Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuổi Mười Bảy - Ghec-man Mat-ve-ep

Lũ học trò cấp 3 quậy như quỉ. Giáo viên nào cũng phải chào thua. Ai nấy bước vào lớp trong phiền muộn và thường kết thúc giờ học bằng chuyến thăm viếng văn phòng cô hiệu trưởng trong cơn giận bừng bừng. Và một ngày kia, bọn con gái lớp 10 hay tin có thầy mới về làm chủ nhiệm. Thầy Côn-xtan-chin Xê-mi-ô-nô-vích. Dạy văn. Và một mảnh đạn còn găm trong đùi thầy... "Mê say môn mình giảng. Côn-xtan-chin Xê-mi-ô-nô-vích đã suy nghĩ về nó trong những hầm đất đầy khói, trong những chiến hào ẩm ướt, trong những ngày lạnh buốt và những đêm nóng bức. Trong lúc hành quân, những lúc nghỉ ngơi và ngay cả lúc chiến đấu, anh luôn luôn mơ ước sẽ có ngày quay về mái trường thân yêu và như trước kia sẽ bắt gặp những ánh mắt ham hiểu biết của lớp trẻ. Năm năm chiến tranh, anh đã chiến đấu để giành quyền được giảng dạy." "Còn cách nào khác nữa? Không có lòng tin ở các em làm sao giáo dục cho các em những phẩm chất tốt đẹp được." "Những bài thuyết giáo dài dòng và chán ngấy về đạo đức thường chỉ giáo dục các em thành những đứa giả dối, những kẻ lừa phỉnh." Đó là thầy Côn-xtan-chin Xê-mi-ô-nô-vích. Truyện Tuổi mười bảy của nhà văn Ghéc-man Mát-vê-ép đưa chúng ta trở lại thời kỳ "dở dở ương ương" của tuổi mười bảy dưới mái trường, cùng thầy cô và bao sự tình ngổn ngang vỡ nát trong hồn người vừa choàng tỉnh sau cuộc chiến tranh vĩ đại của dân tộc... Cuốn tiểu thuyết còn chỉ ra diện mạo nền giáo dục Xô viết còn nhiều khiếm khuyết trong triết lí giáo dục, trong đó Côn-xtan-chin Xê-mi-ô-nô-vích đã từng là người chiến sĩ trong chiến trận thì nay vẫn tiếp tục là người chiến sĩ trong cuộc chiến cải tạo tư tưởng, vốn nhiều chông gai phiền não, cho cả thầy cô, học trò và cả cô hiệu trưởng. *** DẤU VẾT CỦA CHIẾN TRANH Trường học im lặng. Giờ học đã bắt đầu. Bà hiệu trưởng đang làm việc ở văn phòng bỗng có tiếng gõ cửa. - Xin mời vào! - Bà mời mà vẫn không ngẩng lên nhìn khách. Trên bàn là thời khóa biểu giờ giảng của toàn năm học 1947 - 1948. Natalia  Dakharốpna tay trái đưa chiếc kính cũ lên trước mắt, tay phải đưa bút chì lần theo thời khóa biểu: bà đang lập kế hoạch thăm lớp. Đưa mắt thoáng nhìn người đàn ông mới bước vào, bà chỉ chiếc ghế, mời: - Mời đồng chí ngồi. Tôi sắp xong bây giờ. Người đàn ông mới vào tay chống gậy, chậm rãi ngồi xuống ghế, lấy trong túi ra một tờ giấy đã được gập lại ngay ngắn, mở tờ giấy ra đặt xuống bàn và trong khi chờ đợi nói chuyện với bà hiệu trưởng, anh ngắm bức chân dung Lê-nin treo trên tường. Anh hiểu ngay rằng bức chân dung này do một bàn tay rất có tài nhưng còn chưa điêu luyện vẽ nên. Nhất là đôi mắt. Không biết có phải đó là một sự thành công bất ngờ hay là kết quả của một quá trình lao động miệt mài, nhưng đôi mắt ấy được vẽ rất đạt, rất sống: hơi nheo lại hiền từ và ánh lên một niềm vui sảng khoái. - Đó là tác phẩm của Vôrônhin... Khi cậu ấy học lớp bảy - Bà hiệu trưởng giải thích và đặt bút chì xuống bàn. - Vôrônhin - họa sĩ trang trí nhà hát - anh ấy học ở trường này ạ? - Vâng... Có phải đồng chí là phụ huynh học sinh không? - Không, tôi không phải là phụ huynh học sinh đâu chị Natalia Dakharốpna ạ! Tôi đến để trao đổi... Tuy rằng trước chiến tranh chúng ta đã có dịp gặp nhau. Bà hiệu trưởng chăm chú nhìn khách. Trước mắt bà là một khuôn mặt gầy gầy, nước da tái nhợt với những đường nét thanh tú, vầng trán rộng, cái nhìn chăm chú, tóc hai bên thái dương đã bạc. Đúng rồi, hình như mình đã gặp người này ở đâu rồi. Nhưng ở đâu? - Chúng ta đã gặp nhau ở hội nghị giáo viên. - Người đàn ông mỉm cười nhắc bà. Cũng lạ thật, có khi cái cười làm thay đổi vẻ mặt con người, cứ như thể người ta vừa bỏ chiếc mặt nạ ra khỏi mặt vậy. - Hình như... tôi nhớ ra rồi! Có phải anh Cônstantin Xêmiônôvich không? - Bà ngạc nhiên hỏi. - Thế là chị đã nhận ra. - Vừa nói Cônstantin vừa đứng dậy bắt tay bà. - Dĩ nhiên là tôi nhận ra rồi, tuy anh thay đổi khá nhiều. - Vâng... cũng không gặp may mắn lắm. Tôi bị thương vào ngày cuối cùng của chiến tranh và đã nằm trên giường bệnh khá lâu. Còn chị, hầu như không thay đổi tí gì, vẫn trẻ như xưa. Tóc bà Natalia Dakharốpna đã có nhiều sợi bạc nhưng rõ ràng là trông bà vẫn còn trẻ so với cái tuổi ngoài sáu mươi của bà. Với khuôn mặt kiên nghị và sinh động, lúc nào cũng gọn gàng trong chiếc áo dài sẫm màu hoặc trong bộ com-lê với mái tóc được chải rất cẩn thận, bà luôn được mọi người nhớ mặt và để ý, kể cả trong những hội nghị giáo viên đông đúc. - Hồi còn chiến tranh chị vẫn ở lại Lêningrát à? - Cônstantin Xêmiônôvich hỏi. - Vâng suốt thời gian chiến tranh. - Và vẫn dạy học? - Vẫn dạy học! Kể cả năm đầu tiên, trong mùa đông đáng sợ ấy, khi thành phố bị phong tỏa chúng tôi vẫn không bỏ học. Đại đa số học sinh sống với giáo viên. Mẹ các em phải trực chiến ở nơi làm việc, còn bọn trẻ thì ở đây... Thế còn anh? Anh bị thương có nặng lắm không? - Nói thế nào với chị nhỉ?...Mảnh đạn vẫn còn nằm trong đùi. Bây giờ thì không sao. Tôi đến gặp chị để xin việc đây! - Anh nói và chìa giấy giấy thiệu ra: Sở Giáo dục gửi đến đây. Bà Natalia Dakharốpna đọc mảnh giấy xong, ngồi tựa lưng vào ghế. - Thế anh định đến đây làm việc... luôn đấy à? - Vâng. Nếu được chị đồng ý. - Thế thì còn gì bằng! Tôi rất mừng! - Bà nói và nở một nụ cười hài lòng - Ở những lớp trên không có giáo viên văn học. Hôm qua Sở có gọi điện về nhưng tôi đi vắng. Chắc là người ta gọi điện về việc của anh. Thế thì anh đi lấy quyết định đi và ta bắt tay vào việc luôn thôi... Còn trường của anh hiện nay ra sao? - Là đống gạch vụn, chẳng còn gì chị ạ - Anh trả lời với vẻ buồn thoáng hiện lên mặt. - Thế nghĩa là anh đã đến làm việc với chúng tôi... Rất tốt, tốt lắm... - bà hiệu trưởng nhắc đi nhắc lại, tay đặt quyển sổ công tác hết chỗ này đến chỗ khác. Bà ngập ngừng một lúc rồi nhanh nhẹn đeo kính vào và nói: - Giáo viên văn học ở lớp mười vừa chuyển đi nơi khác và lớp hiện đang thiếu thầy dạy văn. Anh nghĩ sao nếu tôi định xếp anh thay vào đó? - Được thôi chị ạ. - Tôi có nhiệm vụ phải báo trước cho anh biết đó là một lớp rất ít học sinh, ít lắm, nhưng lại khó điều khiển. Các em được thả lỏng lâu rồi. Cô giáo chủ nhiệm cũ đã ba năm làm chủ nhiệm nhưng các em không gắn bó mấy. Trước mắt sẽ có sự chống đối ngầm với anh đấy, có thể có cả những điều bất ngờ không lấy gì làm thú vị lắm sẽ xảy ra nữa. Người giáo viên mới ngạc nhiên nhìn bà hiệu trưởng, nhưng anh không nói gì. - Chúng tôi đã quan tâm rất nhiều đến lớp này, - bà Natalia Dakharốpna tiếp tục - Nói chung thì bọn trẻ thông minh, không đến nỗi nào, nhưng tính tình hay thất thường và còn hay tự phụ nữa. Những lỗi ấy là do cô Dinaiđa Đmitriépna. Cô ấy nuông chiều bọn trẻ quá. Cô thường hay che chở, khen ngợi các em quá mức và cũng bỏ qua nhiều điều thiếu sót, sai lầm của các em. Trong lớp, các em được bao che. Hầu hết các em đều sống ở đây trong khi thành phố bị phong tỏa... Nhưng không sao, hình như tôi hơi quá lời. Những cái đó có lẽ không đáng lo đến thế đâu. ... Mời các bạn đón đọc Tuổi Mười Bảy của tác giả Ghec-man Mat-ve-ep.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ
  AudioBook Nếu Em Không Phải Một Giấc Mơ   Lauren là nữ bác sĩ làm việc chăm chỉ trong một phòng cấp cứu bệnh viện thành phố  nhưng không may bị tai nạn. Được các đồng nghiệp cấp cứu nhưng cô khó có thể thoát khỏi bàn tay tử thần đang rình rập. Cô được chuyển đến bệnh viện và được chăm sóc ở đấy như một người thực vật, không hề nhận biết được gì đang xảy ra xung quanh và đợi cái chết có thể đến bất cứ lúc nào. Chuyện về tai nạn giao thông thảm khốc này cuối cùng cũng lắng xuống sau một thời gian. *** Arthur là một kiến trúc sư chịu nhiều áp lực từ công việc đang theo đuổi. Một buổi tối sau khi đi làm về, anh phát hiện ra một phụ nữ núp trong tủ quần áo của mình. Đó chính là hình hài của Lauren nhưng bản chất là một linh hồn. Arthur có may mắn nhìn thấy được cô và có những cảm giác đụng chạm cô y như đối với một con người thực sự. Đây là sự ngẫu nhiên thú vị do sau tai nạn người ta đã cho thuê căn hộ cô ở và người thuê chính là Arthur. *** Ban đầu, khi phát hiện ra người lạ trong nhà, Arthur không thể tin được rằng, đó chỉ là một hồn ma và rất khó chịu, nhưng càng về sau, anh càng có tình cảm với cô và cuối cùng thì tìm mọi cách đưa Lauren trở về với đời thường. Anh gác lại tất cả dự định cá nhân để mang Lauren về với khát khao được sống cùng cô. Anh cùng cô tìm hiểu về tình trạng hiện tại của cô trong bệnh viện, những tiến bộ y học và chạy đua với thời gian. Sự cô đơn của hai con người, sự đồng cảm và khao khát được sẻ chia làm giữa họ nảy sinh một tình yêu. Trong khi hai người đang tìm kiếm tài liệu về tình trạng của Lauren thì bệnh viện đề nghị với mẹ Lauren về việc giải quyết tình trạng hiện nay của cô, do chi phí chăm sóc một người thực vật rất lớn và bệnh viện đang cần chỗ để phục vụ cho việc chạy chữa những người khác, còn khả năng sống sót hiện nay của cô rất thấp, vì vậy cần bà đồng ý làm việc rút ống thở của cô. Lúc đầu, bà không đồng ý nhưng sau khi bị thuyết phục nhiều lần, mẹ Lauren xuôi theo ý kiến đề nghị. Arthur và một người bạn của anh biết tin này đã đánh cắp cơ thể cô từ bệnh viện mang đi một nơi khác, với hy vọng sẽ tự chăm sóc cô trong khi đợi làm gì khác. Cuối cùng, cảnh sát cũng đã tìm ra nơi giấu cơ thể Lauren và tìm đến chỗ họ, yêu cầu mang trả cô về bệnh viện. Arthur đành phải trả cơ thể Lauren lại cho bệnh viện, nhưng linh hồn của cô vẫn ở bên anh. Cho đến một ngày, linh hồn Lauren tự dưng tan biến. Arthur rất đau khổ và không liên lạc với thế giới bên ngoài trong vòng một tuần. Khi liên lạc lại thì anh được biết đúng thời điểm linh hồn Lauren ở bên anh biến mất, cô đã tỉnh lại. Anh vội đến ngay bệnh viện. Tuy Lauren không nhận ra anh, nhưng anh tin rằng thời gian sẽ giúp cô khôi phục lại trí nhớ về những gì xảy ra giữa hai người. "Từ nước Mỹ sang Châu Âu rồi ngược lại, đã giữ gìn sự hồi hộp của ta cho tới trang cuối cùng." (Le Temps)
Mọi Điều Ta Chưa Nói
  AudioBook Mọi Điều Ta Chưa Nói   Trong tác phẩm này, Marc Levy đã kết giao thế giới lãng mạn và hư ảo như ông đã từng cho ta thưởng thức trong những tác phẩm trước của mình. Trong chuyến phiêu lưu đầy những hồi hộp, những yêu thương, những hài hước, nhà văn dẫn ta theo sợi dây mối quan hệ giữa người cha và con gái và kể cho ta câu chuyện về tình yêu - điều duy nhất không bao giờ chết. Vài ngày trước lễ cưới, Julia nhận được cú điện thọai từ thư ký riêng của bố. Đúng như cô dự cảm, Anthony Walsh - một doanh nhân thành đạt nhưng là một người bố xa cách - không thể tới dự lễ cưới của con gái. Ông đã qua đời. Sau lễ tang, Julia phát hiện ra ông còn dành cho cô một bất ngờ khác. Và từ đây bắt đầu hành trình kỳ lạ nhất đời cô: cùng với người cha vừa qua đời, Julia đi tìm lại chàng trai cô từng say đắm thuở còn là sinh viên của Trường Mỹ thuật Paris. Hư ảo như Nếu em không phải một giấc mơ, sâu lắng như Em ở đâu?, gấp gáp như Kiếp sau, cộng với một cốt truyện độc đáo, Mọi điều ta chưa nói đã mang lại thành công quen thuộc cho Marc Levy - nhà văn của những câu chuyện tình. *** Nhận định “Một trong những câu chuyện lãng mạn hư ảo lôi cuốn nhất.” – Le Matin “Hồi hộp, hài hước và ngọt ngào.” – LCI “Giữa những xúc cảm được chôn giấu, những vết thương lòng từ thuở ấu thơ, những chi tiết hài hước nhẹ nhàng, len lỏi vào một điều bất ngờ...” – Télé 7 Jours Mời các bạn đón đọc Mọi Điều Ta Chưa Nói của tác giả Marc Levy.
Bảy Ngày Cho Mãi Mãi
Tên ebook: Bảy Ngày Cho Mãi Mãi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Marc Levy Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Truyện ngắn, Văn học Pháp   Dịch giả: Hương Lan Nhà xuất bản: Nxb Hội Nhà Văn Năm xuất bản: 2008 Số trang: 300 Trọng lượng:  340 gram   Kích thước: 13x20.5 cm   Số quyển /1bộ: 1 Giá bìa: 42.000 VNĐ     Hình thức bìa: Bìa mềm Đánh máy: thieu-nu-bach-y,cobemuadong,paola,faorchid,belgorod,springflower Convert (TVE): MarcDull Nguồn: vietlangdu.com, thuvien-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Cuộc đối đầu giữa Thiên thần và Ác quỷ đã được nhắc đến không ít lần trong thơ ca và văn chương, đó là cuộc đối đầu diễn ra trong tâm hồn mỗi con người. Bảy Ngày Cho Mãi Mãi cũng là một cuộc đối đầu thiện ác như thế, khi mà Chúa Trời và Satan chọn cách đặt hai đại diện của mình vào một cuộc chiến bảy ngày để phân thắng bại. Hai người đứng đầu đã tính đến mọi chuyện, chỉ trừ việc sứ giả của họ đã phải lòng nhau. “Nơi nào không có em, nơi đó anh cũng không tồn tại… giống như khi đôi mắt em khép lại, có nghĩa là anh cũng chìm vào giấc ngủ…” Bảy Ngày Cho Mãi Mãi là câu chuyện cổ tích giữa cuộc sống hiện đại. Cuốn sách có đủ mộng ảo, đủ lãng mạn, đủ rung động để khiến bảy ngày trở thành vĩnh cửu khi khoảng cách và sự khác biệt không còn ranh giới nữa. Zofta và Lucas - hai nhân vật chính, đã được sống, được yêu trong một khu vườn hạnh phúc với tương lai tươi sáng. Và cuộc chiến khép lại với cái kết chẳng ai ngờ. Lãng mạn, ấm áp và đầy chất nhân bản, văn chương của Marc Levy nhẹ nhàng đi vào lòng người đọc như thế. Mời các bạn đón đọc Bảy Ngày Cho Mãi Mãi của tác giả Marc Levy.
Em Ở Đâu
Tên ebook: Em Ở Đâu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Marc Levy Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học Pháp   Dịch giả: Trần Ngọc Thư Nhà xuất bản liên kết: Hội nhà văn Số trang: 318 Kích thước: 13 x 20,5 cm Giá bìa: 56 000 VND Đánh máy, Sửa chính tả, Tạo prc: Nutuongcuop   Nguồn: thuvien-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -www.dtv-ebook.com Giới thiệu:   Cũng như các tác phẩm khác của Marc Levy, Em ở đâu? đi chung trên một con đường văn học của ông, riêng dành để ngợi ca tình yêu, tình bạn. Em ở đâu? chia làm hai phần rõ rệt với nhân vật chính là Phillip, một chàng thanh niên toàn diện. Đẹp trai, thông minh, tài giỏi và chứa chan tình cảm, Phillip lẽ ra đã xứng đáng hưởng hạnh phúc tròn vẹn nếu không có những trớ trên của số phận. Câu chuyện bắt đầu trên phi trường Neward, trong cuộc chia tay không hẹn trước của Phillip và Susan - một mối tình thanh mai trúc mã, đắm say nhất, thực sự nhất, mãi mãi ám ảnh cuộc đời Phillip. Không biết tự bao giờ, hai người bạn nhỏ hàng xóm lớn lên bên nhau, họ yêu nhau như lẽ tự nhiên của trời đất. Cùng chia sẻ tuổi thơ, cùng chia sẻ nụ hôn thứ nhất, rồi đam mê tình yêu đầu đời, tưởng chừng họ sinh ra để dành cho nhau. Nhưng năm 14 tuổi, bi kịch xảy ra với Susan khi cha mẹ cô bị tai nạn xe hơi và qua đời. Phillip chia sẻ cùng cô mọi mất mát. Dù vậy, trái tim Susan đã bị tổn thương sâu nặng, và cô dành hết mơ ước đời người cho việc làm từ thiện, để xoa dịu những ai đã phải đau khổ như cô. Vừa học hết trung cấp, rất trẻ, Susan quyết định đến Hondurat - đất nước Trung Mỹ đang ngập trong thảm họa thiên nhiên. Họ xa nhau, và chỉ còn có thể yêu nhau, chia sẻ cuộc đời trên những lá thư. Susan đối mặt với cuộc sống gian khổ ở Hondurat, trở thành một nhân viên trợ cứu nhân đạo có uy tín, được yêu mến. Phillip bước vào đại học. Mỗi người một lý tưởng, họ vẫn yêu nhau, nhưng nỗi cô đơn dần xâm chiếm họ. Oái ăm hơn cho Phillip, khi Susan trở về, cô chỉ có vài giờ để gặp anh, cũng trên sân bay Neward, và rồi lại ra đi, vội vàng, không hứa hẹn. Lần sau nữa, cũng là như vậy. Họ biết rằng, sẽ là công bằng hơn, nếu họ chia sẻ nỗi cô đơn của mình với những cuộc đời khác. Nhưng điều đó thật không dễ dàng. Susan tìm hơi ấm ở nhiều người không quen biết. Phillip kết hôn với một người con gái khác, đó là Mary. Một vài lá thư nữa, rồi họ mất dấu trong đời, dù mãi ám ảnh nhau. Phần hai xoay quanh cuộc đời của Phillip và Mary. Quen nhau, cùng đi chơi hơn một năm, như Phillip không tiến gần hơn vì vẫn gắng đợi người yêu. Nhưng rồi khi mất Mary, Phillip mới hiểu, đó là cuộc sống thực tại của mình. Không nồng nàn, cuống quýt, điên cuồng, nhưng đó là hơi thở ấm áp để mỗi sáng thức dậy không cô độc. Hôn nhân phẳng lặng, dấu phía sau là nỗi buồn của Phillip. Và nó bùng lên khi Phillip hay tin Susan đã chết, cô trao gửi con gái với một người tình xa lạ cho anh nuôi dạy. Một người đau khổ, một người tức giận, những đứa trẻ bị tổn thương, gia đình Phillip đứng trước mối đe doạ tan vỡ. Chỉ có tình thương yêu của họ, mối động tâm xa xót trước những tâm hồn bé dại, những số phận tội nghiệp mới khiến họ vượt lên được mất mát, giúp nhau vững bước. Hơn thế, niềm hạnh phúc trọn vẹn sau gần 20 năm chung sống mới thực sự hạ cánh trên mái nhà của Mary và Phillip. Câu chuyện ngợi ca tình yêu, tình bạn, tình cha con, mẹ con, và bao trùm tất cả là tình người. Một điều tuyệt đẹp nữa, chính là tất cả tình cảm đó đều được chan hòa vào một lý tưởng sống, một bản lĩnh sống hết sức nồng nhiệt của tuổi trẻ.   Nhận định   “Nếu em không phải một giấc mơ đã là cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất nước Pháp năm 2000. Còn ở đây, trong Em ở đâu? vốn khác biệt về tinh thần và cách xây dựng cấu trúc, người ta nhận thấy những chủ đề đã từng khuấy động lượng độc giả khổng lồ của Marc Levy: sự phức tạp trong mối quan hệ giữa con người với con người, sức mạnh không thể cưỡng lại của tình cảm chân thành, cái giá phải trả để duy trì sự tôn trọng bản thân và những người khác. Em ở đâu? là một câu chuyện vừa gấp gáp vừa cảm động, dẫn độc giả đi từ ngạc nhiên cho đến bất ngờ. Thông qua các nhân vật chính, cuốn sách giúp chúng ta hoàn thiện chính mình.” – Broché Mời các bạn đón đọc Em Ở Đâu của tác giả Marc Levy.