô hay, ban đầu sao k làm vậy đi. Mỗi một tổ chức đều có chuyên môn riêng, La Phi chỉ là cảnh sát hình sự, chuyện chính của anh là điều tra phá án. Án coi như là phá xong nhân chứng vật chứng đầy đủ thì chú tâm vào lấy khẩu cung đi chuyện giải cứu giao cho người khác khi đã biết địa điểm rồi. Nuôi ăn và trả lương đám cứu hộ làm gì khi anh giành hết chuyện của người ta. Nói thật, nếu La Phi mà chuyên nghiệp hành sự giống người lớn chứ k cần là hành sự như cảnh sát thi đố cha tg chơi dc plot twist ở khúc sau. Thằng thôi miên lưu manh khỏi cần được tẩy trắng cho mày ham đóng vai ác để làm chúa cứu thế, mày sẽ đen thui lút kiếp. Mấy cái trên là lý do tôi chê dở còn sau đây là lý do tôi không thích. Đơn giản, theo quan điểm sống của tôi, con người là phải sống vì bản thân mình trước. Tuy sống vì mình nhưng không được ích kỷ, nếu ai khốn khó giúp được thì giúp trong khả năng của mình, chứ đừng có tỏ ra là chúa rồi gánh hết lên mình như thế là vô trách nhiệm với bản thân, chỉ khi ta yêu ta thì ta mới yêu được người. Nói ngắn gọn lại là không đồng tình, k thông cảm, k hiểu và cũng không muốn thấu hiểu cái sự bảo vệ như shit của lão cảnh sát Dương. Và tôi cũng tự hỏi trên đời có bs làm cái gì mà ông k biết tìm bs để trị cho em bé đó. Không tìm được người này mình tìm người khác cứ kiên trì là được mắc gì chơi trò cực đoan giết tùm lum người rồi phụ tình cô người yêu. Thấy chưa cuối cùng thằng nhà thôi miên lưu manh biết chữa đấy, và liệu pháp thì dễ như bỡn. Đm, Chu Hạo Huy bị gì vậy, viết 1 câu chuyện với một lý do vớ vẩn. Mà thôi, chửi vậy đủ rồi, cũng nên khen 1 chút. Khen tác giả đã rất thành công trong việc muốn truyền tải cái mình muốn truyền tải đến người đọc (tôi đoán thôi). Tôi nói đoán là vầy, ngay đầu vô đọc truyện là tôi đã phản cảm con nhỏ Lưu Ninh Ninh rồi. Tôi nghi nó giết chứ k ai khác và đúng là nó thật. Tội ông thầy giáo vl. Còn thằng Phong Bình hay đúng hơn là Phó Dật Thông, tác giả luôn phơi bày sự xấu xa của nó nhưng tôi k hề thấy ghét mà tôi vẫn tin tưởng nó k xấu. Ban đầu chỉ là đoán nhưng cho tới khi Lương Âm gặp biến thái và được Đặng Yến tặng vòng ngọc trai là tôi chắc ăn như bắp Thằng Bình k hề xấu xa như nó thể hiện. Tên biến thái là ng khác. Cảm thấy khá vui khi đoán đúng, kiểu như Chu Hạo Huy cho mình một món quà nhỏ khi đọc truyện. *** “Đừng, đừng!” Cô gái vừa kêu lên những âm thanh chói tai vừa dang hai bàn tay nhỏ bé túm chặt lấy hai bên khung cửa. Cô dùng hết sức lực, khiến cho gân ở cổ tay nổi lên như thể muốn bật ra khỏi làn da trắng muốt. “Em cần phải vào đó!”, người nói câu đó là một người đàn ông. Ông ta đứng ở một bên cửa, ánh mắt toát lên vẻ rất phức tạp. Khi nói ra hai từ “cần phải”, giọng ông ta vô cùng kiên quyết, không cho phép đối phương có quyền được thay đổi. Cô gái cúi đầu, tránh ánh mắt của đối phương. Tiếng kêu gào và việc cố vùng ra vừa rồi đã vắt kiệt sức lực của cô, nên lúc này cô chỉ còn biết nói bằng giọng thổn thức trong nước mắt: “Em sợ…” Nói xong, cô lại ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông bằng đôi mắt mờ lệ với vẻ cầu xin. Người đàn ông vẫn không lay chuyển, ông ta nhắc lại: “Em phải vào.” Nói xong thì đưa hai tay của mình ra túm lấy hai cổ tay của cô gái. Cô gái biết đối phương muốn làm gì nên vội lấy hết sức để phản kháng, đáng tiếc là sức của cô quá yếu so với đối phương, đôi bàn tay bé nhỏ của cô trên khung cửa nhanh chóng bị kéo tuột ra. Cô gái ra sức vùng vẫy, đồng thời kêu lên tuyệt vọng: “Tôi không, tôi không!” Người đàn ông túm hai tay cô áp lên ngực đối phương, còn hai bàn tay to tướng của ông ta thì trùm bên ngoài, hình thành lên tư thế bốn bàn tay chồng lên nhau. Động tác đó dường như mang một ma lực rất đặc biệt khiến cô gái thôi khóc, dần dần lấy lại bình tĩnh. Lúc đó, người đàn ông mới hỏi bằng một giọng trầm trầm: “Em không tin tôi à?” Cô gái ngây mặt, chỉ có đôi cánh mũi là khẽ động đậy. Sau đó, người đàn ông khẽ đẩy một cái, cô gái đờ đẫn lùi mấy bước về phía sau cánh cửa. Người đàn ông buông hai tay, hai người tuy cách nhau chưa đầy một mét, nhưng đã có sự chia cách bên trong và bên ngoài căn phòng. Cô gái nhìn người đàn ông chăm chăm, mãi cho đến khi ánh mắt của cô bị ngăn lại bởi một cánh cửa gỗ đang khép dần. Cô sực tỉnh, vội nhào về phía trước, nhưng đáng tiếc cánh cửa đó đã hoàn toàn đóng lại trước mắt cô. Có chỉ còn biết úp mặt vào cánh cửa gô lạnh như băng khóc một cách tuyệt vọng. Ổ khóa của cánh cửa vang lên tiếng lạch cạch khe khẽ, đó là tiếng xoay của chiếc khóa. Tiếng động ấy mang đến cho cô một cảm giác sợ hãi rất lớn, dường như cô đang chìm xuống một vùng biển sâu không đáy, những làn nước biển lạnh giá xô đến bao quanh đè chặt lấy cô, khiến cô ngạt thở! Cô gái không còn sức mà gào thét, cũng không còn sức để vùng vẫy. Cô ôm tay ngồi xuống, từ từ co người lại ở bên cửa, rồi cắn chặt môi, cố kìm tiếng khóc, nhưng không sao ngăn được dòng nước mắt đang trào ra như suối. Đầu óc cô đã trở nên tê dại, thế giới tinh thần chìm xuống một vực sâu đen tối. Ở đáy vực đó, có một con quái vật đã ngủ yên nhiều năm từ từ ngẩng đầu lên, để lộ khuôn mặt gớm ghiếc, đáng sợ. Mời các bạn đón đọc Nhà Thôi Miên Tà Ác Tập 3 của tác giả Chu Hạo Huy & Nguyễn Thị Thại (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngôi Đền của Người chết - Agatha Christie
Tên ebook: Ngôi đền của người chết  (full prc, epub)  Tác giả: Agatha Christie Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Dịch giả:  Nguyễn Hữu Hưng   Nhà xuất bản: Công An Nhân Dân   Số trang: 288   Hình thức bìa: Mềm   Kích thước: 13 x 19cm   Giá bìa: 33.000   Năm xuất bản: 2007   Tạo prc: Hoa quân tử   Ebook:  Đào Tiểu Vũ's ebooks - http://www.dtv-ebook.com   * GIỚI THIỆU: Bà Oliver được mời tham dự một lễ hội ở lâu đài Nass, nhiệm vụ của bà là thiết kế một vụ giết người để cho khách tham quan lâu đài tham gia truy tìm thủ phạm. Mọi thứ đang tiến hành thì bà Oliver cảm thấy có gì đó không ổn. Bà cầu cứu Poirot đến để giúp bà tìm hiểu và nếu có thể, chặn đứng những gì không hay có thể xảy ra.. Poirot đã đến, nhưng kế hoạch giết người từ trò chơi vẫn biến thành sự thật, mà ông không có một chút nghi ngờ nào để ra tay cứu vãn tình thế. Không chỉ một cái chết, mà có lẽ... đến 3 cái chết. Nhưng với sự kiên trì của mình, cuối cùng, Poirot vẫn phát hiện ra toàn bộ câu chuyện - một câu chuyện khá phức tạp và đã được chuẩn bị kỹ lưỡng nhiều năm tháng...    
Vụ án Prothero hay Án mạng tại nhà cha xứ - Agatha Christie
Tên eBook: Vụ án Prothero hay Vụ án mạng tại nhà cha xứ Tác giả: Agatha Christie Thể loại: Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Đông Dịch giả: Lê Thu Hà     Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn   Năm xuất bản: 2000   Kích thước: 13x19cm   Hình thức: Bìa mềm Ebook: Hoa Quân Tử - http://www.dtv-ebook.com   Giới thiệu:   Tác phẩm được chấm 7,5/9 điểm của tác giả Agatha Christie.
Ngôi nhà cổ trên phố Tradd
Tên eBook: Ngôi nhà cổ trên phố Tradd (full prc, pdf, epub) Tác giả: Karen White Thể loại: Lãng mạn, Ma quái, Tiểu thuyết, Trinh thám, Văn học phương Tây   Nguyên tác: The House on Tradd Street   Bộ sách: Tradd Street (#1)   Dịch giả: Kỳ Nguyên   Công ty phát hành: Phương Nam   Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn   Trọng lượng vận chuyển: 320 grams   Kích thước: 12 x 18.5 cm   Số trang: 528   Ngày xuất bản: 03/2012   Giá bìa: 130.000₫   Type+Tạo prc: thanhbt   Nguồn: diendanlequydon.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Ngôi nhà cổ trên phố Tradd Giới thiệu:   Pha trộn hài hòa giữa thể loại lãng mạn, trinh thám và những câu chuyện ma, tiểu thuyết của Karen White mang đến nhiều cung bậc cảm xúc cho người đọc.   Melanie Middleton là một người môi giới bất động sản thành đạt, ưa thích sự ngăn nắp và những yếu tố hiện đại, lại rất thực tế nên cô rất ghét phải thừa nhận rằng mình hay thấy ma. Nhưng cô sẽ phải chấp nhận điều ấy. Ông già mà cô chỉ gặp vài ngày trước đó vừa qua đời, cho cô thừa kế ngôi nhà cổ thuộc hàng di tích trên phố Tradd cùng một người giúp việc, một con chó, và những hồn ma của cả một gia tộc đang nóng lòng muốn kể cho cô nghe những bí mật của họ.   Jack Trenholm, anh chàng nhà văn đẹp trai và đam mê những câu chuyện kỳ bí không có hồi kết, xuất hiện. Anh có lý do để tin rằng những viên kim cương mất tích từ Ngân Khố Liên Minh Miền Nam thời nội chiến cách đây hơn một thế kỷ hiện được cất giấu trong ngôi nhà này. Anh bắt đầu tìm cách quyến rũ Melanie, không ngờ lại nhận ra rằng mình mới chính là kẻ bị chinh phục.   Một người đàn ông cực kỳ đẹp trai và lịch lãm khác lại xuất hiện, tạo nên một tình huống gần giống mối tình tay ba, để rồi đưa đến một kết cục bất ngờ đầy gay cấn và nhuốm màu hình sự.   Ngôi nhà cổ trên phố Tradd là một sự pha trộn hài hòa của tình cảm, trinh thám, và những câu chuyện ma. Những yếu tố siêu nhiên trong truyện không được sử dụng để gây sợ hãi, thay vào đấy lại có tác dụng gạn lọc và bộc lộ tính cách thực của Melanie.   Ngoài ra, việc Jack tìm tòi nghiên cứu về những viên kim cương cùng với lịch sử phức tạp của những chủ nhân cũ của ngôi nhà cổ đã bắt đầu gây sự chú ý của một ác ma. Giờ đây, Jack và Melanie lại phải gỡ rối một câu chuyện kỳ bí về sự đam mê, về sự thật đau lòng, và cả một vụ giết người.   Ngôi nhà cổ trên phố Tradd của Karen White đã nhận nhiều lời khen tặng như: "Một câu chuyện thật phong phú như mùa hè ở vùng biển… nơi có những bt đen tối, một câu chuyện bi thương, một khung cảnh hoành tráng của vùng Nam Carolina, và một câu chuyện tình thú vị", tác giả Deborah Smith, người từng có sách bán chạy nhất được New York Times bình chọn, chia sẻ cảm nhận như thế.   Còn Patti Callahan Henry, tác giả sách từng đoạt giải thưởng văn học Mỹ nhận xét, đây là cuốn sách “tràn đầy nhựa sống như vùng biển Nam Carolina, nơi những linh hồn bị thương tổn của các nhân vật quay về nhà và hồi phục theo những cách kỳ diệu và đầy bất ngờ”.   Giới thiệu tác giả Tác giả Karen White   Nhà văn Karen White sinh tại Tulsa, Oklahoma, tuổi thơ của bà trải dài qua nhiều nước như Venezula, Anh…   Bà tốt nghiệp tại một trường học của Mỹ ở London. Bà theo học tại Đại học Tulane ở New Orlean, Louisiana và tốt nghiệp cử nhân ngành Khoa học quản lý. Chính London là nơi nuôi dưỡng, phát triển tình yêu đọc sách và sáng tác của bà.   Karen White được xem là một trong những tác giả có sách bán chạy nhất của tờ New York Time.   Tác phẩm tiêu biểu:   - In the Shadow of the Moon, 2000   - Whispers of Goodbye, 2001    - Falling Home, 2002    - After the Rain, 2003    - Sea Change, 2012    - The Color of Light, 2005    - Blessings of Mossy Creek, 2004    - Pieces of the Heart, 2006    - Learning to Breathe, 2007    - The Memory of Water, 2008    - The House on Tradd Street, 2008 (Ngôi nhà cổ trên phố Tradd, 2012)    - The Lost Hours, 2009    - The Girl On Legare Street, 2009    - On Folly Beach, 2010   Mời các bạn đón đọc Ngôi nhà cổ trên phố Tradd của tác giả Karen White.
Vụ bắt cóc nữ ca sĩ phòng trà - Georges Simenon
Georges Simenon (1903 - 1989), người gốc Bỉ, sinh trưởng trong một gia đình tiểu tư sản nghèo nhưng sinh sống chủ yếu tại Pháp. Từ thuở thiếu niên, Simenon đã tỏ ra là một người có cá tính và rất quyết đoán. Năm 1918, khi mới 15 tuổi, vì gia đình gặp khó khăn nên ông đã quyết định dừng việc học, chuyển sang những công việc rất đỗi bình thường như làm bánh mì, bán sách để kiếm sống. Một năm sau, Simenon được nhận vào làm việc tại tờ báo Gazette de Liège với vai trò phóng viên điều tra. Công việc tại đây giúp ông khám phá ra mặt trái của cuộc sống nơi thành phố phồn hoa xung quanh các vấn đề chính trị, các cuộc vui nơi quán bar, những khách sạn rẻ tiền, tội phạm, thế giới ngầm và cảnh sát điều tra. Ông từng tiếp xúc với nhiều người từ những người vô chính phủ, những nghệ sĩ đường phố đến những kẻ giết người. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, Simenon đã trải qua nhiều thể loại như sách về tâm lý, tiểu thuyết, tự truyện… Ông là tác giả của hơn 300 tiểu thuyết và 100 truyện ngắn. Bên trong những tiểu thuyết của ông, người ta nhận thấy “có những cái là cực điểm của nghệ thuật” (André Maurois). Tác phẩm đầu tay của ông xuất bản từ năm 1920 khi Simenon 17 tuổi, nhưng truyện trinh thám là mảng sáng tác thành công nhất. Văn trinh thám của Simenon được viết bởi một bút pháp đầy chất thơ, như được phủ bởi một lớp sương mù bảng lảng của thành phố lúc sáng sớm. Georges Simenon từng được trao tặng giải thưởng văn học quốc gia Bỉ. Viên cảnh sát mẫn cán trong chiếc áo bành tô, nhân vật ông tạo ra - cảnh sát trưởng Jules Maigret là nhân vật thám tử mà những người hâm mộ sách trinh thám không thể không biết tới. Chuyện về cảnh sát trưởng Maigret được Simenon sáng tác khi ngòi bút của ông đạt đến độ trưởng thành và sung sức nhất. Khi đó, ông có khả năng viết 60-80 trang mỗi ngày. Ông từng đi du lịch nhiều nước trên thế giới như Mỹ, Pháp, Thụy Sỹ, vùng Địa Trung Hải và liên tục sáng tác trong suốt thời gian đó. Qua những chuyến đi này, ông thu thập được nhiều dữ liệu về cuộc sống để viết nên những chuyến phiêu lưu điều tra ly kỳ của cảnh sát trưởng Maigret. 75 tiểu thuyết và 28 truyện ngắn về Maigret đã được xuất bản đều đặn trong khoảng thời gian từ năm 1931-1972. Tiểu thuyết cuối cùng về Maigret, Maigret và ngài Charles là tiểu thuyết trinh thám cuối cùng của ông. Những trang viết về các cuộc phá án của Maigret không sôi nổi, mạnh mẽ, “đao to búa lớn”, thậm chí có đôi chỗ còn khiến người ta. buồn ngủ vì văn phong chậm rãi cũng như những động thái từ tốn của viên thanh tra, nhưng kỳ lạ thay, mỗi khi đặt sách xuống, hình ảnh của cảnh sát trưởng Maigret hết lòng vì công việc cùng những số phận bi thảm của nhân vật luôn đeo đuổi người đọc. Và cứ thế, Maigret ghi đậm thêm dấu ấn của mình trong văn học trinh thám. Cảnh sát trưởng Maigret là con trai một người nông dân ở ngoại ô Moulins, đến Paris để học y khoa nhưng lại có duyên với nghề cảnh sát điều tra tội phạm. Trong loạt truyện về cảnh sát trưởng Maigret, người đọc luôn nhớ đến ông với hình ảnh một người đàn ông cao lớn, trên tay luôn cầm tẩu thuốc với chiếc áo bành tô dài. Thanh tra Maigret yêu thích rượu bia nhưng ông có thể kiểm soát bản thân để không lâm vào trạng thái say. Dựa vào trực giác vô cùng nhạy bén, sự hiểu biết sâu sắc ý nghĩa các hành vi của con người với thái độ điềm tĩnh và kiến thức sâu sắc về tội phạm học, sảnh sát trưởng Maigret có khả năng khám phá thành công những vụ án hóc búa nhất mà giới cảnh sát đã “chào thua”. Truyện về Maigret được Simenon viết với văn phong rất tự nhiên, không hoa mỹ. Simenon cho rằng chúng như những bức phác họa mà một người họa sĩ vẽ để giải khuây hay một bài tập của sinh viên nhập môn. Nhờ khả năng kể chuyện tài tình của Simenon, những câu chuyện về cảnh sát trưởng Maigret trở thành loạt truyện trinh thám lôi cuốn hàng triệu độc giả trên toàn thế giới. Dựa trên những tập truyện này, rất nhiều bộ phim về vị thanh tra thông minh và mẫn cán ấy được xây dựng ở nhiều nước trên thế giới như: Pháp, Anh, Ailen, Úc, Hà Lan, Đức, Ý và Nhật Bản. Trong số đó, diễn viên Pháp nổi tiếng Jean Gabin được xem là người thể hiện nhân vật Maigret thành công nhất. Vào ngày 3-9-1966, tại nơi mà Georges Simenon viết tác phẩm đầu tiên về Maigret, bức tượng chân dung của Maigret, tạc bởi nhà điêu khắc Pieter d'Hont, đã chính thức được khánh thành.