Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hủ Mộc Sung Đống Lương - Tô Du Bính

Kỷ Huy Hoàng là thần thoại võ lâm. Sinh thời là thần thoại, khuất bóng vẫn là thần thoại. Kỷ Vô Địch là con trai độc nhất của Kỷ Huy Hoàng, không chỉ thừa hưởng cơ đồ, mà thừa hưởng cả danh vọng của phụ thân.Nhưng khác ở chỗ, Kỷ Huy Hoàng là lửa cháy bừng bừng, còn Kỷ Vô Địch chỉ là đám khói bung xung mà tinh anh Huy Hoàng Môn phải dùng hết trí tuệ và thể lực mà quạt lên cho mù mịt… *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Kỷ Vô Địch bị nước lạnh dội cho tỉnh. Câu đầu tiên y nói sau khi mở mắt là: “Thúy Hoa, râu ngươi sau lại dài thế?” Mặt Tả Tư Văn nữu khúc, sau đó cắn răng cười nói: “Môn chủ, người lại đến Di Hồng viện sao?” Một chữ ‘lại’, đem căm giận ngút trời trong lòng hắn nói ra đến lâm li tẫn trí. Kỷ Vô Địch mở to mắt nhìn, thấy rõ người trước mắt xong, thở dài nói: “A Tả, ta là một nam nhân.” “Vậy sớm ngày cưới vợ!” “Thế nhưng A Tả, ta chỉ thích nam nhân.” Kỷ Vô Địch bi thương nói, “Ta nói rồi ta là một đoạn tụ a!” Tả Tư Văn giận dữ phản cười, “Một đoạn tụ suốt ngày tới kỹ viện chơi?” Kỷ Vô Địch xấu hổ lắc lắc tay áo, “Người ta là muốn hướng tỷ muội lãnh giáo biện pháp lung lạc trái tim nam nhân a. A Tả, ngươi thật không hiểu lòng ta.” . . . Tả Tư Văn che mặt chạy đi. Lúc Hữu Khổng Vũ vào thì Kỷ Vô Địch vừa vặn lau khô thân thể, thay đổi xong y phục. “Nga, A Tả lại hướng ngươi làm nũng ba?” Kỷ Vô Địch giả vờ lý giải vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Có một người vợ như vậy thực sự là bất hạnh a.” Hữu Khổng Vũ khóe miệng giật một cái, “Môn chủ! Tả Tư Văn cùng lão tử một điểm quan hệ cũng không có, ngươi đừng có luôn bả chúng ta xả làm một khối!” Kỷ Vô Địch nói: “A Hữu, đây là ngươi sai rồi. Vợ hư có hư đến đâu thì cũng là vợ a.” Hữu Khổng Vũ nhảy dựng lên, “Lão tử nói, cái kia tử bại hoại cùng ta cái thí quan hệ cũng không có!” Kỷ Vô Địch nháy mắt nói: “Loại sự tình này cùng cái thí không có quan hệ, cùng cái mông mới có quan hệ.” . . . Hữu Khổng Vũ chỉ còn lại tiếng thở dốc đầy phẫn nộ. Kỷ Vô Địch nói: “A Hữu, ngươi đôi khi cũng nên khuyên nhủ A Tả. Hắn lúc nào cũng thừa dịp ta uống say đến phòng ta, ta thì không có gì quan hệ, thế nhưng truyền ra ngoài, đối với khuê dự của hắn không tốt.” Hữu Khổng Vũ cũng lui. Hắn là hướng ngoài cửa lao ra. Thượng Thước, Chung Vũ và Hạ Hối cùng nhau đến. Kỷ Vô Địch đang triển quyển lạc bút (mở giấy ra viết). Thượng Thước mỉm cười nói: “Môn chủ đang luyện tự?” Kỷ Vô Địch nói: “Không, ta chỉ là nghĩ đường cong trong bức tranh của Ngô Đạo Tử thiếu lưu sướng, ta cấp sửa sửa.” . . . Thượng Thước nghĩ, bức tranh Tả hộ pháp yêu nhất, may là hắn không phát hiện, nếu không hắn nhất định giận đến thổ huyết. Chung Vũ cúi đầu vờ không hiểu. Hạ Hối mở miệng nói: “Môn chủ a, ngươi chuẩn bị lúc nào luyện công ni?” Thượng Thước kính phục nhìn hắn. Không hổ là tên khờ nổi danh của Huy Hoàng Môn a, quả nhiên là không có đại não, lại còn nói như thế gọn gàng dứt khoát. Mỗi lần nghĩ đến trọng trách thủ vệ của Huy Hoàng Môn lại giao thác cho người như thế, hắn lại nghĩ đến ngủ cũng không nỡ. ... Mời các bạn đón đọc Hủ Mộc Sung Đống Lương của tác giả Tô Du Bính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em - Nguyệt Hạ Hồn Tiêu
Truyện Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em của tác giả Nguyệt Hạ Hồn Tiêu là một thể loại truyện ngôn tình, hôn nhân đô thị, ngược sủng đan xen, nam thâm tình, nữ mạnh mẽ. Cô bị anh trai hãm hại, bị đưa lên giường của một nam nhân xa lạ, cũng chính đêm hôm đó, cô thất thân, cha cô ở công trường đột nhiên rơi lầu rồi qua đời, mẹ cô bởi vì chịu cú sốc quá lớn mà bệnh tim tái phát, cô đã mất đi tất cả. Khi gần như tuyệt vọng, hắn xuất hiện giống như một vị thần và đưa ra thỏa thuần.  Hắn nói: "Tôi cần một người vợ biết vâng lời!" Cô nói: "Tôi đồng ý, miễn là có tiền!" Vì vậy, ở Lạc Thành, Giản Mạt trở thành người vợ bí mật của Cố Bắc Thần. *** Giản Mạt chỉ nằm trong lòng Cố Bắc Thần vùi mặt sâu vào ngực hắn, không nói lời nào. Cố Bắc Thần âm thầm khẽ thở dài, cảm thấy trong lòng phảng phất có thứ gì đó thay đổi... Nhưng rốt cuộc là cái gì thay đổi, hắn cũng không nghiêm túc suy nghĩ đến. "Đinh" một tiếng truyền đến, thang máy đã đến tầng cao nhất. Ấn mật mã, mở cửa bước vào trong, Cố Bắc Thần nhìn xung quanh một vòng, sau đó cầm điều khiển từ xa mở máy điều hòa, đem Giản Mạt ôm thẳng vào phòng tắm: "Tắm nước nóng một chút trước đã..." Thanh âm của hắn trầm thấp, nói xong, liếc nhìn đôi mắt đỏ hồng của Giản Mạt một cái, xoay người ra khỏi phòng tắm. Giản Mạt đảo đảo con người, cười tự giễu, cảm thấy mình càng lúc càng khác người... Bời vì dạ dày còn đang co rút từng đợt đau đớn, cộng them việc mắc mưa khi say rượu, đầu càng đau lợi hại, Giản Mạt cũng chỉ tùy tiện rửa mình một chút liền khoác áo choàng tắm ra ngoài. Cố Bắc Thần không có ở phòng ngủ, Giản Mạt lúc này đang khó chịu trong người nên cũng không có tâm tình đế ý đến việc hắn đã đi hay chưa, chỉ nằm bò trên giường ngủ, cầm lấy một cái gối đặt ở dạ dày, nhẩn nhịn cơn đau. Cũng không biết đã qua bao lâu, ngay lúc đầu óc Giản Mạt có chút mơ mơ hồ hồ, cửa phòng ngủ bị mở ra, Cố Bắc Thần trong tay bưng một cái bát đi đến... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thiên Giới Tiền Thê: Anh Đừng Yêu Em của tác giả Nguyệt Hạ Hồn Tiêu.
Độc Dược Phòng Bán Vé - Ức Cẩm
Cô là diễn viên xuất sắc có tài năng, tỏa sáng lộng lẫy, xinh đẹp lại tao nhã Không thiếu kẻ rỗi hơi, ganh tị với cô, ai chẳng biết sau lớp hóa trang rực rỡ muôn màu đó, nụ cười của họ lại có bao nhiêu phần chân thật chứ Hừ Cô cũng không thèm so đo Ở giới showbiz này, ai chẳng phải đóng kịch cho tốt, cô cũng không ngoại lệ, các người ton hót, cô sẽ cố vờ e lệ, dịu dàng chấp nhận, các người dọa nạt, cô sẽ run rẩy đáng thương tranh thủ sự đồng tình, kẻ muốn sờ mó đụng chạm, cô còn có thể trả đũa cho hắn tím tái mặt mày, mất mặt ê chề Muốn đấu với diễn viên như cô sao, về mà luyện lại trước gương 1000 lần đi nhé Còn dám đồn thổi rằng cô đi đường tắt Nói ra thật nực cười Quá thừa đi! Trong phạm vi nào đó, có nữ minh tinh nào có thể dũng cảm đứng ra vỗ ngực nói: "Tôi cho tới bây giờ chưa từng dựa vào mối quan hệ với cấp trên! E rằng vỗ ngực cũng chẳng có tiếng kêu, trái lại còn làm xẹp xuống đám si-li-con trong ngực ấy!" *** Ở lễ trao giải Kim Linh chuyên nghiệp này, truyền thông cũng không hỏi những vấn đề quá thấp hèn, nhưng dù vậy họ vẫn rất quan tâm đến hôn lễ của Mạch Nhiên và Thẩm Lâm Kỳ. "Xin hỏi hai người dự định bao giờ cử hành hôn lễ?" "Hôn lễ có mời giới truyền thông đến dự không?" "Hai vị đều có weibo, xin hỏi có truyền trực tiếp lên weibo không?" Họ hỏi nhiều đến mức khiến Mạch Nhiên choáng váng đầu óc. Đợi đến khi buổi lễ bắt đầu, cô mới lấy lại tinh thần, lôi tay Thẩm Lâm Kỳ hỏi, thấp giọng oán giận: "Kết hôn sao phiền phức như vậy?" "Như vậy mà cũng ngại phiền phức, sau này sinh con thì sao hả?" "Ai nói sẽ sinh con cho anh chứ!" Mạch Nhiên lầu bầu, không để ý tới Thẩm Lâm Kỳ nữa. Anh khẽ cười: "Chúng ta đánh cuộc nhé?" "Cược cái gì?" Mạch Nhiên hiếu kỳ ngẩng đầu nhìn anh. "Giải thưởng Kim Linh lần này, anh cá là em giành được." ... Mời các bạn đón đọc Độc Dược Phòng Bán Vé của tác giả Ức Cẩm.
Ngày Tháng Trắc Trở - Thiên Như Ngọc
Hằng đêm trước khi đi ngủ, Thừa tướng Tạ Thù đều phải nhắc nhở bản thân mình ba điều: Một, phải cẩn thận Vũ Lăng vương. Hai, vẫn là cẩn thận khi đụng phải Vũ Lăng Vương. Ba, trước khi lâm triều phải bó ngực. *** Tại quận Vũ Lăng, hai năm liền mùa đông đều có đại tuyết cuồng thổi, lạnh lẽo ẩm thấp đến độ người ta khớp hàm run lập cập. Vài loại hoa cỏ đại thụ trân quý trong phủ đều chờ chăm nom, quản gia có chút sốt ruột, cầm sổ theo sau Tạ Thù vòng vèo khắp phủ. “Vương phi, ngài xem liệu có cần mời người làm giúp?” “Vương phi, ngài xem cần chi bao nhiêu ngân lượng thì được?” “Vương phi………………” ... Mời các bạn đón đọc Ngày Tháng Trắc Trở của tác giả Thiên Như Ngọc.
Nữ Ân Sư - Thiên Như Ngọc
"Người làm thầy là người truyền đạo, dạy nghề, giải thích nghi hoặc cho học trò của mình". "Bản vương có một chuyện nghi hoặc, chỉ có ân sư đích thân truyền dạy mới có thể giải hoặc". *** Nghe Tư Mã Tấn nói vậy, Kỳ Phong và Cố Trình bên ngoài bình phong mới biết xảy ra chuyện gì, lập tức quỳ xuống đất, đồng thanh kêu lên: “Điện hạ ngọc thể quý giá, sao có thể để người khác khinh nhờn được...”   Hai mắt Bạch Đàn cong như trăng non: “Bọn chúng nói đúng, điện hạ là ngọc thể hoàng gia, tại hạ không dám khinh nhờn, càng không dám thật sự lột da điện hạ”.   Dường như đã đoán trước nàng có hậu chiêu, Tư Mã Tấn bình tĩnh nhặt áo sam lên khoác vào người: “Cần gì cứ nói thẳng đi”.   Bạch Đàn phe phẩy quạt lông, vẻ mặt nghiêm nghị: “Ta cần điện hạ bái ta làm thầy, sau này tiếp nhận sự dạy bảo của ta”.   Trong trướng cực kì Tư Mã Tấn. Tư Mã Tấn không lên tiếng, còn hai người bên ngoài chỉ sợ đã hóa đá rồi.   Bạch Đàn nói xong chính mình cũng cảm thấy kinh hãi. Nàng lại định thu nhận gã sát thần này làm học trò hay sao? Đúng là kích động quá mức rồi! ... Mời các bạn đón đọc ​Nữ Ân Sư của tác giả Thiên Như Ngọc.