Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mùa Hè Thứ Hai Của Quần Jeans May Mắn

Đây là cuốn thứ hai trong seri bốn cuốn sách về Hội chị em gồm bốn cô gái tuổi teen Lena, Tibby, Carmen và Bridget. Họ đã trưởng thành lên nhiều sau mùa hè trước cùng Cái quần may mắn và tiếp tục phải đối mặt với những tình huống mới trong mùa hè này. Bridget vẫn chưa phục hồi hẳn sau chuyện với Eric từ mùa hè trước và quyết định đến Alabama nghỉ hè ở chỗ người bà ngoại chưa từng gặp mặt. Carmen bực khi thấy mẹ mình lại hẹn hò, ngay khi nó hẹn hò lần đầu tiên. Tibby tham gia một trại làm phim và cần Cái quần giúp nó phân biệt được ai thành thật, ai giả dối. Lena shock khi thấy anh bạn trai người Hy Lạp từ mùa hè trước, Kostos, đến Mỹ. Mỗi cô gái đều cần Cái quần và cần nhau trên đường tiếp tục phát triển cá tính riêng độc đáo của mình. “Một cái hé mắt nhìn vào cuộc sống hàng ngày của những người bình thường, những người có tính cách, phong cách, tiểu sử và mơ ước riêng. Tình yêu, tình bạn, sự tận tụy và trung thực là những yếu tố rất quan trọng ở đây, và Brashares đã kết hợp lại tất cả một cách hoàn hảo.” -BookPage “Một phần tiếp nối đáng giá... đọc dí dỏm và duyên dáng.” - Voice of Youth Advocates “Chân thực và hấp dẫn.” -Publishers Weekly *** CHÚNG TA, HỘI CHỊ EM, BẰNG VĂN BẢN NÀY ĐẶT RA CÁC QUY TẮC DƯỚI ĐÂY ĐỂ QUẢN LÝ VIỆC SỬ DỤNG CÁI QUẦN DU LỊCH: 1. Không bao giờ được giặt Cái quần. 2. Không được phép xắn gấu quần lên. Rất quê. Sẽ không có lúc nào làm thế mà trông lại không quê. 3. Không bao giờ nói từ “péo” khi mặc Cái quần. Không bao giờ được có ý nghĩ “Mình béo” khi mặc Cái quần. 4. Không được để một anh chàng nào cởi Cái quần (tuy nhiên có thể tự cởi trước mặt anh chàng). 5. Không được phép ngoáy mũi khi đang mặc Cái quần. Tuy nhiên, có thể vô tình quệt lỗ mũi mà thực ra là ngoáy mũi. 6. Khi họp mặt, phải tuân theo các thủ tục khi ghi lại quãng thời gian mặc Cái quần như sau: * Ghi lại nơi thú vị nhất mà bạn đã ở khi mặc quần trên ống quần bên trái. * Ghi lại điều quan trọng nhất xảy ra với bạn trên ống quần bên phải. (Chẳng hạn như, “ Tôi đã ở cùng anh họ tôi Ivan khi mặc Cái quần Du lịch này.”) 7. Phải thường xuyên viết thư cho các chị em khác trong hội trong suốt mùa hè, cho dù bạn có vui vẻ như thế nào khi không có họ bên cạnh. 8. Phải chuyển Cái quần cho các thành viên khác trong hội theo đúng quy ước của hội. Nếu không tuân theo sẽ bị đá đít thật mạnh khi họp hội. 9. Không được nhét áo vào Cái quần và đeo thắt lưng. Xem điều 2. 10. Hãy nhớ : Cái quần = Tình yêu. Hãy yêu quý bạn bè. Hãy yêu quý chính mình. PHẦN MỞ ĐẦU Ngày nảy ngày nay có bốn cô gái cùng chung nhau một cái quần. Mỗi cô có một vóc dáng, khổ người khác nhau nhưng cái quần vừa với tất cả bọn họ. Có thể bạn cho rằng đây là một chuyện tưởng tượng tầm phào. Nhưng tôi biết đó hoàn toàn là sự thật, vì tôi chính là một trong số họ - một trong các chị em sở hữu Cái quần Du lịch. Hè năm ngoái, chúng tôi tình cờ phát hiện ra sự kỳ diệu của cái quần ấy. Lần đầu tiên trong đời, bốn chúng tôi xa nhau. Carmen đã kiếm được cái quần tại một chỗ bán đồ cũ và thậm chí còn chẳng buồn mặc thử. Đang định vứt đi thì, cũng thật tình cờ, Tibby xỏ thử. Đầu tiên là Tibby, sau đó lần lượt tới tôi, Lena, rồi đến Bridget, và Carmen. Ngay khi Carmen kéo quần lên, chúng tôi hiểu rằng có một điều kỳ diệu đang xảy ra. Một cái quần mà cả bốn chúng tôi đều mặc vừa - ý tôi là thực sự vừa vặn - thì không phải là một cái quần bình thường. Nó không hoàn toàn thuộc về thế giới của những thứ người ta có thể nhìn thấy và nắm bắt. Em gái tôi, Effie, tuyên bố không tin vào những điều kỳ diệu, và có lẽ tôi cũng thế. Tuy nhiên sau mùa hè đầu tiên với Cái quần Du lịch thì tôi đã tin. Cái quần Du lịch không chỉ là cái quần bò đẹp nhất từng thấy trên đời, mà nó còn vô cùng thoải mái, tốt bụng và thông minh. Hơn nữa, nó còn khiến bạn trông thật hấp dẫn. Chúng tôi, những thành viên của Hội chị em, đã là bạn từ trước khi có Cái quần. Chúng tôi biết nhau từ trong bụng mẹ kia. Mẹ chúng tôi học cùng một lớp aerobics dành cho các bà bầu và đều được dự kiến đến cữ vào đầu tháng Chín. Tôi cho rằng việc này có thể làm sáng tỏ đôi điều về chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều có chung cảm tưởng rằng chúng tôi đã bị cốc vào đầu quá nhiều khi ở trong bụng mẹ. Chúng tôi lần lượt ra đời trong vòng khoảng mười bảy ngày, đầu tiên là tôi, hơi sớm hơn một chút, vào cuối tháng Tám, và cuối cùng là Carmen, hơi muộn hơn một chút, vào giữa tháng Chín. Bạn có biết người ta coi chuyện sinh ra cách nhau vài phút của bọn trẻ sinh đôi quan trọng thế nào chưa? Cứ như là chuyện đó có ảnh hưởng ghê lắm ấy. Đó, chúng tôi cũng thế. Chúng tôi rút ra một kết luận có ý nghĩa hết sức quan trọng, tôi lớn nhất - là đứa chín chắn, bao bọc cả bọn, còn Carmen thì non nớt, trẻ con nhất. Mẹ chúng tôi trở nên thân thiết với nhau. Cho tới tận khi đi học mẫu giáo, tuần nào chúng tôi cũng chơi cùng nhau khoảng ba ngày. Các bà mẹ tự gọi chính mình là những nhân vật tháng Chín, và rốt cuộc, chuyển lại cái tên ấy sang chúng tôi. Mẹ chúng tôi thường tụ tập ở sân nhà một trong bốn mẹ, cùng nhau uống trà đá và ăn cà chua bi. Chúng tôi chỉ có chơi và chơi suốt, thi thoảng cũng choảng nhau chút xíu. Thành thật mà nói thì ngay từ hồi đó tôi đã nhớ là mẹ của các bạn cũng như mẹ mình vậy. Chúng tôi, bốn cô con gái, đôi khi tưởng nhớ về thời kỳ đó như một thời vàng son. Dần dần, khi chúng tôi lớn lên, tình bạn của các bà mẹ chúng tôi không còn như xưa. Rồi mẹ của Bee qua đời, vậy là có một lỗ hổng lớn mà không ai biết cách lấp đi cả, hoặc có lẽ không ai có đủ dũng cảm để làm thế. Từ bạn bè có vẻ như không đủ để miêu tả những gì chúng tôi cảm thấy về nhau. Khi bốn đứa nói chuyện chúng tôi thường quên mất ai bắt đầu từ đâu và người khác kết thúc chỗ nào. Khi Tibby ngồi cạnh tôi trong rạp chiếu phim, nó đá gót vào cẳng chân tôi mỗi khi phim đến những đoạn buồn cười hay đáng sợ. Thường thì tôi chẳng để ý gì cho đến khi vết bầm tím xuất hiện ngày hôm sau. Trong giờ học lịch sử, Carmen thường lơ đễnh véo lớp da ở khuỷu tay tôi. Bee tựa cằm vào vai tôi khi tôi cố gắng cho nó thấy cái gì đó trên máy vi tính, lập cập hai hàm răng vào nhau khi tôi quay sang giải thích điều gì đó. Chúng tôi giẫm lên chân nhau không biết bao lần (và, ừ thì đúng, tôi có bàn chân cũng hơi to thật). Trước khi Cái quần Du lịch xuất hiện, chúng tôi không biết phải làm thế nào để được ở bên nhau trong những lúc chia xa. Chúng tôi không nhận ra rằng mình đã lớn hơn, khỏe hơn, cao hơn trong khoảng thời gian ở bên nhau. Chúng tôi học được điều đó từ mùa hè đầu tiên ấy. Suốt cả năm, chúng tôi chờ đợi và tự hỏi không biết mùa hè thứ hai sẽ ra sao. Chúng tôi học lái xe, cố gắng lo học hành và chuẩn bị cho kỳ thi PSAT(1). Effie đã yêu (vài lần) còn tôi thì đang cố thoát khỏi tình yêu. Brian trở thành một hình ảnh quá thường thấy ở nhà Tibby, còn Tibby thì ngày càng ít muốn nói về Bailey hơn. Carmen và Paul thì từ anh em con bố dượng và mẹ kế đã chuyển thành bạn bè. Tất cả chúng tôi đều lo lắng và yêu thương để mắt đến Bee. Trong khi chúng tôi đang mỗi người một việc thì Cái quần nằm lặng lẽ ở tầng trên tủ quần áo của Carmen. Chúng tôi thống nhất quan điểm, đó là một Cái quần mùa hè. Chúng tôi luôn tính cuộc đời mình bằng mùa hè. Ngoài ra, với quy ước không được giặt, chúng tôi không muốn dùng Cái quần nhiều quá. Nhưng không một ngày mùa thu, mùa đông hay mùa xuân nào trôi qua mà tôi không nghĩ về Cái quần, đang nằm cuộn tròn trong tủ của Carmen, an toàn tích lũy khả năng kỳ diệu của nó để sẵn sàng khi chúng tôi cần. Mùa hè này bắt đầu không như mùa hè trước. Trừ Tibby chuẩn bị theo học chương trình làm phim tại một trường cao đẳng ở Virginia, còn lại, chúng tôi đều nghĩ mình sẽ ở nhà. Tất cả đều háo hức muốn xem Cái quần làm những gì khi không bị mang đi du lịch. Nhưng những kế hoạch của Bee chẳng bao giờ nguyên xi như ban đầu. Vậy là, ngay từ đầu, mùa hè đã không diễn ra như chúng tôi mong đợi. Mời các bạn đón đọc Mùa Hè Thứ Hai Của Quần Jeans May Mắn của tác giả Ann Brashares.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ly Rượu Pha Vội - James Patterson
Cuốn tiểu thuyết Ly Rượu Pha Vội của James Patterson có đầy đủ yếu tố hành động, hồi hộp, ly kỳ và lãng mạn. Laurent Stillman là một cảnh sát thành đạt, có một cuộc sống hôn nhân tuyệt vời “là một cặp vợ chồng yêu nhau đến rồ dại và là những người bạn thân thiết nhất, là những người có thể chết cùng nhau như Romeo và Juliet”. Khi tình cờ thấy chồng đi cùng một người phụ nữ khác, Laurent thất vọng và thèm khát trả thù. Chấp nhận ly rượu pha vội, đêm ngoại tình duy nhất đã đẩy cuộc đời chị vào rẽ ngoặt bất ngờ, đe dọa nhấn chìm sự nghiệp, hôn nhân và cả tính mạng. *** Trong đêm hẹn hò với Scott, Laurent đã nhìn thấy Paul, chồng mình tìm đến nhà Scott và đánh nhau với anh ta. Sáng hôm sau, khi hay tin Scott đã bị giết, Laurent nghĩ là do chồng ghen tuông giết chết tình địch nên đã tìm mọi cách xóa dấu vết, ngăn cản cuộc điều tra của đồng đội. Nhưng cô không ngờ, người mà mình quan hệ để trả đũa chồng lại là một cảnh sát biến chất, đã bắt tay cùng một băng đảng tội phạm. Trong quá trình điều tra băng đảng này, Laurent phát hiện ra chồng mình có một gia đình khác và là một tên cướp sừng sỏ. Cô phải làm thế nào để thoát ra khỏi mớ bòng bong mà mình đã góp phần tạo ra? *** Tác giả    Nhà văn James Patterson sinh ngày 22 tháng 3 năm 1947 tại thành phố Newburgh, bang New York. Ông từng tốt nghiệp cử nhân về tiếng Anh ở trường cao đẳng Manhattan và tiếp theo, đã bảo vệ thành công luận văn thạc sĩ cũng về tiếng Anh ở Trường Đại học Tổng hợp Vanderbilt. Năm 1971, Patterson được nhận vào làm tại Công ty Quảng cáo James Walter Thompson. Chính ở đây nhà văn tương lai đã được thăng tiến rất mau lẹ trong công việc, từ một nhân viên bình thường lên tới giám đốc. Ngay khi đang làm quảng cáo, Patterson đã thử viết văn. Tiểu thuyết đầu tay của ông là Con số Thomas Berryman thoạt tiên đã bị nhiều nhà xuất bản từ chối. Mãi tới năm 1976, Con số Thomas Berryman mới được nhà xuất bản Little Brown nhận in và sau đó, chính nó đã trở thành sách best-seller và được trao giải thưởng mang tên nhà văn Edgar (mang tên nhà văn Mỹ nổi tiếng Edgar Poe) dành cho tác phẩm đầu tay xuất sắc. Trong gần hai mươi năm sau đó, Patterson đã kết hợp hoạt động của một giám đốc hãng quảng cáo với công việc của một ngôi sao mới nổi trong làng nghệ thuật giải trí. Và rất thành công. Mời các bạn đón đọc Ly Rượu Pha Vội của tác giả James Patterson.
Sống Đọa Thác Đày - Mạc Ngôn
Cảm giác đầu tiên của tôi khi cầm quyển sách lên là nặng, nặng từ cái trọng lượng ngót một cân và cái bìa tối màu nặng đi, nặng từ cái tên mượn lời Tam Hợp đạo cô phán về cuộc đời chìm nổi của Kiều nặng lại. Nhưng may quá, giọng văn chả có gì cao siêu nhưng rất uyển chuyển linh hoạt của Mạc Ngôn lại khiến nửa thế kỷ đầy những biến động lịch sử khốc liệt của nước Trung Quốc trôi qua trước mắt độc giả vừa như thực lại vừa như mộng.  Đầu tiên là mộng, người đọc đi theo linh (hay oan) hồn của địa chủ Tây Môn Náo mới bị xử bắn xuống xếp hồ sơ trình Diêm Vương duyệt dự án đầu thai. Tiếp theo là thực, hồn của Tây Môn Náo quay trở về đúng ngôi nhà của mình, đầu thai vào kiếp lừa, chứng kiến cảnh vợ mình thành vợ người khác, con mình thành con người khác… Rồi kiếp lừa qua hết lại tới kiếp trâu, lợn, chó…, Tây Môn Náo trong lốt lừa, trâu, lợn… vẫn gắn bó với những con người trong ngôi làng ở vùng Đông Bắc Cao Mật ấy, cùng họ đi qua những cột mốc thời gian tính bằng sự kiện, Đại Nhảy Vọt cuối thập kỷ 50, Cách mạng Văn hóa cuối thập kỷ 60 - đầu 70, Cải cách Khai phóng những năm 80...  Không chịu uống canh Mạnh bà để quên quá khứ, những ký ức của địa chủ - lừa - trâu - lợn - chó cứ chồng chất lên nhau, cuối cùng dồn lại ở thân xác yếu ớt của một cậu bé sinh ra trong những năm cuối cùng của thiên niên kỷ… Cậu bé ấy có quan hệ thế nào với địa chủ Tây Môn Náo đã chết từ 50 năm trước, cậu bé ấy có đem những ký ức chồng chất kia trải ra cho ai thấy hay không, tôi nghĩ bạn hãy tự tìm hiểu thì hay hơn. Trong khuôn khổ bài bình sách vô vị này, cái tôi nên và có thể đề cập đến chắc chỉ là phong cách văn chương.  Đọc cuốn sách này, một lần nữa tôi lại bị tác giả lôi xềnh xệch vào cái vùng đất quê hương thân thiết của ông ta. Tính ra, vố này là vố thứ ba thứ tư gì đó rồi tôi cũng như các bạn đọc phải cùng Mạc Ngôn về cái huyện mà chính tay ông ta đã tả rằng “không nơi nào trên trái đất lại đẹp nhất và xấu nhất như Cao Mật”. Tưởng là lần này hết cái để khám phá rồi, hóa ra không phải. Nếu như trước kia tôi say sưa với cảnh cánh đồng cao lương bạt ngàn dậy sóng hay những người đàn bà man dại nhà Thượng Quan thì giờ đây lại mê mải trong rừng hoa hạnh trắng xóa và những người đàn ông mang dòng máu Tây Môn… Khi đọc  Đàn hương hình, tôi biết một Cao Mật trong những năm cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX, tới cuốn này, Cao Mật lại thuộc về nửa cuối thế kỷ XX...  Và cũng như các tiểu thuyết nổi tiếng khác của mình, trong  Sống đọa thác đày, Mạc Ngôn vẫn dạy cho người ta những bài học lịch sử qua những mảnh đời rất nhỏ. Tây Môn Lừa đã gõ móng qua những năm cải cách ruộng đất rồi kháng Mỹ viện Triều và nhà nhà luyện thép, Tây Môn Chó thì sủa vang trong khung cảnh phố huyện thời mở cửa đầu tư rồi xử tử hình quan chức tham nhũng… Trong truyện Mạc Ngôn, chẳng có một cá nhân nào thoát khỏi những rung động phát ra từ vòng quay của bánh xe lịch sử. Họ chỉ có thể sống bám vào bánh xe ấy, rồi khi mỏi mệt thì sẽ tự động buông thân xác già nua xuống chiếc huyệt đã đào sẵn, như Mặt Xanh và Tây Môn Chó đã làm.  Hơn 800 trang sách với 6 kiếp sinh tử bì lao qua 50 năm tưởng dài vậy nhưng cũng trôi qua thật nhanh, hơn 800 chữ bình luận hời hợt trôi qua còn nhanh hơn nữa. Điều cuối cùng tôi muốn nói là một lời chê và một chuyện bên lề. Lời chê dành cho bản dịch, một số chỗ mang văn phong miền Nam không thực sự phù hợp với bối cảnh Cao Mật (vốn ở phía đông bắc Trung Quốc) và một vài nhầm lẫn không đáng có như anh em cùng mẹ khác cha lại viết thành cùng cha khác mẹ. Còn chuyện bên lề dành cho tác giả: Mạc Ngôn hoàn thành tiểu thuyết này trong có 43 ngày. Tất nhiên, để có được 43 ngày ấy, cái ông họ Quản[3] này đã phải trải qua bao nhiêu đơn vị 43 dài dằng dặc khác thì nào ai mà biết!  *** Đây là tiểu thuyết của nhà văn Mạc Ngôn đang gây xôn xao dư luận và cũng là cuốn sách đầu tiên ông viết tay, vứt bỏ máy tính, gồm 49 vạn từ. Tốc độ sáng tác rất nhanh, chỉ trong 43 ngày nhưng có thể tổng kết được những kinh nghiệm sống tích lũy được suốt 43 năm qua. Bộ tác phẩm của nhà văn Mạc Ngôn gồm: - Châu Chấu Đỏ, - Bạch Miên Hoa, - Trâu Thiến, - Con Đường Nước Mắt, - Ma Chiến Hữu, - Hoan Lạc, - Người tỉnh nói chuyện mộng du Mời bạn đón đọc Sống Đọa Thác Đày của tác giả Mạc Ngôn.
Trâu Thiến - Mạc Ngôn
Nhà văn Mạc Ngôn từng được thế giới biết đến qua tác phẩm Cao lương đỏ. Bộ phim cùng tên do đạo diễn nổi tiếng Trương Nghệ Mưu chuyển thể từ tác phẩm này đã đoạt giải “Cành cọ vàng” tại Liên hoan phim Canne năm 1994. Trong “Trâu thiến”, cảnh hơn ba trăm cán bộ công chức của “công xã” ngộ độc do tranh ăn thịt con trâu thiến bị chết của dân không chỉ là sự mỉa mai tệ nạn các quan ăn tham phần của dân. Mạc Ngôn viết: “Một chuyện kinh động đất trời, kinh động nhân tâm…đến cả ủy ban cách mạng trung ương… Theo phân tích của các chuyên gia phá án, kẻ gây án có khả năng là những đặc vụ được phái đến từ Quốc Dân Đảng Đài Loan, tất nhiên cũng không ngoại trừ là thuộc giai cấp đối kháng ẩn tàng trong nước…Các thôn tiến hành quản thúc thật chặt bốn thành phần phản động trong thôn mình, ngay cả chuyện đi đái đi ỉa cũng phải có dân quân kèm…”.  Như thế, đâu chỉ là chuyện “trâu thiến” nữa. Chưa hết, khi chuyên gia thiến trâu dọa người phụ trách chăn nuôi ở thôn rằng “thiến xong con trâu, tôi sẽ thiến nốt ông luôn” thì không ngờ kẻ bị dọa cười to: “Thiến tôi thì đâu cần đến tay bác sĩ thú y như ông…” vì lão đã nhờ bệnh viện thiến để thực hiện sinh đẻ có kế hoạch! Lại không còn là chuyện trâu thiến nữa, mà dính đến vấn đề tăng dân số đang làm Trung Quốc đau đầu… *** Bộ tác phẩm của nhà văn Mạc Ngôn gồm: - Châu Chấu Đỏ, - Bạch Miên Hoa, - Trâu Thiến, - Con Đường Nước Mắt, - Ma Chiến Hữu, - Hoan Lạc, - Người tỉnh nói chuyện mộng du Mời bạn đón đọc Trâu Thiến của tác giả Mạc Ngôn.
Đại Mạc Thương Lang tập 2 - Nam Phái Tam Thúc
Tên eBook: Chuyến bay tuyệt mệnh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nam Phái Tam Thúc Thể loại: Phiêu lưu, Mạo hiểm, Kỳ bí, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Bộ sách: Đại mạc Thương Lang (Tập 2) Người dịch: Vũ Như Lê Kích thước: 13.5 x 20.5 cm Số trang: 555 Ngày xuất bản: 15/01/2015 Giá bìa: 120.000 ₫ Công ty phát hành: Tân Việt Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: Lâm Ngọc Anh Type   hanykata: 1-17 Smiley Su: 18-30 jooie: 31-48 koi_fish: 49-hết   Beta: kararoxbee Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: http://www.luv-ebook.com Giới Thiệu: “Là thành viên tốp thám trắc địa chất đầu tiên của Trung Quốc, tôi từng gặp rất nhiều chuyện không thể tin nổi, nhưng cuộc hành trình thăm dò địa chất trong cánh rừng rậm nguyên sinh giữa biên giới Trung Quốc và Mông Cổ vào năm 1962 đã vượt qua cực hạn tưởng tượng của tôi.   Tôi không biết giờ đây thốt ra từ ‘vĩnh viễn không thể quên’ là may mắn hay không may mắn nữa!   Một chiếc máy bay ném bom của Nhật xuất hiện một cách quái dị dưới lòng đất sâu 1.200 mét là âm mưu của con người hay hiện tượng siêu nhiên?   Điều gì đã thúc giục chúng tôi thâm nhập lòng đất điều tra chân tướng sự thật? Trách nhiệm ư? Hay chính là lòng hiếu kỳ? Thực ra đến giờ phút này, tôi vẫn không thể phân biệt rõ ràng!” *** Chuyến bay tuyệt mệnh   Bí mật được hé mở. Cuốn phim quay cảnh máy bay của quân đội Nhật bay xuống vực sâu và bất ngờ gặp một bóng người khổng lồ dưới lòng đất. Sự kinh hoàng khiến ba thành viên sống sót không ý thức được rằng họ đang rơi vào bẫy của kẻ giấu mặt.   Bẫy kế tiếp bẫy buộc họ phải bước chân vào lãnh địa cấm. Cũng tại đây, họ bất ngờ gặp một người ngỡ như không thể gặp - Viên Hỷ Lạc. Cuộc rượt đuổi với Viên Hỷ Lạc khiến họ chạm trán với những điều khủng khiếp ẩn giấu trong con đập…   Sau cuộc đấu trí cam go, “tôi” và Viên Hỷ Lạc đã vượt qua cạm bẫy và an toàn thoát ra ngoài. Những tưởng hành trình đầy nguy hiểm của họ đã kết thúc, nhưng chẳng ngờ đó chỉ là khởi đầu cho một cuộc phiêu lưu sóng gió và kì quái hơn. Cuộc phiêu lưu trên chiếc máy bay không ngừng lặp lại nhiệm vụ đưa những con người tham vọng và tò mò đi gặp tử thần…   Liệu “tôi” có thể tác động được diễn tiến của quá trình và kết thúc tấn bi kịch này không hay anh càng gỡ càng rối, càng sa chân vào mớ bòng bong vô cùng vô tận của thời gian? Tác giả Nam Phái Tam Thúc   Nam Phái Tam Thúc có tên thật là Từ Lỗi, hiện sống ở Hàng Châu. Anh là người sáng lập ra trường phái tiểu thuyết Nam Phái và được mệnh danh là tiểu thuyết gia viết truyện giàu kịch tính, giàu trí tưởng tượng nhất Trung Quốc.   Nam Phái không chỉ là biệt danh của tác giả mà còn là tên của một trường phái tiểu thuyết đang thịnh hành ở Trung Quốc. Đó là trường phái mở ra một quan niệm hoàn toàn mới: "Hãy để trí tưởng tượng đạt tới cực hạn!", trường phái này sáng tạo nên một mô thức viết truyện theo lối tự do, với mô thức ấy các tác giả có thể thỏa sức viết ra những điều mình khát vọng nhất, viết ra những chuyện kỳ bí, phi thực tế nhất...   Anh đến với văn học mạng một cách tình cờ vào năm 2006 nhưng không ngờ đây lại là một duyên may, bởi nó đưa anh lên ngôi vị “Nhà văn giàu nhất Trung Quốc” vào năm 2011 với số thuế nộp cho nhà nước là 1580 vạn Nhân dân tệ (tương đương 55 tỷ 300 triệu VND). Từ đó trong con mắt của rất nhiều người, tiểu thuyết Trung Quốc chỉ còn tồn tại hai trường phái đó là Nam Phái và phi Nam Phái.   Đại Mạc Thương Lang là tác phẩm của cá nhân Nam Phái Tam Thúc nhưng thuộc quyền sở hữu của Nam Phái tiểu thuyết đường hội. Bộ tiểu thuyết hai tập này được xuất bản vào tháng 3 năm 2010 và trở thành màn chào hỏi thuyết phục nhất của Nam Phái đường hội. Tiểu thuyết của Nam Phái khiến độc giả hiểu thế nào là một tiểu thuyết dũng mãnh và thế nào là một tác giả cá tính! Mời các bạn đón đọc tập tiếp theo trong bộ Đại Mạc Thương Lang, Chuyến Bay Tuyệt Mệnh.