Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua

Làm nữ chủ sảng văn, Khương Mạt vốn nên thu nhận đàn em, làm lão đại, gả cho đàn ông ba tốt “cao, phú, soái”, đi trên đỉnh cao của nhân sinh. Không ngờ năm mười tám tuổi lại bị xuyên, mười năm sau tỉnh lại trở thành nữ minh tinh bị bôi đen trên khắp mạng xã hội, vừa vướng vào scandal ngoại tình, ông chồng đại phú hào cũng giàu không nổi, đừng nói đến kiếm tiền nuôi gia đình, đến nhà còn phải ở nhà gái….. Khương Mạt tay cầm giấy ly hôn gõ cửa nhà mình, người mở cửa mang gương mặt của người mà Khương Mạt yêu thầm năm cấp ba……! Khương Mạt: “Không ly hôn nữa! Không ly hôn nữa! Cái nhà này tôi nuôi!” Khương Mạt đưa cho chồng một tấm thẻ ngân hàng: “Muốn mua gì, tùy anh quẹt!” Sau một thời gian dài, cô chợt nổi lên ý nghĩ kiểm tra số dư trong tài khoản…… Ôi đệch, từ khi nào bà đây lại có nhiều tiền thế này?! Cp: Thiếu nữ nội tâm mười tám tuổi nuôi gia đình X đệ nhất phú hào ẩn hình hai mươi tám tuổi. Song phương yêu thầm. Nam chính biết nữ chủ đã đổi hồn, nhưng vẫn kết hôn với cô, vì có thể một ngày nào đó cô sẽ quay lại. Bình luận sơ qua về tác phẩm: Một thiếu nữ cấp ba ngây thơ rực rỡ bị xuyên không mười năm, mười năm sau tỉnh dậy, gặp lại người yêu thanh mai trúc mã, một người vẫn mười tám tuổi, người còn lại đã hai mươi tám tuổi rồi. Nhưng người yêu cô vẫn luôn đứng phía sau cô, âm thầm chờ đợi, lặng lẽ vững vàng như một ngọn núi. Bản văn ngôn từ khôi hài, nhẹ nhàng hài hước, đưa độc giả cảm nhận hành trình của một tình yêu trong tiếng cười. *** Reviewer: AL_Thiên Điểu Designer: AI_Bích Sơn Tình trạng: Hoàn edit Nhắc đến xuyên hệ thống, chúng ta thường hay đọc được các bộ truyện nữ chính xuyên vào một thân thể khác rồi làm các nhiệm vụ của hệ thống hay đơn giản là sống cuộc đời êm ấm hạnh phúc. Nhưng điều đặc biệt ở truyện này là nữ chính không phải là người xuyên mà là người bị kẻ khác chiếm lấy thân thể.   Khương Mạt chưa kịp hưởng thụ tuổi mười tám tươi đẹp thì thân thể của cô đã bị một kẻ khác đến chiếm lấy. Như một giấc mộng dài mười năm, sau khi tỉnh lại Khương Mạt đã là một nữ diễn viên tiếng xấu vang xa, đã có một ông chồng ăn bám lại còn vướng scandal ngoại tình bao trai.   Biến cố mười năm trước khiến cuộc đời Khương Mạt rẽ đi một hướng khác với những gì cô mong muốn, lại còn lòi đâu ra một ông chồng không biết là ai nữa. Không được không được, phải về ly hôn.   Khương Mạt hùng hổ về đến nhà thì lại vui mừng khôn xiết, cô hôn còn không kịp ấy chứ nói gì đến ly hôn. Khương Mạt cảm thấy điều tốt đẹp duy nhất mà người phụ nữ kia chiếm thân xác cô mười năm qua là cưới Thẩm Vân về cho cô - bạn cấp ba, mối tình đầu, bạch nguyệt quang, người cô yêu thầm bấy lâu nay.   Thẩm Vân là boss tổng của S&M, một công ty lớn chuyên về lĩnh vực phần mềm tự động. Miêu tả về anh bằng một câu ngắn gọn là đẹp trai giàu nứt vách.   Thẩm Vân biết thân xác Khương Mạt bị đổi hồn, trong tình huống bất đắc dĩ anh dùng kết hôn để ràng buộc mài mòn kiên nhẫn của linh hồn kia, chờ Khương Mạt mười năm.   Thẩm Vân biết người phụ nữ kia chọn thân thể Khương Mạt vì biết trước anh yêu Khương Mạt và anh có tiền đồ xán lạn. Nếu thế thì anh sẽ làm một kẻ bất tài vô dụng cho ả xem, để xem ai mới là người nản chí rời đi trước. Và Thẩm Vân đã đánh cược thành công ván này, người đó thấy Thẩm Vân không có hy vọng nên mới rời khỏi thân thể Khương Mạt mà tìm ký chủ khác.   Phần thưởng của ván cược này là Khương Mạt của anh đã trở về.   Bây giờ điều Thẩm Vân cần làm là bù đắp cho cô gái của anh thôi.   Nhưng mà Khương Mạt “ngày xưa” từng tuyên bố rằng cô sẽ là chủ gia đình, cô sẽ nuôi Thẩm Vân. Cho nên dù giờ anh có làm chủ thì anh cũng tận lực "diễn" mình chỉ là một nhân viên quèn của công ty, thật thà ăn bám Khương Mạt. Để sau đó Khương Mạt biết sự thật anh giàu như thế thì anh cũng phải chịu khổ một phen.   Mười năm kia đối với Khương Mạt như một cái chớp mắt, nên khi quay lại cô vẫn mang tâm hồn thiếu nữ mười tám - là một girl ngầu, siêu đáng yêu luôn, vì cô chưa trưởng thành mà.   Khương Mạt chơi game siêu giỏi, năm xưa cô làm lão đại lăn lộn cùng một nhóm bạn game, đến nay khi cô trở lại thì nhóm bạn qua mạng năm xưa đều đã thành những người có địa vị trong xã hội. Đến khi họ gặp nhau thì mọi người đều phải trố mắt - tại sao lão đại họ ngưỡng mộ ngần ấy năm lại là nữ diễn viên xấu xa này chứ, có gì đó sai sai đúng không?   Dần dần ai cũng nhận ra Khương Mạt này khác với Khương Mạt kia, cô gái của hiện tại vừa xinh đẹp dễ thương vừa hào sảng, đối xử hòa nhã với mọi người, nếu cô ở thời xưa chắc chắn là một nữ hiệp khách giang hồ đấy.   Nhưng người phụ nữ xuyên không kia vẫn còn đấy, vẫn lăm le chiếm lấy thân xác tốt hơn, Khương Mạt lại càng ngày càng nổi bật, hai người rất sợ một ngày ả ta sẽ quay lại, họ lại phải xa nhau.   Tuy cuối cùng người phụ nữ kia không thành công, không sống tốt đẹp nhưng cũng gây ra biết bao thăng trầm cho truyện, ả ta cũng giống như phép thử tình cảm vậy. Nếu tình cảm không đủ lớn thì Thẩm Vân không thể nào kiên trì 10 năm để đợi một người không biết có trở về hay không, dù lúc Khương Mạt ra đi thì hai người còn chưa xác định tình cảm nữa.   Tình cảm của Thẩm Vân thì 10 năm như một, tình cảm của Khương Mạt thì chưa có 10 năm cách xa, sau khi Khương Mạt quay lại tất cả mọi chuyện đã xác định rồi, anh anh em em ngọt ngào vô cùng.   Truyện là một góc nhìn khác về xuyên hệ thống, không phải ai nắm giữ hệ thống đều sẽ có kết cục tốt đẹp, cũng như đừng nên lăm le dòm ngó những thứ không thuộc về mình.   _____   *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** Nhắc đến Khương Mạt, quả thực là chuyện cười số một của giới giải trí. Kỹ thuật diễn xuất kém cỏi không nói, còn cả ngày xây dựng hình tượng hoa khôi học bá lạnh lùng, giới giải trí nhiều nữ minh tinh như vậy, gần như bị cô ăn vạ lôi kéo giẫm đạp hết một lượt rồi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Kết quả lúc tham gia chương trình tạp kĩ, đến tên của khách mời cũng không biết đọc, vi phân và tích phân là cái gì cũng không biết, hình tượng sụp đổ đến không thể sụp đổ hơn được nữa. Trước đây không lâu còn bị bóc ra tin tức cô với một nam minh tinh nửa đêm ra vào khách sạn, tư thế ám muội. Vốn dĩ cho rằng sắp công khai chuyện tình cảm, kết quả vừa bóc quần chúng ăn dưa liền kinh ngạc đến rớt dưa –– Ngọc Nữ thanh thuần Khương nữ thần đã kết hôn từ lâu. Mọi người sau khi phản ứng lại, Khương Mạt có quan hệ mờ ám với không ít người khác giới trong giới giải trí, cũng không biết đã cắm bao nhiêu cặp sừng lên đầu chồng cô rồi. Trên mạng dân tình sôi sùng sục, chủ đề #Khương Mạt cút ra khỏi giới giải trí# thậm chí còn lên hot search. Sau đó, mọi người nghe nói Khương Mạt tức đến ngất đi rồi. Mọi người đều hả lòng hả dạ, hi vọng cô vĩnh viễn đừng tỉnh lại. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. ………. Khương Mạt cảm thấy bản thân đã ngủ rất lâu rất lâu, cơ thể rất nặng, đến ngón tay cũng không động đậy được, trong ý thức mơ hồ nghe thấy có người nói: “Ta thật sự vẫn luyến tiếc cơ thể này, mặt đúng là rất đẹp, sử dụng cũng rất thoải mái, nhưng ai bảo cái tên Thẩm Vân quá vô dụng, đã nói hai mươi tư tuổi thì có thể thăng quan tiến chức vùn vụt, hiện tại đã hai mươi tám rồi, vẫn là tên nhà nghèo đi làm thuê…..” Thẩm Vân? Là Thẩm Vân mà cô biết hay sao? Một giọng nói khác trả lời: “Có thể là do hiệu ứng cánh bướm, cô ra vào cơ thể của nữ chính, làm thay đổi quỹ đạo vận mệnh của nam chính.” “….. Bỏ đi, dù sao danh tiếng của cơ thể này cũng thối triệt để rồi, chồng thì lại là một tên vô dụng, mười năm này coi như cho chó ăn rồi. Mi giúp ta tìm cơ thể mới, chúng ta lập tức rời đi, tránh cho mấy người kia theo mông ta đến đòi nợ.” Một giây tiếp theo cơ thể Khương Mạt nhẹ tênh, lại mơ một giấc mơ. Cô mơ thấy mình vốn dĩ là nữ chính trong một bộ tiểu thuyết, năm mười tám tuổi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị một cô hồn dị thế mang theo hệ thống chiếm thân xác. Đối phương muốn kéo dài ánh hào quang của nữ chính, thuận buồm xuôi gió làm người chiến thắng của nhân sinh, đáng tiếc cánh bướm vừa vỗ, lại thêm chơi không lại các kiểu nam phụ nữ phụ độc ác, người chiến thắng trong cuộc đời lại trở thành kẻ thua cuộc. Đối phương khiến cuộc đời cô tăm tối rối loạn, vừa nhìn không còn cách nào cứu vãn liền dứt khoát phủi mông ra đi, tìm cơ thể mới, bỏ lại cục diện rối rắm. Khương Mạt trong mơ suýt chút nữa thì chửi thề, đây là kiểu người gì thế không biết, chưa được sự đồng ý của chủ nhân đã vào nhà người khác la cà không nói, vừa ở liền ở mười năm, trước khi đi còn để một đống phân ở phòng khách chờ đón chủ nhân. Quá không có tố chất! Cô chính nghĩa tức giận đầy một ngực, “ào” một tiếng, một cốc nước lạnh tạt vào mặt cô. Khương Mạt giật mình, tiếp đến lại nghe thấy có người ở bên cạnh nói chuyện, giọng nói chói tai, giống như tiếng vịt bị bóp cổ kêu vậy. “Em ngất giỏi lắm, để bà đây đi chùi đít cho em, em còn không chịu tỉnh dậy, hôm nay…..” Hôm nay?! Khương Mạt trong nháy mắt bật dậy khỏi ghế sô pha, buột miệng thốt ra: “Ôi đệch! Mình hôm nay có hẹn với đồng đội gặp….” Nói được nửa câu, nửa câu còn lại mắc kẹt trong cổ họng. Người đàn ông cao lớn nhưng lại ái ái trước mặt này là ai? Nghê Bạt thấy cô tỉnh lại, ưu nhã đặt tách trà trên tay xuống, cong ngón tay hình hoa lan bắt đầu chửi như tát nước: “Em nói xem, tại sao em lại ngu ngốc như vậy? Chế đã nói với em là Tần Mộng Dao và cái tên tiểu yêu tinh mà cô ta giới thiệu cho em không phải loại tốt đẹp gì, bây giờ thì hay rồi, chế không cần biết em đã ngủ với hắn hay chưa, dù sao thì em cùng với người ta ra vào khách sạn bị bắt chụp tại hiện trường là sự thật, đến chuyện đã kết hôn cũng bị bại lộ rồi, đây là ngoại tình! Em nói xem, có phải em cả ngày ra ngoài đều không mang theo não không? Ngày mai em đợi mà cút ra khỏi giới giải trí đi!” Khương Mạt nghệt mặt ra, cúi đầu nhìn đôi bàn tay trắng nõn như tuyết, móng tay rất dài, được cắt tỉa tinh tế đẹp đẽ không tô vẽ. Đây đúng là tay của cô. Không đúng, là tay của cô nhưng lại trắng hơn tay cô rất nhiều, hơn nữa xưa nay cô đều không nuôi móng tay, chơi game rất vướng víu. Cô nhớ rõ ràng bản thân vừa mới thi đại học xong, vì không muốn cô cả ngày chơi game nên bố mẹ đã đưa cô đi du lịch. Cô đã hẹn với đồng đội trong game, đợi ngày mai về nhà sẽ cùng nhau tụ tập giao lưu. Bây giờ tại sao lại xuất hiện ở đây? Cô đột nhiên nhớ lại giấc mơ vừa rồi, còn cả đoạn đối thoại ban nãy – – mười năm này coi như cho chó ăn rồi. Cô mở to mắt. Không phải chứ, chẳng nhẽ cô thật sự bị người khác xuyên vào cơ thể mười năm hay sao? Thấy cô ngẩn người không có chút phản ứng nào, Nghê Bạt càng tức giận, cầm lấy điện thoại, mở weibo nhét vào trong tay cô: “Em coi như không có chuyện gì đúng không…. Em tự mình xem đi, xem xem danh tiếng Khương nữ thần của em thối đến mức nào rồi, em mau xem cho chế.” Khương Mạt theo bản năng cầm lấy điện thoại, là weibo của cô, mở phần bình luận, bên dưới là cả một vùng mắng chửi: [Khương học bá chưa từng nghe qua vi phân với tích phân, có phải đến “ngoại tình” cũng chưa từng nghe qua?] [Số báo đặc biệt số báo đặc biệt, nữ thần thanh thuần ẩn giấu kết hôn bảy năm không cam chịu cô đơn, cùng với nam minh tinh tuyến mười tám nửa đêm hẹn nhau ở khách sạn AVI, ai muốn để lại địa chỉ.] [Chồng của Khương nữ thần là ai? Mau ra đây, vợ anh đội mũ xanh cho anh rồi kìa!] [Người bình thường ngoài giới, chuyện này ầm ĩ như vậy mà vẫn không lộ diện, cũng đủ hèn nhát.] [Vì tiền thôi. Danh tiếng của Khương nữ thần có thối đi nữa, những năm này cũng kiếm được không ít, nam đào mỏ X nữ ngoại tình, xứng đôi vừa lứa!] [Có điều chuyện này lộ ra, Khương nữ thần liệu có phải đền tiền? Tiền cô ta kiếm được có đủ bồi thường không?] [Đền tiền không thành vấn đề, minh tinh thiếu gì tiền, chỉ có điều chồng cô ta nên ly hôn với cô ta rồi, ha ha ha.] [Ha ha ha, thảm ~] Nghê Bạt: “Em xem bên dưới weibo của em, rồi xem xem bên dưới weibo nhà người ta!” Nghê Bạt dùng sức chọc một cái, mở ra trang chủ weibo của một nam minh tinh gọi là Triệu Bằng Kiệt. Khương Mạt bị cái cằm nhọn của ảnh đại diện trên weibo chọc cho đau mắt. Trang chủ vừa mới phát một dòng trạng thái. Triệu Bằng Kiệt: Xin lỗi, tôi xin rút lui. Bên dưới kèm theo một bức ảnh, trong bức ảnh là hình ảnh một người tự rời đi trong màn đêm. Rất có cảm giác ưu thương đẹp đẽ trong đêm khuya tĩnh mịch. Bên dưới quả nhiên đều là bình luận đau lòng: [Kiệt Kiệt đáng thương nhà chúng ta, bị phụ nữ cặn bã lừa gạt tình cảm, suýt chút nữa thành tiểu tam.] [Tỉnh táo lại, người phụ nữ như thế này không đáng để anh yêu!] [Đừng đau lòng nữa, em không phản đối thần tượng yêu đương, nhưng lần sau anh nhất định phải lau sạch mắt, đừng có thơm thối đều đem về nhà.] [Như này so ra, vẫn là Tần Mộng Dao tốt, uổng công Tần Mộng Dao đối xử tốt với Khương Mạt như vậy, Khương Mạt vẫn cướp người đàn ông mà cô ta thích.] Nghê Bạt: “Em nhìn thấy chưa? Tốt xấu gì em cũng là một nữ diễn viên tuyến hai, bị một tên yêu quái thẩm mỹ dẫm lên đầu, rõ ràng là hắn theo đuổi em, kết quả bây giờ hắn trở thành kẻ bị hại. Còn cả Tần Mộng Dao kia, em có biết chế tốn bao nhiêu công sức để giành về vai diễn Yến Khuynh Thành cho em không? Bây giờ người ta chẳng tốn hơi tốn sức đã lấy tới tay rồi. Trong đầu em có phải chứa toàn phân không hả?” Yến Khuynh Thành là một nhân vật vô cùng đặc sắc trong bộ kịch bản < Bút Ký Thợ Săn> được cải biên từ trò chơi, diễn tốt tuyệt đối có thể nổi tiếng, mấy cô nữ minh tinh tranh giành ầm ĩ đến khói súng mịt mù. Vốn dĩ trước đây Khương Mạt là người có hi vọng lớn nhất. Nghê Bạt càng nói càng giận, nếu không phải gương mặt này vẫn còn chỗ dùng đến, anh sớm đã đem cái tên ngu xuẩn này đóng băng* rồi. (*Đóng băng: dừng tất cả các hoạt động của nghệ sĩ.) Tên ngu xuẩn đột nhiên ngẩng đầu, chỉ vào thời gian hiển thị trên điện thoại: “Bây giờ là năm 2019?” Nghê Bạt: “……..” Anh đúng là xui xẻo tám đời rồi mới vớ phải kẻ không khiến người ta bớt lo này. Ai biết được Khương Mạt chọc điện thoại nhìn một hồi, lại hỏi: “Anh làm gì vậy?” Nghê Bạt nghẹn một búng máu ở cổ họng, nửa buổi hô hấp mới thuận khí, đanh giọng nói: “Bà đây là Nghê Bạt, bà đây là quản lý của em, em bị đập đầu đến ngốc luôn rồi sao?!” Vậy mà dám chiếm tiện nghi của cô. Vừa tỉnh dậy liền bị chỉ vào mũi mắng te tua, tính khí của Khương Mạt vốn cũng không phải dễ chịu gì, trong chớp mắt bùng nổ rồi. Khương Mạt mặt không biểu cảm đặt văn kiện trong tay xuống, nói: “Vậy anh có biết tôi là ai không?” Nghê Bạt cười lạnh: “Đến đây đến đây, để bà đây nghe xem ngài là vị lão đại nào?” Khương Mạt nhếch mép cười: “Bà đây là mẹ anh!” Nghê Bạt ôm ngực chỉ vào cô, đang định mắng người thì đột nhiên phản ứng lại: “Em….em không lẽ thật sự không biết chế là ai sao?” Khương Mạt gật gật đầu. “Em là ai?” “Khương Mạt.” Không sai. “Bao nhiêu tuổi rồi?” “Mười tám.” “……….” Mời các bạn mượn đọc sách Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua của tác giả San Hô Thụ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chư Thiên Ký
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Chư Thiên Ký của tác giả Trang Tất Phàm. Chư thiên vạn giới trong lúc đó, có một nơi tên là La Phù thế giới, 10 vạn năm sinh, 10 vạn năm diệt, thế gian vạn vật trăm tỉ tỉ sinh linh, liền ở này 20 vạn năm một lần sinh diệt ở trong trầm luân, vòng đi vòng lại tuần hoàn không ngớt, mãi đến tận 1 năm này, một cái mấy vạn năm trước liền đã chết đi thiếu niên ở Tàng Kiếm các ở trong tỉnh lại... *** Tóm tắt Chư Thiên Ký là một bộ tiểu thuyết tiên hiệp của tác giả Trang Tất Phàm. Câu chuyện kể về Lâm Phi, một người xuyên việt đến thế giới La Phù. Ở thế giới này, Lâm Phi có hai cơ hội để tu luyện, nhưng cả hai đều thất bại. Lần đầu tiên, Lâm Phi bị phát hiện trời sinh kinh mạch có thiếu, không thể tu luyện. Lần thứ hai, Lâm Phi bị đánh bại bởi Tống Thiên Hành, một người bạn cũ cũng là đối thủ của mình. Sau khi chết, Lâm Phi được chuyển kiếp vào một thế giới song song, cũng là La Phù nhưng đã trôi qua hàng vạn năm. Ở thế giới này, Lâm Phi có cơ hội thứ ba để tu luyện. Lần này, Lâm Phi đã quyết tâm không để lỡ cơ hội. Đánh giá Chư Thiên Ký là một bộ tiểu thuyết có nhiều điểm sáng. Đầu tiên, tác giả đã xây dựng một thế giới tiên hiệp rộng lớn và hấp dẫn. Thế giới này có nhiều chủng tộc, quốc gia và môn phái khác nhau, tạo ra một bức tranh đa dạng và sinh động. Thứ hai, các nhân vật trong truyện được xây dựng khá tốt. Lâm Phi là một nhân vật chính có tính cách kiên định và quyết tâm. Tống Thiên Hành là một nhân vật phản diện có tính cách tàn nhẫn và tham vọng. Thứ ba, cốt truyện của truyện khá hấp dẫn. Câu chuyện có nhiều tình tiết bất ngờ và kịch tính, khiến người đọc không thể rời mắt. Tuy nhiên, bộ truyện cũng có một số điểm hạn chế. Đầu tiên, tác giả có phần lạm dụng các tình tiết harem. Trong truyện, Lâm Phi có nhiều mối quan hệ tình cảm với các nhân vật nữ khác nhau, điều này có thể khiến một số độc giả cảm thấy khó chịu. Thứ hai, tác giả có phần thiên vị Lâm Phi. Lâm Phi thường xuyên được buff sức mạnh một cách bất hợp lý, điều này khiến câu chuyện trở nên thiếu logic. Nhìn chung, Chư Thiên Ký là một bộ tiểu thuyết tiên hiệp khá hay. Bộ truyện có nhiều điểm sáng về thế giới, nhân vật và cốt truyện. Tuy nhiên, bộ truyện cũng có một số điểm hạn chế cần được cải thiện. Điểm cộng Thế giới tiên hiệp rộng lớn và hấp dẫn Các nhân vật được xây dựng khá tốt Cốt truyện khá hấp dẫn Điểm trừ Lạm dụng các tình tiết harem Thiên vị Lâm Phi Đánh giá chung: 7/10 ***   Ta gọi là Lâm Phi, là một người "xuyên việt". Chỉ bất quá, so với những thứ kia hoặc là cứu thế giới hoặc là đánh hạ hậu cung xuyên Việt tiền bối, ta đây hơn mười năm xuyên việt việc trải qua, quả thực có chút không lấy ra được. . . Đi tới thế giới La Phù này hơn mười năm, ta tổng cộng đã làm qua hai chuyện. . . Một là ở tám tuổi thời điểm, một hơi thở chép mười mấy bài thơ, vốn là muốn lừa bịp một chút thường đánh ta lòng bàn tay tư thục lão phu, kết quả không tâm bị đi ngang qua Vấn Kiếm Tông chưởng giáo thấy, chưởng giáo tại chỗ dọa hỏng, kêu khóc yêu cầu ta bái nhập Vấn Kiếm Tông. Hai là ở bái nhập Vấn Kiếm Tông ngày thứ hai, bị phát hiện trời sinh kinh mạch có thiếu, đồng lứa cũng đừng nghĩ dưỡng khí có thành, cả đêm bị thẹn quá thành giận chưởng giáo đá vào rồi Tàng Kiếm Các. Sau đó ta ngay tại Tàng Kiếm Các ngây người vài chục năm. . . Biết điều, mười mấy năm qua ta thực ra sinh sống tốt, mỗi ngày ngon lành đồ ăn thức uống, nên còn chờ gặp một cái không thiếu, còn khắp nơi được người tôn trọng, ngay cả chân truyền đệ thấy ta, đều phải cung cung kính kính kêu một tiếng sư huynh. Bình thường công việc cũng chỉ là đơn giản quét dọn, nhàn rỗi không chuyện gì thời điểm, còn có thể tùy tiện cầm mấy quyển Kiếm Điển đi ra lật xem một chút, ngược lại ta trời sinh kinh mạch có thiếu, đồng lứa đều không hy vọng đột phá dưỡng khí cảnh giới, căn bản không tồn tại học trộm không học trộm vấn đề. Đáng tiếc, như vậy dễ chịu nhật, thật giống như là muốn chấm dứt. . . Ba năm trước đây, thế giới La Phù liền bắt đầu rối loạn, Trích Tiên xuất thế, Ma Đế sống lại, mấy đại cấm địa hãy cùng hẹn xong như thế, một tên tiếp theo một tên chạy ra, Thuần Dương Cung, Trường Sinh Điện, Bất Lão Sơn, những đồ vật to lớn này cũng với điên rồi tựa như, mấy vạn năm oán hận chất chứa trong một đêm bùng nổ, giết được là máu chảy thành sông, tam năm qua, đánh nát hơn nửa thế giới La Phù. Mấy ngày trước, ta cái kia tiện nghi sư phụ, cũng chính là chưởng giáo lão nhân gia ông ta, cũng không biết có phải hay không là lương tâm phát hiện, lại lặng lẽ tới một chuyến Tàng Kiếm Các, miễn cưỡng nhét vào mấy tờ Hư Không Phù, vạn nhất có chuyện lời nói dùng để chạy thoát thân. . . Lão đầu có thể là lão hồ đồ, thật muốn có chuyện lời nói, ta một trời sinh kinh mạch có thiếu phế nhân, dựa vào đã phá Hư Không Phù, có thể chạy thoát mới có quỷ. . . Liền như vậy, hay lại là thừa dịp có thời gian, trước tiên đem di thư viết xong lại, dầu gì cũng là người "xuyên việt", không thể chết được như vậy không minh bạch. . . Một cái người "xuyên việt" di thư. . . . "Nơi này là Tàng Kiếm Các? Ta không là chết ấy ư, tại sao sẽ ở Tàng Kiếm Các?" Lâm Phi cố hết sức mở mắt, đầu tiên nhìn thấy, lại là Tàng Kiếm Các, còn không chờ Lâm Phi hiểu rõ đây là chuyện gì xảy ra, vô số trí nhớ đã từ chỗ sâu trong óc tuôn ra ngoài. Ước chừng qua thời gian một nén nhang, Lâm Phi mới trợn mắt hốc mồm phục hồi tinh thần lại. . . " Chửi thề một tiếng, lại chuyển kiếp?" Là, lại chuyển kiếp! Cũng còn khá, lần này xuyên việt không tính là vượt quá bình thường, đồng dạng là ở thế giới La Phù, đồng dạng là ở Vấn Kiếm Tông, chỉ bất quá thời gian vượt qua vài vạn năm, phụ thân ở một cái gọi giống vậy làm Lâm Phi trên người thiếu niên, mà cái Lâm Phi thân phận, chính là Vấn Kiếm Tông Thập Nhị Phong một trong Ngọc Hành Phong nội môn đệ. "Kỳ quái, năm đó Vấn Kiếm Tông từ trên xuống dưới đều tại Hắc Uyên chết trận, ngay cả ta cái này lậu chi ngư, đều tại ba mươi năm sau cùng Uyên Hoàng đồng quy vu tận, làm sao sống rồi vài vạn năm, Vấn Kiếm Tông truyền thừa vẫn tồn tại, là ai truyền xuống?" Chẳng lẽ là lão đầu năm đó lưu lại hậu thủ? Không đúng, năm đó lão đầu ôm lòng liều chết, đi vào Hắc Uyên sâu bên trong trước, đã từng kéo chính mình đã thông báo hậu sự, đó là hai người một lần cuối cùng nói chuyện với nhau, ngay cả Thất Đại Bí Khố vị trí cũng tự nói với mình rồi, có thể là đem toàn bộ Vấn Kiếm Tông đều giao vào trên tay mình, nếu quả thật có một cái như vậy hậu thủ tồn tại lời nói, lão đầu không thể nào không với chính mình. . . Nhưng là, nếu như không phải là lão đầu trước thời hạn lưu lại hậu thủ, vậy bây giờ cái này Vấn Kiếm Tông vậy là cái gì tình huống? "Lần này xem như bị ta bắt được đi, Lâm Phi, ngươi thật đúng là thật là to gan, lại thật ở Tàng Kiếm Các học trộm kiếm pháp. . ." Ngay tại Lâm Phi suy nghĩ lung tung thời điểm, một cái thanh âm lại từ phía sau truyền tới. " Hử ?" Lâm Phi có chút mất hứng, đây là đâu cái Trưởng Lão học trò, không có quy củ như vậy, ở Tàng Kiếm Các hô to kêu như cái gì lời nói, quay đầu để cho sư phụ hắn thật tốt dạy dỗ xuống. Thật giống như không đúng. . . Quên chính mình lại chuyển kiếp, bây giờ là đã mấy vạn năm năm sau đó, mình đã không còn là cái kia ai thấy đều phải cho điểm mặt Tàng Kiếm Các một phương bá chủ rồi. . . "Ngươi nghĩ rằng ta không biết, ngươi lần trước bị ta dùng Trảm Quỷ Thần đánh bại, nhất định sẽ tới Tàng Kiếm Các nhìn lén Kiếm Phổ, thế nào Lâm Phi, nhìn lén như vậy nửa ngày, có nhớ hay không ra phá ta Trảm Quỷ Thần phương pháp?" Tới đây vị không sai biệt lắm hơn hai mươi tuổi, dáng dấp ngược lại thật anh tuấn, chính là nụ cười có chút ghét, đắc ý thêm khen "Trảm Quỷ Thần?" Nghe đối phương như vậy một, Lâm Phi cũng chú ý tới, chính mình mới vừa rồi tỉnh lại địa phương, thật đúng là để hai kiện đồ vật. Một món là mình mấy vạn năm trước tự tay viết xuống di thư, một món chính là Trảm Quỷ Thần Kiếm Phổ. Di thư ngược lại không có gì, Giản Thể Hán Tự đối với thế giới La Phù đến, cơ bản giống như là Thiên Thư, coi như sẽ ở Tàng Kiếm Các để lên mấy vạn năm, cũng không biết đến đây là vật gì. Nhưng là Trảm Quỷ Thần. . . Căn cứ tiền nhậm lưu lại trí nhớ, hình như là bây giờ Vấn Kiếm Tông Tam Trảm Ngũ Tuyệt một trong, chưa trải qua tông môn cho phép, nhìn nhiều cũng đoán đùa bỡn lưu manh, nhẹ thì diện bích mười năm, nặng thì đuổi ra khỏi tông môn. ". . ." Trong lúc nhất thời, Lâm Phi thật là có chút dở khóc dở cười, vị này trùng tên trùng họ tiền nhậm, thật đúng là lưu lại cho mình không ít phiền toái, ngươi ngươi làm chút gì không được, nhất định phải chạy tới Tàng Kiếm Các học trộm kiếm pháp, học trộm kiếm pháp thì coi như xong đi, ngươi còn học trộm Trảm Quỷ Thần, vật này đặt ở mấy vạn năm trước Vấn Kiếm Tông, nhiều lắm là coi như là kiếm pháp nhập môn, ngươi học trộm như vậy một bộ kiếm pháp nhập môn, sau đó còn để cho ta cho ngươi chịu oan ức, ngươi cũng thật là có thể. . . "Lần này ta xem ngươi thế nào tranh cãi, Tư vào Tàng Kiếm Các nhìn lén Trảm Quỷ Thần, ngươi chuẩn bị xong diện bích lương khô rồi không?" Đối phương mặt đầy đắc ý thời điểm, Lâm Phi cũng từ tiền nhiệm trong trí nhớ, tìm ra người này thân phận tới, người này tên là làm Tống Thiên Hành, nguyên lai với Lâm Phi như thế, đều là Vấn Kiếm Tông ngoại môn đệ, bởi vì một lần tông môn nhiệm vụ kết làm ân oán, tới tới lui lui đánh vài chục lần, một đường từ ngoại môn đánh vào nội môn, một cái vào Ngọc Hành Phong, một cái vào Thiên Hình Phong. Bất quá Tống Thiên Hành vận khí tương đối khá, ở Thiên Hình Phong thời điểm lập được đại công, được thụ Tam Trảm Ngũ Tuyệt chính giữa Trảm Quỷ Thần, mười ngày trước, Trảm Quỷ Thần có thành Tống Thiên Hành tìm tới cửa, một chiêu đánh bại Lâm Phi, hơn nữa tuyên bố sau này gặp một lần đánh một lần. . . Nguyên lai là ở chỗ này chờ. . . Đáng tiếc, mặc dù ta cũng gọi là Lâm Phi, nhưng là ngươi muốn gặp ta một lần đánh ta một lần, độ khó thật giống như có chút lớn a. . . "Ai nói cho ngươi biết ta là tới học trộm kiếm pháp?" down load eb, o ok mới. nhất t ại t-ruy, en .. t h, i c hcode-. n e t Tống Thiên Hành sửng sốt một chút, con bà nó, lời kịch thế nào có chút đúng không ? Lúc này, ngươi không phải là hẳn quỳ xuống, yêu cầu ta không muốn tố cáo ngươi sao? Sau đó ta cao hơn nữa lạnh cự tuyệt ngươi, ngươi lại ôm ta hai chân khóc ròng ròng, biểu thị sau này mình nhất định thống cải tiền phi, đi theo ta ngữ trọng tâm trường giáo dục ngươi một phen, ngươi cảm tạ ân đức hướng ta dập đầu, cuối cùng ta lại đem ngươi cho tố cáo. Đây mới là chính xác kịch bản a. . . Ngươi thế nào làm, chính mình sửa bậy lời kịch, này làm sao còn chơi đùa? Không được, ta phải sửa chữa ngươi. Mời các bạn mượn đọc sách Chư Thiên Ký của tác giả Trang Tất Phàm.
Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca. Tên khác: Vạn nhân mê chỉ tưởng cấp chủ giác an tĩnh đương sư tôn Tác giả: Đào Lý Sanh Ca Thể loại: Cường cường, Tiên hiệp, tu chân, Hệ thống, Ngọt văn, HE Nguồn: Tấn Giang Editor: Mòi học tra (wp chuongcholacda) Beta: Blue, Nửa đêm dậy viết pỏn Tình trạng: Hoàn (86 chương) Văn án: Một sư tôn ưu tú nhất định phải có gia sản bạc triệu, sẵn sàng vì nam chính mà phóng khoáng vung tay. Một sư tôn ưu tú nhất định phải có sức mạnh cực lớn, sẵn sàng vì nam chính mà đi cướp pháp bảo, che chở nam chính khỏi đao thương. Một sư tôn ưu tú còn cần phải xinh đẹp như hoa, giúp nam chính bỏ xa tìm gần chuyên tâm tu tiên, tránh xa si nam oán nữ. “Đạo lý ta đều hiểu.” Ánh mắt nam chính đầy vẻ dịu dàng: “Sư tôn đừng lộn xộn, bôi thuốc lên eo nào.” Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lãnh Văn Uyên, Vi Sinh Huyền Dương Một câu tóm tắt: Sư tôn độc sủng một mình ta. *** Tóm tắt Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, được vạn người sùng bái. Anh luôn mơ ước được sống một cuộc đời yên ổn, chỉ chăm lo cho việc tu tiên và dạy dỗ đồ đệ. Một ngày nọ, Vi Sinh Huyền Dương nhận được một nhiệm vụ từ hệ thống: phải dạy dỗ Lãnh Văn Uyên, một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Lãnh Văn Uyên là một người có tài năng thiên bẩm, nhưng cũng rất nghịch ngợm và ương bướng. Vi Sinh Huyền Dương quyết định nhận nhiệm vụ này, với mong muốn có thể giúp Lãnh Văn Uyên trở thành một người tu chân chân chính. Dần dần, anh nhận ra rằng mình đã yêu Lãnh Văn Uyên, nhưng lại không muốn thừa nhận. Lãnh Văn Uyên cũng yêu Vi Sinh Huyền Dương, nhưng anh lại sợ hãi việc thừa nhận tình cảm của mình. Anh lo sợ rằng nếu để Vi Sinh Huyền Dương biết, anh sẽ bị lợi dụng, và tình cảm của họ sẽ không được đáp lại. Hai người cứ thế mập mờ qua lại, không ai dám nói ra tình cảm của mình. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Review "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, còn Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Hai người gặp nhau và dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng lại không dám thừa nhận. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Câu chuyện có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, nhưng cũng rất dịu dàng và ấm áp. Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt, nhưng lại rất nghịch ngợm và ương bướng. Sự kết hợp của hai nhân vật này đã tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Ngoài ra, tác phẩm còn có những tình tiết hài hước, giúp người đọc giải tỏa căng thẳng. Có thể nói, "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu đáng yêu và ngọt ngào, rất đáng để đọc. Đánh giá chung "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn, nhưng vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công, tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca.
Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh của tác giả Tống Cửu Cẩn. Văn án: Thẩm Vọng Tân ra mắt công chúng năm năm, gương mặt mang nét hiền hòa tươi sáng, tính tình được công nhận tốt, vừa hợp tác cùng với người mới Tô Tinh Dã trong bộ "Quyền mưu" đã trở thành cặp đôi màn ảnh được chào đón nồng nhiệt nhất, “CP Vọng Tinh” của hai người phá đảo đất trời. Trong một lần phỏng vấn, Tô Tinh Dã được phóng viên hỏi về ấn tượng với Thẩm Vọng Tân. Tô Tinh Dã nhìn vào ống kính mỉm cười nhẹ nhàng, từ tốn nói: “Thầy Thẩm là người đi trước, rất biết cách chăm sóc người khác cũng giống như người anh trai.” Sau khi kết thúc phỏng vấn, Tô Tinh Dã về nhà đèn còn chưa bật sáng đã bị một đôi tay mạnh mẽ nắm lấy, sau đó bị ấn lên vách tường hơi lạnh, cô cảm nhận được hơi thở ấm nồng của người ấy, cô nghe thấy giọng nói có chút ám ách của anh, “Ngoan, gọi lại một lần nữa.” Yên tĩnh được hai giây, cô bật cười đỡ trán anh, bờ môi đỏ mọng hé mở: “Gọi cái gì chứ?” Văn án 2: Khí chất Tô Tinh Dã lạnh lùng, là “thần tiên tỷ tỷ” trong lòng người hâm mộ, mãi cho đến khi có một ngày đột nhiên đăng một dòng Weibo: Tô Tinh Dã S: Trở thành một fan sự nghiệp đạt tiêu chuẩn(*) của anh trai!! Anh ơi cố lên!! Đính kèm là một tấm hình phiếu thanh toán mua hàng thành công được cắt ra, phía trên hiện rõ chói lọi ID Weibo: Muốn làm Tinh Tinh của anh trai. Mãn Thiên Tinh: Má nó!! Tinh Bảo cắt sai nick rồi?!! Lượng Tân Tân: Cái khí phách ngút trời quen thuộc này!! Cái ID quen thuộc này!! Má nó!!! Dân cư mạng: Má ôi!!! Tài khoản phụ bị phát hiện tại chỗ!!! Chấn động cả nhà!!!! (*)Fan sự nghiệp: Cực kì quan tâm đến đường hướng phát triển, con đường sự nghiệp của idol. Rất chú ý đến công ty/đoàn đội, tài nguyên, số liệu và doanh thu. Những fans thuộc nhóm này thường thích những idol/nhóm nhạc có sự nghiệp thành công hoặc tìm mọi cách để phổ biến tên tuổi của idol đến mọi người nếu thần tượng của họ chưa nổi tiếng lắm (ST) *** 2019.09.15 Buổi chiều giữa mùa hè, nắng tắt dần, ráng chiều vàng rực rỡ chiếu qua ô cửa kính trong veo soi rọi vào bên trong, lưu lại lấm tấm trên sàn gỗ tối màu những chấm sáng lấp lánh. Một hồi lâu sau, tiếng nhạc trong phòng luyện tập cũng dần ngừng vang, người con gái ngồi dưới sàn toàn thân mặc một bộ đồ khiêu vũ màu đen, khuôn mặt trắng nõn, dáng người mảnh mai, mái tóc đen dài được búi cao, đang khom khom người chỉnh lại giày khiêu vũ. “Tinh Dã?” một giọng nữ nhẹ nhàng từ ngoài cửa truyền vào  Tô Tinh Dã nghe tiếng vô thức quay người lại, là giáo viên dạy khiêu vũ của bọn họ, Ôn Viện, “Cô Ôn?” Ôn Viện mỉm cười tiến về phía cô, “Tinh Dã, việc mà cô nói với em lần trước em suy nghĩ thế nào rồi?”  Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhắc đến chuyện này thì phải bắt đầu từ tháng trước, một người họ hàng của Ôn Viện tên Triệu Hoa, là một vị đạo diễn, hiện tại đang quay một phim cổ trang chuyển thể đặc sắc, nhưng trong phim có một nhân vật mãi vẫn chưa chọn được người phù hợp. Vừa hay nhận được lời mời của Ôn Viện đến xem biểu diễn văn nghệ tại trường của bọn họ, rất khéo là Triệu Hoa vừa thấy đã ưng diễn viên múa chính trên sàn diễn lúc đó là Tô Tinh Dã. Bộ phim mà Triệu Hoa hiện đang quay tên là Triều Dương Công Chúa, trong phim có một vai nữ thứ n là Tiên Lạc cô nương, vũ đạo cao siêu, tuy đất diễn không nhiều, nhưng lại là một vai diễn vô cùng đặc sắc, là một nhân vật nữ được khắc họa đẹp nhất trong nguyên tác, lần đầu tiên xuất hiện được miêu tả như thế này: “Da trắng hơn tuyết, dung mạo thanh tú, tựa như thần tiên, một thân áo trắng váy dài, eo thon nhỏ nhắn, khi xoay vòng, váy tung bay tựa hoa sen trong gió, nhất là cái ngoảnh đầu nhoẻn cười, hết thảy phong tình đượm quanh khóe mắt...” Chính vì đoạn miêu tả này đã khiến cho trong đầu Triệu Hoa luôn ẩn hiện một bóng hình mỹ nhân, nhưng đã gần nửa tháng kể từ khi khai máy đến giờ, ông ta mãi vẫn chưa tìm được Tiên Lạc cô nương như mong muốn, cho đến khi nhìn thấy Tô Tinh Dã trên sàn diễn, dung mạo của mỹ nhân trong tưởng tượng lập tức hiện lên rõ nét. Tô Viện nhận lời nhờ vả của ông ta mà đi khuyên Tô Tinh Dã nhận lấy vai thứ Tiên Lạc cô nương. Tô Tinh Dã hé miệng nói rằng: “Cô Ôn, nhưng em không được đào tạo qua trường lớp, thật sự không sao chứ ạ?” Ôn Viện nỗ lực thuyết phục, “Những cảnh xuất hiện của vai diễn này chủ yếu đều là nhảy múa, lời thoại không hề nhiều, điều này em không phải bận tâm.” Thật ra Ôn Viện vẫn có điều còn chưa nói, đó chính là Tiên Lạc thuộc kiểu mỹ nhân lạnh lùng, ở điểm này, Tô Tinh Dã lại có nét tương đồng. Bà làm giáo viên vũ đạo của cô hai năm, cô lãnh đạm thờ ơ không tranh không đấu, như thể vĩnh viễn không có chuyện gì có thể làm ảnh hưởng đến cô, nói quá một chút, thực tế chính là lạnh lùng. Tô Tinh Dã rũ nhẹ đuôi mắt, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ, vài giây sau, cô mới nói với Ôn Viện: “Được, em sẽ cố gắng hết sức ạ.” Sau khi về đến kí túc xá, Triệu Hoa liền ở trên Wechat liên hệ với cô. Triệu Hoa: Tiểu Tô, tôi nghe Tiểu Viện nói, cô thật sự đồng ý diễn vai phụ Tiên Lạc cô nương này hả? Tô Tinh Dã: Vâng, nếu tôi làm chưa đủ tốt, thì hi vọng đạo diễn Triệu rộng lượng bỏ qua cho. Triệu Hoa: Không vấn đề gì, không vấn đề gì, bình thường cô múa như thế nào thì cứ làm theo như thế là được rồi. Triệu Hoa: À, trường của các cô sắp nghỉ hè rồi nhỉ? Cô xem sau thượng tuần (*) tháng 7 có thể gia nhập tổ quay không? (*) thượng tuần: khoảng thời gian mười ngày đầu trong tháng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ đã là đầu tháng 7 rồi, trường của họ ngày 13 tháng 7 nghỉ hè, trung tuần có thể liền gia nhập tổ, thế là cô trả lời: Có thể ạ.   *** Thế là bên này ngày 13 tháng 7 sau khi nhà trường nghỉ hè, Tô Tinh Dã gọi xe đi tới sân bay, trên xe cô đặc biệt gọi về nhà báo một tiếng.   “Tinh Tinh, sao em lại không báo trước cho chị một tiếng hả, chị thấy hay là chị cùng đi Hoành Điếm với em nhỉ?” “Chị Vân, chị không cần lo cho em, em không còn là đứa trẻ nữa.” Dương Vân là quản gia sinh hoạt của Tô Tinh Dã, cuộc sống của cô luôn do chị ấy sắp xếp, dần dà tình cảm gắn bó, cũng khó trách tại sao chị ấy lại muốn cùng đi Hàng Châu với cô, “Nhưng mà…” Tô Tinh Dã ngắt lời của chị ấy, “Em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, huống hồ cũng chỉ có một tuần thôi mà.” Dương Vân cũng biết tính khí của cô, xem ra chỉ có thể dặn dò kỹ càng hết một lượt, rồi sau đó liền hỏi: “Tinh Tinh, chuyện này phải nói qua với ông chủ chứ?”  Tô Tinh Dã nghĩ một hồi, “Thôi đừng nói.” Dương Vân bên đầu kia điện thoại trầm lặng vài giây, rồi vang lên một tiếng “Haiz”. Lúc đến sân bay đã là hơn 9 giờ tối, Triệu Hoa sợ cô không tìm được đường, còn đặc biệt cử một người trong đoàn phim đến đón cô. Nhân viên đã nhìn qua hình của Tô Tinh Dã, vì thế vừa nhìn đã nhận ra cô giữa đám đông người. Cô ấy cảm thấy so với trong hình cô còn đẹp hơn gấp bội, thân hình mỹ miều này, thật không hổ là người học múa, khó trách đạo diễn Triệu vô cùng kiên trì mời cô đóng phim. Ngẩn ra vài giây cô ấy mới sực tỉnh, vội vàng vẫy tay về phía cô, “Chị Tô, chị Tô.” Tô Tinh Dã nhìn thấy một cô gái đang ra sức vẫy tay, vừa vẫy vừa chạy về phía cô.   “Xin chào chị Tô, em là Tiểu Mặc nhân viên của đoàn phim Triều Dương, đây là thẻ nhân viên của em, đạo diễn Triệu sai em đến đón chị.” Tiểu Mặc vừa nói vừa đưa thẻ nhân viên cho Tô Tinh Dã xem.  Tô Tinh Dã xác nhận thẻ nhân viên của cô ấy xong rồi gật nhẹ đầu. Tiểu Mặc dang tay ra định đón lấy hành lý của cô, Tô Tinh Dã lịch sự từ chối, “Không sao, chị tự lo được.” Lúc ra khỏi sân bay, Tiểu Mặc âm thầm đánh giá cô đến mấy lần. Thật ra cô ấy vào ngành này không phải ngày một ngày hai, cũng từng thấy rất nhiều nghệ sĩ nữ vô cùng xinh đẹp, bởi vậy mới nói Tô Tinh Dã tuyệt đối không phải cô gái đẹp nhất trong số những người cô ấy từng thấy, nhưng tuyệt đối là người có khí chất nhất, khí chất này khó mà dùng ngôn từ nào để hình dung, thanh lệ thoát tục, đại khái là kiểu người như vậy. Tiểu Mặc đưa cô đến khách sạn mà đoàn làm phim đang ở, đến khách sạn đã là mười giờ hơn rồi, “Chị Tô, bên em đã lấy danh nghĩa đoàn làm phim thuê cho chị một phòng, đạo diễn Triệu bọn họ vẫn còn ở đoàn làm phim, sáng sớm mai sáu giờ em sẽ đến gọi chị, chúng ta sáu giờ rưỡi xuất phát, em sẽ đưa chị đi nhập đoàn, hôm nay khuya quá rồi, vâỵ chị nghỉ sớm đi nhé?” Tô Tinh Dã gật đầu với Tiểu Mặc, “Được, vậy thì phiền em nhé.”  “Không phiền, không phiền ạ.”     * Sáng sớm sáu giờ ngày hôm sau, Tiểu Mặc đúng giờ qua gõ cửa phòng của Tinh Dã, nhưng gõ vài tiếng rồi mà không có phản hồi, không phải do trong lòng còn đắn đo chần chừ hay lẽ nào vẫn còn chưa ngủ dậy? Đúng lúc cô ấy đang thấy phiền não vì tối qua không lưu số điện thoại hay Wechat của Tinh Dã, đột nhiên ngoài hành lang truyền tới tiếng bước chân, cô ấy vô thức nghiêng người nhìn qua, thì chính là người mà cô ấy cho rằng vẫn chưa ngủ dậy, Tô Tinh Dã. Cô lúc này đang mặc một bộ đồ thể thao màu trắng sữa, tóc đen dài được cột sau đầu, không thoa phấn son, cứ thế phô bày mặt mộc. Tiểu Mặc nhìn cô, âm thầm nuốt xuống vài ngụm, làm sao đây? Hình như cô ấy bị một người con gái mê hoặc mất rồi?! “Chị Tô, chị đi chạy bộ buổi sáng đấy ạ?”  Tô Tinh Dã đã bước tới trước mặt, cô nhẹ nhàng gật đầu với cô ấy, “Ừ, đúng vậy.” Tiểu Mặc trầm ngâm, hèn gì dáng người đẹp đến thế, người học múa còn tự giác kỷ luật, không đẹp mới lạ! “Ngại quá, đợi chị mấy phút nhé, chị tắm nhanh một cái thay bộ đồ là xong ngay.” Tô Tinh Dã nói với Tiểu Mặc. Tiểu Mặc gật đầu lia lịa, “Được được, không vội.”  Khoảng mười phút sau, Tô Tinh Dã bước ra, bộ đồ thể thao được thay bằng áo thun trắng, quần jean cạp cao, giày đế bằng, tóc dài sấy khô được vắt ra sau, không trang điểm, mặt mày trắng trẻo, ngũ quan tinh tế, răng trắng môi hồng, Tiểu Mặc cảm thấy ngoài khí chất mỹ nhân ra, cô còn có thể có thêm cái danh hiệu mỹ nhân mặt mộc! Phim trường này có không ít đoàn làm phim, xuống xe xong đi theo Tiểu Mặc lòng vòng cả buổi mới tới được đoàn làm phim “Triều Dương công chúa” của bọn họ.     *** Trì Hủ trông thấy một bóng dáng cao gầy từ xa, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, đánh tiếng chào người trợ lý ở bên cạnh rồi nhanh chân đi về phía đó. Cậu ta quàng lấy vai của Thẩm Vọng Tân, hí hửng cười nói: “Anh, chào buổi sáng.” Thẩm Vọng Tân bị cậu ta bá vai thì hơi khom người xuống, nghiêng đầu liếc nhìn cậu ta một cái, “Ừ, chào buổi sáng.”  Thật ra đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác với nhau, bởi vì mọi người tuổi tác tương đồng, hơn nữa Trì Hủ luôn cảm thấy trên người Thẩm Vọng Tân có một sức hút kì lạ, vì thế đặc biệt thấy hợp gu với anh.  “Phải rồi, em nói với anh một chuyện.”  “Nói.” “Đó là cái vai Tiên Lạc trong phim của chúng ta, em vừa mới nghe nhân viên nói là đã chốt diễn viên rồi, sáng nay nhập đoàn, sinh viên học viện múa Bắc Kinh, nghe nói đẹp hết sảy.” Thẩm Vọng Tân gật đầu “ờ” một tiếng. Trì Hủ, “Anh ờ thế thôi hả?” “Không thì phải thế nào?” “Ai dà, anh hai ơi, anh nhạt nhẽo như vậy luôn hả?” Trì Hủ có chút chán nản, bọn họ quen biết cũng được một thời gian, nhưng cậu ta thật sự cảm thấy Thẩm Vọng Tân đã phát huy chủ nghĩa không gần nữ sắc lên đến cực đại rồi. Trên đường đi đến phòng hóa trang, Trì Hủ bất ngờ níu lấy cánh tay Thẩm Vọng Tân, “Từ từ từ từ… anh xem anh xem, anh xem người đi cùng Tiểu Mặc đằng kia có phải là Tiên Lạc không?” Thẩm Vọng Tân theo hướng tay Trì Hủ chỉ mà nhìn qua, quả nhiên trông thấy đứng bên cạnh Tiểu Mặc là một cô gái có vóc dáng mảnh dẻ, quay lưng về phía bọn họ. “Lẽ nào thân hình của dân học múa đều ưu tú như vậy sao?” Cô gái vươn thẳng lưng, tóc dài ngang eo, áo thun trắng đóng thùng trong quần jeans đen. “Chỉ nhìn bóng lưng thôi mà đã biết nhất định là rất xinh đẹp.” Trì Hủ nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Anh, anh nói xem có nên qua đó chào hỏi một tiếng không?”  Thẩm Vọng Tân liếc cậu ta một cái, “Để tôi xem cậu có bị đạo diễn Triệu mắng té tát không.”   Trì Hủ: “……” Thôi được rồi, vừa nghĩ tới đạo diễn Triệu là rùng mình rồi, chung quy là vừa nhập đoàn được một tháng, cậu ta đã bị đạo diễn Triệu mắng đến mức tinh thần tổn thương sâu sắc lại còn ám ảnh tâm lý nữa. Mời các bạn mượn đọc sách Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh của tác giả Tống Cửu Cẩn.
Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy của tác giả Thúy Vy06032008. Bạn đang đọc truyện Trao Hơi Ấm Cho Em: Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy của tác giả Thúy Vy06032008. Số phận vẫn luôn trớ trêu như vậy. Có người từ nhỏ đã sống trong nhung ấm lụa êm, có người sinh ra đã phải chịu nhiều tổn thương. Như cô, một cô gái sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Từ khi cô chào đời đã mang theo một nỗi thất vọng cho gia đình, khiến gia đình ghét bỏ. Đặc biệt là bà nội cô, bà ấy không hề yêu thương cô mà còn không thèm nhìn lấy một cái. Nếu yêu thích truyện ngôn tình ngược, bạn có thể đọc thêm Yêu Thầm Vợ Cũ hay Cục Cưng Có Chiêu. *** Tóm tắt: Cô là một cô gái sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Từ khi cô chào đời đã mang theo một nỗi thất vọng cho gia đình, khiến gia đình ghét bỏ. Đặc biệt là bà nội cô, bà ấy không hề yêu thương cô mà còn không thèm nhìn lấy một cái. Cô phải sống trong một gia đình lạnh nhạt, thiếu thốn tình yêu thương. Cô luôn phải cố gắng để chứng minh bản thân, để mong được gia đình chấp nhận. Nhưng rồi, cô gặp được anh, một người đàn ông ấm áp và yêu thương cô hết mực. Anh đã giúp cô vượt qua những khó khăn, và cho cô cảm giác được yêu thương. Review: Trao Hơi Ấm Cho Em: Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy là một câu chuyện tình yêu ngược tâm nhưng cũng rất ngọt ngào. Cô là một cô gái đáng thương, nhưng cô cũng là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường. Cuốn sách có nhiều điểm đáng chú ý. Đầu tiên, câu chuyện tình yêu của cô và anh rất chân thành và sâu sắc. Họ yêu nhau không vì tiền bạc, địa vị mà vì tình cảm thực sự. Thứ hai, cuốn sách có nhiều tình tiết cảm động, khiến người đọc phải rơi nước mắt. Cô đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ, nhưng cô vẫn không bỏ cuộc. Thứ ba, cuốn sách có một cái kết đẹp, khiến người đọc cảm thấy thỏa mãn. Cô và anh cuối cùng cũng có thể ở bên nhau, và cô đã được gia đình chấp nhận. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có một số điểm hạn chế. Một số tình tiết trong truyện hơi phi logic, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Nhìn chung, Trao Hơi Ấm Cho Em: Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy là một cuốn sách đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và cảm xúc thăng hoa. Đánh giá: 4/5 sao. Một số nhận xét của độc giả: "Câu chuyện rất cảm động, khiến mình phải rơi nước mắt. Cô gái trong truyện thật đáng thương, nhưng cô cũng là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường. Tôi rất thích cái kết của truyện, cô cuối cùng cũng có được hạnh phúc." "Cuốn sách viết rất hay, tình tiết lôi cuốn, nhân vật được xây dựng rất tốt. Tôi rất thích cặp đôi trong truyện, họ rất đẹp đôi." "Cuốn sách có một số tình tiết hơi phi logic, nhưng nhìn chung vẫn là một cuốn sách đáng đọc." Mời các bạn mượn đọc sách Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy của tác giả Thúy Vy06032008.