Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Có Một Tình Yêu Tên Chờ Đợi

Giới thiệu:  “Tề Tín, anh dám đảm bảo, anh không ra ngoài làm loạn không?” “Vợ, em không tin tưởng anh đến vậy, đến đây đi, lột anh ra mà xem, anh sẽ cho em xem chân tướng em vẫn hằng mong đợi!” Hoa Nguyệt Nguyệt: “…” “Tề Tín, anh lại ngứa da rồi phải không?” “Đúng vậy đó! Vợ, roi da, sáp nến, anh cũng đều đồng ý, chỉ cần để cho vợ thỏa mãn thú tính, cho dù là đem anh bạo cúc anh cũng không sao cả!” Hoa Nguyệt Nguyệt: “…” “Vợ ơi, anh yêu em, như thuốc tránh thai khẩn cấp yêu bao cao su.” Hoa Nguyệt Nguyệt: “…” :v :v  Mình quyết định nhảy hố vì cái đoạn giới thiệu đậm chất SM biến thái này đấy ạ. Không ngờ nam chính và nữ chính lại ham mê tình thú 18+ đầy kích thích đến vậy :) Nữ chính tên là Hoa Nguyệt Nguyệt, là một cô gái cực kỳ "chất". Cô là kiểu người độc miệng tà ác có thể khiến bạn mắc nghẹn và phun nước ở mọi nơi. Trong mắt mn, cô không phải là mẫu người để yêu thương, vì tính cách quá mức mạnh mẽ kiên cường. Nhưng không ai hay biết, đằng sau bề ngoài tưởng như vô tâm vô phế đó là một trái tim đầy tổn thương. Cô theo đuổi Trình Hòa từ thời niên thiếu đến khi ra trường. Tình yêu của cô luôn chấp nhất và bướng bỉnh đến kỳ lạ. Vì hắn, cô không ngại mặt dày sử dụng mọi chiêu trò chỉ mong hắn vui và để ý đến mình. Vì hắn, cô bị tất cả mọi người chán ghét và khinh bỉ. Nhưng cô không hối hận, yêu là yêu, dẫu kết quả đau đớn vẫn muốn đi đến cùng. Trình Hòa khi ấy luôn lấp lửng tình cảm giữa cô và bạn gái cũ. Hắn ta có thể vừa nói muốn bên cô lại có thể chạy đi khi cô ta gọi. Lần sinh nhật ấy, Nguyệt Nguyệt cực kỳ bi thương mà nhìn người mình yêu nhất nói lời tàn nhẫn và rời xa. Nhưng cô lại tự thuyết phục bản thân chấp nhận những thiệt thòi. Cho đến một ngày, mọi chuyện thật sự đổ vỡ, không cách nào hàn gắn lại được. Và nam chính Tề Tín của chúng ta xuất hiện. Thật ra ngay từ lúc đầu, anh đã ở bên cạnh Nguyệt Nguyệt, nhưng chỉ với tư cách là bạn thân của Trình Hòa và là người giúp cô theo đuổi tình yêu này. Rồi không biết từ bao giờ anh bắt đầu để ý và yêu cô tha thiết. Nhưng cô lại chỉ nhìn thấy Trình Hòa mà không thấy anh. Người vẫn luôn ở đó, vỗ về chở che và bảo vệ cho cô.  Quá tuyệt vọng trước tình yêu đơn phương của mình mà anh chạy trốn ra nước ngoài. Tưởng khoảng cách không gian và thời gian sẽ xóa nhòa tất cả. Vậy mà anh vẫn không thể quên cô được. Nên anh quay về, tìm lại tình yêu đã từng bỏ lỡ của mình. Cả hai gặp lại nhau sau những tháng ngày xa cách. Cô vẫn là cô của ngày nào, anh cũng thế. Nhưng tận sâu trong mối quan hệ này có điều gì đó lặng lẽ thay đổi. Họ bước vào một cuộc hôn nhân bằng những điều chôn dấu trong lòng nhưng đều nghĩ cho đối phương và mong muốn đem đến hạnh phúc cho nhau chứ không phải là khổ đau. Vậy mà ngày hôn lễ, Trình Hòa lại chạy đến. Lúc đó chỉ muốn chửi một câu vào mặt hắn. May mắn là Tề Tín đến kịp đá bay tên đáng ghét này và đem cô dâu của mình đi. Không ai hay biết anh đã phải kiềm lòng và nhẫn nại chịu đựng như thế nào để có được ngày hôm nay. Thế nên, đừng mong tên Trình Hòa này có thể phá ngang hạnh phúc anh ấp ủ lâu nay. Muộn rồi. Có không giữ thì mất cũng đừng mong tìm lại được. Và cuộc sống hôn nhân của Tề Tín cùng Nguyệt Nguyệt chính thức bắt đầu trong ngọt ngào ấm áp. Bởi nam chính là một người đàn ông tuyệt đối dành cho gia đình. Anh vô được phòng bếp, lăn được trên giường mềm. Hết lòng yêu thương chở che cho cô vợ nhỏ. Đặc biệt, anh còn thích chơi mấy trò diễn kịch biến thái kinh dị SM với cô nữa chứ. Đọc mà sax luôn. Đúng là yêu ai yêu cả đường đi lối về. Chuyện quái quỷ xấu hổ thế nào cũng có thể làm được. Còn vui vẻ mới ghê ^^ Nguyệt Nguyệt cứ tưởng mình là kẻ siêu S còn anh là kẻ cuồng M. Nhưng cô không biết, anh chính là con sói đội lốt cừu đấy ạ. Anh từng bước dụ cô vào chiếc bẫy tình yêu này rồi ăn cô đến xương cũng luyến tiếc nhả ra nữa là... Đành lẩm bẩm "amen" cho Nguyệt Nguyệt vậy :v :v  Càng về sau thì những bí mật về cuộc hôn nhân này dần lộ ra ánh sáng. Đằng sau câu chuyện về gia đình cô là cả một bi kịch dài. Còn Trình Hòa và sự phản bội khi xưa của anh liệu có thật hay không? Khi mà mọi chuyện từ trước đến nay đều là màn kịch được người khác giật dây? Tình yêu và hôn nhân cô đang nắm giữ có chăng là sự trả thù cho sai lầm đời trước? Tất cả sẽ được giải đáp ạ. Phải nói là đoạn này vô cùng cẩu huyết nhưng cũng vô cùng kích thích. Bạn nào ngại thì không nên nhảy lỡ đâu mắc nghẹn mình không đền được. Về nội dung thì cốt truyện không quá mới mẻ nhưng ăn điểm nhờ tính cách của nam chính. Trong bất cứ trường hợp nào cũng hết lòng bảo vệ vợ mình. Và anh còn đáng yêu nữa chứ. Đọc đến đoạn nghe vợ bảo ăn xong vào phòng ngủ, thì anh chạy nhanh như cơn gió, đi tắm rửa sạch sẽ nhảy lên giường nằm đợi mà mình phụt nước :v. Có muốn H thì cũng nên tế nhị chứ, ai như anh, nói và làm nhanh đến phát sợ luôn. Truyện mỗi chương khá ngắn, edit theo mình thì chưa được mượt lắm nhưng với người dễ tính như mình thì ok rồi. Nên bạn nào nhắm có thể nhảy hố được thì hãy nhảy. Hố cũng sắp hoàn rồi ạ. Còn có mấy chương thôi à. Chúng ta phải động viên nhiệt tình thì bạn chủ nhà mới edit tiếp được chứ ^^ #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Tay hắn từ từ lướt qua trước ngực nàng, khiến thân thể nàng bắt đầu run rẩy, gò má trắng nõn thoáng nổi lên màu đỏ ửng, hắn cười nhẹ, hướng đến bên tai nàng thở nhẹ một hơi. Cơ thể nàng chấn động, ngập ngừng nhìn hắn, hé mở đôi môi hồng, nói: “Anh yêu, hôm nay có chuẩn bị cái này cho anh.” Nói đoạn, lấy ra roi gai từ dưới giường, lập tức vùng dậy, áp đảo!” Hoa Nguyệt Nguyệt đọc một hơi xong cả đoạn, không thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của đám người xung quanh, quay sang phía Hoan Tử ngồi đối diện, nhướng nhướng mày. “Thế nào Hoan Tử, chị gái của em viết tiểu thuyết thế nào? Có phải rất kích thích rất khiêu khích không hả? Nhanh đi báo cáo chị em đi nào.” Hoa Nguyệt Nguyệt nheo mắt lại, cái mặt vốn có thể coi là thanh tú tức khắc trở nên hết sức bỉ ổi. Hoan Tử đang uống trà sữa, vừa nghe, trong nháy mắt, phun hết trà sữa trong miệng thẳng về phía trước. Hoa Nguyệt Nguyệt nhảy dựng lên, vừa cầm vội giấy chùi chùi bộ váy ngắn mới mua vừa oán trách: “Hoan Tử, trước mặt bao nhiêu người mà em dám phun sữa hả! Dù gì cái loại chuyện không tiết tháo như thế là chị không có làm được đâu nhé.” “Phụt –“ Khách ở mấy bàn gần đó, không hẹn mà cùng cười. Hoa Nguyệt Nguyệt xoa xoa lông mày, liếc Hoan Tử một cái, nói: “Hoan Tử, em xem, chị gái em đi đến đâu cũng thành nhân vật tiêu điểm mà.” Hoan Tử đỡ trán, quay sang Hoa Nguyệt Nguyệt: “Hoa tỷ, từ lâu lắm rồi em thật muốn hỏi chị một việc này.” Hoa Nguyệt Nguyệt lắc lắc tóc dài, đôi mắt dài hẹp mở ra, rất tự tin ngắt lời Hoan Tử: “Hoan Tử, chị biết em muốn hỏi gì mà, tuy rằng chị cũng rất thích em, chị cũng biết em thích chị nhiều lắm, nhưng dù hiện giờ chị cũng chưa có ai thì chị cũng thể nào cùng em làm bách hợp.” Hoan Tử nghe đầu mình “Ầm” một tiếng, mạnh mẽ và thân thương khoảng cách với mặt bàn trở về không. Cô run rẩy đứng lên, nói với Hoa Nguyệt Nguyệt: “Không… Không phải như vậy… Thật ra thì em cũng luôn muốn hỏi chị một chút… Rốt cuộc là ai ban cho chị cái sự tự tin mãnh liệt đến không thèm quan tâm cái gì thế này nhỉ?” Hoa Nguyệt Nguyệt xoa xoa cằm, nheo lại mắt hồ ly, trả lời: “Vấn đề em đặt ra đúng là rất hay. Thật ra cái ngày đó, khi chị ra đời, trong khoảnh khắc đi ra từ trong bụng mẹ, chị nghe thấy tiếng nói của một người đàn ông, ông ta nói rằng, Hoa Nguyệt Nguyệt, con là sự sống mạnh mẽ nhất trên thế giới này…” Hoan Tử kinh ngạc ngẩng đầu lên, “Người đàn ông đó là ai vậy?” Hoa Nguyệt Nguyệt cười: “Đúng! Đó chính là Thượng Đế!” Hoan Tử: “…” Chắc là não em teo rồi mới có thể nói được nhiều lời với chị như vậy phải không? Thu lại khuôn mặt nhỏ, Hoan Tử nghiêm nghị nhìn về phía Hoa Nguyệt Nguyệt, lầy từ trong túi xách ra một cái dây chuyền được tết từ những sợi dây đen, thoạt nhìn rất tinh xảo trang nhã, cô nói: “Đây là dây chuyền trước đây chị tặng cho anh trai em, em giúp chị cầm về.” Hoa Nguyệt Nguyệt sửng sốt, đưa tay ra, nhận lấy sợi dây trong lòng bàn tay. Hoan Tử nhìn Hoa Nguyệt Nguyệt, cô hỏi tiếp: “Hoa tỷ, chị thực sự muốn từ bỏ sao? Anh trai em, chị cũng biết rồi, chính là không thèm quan tâm bất cứ thứ gì cả, trước đây không phải chị cũng đã thấy rồi sao? Hoa tỷ, chị vẫn luôn là người tự tin cơ mà, theo đuổi một người suốt mười năm, chẳng lẽ giờ nói bỏ qua là bỏ qua sao? Chị cũng biết, anh em với chị cũng có cảm giác”. Mời các bạn đón đọc Có Một Tình Yêu Tên Chờ Đợi của tác giả Đại Ôn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khuynh Quốc
Đọc qua nhiều truyện xuyên không, cũng chiêm nghiệm qua vài kiểu trở về cổ đại… Nhưng nếu bạn hỏi tôi “kiểu” nào để lại ấn tượng nhất? Không ngần ngại một giây, tôi sẽ đáp ngay rằng đó là “kiểu” của Giang Điềm Điềm. Nguyên nhân khiến tôi nhớ mãi không quên không phải bởi nữ chính đặc biệt, càng không phải bởi văn phong của tác giả. Đơn giản chỉ gói gọn trong 4 chữ… “OAN THẤU TRỜI XANH” … Nữ chính Giang Điềm Điềm là một cô nàng tính tình cẩu thả, gia cảnh cô nhi, cuộc sống bần hàn… Cũng may tạo hóa thương tình ban cho dung mạo “mỹ nhân khiến người ta khó có thể rời mắt”, “chỉ cần thản nhiên cười, bất luận kẻ nào cũng sẽ bị nụ cười rực rỡ kia làm cho khuynh đảo”… Nếu nàng cố gắng làm việc một chút, cam đoan chuyện kiếm cơm sống qua ngày không phải là vấn đề. Ngay sau khi Giang viện trưởng bệnh nặng qua đời, Điềm Điềm cùng hai người bạn là Tuyết Quỳ và Ti Ỷ rời khỏi cô nhi viện bắt đầu cuộc sống mới. Không thể ngờ vận rủi bám đuôi, ngay trong ngày đầu tiên dọn dẹp nhà cửa, mở tiệc tân gia, bình gas lầu dưới nhà các cô bị nổ. Cứ nghĩ số mệnh ngắn ngủi nhưng sự thật phía sau khiến người dễ tính như Giang Điềm Điềm cũng khó lòng chấp nhận. Thực tế, số các cô chưa tận, chẳng qua xui xẻo gặp phải tên thiên sứ làm ăn tắc trách khiến cả ba vong mạng, lơ lửng trong không trung làm “ma đói”. Để có thể trở về thế giới thực, Điềm Điềm và hai người bạn không còn cách nào khác liền đáp ứng yêu cầu bằng mọi giá phải giúp ba quốc vương nơi các cô sắp đến hòa hảo lại với nhau. Quy định kỳ hạn 6 tháng nếu không làm được liền chính thức đề tên trong sổ sinh tử. Rõ ràng thần tiên làm sai lại bắt các nàng chịu tội… Oan ức, thật là oan ức mà… Điềm Điềm nuốt một bụng uất ức, chưa kịp hỏi rõ nơi đến liền bị một sức mạnh nào đó kéo xuống ngã thẳng vào hồ nước lạnh thấu tim, sâu không thấy đáy. Chưa kịp hoàn hồn liền đụng phải thân thể của một nam nhân. Hắn xem nàng như cây gỗ cứu mạng, cơ thể rắn chắc đó cứ bám dính lấy nàng, ôm chặt không buông. Không muốn bị hắn dìm chết, bất đắc dĩ Điềm Điềm liền đạp thẳng vào mặt hắn, đợi hắn bất tỉnh mới có thể kéo được nam nhân này lên bờ. Ai mà ngờ được, nam nhân này là Quốc Vương Thương Lãng - Lệ Nhận. Hắn vừa tỉnh dậy liền nghe lời xúi bậy của đám quần thần, một mực bắt nàng phải gả cho hắn trở thành vương hậu thế thân. “Cưới nàng? Nàng nghe lầm sao?” Đùa gì vậy… Mọi người đều truyền miệng Lệ Vương chính là mang mệnh sát. Chỉ cần nữ nhân nào được hắn chọn trúng đều chết sạch. Nàng rõ ràng có ơn cứu hắn, kết cục đổi lại chính là tự đẩy mình vào đường cùng, chấp nhận làm thế thân cho người khác? “Ta không gả… Bổn cô nương không gả chính là không gả. Muốn ta biết điều đi vào khuôn khổ cùng ngươi bái đường thành thân. Nghĩ hay quá nhỉ?” … Trước kia, chiếu theo phong cách review của tôi, thường thì tôi sẽ đóng vai cùng lúc cả nhân vật nam và nữ. Thế nhưng, với riêng bộ "Khuynh Quốc" của Điển Tâm thì không cần phải như vậy. Nam chính chung quy không có gì nổi bật, mang bộ dạng lạnh lùng bá đạo giống như đại đa số những “anh” vua thường thấy trong những bộ truyện xuyên không cùng loại. Nói cách khác, chỉ cần đứng trên lập trường của nữ chính để nhìn nhận sự việc là đã đủ để hình dung phần nào nội dung của cả bộ truyện này rồi. Tuy nhiên, nói đi thì cũng phải nói lại. Dù nam chính không “được” lòng tôi cho lắm nhưng cũng có một vài phân đoạn nhỏ tôi đồng cảm với nhân vật này. Từ hai con người xa lạ ở hai thế giới, vì một mối cơ duyên mơ hồ mà gắn kết với nhau, Lệ Nhận và Điềm Điềm đã phải đi một quãng đường dài mới biết được họ là chân ái của nhau. Vì Điềm Điềm, Lệ Nhận tự mình vượt qua nỗi đau trong quá khứ, dưới sự chỉ bảo tận tình của nàng liền học… bơi thành công. Vì Điềm Điềm, hắn từ một Quân Vương đứng trên vạn người liền “lép” vế trước một Vương hậu kỳ quái. Bất luận bất cứ chuyện gì cũng nguyện ý vì nàng mà làm được. Chẳng biết từ khi nào… “Trái tim hắn đã giao cho nàng, nếu nàng chết đi hắn cũng chẳng còn lành lặn nữa.” …. “Tình yêu chính là say lòng người như thế.” Câu văn trên đặt dấu chấm hết cho bộ truyện cũng là thông điệp riêng mà tác giả dành riêng cho độc giả của mình. Dù văn phong của Điển Tâm không sâu sắc nhưng bù lại cũng có nét dí dỏm riêng, hoàn toàn thích hợp với những bạn đọc truyện với nhu cầu giải trí. Nhấp vào link và thử đọc. Biết đâu bạn sẽ có cái nhìn khác tôi thì sao! Review by #Âu Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Gió nhẹ nắng ấm. Đây thật là lúc thích hợp để lên đường, một ngày tốt để bước tới con đường mới rộng thênh thang! Ôm một thùng giấy cuối cùng vào phòng khách nhà trọ lầu bốn, đại công cuộc dọn nhà rốt cục tuyên bố kết thúc. “A, mệt chết người!” Giang Điềm Điềm quát to một tiếng, đặt thùng giấy xuống, lao về phía cái ghế sa lon. Ghế sa lon mặc dù là hàng second-hand, nhưng đã được vệ sinh rất sạch sẽ, ngồi lên vừa mềm vừa thoải mái, nàng đã mệt muốn chết rồi, ngồi xuống cũng không còn muốn cử động nữa. Bỗng dưng, một bàn chân trắng nõn đạp một đạp vào cái mông của nàng. “Đứng lên.” Giang Ti Ỷ nói. Con sâu lười trên ghế sa lon chuyển chuyển bên trái, nhúc nhích bên phải, vẫn là chiếm lấy ghế sa lon không chịu đứng dậy. “Không được.” “Mình đem bánh ngọt đập lên đầu cậu bây giờ!” “A!” Điềm Điềm nhảy lên. “Ngàn vạn lần không được, cái bánh đó là bánh kem sinh nhật của chúng ta à nha!” Để mua cái bánh ngọt kia, các nàng còn phải siết chặt thắt lưng, cắt bớt một phần từ tiền cơm nha! “Vẫn chưa chịu đứng dậy?” Giang Ti Ỷ bĩu môi cười một tiếng, dung nhan mỹ lệ mặc dù có vẻ hơi tái nhợt, nhưng khuôn mặt vẫn rất quyến rũ. “Cậu không đứng dậy, thì mình ngồi ở đâu hả?” Điềm Điềm biết điều một chút nhường chỗ, nhích vào một góc ghế sa lon. Giang Ti Ỷ ưu nhã ngồi xuống, đem cái bánh ngọt đặt ở trên bàn, lấy ra mấy cây nến mà chủ tiệm tặng kèm theo cắm lên trên bánh ngọt, cẩn thận đốt lửa, ánh nến trong suốt, chiếu rọi xuống mặt bánh ngọt trông lại càng ngon miệng. “Có thể ăn được chưa?” Điềm Điềm vội vã hỏi. “Có thể ăn chưa?” “Cậu gấp cái gì a?” Ti Ỷ trợn mắt nhìn nàng một cái. “Chẳng lẽ không đợi được Tuyết Quỳ sao?” Điềm Điềm vội vàng cất giọng, nhìn xuống phòng bếp hô to. “Giang Tuyết Quỳ, nhanh lên!” “Tới, tới đây!” Thân ảnh tinh tế xinh đẹp, vội vã bước ra khỏi phòng bếp. “Mình đi rửa mấy cái ly.” Nàng xoa xoa tay, mở ra bình nước ngọt có ga lớn, tự tay rót đầy tám phần mỗi ly. Bọt khí của nước ngọt có ga xuy xuy xuy sủi lên. “Tại sao không có đá?” Ti Ỷ hỏi. “Tủ lạnh còn chưa có cắm điện.” “A? Vậy bữa cơm buổi tối làm sao bây giờ?” “Chúng ta bữa tối đâu có ăn cơm đâu?” Tuyết Quỳ chỉ chỉ cái bánh ngọt. “Đây chính là bữa ăn tối của chúng ta.” Ti Ỷ bĩu môi, thập phần khả ái. “Đáng giận, sinh nhật sau, chúng ta nhất định phải ăn một bữa tiệc lớn!” “Cậu đây là đang ước nguyện sao?” Mời các bạn đón đọc Khuynh Quốc của tác giả Điển Tâm.
Con Muốn Làm Vợ Ba
Bạn đang đọc truyện Con Muốn Làm Vợ Ba của tác giả KONOKOWU trên website đọc truyện online. CON MUỐN LÀM VỢ BA...LÀ VỢ CỦA CHÍNH BA CHỨ KHÔNG PHẢI LÀM CÁI BÓNG MỜ NHẠT CỦA MẸ... *** Minh Tuyết là một cô gái 17 tuổi, có thân hình 3 vòng đầy đủ, nó cao khoảng 1m65. Con người cô y như tên trắng như tuyết da mịn màng như da em bé. Tuyết từ lúc sinh ra đã mất mẹ (vì khó sinh nên mẹ mất), nó sống với ba của mình từ khi mới sinh. Minh Hoàng năm nay đã 45 tuổi Từ khi vợ mất ông chú tâm làm ăn nuôi con ăn học tới nay đã mười mấy năm nhưng vẫn không bước thêm bước nữa, tuy 45 tuổi nhưng vẫn giữ được sự trẻ trung của một người thành đạt. Minh Hoàng là một người đàn ông cực kỳ nghiêm khắc với công việc lẫn bản thân nhưng lại không nghiêm khắc nỗi với con gái của mình, chỉ cần nó làm nũng tý thoi là ông chịu không nổi. Cho dù ông dã vờ nghiêm khắc với nó nó khóc thoi là ông đau lòng rồi. Nó yêu ba nó một tình yêu không phải giữa ba và con mà là một tình yêu nam nữ. Nhưng nó đâu biết rằng ba nó cũng yêu nó, yêu nó còn hơn chính bản thân ông. Hai người yêu nhau một tình yêu mà xã hội không bao giờ chấp nhận được. Trong thâm tâm nó muốn được làm vợ ba nó, làm vợ một người đã nuôi mình không kể gian khổ suốt mười mấy năm. Nó muốn làm vợ ba nó cho dù hai ba con nó rời xa thành phố mà nó đang sống nó cũng nguyện ý miễn là có ba nó và nó, cho dù tới đâu cũng được miễn hạnh phúc là được. Nó sẽ cố gắng để chính phục được ba nó. *** " Tôi khẽ trở mình thì con bé lại càng ôm chặt hơn, nó rúc cái đầu vào sát người tôi cố ngửi cho được cái mùi ám khói thuốc quen thuộc rồi mới chịu nằm yên.) Vừa đưa mắt ra khỏi màn hình vi tính, nhâm nhi một ít thuốc lá thì tôi đã phải dập ngay điếu thuốc vào gạt tàn. Nhi- Đứa con gái bé bỏng của tôi mở cửa bước vào, sẽ là điều bình thường nếu như nó không mang theo cái gối nằm và con gấu bông ưa thích của nó theo vào phòng. - Có việc gì mà tìm ba khuya vậy? Mời các bạn đón đọc Con Muốn Làm Vợ Ba của tác giả KONOKOWU.
Dụ Quân Hoan
Ngu Quân Duệ thề rằng sẽ nuôi nấng và cưng chiều Diệp Tố Huân; Quyết giữ nàng bên người, mãi không thả Không phải vì lòng dạ chàng xấu xa… Dĩ nhiên, nếu như Diệp Tố Huân thích, Chàng sẵn sàng mang tim mình đi xào nấu đủ món —— dâng cho nàng thưởng thức. *** “Ngu Quân Duệ, ngươi buông ta ra, buông ta ra......” Diệp Tố Huân ở trong mộng khóc rống lên, liều mạng đẩy, chống cự lại người ở phía trên, cũng chống cự lại dục vọng trong cơ thể mình. ”Không buông.” Trong mộng, khuôn mặt của người ở phía trên nàng bởi vì kích tình mà vặn vẹo, nàng nhìn không rõ diện mạo thật sự của người kia, nhưng nàng cảm giác được thống khổ sâu trong nội tâm của chủ nhân khuôn mặt kia, chủ nhân của khuôn mặt đang thì thào nói: “Tố Tố, đừng rời khỏi ta.” Hắn không ngừng trêu đùa nàng, dùng lực quyến rũ, một đôi tay như mang theo lửa, đôi tay đó đi đến chỗ nào là da thịt chỗ đó dấy lên từng trận nóng bỏng, vừa chua xót lại vừa ngứa, trăm vị tạp trần khó phân biệt. ”Ngươi đừng trêu đùa ta, được không?” Đẩy cánh tay không có lực buông xuống cạnh người, khăn trải giường bị xoắn lại thành một đoàn, giọng nói trong tiếng khóc trừ kháng cự, còn là cầu xin sau khi bất đắc dĩ trầm luân. Mời các bạn đón đọc Dụ Quân Hoan của tác giả Tự Thị Cố Nhân Lai.