Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khoái Xuyên Chi Đả Kiểm Cuồng Ma

Thể loại: Đam mỹ, xuyên nhanh, sảng văn, khoái xuyên, cường cường, linh hồn chuyển đổi, ảo tưởng không gian, đa dạng công thụ, bàn tay vàng chắc khỏe, nhiệt liệt đề cử Chuyển ngữ: Phong Lưu, Erale, Tiểu Cát, Chuối Beta: BuBu, Tiểu Cát, Cúc kiên cường Một hacker tài giỏi bị Chủ Thần chọn trúng, đưa đi làm nhân vật phản diện suốt mấy trăm nghìn kiếp, không kiếp nào là không phải chạy như điên trên con đường tìm chết, rơi vào kết cục bi thảm. Khi rốt cuộc thoát khỏi sự khống chế của hệ thống phản diện, hắn quyết định báo thù, ngược tra, thay đổi vận mệnh. Dù nội tâm có rữa nát như thế nào đi chăng nữa thì ngoài mặt, hắn vẫn phải luôn đứng trên chuẩn mực đạo đức cao nhất. *** Review Khoái xuyên chi đả kiểm cuồng ma Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại: xuyên nhanh, 1×1, HE, hacker giả bạch liên hoa thụ x bá đạo độc chiếm công Đánh giá: 4.5/5 Được edit dưới tên Cao thủ đổi đen thay trắng ______________   Bộ được mệnh danh là “kinh điển” của đam mỹ khoái xuyên, với tích phân Tấn Giang cao chót vót gần 1 triệu. Nghe đã thấy hấp dẫn rồi :))))))))))) Điểm hay: Rất rất phục tác giả, 16 thế giới, mạt thế, ABO, cổ trang cung đấu… có thể nói là motif từng thế giới không trùng 1 tác phẩm nào luôn, nghĩ đến ABO là sẽ nghĩ đến mấy em thụ Omega giả dạng thành Alpha/Beta vào trường quân sự rồi làm điêu đứng một anh Alpha bá đạo nào đó, trong đả kiểm cuồng ma thì không có chuyện đó, em thụ trong này tự “thiến”, trở thành quái vật không nam không nữ để đạt tư cách tham gia cuộc thi trên một hành tinh toàn quái vật, toàn bộ thế giới này là hành trình tranh đấu của em thụ chứ không có mấy màn sướt mướt động dục tùm lum. Hay là trong mạt thế thì bạn thụ trọng sinh có bàn tay vàng là không gian rồi công là một lôi hệ/băng hệ dị năng giả dắt tay nhau đạp mọi thử thách, nô nô, mạt thế dưới tay của tác giả là một bạn thụ giáo sư hết lòng vì công việc và một bạn công bị hại chết dưới tay thụ trở thành linh hồn quanh quẩn bên ẻm sau đó từ hận hóa thành yêu. Cuối cùng nhận ra nhau thì em thụ cũng đã chết rồi. Mỗi thế giới là 1 cánh cửa mới, phải gọi là vô cùng phấn khích, vô cùng phấn khích, vô cùng phấn khích :)))))) Thụ trong này rất cáo, rất thích hại người :)))) hay nói ngắn gọn là trả thù đời vậy đó :)))))) vị ẻm bị chủ thần bắt làm phản diện mấy nghìn kiếp nên khi thoát được sự khống chế thì bay nhảy tung hoành khắp nơi. Phải nói đây là bộ truyện rất rất đáng đọc, nhất là với 1 đứa cuồng tình tiết như mình thì đây quả thật là cực phẩm :)))))))) nhưng không vì thế mà mình hài lòng hoàn toàn. Điểm dở: Khen là chuyện của khen mà chê là chuyện của chê :))))) vì mình thích bộ này nên mình cũng sẽ hết lời chê nó :)))))))))))))))) Ở vài thế giởi thì tác giả đi đúng hướng là ngược tra, ngược não tàn, nhưng ở nhiều thế giới thì lệch khỏi mục đích ban đầu, bắt đầu tạo hào quang cho nhân vật thụ. Mình xin nói rõ, bạn thụ xuyên qua các thế giới sau đó sẽ thay nhân vật mình xuyên vào hoàn thành nguyện vọng của họ. Vậy nên đặt trong tình huống truyện thì (nhân vật của) bạn thụ chỉ là pháo hôi hoặc phản diện. Mọi người đọc truyện nhiều thì biết các nhân vật chính thế nào rồi đó, không giỏi thì cũng đẹp, không đẹp không giỏi thì cũng tốt tính, nói chung là thế quần nào đó thì nhân vật chính cũng phải có một thứ siêu việt nào đó, còn nếu mà không có cái gì thì xuống bố nó thành pháo hôi rồi chứ chả được làm nhân vật chính đâu. Tác giả cũng có nói là chẳng ai tốt tất mà cũng chả ai xấu tất, về nhân vật thụ tác giả cũng nói thụ không phải là người tốt, ok, vì căn bản mình chưa từng có suy nghĩ thụ xấu hay tốt mà thụ chỉ là thụ thôi, làm những thứ bạn ý thích. Nhưng tác giả có lẽ là hơi quá tay khi cho cả dàn nhân vật (vốn là) chính bị thụ chỉnh cho không chết thì cũng điên, không điên thì cũng nhà tan cửa nát, nhiều người chả làm cái quần gì cũng bị thụ trực tiếp hoặc gián tiếp chỉnh cho, điều này khiến mình cảm thấy tác giả không phải đang ngược tra ngược não tàn nữa mà là đổi vị trí của thụ cho dàn nhân vật (vốn là) chính kia. Vậy rốt cuộc thụ khác gì đám nhân vật đó đâu. Chưa kể tác giả cũng cố viết cho dàn nhân vật chính kia thật xấu xa, thật nông cạn, thật ngu si, như đã nói ở trên, nhân vật chính mà không có cái quần gì thì xuống bố nó thành pháo hôi rồi. Vậy nên mình nói mục đích ban đầu của tác giả bị lệch đi là vì vậy. Còn một nhân vật mà những người cùng tư tưởng trên như tui băn khoăn đó là bạn Hiên :))))))))))))))))) nhiều người nói là bạn Hiên không xứng đáng với thụ, bạn ý chỉ yêu tài năng của bạn thụ chứ không phải con người bạn ý. Làm mình mém … ra quần :))))) Mình là một đứa “hơi” vô cảm, vậy nên mình đồng cảm được với bạn Hiên, bạn ý bị vô cảm mnlr khỏi phải bàn cãi, các bạn nghĩ nó kinh khủng và đáng diệt trừ lắm đúng không :))))))) các bạn cứ bị vô cảm đi rồi biết :))))) nhìn mọi người sướt mướt xong tội nghiệp một việc đáng thương tiếc nào đó mình chả cảm thấy gì hết, thế bây giờ nói nhanh cho nó vuông này, mình không cảm thấy gì hết thì mình phải nhỏ nước mắt hay cắt hành cho nó đúng chuẩn đạo đức à :< mà các bạn làm như muốn vô cảm là vô cảm được mà muốn hết vô cảm là hết luôn ý :)))) các bạn đồng cảm được với việc nhân vật thụ không phải người tốt sao không đồng cảm được với các nhân vật chính kia là người xấu, chung quy lại vẫn là bệnh theo phe nhân vật chính (thụ) :))))) kiểu nhân vật chính làm cái quần gì cũng đúng còn nhân vật phụ thở cái cũng là xấu ý :))))))) Bạn Hiên ở trong này mình thấy bạn ý chả làm gì sai cả, niềm sống duy nhất của bạn ý là đàn, từ một người quý đôi tay như sinh mệnh mà có thể dùng tay cầm lưỡi dao đâm tới để cứu thụ thì tại sao lại nói bạn ý không xứng đáng, một người có thể đứng ra khai tội cả nhà để bảo vệ thụ tại sao đến cuối cùng đến chết cũng không được nghe bản nhạc Forever viết tặng cho bạn thụ. Vậy nên chốt lại dư lày, mình ghét nhất là dùng các nhân vật phụ làm nền cho nhân vật chính, và bộ này thành công làm được điều mình ghét :)))))))))) nếu tác giả giữ nguyên được mục đích ban đầu là ngược tra ngược não tàn + tránh xa đám nhân vật chính toàn bàn tay vàng với hào quang kia đi thì ok, quá toẹt vời luôn, điểm mười cho chất lượng. Chê thì chê thế thôi chứ một con cuồng motif độc như tui không đánh giá thấp bộ này được :))))))))))) các bạn có thể đọc vì nó rất hay, rất rất phấn khích :)))))))))))) nhưng nên đặt lập trường rõ ràng :)))) Đánh giá: 4.5/5 *** Review Cao thủ đổi đen thay trắng (Khoái xuyên chi đả kiểm cuồng ma) Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc CP: Triệu Huyền x Chu Doãn Thịnh Chuyển ngữ: ductienductu.wordpress.com Chuyển ngữ: Phong Lưu. Beta: BuBu. Biên tập: Erale, Tiểu Cát, Chuối Beta: Tiểu Cát,Cúc kiên cường Dạo này mình sao ấy nhỉ, rõ là không thích khoái xuyên mà trong thời gian ngắn đọc tận 2 truyện luôn. Không biết do gu đổi hay là truyện xuất sắc nữa (≧∇≦) Truyện mình đọc từ tháng 4 rồi mà giờ mới ngồi viết review vì thời gian này đang thi cử ngập đầu, nhưng thấy wp cũng trống lâu rồi nên tranh thủ tối thứ 6 viết tí vậy ???? Nói về truyện này, rất nhiều người đều biết nó nổi tiếng trong làng vả mặt thế nào rồi, có rất nhiều thế giới, nhân vật chính cũng không phải người tốt từ đầu đến chân, nhìn chung tình tiết xây dựng tốt, sáng tạo, đối với một cuốn truyện dài kì như này rất xứng đáng được đề cử. Nhân vật chính là Chu Doãn Thịnh, hacker, gay, bị chủ thần bắt đi xuyên qua ba ngàn thế giới làm pháo hôi, phản diện, đá lót đường cho nhân vật chính, chịu bao nhiêu phản bội oan ức, kết cục lúc nào cũng chỉ có một: thân bại danh liệt, chết ngu vì “tình”, vì tiền, vì… chả làm gì cả hoặc đơn giản theo định luật không tên chết vì nói nhiều -_-凸 Sống bức bối thế bao nhiêu năm, hoặc chấp hành hoặc bị loại bỏ, Chu Doãn Thịnh đã sớm là lão yêu tinh trong việc bày mưu tính kế, suy đoán lòng người, 365 nghề nghề nào cũng biết. Thế nhưng, trừ khi thoát khỏi khống chế của Chủ Thần, còn không thì có giỏi thế nào đi chăng nữa, kết cục cũng chả có gì thay đổi. Mọi việc bắt đầu từ đây, khi Chu Doãn Thịnh nhẫn nhục (chính xác nghĩa đen luôn nhé, các kiếp trước tuy chỉ có vài từ ngữ nhưng khuất nhục của bạn ấy đều không thiếu, ví dụ ngoài tự tìm đường chết thì khi bị ép qh với nữ chính, cắm sừng nam chính thì bị hệ thống chi phối thân thể – với thể loại khoái xuyên thì mình thấy không lấn cấn lắm, mình cũng không thấy nó quá lôi, bạn nào không chấp nhận được thì cứ bỏ mấy đoạn ấy đi, trúng rồi thì thôi quên đi, nghĩ thoáng ra, chứ đừng bỏ truyện (*^▽^)/) tích góp qua từng kiếp thay đổi hệ thống 007 thành người của mình, thay đổi số phận bị chi phối, bước lên con đường mới của chính mình. Ở đây nhân vật chính cũng không lưu luyến gì thế giới thực lắm, cũng chẳng muốn trêu chọc gì nam nữ chính nếu như không bị đụng chạm, mục tiêu của bạn ấy là trả thù đời, à chính xác là trả thù chủ thần, khiến những sắp xếp của nó bị xáo trộn, pháo hôi không còn là pháo hôi, nam nữ chính hay nam nam chính muốn tìm đường chết thì cho chết luôn khỏi đi lên đỉnh nhân sinh như thiết lập. Tất nhiên Chu Doãn Thịnh chả hơi đâu đi chọc nhân vật chính làm gì, nhưng nhân vật chính mà không sân si thì chúng ta làm gì có truyện mà đọc, thế nên truyện mới có tên “vả mặt” như thế (‾-ƪ‾) Thân phận công rất đặc biệt, nói nhiều mất hay, thế nhưng rất chung tình, dù người có kí ức kiếp trước là thụ, nhưng công luôn là người chú ý đến thụ đầu tiên, luôn yêu thụ trước, trong khi bạn thụ còn đang lấn cấn tìm chồng thì nào biết mình đã vòng tầm ngắm từ đời nào ( •́ .̫ •̀ ) Cuối cùng Chu Doãn Thịnh chiến thắng chủ thần, kéo người yêu về thế giới của mình, ở đó lại có một cuộc chiến nữa, tình hình thế nào, quý vị mời tự tham khảo (─‿─) Truyện giàu tình tiết, sáng tạo, nhiều tình huống rất mới mẻ, vẫn câu nói cũ, sảng văn mà. Thế nhưng vẫn sẽ tồn tại bug, tất nhiên. Thứ hai là truyện nhiều khi buff Chu Doãn Thịnh quá đà, bàn tay vàng sáng chói lóa 18 thế giới , tây phương cổ đại huyền huyễn tu chân mạt thế gì cũng có. Thế nhưng cũng không phải là thế giới nào mình cũng ưng ý, nhưng có điều tác giả viết lên tay, mình thích thế này hơn là đầu voi đuôi chuột rất nhiềuuuuu. Sau mấy thế giới đầu, mình có thấy hơi chán vì tình tiết có chút bình mới rượu cũ, có thay đổi nhưng không nhiều, mà chính là đến thế giới thứ 8, chương trình đào tạo siêu mẫu đó, mình mới thấy hứng thú trở lại, sau đó thì là những ưu điểm mình đã kể trên, sáng tạo hơn, tác giả viết cũng chắc tay hơn qua mỗi thế giới. À quên, bổ sung thêm là mấy thế giới cuối rất ba chấm, bà tác giả cắn cỏ hay sao mà tam quan rơi rớt đầy đất, đến mình cũng tự nhận không phải non trẻ, kinh qua nhiều kì ba mà còn phải che mặt( ͡° ͜ʖ ͡°) Thêm nữa, là về thế giới thật mình không thích cách tác giả xây dựng công cho lắm, mình chỉ cảm thấy anh này trung khuyển, đội vợ lên đầu, và … hết. Đắt cái là khi còn chưa thức tỉnh hoàn toàn bất cứ khi nào bạn thụ gặp nguy hiểm là anh sẽ tỉnh lại, hoặc đơn giản là tỉnh lại chỉ để nói người mình yêu là Chu Doãn Thịnh, chứ không phải kẻ nào khác. Có thể mình sẽ làm một bài review về các thế giới nhưng cái này mình nghĩ là giữ cho mình thôi, các bạn có thể đọc nhưng spoil như thế sẽ mất hay đi, mất đi tính bất ngờ và tính sáng tạo của mạch truyện. Nói chung là cái đấy tính sau đã, chứ mình vẫn còn đắm chìm trong biển tri thức đơi. Editor rất mượt, siêu mượt, siêu có tâm, chú thích chỉ thừa không thiếu (ノ>▽<。)ノ Cảm ơn các bạn rất nhiều (“⌒.⌒”) Đề cử! Mời các bạn đón đọc Khoái Xuyên Chi Đả Kiểm Cuồng Ma của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tôi Có Thể Nuốt Đầu Ngài Không Ạ? - Mộng Trung Đại Chuỳ
Nội dung câu chuyện vô cùng đơn giản xoay quanh về một con bồ nông dính trúng đầu của một con người. *** “Tôi có thể nuốt đầu của ngài không ạ?” có nội dung khá lạ và rất đáng yêu. Tiểu Đề Hồ ngoan vô cùng luôn, đọc mà trái tim tan chảy vì độ moe của Tiểu Đề Hồ. T_T  Vì Đề Hồ là bồ nông út trong nhà, được anh chị bao bọc, lại chưa từng ở chung với con người bao giờ, nên Cảnh Minh nói gì em đều nghe theo hết. :vThậm chí lúc tới kì phát dục của mình em còn hổng biết mình bị làm sao, phải gọi điện cho anh trai cầu cứu. Anh trai của Đề Hồ là Đề Bảo, cũng là bồ nông tinh, đã sớm có “mùa xuân” của riêng mình; vô cùng thương em vì thấu hiểu “nỗi đau” kẻ nằm dưới, vậy là Đề Bảo cực kì hi vọng rằng, Đề Hồ sẽ nằm trên Cảnh Minh. Nhưng đáng buồn là điều đó không xảy ra. :v Đề Bảo là một người anh vô cùng trách nhiệm, khi Đề Hồ phát dục, ảnh tìm mọi cách để Cảnh Minh và Đề Hồ “gạo nấu thành cơm”, còn xách cả va - li sang nhà Cảnh Minh để tiện chăm sóc Đề Hồ, truyền tải kinh nghiệm trải qua kì phát dục cho Đề Hồ… Tuy quan tâm là vậy, nhưng Đề Bảo vẫn vô cùng khinh bỉ cái sự lãng mạn dở hơi của Cảnh Minh và Đề Hồ. Khi thấy hai người hạnh phúc cùng nhau chạy dưới cơn mưa để rồi về nhà phát sốt cả lượt, Đề Bảo nghĩ: “Đúng là một ngày muôn màu muôn vẻ của bọn ocschos.” Mình cảm thấy các nhân vật trong “Tôi có thể nuốt đầu của ngài không ạ?” cứ ngây thơ sao sao ấy (ngoại trừ tiểu công của Đề Bảo). Đề Hồ ngốc kiểu ngoan ngoãn lễ phép, Cảnh Minh lại ngốc kiểu thiếu niên mới bước vào trường đời chưa biết tình là gì :v Đọc truyện hài hước mà thoải mái lắm, còn được chia thành từng phân đoạn nhỏ nữa, nên khi đọc không có cảm giác bị mệt.  Cảnh Minh lúc đầu coi Đề Hồ là thú cưng mà cưng nựng (vì dẫu sao ẻm cũng xuất hiện trước mặt ảnh với bộ dạng bồ nông mà), nhưng sau đó “lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy”, tình cảm kì lạ nảy sinh, khiến chàng tác gia truyện sếc am hiểu 666 tư thế Cảnh Minh liên tục tưởng tượng ra cảnh Đề Hồ trần truồng, tưởng tượng ra cảnh Đề Hồ ở trên giường… Mọi chuyện bắt đầu bằng một câu “Xin chào ngài, Mr. Con Người tôn kính, tui có thể nuốt đầu ngài vào miệng không ạ?” của Đề Hồ, mà mở ra một mùa xuân vô hạn cho cả Đề Hồ và Cảnh Minh. Tóm lại, nếu bạn là người ưa truyện ngọt sủng và hài hước, hãy nhảy hố “Tôi có thê nuốt đầu của ngài không ạ?” đi thôi. ^^ Mời các bạn đón đọc Tôi Có Thể Nuốt Đầu Ngài Không Ạ? của tác giả Mộng Trung Đại Chuỳ.
Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Đằng sau cái vẻ ngoài hoa lệ đến choáng ngợp của giới giải trí này, lại chỉ toàn là chông gai và cạm bẫy. Những cạm bẫy xấu xa và bẩn thỉu ấy sẵn sàng bóp nghẹt những nghệ sĩ non trẻ, ngây thơ, lại không có vai vế, không người chở che như Cố Ngôn. Bởi vậy, Cố Ngôn đã lựa chọn con đường thực tế nhất - chấp nhận sự giúp đỡ của ông chủ Tần Trí Viễn, làm một bình hoa ngoan ngoãn biết nghe lời. Cười lúc nên cười, nói lúc nên nói, và giả ngốc giả đần lúc cần thiết.  Dù là đối phó với dư luận, hay với những lời đường mật nửa thật nửa giả của đàn ông. Bình hoa vô tâm, kim chủ vô tình, tiền trao cháo múc. Cố Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, vẽ nên một nụ cười hoàn hảo. Cả đời này cậu chỉ diễn tốt một vở kịch duy nhất. Đó là giả bộ không yêu người ấy. *** Khốn Ỷ Nguy Lâu là một tác giả tôi rất thích. Lối hành văn gọn gàng, thong dong, song ẩn dưới tầng tầng lớp lớp câu từ, có khi là sóng gió, có khi là đau đớn xé lòng, cũng có khí, là dịu dàng ấm áp. Cố Ngôn có thể vì Tần Trí Viễn mà rào trước đón sau, cùng anh chơi một ván cờ cược lấy tình yêu. Nhưng khi phát hiện ra anh chưa buông bỏ được người cũ, cậu lại kiên quyết ra đi. Đây là một điểm tôi rất thích ở Cố Ngôn. Cậu không yếu đuối, mà rất quyết đoán, mạnh mẽ.  Cố Ngôn bị gọi là bình hoa, là loại diễn viên phải lên giường cùng kim chủ mới có thể sống được. Thế nhưng tôi lại cảm thấy, trong câu chuyện này, Cố Ngôn là người duy nhất kiểm soát được cuộc sống và mong muốn của mình. Về Tần Trí Viễn. Anh là một người tốt. Anh dịu dàng và quan tâm Cố Ngôn, đối với cậu tốt lắm. Không thể trách anh chuyện có người trong lòng, vì dù sao đó cũng là tình cảm thuộc về cá nhân. Nghe ở phía trên thì chắc sẽ có người cảm thấy Tần Trí Viễn hơi “tra” nhỉ? Thực ra không phải. Nếu như tra đến vậy, anh đã không run rẩy khi nghe thấy thương thế của Cố Ngôn, cũng không cứng rắn theo đuổi cậu lại từ đầu. Cậu luôn ở bên anh khi anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại có những năm tháng đẹp nhất của cậu. Cậu là người dạy anh cách chấp nhận và buông bỏ, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ tiếc rằng, Tần Trí Viễn nhận ra hơi muộn, nên khi anh thực sự muốn cùng Cố Ngôn nói chuyện trăm năm, cậu đã dứt áo ra đi rồi. Tần Trí Viễn rốt cuộc nhận ra, anh yêu Cố Ngôn biết mấy. Vì thế anh bèn trút bỏ thân phận kim chủ, trở về là một chàng trai bình thường, đuổi theo tình yêu khiến mình say đắm. “Bình hoa” là một truyện hay, nhưng cách viết kết của Khốn Ỷ Nguy Lâu vẫn thế, kiểu úp mở phần cuối khiến độc giả không biết đâu mà lần. Rõ ràng hai người đã về bên nhau, nhưng phần cuối lại hé lộ những sóng gió (và có thể là bi kịch nữa) có thể phát sinh trong tương lai. Cơ mà bỏ qua tất cả những điều đó, nếu bạn thích cường thụ và ngược luyến thì không nên bỏ qua “Bình hoa” đâu ạ. ^^   Mời các bạn đón đọc Bình Hoa của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.
Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần - Hoa Ngộ Nha
Miếng bánh ngon vô phương chống đỡ. Miếng bánh ngọt siêu cấp đáng yêu!! Đặc biệt dễ thươnggggg! Vườn đào ngâm trăng: Một bộ điềm văn nhỏ rất dễ đọc trước khi đi ngủ. Tiểu thiếu gia vừa mềm mại vừa đáng yêu cực kì. Công là ma thần, thụ khi còn nhỏ đã kí khế ước với công. Trong những năm tháng tiểu thiếu gia còn sống, ma thần sẽ quay lại nơi y thuộc về. *** Ma thần, Ma hậu tân hôn năm thứ tư, Nhân gian và Ma giới lần đầu tiên chính thức tương giao trên mặt ý nghĩa, tam công chúa điện hạ xin phép được đến Ma giới tu hành đã được phê chuẩn. Sau lần đó Tam công chúa liền an cư lạc nghiệp ở Ma giới, thỉnh thoảng mới trở lại thăm người thân, tránh được việc tranh giành hoàng quyền. Tam công chúa đến Ma giới được 1 tháng thì cũng cử hành hôn lễ, không phải thành thân với thanh niên Ma giới nào khác mà là thú nữ tử đã cùng nàng tiến vào Ma giới, A Lan. Ma thần, Ma hậu đều tới tham dự. Bởi vì Ma hậu và tân nương cửu biệt gặp lại, có quá nhiều lời muốn nói, trực tiếp ném một tân nương khác và Ma thần hai mặt nhìn nhau ra sau đầu, hai người tay trong tay đi ăn quà vặt, chuyện tiếp theo là gì thì sau này hãy nói…   Mời các bạn đón đọc Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần của tác giả Hoa Ngộ Nha.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.