Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phồn Hoa Ánh Tình Không - Tô Du Bính

Vị chưởng môn Cửu Hoa chết một cách ly kỳ không rõ nguyên nhân. Tên hung thủ vô cùng bí ẩn. Chức vị trưởng môn không ai đảm nhiệm. Cuối cùng ai mới là người cười, gạt bỏ mây đen nhìn trời quang. Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Hủ Mộc Sung Đống Lương Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Seichan K Một tác phẩm trong Hỉ nháo hệ liệt – Hỉ nháo giang hồ của chị Bơ (*≧m≦*) Hồi xưa bỏ vì thấy nó ngắn quá, đem qua mới nổi hứng đọc vì dạo này đu nhiều bộ dài lê thê cảm thấy kiệt sức :((( Mới đầu đọc còn nghĩ Phiền Tế Cảnh – bạn công trong này thuộc hàng ngây thơ ngu ngơ công hiếm có khó tìm, hỏi gì cũng : em không biết, thật thế ạ, không phải chứ,… làm mình suýt lọt hố. Nếu không phải được cảnh cáo kịp thời thì đọc hết truyện chắc mình sẽ bất chấp bị cầm dép phang vào đầu mà tru lên :”Má nó đồ lừa bịp, lang sói mà còn giả nai!!!!!!” Và, ừ, bạn ấy đúng thật là thuộc hàng hiếm có khó tìm về sự nham hiểm và tốc độ lật mặt nhanh như chảo chớp =)))) Giây trước vừa cười quỷ dị đểu cáng giây sau đã lật mặt đôn hậu như ông tiên hỏi bạn thụ có muốn ăn gì không .____. Khổ cho Hoa Hoài Tú mỹ nhân bị nó lừa phỉnh, dù biết là ngu mà vẫn cứ đâm đầu vào lửa. Tiểu Hoa cũng dễ thương lắm, chủ động này, biết tiến biết lùi vừa phải, còn rất quan tâm đến thằng nhỏ suốt ngày gọi mình “Biểu ca” kia. Nói chung là dù mình sủng công, nhưng cực thích mấy bạn thụ trong Hỉ nháo hệ liệt của chị Bơ ~~ Truyện 27c +1pn, nên không có nhiều tình tiết cao trào xoắn xuýt đau đầu, chủ yếu là quá trình bạn Cảnh tuân lệnh sư thúc của mình mà đi tìm hung thủ đã hại sư phụ cùng Hoa Hoa. Cả đám sư huynh đệ sư thúc sư muội đều bị nghi ngờ, duy có bạn công của chúng ta là không vì lúc đó bạn đang lang thang ở tận đẩu đâu. Mà, đời đếu ai ngờ, khi mọi người quyết định vứt xó vụ này để an táng và đưa Phiền Tế Cảnh lên làm chưởng môn thì mọi chuyện sáng tỏ. Sư phụ của bạn công cũng chính là người đã giết hại cha mẹ bạn (vì lão sư phụ yêu cha bạn công, chẹp ==) và hại đến bạn, nên bạn thề sẽ báo thù cho hai người. Trời không phụ lòng, bạn có được trí thông minh võ công siêu quần cùng sự đểu cáng không ai bì kịp đã trả thù thành công, khi mọi người vỡ lẽ ra thì đã quá muộn, thằng chả lên làm trùm luôn rồi == Mà kể cả có biết cũng không ai muốn vạch áo cho người xem lưng, người muốn sống người muốn theo đuổi tình yêu. Túm lại là không thằng nào hó hé gì tiếp tục giả ngơ mà sống qua ngày. Và cũng vì tốc độ lật mặt kinh hoảng của bạn Cảnh mà Hoa Hoa sốc đến nỗi không nói nên lời, còn bị thằng kia đuổi khéo nên sau khi tát nỏ một cái đã khí phách bỏ đi =))))) Bạn công sau đó đuổi theo làm anh hùng cứu mỹ nhân khỏi lũ sát thủ, quấn người ta như chó quấn chủ, độ mặt dày chỉ tăng không giảm (chơi chung với bạn Kỷ Vô Địch nên nó thế =)))))) Rồi bạn Hoa cũng đồng ý tin tưởng một lần nữa vì thằng kia đến tận nhà bái nhạc phụ rồi, đâm lao phải theo lao, cha bạn thụ ban đầu tức giận nhưng trước độ mặt dày của bạn Cảnh cũng không nói được gì, rồi dần dần chấp thuận. Cuối cùng, Tiểu Hoa quay về Cửu Hoa phái cùng Tế Cảnh giữ sổ sách chi tiêu dùm chồng bạn, hai bạn ngày ngày đi hóng bát quái rồi làm trò mèo trên mái nhà == à, rất thích cặp đại sư huynh x ngũ sư đệ. Đọc để giải tỏa đầu óc rất được, truyện chị Bơ luôn luôn hài mà =)))))) *** Thi Kế Trung rất buồn bực. Nói về vẻ ngoài, hắn chỉ có thể tính là ngũ quan đoan chính, không nói Hoa Hoài Tú, cho dù cùng với chưởng môn, đại sư huynh, cũng đủ mặc cảm. Nhưng làm sao chỉ một lần xuống núi, lại làm cho một tiểu cô nương kêu cha gọi mẹ mà theo về cùng,hơn nữa cô ta không phải là chưa lấy chồng sao? Hắn vẻ ngoài buồn bực, lại rất sầu não. Bởi vì chuyện này cuối cùng là bị chưởng môn xử lý công bằng rồi, nhưng thái độ đại sư huynh đối với lại phi lưu trực hạ tam thiên xích (từ trên cao rơi thẳng hạ xuống ba nghìn thước), từ ban đầu hỏi han ân cần, biến thành bây giờ không nghe không hỏi, trở nên hờ hững. Hắn cảm giác được hắn hẳn là cần tìm một cơ hội giải thích rõ ràng, kỳ thật, hắn đối với tiểu cô nương kia thật sự một điểm ý tứ cũng không có. Đang lúc nghĩ như vậy, chỉ thấy Quan Tỉnh đâm đầu đi tới, khi gặp hắn, cước bộ vừa chuyển, liền chuẩn bị ngoặt sang hướng khác. “Đại sư huynh!” Thi Kế Trung lại càng hoảng sợ, thanh âm chính mình hô lên như thế nào lại khàn khàn như vậy? ... Mời các bạn đón đọc Phồn Hoa Ánh Tình Không của tác giả Tô Du Bính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Lưỡng Trọng Thiên - Nguyệt Bội Hoàn Full prc, pdf, epub [Đam Mỹ]
Thông Tin Tác phẩm :  Lưỡng Trọng Thiên Tác giả : Nguyệt Bội Hoàn. Thể loại : Đam mỹ,Cổ trang, Cường công cường thụ, Ngược tâm, HE, Văn học phương đông Độ dài : 8 chương + 1 vĩ thanh+1 phiên ngoại. Người dịch : QT đại ca. Tình trạng : Hoàn. Edit : A Bích. Beta : ilysm muội muội + cupycake+nhím. Nguồn :  anhhoachibich.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu Liệu rằng sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ thế thân này y còn có thể ly khai?… A, nói y là thế thân thôi cũng đã quá tự  đề cao bản thân rồì… Tần Trọng còn hiểu được tướng mạo y quá sức bình thường. Cùng với người mà Đạm Nguyệt Ngân yêu tha thiết một điểm giống nhau cũng không có. Cho nên, y định cứ như vậy mà rời đi cho dù có phải tâm nát,thân tử…. Mà thôi! Để y dùng cả đời này đổi lấy hạnh phúc của Đạm Nguyệt Ngân. Y kiếp sau kiếp sau cũng không muốn tái kiến hắn…. Khi chết, y nguyện không vào luân hồi để hồn phách cứ  thế mà tiêu tan. Thế nhưng một đạo sấm sét lại đưa hồn phách phân tán của y một lần nữa tụ hợp. Bình tĩnh nhìn kỹ thì thấy Đạm Nguyệt Ngân đang ôm ấp thi thể mình. Đạm  Nguyệt  Ngân chẳng nhẽ lại hận y đến thế sao, cho dù y chết cũng không chịu buông tha y ư ?!
Long Hồn - Hoàng Thành U Hỏa
  Bánh Tiêu: Truyện này có văn án nhưng ta thấy không hay mà lại rất ít nên ta mạo muội dịch chút bình luận trên mạng để mọi người hiểu thêm về truyện này. Trùng: Tác phẩm này viết rất tốt, tiểu thuyết trộm mộ tổng hợp rất nhiều tư liệu, những thông tin trong nội dung câu chuyện chuẩn xác không sai sót, tình tiết rất thoải mái phập phồng, trung gian xen kẽ nhưng tình huống đùa giỡn vui cười của nhân vật để giảm bớt tâm tình khẩn trương, phong phú mà đặc sắc. Trước tiên nói Vô Tranh và Khiêm Tử đi, hai người bọn họ không cách nào tách ra. Vô Tranh là một người rất đáng yêu, tên cơ hồ hoàn toàn trái ngược tính cách trong nữ vương táo bạo mang theo ôn nhu. Mặc dù ta còn chưa rõ Vô Tranh tại sao bắt đầu yêu Khiêm Tử, nhưng có lẽ là sự hấp dẫn giữa những kẻ mạnh. Khiêm Tử là cường hãn đến thế, nhưng đối đãi với Vô Tranh ôn nhu, ra vẻ lạnh lùng vô tình thực tế nội tâm đơn thuần chấp nhất, ít nói mà lại thông minh. Các loại nhân tố cùng đối nghịch. Khiêm Tử là một người rất cường đại, thiện võ, thông thạo các loại vũ khí, giống như vũ khí giết người siêu cấp có thể hành tẩu. Cảm giác có thể một người tiêu diệt 10 vạn âm binh. . . . . Mãnh Quỷ Hệ Liệt gồm có: Long Hồn Quỷ Tế Cổ Thuật Phong Quỷ
Chuyện Ma Quái Ở Bênh Viện Đồng Hoa - Nam Lang Yếu Giảm Phì
Chuyện ma quái ở bệnh viện đồng hoa (Đồng hoa trung lộ tư nhân hiệp tế bệnh viện quái đàm) Thông tin:   Tên truyện: Chuyện ma quái ở bệnh viện đồng hoa Tác giả : Nam Lang Yếu Giảm Phì/ 南琅要减肥 Thể loại:  Đam mỹ, Hiện đại, Kinh dị, Văn học phương Đông Edit:  Y Vũ Minh, Mị Ảnh   Edit ebook: Kayako Saeki Nguồn: superruaham.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung:   Thành thị nào cũng có tội ác cùng chú oán, chúng nó tập hợp lại, và nơi đó được gọi là “huyệt”. Nếu lỡ bước vào nơi này, không có khả năng hóa giải, chỉ có thể trốn thoát. Hai người nam nhân bình thường tự nhiên lại rơi vào khu nhà của một bệnh viện, dựa vào đèn pin, một quyển sổ được ghi chép những lần chạy trốn và tìm kiếm manh mối, hiềm nghi có, kinh sợ có, tìm ra lời giải có, ngụy trinh thám có. Một chút sợ hãi một chút hài hước chỉ có hai nam nhân liếc mắt đưa tình …… là không có. Mở ra những bí mật được cất giấu, hai nhân vật cùng trốn chạy lâu ngày sinh tình cảm, tác giả vô lực ngăn cản a.              
Vòng Bảy Người - Thanh khâu
Chữ trong ngoặc màu đen là của tác giả, màu tím nhạt là chú thích của ta *** Đây là một câu chuyện liên quan đến sự cam kết, người trong truyện không phải nhân vật hư cấu, người đang đọc đây cũng là nhân vật trong truyện, anh không phải người đứng ngoài cuộc, mà là kẻ cùng tham gia. Ngay khi anh phát hiện quyển sách này, anh đã bước vào thế giới trong sách. Chớ kinh ngạc, cũng đừng hoài nghi. Bởi vì anh sẽ nhận ra cuộc sống của mình chính là một phần của cuốn tiểu thuyết. Đây là thế giới thuộc về anh, một hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi và câu trả lời.Tôi, chính là tác giả. Tôi tồn tại trong cuộc sống hiện thực, nhưng đồng thời cũng hiện hữu trong câu chuyện này. Là tôi để anh nhìn thấy cuốn sách này. Tôi là trung gian, là cầu nối đưa anh bước vào thế giới sách. Cám ơn tôi đi, đồng thời cũng bắt đầu cầu nguyện là vừa. Bởi nó không còn đơn giản chỉ là một bộ tiểu thuyết. Tôi nhắc lại lần nữa: Đây là một hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi và niềm hy vọng. *** Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ khoảng 50 niên đại, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia nắng mỏng manh của mùa hè thiêu đốt, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u mù mịt. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là điểm yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn xong giấy báo ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường kiểu cũ kia, vỗ bả vai lão Triệu đang ngồi ăn điểm tâm nói: "Chú Triệu, con đi trước chỉnh lý lại giá sách một chút." Lão Triệu xem như là tam đương gia của nơi này, đại đương gia chính là viện trưởng, nhị đương gia xem như Cố Lão, còn lão Triệu bị đẩy vào vị trí thứ ba còn lại. Bất quá qua một năm nay, Chu Quyết cũng biết ông già này nếu so với hai người trước còn láu cá hơn, cùng cậu lộn xộn còn giả bộ thành thật, bằng không thì cá chạch gặp gỡ tảng băng (Bánh Tiêu: cả hai đều trơn ^^~), còn chưa chắc là đầu ai gian giảo hơn ai đâu. Lão Triệu không nhanh không chậm nhấp một ngụm trà, vui a híp mắt nói: "Được đó, vậy làm phiền cậu rồi. Đúng rồi, lần này cuối cùng đã đến một lượng lớn sách mới, tôi phỏng chừng viện trưởng nhất định là muốn đem đám sách cổ này đá bay rồi. Đến lúc lại xuất hiện một đống việc bận." ...