Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tình Biến

Warning (Nhắc nhở thân thiện)!!! Truyện bao gồm nhiều cảnh nóng 18+, có động chạm đến một vài vấn đề đạo đức. Hãy chắc chắn bạn chịu được nhiệt trước khi nhảy hố hoặc đọc tiếp review này. Không hoan nghênh các thành phần tò mò khi chưa đủ tuổi và những người thích đọc truyện sạch, thích nói chuyện đạo đức. ^^ Chắc hẳn các bạn fan của Thần Vụ Quang đã quá quen thuộc với phong cách của tác giả này – nam chính có mặt dày hiếm thấy, chuyên đi xen vào chuyện tình cảm của người khác, thậm chí làm đủ trò để đập chậu cướp bông. Còn các bạn yêu thích truyện có tí tình tiết gay cấn và máu chó vừa phải thì cũng có thể thử nghiệm phong cách truyện của tác giả này. ^^ La Duyệt Kỳ là một nhân viên hết sức bình thường làm việc trong đài truyền hình, có bạn trai Kim Đào là vận động viên đội bóng thành phố. Hai người quen nhau gần 5 năm, cũng chuẩn bị làm đám cưới. Vì tính chất công việc, Kim Đào thường xuyên phải đi tập huấn xa nhà.  Câu chuyện bắt đầu trong một lần La Duyệt Kỳ đến thăm Kim Đào, trên đường tình cờ gặp thầy giáo cũ của mình – Vu Đức Thăng, bèn đứng lại trò chuyện. Sau đó chỉ 20 phút, thầy Vu nhảy lầu tự sát. La Duyệt Kỳ được mời lên phòng cảnh sát lấy lời khai, và mọi nghi ngờ đổ dồn vào cô. Kể từ ngày đó, cuộc sống của La Duyệt Kỳ rơi vào bế tắc. Cô bị nghi ngờ có quan hệ bất chính với thầy Vu, bị báo chí truy đuổi gắt gao, đồng nghiệp tẩy chay, cảnh sát thường xuyên “hỏi thăm”. Bạn trai Kim Đào của cô tính cách nóng nảy, càng không giải quyết được việc mà chỉ làm nó trầm trọng hơn.  Đúng lúc nước sôi lửa bỏng ấy, một vị cứu tinh từ trên trời đột nhiên rơi bùm xuống trước mặt La Duyệt Kỳ, chính là nam chính của chúng ta, Mạc Duy Khiêm. Lúc đầu dưới danh nghĩa điều tra viên từ tỉnh, Duy Khiêm đã tiếp xúc với Duyệt Kỳ và vụ án của thầy Vu. Anh dần dần phát hiện ra sơ hở từ chính những người đồng nghiệp của Duyệt Kỳ, và vụ án tự tử của thầy Vu còn có liên quan đến rất nhiều người “quyền cao chức trọng”, mà Duyệt Kỳ chỉ xui xẻo trở thành con tốt thí của họ. Với năng lực của mình, nam chính “bàn tay vàng” từng bước lật bỏ bức màn bí mật trong vụ án, cũng từng bước có thiện cảm với cô gái tên Duyệt Kỳ hơn.  Nhưng Duyệt Kỳ là hoa đã có chậu, một cái chậu nóng tính và nông nổi, cũng hơi ngốc nghếch. Cái chậu Kim Đào ghen bóng ghen gió với nam chính, tuy nhiên hào quang nam phụ đã làm cho anh mắc phải những sai lầm rất ngớ ngẩn, đánh mất niềm tin của nữ chính. Cuối cùng cộng thêm sự “bơm đểu” của Mạc Duy Khiêm, nữ chính cũng quyết định ra án tử với nam phụ, từ bỏ cuộc chơi, chính thức chia đôi ngả đường. Và nam chính “bàn tay vàng” cứ thế điềm nhiên chiếm lấy người đẹp thôi.  Tổng hợp vài câu nói bất hủ của nam chính Mạc Duy Khiêm: “Duyệt Kỳ, cô bé ngốc này, em đã đi đến bước này thì không có đường lui nữa rồi, bất kể sau này em có hối hận hay không thì từ bây giờ chúng ta sẽ bị trói buộc vào nhau!” “Bây giờ em đã có anh nuôi rồi, có công việc hay không cũng không ảnh hưởng gì. Thẻ tiền lương của anh cho em, kèm theo một cái thẻ phụ nữa, đừng có tiết kiệm làm gì cả.” “Bài học đầu tiên trong đời anh là em cho, lần đầu tiên của em cũng là cho anh, hai ta đúng là trời sinh một cặp.” Nam chính Mạc Duy Khiêm là một ông lớn, tính cách có phần hơi coi trời bằng vung, nhưng từ khi gặp nữ chính thì như bong bóng xì hơi. Sau khi chân chính chiếm được người đẹp, anh nâng nàng lên tận trời, cung phụng chỉ thiếu nước gọi một tiếng “bà chủ”. Trích dẫn: “Duyệt Kỳ, em có đói bụng không, đồ ăn nhiều lắm, em cũng ăn một chút đi?” “Em đã ăn rồi, các anh cứ ăn đi, mặc kệ em.” La Duyệt Kỳ nói luôn, cả đầu cũng không ngẩng lên. Lại thêm một lát: “Duyệt Kỳ, em xem máy tính một lát rồi nghỉ đi, nếu không mắt sẽ mệt mỏi.” Lúc này La Duyệt Kỳ không thèm để ý đến Mạc Duy Khiêm nữa. “Duyệt Kỳ, chiếc ví em đưa anh anh đã đổi rồi, em nghỉ ngơi chút đi, trà này rất khá, em nếm thử đi.” Cuối cùng La Duyệt Kỳ cũng ngẩng đầu, liếc nhìn Mạc Duy Khiêm một cái: “Có thể đổi phòng cho em không, nếu không em không thể yên tĩnh làm việc được.” Mạc Duy Khiêm lập tức nói: “Nơi này không tốt ư? Dĩ nhiên là có phòng rồi, anh đưa em đi.” Phần điều tra phá án tuy kéo dài suốt 2/3 độ dài truyện nhưng không thực sự hấp dẫn cho lắm. Còn phần tình yêu của nam nữ chính chỉ có thể tóm gọn trong hai từ: sủng, ngọt. Nữ chính không bánh bèo nhưng cũng hơi mập mờ trong chuyện tình cảm, còn nam chính tuy đôi lúc được tác giả buff nhưng không quá lố, lại siêu cấp mặt dày và siêu yêu chiều bạn gái. Như đã nói ở đầu, truyện 18+ nên là có kha khá cảnh nóng bỏng, bà con cần chuẩn bị khăn giấy lau máu mũi thường xuyên. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. ^^  ------------------ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thứ sáu, cuối cùng thì La Duyệt Kỳ cũng có ngày được nghỉ ngơi, cô đã không được nghỉ gần một tháng rồi, không chỉ cha mẹ lo lắng cho thân thể cô mà bạn trai cô – Kim Đào chỉ cần rảnh rỗi cũng sẽ mời cô đi ăn một bữa tiệc lớn để bồi bổ thân thể. Hôm nay cô đã sớm hẹn với Kim Đào, trước tiên đi mua cho mẹ kính viễn thị, sau đó mới tới đội tìm Kim Đào. Kim Đào là đội viên đội bóng thành phố, vì ngày mai có trận đấu nên chiều nay phải tới sân bóng trong thành phố để huấn luyện, tuy rằng Kim Đào chỉ là người dự bị trong đội nhưng thu nhập không tồi, cho dù sau này rời khỏi đội bóng cũng có thể làm ăn nhỏ, không cần buồn rầu lo lắng về công việc. Thời điểm La Duyệt Kỳ học đại học, được các bạn rủ đến căn cứ huấn luyện cầu thủ, chính lần đó cô đã kết bạn với Kim Đào, hai người quen nhau gần 5 năm rồi. Ban đầu cha mẹ cô còn chê Kim Đào là cầu thủ không có văn hóa, không có tương lai, nhưng mà về sau thấy phản đối cũng chẳng có tác dụng gì, lại thấy cô vẫn đang đi học, sau khi tốt nghiệp thì tình cảm chắc cũng chẳng còn lại bao nhiêu nên cũng không quản nhiều, chỉ nghiêm cấm hai người không được vượt rào. Đến khi La Duyệt Kỳ tốt nghiệp xong, công việc cũng kiếm được nhưng tình cảm hai người vẫn rất tốt đẹp, hơn nữa mấy năm nay Kim Đào biểu hiện rất tốt, cha mẹ La Duyệt Kỳ cũng biết không quản được nhưng vẫn ôm hy vọng, cho nên vô cùng cường điệu mà cảnh cáo, chưa kết hôn không được ở cùng, hai người cũng đều tuân theo, mà Kim Đào luôn ra khỏi thành phố để huấn luyện, cũng vẫn an bình vô sự. Nhưng Kim Đào cũng nói, sau nửa năm nữa hai người đăng ký rồi sẽ bàn đến chuyện sống chung, dĩ nhiên là La Duyệt Kỳ đồng ý, sau khi đăng ký thì hai người là vợ chồng rồi, lúc đó cha mẹ cũng không còn lý do mà ngăn cản nữa. Đi đến ngã tư đường, La Duyệt Kỳ đứng chờ đèn xanh, đột nhiên thoáng nhìn thấy một người. “Thầy Vu!” La Duyệt Kỳ đi tới bên một người đàn ông trung niên “Duyệt Kỳ, sao em lại ở đây?” Người được gọi là Thầy Vu hỏi. La Duyệt Kỳ cười cười nói: “Em đến tiệm kính mắt đối diện mua cho mẹ em cái kính viễn thị, còn thầy đi đâu vậy ạ?” Vu Đức Thăng là giáo viên chuyên ngành ở đại học của La Duyệt Kỳ, trong trường đối với cô khá tốt, sau đó Vu Đức Thăng lại bị điều đến làm việc ở Đài Truyền Hình, khi La Duyệt Kỳ tốt nghiệp tới Đài Truyền Hình thực tập thì Vu Đức Thăng cũng giúp đỡ không ít lần, còn mất công giúp cô chuyển sang chính thức. Vì vợ của Vu Đức Thăng chính là phó đài truyền hình, nên lời nói của ông rất có trọng lượng, về chuyện này thì La Duyệt Kỳ vĩnh viễn phải mang ơn Vu Đức Thăng, nên biết rằng ở chỗ nhỏ bé này của họ, một suất biên chế chính thức vào Đài Truyền Hình cũng phải tranh nhau đến vỡ đầu. “Thầy đến công ty bảo hiểm bàn chút chuyện.” Vu Đức Thăng chỉ tòa nhà cao tầng bên cạnh. La Duyệt Kỳ nghe xong thì gật đầu nhưng mà lại nghĩ đến chuyện đã sáu giờ tối thứ sáu rồi, công ty bảo hiểm không làm việc, thầy đi tới có thể làm gì chứ? Nhưng mà hỏi thêm thì cũng không tốt lắm. “Thầy phải đi đây, em bận gì thì cũng đi đi. Đúng rồi, thầy có chút tin tức muốn em xem qua một chút, thứ hai trả thầy là được.” Thoạt nhìn Vu Đức Thăng dường như không yên lòng, vừa nói mấy câu liền giao cho La Duyệt Kỳ mấy thứ, La Duyệt Kỳ tưởng hắn có chuyện quan trọng, cũng sợ mình làm chậm trễ việc của thầy nên đón lấy bài viết rồi vẫy tay tạm biệt. Lúc vào tiệm kính, người hơi đông, La Duyệt Kỳ phải đợi hơn 20’ mới mua được kính. Mời các bạn đón đọc Tình Biến của tác giả Thần Vụ Quang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đặc Công Thiếp Thân - Lương Thất Thiểu
Tên ebook: Đặc Công Thiếp Thân (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lương Thất Thiểu Thể loại: Đô thị, Sắc hiệp, Văn học phương Đông Nguồn: 4v​n.eu, truongton.net Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Đặc Công Thiếp Thân - Lương Thất Thiểu Giới thiệu: Đặc Công Thiếp Thân là câu chuyện kể về Phương Dật Thiên một đặc công ưu tú, sau khi chán ghét cảnh gió tanh mưa máu nơi chiến trường. Hắn trở về lại cuộc sống của một vệ sĩ và những ngày trôi qua liệu có suôn sẻ? Liệu những ngày tháng ăn gió nằm sương nơi chiến trường cùng "ái hận tình cừu" có bào mòn đi con người hắn?   Một “Chiến Lang” luôn rít gào, làm cho cả những kẻ khủng bố tay nhuốm đầy máu tanh phải run sợ. Những kiến thức cùng kỹ năng chiến trường liệu có giúp cho hắn trên con đường tìm lại chính mình chốn đô thị cùng những bóng hồng muôn màu muôn vẻ vây quanh?   Mời các bạn đón đọc Đặc Công Thiếp Thân của tác giả Lương Thất Thiểu.
Sợi Xích - Lê Kiều Như
Tên ebook: Sợi Xích (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lê Kiều Như Thể loại: 18+, Tiểu thuyết, Văn học Việt Nam Nguồn: quachdaica.info Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Sợi Xích - Lê Kiều Như Giới thiệu: Sợi Xích là những trang viết về thân phận của một cô gái mồ côi, lấy phải người chồng bất lực nên bao giờ cũng khao khát ái ân đến mức "cuồng tín". Tâm sinh lý bất thường, người chồng đã làm mọi cách kể cả dùng xích khóa chân vợ lại nhốt trong nhà nhằm có thể độc quyền sở hữu cô ấy.Trong hoàn cảnh đó, người vợ vẫn... kịp ngoại tình và đem lòng yêu một cậu nhóc.  Sau buổi họp báo ra mắt  Sợi Xích tại khách sạn New World, TP HCM, ngay lập tức giới truyền thông đã công kích dữ dội nội dung thô tục, cách viết cẩu thả, chi tiết lẫn nhân vật hời hợt... của “Sợi xích”. Tuy nhiên, ca sĩ Lê Kiều Như cho là: "Tôi muốn viết về những bản năng nhục thể của con người, mặt phải và mặt trái của sex" Sợi Xích hiện đã bị thu hồi và cấm xuất bản. Mời các bạn đón đọc  Sợi Xích và có những đánh giá của riêng mình.
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng Hậu - Trần Khố
Liệp Diễm Giang Hồ Mộng Trần Khố       Thể loại: +18, Sắc hiệp, Kiếm hiệp, Văn học phương đông. Editor: Hà Linh Nguồn: Sưu tầm, 4vn.eu Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com    Nội Dung: Đó là một truyền thuyết cổ xưa, truyền thuyết kể, trên trời khi ấy có mười mặt trời, ánh sáng tỏa ra như thiêu như đốt, sắp thiêu cháy cả mặt đất. Một thợ săn cường tráng tên là Hậu Nghệ đã dùng một cây cung bắn rụng chín trong mười mặt trời ấy xuống, cứu cho mặt đất khỏi một phen cháy rụi. Anh ta đã giành được danh dự và mỹ nữ. Tự cho mình là anh hùng bá chủ một phương, cuối cùng đến cả mỹ nữ tên gọi Hằng Nga cũng chán ghét anh ta, thà về một nơi tối tăm lạnh lẽo lẩn tránh cũng không thèm ở lại. Tất cả đều bởi người thợ săn được người đời gọi là anh hùng ấy là một người đàn ông chỉ có biết săn bắn, không hiểu chút nào những vui thú của cuộc sống. Một người phụ nữ nếu như chung sống cùng với người đàn ông như vậy, cái mà cô ta có được sẽ chỉ là sự cô đơn tẻ nhạt vĩnh hằng mà thôi. Nhiều năm trở lại đây, trong lòng ta luôn băn khoăn một câu hỏi: Vì sao anh ta phải bắn rụng chín mặt trời kia? Bầu trời cuối cùng chỉ còn lại một mặt trời, vầng mặt trời duy nhất còn lại ấy thật cô đơn biết bao! Cũng có thể người thợ săn ấy vốn dĩ đã là một con người không biết thế nào là cô đơn, bởi vì anh ta là anh hùng, mà anh hùng là người có thể chịu đựng sự cô đơn giỏi nhất. Anh ta chỉ biết loại bỏ chín mặt trời gây hại cho nhân gian và anh ta đã làm được, đồng thời còn nhận được sự tôn kính của người đời, thế nhưng anh ta lại hại chết chín mặt trời kia, cũng khiến cho mặt trời còn lại cuối cùng đó phải chịu đựng sự cô đơn đời đời kiếp kiếp.   Hậu Liệp Diễm Giang Hồ Mộng       Tác Giả: Trần Khổ Nguồn: 4vn.net Đây là phần tiếp theo do Trần Khổ viết tiếp.
Sầu Triền Miên
Sầu Triền Miên   Thông Tin     Tác giả : Đạm Mạc Đích Tử Sắc Thể loại: 16+, Ngôn tình, Xuyên không, Văn học phương đông Nguồn: diendanlequydon Edit: mimimiu89 Beta: OrangeWhirlwind + shoohye + cafe_chaud 22+ Mạnh bà Edit ebook: Kayako Saeki Đăng lên: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu:       Lưu Vân Lạc Kỳ: nam nhân uy chấn tứ phương, là đệ đệ của  Đương Kim Thánh Thượng, dưới một người, trên vạn người.   Sở Tiêu Lăng,sinh ra là thứ dân tầm thường, buôn bán đậu hũ tại thành phố sống qua ngày.   Hai người vốn không  liên quan đến nhau, lại vì một màn ép duyên mà liên quan đến nhau.     Hoan ái qua đi, lạc ái không cánh mà bay, lời đồn đại vang xa mà nàng không thể chối cãi và thanh minh được, hắn là người khởi xướng nhưng chỉ nói một câu: “ Một nữ nhân đê tiện như cô, là tàn hoa bại liễu, có hư hỏng hay không ai mà biết được.”   Bất ngờ mang thai, trong lòng tràn đầy vui mừng, mong đợi, vậy mà hắn lại đáp nàng là một chén canh thuốc phá thai. Đau lòng, nhưng vì muốn giữ đứa con trong bụng, nàng chỉ có thể ngậm nhục mà thừa nhận đứa con trong bụng là “Dã chủng”, “con hoang”!   Một tờ hưu thư, làm cho nàng trở thành trò cười trong toàn bộ người trong kinh thành, chịu đủ phỉ nhổ, xem thường, không cách nào sống yên ổn,…   Tất cả, rốt cuộc là vì sao?   Tất cả mọi chuyện, rốt cuộc là vì duyên cớ gì ?   Có lúc, nàng hỏi mình: có hận không?   Trong lòng lại phát ra là đáp án là: không!   Không yêu, làm sao có thể hận!   Ba năm sau, hoàng đế “Băng hà”, hắn thừa kế ngôi vị hoàng đế trở thành tân hoàng đế.   Lại lần nữa liên lụy, một lần nữa đớn đau, làm cho nàng buồn bã đến mức tận cùng đau đớn…   Vừa là số mệnh buộc chặt, sát cơ sậu khởi, vừa là tình ý không thể chối từ, sầu triền miên .   Khi nàng gặp gỡ hắn, là do số mệnh ngàn năm luân hồi hay do dây dưa không rõ nên yêu say đắm?   Khi hắn gặp gỡ nàng, là thiên cổ không đổi nhu tình hay do là đau khổ triền miên  truy đuổi?   Phồn hoa tan mất cũng chỉ như sóng đào cát, ân oán đã qua nhưng tình vẫn không thể nào chối từ, tình xưa giờ đã là dĩ vãng, yêu hận không thể lí giải được, ân oán không giải thích ngọn nguồn…   ★ Đoạn ngắn đặc sắc một ★:   “Cho ngươi hai con đường, một là cầm tờ hưu thư này , mang theo dã chủng cút ra khỏi vương phủ,  sau lần đó không được bước vào vương phủ nửa bước! Hai là uống hết chén canh thuốc này, tiếp tục lưu lại vương phủ!” Lời nói vô tình, lạnh lùng  từ miệng của Lưu Vân Lạc Kì  bật ra…   Dã chủng ư? Sở Tiêu Lăng cảm giác bản thân mình đang giận đến run rẩy, buồn bã, xấu hổ, rồi lại tự cười nhạo chính bản thân mình! Rốt cuộc là cốt nhục của hắn nhưng lại bị hắn nói là dã chủng, vậy hắn là thứ gì ? Gian phu của cô sao ? Tầm mắt nhìn theo khuôn mặt lạnh lùng của hắn, rồi dời đi chỗ khác, từ từ chuyển tới từ hưu thư cùng chén thuốc phá thai trên mặt đất, cuối cùng, nàng dứt khoát nhặt tờ từ thư, đứng dậy bước thẳng về phía bên ngoài không thèm quay đầu lại,…   ★ Đoạn ngắn đặc sắc hai ★:   “Có thể nói cho trẫm. . . Tên của con không?” Nhìn trước mặt một bé gái trắng trẻo, một cảm giác đặc biệt dâng trào trong trái tim của Lưu Vân Lạc Kỳ, làm cho hắn không kìm lòng được, bỏ qua chín bậc ngũ chí tôn uy nghi.   “Ta tên là Nữu Nữu, mẫu thân thích gọi ta cô bé con, bởi vì nàng là đại Nữu Nữu!” Cô gái nhỏ nháy đôi mắt đen láy trong suốt như hắc ngọc, khuôn mặt non nớt, làm cho người ta trong nháy mắt cảm thấy này trần thế này không có thứ gì  sánh bằng khuôn mặt ngây thơ, chất phác kia.   “Nữu Nữu, Nữu Nữu. . . . . .” Lưu Vân Lạc Kỳ nhỏ giọng nỉ non, hắn ngồi chổm xuống để nói chuyện với tiểu cô nương: “Phụ thân của con đâu?”   “Mẫu thân nói, khi Nữu Nữu còn trong bụng mẫu thân, phụ thân đã…vị quốc vong thân rồi.” Vong thân đối với độ tuổi của nàng là một cái gì đó rất xa lạ. Nhưng nàng kể xong, trong mắt cũng ướt ướt nước mắt.   Phụ thân ở trên chiến trường vị quốc vong thân rồi ! Lưu Vân Lạc Kỳ trong lòng  tự dưng nhói đau, nhớ lại mình khi còn là Vương gia, cũng thường xuất chinh đánh giặc, tướng sĩ sa trường chết trận cũng từng gặp, nội tâm cũng từng xúc động. Đồng thời, hắn cũng cảm thấy áy náy không nói ra được, là ai đã tước đoạt hạnh phúc nên thuộc về Nữu Nữu?