Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Long Uy Chiến Thần

Chiến thần bao năm ẩn mình Chịu bao nhiêu ủy khuất xem thường, chịu sự nhục mạ của mọi người. Chiến thần xuất trời đất cuồng quay. *** "Tôi đã yên phận buông súng và không muốn can thiệp vấn đề chiến tranh gì đó nữa. Hãy để chỉ huy mời Huy Vũ!" Trên đường phố, một người với quân phục, bên cạnh là người tùy tùng, đang quỳ gối trên mặt đất. Đứng trước mặt anh ta là một người đàn ông cao lớn, mặc bộ quần áo tả tơi, dáng vẻ tiều tụy trông rất tội nghiệp. Người đàn ông nọ - Uy Long đáp dửng dưng, sắc mặt không chút biến đổi. Những người đi ngang ngại ngần tránh xa, không dám lại gần. "Uy Tướng, bây giờ biên giới phía tây thực sự đang gặp nguy hiểm, Hoài Anh cũng được yêu cầu tập trung để giải quyết các vấn đề này..." Thiên Thành tiếp tục khẩn khoản. Uy Long xua xua tay, bộ dạng ra vẻ rất khó chịu: "Đừng nói nữa! Tôi còn phải cùng vợ đi dự tiệc, không có thời gian để nói chuyện với anh!" Nói xong, Uy Long quay lưng lại rồi bỏ đi mất. Thiên Thành như đóng băng tại chỗ, Soái Tướng thực sự đã kết hôn? Rốt cục, ai lại có thể lọt vào mắt ngài ấy chứ? Ba năm trước, vào thời điểm Uy Tướng, hộ vệ quân đội quốc gia, phá vỡ giới luật của quân đội, anh đã bất ngờ đánh mất con dấu vàng và bị trục xuất khỏi đơn vị. Do vậy anh phải trở về quê nhà, thành phố Quốc Hòa. Đây là một bí mật còn chưa có lời giải, ngay cả Thiên Thành, người đã đi theo Uy Long trong nhiều năm, cũng không biết được lý do. ... Tại bữa tiệc gia đình của Chu gia, tất cả mọi người đang cùng nhau trò chuyện và cười đùa vui vẻ. "Mau lại đây, Lệ Ngọc, anh lấy một cốc cho em." "Trần thiếu, tôi cũng mời cậu một ly. Cảm ơn vì đã giúp Lệ Ngọc giành được hợp đồng này." "Chu gia có thể được lợi nhuận hơn mười tỷ từ hợp đồng này! Uống thêm ba cốc nữa nhé!" Hôm nay, Chu Lệ Ngọc, với sự giúp đỡ của vị hôn phu là Trần An Khang, đã thành công có được hợp đồng hợp tác với Tập đoàn DG. Thật là một chuyện tốt, bởi vậy, họ đã tổ chức một bữa tiệc gia đình để ăn mừng. "Xin lỗi mọi người vì đã làm trì hoãn cuộc vui, đã bắt mọi người phải chờ lâu rồi." Lúc này, Uy Long bước vào xin lỗi. Những tiếng cười bỗng dừng lại đột ngột. Mọi người nhìn nhau, hầu như tất cả đều có chung một câu hỏi: Chúng ta đâu có chờ đợi anh ta? Uy Long đã trở thành một thành viên của Chu gia ba năm nay. Không ai ngờ là anh ta lại tới như thế này. "Không cần phải ra vẻ thân thiết, cậu không thấy sao? Chúng tôi vốn không hề đợi cậu!" Thúy Họa, mẹ của Chu Lệ Ngọc, lạnh lùng nói. "Cậu có thể làm gì để trì hoãn buổi tiệc này cơ chứ, làm hỏng cái xe cà tàng của cậu à?" Chu Hoàng Lâm – anh trai của Chu Lệ Ngọc cười nói. Uy Long cảm thấy có chút xấu hổ. Lúc nãy, anh chỉ muốn tỏ ra lịch sự, nói xin chào, không hề nghĩ điều này sẽ gây ra sự chế giễu. Anh từ lâu đã quen với cảnh bị châm biếm này. Anh không muốn giải thích thêm nữa, ngồi im lặng bên cạnh một người phụ nữ xinh đẹp. Người phụ nữ hấp dẫn này là Chu Nhược Mai, vợ anh. Chu Nhược Mai chính là người phụ nữ đẹp nhất thành phố Quốc Hòa, nữ thần trong trái tim của vô số đàn ông. Ba năm trước, không rõ Chu lão gia suy nghĩ thế nào, lại gả cháu gái yêu quý của mình, Chu Nhược Mai, cho Uy Long – một người vừa giải ngũ, và để Uy Long gia nhập Chu gia. Người đẹp nhất thành phố Quốc Hòa lại kết hôn với một kẻ nghèo khó, việc này quả thực đã trở thành trò cười khi đó. "Chú ý cái miệng của anh, đừng nói chuyện vô nghĩa nữa, lo mà ăn cho xong đi." Chu Nhược Mai thì thầm một cách lạnh lùng. "Hiểu rồi." Uy Long bắt đầu im lặng ăn nốt phần của mình. Chợt nhớ lại việc Thiên Thành đề nghị mình quay lại đơn vị, trong lòng anh bỗng cảm thấy thật nặng nề. Sự xuất hiện của Uy Long cũng chẳng có gì quan trọng. Những người có mặt ở đó coi anh như không khí, họ tiếp tục nhảy và cười nói. "Có thể thiết lập mối quan hệ với Tập đoàn DG, Chu gia chúng tôi là một trong những người may mắn nhất, đây chỉ mới là khởi đầu!", bà nội của gia đình Chu nói cùng với một nụ cười. "Vâng, con rể của tôi rất giỏi, ký được hợp đồng rất nhanh. Không giống như con rể của ai đó, chỉ biết ăn tạp và chờ chết." Chu Hữu Lộc liếc nhìn Uy Long đang cúi đầu ăn. Ông là con trai thứ hai của bà Chu, là cha của Chu Lệ Ngọc và Chu Hoàng Lâm. Ông và Chu Hòa, cha của Chu Nhược Mai, có mối quan hệ không tốt. Tất nhiên, ông ta sẽ không bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy để chế giễu gia đình Chu Hòa. Hiển nhiên là Chu Nhược Mai và cha cô Chu Hòa, Tô Ánh Tuyết - mẹ của Nhược Mai cảm thấy xấu hổ khi nghe Chu Hữu Lộc nói điều này. "Kìa bố, sao bố lại đi so sánh anh Trần với một người như thế làm gì?" Chu Lệ Ngọc cũng như anh trai và cha mình đã nhân cơ hội này để chế giễu Uy Long. "An Khang được giáo dục trong một gia đình bề thế, cậu ấy là rồng trong loài người, không phải ai cũng có thể so sánh. Không như cái thùng gạo chỉ biết ăn cả ngày lẫn đêm, Chu gia cũng sẽ sớm bị hắn ăn hết mất thôi!" Trần An Khang khẽ mỉm cười và nói: "Em có nền tảng tốt. Không như một số người sinh ra trong nghèo khó và chẳng có mấy bữa được ăn ngon. Cứ để cho anh ta ăn nhiều một chút, vẫn tốt hơn là nuôi một con chó. Anh ta không thể làm hại gì Chu gia đâu." Họ Trần kia từ lâu đã không ưa gì Uy Long. Một kẻ vô dụng như vậy lại có thể kết hôn với hoa khôi. Đúng là “đ ĩa đeo chân hạt”. Trong mắt anh ta, vẻ ngoài và khí chất của Chu đại tiểu thư đều lần át Chu Lệ Ngọc. Nếu không phải vì Uy Long kết hôn với Chu Nhược Mai, thì làm sao anh có thể hạ mình kết hôn với Chu Lệ Ngọc, người kém cỏi Nhược Mai ở mọi mặt? Người xưa đã nói, anh hùng không có người vợ tốt, và kẻ vô dụng sẽ cưới một nhánh hoa. Câu này thực sự có vẻ đúng! "Vâng, em thích chó. Mặc dù em đã có một con Alasaka, em không ngại nuôi thêm một con nữa đâu." Chu Lệ Ngọc cười khẩy. .... Trước sự chế nhạo của mọi người, Uy Long đột nhiên trở thành mục tiêu công kích. Chu Nhược Mai thấy chồng mình bị làm khó. Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ lên, thực sự cảm thấy xấu hổ. Chế nhạo Uy Long cũng giống như chế nhạo cô, kể cả bố mẹ cô cũng đang bị đem ra sỉ nhục. Lúc này, Chu Nhược Mai càng nhớ ông của mình. Ba năm trước, khi Uy Long trở về sau khi bị trục xuất khỏi quân ngũ, anh ta không có gì trong tay, ông của Nhược Mai dù biết vậy vẫn đề nghị Uy Long làm rể và buộc anh cưới cháu gái mình. Vào thời điểm đó, Uy Long nghèo đến mức không có đủ tiền để chi trả cho đám cưới! Điều khiến cô khó hiểu nhất là ông nội liên tục nói với cô trước khi chết rằng cô không nên coi thường Uy Long. Ông cũng nói rằng đến một lúc, cô sẽ hiểu được ý tốt của ông. Tuy nhiên, đã ba năm kể từ khi kết hôn, Uy Long vẫn chẳng thay đổi chút nào, vẫn y hệt như hồi mới gặp! Uy Long này, ngoài việc dung mạo có phần tuấn tú đẹp trai, rốt cuộc cũng chỉ là một kẻ vô dụng. Đẹp trai thì có ích gì? Đẹp trai thì có thể mài ra ăn được sao? Cô càng nghi ngờ việc ông cô đã yêu cầu cô kết hôn với Uy Long là vì ông không tỉnh táo. "Cô có thể để cho tôi có một bữa ăn yên tĩnh không? Vì cô đã ký được hợp đồng với Tập đoàn DG nên cô nghĩ mình có quyền tự mãn hay sao? Cô không thể tử tế hơn một chút à!" Uy Long cuối cùng cũng không thể chịu đựng được nữa, gằn giọng nói một cách khinh bỉ. Chỉ cần bây giờ Thiên Thành đến mời anh ra khỏi đây, anh sẽ chẳng bận tâm gì khác mà bỏ đi ngay lập tức. Nhưng rốt cục suy nghĩ đó cũng chỉ tự khiến tâm trí anh dậy sóng. Tâm trí đầy những ngựa, vàng và sắt, những người lính ở chiến trường, hàng triệu xác chết, và hàng ngàn dặm máu tươi. Những người này cứ cãi nhau, làm gián đoạn suy nghĩ của Uy Long và anh thực sự khó chịu. Ngay khi những lời của Uy Long thốt ra, tất cả mọi người im lặng. Không ai nghĩ rằng một kẻ vô dụng, chưa bao giờ dám hó hé một lời mà hôm nay lại dám lên tiếng! Lại là lời nói thiếu suy nghĩ đến vậy! "Cậu đang nói gì vậy? Dám mắng chúng tôi sao?" Bà Chu gần như phun ra lời nói. "Có lẽ anh không biết Tập đoàn DG, vì vậy mới nói như thế." "Nói cho cậu biết, giá trị thị trường của Tập đoàn DG là hơn mười nghìn tỷ đồng, là doanh nghiệp mạnh nhất ở thành phố Quốc Hòa. Bất kỳ gia đình nào cũng có thể lên đến đỉnh cao nếu họ có thể có một mối quan hệ dù là nhỏ với Tập đoàn DG!" "Có bao nhiêu gia đình phải cúi đầu trước Tập đoàn DG, bởi vì đó là hoàng đế của khu thương mại toàn tỉnh này!" "Bà nói làm gì với thứ phế vật này? Nó còn chưa bao giờ nhìn ra thế giới xung quanh. Bà mong đợi nó có thể hiểu được thương trường sao?" Đối mặt với những chỉ trích, Uy Long không muốn tranh luận. Một khi anh trở về đơn vị Đại Long, đừng nói một Tập đoàn DG bé nhỏ, ngay cả toàn thành phố Quốc Hòa cũng phải run sợ dưới chân anh! Đúng lúc này, một người đàn ông to lớn mặc quân phục cùng sát khí như muốn giết người đột nhiên xông vào! Những người có mặt, ngoại trừ Uy Long, ai cũng bị sốc. Người đàn ông to lớn này chính là Thiên Thành, người đã cầu xin Uy Long trở lại quân đội! "Uy Tướng! Mọi người cần ngài, kẻ thù kia đang cận kề, biên giới lâm nguy! Chỉ huy đã hứa, miễn là anh trở về, bất kể điều kiện là gì cũng được đáp ứng. Xin hãy quay lại!" Khi Thiên Thành đi vào, anh ta quỳ xuống trước mặt Uy Long, cầu xin một cách lo lắng. Nhìn thấy cảnh này, mọi người đều sững sờ và không thể tin vào mắt mình! "Long Quốc vĩ đại có rất nhiều tài năng. Chẳng lẽ không có ai ở bên kia có thể phá tan kẻ thù ngoại trừ Uy Long này ư?" Mời các bạn mượn đọc sách Long Uy Chiến Thần của tác giả Lam Nha.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thịnh Thế Phong Hoa - Vô Ý Bảo Bảo
Bạch gia Thừa tướng phủ tam tiểu thư Bạch Phong Hoa, nói chuyện lắp bắp, làn da ngăm đen, trời sinh tính tình yếu đuối, tư chất thấp kém, khắp nơi bị người ta cười nhạo khi dễ. Nàng yêu phải đệ nhất mỹ nam thiên tài Nam Hoa Vương phong lưu phóng khoáng, thậm chí yêu đến quên mình. Tại một đêm yến hội, nàng vì Nam Hoa Vương đỡ một kiếm của thích khách, suýt chút nữa mất mạng. Khi Bạch Phong Hoa tỉnh lại, đối mặt với hết thảy trò vui này, trong ánh mắt lại tràn ngập giọng mỉa mai cùng cười nhạo. Đáy mắt ở chỗ sâu nhất lóe ra sự cuồng vọng không kiềm chế được. Nam Hoa Vương “Hảo tâm bố thí” cưới Bạch Phong Hoa về làm sườn phi để báo đáp. Phái người đi đưa tín vật đính ước lại bị Bạch Phong Hoa gọi người đánh thành đầu heo ném ra khỏi Thừa tướng phủ! Kế tiếp, Bạch Phong Hoa làm cho người ta nhận thức được cái gì mới là “Ăn chơi trác táng” đích thực. Những kẻ trước kia cười nhạo nàng, khi dễ nàng, đánh, toàn bộ đánh. Nhìn thấy không vừa mắt, cũng đánh! “Ngang ngược, ỷ thế hiếp người”, được nàng phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Mấy kẻ đó bị đánh đến không biết trời đất, gào khóc thảm thiết, lại quên mất rằng một kẻ tư chất thấp kém như nàng làm sao có thể đánh bọn họ thành đầu heo! Thiên tài Nam Hoa Vương rốt cục đấu không lại nàng, lúc này mọi người mới thấy kinh hãi. Thì ra, Bạch Phong Hoa mới là thiên tài chân chính! Trước kia Bạch Phong Hoa vì không muốn nổi bật hơn người trong lòng – Nam Hoa Vương, nàng liền giấu đi ánh hào quanh của chính mình. Mà ngày nay, nàng đem hào quang vạn trượng, tạo ra một hồi thịnh thế Phong Hoa! Đây không phải là một thế giới ma pháp cùng đấu khí, chỉ có chiến khí. Dựa vào ý chí chiến đấu của chính mình để kích thích sức chiến đấu. Tại đây, một thế giới thần kì, Bạch Phong Hoa làm thế nào để lật sông núi? Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Phong Hoa của tác giả Vô Ý Bảo Bảo.
Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 - Tiêu Tương Đông Nhi
Sách Nói Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11   Cô là con bài chủ chốt, quân sư kinh tài tuyệt diễm nhất của sở quân tình số 11 cục bảo an, chuyên thu thập tình báo, sắp đặt kế hoạch, bố trí người ám sát chủ lực các quốc gia đối địch, trong bày mưu nghĩ kế, ngoài quyết chiến quyết thắng, có thể nói là ‘Định Hải Thần Châm’* của cục.   *Định Hải Thần Châm = nhân vật quan trọng không thể thiếu. Bắt nguồn từ việc Định Hải Thần Châm chính là bảo vật trấn biển của Đông Hải Long Vương trong ‘Tây Du Ký’   Hắn là phiên vương lãnh đạm nhất hoàng triều Đại Hạ, tài hoa hơn người nhưng luôn ẩn nhẫn che giấu. Hắn âm thầm sắp xếp, nhiều năm trù tính bố trí nhân mã ẩn núp ở khắp mọi nơi, một khi động thủ sẽ khiến trăm ngàn kẻ phơi thây, có thể nói là mầm mống đại họa cho người ngồi trên thượng vị của đế quốc.   Lính đặc công ở hiện đại xuyên qua đến chế độ áp bách nô lệ cực kỳ hà khắc.   Yến thế tử kinh tài tuyệt diễm gặp tai họa cửa nát nhà tan. Bọn họ có nên sóng vai vung đao mở đường máu? Đồng hoạn nạn, chung đau khổ, nhẫn nhục cầu sinh, họa phúc cùng hưởng, ai bảo thời loạn thế không thể có được hạnh phúc cả đời*?   *Nguyên văn là ‘Tương nhu dĩ mạt’ = điển tích trích trong “Trang Tử. Đại tông sĩ”. Hai con cá sa vào vùng nước cạn, để sinh tồn mà đã dùng miệng hà hơi ấm cho nhau, tình cảm ấy làm cho người ta cảm động, nhưng sinh tồn như thế thật tội nghiệp. Đối với hai con cá, hạnh phúc là có thể tự do bơi lội tung tăng, mỗi con có một thiên địa thuộc về mình, mỗi con ở một phương, quên đi lẫn nhau, quên đi những ngày dựa dẫm nhau mà vui vẻ tiến về trước.   “Chỉ cần còn sống là đủ. Sao phải sợ sống không bằng chết, nhất định phải sống sót, đừng quên bản thân còn rất nhiều tâm nguyện phải thực hiện.” Bộ sách đã được chuyển thể thành bộ phim Hoàng Phi Đặc Công Sở Kiều Truyện.   Mời các bạn đón đọc Hoàng Phi Sở Đặc Công Số 11 của tác giả Tiêu Tương Đông Nhi.
Thất Thân Làm Thiếp - Nguyệt Sinh
Trước khi xuất giá 3 ngày, nàng bị người ta cưỡng gian, hôn ước bị hủy bỏ. Nàng vốn là tài nữ Vân Quốc, hắn là Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên, tài nữ với giai nam, là vi giai đàm, nhưng hôm nay biến đổi, nói đến chuyện đó, người nhà của nàng cũng đều lắc đầu. Nàng, không biết tại sao vận mệnh lại trêu nghẹo nàng như thế. Cảm giác lên voi rồi xuống chó, chỉ có người trong cuộc mới hiểu được. Vốn dĩ phải cảm tạ Lão thái thái của Phượng gia, vì quá yêu thích nàng, không thể cưới nàng làm chính thất, bèn để nàng làm tiểu thiếp của Phượng Cô, không cần ở trong nhà, làm phiền lòng mẫu thân. Chính vào lúc thấy cái liếc mắt của Phượng Cô, nàng mới biết được, nàng đã sai lầm thế nào. Ánh mắt kia, nàng làm sao quên được, đó là ánh mắt đã hủy hoại cả đời nàng. Ai có thể nghĩ đến, kẻ cưỡng gian nàng lại là Phượng Cô – Thiếu trang chủ của Phượng Vũ Cửu Thiên, nói nàng không hận hắn là nói dối. Nhưng nàng làm sao đối đầu với hắn được, hơn nữa nàng còn có mẫu thân, người thân duy nhất của nàng, nàng không thể không cố gắng nhẫn nhục! Vì vậy chỉ có thể thuyết phục bản thân, cho bản thân cuộc sống thong dong, cố gắng quên đi những điều không thể chịu đựng. Chỉ có điều, thật sự có thể quên sao? Mời các bạn đón đọc Thất Thân Làm Thiếp của tác giả Nguyệt Sinh.
Áo Mưa - Thái Trí Hằng
Tác giả Thái Trí Hằng gửi đến bạn đọc một truyện võng du đầy sức hút với những tình tiết đặc biệt thu hút độc giả không có quá nhiều ưu tư hay nặng nề. Truyện là truyện của về những điều lạ lùng, những điều tưởng chừng sẽ không bao giờ xảy ra. Đọc truyện bạn sẽ được dẫn dắt đến một thế giới mới với nhiều điều thú vị đặc sắc, đây là cuộc hành trình dài không hồi kết hay là đường đi phải đi, đâu là lối thoát ra.  *** Thái Trí Hằng, còn được biết đến với biệt danh “Đầu gấu Thái”; sinh năm 1969, là nhà văn tiểu thuyết mạng nổi tiếng của Đài Loan dù tốt nghiệp tiến sỹ chuyên ngành Công trình thủy lợi. Năm 1998 với tiểu thuyết đầu tay “Lần đầu thân mật”, Thái Trí Hằng đã làm nên cơn sốt trong cộng đồng văn học Hoa ngữ. Hai tiểu thuyết “Lần đầu thân mật” và “Hoa hồng đêm” của ông đều đã được dựng thành phim. Một số tác phẩm: Khổng Tước Rừng Sâu Lần Đầu Bên Nhau Cá Voi và Hồ Nước Con Dơi   Mời các bạn đón đọc Áo Mưa của tác giả Thái Trí Hằng.