Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thư Linh Ký

Thể loại: Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Truyện Khác, Huyền Huyễn Văn án: Ba vạn năm trước, thần vật tên là 《Nam Thành đồ thư quán 》từ trên trời giáng xuống, Doanh Châu ăn lông ở lỗ bước theo hướng thi thư lễ nhạc. Năm nghìn năm trước, mỗi cuốn sách đều sinh ra thư linh, 《Luận Ngữ》, 《Đường Thi》, 《Tống Từ》, 《Sơn Hải Kinh》, còn có 《Ngũ Niên Cao Khảo Tam Niên Mô Nghĩ》 Nửa tháng trước, Cố Thất Tuyệt tỉnh lại trong 《Đường Thi Tam Bách Thủ》, cưỡi 《Sơn Hải Kinh》, quyết định đi tìm 《Liêu Trai 》tiểu tỷ tỷ, luận đàm làm sao chinh phục thế giới —— ân, chào các vị đại lão, ta là Cố Thất Tuyệt, ta tình thương thấp, đầu óc ta có lỗ hỏng, còn thích liều mạng nói những lời thật lòng đâm thẳng tim... Thế nhưng không sao, các ngươi đánh không lại ta a! Luna Huang: ♥ ♥ ♥ Quái vật có linh, Vũ khí có linh, Ngay cả hòn đá cũng có linh thì cớ sao Sách lại không có linh cơ chứ! Thể loại mới lạ các nàng xem góp ý bàn luận nào:)) *** Editor: Luna Huang Luna: Ta đến từ cuốn sách 300 bài thơ đường @@ hay ghê Doanh Châu giới, Bạch Cốt sơn, đêm khuya trong một phế tích hoang vắng. . . Dưới ánh trăng lờ mờ, xương khô ở khắp núi bị chiếu sáng lộ ra từng đống từng đống, từng cơn gió lạnh gào thét thổi qua, từng đoàn ma trơi xanh rờn bay lượn trên khắp bầu trời, làm cho tiểu tỷ tỷ Nhạc Ngũ Âm vừa mới chui vào khu vực này nhịn không được rùng cả mình, đột nhiên bắt đầu tự tưởng tượng ra có yêu quái. . . “Không sợ, không sợ, ta là yêu quái mà, sao lại sợ yêu quái cơ chứ .” Nàng vỗ vỗ bộ ngực sữa, thì thầm tự an ủi bản thân, tiếp tục ôm cây tỳ bà bằng ngọc thạch thận trọng bước đi vào sâu trong sơn cốc hơn, ở xa xa còn có thể nghe được tiếng thầm thì của nàng vọng lại. “Ân ân ân , các vị đại đại, yêu ma quỷ quái khắp thiên hạ đều là ‘người’ một nhà, ngân gia cũng chỉ là một cây đàn tỳ bà tu luyện thành tinh mà thôi, ngoại trừ mỹ mạo ra không có gì cả, ăn cũng không ngon tí nào đâu a. . .” “Uy, đây đều là lời nói thật hết nha!” “Ngoại trừ mỹ mạo ra tiểu tỷ tỷ Nhạc Ngũ Âm ta cũng không có gì nữa cả, thật sự là cây tỳ bà ngọc thạch đến từ Tây Vực tu luyện thành tinh mà thôi, mặc dù có danh tiếng là đệ nhất mỹ nhân của Thiên Nguyên tiên thành, thế nhưng gia cảnh của ta nghèo đến nỗi chỉ có cạp đất mà sống qua ngày” ờ, nhưng đất của Thiên Nguyên tiên thành ăn cũng ngon ý nhỉ . . . Nửa tháng trước, bởi vì không cẩn thận tự làm đứt ba sợi dây đàn của mình, muốn sửa chữa thì lại thiếu một số tiền lớn, nên mới đành phải đi ‘bán nghệ không bán thân’, ngẫu nhiên nghe được tin đồn, người ta đồn rằng trong phế tích Bạch Cốt sơn này có di tích thượng cổ, nên cố tình đến đây để tìm pháp bảo bán kiếm tiền trả nợ, sau đó. . . Sau đó, nàng bị lạc đường mất tiêu! Trong Bạch Cốt sơn này có quỷ hay không thì không biết, bất quá địa hình trái lại rất là phức tạp, nên bằng vào “trí tuệ” mà người khác thấy cũng phải kinh sợ của mình, vị tiểu tinh tỳ bà tỷ tỷ này ‘lượn’ hơn nửa canh giờ xong, liền rất ‘thuận lợi’ lạc luôn phương hướng. . . Quá lạnh, quá đói, đêm khuya sương mù lại dày đặc, Nhạc Ngũ Âm ôm tỳ bà ngọc thạch thận trọng lần mò tìm đường tiến về phía trước. Một vầng trăng sáng tỏ vừa mới nhô ra khỏi đám mây, ánh trăng chiếu lên dáng người mảnh khảnh mạn diệu của nàng, váy cung nga hoàng chập chờn theo làn gió, cổ ẩn ẩn lộ ra xương quai xanh nhỏ nhắn xinh đẹp, da thịt trắng nõn như ngọc, dưới ánh trăng chiếu rọi nhìn rất mịn màng, tựa hồ còn mịn màng hơn cả cây tỳ tà ngọc thạch kia luôn . . . “Oa Oa Oa, ngân gia xinh đẹp như hoa không muốn chết ở loại địa phương này đâu nha.” Càng chạy càng hoảng hốt, Nhạc Ngũ Âm cũng bắt đầu nói nhảm, “Bất quá nói đi nói lại, cho dù nhân gia chết ở chỗ này, sau này biến thành bộ xương khô nhìn chắc cũng rất là đẹp đó nha. . . Ể?” Được rồi, phỏng chừng lão thiên cũng không đành lòng để một tiểu mỹ nhân như ngự tỷ phải táng thân ở đây đâu. Sau ba canh giờ, khi bước chân của Nhạc Ngũ Âm bước ra được khỏi làn sương mù dày đặc thì đột nhiên trước mắt rất thoáng đãng, xuất hiện ở trong tầm mắt nàng là một mảnh đất trống có rừng cây tùng vây quanh, còn có bia mộ bằng đá đứng sừng sửng ở giữa bãi đất trống. . . “Bia mộ?” Nhạc Ngũ Âm ngạc nhiên, nhịn không được lẩm bẩm trong lòng, có thể có quỷ ở đó hay không ta, bất quá cuối cùng nàng vẫn là cắn chặt đôi môi anh đào lại ôm tỳ bà ngọc thạch, đầy cảnh giác chầm chậm tiến lại gần. Sự thực chứng minh, không có vong linh quỷ quái gì, bia mộ bằng đá đứng trơ trọi ở đây phảng phất đã trải qua biết bao nhiêu tuế nguyệt, trên bề mặt dính đầy mạng nhện, nhưng nếu như nhìn thật kỹ , thì còn có thể miễn cưỡng đọc được một hàng chữ viết như rồng bay phượng múa ở chính diện “Bổn quân đã chết, đại sự oa phần, tiểu sự thiêu chỉ ~” (Luna: Ổng tự xưng bổn quân nhưng chết rồi, có chuyện lớn thì đào mồ ổng lên, chuyện nhỏ thì hoá vàng mã là được) Cái quỷ gì vậy a, Nhạc Ngũ Âm nhìn chằm chằm bia mộ bằng đá, dụi dụi hai con mắt, theo bản năng bước mấy bước vòng qua mặt sau của bia mộ nhìn thử xem, vài giây sau, nàng đột nhiên nhịn không được than nhẹ một tiếng. Bất đồng với mặt trước của bia mộ, phía sau lại điêu khắc một bức tranh thuỷ mặc vẽ một người trông rất sống động, dù cho đã trải qua tuế nguyệt cũng không thấy có bất cứ dấu hiệu tổn hại gì. Trong bức tranh thủy mặc, ánh trăng mờ nhạt như dòng suối chiếu rọi, một nam nhân trẻ tuổi, lười biếng nằm nghiêng ở trên giường, một tay giữ cằm, không thèm để ý chút hình tượng nào, một bộ cẩm bào xanh trắng thuần, phía trên thì tùy ý vẽ sơn hà, trong tay còn lại đang cầm một ly rượu, thản nhiên uống. . . Mà ở phía dưới bức họa phía bên phải còn đặc biệt ghi một bài thơ “Bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi Dục ẩm tỳ bà mã thượng thôi Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.*** Cố Thất Tuyệt, trước khi ‘say sách’ phải giết chết mấy tên vương bát đản này!” (Luna: đây là bài LƯƠNG CHÂU TỪ KỲ 1) Dịch thơ : Rượu bồ đào cùng với chén lưu ly Muốn uống nhưng đàn tỳ bà đã giục lên ngựa Say khướt nằm ở sa trường, anh chớ cười Xưa nay chinh chiến mấy ai trở về đâu.) Nửa câu cuối cùng này thật đúng là họa phong đột biến. Nhạc Ngũ Âm không nhịn được nghĩ tới ý cảnh lúc ấy, rồi lại như đang suy nghĩ cái gì đó bèn vỗ vỗ bộ ngực sữa, lẩm nhẩm nhiều lần cái tên này, “Cố. . . Thất. . . Tuyệt. . . Tên này đọc nghe rất xứng đôi với ngân gia nha, ngân gia là Nhạc Ngũ Âm, người này là Cố Thất Tuyệt, Ngũ Âm của ta là Cung Thương Giác Chủy Vũ, cũng không biết gia hỏa Thất Tuyệt này là …?” Còn chưa lẩm bẩm xong, bên khoé mắt của nàng có ánh sáng hắt lên, đột nhiên chú ý tới một khối tùng mặc trong bùn bị mưa trôi lộ ra, nhất thời vẻ mặt vui mừng: “Tùng mặc, là tùng mặc Cổ Đổng luyện chế ở cổ đại sao? Yêu yêu yêu, nghe ngân gia nói qua, hình như có một số tu chân giả sẽ trả giá cao để mua về làm bảo tàng a!” Giá cao í a, là giá cao a…, quản cái gì Cố Thất Tuyệt hay tàn thơ cái gì chứ, Nhạc Ngũ Âm lập tức vất tàn thơ ra khỏi đầu, mắt sáng trưng nhảy tưng tưng xông tới. Vấn đề là, khối tùng mặc này lại kẹt ở trong cái khe giữa bia mộ với khối đá nham thạch, mặc dù mấy ngón tay thon dài tinh tế của nàng đã cố gắng rướn hết cỡ, thế nhưng vẫn còn cách tùng mặc một chút xíu nữa . . . Bực bội, không thể buông tha như vậy được, vừa nghĩ tới tình cảnh tháng sau bị chủ nợ vây quanh, đến hình tượng gì gì đó Nhạc Ngũ Âm cũng không cần, má ngọc ửng đỏ nửa quỳ nửa nằm bên bia mộ, cái mông mềm mại nhổng lên lắc lư qua lại, cố gắng đưa tay tiến vào trong khe hở. “Sắp tới rồi, sắp tới rồi, hây hây hây, thêm một chút nữa, sắp tới rồi, cố lên, Ngũ Âm ngươi là giỏi nhất. lấy được thì có tiền tu sửa bản thân ~” Pang! Thiếu chút xíu nữa, dưới tình thế cấp bách đầu đập vào trên bia mộ đá, tuy rằng đau đến lệ quang dịu dàng thế nhưng ngón tay tinh tế tìm kiếm về phía trước, rốt cục lấy được khối tùng mặc kia Có được, Nhạc Ngũ Âm cảm động đến lệ rơi đầy mặt, trên má ngọc đều hiện lên hai lúm đồng tiền: “A a a, rốt cục, rốt cục có tiền sửa chữa. . .” Răng rắc, còn chưa kịp nói xong, bia mộ vừa bị nàng đập đầu lên đột nhiên kỳ quái nứt ra. “Di?” Vẻ mặt Nhạc Ngũ Âm kinh ngạc quay đầu. Oanh, trong nháy mắt thanh quang lóng lánh từ trong bia mộ bắn ra, cuồng bạo xông lên trên cao mấy chục thước, một cổ lực lượng vô hình dường như triều dâng sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, trực tiếp đánh Nhạc Ngũ Âm bay ra ngoài. Giờ khắc này, xương trắng khô khắp núi đều răng rắc rung động, vô số ma trơi thảm lục phảng phất bị lực lượng cổ quái nào đó hấp dẫn, dường như nước lũ xông vào sơn cốc, rồi lại cấp tốc xoay quanh trong hư không, cấu thành vô số câu thơ lân hỏa bay lượn xoay quanh —— “Xuân miên bất giác hiểu, xử xử văn đề điểu. . .” “Khuyến quân canh tẫn nhất bôi tửu, thiên hạ thùy nhân bất thức quân. . .” “Quân bất kiến, Hoàng Hà chi thuỷ thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất phục hồi. . .” Như vậy như vậy, vô số câu thơ cấp tốc xoay quanh trên hư không, trong cảnh tượng như vậy để người sợ hãi cực độ, một thân ảnh hoàn toàn ngưng tự từ thanh quang cứ như vậy chậm rãi từ trong bia mộ bay ra —— Ánh trăng mờ nhạt như dòng suối chiếu rọi, vô số câu thơ quang huy như chim bay xoay quanh, chậm rãi ngưng tụ thành hình nam nhân tuổi còn trẻ, trong vòng vây các câu thơ như chim bay, một tay hơi nâng cằm, một tay nhẹ nhàng cầm thanh hoa từ trản, gió mát giữa núi thổi qua một bộ cẩm bào thanh bạch vẽ thủy mặc sơn hà đồ bay nhẹ trong gió. . . Vọng Thư Uyển Yên tĩnh một lúc lâu, rốt cục hắn ho nhẹ vài tiếng, có chút hư nhược nâng thanh hoa từ trản, nhấp một hớp trà long tỉnh không biết qua mấy nghìn năm, sau đó như có điều suy nghĩ cúi đầu nhìn lại, giờ khắc này, phảng phất cảm thụ được tâm ý của hắn, vô số câu thơ lân hỏa bay lượn chung quanh hắn chiếu đến hư không minh ám lóng lánh. “Ách?” Nhạc Ngũ Âm đờ đẫn ôm tỳ bà. “Chính là ngươi, đánh thức bổn quân sao?” Thanh âm mang theo vài phần suy yếu, từ trong hư không truyền đến. “A?” Nhạc Ngũ Âm sỏa hồ hồ mở to hai mắt, đột nhiên cảm thấy đây có thể là vấn đề muốn chết. “Chính là ngươi, đánh thức bổn quân sao?” Nam nhân trẻ tuổi mặc cẩm bào trắng thuần như tuyết, lần thứ hai cúi đầu hỏi. “. . .Đúng, có lẽ đúng.” Nhạc Ngũ Âm chỉ có thể chiến chiến căng căng trả lời. “Nếu thế, thì giúp một tay kéo bổn quân ra đi!” Đối phương nghiêm trang thúc giục. “Kéo?” Nhạc Ngũ Âm mục trừng khẩu ngốc. “Có vấn đề gì không?” Nam nhân trẻ tuổi mặc cẩm bào trắng thuần như tuyết nguyên khí chưa đủ ho khan vài tiếng, “Lúc đầu bổn quân làm bia mộ cho mình có chút kiên cố, cho nên nói. . . Ân, kẹt luôn rồi!” Phốc, sớm nói thái độ lớn cao thượng, sớm nói đại khí hoành tráng lên sân khấu đâu rồi? Nhạc Ngũ Âm còn có chút sỏa hồ hồ không phản ứng kịp, nhìn đối phương còn đang bị vô số lân hỏa của câu thơ quấn quanh, lại theo bản năng đi về phía trước vài bước, sau đó. . . “Quỷ a! Quỷ a!” Đột nhiên nhặt tỳ bà ngọc thạch lên, không chút do dự quay đầu bỏ chạy, cơ hồ là lảo đảo nghiêng ngã chạy ra khỏi đất trống tùng lâm, xa xa còn có thể nghe được tiếng kinh hô của nàng —— (Luna: Ủa lúc đầu bảo còn ôm tỳ bà mà sao phải nhặt lên ta???) “Quỷ a, quỷ a, còn là con quỷ có học thức a!” Vắng vẻ, vắng vẻ đến mê mệt… Nam nhân trẻ tuổi mặc bị kẹt trên bia mộ rất im lặng nhìn nàng càng chạy càng xa, cuối cùng không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Cực kỳ lâu hắn nhịn không được sờ sờ cằm, nhìn phương hướng Nhạc Ngũ Âm biến mất, rất cảm khái ho khan vài tiếng —— “Khụ khụ, ban nãy đã quên tự giới thiệu. . . Bổn quân Cố Thất Tuyệt, thất tuyệt trong thất ngôn tuyệt cú, đứng đầu Linh Thư cung, thư linh, có bệnh, vô địch, không thích rau thơm, cùng với chưa lập gia đình. . .” —Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển— Ta là dân nghiện thơ Đường vô cùng(chỉ là nhớ không được nhiều bài) và là fan hâm mộ của Lý Bạch vì vậy đọc xong văn án đọc tự chương liền nhào vô edit luôn, đây là lần đầu ta edit truyện chưa hoàn hy vọng tác giả không drop. Chỉ mới một chương đã có thể thấy được đôi nam nữ này đều thuộc thể loại tự luyến, bất quá nho nhã cường đại như thế hợp khẩu vị của ta, quan trọng hơn hết chính là quá mạnh nên không sợ bị đánh *haha* Mời các bạn mượn đọc sách Thư Linh Ký của tác giả Thiện Thủy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Công Tử Vô Sỉ - Duy Hòa Tống Tử
Tên Ebook: Công Tử Vô Sỉ (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Duy Hòa Tống Tử Thể Loại: Cổ đại, Hài hước, Giang hồ, Ngôn tình, Sủng, Văn học phương Đông   Nhà xuất bản: Thời Đại   Dịch Giả: Hương Nhiên   Kích thước: 14 x 20.5 cm   Số trang: 324   Ngày xuất bản: 27/10/2014   Giá bìa: 79.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nguồn: nghiepdu.net   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Công Tử Vô Sỉ Giới thiệu: Mở đầu tác phẩm là cảnh Tô Trầm Triệt - Thập Nhị Dạ công tử nổi danh trong giang hồ bị người mình yêu thương ám hại đẩy xuống vách núi mà trọng thương. Tô Trầm Triệt được thuộc hạ đưa tới Hồi Xuân Cốc - nơi mà được khắp nơi biết đến bởi sự thần kỳ về y thuật, cốc chủ Hồi Xuân Cốc là Thẩm Tri Ly, một đại phu tài giỏi nhưng lại mắc tật là vô cùng hám tiền. Và cũng bởi vì tiền, khi Tô Trầm Triệt tỉnh lại, bị mất trí nhớ và một mực nhận Thẩm Tri Ly là thê tử của mình, nàng đã nhận lời chăm sóc cho y. “Thuộc hạ của công tử nọ: “Thẩm cốc chủ… cốc chủ có thể… đi dỗ công tử trước được không?”. Thẩm Tri Ly: “Không có hứng”. Thuộc hạ của công tử nọ: “Phí khám bệnh hay các khoản khác không thành vấn đề! Chỗ chúng tôi có vô khối bạc!”. Thẩm Tri Ly: “Trông ta giống hạng con gái dễ dàng bị tiền bạc mua chuộc hay sao?”. Thuộc hạ của công tử nọ: “Kéo tay một chút, một vạn lượng!”. Thẩm Tri Ly: “… Thành giao!”…” Và thế là vô số những tình tiết éo le tiếp tục sảy ra khi vị sư huynh - Hoa Cửu Dạ của Thẩm Tri Ly quay về Hồi Xuân Cốc cướp vị trí Cốc chủ lại còn cợt nhả muốn lấy nàng làn vợ khiến Thẩm Tri Ly phải vội vàng vơ vét của cải rồi chạy trốn. Thế nhưng thoát khỏi một Hoa Cửu Dạ thì lại xuất hiện một Tô Trầm Triệt, nhưng câu chuyện dở khóc dở cười trải dài theo hành trình chạy chốn của Thẩm Tri Ly. Liệu tình cảm của Tô Trầm Triệt có là thật lòng khi mà trước khi mất trí nhớ người hắn yêu thương tha thiết lại là một kẻ khác? Mối thù to lớn của Hoa Cửu Dạ là gì? Ai mới là người có thể cho nàng gửi gắm cả đời? Mời các bạn đón đọc Công Tử Vô Sỉ của tác giả Duy Hòa Tống Tử.
Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào - Thiên Tầm
Tên eBook: Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào (full prc, pdf, epub) Tác giả: Thiên Tầm Thể loại: HE, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Tên khác: Một hai ba tạm biệt hạnh phúc   Nguồn cv: meoconlunar   Nguồn: olasontrang.wordpress.com   Dịch giả: bkhv   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào Giới thiệu Cô có thể không làm Phương Hựu Huyên được không? Không cần làm đứa con gái đáng thương không có cha mẹ yêu thương được chứ? Mẹ yêu ba cuồng dại nhưng đến chết vẫn không chiếm được tình cảm của chồng, để lại cô lẻ loi một mình Dù oán hận nhưng cô vẫn phải nương nhờ cái gia đình của ba và người đàn bà kia cùng cô con gái của hai người Từ bài học của mẹ, cô đã sớm hiểu được không nên tin tưởng tình yêu Cố tình, anh nhà bên không sợ cô bé cả người đầy gai nhím như cô Khi cô cô đơn gặm bánh mì khô thì anh đến, sưởi ấm cô như ngọn lửa trong đêm Khi cô cô đơn xoay tròn, nhảy múa trên sân khấu rực rỡ, anh vỗ tay cổ vũ Anh hại cô tham luyến tình yêu mà quên mất bài học từ mẹ Mà bây giờ, chỉ vì một lần nói dối, anh lấy lại tình yêu dành cho cô hay sao? Mẹ nói với cô, bất kỳ việc gì cũng chỉ thử qua 3 lần, chỉ như thế, đã không làm người khác hay chính mình thất vọng Cho nên, cô quyết định cho mình 3 cơ hội xin anh thứ tha Lần đầu tiên, cô thất bại… Lần thứ hai, anh bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại.. Lần thứ ba, cô kể hết nỗi lòng nhưng vẫn không được anh tha thứ. Đủ, đã đủ rồi, cô sẽ không miễn cưỡng anh, cũng chẳng đủ sức miễn cưỡng chính mình! Nhìn bóng lưng anh, cô chỉ có thể mỉm cười chúc anh hạnh phúc và tự nhủ với chính mình ── Tạm biệt, tình yêu của tôi, tạm biệt, hạnh phúc của tôi…… Mời các bạn đón đọc Hoa Tử Đằng Nở Đầy Hàng Rào của tác giả Thiên Tầm.
eBook Tam Tấc Ánh Nắng - Tam Nguyệt Vi Thảo full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên eBook: Tam Tấc Ánh Nắng (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tam Nguyệt Vi Thảo Thể loại: Hắc bang, Ngôn Tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Nguồn: kites.vn, minniekemi.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tam Tấc Ánh Nắng Giới thiệu: Cô là con gái độc nhất của trùm buôn bán ma túy khét tiếng. Anh là cảnh sát nằm vùng được bố trí trà trộn vào tổ chức với nhiệm vụ tìm ra bằng chứng buộc tội ông trùm buôn ma tuý đồng thời cũng là cha ruột cô. Mục tiêu của anh là tóm gọn hang ổ buôn bán ma túy với số lượng lớn. Ước mơ cả đời của cô là dùng tình yêu của mình để từng bước du nhập vào trái tim anh. Đáp lại tình yêu chân thành ấy,  anh nhẫn tâm chĩa họng súng vào cô. Trước mặt cô, anh lạnh lùng dùng súng bắn chết cha cô, sát thương người anh trai của cô. Anh từ người chồng ngày đêm bên gối nay trở thành kẻ thù giết cha. “Để tôi đi, nếu không tôi sẽ giết chết anh.”  Cô nhìn anh, vẫn là khuôn mặt ấy, giọng nói ấy nhưng giờ đây vô cùng xa lạ. Cô từng ví von anh giống như một họa sĩ trứ danh, đã dùng bút vẽ thần kì tô điểm cuộc sống tẻ nhạt hơn hai mươi năm qua của cô trở thành bức tranh sơn dầu đầy màu sắc. Còn bây giờ, dùng một phút để nhìn anh, cô sẽ dùng từng giây để hận anh. Hận, vì đã lợi dụng tình yêu của cô để đạt được mục đích của anh. Rốt cuộc, người thông minh chính là anh, còn kẻ thất bại trong điên loạn chính là cô! Anh vừa là thiên thần, cũng vừa là ác qủy trong trái tim cô. Anh cầm tay cô, đem con dao đặt trước ngực mình, nhìn cô lạnh lùng nói: “ Hôm nay, nếu em có thể đem con dao găm vào ngực anh, anh sẽ để em đi.” Lưỡi dao vô tình từng chút xuyên qua cơ thể anh, máu từng giọt từng giọt rơi xuống sàn đá lạnh lẽo, trên khuôn mặt hoảng loạn của cô những giọt nước mắt lăn dài trên má, cô bật khóc thành tiếng. Nếu được hỏi trên đời này, con đường nào dẫn đến nỗi tuyệt vọng đau đớn nhất, cô sẽ trả lời đó chính là tình yêu. Bất hạnh hơn, khi người mình yêu nhất lại chính là kẻ thù giết cha. Nếu thời gian có thể quay trở lại vạch xuất phát, cô nguyện sẽ không yêu anh, từ bỏ quyền sở hữu hạnh phúc khi ở bên anh. Mời các bạn đón đọc Tam Tấc Ánh Nắng của tác giả Tam Nguyệt Vi Thảo.