Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hồng Nhan Đòi Mạng

Khi anh chủ nhà có cặp mắt kỳ lạ gặp gỡ những người khách thuê nhà “rất bảnh”, cuộc sống chung nhà nhằm “nương tựa vào bạn bè” đã diễn ra một cách lạ thường! Khả năng nhìn thấy ma của An Nhiên đã cứu mạng đạo diễn nổi tiếng, còn ngang nhiên ngăn cản cơ hội báo thù của oan hồn! Đang đau đầu tìm cách thoát khỏi cô nàng paparazzi hiếu kỳ, An Nhiên vô tình lại trở thành nhân vật nam đáng thương trên tin tức giải trí… Anh hai nhà họ Lâm cũng ra tay giúp đỡ, cùng An Nhiên chia ra hành động. Một nhiệm vụ đơn giản là mời đối thủ ăn cơm trưa, cuối cùng lại trở thành “quý ông đầu bếp” đắm chìm trong tình yêu. Cậu em trai Lâm Tuấn bát tự xung khắc với An Nhiên cũng ra tay giúp đỡ. Nhưng… mối nguy hiểm chết người lần này vô cùng khó khăn! *** Tác giả: Hương Thảo – 香草 Họa sĩ: Thủy Lê – 水梨 Số tập: 6 Nhà xuất bản (Đài Loan): Ma Đậu Nhà xuất bản (Việt Nam): Amak Books Dự kiến phát hành: Tháng 2/2020 Bộ này cùng tác giả với Vị hiền giả của đêm ^3^~ Mong các bạn đón đọc nha!!! Tóm tắt: An Nhiên là một thanh niên hai mươi tuổi, mẹ mất sớm, ba tháng trước cha cậu mất trong một tai nạn giao thông. An Nhiên sau khi xem lại mớ hình ảnh cha lưu trữ trong ngân hàng, phát hiện một tấm hình bị xé rách một nửa, người trong hình cực kỳ giống cậu, nhưng lại không phải là cậu. Kể từ đó, An Nhiên bỗng dưng có năng lực nhìn thấy linh hồn người đã khuất. Quá sợ hãi, An Nhiên không dám sống một mình. Cậu quyết định cho thuê hai tầng lầu căn nhà mình đang sống. Cuộc sống nhàm chán buồn tẻ lẫn đáng sợ do những hồn ma ám ảnh của An Nhiên dần thay đổi khi có hai vị khách đến ở trọ trong căn nhà của cậu. Giới thiệu nhân vật nằm trong từng hình, mọi người nhấp vào từng hình xem nha. Nhận xét lảm nhảm: Tác phẩm này chủ đề mặc dù là kinh dị, nhưng rất dễ thương. Truyện của Hương Thảo thì đơn giản, dễ đọc dễ hiểu, không xoắn não như mấy bà khác, tuy vậy tình tiết đan xen và ẩn giấu nhiều, để độc giả từ từ khám phá. Bộ này tuyến chính là BG, nhưng hint bay khắp chốn, nam chính mặc dù có người yêu, nhưng muốn gầy harem cũng không khó, đọc nhiều lúc không có cảm giác BG mà có cảm giác nam chính là tổng thụ :3 chai đẹp cả rổ, thêm mấy con ma, cho nên nam chính trở thành trung tâm của một đống anh từ người cho tới ma :3 Nói chung nếu đầu óc thoáng không quá câu nệ chuyện BG – BL thì đọc bộ này cũng không thành vấn đề, rất dễ xương, bỏ uổng lém nhen ^_^ Nguồn: Novel Đài fanclub *** Thời tiết đầu mùa xuân tuy mát mẻ, nhưng ánh mặt trời buổi trưa rất gay gắt. Dù đang trốn dưới bóng râm, Trần Thanh vẫn nóng đến nỗi lưng ướt đẫm mồ hôi. Nơi Trần Thanh đang đứng là một khu dân cư cao cấp, biệt thự san sát nhau, những người sống trong khu này đều là người giàu có. Một trong những căn biệt thự mà cô đang quan sát chính là nhà của đạo diễn Lý Vĩnh Vinh. Sau khi nhận được thông tin sáng sớm nay, Trần Thanh đã đứng đây cả nửa ngày. Quệt đi những giọt mồ hôi trên trán, thầm nghĩ bụng cô nàng minh tinh đó còn có việc vào buổi tối, chắc cũng đến lúc phải rời đi rồi? Chỉ cần chụp được ảnh hai người lén lút hẹn gặp nhau nhiệm vụ của cô coi như hoàn thành. Từ nhỏ Trần Thanh đã quyết tâm trở thành một phóng viên, tiếc thay sau khi cô chính thức bước vào nghề này mới nhận ra khoảng cách giữa mộng tưởng và đời thực rất lớn. Trong tưởng tượng của cô, phóng viên là một nghề vô cùng thiêng liêng, là người đầu tiên có mặt tại hiện trường để mang những thông tin mới nhất đến cho người dân, nhưng cô lại trở thành một phóng viên giải trí, chỉ biết chạy theo đuôi các minh tinh, chính là cái mà người ta hay gọi là đám “Paparazzi”. Đôi lúc Trần Thanh cũng bối rối tự hỏi bản thân, ngày ngày canh chừng, chờ đợi cực khổ chỉ để chụp được một tấm hình vụng trộm của các minh tinh, cuộc sống như thế có đúng là điều cô muốn? Trong lúc Trần Thanh còn đang nghĩ ngợi lan man, cô nàng minh tinh cuối cùng cũng bước ra khỏi nhà tay đạo diễn. Trần Thanh vội vàng lôi máy ảnh chụp lại khoảnh khắc Lý Vĩnh Vinh và cô nàng chào tạm biệt nhau. Sau khi cô gái lái chiếc xe thể thao rời đi, Lý Vĩnh Vinh liền bước về phía cửa hàng tiện lợi của khu dân cư. Trần Thanh lúc này đã hoàn thành nhiệm vụ, cô vẫn đứng ở vị trí cũ, tránh chạm mặt với đối phương. Tuy cô và Lý Vĩnh Vinh chỉ từng tiếp xúc một lần khi phỏng vấn, chắc hẳn đối phương hẳn sẽ không nhận ra một nhân vật quèn như cô. Nhưng dù sao “không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất”, Trần Thanh không muốn mạo hiểm thành quả thu thập được sau cả buổi sáng chờ đợi vất vả, cô quyết định trước mắt cứ nán lại chỗ trốn kín đáo này. Rất nhanh, Trần Thanh nhìn thấy Lý Vinh Vinh tay cầm một bao thuốc lá bước ra từ cửa hàng tiện lợi. Đột nhiên, một người thanh niên lao về phía Lý Vĩnh Vinh, vừa chạy vừa hét lớn: “Cẩn thận!” Lý Vĩnh Vinh dường như không nghe thấy, thậm chí không để ý đèn giao thông, cứ thế băng qua đường… Một chiếc container đang chạy tới với tốc độ cao, người tài xế nhận thấy tình huống liền phanh gấp. Nhưng chiếc xe lớn như vậy không thể dừng lại ngay khi đạp phanh được. Chứng kiến người đạo diễn sắp bị chiếc xe đâm trúng, theo phản xạ tự nhiên vượt xa cả kỹ năng nghề nghiệp, Trần Thanh vội vàng rút máy ảnh, bấm liên tiếp để chụp lại toàn bộ quá trình vụ tai nạn. Đúng lúc Trần Thanh đinh ninh rằng Lý Vĩnh Vinh khó có thể thoát chết, người thanh niên vừa hét lên ban nãy đã kịp chạy đến cạnh Lý Vĩnh Vinh và kéo mạnh, nỗ lực kéo ông ta trở lại từ bờ vực của cái chết! Trần Thanh thấy vậy liền thở phào. Tuy danh tiếng của Lý Vĩnh Vinh không tốt đẹp gì cho cam, nhưng dù sao cũng là một sinh mệnh đang sống. Dù có đôi chút tiếc nuối vì không chụp được tin tức nóng hổi về cái chết của Lý Vĩnh Vinh, cô vẫn cảm thấy mừng khi đối phương thoát khỏi tai nạn trong gang tấc. Vì người thanh niên kia kéo quá mạnh, nên sau khi thoát nạn, hai người liền ngã dúi dụi xuống đất. Tuy có trầy xước đôi chỗ nhưng cả hai đều không có gì đáng ngại. Lý Vĩnh Vinh đứng dậy, vẫn còn chưa hoàn hồn. Ông ta phủi bụi đất trên người, đưa tay kéo người thanh niên dậy, mặt đầy cảm kích. Miệng ông ta mấp máy không biết đang nói điều gì, Trần Thanh đoán là vài lời cảm ơn đến người kia. Chứng kiến đến đây, Trần Thanh bất giác cảm thấy được vận may của chàng thanh niên kia đang đến. Tên nhà giàu Lý Vĩnh Vinh tuy nhân cách không ra gì, nhưng với ơn cứu mạng chắc cũng không keo kiệt mà báo đáp. Ít nhất cũng không thể thiếu một khoản tiền tạ ơn, coi như “hảo tâm hữu hảo báo”? So với dáng vẻ vui sướng của Lý Vĩnh Vinh sau khi thoát nạn, gương mặt của người thanh niên trông không có vẻ vui mừng cho lắm, ngược lại, cậu ta do dự một lúc vẻ khó xử rồi mới mở miệng nói vài câu với Lý Vĩnh Vinh. Sau đó, Trần Thanh thấy sắc mặt Lý Vĩnh Vinh biến đổi, ông ta nhìn người thanh niên với ánh mắt đầy kinh ngạc. Ông ta sợ hãi vội vã quay về nhà như thể muốn chạy trốn khỏi thứ gì đó rất đáng sợ, sau đó dùng hết sức bình sinh đóng “sầm” cửa lại! Trần Thanh còn để ý thấy hai tay Lý Vĩnh Vinh run lẩy bẩy khi dùng chìa khóa mở cửa, dường như ông ta đang vô cùng sợ hãi. Phát hiện ấy khiến Trần Thanh không khỏi ngạc nhiên. Dù sao với tư cách một đạo diễn, đáng ra đã quen gặp phải những tình huống nghiêm trọng, rốt cuộc người thanh niên đó đã nói gì mà khiến ông ta sợ hãi đến vậy? Trần Thanh rời mắt khỏi Lý Vĩnh Vinh lúc này đã vào nhà, quay sang nhìn người thanh niên. Cậu ta bất lực gãi gãi mũi rồi quay người bỏ đi. Máu phóng viên trong người Trần Thanh lại nổi lên, cô muốn tìm hiểu rõ chân tướng sự việc. Trần Thanh không chút do dự bèn cất bước, giữ khoảng cách và bám theo người thanh niên kia. Mời các bạn đón đọc Dị Nhãn Phòng Đông Tập 2 - Hồng Nhan Đòi Mạng của tác giả Hương Thảo & Ái Linh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vong Oán
Dòng họ Trịnh cứ 18 năm lại có một người con gái treo cổ. Nhưng, một năm trở lại đây, liên tiếp những cái chết bất đắc kỳ tử - không kể nam nữ, không tính trẻ già, chỉ biết, đều là những cái chết thảm khốc! Ngay cả những thầy trừ tà, pháp lực nổi tiếng một vùng, cũng không sống sót nổi sau một đêm trú lại nơi này. Điều gì đã xảy ra ở ngôi nhà ma ám này? Là hệ lụy của hàng trăm năm oán khí? Hay, oan hồn người con dâu treo cổ ngay trong đêm tân hôn quấy phá? Tất cả đều chưa rõ, chỉ biết, người sống vẫn cứ hoảng loạn, còn những người đã chết thì cứ mãi không siêu thoát, vất vưởng gieo tang tóc. Lan Phương – người con gái dị biệt, bị xa lánh trong nhà trưởng tộc họ Trịnh vẫn thường nhìn thấy những hồn ma u tịch. Nhưng, không ai tin cô, cho đến khi Gia Huy – hậu duệ của một gia đình có truyền thống bắt ma – xuất hiện. Họ rơi vào vòng xoáy của những oan hồn oán nghiệp tới đòi nợ. Cả hai phải làm gì để cứu chính mình và giúp gia tộc họ Trịnh thoát khỏi kiếp nạn này, cũng như siêu sinh cho các oan hồn? Bí mật gì ẩn giấu đằng sau những cái chết bi thảm? *** Các nhân vật chính: Gia Huy - Người kế nhiệm thuật trừ tà của dòng họ Nguyễn ở miền Bắc. Lan Phương - Con gái út dòng họ Trịnh mang oán nghiệp treo cổ. Vân Vân - Con gái của dòng tộc giàu có Đà Lạt mang lời nguyền tàn tật và chết yểu. Đoàn Văn Đốc – Truyền nhân bắt ma đời thứ 19 nhà họ Đoàn tại Thượng Sơn, Lạng Sơn. Những người trẻ tưởng như chẳng liên quan, vì những lý do khác nhau mà vô tình lập thành một nhóm; giữa họ có một điểm chung là đều có một khả năng đặc biệt để cảm nhận, nhìn thấy và giao tiếp với những vong hồn. Một nửa gương mặt đã bị phân hủy lúc nhúc dòi bọ, không phân biệt là đàn ông hay đàn bà. Một cái đầu mọc lên từ vai đầm đìa máu, không có mắt, miệng chảy máu không ngừng. Một bà mẹ trầm cảm xé xác con sau sinh. Một con ma lai rút ruột. Một con mèo đen ăn thịt người. Một kẻ bệnh hoạn chế thức uống thai nhi. Một người đàn ông hận tình mà cắt ngực và bộ phận kín của người yêu treo quanh xác. Rồi oan hồn cô gái bị cắt lưỡi và treo cổ ngay trong đêm tân hôn. Những người trẻ tuổi lần lượt băng qua mọi miền đất nước để rồi họ như bị thế lực vô hình dẫn dắt cuốn vào vòng quả báo, oan hồn báo oán, ân oán truyền kiếp. Họ rồi sẽ ra sao? Ma quỷ hay con người sẽ chiến thắng? Ma quỷ đáng sợ hay lòng người đáng sợ hơn? HÃY CÙNG VIỆT MA TÂN LỤC TÌM CÂU TRẢ LỜI! ***   Á nh trăng bàng bạc rủ xuống đôi vào gầy, cơn gió thổi làm lá khô rụng xào xạc, Lan Phương rùng mình chỉnh lại cái áo khoác gió, đưa mắt nhìn khoảng sân vắng vẻ đã không còn khách khứa. Minh Hưng – người em trai cùng cha khác mẹ với cô kết hôn vào một ngày cuối thu mệt mỏi và tiêu điều. Trăng ẩn mình sau mây, căn nhà trưởng tộc chìm trong bóng tối. Đó là một khu nhà cổ đã có tuổi đời hàng trăm năm, từng mảng tường hay mỗi vật dụng trong nhà đều nhuốm màu hoài cổ. Người ta nói rằng những đồ vật trải qua sự mài mòn thời gian sẽ bắt đầu có linh hồn; biết cảm nhận, yêu thương và biết cả oán hận. Thỉnh thoảng, mỗi khi gió thổi qua, Lan Hương lại tưởng như ngôi nhà đang thở. Đêm buông dài, các dãy nhà bắt đầu tắt đèn, Lan Phương quay lại phòng, leo lên giường ngủ. Dù mắt đã lim dim, cô vẫn không vào giấc được. Đôi tai cô vốn nhạy cảm, chẳng hiểu hệ thống nước gần đây có vấn đề gì mà cứ nghe thấy tiếng nước nhỏ xuống từng giọt. Âm thanh không ồn ào, nhưng cực kỳ phiền phức. Bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa, Lan Phương chống tay ngồi dậy, uể oải hỏi “ai đấy?” nhưng không một lời đáp lại. Tiếng nước nhỏ tí tách vẫn đều đặn vang lên, cô nằm im một lúc, cuối cùng đành miễn cưỡng đứng dậy, đi mở cửa. - Em dâu? - Lan Phương sửng sốt. - Muộn như thế này sao em còn ở đây? Ngọc Ly im lặng, hai mắt mở to nhìn thẳng vào Lan Phương. Gương mặt xám ngoét, quầng mắt thâm đen, hai má hóp lại, khác hẳn vẻ xinh đẹp, lộng lẫy lúc sáng. Cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng, Lan Phương vô thức lùi lại vài bước. - Em… em đi tìm Minh Hưng à? - Lan Phương dè dặt hỏi, liếc nhìn đôi tay gầy guộc hiện lên những đường gân xanh đối diện. Chẳng hiểu sao vừa rồi cô lại có cảm giác rờn rợn! Không tiếng đáp, chỉ có một cái gật đầu rất khẽ, dường như không thể thấy từ Ngọc Ly. Lan Phương khẽ thở dài. Ban nãy, cô nhìn thấy Minh Hưng vội vã chạy ra ngoài. Đoán chừng người em này lấy vợ nhưng vẫn không nên thân, chẳng để lỡ cuộc vui nào với lũ bạn trác táng nên bỏ bê vợ vào đúng đêm tân hôn. - Muộn rồi, em về nghỉ ngơi trước đi. Minh Hưng tụ tập với đám bạn, chắc sáng mai sẽ về. Đôi môi run rẩy, Ngọc Ly muốn nói gì đó lại thôi, chậm rãi xoay lưng đi. Không hiểu sao Lan Phương cứ dõi theo bờ vai gầy ấy; kỳ lạ thay, khi em dâu khuất dạng, tiếng nước nhỏ giọt cũng không còn. Mọi thứ chìm vào tĩnh lặng tuyệt đối. Lan Phương quay lại phòng, nằm xuống giường, đắp chăn ngang bụng. Cảm giác buồn ngủ đã không còn, cô mở to mắt nhìn trần nhà, miệng lẩm nhẩm đọc một bài kinh cầu bình an từng học được từ một nhà sư, rồi thiếp đi lúc nào không hay. Tuy nhiên, ngủ chưa sâu thì Lan Phương lại một lần nữa tỉnh giấc bởi tiếng hò hét, la ó của người làm. Cô bật dậy, mở cửa, đập vào mắt là gương mặt cắt không còn giọt máu của người giúp việc. - Làm sao? - Lan Phương nghe như chính giọng mình run rẩy. - Có chuyện gì mà ồn ào vậy? - Cô chủ, chuyện lớn rồi. - Người hầu lắp bắp, cố kiềm chế để bản thân không ngất xỉu. - Cô Ngọc Ly treo cổ tự tử rồi, treo… treo ở căn nhà hoang sau vườn. - Cái gì?! Như sét đánh ngang tay, Lan Phương lảo đảo, cố bám lấy cánh cửa để không ngã xuống đất. Sao lại có thể? Vừa rồi Ngọc Ly còn đứng trước mặt cô cơ mà? Chưa hoàn hồn, Lan Phương lại một lần nữa kinh hoàng bởi những giọt máu từ cửa phòng cô - nơi Ngọc Ly đã đứng - kéo dài đến hướng nhà hoang. Những giọt máu đỏ tươi, sống động như mời gọi, dẫn dụ Lan Phương đến nơi cần đến. Vậy âm thanh “tí tách” ban nãy không phải tiếng nước, mà là máu của Ngọc Ly nhỏ xuống sàn? Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Minh Hưng, Lan Phương bừng tỉnh khỏi dòng suy tư, nhấc chân qua bậc cửa cao, bước xuống tam cấp, vội vã chạy về hướng căn nhà hoang. - Cô chủ, cô đừng vào! - Một người làm ngăn lại. - Sức khỏe cô vốn yếu, không chịu được cảnh tượng bên trong đâu. Thoáng chần chừ, Lan Phương chợt nghĩ đến nét mặt của Ngọc Ly trước khi chết, liền lách mình đi vào, mặc kệ người làm ngăn cản. Nhưng chưa kịp bước đến cửa, bà Nga - mẹ kế của cô - đã chặn đường. Dù cố tỏ ra bình tĩnh, nhưng vẻ sợ hãi vẫn hiện ra trên gương mặt trắng bệch của bà. - Nhà chưa đủ loạn sao? Bây giờ cô vào trong đấy rồi ngất ra thì sao? Không làm khổ tôi thì cô không chịu được à? - Dì, nhưng người chết bên trong là em dâu. Chẳng lẽ con lại không vào? - Quan tâm làm gì? Từ bao giờ cô biết quan tâm đến cái nhà này như thế? - Bà Nga gắt gỏng, Bà Nga trước giờ không ưa cô, Lan Phương biết dù nài nỉ thế nào cũng vô ích. Cô nghiêng đầu, nhìn vào trong. Người hầu đã đỡ Ngọc Ly xuống, phủ khăn trắng lên xác em dâu. Minh Hưng gục đầu khóc bên cạnh nên không thể nhìn thấy nét mặt. Rồi, cô chú ý đến vết máu đang loang ra trên tấm khăn trắng. Người chết vì treo cổ đâu có mất máu nhiều đến thế? Đứng đối diện với cô, bà Nga đang dặn dò người làm sáng sớm mai đánh tiếng cho bên thông gia biết chuyện. Lan Phương lặng thinh một lúc mới chậm rãi xoay lưng đi, trăng chiếu xuống khiến cái bóng đổ dài trên đường của cô trở nên méo mó và mờ ảo. Đám tang của Ngọc Ly được tổ chức vào ngày hôm sau. Tiết trời âm u, họ hàng nhà gái khóc như mưa, thậm chí có người khóc đến kiệt sức mà ngất, phải đưa vào trong nhà. Còn nhà trai chỉ biết trầm mặc, một vẻ trầm mặc khó hiểu. - Cũng may, năm nay người chết là Ngọc Ly. – Cô của Lan Phương chợt lên tiếng, như suy nghĩ này mới hiện lên trong đầu. - Đừng nói linh tinh, lỡ nhà gái nghe được thì sao? - Bác cô gắt nhẹ, vội vã đảo mắt một vòng rồi thở phào. Người cô biết sai, mím môi gật đầu, nhưng được một lúc lại không nhịn được mà nói tiếp, rất khẽ, như thì thầm. - Nhà này mười tám năm lại có một phụ nữ treo cổ. Lần này, may mà người chết là đứa con dâu cưới hỏi bên ngoài chứ không phải con cháu sinh ra trong nhà. Người cô vừa dứt lời, đột nhiên có con quạ đen đậu lên quan tài của Ngọc Ly, ré lên từng tiếng thê lương, rồi vỗ cánh bay đi. Lan Phương bất động, thẫn thờ như người bị trúng tà, có lẽ tiếng kêu của con quạ là âm thanh buồn thảm và bi thương nhất trên đời mà cô từng được nghe. *** Một năm sau. Ngày xấu trời, những chiếc lá khô bị trận gió âm u thổi tới, bay lả tả, chạm vào vai Gia Huy. Cậu phủi đi, kéo chiếc va li, đi qua một cái hồ, thêm một trận gió thổi làm không khí đột ngột lạnh hơn. Có lẽ mùa đông năm nay sẽ đến sớm. Sau mấy đợt gió nữa thì trời đổ mưa, bước chân của Gia Huy nhanh hơn, cuối cùng dừng lại tại một cổng nhà rộng, bề thế theo phong cách truyền thống xưa cũ. Quả nhiên là nơi này, ngôi nhà của gia đình trưởng tộc họ Trịnh danh giá, nổi tiếng không chỉ vì sự giàu có, mà còn cả vì những chuyện ma quái liên tục xảy ra trong một năm trở lại đây Chỉ mới đứng ở ngoài cửa, Gia Huy đã cảm nhận được luồng âm khí cuộn trào mãnh liệt, như thủy triều dâng lên không sao ngăn lại được. Dường như nó đang chiếm giữ căn nhà này, giày vò từng người sinh sống ở đây một cách trắng trợn, cho đến khi nào họ không chịu nổi nữa mới thôi. Hít môi hơi thật sâu, Gia Huy chỉnh lại đầu tóc quần áo, dứt khoát bấm chuông. Cánh cửa đen nặng nề được đẩy ra một cách khó nhọc, một cô gái trẻ lưỡng lự ló đầu ra. - Anh tìm ai? - Tôi muốn gặp gia chủ. - Gia Huy giơ tờ báo lên. - Tôi đọc được tin về gia đình, nên muốn.... - Là nhà báo muốn săn tin đúng không? - Cô gái ngắt lời. - Mong anh về cho. Ông chủ nhà tôi không muốn chuyện gia đình lên mặt báo. - Tôi không phải nhà báo. Tôi là một thầy trừ tà. - Gia Huy nói vội. - Ngôi nhà này đang bị bủa vây bởi âm khí. Nếu không tiến hành trừ tà, những người trong nhà chắc chắn sẽ nguy to. Cô gái tái mặt, câu cuối hẳn nhiên nói trúng điều cô đang lo sợ. Tuy nhiên, đắn đo một hồi, cô vẫn lắc đầu. - Tôi có muốn cho anh vào cũng không được. Ông bà chủ tôi đã ra khỏi nhà từ sáng sớm, không biết bao giờ mới về. Còn cô chủ tôi thì sức khỏe yếu, không tiện gặp ai. Tốt nhất là anh nên về đi. - Vậy… vậy tôi chờ ở đây đến khi nào ông bà chủ cô về. - Gia Huy cố chấp. Cô giúp việc lộ vẻ khó xử, đúng lúc ấy thì có giọng nữ nhẹ nhàng cất lên từ phía sau. - Có chuyện gì mà ồn ào thế? - Cô chủ, người này nhận là thầy trừ tà, muốn vào nhà mình để bắt ma. Người được gọi là cô chủ tiến lên vài bước, Gia Huy ngẩn người, không thể nói câu nào. Ấn tượng đầu tiên của anh về cô gái này là nước da quá trắng, nhưng không trắng hồng, rạng ngời, mà là kiểu xanh xao, bệnh tật, không hề có chút sức sống. Đã thế còn có mái tóc đen dài buộc hờ hững khẽ tung bay mỗi khi có gió thổi qua. Nếu như không phải cô đang nói và cử động, chắc anh cũng mơ hồ không rõ người này còn sống hay đã chết. - Anh đã đọc báo về gia đình tôi rồi à? - Lan Phương nghiêng đầu, nhìn tờ báo còn trên tay Gia Huy. - Là thầy trừ tà, muốn vào nhà tôi bắt ma. Gia Huy bừng tỉnh, vội vã gật mạnh đầu. - Phải! Dứt lời, một trận gió lại thổi tới, áo khoác anh bay phần phật, Gia Huy đứng nghiêm, tự nhiên thấy bản thân toát lên sự bí ẩn của thầy trừ tà lão luyện. Hơn nữa, anh cũng là con nhà gia giáo, được ăn học đầy đủ. Hy vọng cô tiểu thư này sẽ nhìn ra cốt cách đàng hoàng, tử tế của anh mà cung kính mời anh vào nhà. Lan Phương quan sát từ đầu đến chân người đối diện, thầm ngán ngẩm trong lòng. Người này da dẻ trắng trẻo, có nét thư sinh, miễn cưỡng có thể coi là đẹp trai. Tuy nhiên, cũng là chiếc áo dài đen ấy, nếu là người khác mặc thì nhã nhặn, mà khoác lên người anh ta lại vô cùng kệch cỡm, như cố làm bản thân già trước tuổi. Đã thế còn phần tóc đang bết vào mặt, chứng tỏ đây là kiểu người tùy tiện, muốn đi là lăn ra đường, không buồn xem dự báo thời tiết. Lan Phương day huyệt thái dương, không còn hứng nhìn tiếp. - Tôi xin nhận ý tốt của anh, nhưng nhà tôi đã mời thầy về nên thực sự không cần. Trời sắp mưa to rồi, anh về đi. Dứt lời, cô xoay lưng bước đi. Người giúp việc cũng nhanh tay đóng cửa lại, không để cho Gia Huy có cơ hội được nói thêm bất cứ điều gì. Mời các bạn đón đọc Việt Ma Tân Lục tập 1: Vong Oán của tác giả Nhóm 4.0.
Quỷ Ám
Tên eBook: Quỷ Ám (full prc, pdf, epub) Tác giả: William Peter Blatty Thể loại: Tiểu thuyết, Kinh dị, Văn học phương Tây Dịch giả: Phạm Xuân Thảo Nhà xuất bản : Hội Nhà Văn Năm xuất bản : 1990 Số trang : 402 Hình thức bìa : Bìa mềm Đánh máy : leminhchau Tạo prc : santseiya Nguồn: tve-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Quỷ Ám là câu chuyện về một cô bé bị quỷ ám, khuôn mặt dần thau đổi và hành động trở nên khác thường. Sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn khi cô bé ngày càng giống một con quỷ thực sự và trở thành mối đe dọa với người khác. ... Mời các bạn đón đọc Quỷ Ám của tác giả William Peter Blatty.
Ngô Tà Tư Gia Bút Ký
Tên eBook: Ngô Tà tư gia bút ký (full prc, pdf, epub)   Tác Giả: Nam Phái Tam Thúc   Thể loại: Bí ẩn, Phiêu lưu, Mạo hiểm, Kinh dị, Văn học phương Đông   Editor: Phượng Vỹ   Beta: tieudieututai   Nguồn: cuahangbantaybac.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Trước khi viết lại tất cả những điều này. Tôi chưa từng nghĩ rằng có một ngày mình lại dùng tới chiếc máy tính để viết bút ký. Đối với một người cả ngày chơi bời lêu lổng như tôi, dịp duy nhất để viết một cái gì đó chính là ký đơn cho những người đến trả tiền mà thôi. Nhưng từng ấy không đủ bận rộn để đầu óc tôi phải suy nghĩ gì nhiều, đó thật sự là một việc làm cho người ta cảm thấy thích thú. Nhưng không biết vì sao, cho dù là một chút tôi cũng không cười nổi. Cho nên tôi viết lại quyển bút kí này là để hy vọng những chuyện mình đã trải qua có thể được ghi lại một cách rõ ràng, bởi vì thực sự không thể tưởng được nó lại diễn ra quá phức tạp như thế. Chỉ hy vọng tất cả những ghi chép dưới đây có thể được trở lại như cũ, giống như nguyên nhân của sự việc, giống như tất cả những thứ khác. Mời các bạn đón đọc Ngô Tà tư gia bút ký của tác giả Nam Phái Tam Thúc.
Hồn Ma Trên Bao Lơn - Caroline Quine
Tên eBook: Hồn Ma Trên Bao Lơn (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Caroline Quine Thể loại: Tiểu thuyết, Kinh dị, Ma Quái, Văn học Pháp Dịch giả:  Trọng Thảo Nhà xuất bản:  NXB Thanh Niên Nhà phát hành:  Thiên Vương Khối lượng:  155.00 gam Kích thước:  10,5x17,5 cm Ngày phát hành:  12/2003 Số trang:  240 Type: Taixiu Nguồn: vnthuquan.net Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Hồn ma trên bao lơn của tác giả Caroline Quine là tiểu thuyết truyện ma rùng rợn, hồi hộp đến từng phút giây gồm 25 chương ngắn tạo nên một câu chuyện hoàn hảo, sống động... Tác giả Caroline Quine còn là tác giả của bộ truyện trinh thám nối tiếng Alice - Nữ Thám Tử Nghiệp dư. Bộ sách này đã có một số ebook được đăng tải tại Đào Tiểu Vũ eBook. Mời các bạn đón đọc Hồn Ma Trên Bao Lơn của tác giả Caroline Quine.