Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nguyên Thủy Tái Lai

Thể loại: Danmei,  không gian giả tưởng, kiếp trước kiếp này, điền văn, hài hước, 1×1, HE Tên khác: Trở lại thời nguyên thủy Nhân vật chính: Mạnh Cửu Chiêu Edit: Gia Linh, Vi Vũ, Mimi, Ôn Khách Hành, DLinh Beta: Mi Mi, Ame, Chi Truyện kể về cuộc sống chồng chồng Kantus giống đực đã cố gắng kiên trì thực hiện hành vi sinh trộm trứng thành công. “… Anh trộm được nó?” Black lập tức trở nên căng thẳng, thật cẩn thận hạ thấp cơ thể, thuận tiện dùng cánh che đậy cái tổ của mình kỹ càng hơn. “Không phải trộm ——” Nghe được câu hỏi của Black, White lại càng đắc ý, nhét quả trứng đang bị phơi bày ngoài ánh sáng trở về dưới mông mình một lần nữa, tràn đầy hưng phấn nói, “Anh sinh!” Pang —— một tiếng, dường như Black nghe thấy tiếng đứt phựt của sợi dây tên là ‘lý trí’ ở trong đầu. Cuối cùng hắn cũng biết, so với chuyện ông chồng ra ngoài nửa năm, về nhà phát hiện vợ mình mang thai ba tháng thì sự việc càng làm cho người ta phẫn nộ chính là —— Cô vợ mới ra ngoài vài ngày, về nhà liền phát hiện chồng mình đã sinh một quả trứng! Nhân vật chính của câu chuyện → Mạnh Cửu Chiêu *rơi lệ*: tôi chính là quả trứng kia. ↓↓↓ Và đây là bản giới thiệu tổng quan xã hội nguyên thuỷ ↓↓↓ Anh, đại boss của tập đoàn bất động sản lớn nhất vũ trụ. Cậu, người Địa Cầu cuối cùng không rời đi mà còn phản đối việc phá hủy Trái Đất để di dân sang chỗ khác. Ân oán của bọn họ, chấm dứt ngay trong nháy mắt Địa Cầu hủy diệt. Mà tình yêu giữa bọn họ, nảy sinh khi vạn vật bắt đầu… *** Review (crossingcat.wordpress.com) NGUYÊN THỦY TÁI LAI – NGUYỆT HẠ TANG trùng sinh – tương lai – nguyên thủy – cuộc sống đời thường – 1×1 – tâm hồn mỏng manh, nhạy cảm, phúc hắc, bạo lực công x kiên cường, thông minh thụ Thực ra xét thuộc tính công thụ để cho biết, chứ truyện này siêu chậm nhiệt, tình cảm của hai người nước chảy thành sông. Tình yêu chỉ là một phần của câu chuyện. Ngoài tình yêu, Nguyệt Hạ Tang cho chúng ta biết, còn nhiều loại tình cảm khác cũng rất đáng trân trọng, đó là tình thân, tình bạn, tình nghĩa là xóm (đúng hơn là bộ lạc) Truyện dài thiệt dài, cơ mà đọc rất đã, không nhàm chút nào. Mình không spoil, vì spoil thì chẳng biết viết bằng nào mới hết. Chỉ nêu cảm nhận thôi. Ban đầu đọc rv của Không có kiếp sau, thấy bảo Louis là vị vua đầu tiên, cứ tưởng truyện này là kiểu thăng cấp đánhq quái, thống nhất hệ mặt trời (không phải hệ mặt trời, cơ mà cứ ví von thế). Nhưng thực chất là một câu chuyện đời thường, giữa cái đời thường có những điểm nguy hiểm bất thường. Đó là những ngày tháng được cha mẹ chăm sóc trong ổ, tập bay, tập săn thú, lục địa va chạm nên trời long đất lở, cả nhà trôi dạt sang lục địa khác, lạ lẫm, rồi cùng nhau vào bộ lạc, sinh sống, giao tiếp, rồi bước lên hành trình đến địa điểm sinh sản để đẻ trứng (hoặc trộm trứng cũng không sao, miễn là có trứng). Không có gì to tát, nhưng lại rất rung động. Chị Tang có thói quen mở ngoặc đơn rồi chêm mấy cái emo đáng yêu như thế này = =///, hoặc thêm vài lời chú thích, lảm nhảm như vầy (đó chính là như vầy đó). Tuy thường làm thế, nhưng cũng không quá dày đặc, vừa đủ, rất duyên, rất đáng yêu . Rồi truyện này là những chuỗi hiểu lầm dở khóc dở cười. Hiểu lầm đầu tiên là vợ chồng Black – White tưởng mình đẻ trứng (2 con đều là đực). Thực chất là hai bạn ở trong khoang thuyền, dù đã chết cả nhưng vẫn còn lưu giữ tế bào, gen, gặp điều kiện thích hợp thì được tái sinh. Thụ còn ký ức. Công thì không =v= Công từng là vị vua Louis thật, nhưng sau khi “tái sinh” thế này, bạn chỉ là người thụ yêu, một Louis phúc hắc, nhạy cảm, có chút lãng mạn, một Louis hoàn toàn mới chứ không phải vị uy lạnh lùng oai phong ngày nào. Rồi thì lúc cả nhà dạt sang lục địa khác, gặp một con thỏ, con thỏ tưởng cái nhà Cantus này cùng giống với mình, dắt tay nhau đến bộ lạc, cả bộ lạc cũng tưởng nhóm này đều là thỏ =)))) Bạn voi ma mút cõng “hai mỹ nhân” Black – White mà è lưng, dán thuốc bầm tím mãi mới hết đau. Hay khi thụ học đi săn, nghe giảng mà chuyển hết thành công thức (ghi vào một tảng đá, lúc nào cũng mang bên mình) Nói với bố mẹ rằng mấy cái này sẽ giúp mình đi săn. Ừ thì cũng giúp bạn săn được một con trâu thật. Nhưng đấy là dùng tảng đá đập điên cuồng vào đầu trâu. Bố mẹ hỏi con săn kiểu nào, bạn giơ tảng đá ra. Bố mẹ nghĩ: ra mấy cái loằng ngoằng đó hữu ích thật =)))) Nhiều nhiều lắm, kể hoài không hết. Bên cạnh những đoạn đáng yêu khiến mình cười sặc sụa, cũng có những khi phải lặng người, sụt sịt mũi. Không phải quá bi thương, nhưng cứ nghèn nghẹn. Như lúc bố thỏ gắng hóa thành hình người, đẩy bạn thỏ Ai mỗ lên, thoát khỏi hai mép vực đang chập lại làm một. Hai linh hồn, ừ có lẽ thật là linh hồn, của một chú Cantus chết trên đường đến nơi sinh sản đã cứu Nha Nha hai lần khi cả nhóm tìm đường về nhà. Năm ấy, nhóm bạn này đã giúp chôn xác chú. Năm nay lại gặp nhau, mọi người về nhà, chú cũng muốn về nhà, nhưng thân xác đã ngủ yên dưới đáy hồ lạnh lẽo. Đêm đó, thụ nhìn thấy bóng chú Cantus màu đen lơ lửng trên mặt hồ. Yên lặng. Một truyện đáng để đọc. Không phải vì tình yêu ngọt ngào, lãng mạn. Không phải vì H nóng bỏng. Mà vì những loài vật đáng yêu, những con “người” đáng yêu, những mối quan hệ cũng rất đáng yêu. Có thể những cái kết cả nhà cùng vui sau cơn nguy nan làm mọi người cụt hứng, nhưng trong truyện này, chẳng muốn ai phải chết, chỉ mong mọi người được sống vui vẻ, bình yên bên nhau. Vậy nên thấy tác giả cứu hết mọi người, mình thích lắm. Mấy chương đầu hơi nhàm chán, vì giới thiệu về bối cảnh, loài Cantus một chút, về sau càng đọc càng thấm. Phải rồi, phần tác giả có lời muốn nói cuối chuyện cũng cute hết biết luôn >////< Còn có trò viết thành ngữ từ nội dung truyện nữa chứ: )))) Chương nào thì mình không nhớ =v= ------------------------- Review (aiaitani.wordpress.com) *chú ý nội dung bên dưới có spoiler Thực ra mình không phải là người hay đọc đam mỹ mặc dù đã có thâm niên hơn chục năm đọc SA. Giữa một rừng ngôn tình và đam mỹ hiện nay, mình đọc truyện cũng khá kén chọn. Thế nhưng Nguyên thủy tái lai lại làm mình lọt hố ngay từ những dòng đầu tiên của văn án. “Đây là một câu chuyện xưa kể về một đôi phu – phu giống Kansas Tasman đực không ngừng kiên trì sinh (trộm) trứng thành công. Cuối cùng hắn cũng biết được, so với chuyện lão công ra ngoài nửa năm, về nhà lại phát hiện lão bà mang thai ba tháng thì, sự tình càng làm cho người phẫn nộ hơn chính là —— Lão bà ra ngoài vài ngày, về nhà phát hiện lão công của mình đã sinh một quả trứng!” Câu chuyện kể về hành trình thám hiểm phiêu lưu bôn ba của một cặp gia đình gồm 2 ông bố, 1 đứa bé loài người và 1 đứa bé khủng long (thôi cứ tạm gọi như vậy)- nói đơn giản là hành trình vui chơi của gia đình khủng long thời nguyên thủy. Đúng như tên truyện gia đình ở trong thời nguyên thủy, cuộc sống của họ phụ thuộc vào thời tiết, vào môi trường… Mở đầu đơn giản đến không thể đơn giản hơn, 2 ông bố Black và White vì cùng là giống đực không thể đẻ trứng nên hàng năm cứ đến mùa sinh sản họ lại kiên trì đi đến nơi tụ tập sinh sản của loài với 1 mục đích: ăn trộm 1 quả trứng. Trải qua và lần không có tiến triển gì cho đến một lần Black đi săn về thấy White đang ấp trứng thì chắc nịch quả trứng này là trộm được. Còn White thì khăng khăng là do hắn sinh ra khi đi đại tiện. Vâng, chính xác là đi đại tiện ạ: )). Hai con đực còn chưa thành niên không có baba dạy dỗ liền nhận định quả trứng chính là trong lúc đi vệ sinh mà đẻ ra. Suy nghĩ này càng được chứng thực khi Black cũng làm ra 1 quả trứng bằng cách tương tự. Thế là hai ấu tể (chỉ những con vật chưa thành niên) may mắn đã có 2 quả trứng và ấp nở ra 2 đứa bé. Đây chính là 2 nam chính của chúng ta. Mạnh Cửu Chiêu là đứa bé nhân loại, nở ra từ thứ mà Black và White gọi là quả trứng, cậu vẫn còn trí nhớ của kiếp trước. Thực chất thứ giống quả trứng chứa cậu không phải trứng gì hết mà là bao con nhộng dùng để lưu trữ người qua không-thời gian, nếu chết nó sẽ tiến hành ghi nhớ mã gen và trong một hoàn cảnh thích hợp sẽ được tái tạo. Và thế là Mạnh Cửu Chiêu ở tương lai là một nhân loại địa cầu 40-50 tuổi trải qua không thời gian đã tái sinh thành một đứa bé sơ sinh ở địa cầu nguyên thủy. Louis – ngốc mao được ấp ra sau Mạnh Cửu Chiêu vào ngày thì là một con Cantus (khủng long) đích thực. Rồi một trận động đất lớn xảy ra, cả gia đình bị trôi dạt đến một mảnh địa lục khác và gặp được các giống loài khác. Hành trình của họ đã gặp rất nhiều người. Không phải nói quá nhưng tác giả đã vẽ nên cho câu chuyện một viễn cảnh cũng khá tươi đẹp cho địa cầu nguyên thủy: ở đó con người chân thật, tốt bụng. Cũng có một vài cá nhân xấu xấu nhưng đa phần là vì kiếm tìm cái ăn. Thông qua giọng văn của tác giả, tình tiết câu chuyện mà đọc truyện nguyên thủy nhưng cảm giác thong dong như đang dạo chơi, không khí gia đình ấm áp hài hòa. Hai nhân vật chính của chúng ta thì dễ thương không chịu nổi. Từ lúc Louis sinh ra không lúc nào 2 đứa bé không ở bên cạnh nhau: cùng trải qua khó khăn, mưa gió, nguy hiểm, lớn lên dần dần bên nhau. Rồi thuận theo tự nhiên mà cùng nhau sinh trứng, ấp trứng,tìm đường về với baba và ông nội. Lúc đầu mình nghĩ đọc đam mỹ sẽ không thiếu các cảnh tình cảm rồi lãng mạn rồi abcxyz nhưng hóa ra mình đã lầm. Trong truyện này Nguyệt Hạ Tang mang đến thứ tình cảm gần như xuyên suốt câu chuyện, bao trùm lên toàn bộ là tình thân gia đình, tình bạn bè. Thông qua rất nhiều chi tiết tưởng như nhỏ bé nhưng lúc đọc mình rất xúc động. Như lúc Mạnh Cửu Chiêu vừa đến thế giới này, cậu nhìn thấy ng cha đi tìm quả trứng của mình bị trộm mất, rồi khi thỏ baba đẩy Ames lên khỏi cái động trong lúc động đất đang diễn ra, là khi Mạnh Cửu Chiêu và Louis nhìn thấy những con Cantus chết mà vẫn cố gắng cứu những quả trứng. Nguyên thủy chưa bao giờ là một thời đại dễ dàng sống sót. Liên tục động đất, các lục địa chuyển dời, các động vật ăn thịt hung mãnh, nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé chưa bao giờ rõ ràng đến thế. Thế nhưng rất may Mạnh Cửu Chiêu tái sinh gặp được một gia đình toàn người có sức mạnh siêu vô địch, có giây phút tưởng như sắp chia lìa thế nhưng vẫn kiên cường vượt qua sống sót. Qua góc nhìn và hành trình của Mạnh Cửu Chiêu sự nặng nề của nguyên thủy đã giảm bớt đi rất nhiều. Tất cả mọi người đều rất dễ thương. Cha mẹ luôn làm hết sức mình để bảo vệ và chăm sóc con cái. Mọi thứ đủ để làm một đứa cũng ít đọc đam mỹ đã trở nên phát cuồng với tác giả. Sự gắn kết của Mạnh Cửu Chiêu và Louis đâu phải chỉ từ mỗi đời này. Louis chính là vị vua của kiếp trước người đã che chắn nhét Mạnh Cửu Chiêu vào bao con nhộng còn bản thân thì che chắn cho cái bao chứa cậu được an toàn khi khoang thuyền sắp rơi. Nhưng thượng đế rất bao dung khi Mạnh Cửu Chiêu nắm chặt một cái lông vũ của Louis và thế là cả 2 người đều được tái sinh. Tuy họ tái sinh ở một nơi hoang sơ vô cùng nhưng lại được bù đắp bởi thứ tình thân gia đình- thứ mà ở kiếp trước họ dù có sức mạnh vô biên cũng không cách nào có được. Khi đọc đến đoạn cuối, Cửu Chiêu nhìn thấy bộ xương của Louis kiếp trước vẫn đang trong trạng thái bảo bọc thứ gì đó, cậu hét lên thì mình cũng rớt nước mắt. Chưa tìm hiểu kĩ xem các truyện khác trong hệ liệt có nhắc gì đến không nhưng mình vẫn muốn theo dõi câu chuyện của họ ở kiếp trước. Có thể là ngược đấy, thương tâm đấy nhưng vì đã có kiếp sau rồi nên mình cũng vứng tin hơn nhiều: )) Đây là một câu chuyện rất hay. Mình rất muốn giới thiệu nó đến với cả các bạn đang đọc ngôn tình và cả những ai chưa bao giờ đọc đam mỹ. Tin mình đi, nó sẽ dùng những tình huống hài hước, tình thân gia đình, tình bạn bè để chinh phục bạn và rồi bạn sẽ thấy khi bạn chìm đắm vào câu chuyện bạn sẽ chẳng còn cảm giác đam mỹ hay ngôn tình cái gì nữa vì đây là câu chuyện của một bầy động vật sinh sống ở nguyên thủy mà: )) Điểm: 10/10 -------------------- Review (by Jax) Truyện này mình đọc trên wattpad trước mà đợi hơi lâu nên mò lên vnsharing thử thời vận, may ghê là có. Thank 2 bạn đã up nha. Bạn nào chưa đọc truyện này thì nên đọc đi, rất là recommend đó ^o^. Thế giới của cantus và các thú nhân trong truyện này rất dễ thương, vừa có sự dã man, độc ác do hoàn cảnh thúc đẩy đồng thời cũng có sự hi sinh, giúp đỡ nhau giữa các thú nhân. Mình k nhớ tên nhân vật này nhưng hình như là tên Amanda, một con sói rất độc ác, chuyên chỉ huy bầy đàn đi đánh cướp và giết hại các bộ lạc thú nhân khác, nhưng đến khi cô ta chết đi mình lại cảm thấy cô ấy đáng thương và cảm phục trước sức mạnh của người mẹ ấy. Vì con mình có điều kiện sống tốt hơn, cô phải trở nên hung bạo, mạnh mẽ, độc ác hơn để bảo vệ con mình. Đọc đi rồi các bạn sẽ thấy truyện này có nhiều điều hay lắm, k chỉ những nhân vật phụ đáng chú ý mà còn là cả một câu chuyện hoàn chỉnh về một thế giới thời nguyên thủy. Không giống các truyện khác về thời nguyên thủy, nhân vật chính k có bàn tay vàng vượt trội mọi người mà hòa nhập với con người và cuộc sống ở đó, k tỏ rõ sự ưu việt như kiểu nvc là người khai hóa văn minh cho cả một thời đại, người nguyên thủy có cái giỏi của người nguyên thủy, người hiện đại mà quá tin vào sự ưu việt của mình cũng k có giá trị gì hết. Cách xây dựng câu chuyện có nét mới so với những truyện cùng thể loại, hệ thống nhân vật của truyện cũng rất nhất quán, để lại ấn tượng mạnh cho mình. -------------------- Review (by Thuy An) Truyện hay, điểm mạnh là giọng văn hài hước, nội dung nhẹ nhàng, nhiều chi tiết cảm động, các nhân vật chính phụ đều rất dễ thương và có bản sắc riêng, nhất là các ấu tể, đáng yêu muốn chảy máu mũi, điểm yếu là truyện còn nhiều lỗ hổng trong hệ thống sinh vật được đặt ra, như việc phân biệt trứng, ẩu tể của các ba ba Cantus, tại sao hai loài khác nhau hay nam nam cũng sinh sản được. Cả truyện ấn tượng nhất đoạn trở về tìm đường đoàn tụ với các ba ba của quần á trưởng thành Cantus, gặp được hồn ma của đầu Cantus đã chết. Cảnh Mạnh Cửu Chiêu nằm mơ thấy đầu Cantus đó đứng yên lặng trong hồ nước, cùng tác giả viết vì sao không nói tên của bản thân, đọc xong khóc như mưa, cảm thấy rất đau lòng. Tác giả viết mối quan hệ giữa ba ba Cantus và bản thân ấu tể rất khăng khít và khó chia lìa, vừa buồn cười vừa cảm động. Những đoạn này cứ đọc đi đọc lại, hay nhất trong những đoạn tả cảnh sinh hoạt thời nguyên thủy. Đoạn ghét nhất là khi Mạnh Cửu Chiêu bỏ rơi Alice, cảm thấy rất vô trách nhiệm, vì đoạn này mà hảo cảm với Mạnh Cửu Chiêu rớt xuống bằng 0. Đối với bản thân, không còn gì hèn nhát hơn việc tự ý bỏ đi không nói một lời và tự cho rằng mình làm đúng. Cảm thấy giống như Mạnh Cửu Chiêu lợi dụng xong Alice thì vứt bỏ, mà chính Mạnh Cửu Chiêu cũng thừa nhận đã tính vứt bỏ thật. Nếu ban đầu không tính thân thiết thì đừng đặt tên, cũng đừng liên lụy quá sâu, gây cho Alice tình cảm và ảo tưởng về một gia đình rồi không nói không rằng bỏ đi. Cho nên khúc sau Alice bấp chấp thân thể bị thương, máu nhiễm cả người cố hết sức đuổi theo, bản thân rất phẫn nộ. Và chi tiết Mạnh Cửu Chiêu thề thốt và mới bắt đầu công nhận Alice như một thành viên trong gia đình rất giả tạo và dối trá, chắc tác giả làm vậy tính gỡ gạc lại hành động lãnh huyết ban đầu. Cũng vì đoạn này mà bản thân cảm thấy Mạnh Cửu Chiêu chẳng xứng với Louis kiếp trước tí nào, kiếp này tính ra đỡ hơn. Cuối cùng thích nhất gia đình Cantus, từ gia gia Mãnh, đại bá Gulusa, ba ba Black, White, con Louis, các cháu Alce, Geogre, ai cũng siêu đáng yêu, tưởng tượng một đám thời ấu tể bông xù thật chịu hông nổi. tất nhiên trừ Mạnh Cửu Chiêu. À mà đoán trứng là của Mạnh Cửu Chiêu sinh, không phải Louis, mà không hiểu tại sao tác giả viết mập mờ việc ai công ai thụ nhỉ? ------------------------- Review (www.facebook.com/hoisungthu) Truyện ấm áp, manh hệ, song khiết, khúc cuối manh nha một cp phụ nữa cơ mà thôi ko tính, dù sao nếu là đôi thật thì ta nghĩ công sẽ ko khiết nên khỏi tính đi, với cũng chỉ là manh nha thui Chuyện kể về các ba ba bỉm sữa trên hành trình nuôi con và gây dựng nên một đại gia đình lớn mạnh! Tựu chung, bỏ qua vài điểm ko thích lắm và khá thắc mắc về khúc mắc giữa bạn thụ vs công ở đời trước (yên tâm dù ko kể rõ nhưng mình thấy ko phải vụ lôi bẩn hay gì đâu) thì truyện hay, đọc dễ thương, mắc cười hình dáng gà con với đôi cánh bé tin hin bay bay bán manh, cười chớt, ngoài ra còn khắc hoạ rõ nét về tình thân gia đình, bằng hữu, .... đọc khá là cảm động. Còn có 1 đoạn, thụ bị rớt xuống vực tưởng chết lại như được ai đó bảo vệ chỉ đường dẫn lối, nghoảnh đầu nhìn lại, thì ra là công nguyên bản, lẳng lặng bị chôn vùi dướp lớp đất lạnh lẽo cô tịch, dù đã kiệt quệ từ rất lâu rồi nhưng vẫn cố dành hết khí lực còn sót lại để cứu thụ, và cũng vì đợi chờ 1 ánh mắt nơi ng hắn thương, cuối cùng mới tan ra hoà với cát bụi... Khúc này chính thức thêm 1 vote cho công   Mời các bạn đón đọc Nguyên Thủy Tái Lai của tác giả Nguyệt Hạ Tang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cầm Hóa Nhiếp Bất Phàm
Reviewer: Miina Lưu ý: Review với góc nhìn của bản thân người review, đặc biệt có những cảm tính cá nhân xen lẫn, do vậy nên nếu có bất đồng quan điểm, mong các bạn sẽ cùng thảo luận ở bên dưới, hạn chế tối đa xảy ra những sự việc không mong muốn *** Vì sao nên đọc? Vì quá đáng yêu! Bạn thụ Nhiếp Bất phàm cực kì đáng yêu. Không thuộc tuýp thụ trong sáng hay ngây thơ, cũng chẳng phải băng lãnh, ngạo kiều mà là cực nhây, hệt như tên: Bất Phàm. Là một tổng thụ, có tài bẻ cong vô đối với những câu chuyện mà nhân vật chính đều là nam nam, hơn nữa trên người Bất Phàm dường như có tỏa ra hào quang dụ nhân, ai gặp cũng đều tình nguyện theo cậu về nhà… Nội dung của truyện kể về Nhiếp Bất Phàm vô tình xuyên không, nơi cậu rớt là thôn Kê Oa, lúc đó trưởng kia vì sắp chết mà nhường chức trưởng thôn cho cậu. Kể từ đó cậu thành trưởng thôn của làng duy nhất một thôn dân, chính là cậu! Mọi bí ẩn về ngôi làng, và cuộc sống mới của Bất Phàm cũng từ đó bắt đầu Nói về dàn công của Bất Phàm thì phải nói là cực kì đa dạng! Thương nhân, con nhà quan, kẻ tu hành (bạn này nham hiểm nhất .-.), minh chủ võ lâm và… hoàng thượng! Bằng tài năng của mình, Nhiếp Bất Phàm cứ thế sỡ hữu dàn hậu cung hùng hậu. Còn về tính cách của từng người thì: Ôn nhu công-có, Phúc hắc công-có, Tạc mao công cũng có,… Mỗi người một tính nhưng lại cam lòng về ở chung một nhà, chỉ vì có điểm chung duy nhất chính là Nhiếp Bất Phàm Truyện còn đặc biệt ở chỗ, thôn của Bất Phàm ở, chẳng có con vật gì để chăn nuôi… trừ gà. Gà trong thôn có thể sủa, có thể bay, có thể lội, còn có thể đánh nhau… Nói chung gà của thôn Kê Oa là cả một di tích sống về độ thông minh lẫn hiếu chiến của gà. Còn về vụ sinh tử văn, nếu bạn nào dị ứng thì khoan click back vội, hãy bỏ ngay ý nghĩ sinh tử là phải đau đớn này nọ đi! Hình dung như thế này nhé: Một con gà mái tơ lang thang trong vườn, bỗng nó “cục tác” một cái, liền xuất hiện một trứng! Cách sinh đẻ của Bất Phàm chính là thế, hãy sinh đẻ như Phàm ._. “Cầm hóa Nhiếp Bất Phàm” là một bộ truyện không nên đọc ban đêm, vì ai đó sẽ tưởng bạn khùng vì tội cười liên tục :))) Nhưng mà, truyện cũng lúc lắng lại… Nhiếp Bất Phàm mạnh mẽ là thế, nhưng lại có bí mật giấu kín. Cơ thể Nhiếp Bất Phàm có thể chống lại mọi loại độc, nhưng bí mật của việc đó lại vô cùng tàn khốc, nhưng chính nó cũng đã xây dựng cho Bất Phàm một tính cách đặc biệt như thế Truyện hài, H đủ, nội dung đáng yêu, đáng để đọc. Link edit: Phong Kiều Dạ Bạc P/S: Đôi lời từ Lâm Hy Viễn, thì là từ giờ chúng ta sẽ có một chuyên mục mới, hàng tuần hoặc hai tuần một lần, là review đam mỹ, mình mong chuyên mục mới này sẽ hữu ích cho các readers của Vi Huyền Cung. *** Em thụ vốn là một người biến đổi gen để cung cấp bộ phận cơ thể cho con người được buff một đống skill các thứ để thêm phần thương tâm lay động (tóm lại là thân phận hoành tráng :))) Một ngày kia vì cái gì đó mà thụ suýt chết đến mức xuyên không luôn. Cuộc sống liền chạy thẳng theo con đường nhân sinh tùy hứng, tác giả thống trị :]]] Em xuyên thẳng đến một thôn gia nơi có khả năng biến mọi động vật trừ người thành gà. Không chỉ thế còn giữ nguyên khả năng cùng khí chất ở đời trước. Không chỉ thế còn là vùng đất ẩn chứ kho báu vô lượng. Không chỉ thế còn .... Kể dài bị mệt :]]] Cuộc sống không thể yên ả trôi qua, em liền chạy ra ngoài chơi và quen liên tiếp hàng loạt những cao phú soái thân phận hiển hách. Quen là một chuyện, bẻ cong hàng loạt nhất kiến chung tình mới là phạm trù quan trọng. Sau khi hành hạ đám tiểu công lên bờ xuống ruộng khiến cho phẩm chất M nổi dậy, motip tiếp theo là ham mê thể xác và phát hiện ra người kia quả thật rất thu hút mà yêu mãi không thôi... Thỉnh thoảng có vài sự kiện gì đấy nhưng mặt bằng chung là 99% là nội dung kia. Sau khi buff chán chê các thứ thì tác giả tiếp tục buff thêm khả năng sinh con và đẩy bộ truyện này về con đường cạn sạch tiết tháo mà kết thúc. Đánh giá Trung bình. Một câu để diễn tả: Bàn tay vàng đến độ chói mù mắt rồi. Rất quá tay trong việc xây dựng hình tượng một thụ điên hết mức, luôn vui vẻ cười đến liệt cơ miệng. Thuyết âm mưu có thể tác giả này cũng đọc teenfic :]]] Nó luôn là một đứa đẹp không thể tin được mà tính tình bố láo, đi ra đường thì trêu chọc hành hạ con nhà người ta đến khổ sở mà người ta tìm cách trả thù lại quy kết về người ta xấu xa, vô lại???!! Đi đến đâu gặp cao phú soái đến đấy hay chỉ nghía cao phú soái mà làm quen thì chưa được xác định :]]] Làm bộc phát thú tính M của đám tiểu công khi thân tàn ma dại vẫn thốt lên: Thật là thú dzị!!! Cảm giác tác giả viết mọi thứ có thể viết để tô hồng cho thụ: Gia cảnh đáng thương, nội tâm sâu sắc, đẹp, thương, vui vẻ, phóng khoáng,... Dù chúng nó vả bôm bốp vào nhau rồi tát thẳng vào nội dung truyện. H thì phát rồ đến mức tưởng đây là đam mỹ H văn, tiểu thụ chính là hà thiên lộn. Quăng quật nhau chán chê là đúc kết của toàn thể đám tiểu công là: Thật thuần khiết ??!! Mẹ ruột chân chính là mẹ ruột, sủng thụ không còn chỗ nào để chê bai, sủng công tăng xông máu não, may mà cuối cùng cũng đã kết thúc ~~~ *** Nhiếp Bất Phàm xuyên không, xuyên tới một sơn thôn cổ xưa không biết rõ tên tuổi. Nói là sơn “thôn”, kỳ thực toàn bộ thung lũng chỉ có một lão nhân, mấy cây ăn quả, vài mẫu đất mới khai hoang. Không có thân phận hiển hách, không có chỗ dựa cường đại, không có của cải cho hắn tiêu xài hoang phí… Nhiếp Bất Phàm cho dù xuyên không, cũng chỉ là một tiểu nhân vật không được lão thiên gia chiếu cố. Điều duy nhất đáng mừng chính là, lão nhân sắp chết này (nói vậy có chút không thuận miệng), nói lại một lần nữa, trước khi lão nhân này chết (vẫn là nghe không lọt), nói lại, lão nhân đã hết thiên mệnh này cho hắn kế thừa lại tòa tiểu sơn thôn. Đáng tiếc, Nhiếp Bất Phàm đối với việc đồng áng dốt đặc cán mai, trong người lại không có đồng nào, mỗi ngày dựa vào gia sản lão nhân để lại (ba trăm cân thóc) mà tồn tại một cách vô cùnggian nan. Con người Nhiếp Bất Phàm này lười biếng, có chút ngốc, tự đại, trời sinh đần độn, nhưng hắn có một ưu điểm, đó chính là bản thân không cho rằng mình lười biếng, ngốc nghếch, tự đại. Nói đơn giản chính là một người theo chủ nghĩa lạc quan vô cùng thuần túy. Hắn nghĩ, nếu không làm ruộng kiếm tiền, vậy mở một cái kê viện đi. Đúng vậy, “kê” viện, chuyên nuôi gà, chuyên đẻ trứng, ấp trứng nở ra gà con lại tiếp tục đẻ trứng, sao đó đem tới các tiệm cơm các quán rượu đẩy mạnh tiêu thụ. Nuôi gà í a đẻ trứng. Dù sao ít nhất hắn cũng có kinh nghiệm nuôi chó, nuôi một con gà có lẽ cũng không thành vấn đề. Còn khởi nguồn gà từ đâu mà ra, thực không thể hỏi. Nghe đâu vào một buổi sáng xuân về hoa nở nào đó, Nhiếp Bất Phàm vừa mở mắt liền phát hiện trong viện xuất hiện một đàn gà, xem ra là từ một nơi xa xôi không biết tên nào đó chạy tới. Sau này Nhiếp Bất Phàm mới dần dần hiểu được, mảnh đất tiểu sơn thôn chỉ có một người cùng một đám gà này, kỳ thực là một vùng đất bị nguyền rủa, bất luận loài chim nào bay ngang qua bầu trời của sơn thôn, cũng rơi xuống đất biến thành gà. Cũng không rõ nơi đây vốn đã như vậy, hay là bởi vì sau khi Nhiếp Bất Phàm tới đây mới trở nên như thế, tóm lại chính là vậy đi. Có đàn gà, Nhiếp Bất Phàm chính thức bắt đầu công cuộc nuôi gà của hắn. Hắn có một phương pháp nuôi gà rất khoa học – nuôi thả. Sáng sớm mỗi ngày, sau khi mở lồng chắn, đàn gà lần lượt đi ra ngoài tự kiếm ăn. Đến lúc hoàng hôn, hắn lại xuất môn lùa gà về chuồng. Mấy ngày như thế, số lượng gà thậm chí còn tăng lên liên tục. Bất quá rất nhanh, Nhiếp Bất Phàm liền phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng. Trong đàn gà có không ít thành phần hiếu chiến, chúng nó không tự mình kiếm ăn mà chuyên môn cướp bóc của lão nhược phụ ấu (người già phụ nữ và trẻ nhỏ :))))), cả ngày ‘chân’ cao khí ngạo, không chịu sinh sản. Điều này làm cho Nhiếp Bất Phàm rất không thoải mái, vì thế, hắn quyết định chọn lọc ra từng con từng con trong đám phần tử hiếu chiến này, mặt khác vạch ra một lớp huấn luyện cho nhóm chúng nó, còn thường xuyên dùng phương pháp thuần hóa chó để thao luyện, khiến cho chúng càng ngày càng dũng mãnh, đồng thời còn có đầy đủ tính kỷ luật của một quân nhân.   Mời các bạn đón đọc Cầm Hóa Nhiếp Bất Phàm của tác giả Tuyết Nguyên U Linh.
Boss, Hạnh Vận Lai Tập
Văn án: Một người bị quỷ khí quấn thân chính là người cực kỳ xui xẻo. Chính là kiểu người dân gian hay gọi là kẻ uống nước cũng mắc nghẹn đó. Trùm xui xẻo chính là như vậy, phút trước vừa ra khỏi nhà, giây sau tai họa đã ập đến, ngàn lần vạn lần đều như vậy. Một người có số mệnh xui xẻo đến thế, cuối cùng lại gặp một người có số may mắn đến nghịch thiên, bọn họ như bị hút vào nhau trên quỹ tích duyên phận, vướng vào đủ thứ rắc rối dở khóc dở cười, nhưng qua đó lại khiến cho mọi người cảm thấy thật sự rất đáng yêu. *Quỷ khí chính là luồng khí mà con người lưu lại sau khi chết đi, ác tâm ác tính cũng sẽ tụ thành quỷ khí, hận thù ngưng kết lại thành quỷ khí, những đồ vật bị quỷ khí bám vào sẽ mang tới vận rủi khôn  cùng (Trích giải thích trong truyện). Nói tóm gọn lại là bạn công cứ xui xẻo không thôi đó! … Tuyết Nguyên U Linh không phải là cái tên xa lạ trong làng tiểu thuyết đam mỹ, văn phong chị này luôn có một chút linh dị thần quái đan xen vào thiên văn hài hước khiến cho bạn đọc có một trải nghiệm thực thú vị. Boss, vận hạnh lai tập cũng chính là thiên văn như vậy, vừa hài hước lại vừa khiến người đọc cảm thấy trầm trọng. Hai không khí này sẽ khiến câu chuyện càng thêm đáng đọc hơn nữa. Trong truyện này, bạn công là một người cực kỳ xui xẻo, làm chuyện gì cũng gặp rắc rối, kể cả khi là một thương nhân thành công, một ông chủ thì bạn ấy cũng chính là ông chủ xui rủi nhất mọi thời đại. Bạn thụ trong truyện này lại là một trùm may mắn, có lẽ chính là loại khác dấu thì hút nhau, may mắn gặp xui xẻo chính là loại bù trừ mà mọi người thích nhất. Sự xuất hiện của bạn thụ trong đời bạn công đúng là khiến bạn công giải trừ bớt xui xẻo, mà bạn ấy cũng đồng thời khiến bạn công quyến luyến không thôi, cứ thế là một thiên văn ngọt ngào hỗ sủng đã ra đời rồi. *** Review RinBaBa: Ài… tui nói là tui thích tổng tài lạnh lùng nhưng sủng thụ tới trời rồi đúng không? Nhưng nếu là một boss xui xẻo tột cùng đi sủng thụ thì đó không biết là nên vui hay nên buồn đây. Tui xì-bôi tro trét trấu chút nội dung để các chế nắm nha. Tề Dịch là siêu cấp vô địch may mắn. Dòng họ của Tề Dịch luôn luôn may mắn nhưng đều không thể sống qua khỏi 35 tuổi. Giảm đi tuổi thọ là cái giá cho sự may mắn và cả đời không cần lo nghĩ tới việc xui xẻo. Tốt đấy! Còn Ân Thứ, một cục nợ xui xẻo, trùm xui xẻo và vô địch xui xẻo. Nhưng vì sống trong gia tộc Ân – một gia tộc có phúc khí mạnh mẽ, mà quỷ khí không thể ăn mòn và làm Ân Thứ chết được. Tuy nhiên, anh lại xui xẻo triền miên, làm gì cũng có thể xảy ra chuyện. Cái gì khác nhau thì thường hút nhau mạnh mẽ. Tề Dịch ngoài sự may mắn của mình thì còn có khả năng nhìn thấy quỷ khí và lần đầu tiên cậu gặp Ân Thứ, quỷ khí trên người anh đã khiến cậu chú ý. Tề Dịch đến với Ân Thứ mục đích là dùng sự may mắn của mình để áp chế quỷ khí của anh. Quỷ khí của Ân Thứ ngoài gây xui xẻo cho chính bản thân anh thì còn cho những người xung quanh (trừ người của Ân gia và Tề Dịch). Cho nên “Ta không vào địa ngục thì ai vào”, vậy là Tề Dịch nhảy vào hố lửa và ở bên cạnh Ân Thứ. Nhưng cậu là một người có thần kinh khá thô. Ân Thứ và những người đàn ông khác xuất hiện trong truyện này đều yêu mến cậu, còn cậu thì hầu như không nhận ra, cho đến khi bị Ân Thứ cưỡng hôn. Vì sự may mắn của mình mà tình yêu của Tề Dịch hoàn toàn không gặp trở ngại gì. Nếu có trở ngại thì cái kẻ bị Ân Thứ phóng thù địch cũng vận phải xui xẻo mà từ bỏ ý định chen ngang. Hô hô… Yêu nhầm một con sâu xui xẻo nên nếu được sủng thì là một cực hình đấy. Đối với Ân Thứ, Tề Dịch là bạn đời. Và cả đời này, anh công nhận mình có 2 điều may mắn: một là người Ân gia, hai là gặp được Tề Dịch. Gần 30 năm, anh làm gì cũng khó khăn, làm gì cũng gặp chuyện… đến khi gặp Tề Dịch, anh đã có cơ hội sống như một người bình thường. Tui đặc biệt thích phân khúc cả hai đi du lịch cùng nhau. Khi Tề Dịch đưa tay dắt Ân Thứ qua cây cầu treo thì Ân Thứ như bật khóc. Đối với anh, bàn tay ấy vừa ấm áp vừa là chìa khóa giải thoát mình khỏi ngục tù quỷ khí. Đây là một bộ truyện hay, nhưng mà bản edit thì khá í ẹ. Sạn và QT nhiều nên đọc sẽ khó chịu đấy nhé. Truyện 84 chương, nội dung đủ thú vị để mấy chế đu theo. Truyện này kết HE. Nếu không HE thì hơi vô duyên, vì tác giả đã buff thụ lên tới trời rồi, không thể nào cho ẻm knock out được. *** Tề Dịch là một người trẻ tuổi bình thường có một căn nhà trọ nhỏ hai phòng, không có công việc chính thức, thích làm thêm ở khắp nơi. Điều duy nhất cậu khác với mọi người chính là, ánh mắt cậu có thể nhìn thấy quỷ khí. Quỷ khí là thứ lưu lại sau khi người ta chết đi, do ác niệm hay thù hận của con người mà thành, đồ vật khi bị quỷ khí bám vào sẽ mang tới điềm xui rủi… Người có quỷ khí, một là tâm thuật bất chính, từng gieo hận thù, hoặc là xúi quẩy không ngừng, làm việc gì cũng không thuận. Tề Dịch cùng tổ tông của cậu đều có thể chất đặc biệt có thể hóa giải quỷ khí, cả đời bình an, vô tai vô nan, nhưng người của gia tộc bọn họ lại không có ai sống quá ba mươi lăm tuổi. Cái này chính là vận cực tất suy, trên đời này bất cứ thứ gì cũng có cái giá của nó. Tề Dịch không biết mẹ mình là ai, năm cha hai mươi tuổi thì có cậu, lúc cậu mười hai tuổi thì cha qua đời, sau đó cậu được thầy nhận nuôi, thẳng đến khi trưởng thành, thầy mới từ chức dọn ra nước ngoài, đoạn tụ với con cháu, an hưởng tuổi già. Vốn ông cũng muốn dẫn Tề Dịch đi cùng, bất quá cậu lại không đồng ý, chính là hứa sẽ định kỳ bay qua nước ngoài thăm ông. Tề Dịch không học đại học mà lựa chọn ra đời sớm. Cậu biết mình sống không lâu, vì thế mỗi ngày đều sống thực sự nghiêm túc, không ngừng nếm trải những điều mới lạ, hưởng thụ cảm giác vui sướng cùng thành tựu khi học hỏi cùng tăng trưởng các kỹ năng của bản thân. Thành thị phồn hoa, xa hoa trụy lạc, quỷ khí cũng có đủ loại kỳ quái. Rất nhiều người quần áo sang trọng, sự nghiệp thành công nhưng lại có quỷ khí quấn thân, oán hận chất chứa. Tề Dịch thấy nhiều, cũng tập thành thói quen. Trên đời có mấy ai có thể sống tự do tự tại như cậu? Lại có mấy ai sống mà không hề oán hận câu nào? Có oán khí thì dần dần sẽ tích tụ thành quỷ khí, mà có sát tâm thì sẽ gặp huyết tinh. Chỉ là có vài loại quỷ khí có thể nhạt đi, nhưng có loại càng ngày lại càng tích tụ nhiều. “Tốt lắm.” Tề Dịch cắm thêm vài thanh chocolate lớn, cười nói: “Toàn bộ phần hôm nay đã hoàn thành.” Chị Tô tựa vào quầy, nhìn chiếc bánh ngọt xinh đẹp ngon miệng trên bàn, thở dài: “Tiểu Dịch Dịch, sao em không chịu tới tiệm làm thợ chuyên trách bánh ngọt a?” “Như vầy không phải cũng rất tốt sao?” Đến tiệm Thải Hồng làm bánh ngọt là một trong những công việc làm thêm của Tề Dịch. Bánh ngọt do cậu làm rất được hoan nghênh, mỗi lần vừa xếp lên quầy liền bán sạch. Này cũng chính là nguyên nhân làm chị Tô đặc biệt than vãn như vậy, rõ ràng có tay nghề tốt, tiền lương được trả cũng không thấp, nhưng Tề Dịch lại không chịu. Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng chuông leng keng, một người đàn ông bước vào tiệm.   Mời các bạn đón đọc Boss, Hạnh Vận Lai Tập của tác giả Tuyết Nguyên U Linh.
Boss! Xin Đừng Nóng Nảy
Nhận xét chung: Truyện hấp dẫn, hài hước, ngọt ngào, edit quá ổn, xưng hô uyển chuyển, ngắn ngắn đọc vèo cái hết, tính cách các nhân vật nổi bật, đề cử ❤ Truyện ngắn, đọc vèo cái là ok nên cái review này chắc không dài lắm :v Nội dung kể về quá trình thụ aka Phương Nho, một bác sĩ tâm lý mới về nước, được bố của công mời điều trị cho công. Công tên là Nghiêm Triệt, người thừa kế sáng giá của tập đoàn Nghiêm thị, tầm ảnh hưởng như Samsung :v Nghiêm Triệt mắc bệnh nóng nảy như dã thú, phần tử bạo lực cuồng dâm vô cùng nguy hiểm :v So với Nghiêm Triệt thì mình thích Phương Nho hơn hẳn, có lẽ vì cậu là bác sĩ tâm lý nên cậu có 1 tấm lòng bao dung vô hạ, dịu dàng, đảm đang, quật cường, kiên quyết. Phương Nho là bác sĩ tâm lý duy nhất thành công giúp đỡ Nghiêm Triệt. Cậu giả dạng làm người giúp việc, dần dần thâm nhập vào thế giới của Nghiêm Triệt và hoà tan anh với sự chân thành của mình. Mặc dù vậy, cậu vô cùng tỉnh táo, bình tĩnh và thông minh, có thể ứng biến trong nhiều trường hợp nguy cấp. Mình không thích Nghiêm Triệt, tình yêu của anh vô cùng mãnh liệt, như 1 ngọt lửa nuốt trọn Phương Nho. Anh mắc bệnh tâm lý, tính tình nóng nảy, bá đạo, chiếm hữu điên cuồng, bạo lực như ác ma, nhu cầu tình dục siêu cao. Thực ra đọc truyện luôn thích những anh công bá đạo chiếm hữu, các bạn nhìn vào số lượng bá đạo công mình đọc thì thấy, nhưng chẳng hiểu sao mình không hề thích cái sự bá đạo của Nghiêm Triệt tẹo nào. Anh đủ lãng mạn để tạo ra 1 đám cưới trong mơ cho Phương Nho nhưng anh lại nghĩ ra đủ chiêu trò nhằm cưỡng bức Phương Nho. Anh không hề cho Phương Nho 1 khoảng không gian nào. Về sau khi vấn đề tâm lý được khắc phục, anh cũng dễ chịu hơn nhưng với mình thế không đủ. Nói thật mình hơi thành kiến với anh nên có thể viết bôi xấu anh đi nhưng cũng có những đoạn Nghiêm Triệt như 1 chú chó ngạo kiều. Mình cảm thấy cách tiếp nhận tình cảm của Phương Nho vẫn có chút gượng, truyện ngắn nên diễn biến rất nhanh, chắc dạo này đa số đọc chậm nhiệt và truyện dài nên không quen lắm haha :v Mà đọc truyện thấy không có ngoại hình thì nói chung tình cảm cũng khó nảy sinh :v 1 điều thực tế không thể thực tế hơn =)) Văn phong thì rất ổn, mình thích cách viết hài hước của tác giả, xen lẫn đó là cách tác giả xây dựng hoàn cảnh của nhân vật, 2 nhân vật chính của chúng ta đều vô cùng đáng thương ???? Điều mình ấn tượng nhất truyện không phải hai nhân vật trên hay câu chuyện mà là cách edit truyện của Phong Kiều Dạ Bạc. Biết nhà này lâu rồi vì tia truyện Cầm Hoá Nhiếp Bất Phàm, chưa đọc vì thấy giới thiệu có những thể loại mình không thích, e.g. cẩu huyết =)) Thực sự mình yêu chết cách edit luôn. Đầu tiên là vấn đề chú thích, hình ảnh rõ ràng, giải nghĩa ngay đoạn có từ ý chứ không để đến cuối. Đọc truyện mình ghét nhất là đến cuối mới có chú thích, tại đọc đến chú thích thì quên luôn cả cái từ ý rồi =.= Tiếp theo là ảnh đi kèm mỗi chương, ảnh đẹp, phù hợp nội dung chương truyện ❤ Cuối cùng là xưng hô và từ ngữ, đoạn cần giữ nguyên văn Trung cho dễ hiểu và đoạn nào nên Việt hoá cho gần gũi người đọc đều được làm khá nhuần nhuyễn. Cảm ơn Mimi, Mít và Lam Yên nhiều lắm, mình rất ấn tượng :3 Trước có vụ với cái nhà Ngân Nguyệt gì gì đó mình còn nghi ngờ cách edit của PKDB nhưng giờ thì hoàn toàn yên tâm! Đáng buồn là không like hay comt được, tính mình rất lạ, đọc cái j hay mà k like được là buồn lắm ???? thấy tội lỗi ý! Cuối cùng kết luận thì truyện hài hước, cũng có những đoạn đau lòng, ít ngược, H vừa đủ, đề cử ! *** Review fb/reviewdammy: Hiện đại, có mùi cẩu huyết, nóng nảy tổng tài công x ôn nhu bác sĩ tâm lý thụ. Câu chuyện cũng khá mới lạ. Một bác sĩ tâm lý gần ba mươi, gương mặt baby thanh tú được ông cha nhà giàu thuê điều trị tâm lý cho thằng con trai cực giỏi nhưng mắc chứng tức giận. Điều kiện là phải đóng giả người giúp việc vì thằng con cực kỳ ghét bác sĩ tâm lý. Hai người sống chung một nhà rồi yêu luôn. Mình đã hóng truyện này lâu rồi vì thích văn án, nào ngờ té đau đớn. Trước hết, tác giả truyện này cũng là tác giả Cầm hóa nhiếp bất phàm. Mình không biết truyện này, cũng không để ý, check lại mới thấy đó là truyện NP tổng thụ vạn nhân mê. Ta nói, gu tác giả rồi. Thụ truyện này cũng vạn nhân mê, gương mặt chỉ tả là thanh tú một tí nhưng khí chất thì cả trai cả gái cả em bé đều xách dép chạy theo. Cơ mà, chân chính khiến mình sụp hố chính là bạn công. Tổng tài lạnh lùng bá đạo hay nóng nảy kiểu gì mới sống chung được mấy ngày đã “tôi muốn cậu”, “đời này cậu là của tôi” rồi “đút cho tôi” bla bla chả hiểu tình cảm ở đâu ra mà tiến còn nhanh hơn tên lửa. Biết rõ người ta không yêu mình mà nhân lúc người ta bị nhiễm độc ma túy thì H luôn. Trời ơi, mình tưởng thể loại này đã tuyệt chủng 800 năm sau thời Đế quốc bóng tối rồi chứ! Tóm lại, bạn đã được cảnh báo. Sủng thụ xin hãy cứ nhảy vào, sủng công coi chừng sụp (tui vừa sụp rồi ==). *** “Ngài Nguyên, ngài xác định là mời một bác sĩ tâm lý, chứ đâu có phải là một bảo mẫu?” Phương Nho nhìn nhìn tư liệu đặt trên bàn, không thèm động thủ lật xem. “Đúng vậy! Tôi biết đề nghị này có chút không hợp với quy củ. Nhưng thỉnh Phương tiên sinh hãy thông cảm cho tâm tình của một người làm cha. Nếu như không phải không còn cách nào, thì tôi cũng sẽ không làm đến nước này!” Đối diện Phương Nho là một lão gia mang gương mặt mỉm cười, ngữ khí thành khẩn. Trong ánh mắt cùng cả người đều phát ra uy nghiêm, không cần người khác phải nhắc đến tài trí hơn người và địa vị xuất thân của ông. “Phải ở bên cạnh giám hộ một năm, đã thế còn phải giấu diếm thân phận là bác sĩ. Dưới tình huống như vậy, ông nghĩ tôi phải nhượng bộ mà phối hợp điều trị thế nào?” Lão gia bất đắc dĩ hít một hơi: “Nó là một người phi thường chán ghét việc người khác phân tích cách tư duy của mình, cũng không dễ dàng tiếp nhận chữa trị. Tôi đã hỏi qua không ít chuyên gia, kết quả đều là vô vọng, thậm chí còn phản tác dụng mà gia tăng thêm một tầng cảm xúc của nó nữa!” “Nhưng căn bản là loại phương thức chữa bệnh này rõ ràng đã trái với quy tắc nghề nghiệp. Thành thật mà nói thì tôi thật sự rất khó tiếp thu!” “Về điểm này thì tôi rất rõ ràng!” Lão gia nhẹ nhấp một ngụm trà, chậm rãi đáp: “Phương tiên sinh không cầm lo lắng! Trước đó tôi sẽ cùng cậu ký tên lên một hợp đồng, nếu như trong quá trình điều trị phát sinh bất kỳ một tranh cãi nào, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu, mà ngược lại sẽ bồi thường! Tôi chỉ cầu cậu dùng tài năng của mình mà giúp cho con tôi! Trong khoàng thời gian đó, cậu hoàn toàn không cần bận tâm đến các vấn đề khác, chỉ cần đem mình trở thành một người bảo mẫu bình thường là được!” Phương Nho ngẫm nghĩ một hồi, ngẩng đầu lên nói: “Ngài Nguyên, tôi vẫn còn một nghi vấn! Trong nước có nhiều bác sĩ tâm lý ưu tú như vậy, tại sao ông cứ nhất quyết phải chọn tôi?” Lão gia cười cười, trả lời: “Đầu tiên, là cậu mới về nước chưa lâu. Ở trong nước còn chưa nổi tiếng, cho nên có thể dễ dàng cho nó không có ngờ vực vô căn cứ. Cậu phải biết rằng, tất cả các bác sĩ tâm lý từ lớn đến nhỏ tại quốc gia này, nó đã đều gặp hết. Thứ hai, cậu còn trẻ, bề ngoài dễ nhìn, càng giống như một cậu thanh niên mới tốt nghiệp ra trường, sẽ không làm nó phản cảm. Cuối cùng, trừ bỏ bề ngoài tri thức, cậu còn am hiểu nhiều thứ, tính cách ôn hoà, phi thường thích hợp để chiếu cố nó!”   Mời các bạn đón đọc Boss! Xin Đừng Nóng Nảy của tác giả Tuyết Nguyên U Linh.
Bán Sơn Yên Vũ Quá Giang Hồ
Truyện Bán Sơn Yêu Vũ Quá Giang Hồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San là câu chuyện cổ đại đam mỹ vui vẻ. Trình Mộc Phong là thiếu chủ của một sơn trang lạnh lùng đẹp trai lại có nụ cười mê người, không chỉ vậy hắn còn có võ công tài giỏi. Thế nhưng hắn lại luôn kính trọng một người, là người có thể sờ trên đầu hắn mà hắn vẫn mỉm cười. Liệu người đó là ai mời các bạn đón xem. *** “Phụ thân.” “Hử?” “Tháng sau là sinh nhật mười sáu tuổi của con.” “Phụ thân đương nhiên nhớ. Bây giờ muốn ta tặng quà gì?” “Con không cần quà, chỉ muốn đi Nam Hải chơi…” “Không được!” “Phụ thân…” “Không lằng nhằng, đi đi!” “…” “Thiếu gia, ngài muốn làm gì?” Thư đồng (1) Tiểu Thất đang dọn dẹp phòng, đột nhiên thấy thiếu gia nhà mình tức giận đi vào, không nói hai lời bắt đầu thu thập hành lý. “Ta muốn bỏ nhà ra đi.” Phương Hử ngồi trên giường đếm ngân phiếu. “Hả?” Tiểu Thất cực kỳ sợ hãi: “Thiếu gia muốn đi đâu?” “… Nam Hải.” Phương Hử nhỏ giọng lẩm bẩm. “Ngài muốn đi tìm Trình đại hiệp?” Tiểu Thất hiểu rõ, cười tủm tỉm. “…” Phương Hử xếp ngân phiếu thành chồng, nhét vào trong bao: “Đừng nói cho hai phụ thân ta biết!” “Thiếu gia.” Tiểu Thất tử tế nhắc nhở: “Ngài không đủ tiền đi Nam Hải. ” “Ta phải đi!!” Phương Hử lấy chăn che đầu, nghĩ thầm, cùng lắm thì ta đi múa võ! Mặc dù võ công của ta dở, nhưng múa kiếm cũng tạm được đi. Sáng hôm sau, Phương Hử vừa rời giường liền choáng váng. “Thiếu gia, bây giờ tuyết rơi rất dày. Khẳng định là đường đã bị chặn rồi.” Tiểu Thất cực kỳ thông cảm nhìn Phương Hử: “Ngài còn muốn bỏ nhả đi không?” Phương Hử bi phẫn, ném gói đồ nhỏ vào tủ, ngồi xếp bằng trên giường mà nện cái gối. Đã ba năm không nhìn thấy y, năm nay vốn định trải qua sinh nhật cùng y, ai dè ngay cả trời cũng không giúp. Tuyết dày như vậy, chẳng lẽ muốn mình bay ra ngoài? Một tháng trôi qua rất nhanh. Sáng sớm hôm nay, tất cả người trong phủ bắt đầu bận rộn. “Ầm ĩ muốn chết!” Phương Hử lăn lộn trong chăn, tâm tình không tốt bịt tai lại.   Mời các bạn đón đọc Bán Sơn Yên Vũ Quá Giang Hồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San.