Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa

Độ dài: 61 chương chính văn + 2 phiên ngoại Chuyển ngữ: Chang Một ông chú chuyên viết truyện ma, gặp một thanh niên tự nói mình là quỷ... Lời tác giả: Không phải truyện thần bí, cũng không phải truyện kinh dị...Mặc dù mở đầu lại chút có chút không khiến người đọc hướng suy nghĩ về thể loại truyện như vậy. Cảm ơn @ 二喜砸果叽 vì ảnh bìa." *** [Review] Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa (我就是来借个火) – Vu Triết (巫哲) FEB 7, 2021 ~ ROSE Đây là bộ thứ hai mà mình đọc của Vu Triết sau Tát Dã, và phải nói là ấn tượng vẫn rất tốt. Lời miêu tả đúng nhất về ấn tượng đầu và cảm nghĩ của mình đối với Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa là mở đầu truyện rất nhẹ nhàng, không gợi lên một chút kỳ vọng gì ở người đọc, thế nhưng càng đọc lại càng cảm thấy truyện ẩn giấu nhiều chân tướng và sâu sắc một cách bất ngờ. Vu Triết viết cuốn này rất tài ở chỗ có thể dẫn dắt người đọc đi từ một cái mở đầu hết sức dớ dẩm – Lâm Thành Bộ bảo mình là quỷ đến đeo bám theo Nguyên Ngọ – đến với quá khứ đen tối và rối loạn tâm lý hậu chấn thương của Nguyên Ngọ. Phần lớn của truyện là quá trình Nguyên Ngọ vượt qua con quỷ quá khứ của mình, với sự chăm sóc và yêu thương vô điều kiện của Lâm Thành Bộ dành cho y. Điều mình thích nhất có hai thứ, đầu tiên là tiết tấu, thứ hai là cách Vu Triết khắc hoạ và phát triển tâm lý nhân vật. Đá qua một chút về Tát Dã, mình cảm thấy Tát Dã đã gần hoàn hảo lắm rồi nếu không vì duy nhất một điều – đó là quá trình chữa trị cho Cố Miểu có vẻ hơi chóng. Bởi vậy khi qua cuốn này, cũng có một nhân vật mang bệnh tâm lý, mình đã không chắc chắn liệu Vu Triết có xử lý tốt không, và mình không bị thất vọng. Có lẽ là bởi lần này bệnh tâm lý của Nguyên Ngọ là nền tảng để xây dựng truyện nên Vu Triết có thể đầu tư và làm việc với nó một cách trọn vẹn hơn rất nhiều. Tâm lý của cả Nguyên Ngọ lẫn Lâm Thành Bộ đều diễn ra hết sức hợp lý, nó không bị quá mức nặng nề và tuyệt vọng, song nó cũng nghiêm trọng vừa đủ để không bị thái quá. Nó không bị chóng vánh, song cũng không hề rề rà gây nhàm chán cho độc giả. Quá trình hay nhất với mình là Nguyên Ngọ nảy sinh và đối diện với tình cảm y dành cho Lâm Thành Bộ. Nguyên Ngọ sống thiếu thốn tình thương từ nhỏ, bản thân y cũng chưa từng có tình cảm quá đặc biệt với ai, bởi vậy khi đối mặt với một Lâm Thành Bộ quá đỗi quan tâm, bám dính, chân thành, kiên trì đến ngốc nghếch như vậy, y lúng túng, y lạ lẫm, y khó hiểu. Mới đầu có lẽ đó chỉ là sự biết ơn, một con người đã quen xa cách với người khác như Nguyên Ngọ đâu thể ngay lập tức rung động. Chúng ta không thể thật sự nói rõ chính xác từ khi nào “yêu” bước vào, có lẽ thậm chí cả Vu Triết cũng chẳng biết. Mình cảm thấy trong một tác phẩm, tác giả tạo ra nhân vật, lựa chọn con đường cho nhân vật, thế nhưng một tác phẩm muốn hay thì nhân vật phải là người dẫn dắt tác giả trên con đường ấy. Giống như thế, Vu Triết không làm chủ nhân vật, mà nhân vật mới là người làm chủ Vu Triết, Vu Triết chỉ đơn thuần truyền tải tiếng nói giúp họ tới chúng ta thôi. Và Vu Triết làm rất tốt, thế nên những diễn biến tâm lý của nhân vật – nỗi lo âu thường trực của Lâm Thành Bộ, những cố gắng và áy náy của Nguyên Ngọ, niềm hạnh phúc chấp chới trước tương lai mờ mịt, và cuối cùng là sự đáp lại bất tri bất giác của Nguyên Ngọ – tất đều cực kỳ tự nhiên, tinh tế, và thực tế. Thậm chí đến tận khi hai người đã yêu nhau rồi và được gia đình chấp thuận rồi, có những chi tiết nhỏ về mối quan hệ này, tỉ như Nguyên Ngọ không muốn ăn Tết ở nhà Lâm Thành Bộ vì không khí quá ồn ã ngột ngạt với y, khiến cho mình cảm thán, ồ, đúng thật nè. Có lẽ có một vài yếu tố trong truyện sẽ cảm giác hơi bị bỏ ngỏ với một vài độc giả, giả dụ như Giang Thừa Vũ và Thường Ngữ, hay là nói thêm về Nguyên Thân và gia đình của Nguyên Ngọ chẳng hạn. Cá nhân mình thì thấy thêm vào cũng không sao mà không có cũng chẳng vấn đề, đủ để đặt nền móng cho câu chuyện chính là được rồi. Mình đọc bản dịch của bạn Chang trên Wattpad, và mình cũng muốn cảm ơn Chang rất nhiều vì một bản dịch siêu mượt, siêu tự nhiên, và rất hài hước nữa luôn ???????? Truyện không dài và cũng không quá nhiều thăng trầm drama nếu đó là thứ bạn tìm, còn nếu như bạn đang tìm một câu chuyện ngắn, nhẹ nhàng, chân thực, mà vẫn đủ sâu lắng thì đây là một lựa chọn không tồi nha ???????? *** "Cô trầm mình xuống, nước dần dần vây lấy thắt lưng rồi đến ngực, tới bả vai, cái lạnh thấm dần vào thân thể, sau sự đau nhói là mê man. Lòng sông dưới chân gồ ghề với đám rong bèo rậm rạp dài đến tận thắt lưng, cách một lớp vải quần vừa dày vừa nặng cũng có thể cảm nhận được sự dày đặc và dẻo dai của chúng, cô cảm thấy mỗi cái nhấc chân động tay đều dần dần trở nên nặng nề. Nước tràn vào khoang miệng, vào khoang mũi, lỗ tai, không mảy may thương xót nhanh chóng mang theo sự tuyệt vọng và lạnh lùng ăn mòn nốt hơi thở cuối cùng... Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, cô bắt đầu ra sức giãy dụa, ngửa đầu, liều mạng muốn lui về phía sau, hoặc trồi lên trên... Nhưng cô đã bị giam chặt xuống đáy sông, không thể cử động được thêm chút nào, cánh tay mỗi lần quơ loạn đều giống như chém bừa vào một miếng thạch khổng lồ, chân lại không cách nào thoát ra được, cái đám màu xanh này vốn dĩ chỉ cần bứt nhẹ một nắm cũng có thể đứt mà giờ biến thành dây thừng cực kì bền chắc... Cho dù ngửa đầu lên sẽ thấy được mặt nước lấp lánh cách bản thân chỉ ba tấc nhưng phổi của cô đã không thể hít được thêm dù chỉ nửa hớp không khí. Giống như bị trồng ở dưới lòng sông cùng với đám rong bèo, chầm chậm đu đưa giữa làn nước..." Bên ngoài cửa sổ vô cùng im ắng, thỉnh thoảng có âm thanh của cá quẫy lên trên mặt nước, vây cá mang theo tiếng nước nhu thuận cùng ánh nắng chói chang của mặt trời ban trưa làm cho con người ta mệt mỏi rã rời.... Nguyên Ngọ dựa vào tấm đệm phía sau châm một điếu thuốc, lưu lại phần tiểu thuyết mới viết được một nửa rồi đóng máy tính lại. Loại cảm giác nhàn hạ như ông lão tám mươi tuổi ngồi bên cửa sổ cùng với chú chó mười tám tuổi úp sấp bên chân giữa một đống bộn bề chưa xong nhưng cứ tự an ủi mình "thế thì có làm sao đâu" hết lần này đến lần khác khiến y cảm thấy thoải mái. Điếu thuốc còn chưa hút xong, tiếng bước chân bình bịch từ bên ngoài truyền vào mang theo sự hớn hở, sức chân rất khỏe, làm cho boong thuyền dưới chân y hơi lay động. Nguyên Ngọ nhắm mắt thở dài, nắm chặt điếu thuốc đang hút dở rồi dụi tắt. Khi tiếng bước chân chỉ còn cách mấy thước đột nhiên dừng lại rồi biến mất. Y đợi một lát, nhẹ nhàng bước về phía cửa sổ, thẳng tay thò ra ngoài cửa sổ túm chặt. "A!" Một chuỗi tiếng cười giòn tan vang lên, kèm theo giọng trẻ con non nớt: "Lại bị tóm rồi." Tay Nguyên Ngọ xách lên một đứa nhỏ chỉ khoảng năm sáu tuổi. "Đại Đầu, chú từng nói với nhóc là nếu cứ giữ cái chỉ số thông minh này, về sau ế chỏng ế chơ là cái chắc chưa?", Nguyên Ngọ nhìn nó, "Nhóc không biết tìm chỗ khác mà trốn à?" "Gì cơ?!" Đại Đầu ngước mắt lên. Mời các bạn đón đọc Tôi Đến Mượn Cái Bật Lửa của tác giả Vu Triết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Xứng Lứa Vừa Đôi - Tô Áng
Truyện Xứng Lứa Vừa Đôi của tác giả Tô Áng là một câu truyện thuộc thể loại ngôn tình cổ đại sủng. Nàng là tiểu thư nhà quan gia ở thượng kinh có cuộc sống bình dị nhất. Không có gì ngoài diện mạo, người duy nhất thấy ngứa mắt chính là con trai trưởng của Thừa tướng “công đức vĩ đại” đã từ hôn. Giấc mộng mười dặm hồng trang của nữ nhân ngự xà cuồng phi vỡ rồi không cách nào gắn lại, nàng thề rằng, xem truyện thì hẳn cuộc đời này không gả cho quyền quý nữa. *** Nhiêu Nhiễm là một người mặt đơ, từ lúc nàng bắt đầu nhớ được kí ức đã khắc ghi việc này. Lúc những hài tử bên cạnh đang bật cười khúc khích, khuôn mặt nhỏ của nàng vẫn lành lạnh một bên, cảm thấy những người kia sao mà ngốc đến thế. Sau đó trở lại trong phòng, nàng lặng lẽ đưa tay xoa hai quai hàm cứng thịt, hi vọng có thể khiến chúng sinh động hơn một chút. Nào có ai thích những thức bất bình thường, không mặt hay dáng dấp của Nhiêu Nhiễm đều không tệ, nhưng nàng không thích khuôn mặt không cảm xúc của mình. Nhiêu gia là tướng môn thế gia, từ ngày Khánh Nguyên triều kiến quốc đã được cha truyền con nối tước vị Quang Vũ hầu. Tôn tử các đời có sở trường binh khí, ngày cả nha hoàn trong phủ cũng có biết ít quyền cước công phu. Địa vị của Nhiêu gia trong triều cũng cực kì cao quý, không số một thì cũng là số hai. Mà Nhiêu Nhiễm, từ khi mười sáu tuổi đã biết, tương lai mình phải gả cho thái tử. Đối với chuyện tình yêu, nàng cũng không có quá nhiều ảo tưởng. Có lẽ mình sẽ gả cho một nam nhân không tính là đãng ghét, thích hợp rồi sống với nhau một đời. ... Mời các bạn đón đọc Xứng Lứa Vừa Đôi của tác giả Tô Áng.
Tình Yêu Bảy Năm - Tích Hòa
Trâu Diệc Minh, em đã theo anh bảy năm vậy mà giờ anh lại dùng số tiền này để đuổi em đi ư? Khi em đang khó khăn nhất? Đây là câu chuyện tình yêu cảm động về một người đàn ông thất tình sau khi nỗ lực trở thành giàu có ném một mớ tiền trước mặt bạn gái cũ. Có một số người “thiên lôi câu động địa hỏa” (trạng thái kích tình nóng bỏng giữa đôi tình nhân), chóng hợp vội tan thoải mái thẳng thắn. Có một số người hễ nói đến yêu đương là tính chuyện lâu dài*, con đường kết hôn này tựa như dài vặn dặm, mãi không đến được đích. (Nguyên tác là “bảy năm” hàm ý chỉ khi yêu nhau sẽ tính đến chuyện cưới nhau, chung sống lâu dài) Ngày kỷ niệm bảy năm hôm nay Giản Hinh chính thức thất tình. Những yếu tố cần thiết cho việc kết hôn là cái gì? Xe? Nhà? Tiền? Không, là bạn có yêu đối phương nhiều hơn yêu bản thân mình hay không 2. Giản Hinh tuyên bố với đám bạn thân: Tao với Trâu Diệc Minh chia tay rồi. Đám bạn thân phẫn nộ: Mày bị đá? Các chị em đánh hắn đi! Giản Hinh che mặt: Là tao đá hắn. Đám bạn thân vẻ mặt đầy thương tiếc: Giản Hinh à, đừng phùng má giả làm người mập nữa! (Ý chỉ làm việc quá khả năng của bản thân như tự lừa mình dối người). * Trâu Diệc Minh tuyên bố với đám bạn thân mình bị đá rồi, mọi người đều rớt cằm xuống: What? Đầu Giản Hinh hỏng mất rồi? Bây giờ làm sao đây? Người nào đó cực kì phẫn nộ: Tiếp tục theo đuổi đi chứ!  *** Thực ra tháng ngày của Giản Hinh khi Trâu Diệc Minh đi công tác cũng không khác thường ngày cho lắm: hàng ngày đến trường dạy học, mua đồ ăn vặt với Tăng Tuyền rồi về nhà nấu cơm, sau đó gọi điện nói chuyện với anh. Nhưng nằm trên giường một mình, cảm giác trống hoác xâm chiếm lấy cô. Không có anh ở bên, lạnh đi rất nhiều. Sớm hôm sau, Giản Hinh có một tiết học vô cùng quan trọng, Tăng Tuyền mang theo bữa sáng và rủ cô ăn cùng. Giản Hinh lắc đầu từ chối: “Tao không ăn đâu.” Bánh rán trong tay Tăng Tuyền như run lên: “Cưng à, đây là bánh rán cưng thích ăn nhất đấy! Chị phải xếp hàng đứng chờ lâu lắm đấy, đừng vì một người đàn ông mà không thèm ăn cơm chứ!” Dạ dày Giản Hinh cuộn lên, bịt mũi lại và kéo ngăn tủ ra. Tăng Tuyền không khuyên được nên đành thôi, hỏi: “Mày tìm gì đấy?” “Tao tìm thuốc.” “Thôi, đừng tìm nữa. Để tao xuống nhà ăn mua cho mày ít cháo.” Tăng Tuyền ngăn cản: “Uống thuốc cái gì, trị không trị tận gốc, mày ngồi chờ ở đây đi.” Chỉ một lát sau, Tăng Tuyền đã mang cháo về: “Ăn đi, nếu không làm sao lên lớp dạy được.” Giản Hinh bịt mũi rồi khuấy cháo lên nhưng vẫn thấy không thoải mái. Cuối cùng không còn thời gian để ra ngoài mua thuốc nữa, cô đành xốc tinh thần rồi lên lớp. Cấp trên đứng đầy dưới lớp, sau lưng Giản Hinh đổ đầy mồ hôi, khi mở máy chiếu tay run run, không hiểu sao bụng bỗng đau thắt lại, cũng may cảm giác đó không quá đau, cô có thể chịu đựng được. ... Mời các bạn đón đọc Tình Yêu Bảy Năm của tác giả Tích Hòa.
Scandal Giá Trên Trời - Liên Tâm
Đang từ đỉnh cao của sự nghiệp, giữa hào quang của danh vọng, chỉ trong một đêm, sau khi clip nóng xuất hiện, siêu sao An Dao đã rơi xuống vực sâu muôn trượng. Không một ai tin rằng cô vô tội, không một ai tin rằng cô gái trong clip không phải là cô. Tất cả đều quay lưng lại với cô, mọi cánh cửa đều đóng sập trước mặt An Dao, kể cả người quản lý bên cạnh cô bao năm nay - người cô coi như mẹ ruột cũng lạnh lùng từ chối, đẩy cô vào hang hùm miệng sói. Cô gái ấy biết lấy gì chống đỡ miệng lưỡi thế gian, dư luận cay nghiệt? Khi đó, chỉ có hai người đàn ông tin cô vô điều kiện, một người là cha cô, một người là Lăng Bách. Anh nói: “Cho dù cả thế giới đều phụ em, ít nhất vẫn còn có anh muốn bảo vệ em!”. Vừa phơi bày những mặt tối của giới giải trí vừa đem đến sự ấm áp của tình cha con, sự nồng nhiệt của tình yêu, “Scandal giá trên trời” quả một cuốn tiểu thuyết tình cảm hay, gay cấn, cuốn hút từ ngay trang đầu tiên và gây xúc động đến tận trang cuối cùng. *** Ánh đèn sáng rực, trên chiếc giường màu đỏ, An Dao ngồi nghiêm chỉnh. Lăng Bách đứng dựa cửa, bóng người cao lớn. Anh nhìn cô, khóe mắt lấp lánh nụ cười. Một hồi lạ hai hồi quen, ba hồi bốn hồi lên thẳng giường. Nghĩ tới câu này là hai má An Dao lại nóng bừng. Thực sự sắp lên giường rồi, hơn nữa, còn đường hoàng lên giường. Cô ngồi im không nhúc nhích. Lăng Bách đứng ngoài cửa hỏi: “Anh có thể chứ?” Giọng điệu là câu hỏi nhưng ánh mắt lại chứa nét cười xấu xa. Có thể chứ? Cô vờ ngu ngơ: “Có thể làm gì?” Anh không nói gì nữa, chỉ nhẹ bước tới bên cô. Hôm nay anh mặc bộ complet màu trắng, toàn thân toát lên vẻ lịch lãm. Cô nhìn anh rồi lại cúi đầu, tim đập loạn xạ. Trong ánh điện sáng rõ, Lăng Bách ngây người nhìn người con gái trước mặt, anh cúi người hôn lên má cô, làn da cô vừa mềm vừa mịn, thơm như sữa, có sức hấp dẫn lạ kì. Anh nhẹ nhàng đẩy cô nằm ra giường rồi đè lên. Hơi thở dần dần trở nên nóng hổi. ... Mời các bạn đón đọc Scandal Giá Trên Trời của tác giả Liên Tâm.
Người Thứ Ba - Lục Xu
Không biết bắt đầu từ lúc nào, "Bạch Liên Hoa" "Lục Trà Nữ" một loại từ trên Internet nhanh chóng phổ biến hẳn lên, nó thuộc về nghĩa xúc phạm, nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ trong lòng người khác tôi thuộc về loại Bạch Liên Hoa, Lục Trà Nữ, trong câu chuyện này tôi cũng là người thứ ba, người thứ ba không hẳn là người thứ ba - lời tựa. *Chú thích: - Bạch Liên Hoa chỉ những cô gái ngỡ mình trong sáng, thánh thiện, vô tội. - Lục Trà Nữ chỉ những cô gái giả bộ trong sáng, ngây thơ đi lừa đàn ông - như mấy kĩ nữ. *** Chu Tiểu Bân với Thẩm Bách Y bên nhau rất hạnh phúc, cùng trải qua hai năm, bọn họ có bao nhiêu vui vẻ, thì tôi có bấy nhiêu khó chịu. Mãi đến tận một ngày, Chu Tiểu Bân hẹn chúng tôi cùng ăn cơm, đương nhiên chúng tôi sẽ cùng đi. Ngay cả mấy người bọn anh đều cười, thật khó, Chu Tiểu Bân vẫn còn nhớ chúng tôi. Một ngày kia, Chu Tiểu Bân liên tục uống rượu, cứ liên tục uống rượu, cái gì cũng không nói, chỉ có thể uống rượu. Không ai có thể khuyên nhủ anh, kể cả tôi. Tôi muốn hỏi anh nhiều hơn, ai khiến anh đau lòng như vậy, ai khiến anh khó chịu như vậy, nói cho em, nói cho em, em sẽ đồng ý chia sẻ cùng anh. Nhưng không thể, thật sự không thể. Lão Ngũ thở dài, "Gọi điện thoại cho Thẩm Bách Y, bảo cô ấy đến đón cậu về!" Thẩm Bách Y tới rất nhanh, cô nhìn thấy bộ dáng này của Chu Tiểu Bân, nhíu mày. Chu Tiểu Bân có lẽ say, hoặc có lẽ không say, nhưng lúc Thẩm Bách Y đến, anh liền mạnh mẽ ôm lấy cô. Anh cứ ra sức ôm như vậy. Anh không ngừng nói, "Đừng đi, đừng rời bỏ anh... Đừng đi, có được hay không? ... Mời các bạn đón đọc Người Thứ Ba của tác giả Lục Xu.