Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vỡ Đê

Vỡ đê là cuốn tiểu thuyết phản ánh bức tranh xã hội với đầy đủ chi tiết, chân thật đời sống người dân dưới thời nô lệ. “Vỡ đê” gồm 3 phần với 25 chương, mang góc nhìn đa chiều, chân thực và nhân bản. Cuốn tiểu thuyết phản ánh hiện thực trên một phạm vi khá rộng, từ thành thị đến nông thôn, song tập trung lên án những chính sách, thủ đoạn thống trị của bọn thực dân, quan lại đã đẩy người nông dân vào tình cảnh đói rét cơ cực. Một tác phẩm hiện thực phê phán của Vũ Trọng Phụng đã cho người đọc thấy lại những ngày tăm tối của dân tộc ta dưới ách thống trị của thực dân phong kiến trong giai đoạn trước 1945. Trong Vỡ đê ông đã ca tụng những người cộng sản trong tòa báo Lao động thời mặt trận bình dân, những người ngang tàng coi nhà tù là một cái trường đào tạo nên những tay chiến sĩ của cái phần nhân loại bị bóc lột đề chiến đấu với bọn có ở hai vai của mình những cánh tay lao động của người khác. Tiểu thuyết Vỡ đê của Vũ Trọng Phụng, giúp độc giả thấy được tấm lòng của người viết hiểu cái đáy của xã hội không phải từ trên nhìn xuống, từ ngoài nhìn vào mà là người nhập cuộc để thấu hiểu và đưa vào trang viết. *** Phú uống vội bát nước vối nóng, cầm cái tăm bỏ miệng, rồi xách cái ghế mây ra sân, để chỗ dưới gốc lựu. Chàng đứng tần ngần như lãng quên một điều gì mà chưa nhớ ngay ra được, rồi lại đi vào nhà cầm một tờ nhật báo ra. Chàng ngồi xuống ghế, chân bắt chữ ngũ, cổ ngửa trên thành ghế, rộng mở tờ báo... Cái tin một ủy ban đã làm việc suốt ngày đêm để có thể kịp gửi những hồ sơ của chính trị phạm về cho quan Tổng trưởng thuộc địa khiến Phú sung sướng mỉm cười một mình, cái tăm rơi xuống đất mà không biết. Chàng ngồi ngay ngắn lên, nhìn vào bếp gọi: -Đẻ ơi đẻ! Sướng quá, đẻ ạ! Bà Cử lúc ấy đương ngồi đun xanh cám lợn, thấy con gọi thì ngơ ngác quay ra đáp bằng một giọng hơi gắt: - Cái gì thế? Giọng chua chát của mẹ làm cho Phú hơi cụt hứng và hơi giận mẹ. Nhưng chợt nghĩ đến cảnh bần hàn bảy năm nay nó làm cho mẹ chàng hóa cấm cảu, khó chịu thì Phú lại động lòng thương. Chàng chạy xuống bếp, nói: -Đẻ ạ, con chắc anh con sắp được tha! Bà Cử ngơ ngác, trước thì còn hoài nghi, mà sau thì không tin nữa. Bà lại quay mặt nhìn vào xanh cám, hời hợt đáp: -Mày chỉ được cái chuyện nhảm. Phú vẫn cười, cố làm cho mẹ tin: -Báo đăng rồi đấy mà! Hiện quan trên đương xét hồ sơ những người cách mệnh, để bên ấy xét rồi tha cho. Bây giờ ở bên Tây có sự thay đổi, đảng Xã hội và đảng Cộng sản... Phú nói đến đấy thì bà mẹ cắt đứt: - Thôi tao không chuyện rườm! Bực mình, Phú lại ra ngồi ghế mây ngoài sân. Chàng không biết tìm cách nào làm cho mẹ chàng hiểu nổi. Rồi chàng thấy rằng một người đã chịu đau khổ như mẹ chàng đến nỗi không còn tin gì nữa, không còn dám hy vọng gì nữa, thì cũng không lạ gì. Phú ngẫu nhiên ôn lại quãng đời xưa... Từ khi Phú còn nhỏ lắm, phụ thân của chàng, ông Cử, đã bị bắt và bị đày đi Côn Đảo. Từ đấy, mẹ chàng vẫn can đảm sống bằng nghề quay tơ mà nuôi nổi ba con: Minh, anh Phú, Tuất, chị Phú và Phú. Rồi anh Minh được bổ đi dạy học, rồi chị Tuất đi lấy chồng, rồi Phú vào trường trung học. Cuộc đời đã tưởng tốt đẹp. Công khó nhọc của bà Cử tưởng đã được đền bù... nào ngờ chưa được hai năm nhàn hạ thì Minh bị bắt, vào năm 1930 là năm Việt Nam Quốc dân đảng vỡ lở. Năm sau nữa Tuất góa chồng, quay về ở với mẹ với một đứa con thơ... Phú học đến năm thứ ba trường trung học thì cảnh túng thiếu khiến chàng phải bỏ đèn sách. Bà Cử cứ mỗi ngày một nhiều nợ thêm lên, già đi, hóa ra khó chịu thêm... Phú không kiếm được việc làm, không biết học nghề gì cả, đành về quê nhà đóng cái vai trí thức thất nghiệp trong hương thôn. Bà Cử từ đấy tuyệt vọng, lấy sống làm vui, cả đến sự no ấm cũng không dám ao ước nữa. Một phiên tòa Đề hình đã kết án giáo Minh 15 năm tội đồ. Bà Cử không dám hy vọng đến cái thời xa lắc xa lơ kia mà coi con mình như đã chết hoặc trước khi con mãn hạn tù, thì bà cũng đã chết. Ngày nay... Thốt nhiên Phú kêu anh mình sắp được tha! Như vậy kể cũng khó tin thật. Phú chỉ còn cách cắt nghĩa cho kỹ nhưng không bao giờ bà Cử lại chịu để cho Phú cắt nghĩa. Mỗi khi nghe thấy Phú nói đến: “Đảng cộng sản bên Pháp” thì bà Cử lại giật nẩy mình lên đánh thót một cái và không cho Phú được nói tiếp. Bà sợ con bà sẽ bị vạ miệng. Bà cho con bà sắp hóa dại, hoặc nói chuyện làm quà. Nghĩ thế, Phú tức lắm. Phú lại muốn vào bếp nói kỹ càng cho mẹ hiểu, để mẹ có hy vọng, để mẹ đỡ khổ, để mẹ được một chút vui mừng. Nhưng chợt một tư tưởng thoáng qua làm cho Phú vừa đứng lên lại ngồi xuống ghế. Liệu Minh có được tha về nay mai không hay là người ta sẽ giảm hạn tù từ 15 năm xuống độ 10 năm mà thôi? Nếu vậy, có nên nói với mẹ không? Phú sợ ngộ cái ảo tưởng của Phú sẽ làm cho Phú nói rõ thì mẹ chàng sẽ vì đó mà lại càng buồn bã hơn xưa. Chàng nghĩ thầm: “âu là chờ bao giờ có đích xác vậy”. Gió hây hây thổi, đã có cái vẻ heo may. Nắng chiều rọi qua rặng tre ở góc sân in lên vách nhà hình bóng một cành tre đẹp như trong những tranh thủy mạc Tầu, lại còn rung rinh hoạt động nữa. Những mẩu lá tre úa rụng lả tả xuống sân, trước khi rơi xuống đất cứ quay tít theo chiều một chiếc ngư lôi vừa bị bắn ra khỏi miệng súng. Một cành lựu bị gió đẩy thỉnh thoảng lại chạm vào tai Phú, tinh quái như một người nhân tình. Phú nhìn lên trời, nhìn những đám mây thiên hình vạn trạng, nhìn kỹ cả những hình tròn tròn hiện trên da trời - phản ảnh của con người mà tầm mục quan chỉ đến được đấy thì hắt trở lại. Một cái diều vo vo những tiếng sáo như bị treo lưng chừng mây, trông như một vầng trăng đen, khiến Phú ngẫu nhiên có những cảm tưởng man mác buồn. Chàng bỗng tủi cho thân thế. Phú đã 24 tuổi đầu mà còn cứ phải ăn hại mẹ, mà người mẹ khốn khổ, nghèo xơ nghèo xác! Chàng có một khối óc sáng suốt để suy nghĩ mà không biết để suy nghĩ vào việc gì cả. Chàng có hai cánh tay khỏe mạnh sẵn sàng làm việc mà xã hội không thèm mượn đến, không cắt cho một việc gì cả. Sự mầu nhiệm của tạo hóa, sự mang nặng đẻ đau của bà Cử, bao nhiêu công ăn học của Phú, ngần ấy cái chỉ kết quả nên Phú là một người thừa... Phú thấy rằng cái xã hội như vậy phải cải cách, không thể để thế được nữa. Cải cách? Chỉ còn có một đường là: không sợ chết, như những người đã há sinh cả tính mệnh lẫn con khôn vợ đẹp. Há sinh thì cũng không thể biết trước kết quả sẽ thế nào, song đã muốn thì phải há sinh... Khốn nỗi Minh đã há sinh mất rồi, đã để lại một cảnh gia đình tiều tụy, để lại một mẹ già chỉ còn có trông cậy ở Phú. Chàng thấy nếu không liều thì chỉ là người hèn nhát, mà liều thì sẽ phạm tội đại bất hiếu với mẹ - thật là tiến thoái lưỡng nan... Phú đã sống những ngày buồn bực, cực khổ. Nhưng nay, thời cục đã làm cho Phú được phép lạc quan. Cũng như những người trí thức hiểu đời, Phú rất hy vọng vào Chính phủ Bình Dân Pháp. Xưa kia Phú không bao giờ dám hy vọng đến cái hy vọng ấy, nên chi khi thấy nay hy vọng kia đã hiện ra sự thực, thì Phú cũng vẫn phải hơi lo sợ, hơi nghi ngờ, mặc lòng rằng không dám tin vững thì chàng khổ sở lắm, và chàng không muốn phải nghi hoặc một phút bao giờ. Hằng ngày, những tin tức của Chính phủ Bình Dân bên Pháp càng làm cho Phú chứa chan hy vọng. Chàng cảm thấy rằng cái “sự không hiểu nhau” của hai dân tộc thế là không còn có nữa - Người bị chinh phục đã có thể coi kẻ đến chinh phục như ân nhân của mình nếu mình không muốn bị một kẻ thù khác nữa, nếu mình không muốn bị diệt chủng hoặc bị tái nô. Cái việc có một không hai trong lịch sử nước Pháp là cuộc toàn thắng của thuyền thợ và nông dân, làm cho Phú được dịp nhận thấy rằng cái quan niệm quốc gia của chàng là hẹp hòi, là sai lầm, và có tội nặng nữa. Một nước Việt Nam độc lập trong đó có một ông vua độc lập hay một ông tổng thống Việt Nam, mà tựu trung vẫn không chắc giữ vững được bờ cõi, hoặc là vẫn để cho dân quê ngu dốt, đói khát lầm than thì quả nhiên không khi nào bằng một nước Việt Nam hộ thuộc của một nước Pháp trọng công lý hơn, của một nước Pháp nhân đạo hơn. Một con gà mái vừa cục cục vừa dắt díu mười hai con gà con đến chỗ trước mặt Phú làm cho sự mơ màng của chàng phải gián đoạn. Phú nhìn những con gà con mới nở xinh xinh, mỗi con trông như một cuộn nhung vàng ấy, mà thích chí quá, chỉ những muốn bắt để kề vào miệng, hôn... Chàng tự cười mình vì đã đi mượn mấy cuốn sách dạy nuôi gà, hy vọng giúp đỡ mẹ bằng cách nuôi gà theo phương pháp mới. Chàng lại nghĩ đến cái vườn rau một sào do chính tay chàng trông nom tưới bón theo những phương pháp khoa học, cũng do cái kiêu ngạo muốn giúp mẹ mà bày ra hai tháng rưỡi rồi kết quả vẫn chẳng thấy đâu vào đâu... Phú nghĩ thầm: “Nay mai ta sẽ được gánh vác những bổn phận nặng nề hơn, ta sẽ được góp sức vào làm những công việc vĩ đại hơn”. Phú nghĩ thế là vì cái hy vọng nếu ông toàn quyền mới mà sang nhậm chức thì nước nhà sẽ được hưởng những sự cải cách lớn, Phú sẽ góp sức vào cuộc nâng cao trình độ tri thức và nhân sinh của dân quê, đạp đổ những hủ tục, giáo hóa cho nông dân có quan niệm về chính trị, truyền bá khoa học cho lan rộng, tổ chức những chính đảng, những nghiệp đoàn... Phú nghĩ thế rồi lại phải thôi, e mình mơ mộng nhiều quá. Cô Tuất về, với đống quần áo và đứa bé con trần truồng đeo sau lưng, Phú hỏi: - Chị đã tắm cho cháu rồi? Bé ơi, ra đây với cậu. Cô Tuất vừa đi vào nhà vừa nói: - Ấy ông thủ ông ấy nhắn rằng cậu đọc báo xong chưa thì cho ông ấy mượn đấy. -Đã xong đâu, tôi vừa mượn được có một lát. Phú lại tìm tòi trong trang báo và nét mặt lộ đầy những vẻ sung sướng khi thấy bài phỏng vấn quan tổng trưởng Moutet của bà André Viollia. Chàng miệt mài như người ta đọc thư của nhân tình. Bỗng ngoài ngõ có tiếng hỏi: -Bác Phú ơi, nhật trình có gì lạ không? Phú vẫn cúi xuống tờ báo mà đáp: - Ông vào chơi! Thú vị lắm ông ạ, quan toàn quyền và quan thống sứ cũng định xin đại xá cho hết thảy chính trị phạm. Thật là một tin mừng không ai ngờ. Ông thủ quỹ, một người đứng tuổi, vẻ mặt tỏ ra là chỉ có nho học, tất tưởi bước nhanh vào, hỏi dồn: -Đâu? Đâu? Phú giơ tờ báo ra, nói: -Đây này! Ông thủ đọc ba phút rồi ngơ ngác như bị mất cắp: -Lạ nhỉ! Tôi không ngờ đấy! Phú đứng lên nhường ghế, nói một cách kiêu ngạo: - Tôi vẫn bảo ông cứ nên tin vững ở nội các Bình Dân kia mà. - À, đây là ảnh quan tổng trưởng mới! -Phải, từ khi đảng Xã hội còn kém thế, quan tổng trưởng lúc ấy chỉ mới là một ông nghị, cũng đã nhiều lần lên diễn đàn cãi cho Đông Dương. Chúng ta có hy vọng nhiều lắm. -Bác đã thưa chuyện cho cụ Cử nhà rõ tin rằng... - Chưa, để đích xác hơn đã. Tôi sợ anh tôi không được về hẳn, hoặc là chỉ được giảm hạn thì đẻ tôi lại buồn thêm. Ông thủ châu đầu xuống tờ báo, chăm chú đọc, Phú vào nhà lấy thêm cái ghế mây nữa ra sân. Giữa lúc ấy, ngoài ngõ có tiếng người: - Thủ quỹ trong này đây phỏng? - À, kìa ông lý! Ông lên quan về có việc gì lạ đấy không? Ông lý vào, lắc đầu, thất vọng: - Nguy lắm! Nước lên to lắm. Quan sở tại đòi riêng làng nhà phải có ít ra là năm chục phu đi tạp dịch. Ông thủ nói: - Năm chục thì đào đâu ra? Làng ta còn bao nhiêu bạch đinh? Chả nhẽ có chân tư vấn cũng phải đi hộ đê. Ông lý cau có: - Thế mới rầy rà! Lại còn bao nhiêu người vắng mặt là khác! Quan bảo đứa nào đi vắng thì đã có vợ con chúng nó thay! Cậu Phú ạ, việc quan tôi cứ phép công tôi làm, âu là ai không có chân tư văn tôi bắt đi ráo cả một lượt vậy. Phú cười khanh khách: - Thôi thế thì tôi phải đi rồi! - Chứ gì! Tôi chẳng nể ai cả, vì nếu thiên tư thì không xong. Mời các bạn đón đọc Vỡ Đê của tác giả Vũ Trọng Phụng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Gió Qua Rặng Liễu - Kenneth Grahame
Gió Qua Rặng Liễu là câu chuyện thiếu nhi của nhà văn Mỹ Kenneth Grabam, lần đầu tiên ra mắt công chúng vào năm 1908. Kể từ đó đến nay, những lần tái bản liên tục vẫn làm say đắm mọi thế hệ độc giả, đặc biệt là các em nhỏ. Gió Qua Rặng Liễu kể về cuộc phiêu lưu của bốn người bạn: Chuột Chũi, Chuột Nước, Bác Lửng và Cóc trái khoáy. Trên chiếc ô tô mới của Cóc luôn phát ra tiếng kêu píp píp píp và chạy bạt mạng, họ đã đi qua dòng sông, qua bờ cỏ, khu rừng, qua nơi trú ngụ của những loài thú. Biết bao câu chuyện kỳ thú, bao cảnh trí thơ mộng, kỳ ảo, tất cả cùng cuộn cuộn như một giấc mơ cổ tích mà mọi lứa tuổi đều có thể đam mê. Chuột Chũi vốn làm việc trong một căn hầm chật chội, tăm tối. Nhưng rồi khi mùa xuân đến với sự chuyển mình của vạn vật, cậu chàng vứt bỏ tất cả để chạy ra ngoài. Cậu muốn hưởng thụ cuộc sống tươi rói, tràn ngập sinh khí sau một thời gian dài im ỉm cách xa mọi thứ. Chuột Chũi nhanh chóng kết bạn thân cùng Chuột Nước. Chuột Nước luôn gắn bó với dòng sông, yêu con nước tha thiết, và cũng như vậy, say mê chèo thuyền hơn tất cả. Bởi thế, Chuột Nước có tính cách phóng khoáng, tốt bụng, yêu đời và luôn luôn vui vẻ, nhiệt tình. Sau khi kết thân, hai người bạn cùng nhau thực hiện những hành trình thú vị. Đến mùa đông, hai cậu chàng đã khám phá ra ngôi nhà của Bác Lửng sống độc thân trong khu rừng hoang. Bác có tính cách thật nghiêm nghị, chẳng thích ai phiền nhiễu, ưa sống một mình và quyết chí không bao giờ rời căn nhà ấm cùng đi đâu cả. Căn nhà của bác giữa khu rừng mới tuyệt làm sao, tựa thể ngọn lửa ấm áp, thơm tho giữa trập trùng tuyết lạnh, tất cả đều khiến hai cậu Chuột mê mẩn. Nhưng rồi, những cuộc phiêu lưu đang chờ hai cậu. Và Bác Lửng cũng không thể nào ru rú mãi trong ngôi nhà êm ấm, khi ngoài kia, cuộc đời sống động đang chờ. Người bạn đưa họ đi khắp nơi sẽ là Cóc trái khoáy, và chiếc ô tô mới píp-píp-píp bạt mạng của ngài ta. Tòa lâu đài của Cóc cũng đẹp nhất trên đời. Đó là tòa lâu đài bên sông không một ngôi nhà nào sánh kịp. Nhưng Cóc thì vẫn thích chiếc ô tô hơn. Ở đó, mở ra cuộc phiêu lưu với ba người bạn mới, trên những bờ sông, những khu rừng, những dặm đường mở ra bao câu chuyện ly kỳ làm nức lòng độc giả. Mời các bạn đón đọc Gió Qua Rặng Liễu của tác giả Kenneth Grahame.  
Dạ Khúc - Ploy
Tên Ebook: Dạ Khúc (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Trần Lê Ngọc Bích - Ploy   Thể Loại: Tiểu Thuyết, Tình Cảm, Văn học Việt Nam   Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn   Đơn vị phát hành: Fahasa   Kích thước: 13x20.5 cm   Số trang: 242   Trọng lượng: 400g   Hình thức bìa: Bìa mềm   Ngày xuất bản: 03/2011   Giá bìa: 40.000VND   Chủ dự án: Phạm Huỳnh Uyên Khôi   Type: Quỳnh Quỳnh, Koibito Yo, Quỳnh Quỳnh, Thanh Nguyen   Beta: Dung Nguyen   Nguồn: Những Người chăm chỉ làm ebook   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Dạ Khúc - Trần Lê Ngọc Bích (Ploy) full prc pdf epub   Giới Thiệu:   Real Name: Trần Lê Ngọc Bích Nickname: Ploy, Lana PLOY trong tiếng Thái nghĩa là "viên ngọc". Sinh năm: 1986 Sử dụng thành thạo ba ngoại ngữ: tiếng Anh, tiếng Thái, tiếng Trung Thích màu đỏ, mê chụp ảnh, đi du lịch (đã đặt chân đến 11 quốc gia trên thế giới) Hiện sống và làm việc ở Thành Phố Hồ Chí Minh Cựu sinh viên Webster University Thailand. Đại diện Việt Nam tại cuộc thi Cannes Young Lions 2010. Hiện đang làm Quảng cáo tại TP. Hồ Chí Minh Gặp chị ấy: lanasomething.com​ hoặc facebook.com/Ploy.Play   Công chúa Gia Tú yêu tha thiết Bách, một thanh niên quý tộc mê âm nhạc. Sau cái chết bất ngờ của anh trai, nàng bị ép lên ngôi Nữ Hoàng khi chưa kịp từ biệt Bách.     Bốn năm sau, ca sĩ thần tượng Bách gặp lại Gia Tú – nay đính hôn với Duy Thức, bạn thân anh trai nàng, Bách công khai yêu minh tinh Nhã Lan, trong khi anh trai Gia Tú có tình cảm với cô. Vì quyền lực, Duy Thức buộc Nhã Lan thành bạn gái nhà vua. Nhưng bí mật nào mới là tận cùng của bí mật?   Hẳn ai đã một lần cầm trên tay cuốn sách Phía Sau Một Cô Gái trong Tủ Sách Teen Thế Kỷ 21 của báo Hoa Học Trò, hoặc ít nhất hay đọc các Teen Story trên chuyên đề 2!, đều đã nghe qua bút danh PLOY rồi nhỉ? Truyện ngắn của chị ấy những mảnh ghép nhiều màu sắc về cuộc sống, về tình yêu, tình bạn, hạnh phúc hay cả những nỗi đau, là nơi tất cả cảm xúc hòa trộn với nhau thành những trang viết hấp dẫn và vô cùng độc đáo. "Ploy lạc quan, Ploy sống khám phá, Ploy tích cực" hay "Cứ hễ có thời gian và tiền bạc là tôi lại xách va li đi..." là những yếu tố quan trọng góp phần tạo nên sự đa dạng trong các mẩu truyện với những trải nghiệm trên từng quốc gia mà chính chị ấy đã đặt chân đến, về tình cảm, về xã hội, con người, và vân vân...   Với các nhân vật sáng tạo linh hoạt, các diễn biến nội tâm miêu tả phong phú, tình huống truyện độc đáo mang phong cách vừa dễ thương lại vừa sâu sắc, vừa hồn nhiên lại vừa chín chắn, những triết lí sống tích cóp trong từng câu chuyện kể lại, và đặc biệt là các kết thúc hầu-như-là-mở vừa dễ thương lại vừa đáng để suy nghĩ, truyện ngắn của PLOY có một sức cuốn hút rất khó diễn tả. Nay xin gửi đến các bạn, không phải Teen Story nữa, mà là một tiểu thuyết Online của chị ấy, được viết trong thời gian khá dài và tiêu tốn cũng khá nhiều tâm huyết Hy vọng nhà mình ủng hộ để chị Ploy có động lực hoàn thành tiểu thuyết này!   Tình luận DẠ KHÚC Tình yêu, tại sao con người cứ thích xếp đặt cuộc sống mình quanh nó? Tình yêu khóa chặt trí khôn. Nếu một mối quan hệ nảy mầm trên tình yêu và chỉ hút tình yêu làm dinh dưỡng sống, đến một ngày quỹ tình cảm cạn kiệt, thì còn gì? Tình yêu chỉ là viên ngọc quý khi người ta son trẻ, khi trái tim còn nghiện những nhung nhớ, bồi hồi, khắc khoải, ngóng đợi, vân vân và vân vân. Tình yêu… Nếu vì nhận ra trái tim trót mê mệt một người thâm ác và nham hiểm, một người ưa thích những hành động trái đạo, một người không dành cho mình, mà chất yêu thương dễ dàng bay biến, thì trên thế gian làm gì phảng phất những giọt nước mắt vì yêu, vương vấn những mối thẫn thờ vì tình. Tình yêu luôn có cách để chiến thắng mọi nguyên tắc sống, mọi lý luận đạo đức của một cô gái. Tình yêu đâu là cái cớ để bán rẻ bản thân. Tình yêu là một món quà. Tình yêu có vị của một cốc cà phê. Tình yêu như một bình ga. Nếu bật bếp thật lớn, lửa thật to, bình ga sẽ nhanh chóng cạn. Nếu bật bếp riu riu, bình ga sẽ bền lâu, lửa tình có khi cháy trọn một đời con người. Không gì dung dưỡng tình yêu tốt bằng những thèm khát, ngưỡng mộ vô vọng. Không gì sai khiến con người tốt bằng tình yêu. Tình yêu là một chất vô hình lung linh tồn tại trong những suy tưởng vô biên về nhau. Có những tình yêu tự già héo và rơi rụng. Có những tình yêu lìa cành khi giữa giai đoạn mơn mởn nhất. Bất định, như chính cuộc sống. Yêu, đôi khi phải chấp nhận chỉ có thể đi cùng tình nhân đến một điểm sống nào đấy mà thôi. Tình yêu là khối vật chất vô hình xinh đẹp nhất, huyền ảo nhất trần gian. Nhưng nó chỉ là một phép tính trên bàn cờ cuộc sống.     Tình thân là mối yêu thương vĩnh cửu duy nhất trên thế gian. Yêu thương nảy nở cùng nhịp thở đầu tiên của một người trong cuộc sống. Yêu thương cháy mãnh liệt và đều đặn trọn cuộc đời mỗi người. Yêu thương chỉ lụi tàn khi thân thể trở lại với cát bụi.   Mời các bạn đón đọc Dạ Khúc của tác giả Trần Lê Ngọc Bích.
Ba Đêm Định Mệnh - Debra Mullins
Tên Ebook: Ba Đêm Định Mệnh (full prc, pdf, epub) Tên Gốc: Three Nights   Tác giả: Debra Mullins   Thể Loại: Lãng Mạn, Lịch Sử, Tiểu Thuyết    Người dịch: Chi Tử    Công ty phát hành: Bách Việt   NXB liên kết: Lao động    Chụp pic: Cậu Bé Ném Kẹ    Beta: Thổ Tinh    Tạo Ebook: Devil   Nguồn: Hội những người chăm chỉ làm ebook free     Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Ba Đêm Định Mệnh - Debra Mullins full prc pdf epub Giới Thiệu: Một cuộc trao đổi làm thay đổi cả vận mệnh... Một sự chọn lựa không có đường lui... Một người đàn ông hấp dẫn nhưng tàn nhẫn như ma quỷ... Và... Một tình yêu say đắm không thể nào quên... Debra Mullins sinh ra tại thành phố New York, bắt đầu sự nghiệp văn chương từ khi còn rất trẻ. Năm 1999, bà ra mắt cuốn tiểu thuyết đầu tay One a Mistress do nhà xuất bản Avon Books phát hành. Bà nhiều lần được đề cử cho một số giải thưởng uy tín dành cho các tác giả chuyên viết tiểu thuyết lãng mạn như America’s Golder Heart, RITA, Virginia’s Holt Medallion. Năm 2003, bà giành được giải thưởng Golden Leaf dành cho các tác giả viết tiểu thuyết lãng mạn tại New Jersey. Năm 2005, tác phẩm Ba Đêm Định Mệnh - Three Nights được lọt vào danh sách đề cử những tiểu thuyết lãng mạn lịch sử hay nhất, giải thưởng uy tín Holt Medallion. Hiện tại, Debra Mullins đang sống cùng gia đình tại California. Mời các bạn đón đọc Ba Đêm Định Mệnh - Three Nights của tác giả Debra Mullins.  
Lâu Đài Người Bán Nón - A. J. Cronin
Tên Ebook: Lâu Đài Người Bán Nón Tác Giả: Archibald Joseph Cronin   Thể Loại: Tiểu Thuyết, Văn học phương Tây   Dịch Giả: Phan Minh Hồng - Mai Thái Lộc   Đánh máy: nguyen_thuy_trang89; hamy_a12; longtit9; buivy; yuki   Nguồn: thuvien-ebook.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Lâu Đài Người Bán Nón - A.J.Cronin full prc pdf epub Giới Thiệu:   James Brodie – chủ một tiệm bán nón độc quyền tại thành phố Levenford cổ kính và sùng đạo của nước Anh vào khoảng cuối thế kỷ 19, cũng là chủ một tòa lâu đài kỳ quái xây dựng theo những ý thích hoang đường của mình – là một người luôn ảo tưởng với những chứng cớ thật mơ hồ về dòng dõi xuất thân quý tộc của mình.   Ảo tưởng đó đã khiến James Brodie coi việc phải tiếp xúc với số đông khách hàng và phần lớn cư dân của thành phố là một việc làm hạ đẳng, dẫn tới việc ông cấm mọi thành viên trong gia đình nhỏ của mình có một cuộc sống bình thường với xã hội bên ngoài, giam hãm họ trong tòa lâu đài u ám, biến họ thành nô lệ phục tùng mọi ước muốn, tham vọng kỳ quái của ông.   Tính tình khắc nghiệt cùng thói hãnh tiến và sự ngu dốt đã khiến James Brodie cư xử bất nhẫn ngay cả với những người thân trong gia đình, đẩy họ đi đến những hành động phản kháng đầy bi kịch…   Mời các bạn đón đọc Lâu Đài Người Bán Nón của tác giả Archibald Joseph Cronin.