Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đêm Đen Buông Xuống (Dean R Koontz)

Dean Koontz, sinh ngày 9 tháng 7 năm 1954 tại Everett, Pennsylvania, Hoa Kỳ. Ông tốt nghiệp Đại học Shippensburg Pennsylvania vào năm 1967, sau đó ông là giáo viên dạy tiếng Anh tại trường trung học Mechanicsburg ở Mechanicsburg, Pennsylvania. Là nhà văn chuyên viết về thể loại li kì, khoa học viễn tưởng. Ông viết viết tiểu thuyết để người đọc quên mình và rơi vào thế giới đầy mạo hiểm và kinh dị, giao dịch với thế giới khoa học viễn tưởng, du lịch vượt thời gian, đồng hành cùng kẻ giết người...

Một số tiểu thuyết của Dean Koontz được New York Times đánh giá là một trong những sách bán chạy nhất (Lightning, Midnight, Cold Fire, Hideaway, Dragon Tears, Intensity và Sole Survivor)... Sớm nổi tiếng trong sự nghiệp của mình, Dean Koontz đã viết dưới nhiều bút danh, bao gồm: Deanna Dwyer, K. R. Dwyer, Aaron Wolfe, David Axton, Brian Coffey, John Hill, Leigh Nichols, Owen West, Richard Paige, Leonard Everett.

Có thể cái tên Dean Koontz không đủ để gợi nhắc cho người đọc biết ông là ai, nhưng những cuốn sách của ông lại vô cùng quen thuộc với độc giả. Dean Koontz có một sự nghiệp văn học đồ sộ với hàng chục tiểu thuyết và truyện ngắn, bao gồm cả tiểu thuyết viễn tưởng. Những tác phẩm của ông đã bán được hơn 450 triệu bản trên toàn thế giới kể từ lần xuất bản đầu tiên năm 1968.

Những tác phẩm đã xuất bản tại Việt Nam:Frankenstein,

Giao Lộ Sinh Tử (Odd Thomas #1), Tìm mua: Đêm Đen Buông Xuống TiKi Lazada Shopee

Bóng Ma Trong Gương (The Face),

Đêm Đen Buông Xuống (Dark Fall)

Thập Đại Tùng Thư - 10 Đại Hoàng Đế Thế Giới

***

1 giờ 12’ sáng thứ tư ngày 8 tháng 12.

Penny Dawson thức giấc và nghe trong đêm có một tiếng động vụng trộm lén lút.

Bé tưởng mình vẫn đang mơ. Lúc nãy, trong giấc ngủ bé đã mơ thấy các chú ngựa và đó là giấc mơ tuyệt vời nhất trong suốt quãng đời ngắn ngủi mười một năm của bé. Bé cố ngủ lại để trở về với giấc mơ dịu dàng đó, nhưng tiếng động lạ thường làm bé khiếp sợ. bé thầm nghĩ: Hẳn đó chỉ là tiếng động gây ra bởi con ngựa trong giấc mơ của bé hoặc tiếng rơm rạ trong chuồng ngựa và chẳng có gì để phải hốt hoảng. Tuy vậy, ý nghĩ đó không làm bé an tâm; bé không thể tin cái tiếng động lạ lùng đó xuất phát từ giấc mơ và vì thế bé sực tỉnh hẳn.

Tiếng động đó xuất phát từ giường Davey ở cuối căn phòng! Nhưng đó chẳng phải là tiếng khò khè của đứa bé trai đang ngủ sau bữa ăn tối no nê. Đó là thứ tiếng xuẫn động, vờ vĩnh. Rõ ràng là thế.

Penny thầm nghĩ: Không biết thằng bé đang giở trò gì đây?

Cô bé ngồi dậy và nhướng mắt nhìn vào bóng đêm dày đặc nhưng không thể trông thấy gì. Bé ngẩng đầu, lắng tai nghe ngóng.

Sự tĩnh mịch của đêm bị phá vỡ bởi tiếng rì rào, một tiếng thở dài. Rồi im bặt. Penny nín thở, cố lắng tai nghe cho rõ.

Một tiếng rít. Rồi một thứ tiếng giống như tiếng cào hoặc tiếng cọ xát.

Tối đen như mực, nhưng cửa phòng vẫn để hé mở. Hai đứa bé luôn để cửa mở khi ngủ để cha chúng có thể nghe thấy tiếng, trong trường hợp chúng thức giấc và gọi bố. Tuy nhiên, mọi ngọn đèn trong căn hộ đều tắt cả.

Penny gọi nhỏ:

— Davey?

Không có tiếng trả lời.

— Davey, em đó hả?

Hou-Hou. Hou-Hou...

— Thôi đi Davey!

Vẫn không có tiếng trả lời.

Penny thầm nghĩ: Bọn nhóc bảy tuổi quá tinh nghịch đến mức không thể chịu nổi. cô bé nói:

— Nếu em còn tiếp tục chơi cái trò ngu xuẩn đó thì em sẽ biết tay chị!

Một tiếng động khô khốc, tựa như chiếc lá vàng bị bàn chân ai giẫm và thứ tiếng động đó đang tiến gần lại.

— Này Davey, chớ có làm trò quỷ quái!

Và tiếng động lại càng gần hơn! Một cái gì đó đang đi ngang qua căn phòng, hướng về cái giường. Penny biết đó không phải Davey bởi thằng bé còn quá nhỏ để có thể đùa dai ở mức độ tài tình như vậy.

Tim Penny đập nhanh trong lồng ngực khi cô bé cho rằng đây có thể là mơ, tựa như giấc mơ về ngựa ban nãy, nhưng lần này thì không êm ái chút nào.

Nhưng đồng thời Penny biết rõ mình đang tỉnh.

Cô bé chảy nước mắt khi nhìn chăm chăm vào bóng tối. Bé đưa tay bật cây đèn ngủ ở đầu giường nhưng trong một lúc lâu, bé không tìm được công tắc. Bé vô vọng sờ soạng trong bóng tối.

Giờ đây, có thứ âm thanh êm nhẹ đang phát ra cạnh giường bé. Cái vật đó đang ở rất gần!

Cuối cùng, bàn tay bé đã chạm được công tắc đèn. Ánh sáng tỏa xuống giường và sàn nhà. Chẳng thấy một sinh vật đáng sợ nào trong vùng sáng cả. Tuy sánh sáng không đủ mạnh để đẩy lùi toàn bộ bóng tối nhưng cũng đủ để Penny hiểu rằng chẳng có gì nguy hiểm và đáng sợ. Ở giường bên kia, Davey đang ngủ ngon lành.

Penny không còn nghe thấy tiếng động lạ nữa. Nhưng bé đã biết đây không phải mình tưởng tượng và bé cũng không phải loại người chỉ biết tắt đèn rồi trùm kín chăn để quên đi mọi chuyện. Bố thường bảo bé là người tò mò nhất trên đời mà! Và thế là bé tung chăn, ra khỏi giường và đứng lặng im để nghe ngóng.

Không một tiếng động.

Penny bước về phía giường Davey để nhìn kỹ thằng bé hơn. Ở đây tuy không sáng lắm, nhưng đủ để bé thấy Davey đang ngủ say. Penny cúi người để xem đôi mi của Davey có xao động không và cô bé biết thằng bé không hề giả vờ ngủ.

Tiếng động lại phát ra từ phía sau Penny.

Cô bé quay phắt lại.

Lúc này, tiếng động phát ra từ dưới giường. Đó là thứ tiếng nghe như tiếng rít, tiếng cào cào hoặc như tiếng cái lúc lắc ngân lên nhè nhẹ, không ồn lắm những cũng chẳng êm tai.

Cái vật dưới giường hình như hiểu rõ Penny đang nghĩ gì và nó cố ý gây ra tiếng động để trêu chọc, dọa dẫm bé!

Penny nghĩ thầm: Hẳn vật đó không phải ông Ba Bị đi. Chuyện ông ba bị chỉ mỗi Davey mới tin...chứ Penny này thì lớn rồi mà. Chắc là con chuột. Đúng vậy!

Penny cảm thấy đôi chút nhẹ nhõm. Bé không thích chuột, nhất là khi chúng chui xuống giường để phá phách. Nhưng một chú chuột nhắt thì không việc gì phải sợ chứ!

Penny đứng như thế một lúc, tự hỏi bây giờ mình nên làm gì.

Cuối cùng bé nghĩ đến bố.

Penny không muốn đánh thức bố dậy khi mà bé chưa biết chắc đó có phải chuột hay không. Nếu bố sang mà không nhìn thấy con chuột nào chẳng phải mất mặt lắm sao? Trong hai tháng nữa, bé sẽ được mười hai tuổi và điều mà bé ghét nhất là bị xem như con nít.

Bé biết mình không thể nhìn xuống dưới giường bởi dưới đó quá tối, đã vậy còn bị chăn mền che khuất.

Vật dưới giường (hay con chuột) rít lên rồi phát ra tiếng ùng ục như tiếng người, thứ tiếng khàn đục, lạnh lùng, hung dữ, như muốn nói với Penny bằng một thứ ngôn ngữ mà cô bé không thể hiểu.

Penny thắc mắc, không biết con chuột có thể gây ra tiếng động như vậy chăng?

Rồi bé nhìn sang Davey. Thằng nhóc đang ngủ, nơi góc tường cạnh giường nó là cây gậy bóng chày bằng nhựa. Penny cầm lấy.

Dưới giường, cái tiếng động lạ lùng khó chịu đó - thứ tiếng rít - cào - cọ xát - vẫn liên tục vang lên.

Penny đi về phía giường và quỳ xuống. Bé cầm gậy bóng chày trong tay, hất mớ chăn mền lên. Không thể nhìn thấy gì: dưới giường tối thui như hang động.

Tiếng động ngưng hẳn.

Penny cảm thấy khiếp đảm. Bé tưởng chừng như có cái gì đó núp trong bóng tối rình rập bé... một cái gì đó không phải chuột... Một cái gì đó biết rằng bé chỉ là đứa bé gái nhỏ... Một cái gì đó quỷ quái, xảo trá, có thể vồ lấy bé mà nuốt chửng!

Rồi bé thầm nghĩ: Đó chỉ là ý tưởng của một đứa con nít!

Bé cắn môi, dứt khoát không thể cam chịu như vậy. Rồi bé dùng gậy bóng chày quơ lung tung dưới giường nhằm để con chuột kêu lên hoặc buộc nó phải chạy ra.

Khổ nỗi, có cái gì đó đã bấu vào đầu cây gậy! Penny cố đẩy nó ra nhưng không thể được. Bé cố lắc mạnh cây gậy, vặn vẹo đủ kiểu nhưng không bứt ra được.

Thế rồi bỗng nhiên, cây gậy vuột khỏi tầm tay bé và biến mất dưới giường trong một tiếng động khô đục. Penny ngã bật ra sau, chạm vào giường Davey, vậy mà bé tưởng mình bất động. chỉ mới vài giây trước, bé đã quỳ bên giường Davey nhìn thằng nhóc ngủ. Vậy mà bây giờ, đầu bé đập xuống trên tấm nệm của giường nó. Trong giấc ngủ, Davey ú ớ vài tiếng, thở dài rồi lại tiếp tục say ngủ.

Dưới giường Penny, chẳng còn một tiếng động nào nữa.

Giờ đây, Penny đang nghĩ đến chuyện kêu cứu bố. Cô bé gào lên nhưng tiếng kêu chỉ vang vang trong tâm trí. ‘Ba, ba, ba ơi!’, không một thanh âm nào thoát ra. Trong phút chốc bé hoàn toàn chết lặng.

Ánh đèn bỗng dưng nhấp nháy. Sợi dây đèn được cắm vào một ổ điện phía sau giường và cái vật đó đang tìm cách rút sợi dây.

“Ba!” Penny rốt cuộc thốt lên nhưng chỉ là tiếng thì thào bị bóp nghẹn.

Cây đèn nhấp nháy một lúc rồi tắt ngấm.

Một lần nữa, căn phòng lại chìm vào bóng tối. Penny nghe có sự chuyển động. Cái vật đó đã ra khỏi gầm giường và chạy trên sàn.

“Ba ơi!”, Penny lại gào lên.

Nhưng vẫn chỉ là tiếng thều thào. Cổ họng cô bé khô khốc. Bé cố nuốt nước bọt để cổ họng thông thoáng.

Có tiếng ken két.

Nhìn chăm chăm vào bóng đèn bằng đôi mắt sợ hãi, Penny bắt đầu run rẩy và thốt lên những tiếng kêu nho nhỏ.

Thế rồi bé hiểu ra rằng tiếng ken két là tiếng cái bản lề cửa bị khô dầu.

Bé đoán rằng cái cửa đang chuyển động tuy không nhìn thấy, cánh cửa vốn hé mở và giờ đây, nó được mở toang. Không còn tiếng ken két cũng như cái tiếng rít - cào bí ẩn đó đang xa dần. Dẫu sao, cái vật đó sẽ không tấn công bé.

Bây giờ, nó đang ở ngưỡng cửa.

Bây giờ, nó đang ở ngoài hành lang.

Bây giờ, nó đang cách cánh khoảng ba bốn bước.

Và... nó đi rồi!

Những giây phút trôi qua chậm như cả thế kỷ.

Đó không phải chuột, cũng không phải mơ.

Thế thì là cái gì nhỉ?

Cuối cùng, Penny nhổm dậy. Đôi chân bé mềm nhũn. Bé bước đi, dò dẫm trong bóng tối để tìm cây đèn ngủ ở đầu giường Davey. Công tắc phát ra tiếng kêu “tách" và ánh sáng tỏa xuống đứa bé trai đang ngủ. Penny vội vàng đưa tay đẩy chụp đèn sang một bên.

Rồi bé đi về phía cửa, đứng im mà lắng nghe. Tất cả đều im lặng. Vẫn còn run rẩy, bé đóng cửa lại rồi chùi hai tay ướt đẫm mồ hôi vào áo ngủ. Giờ đây căn phòng đã đủ sáng để bé có thể trở lại giường. Bé khom người nhìn xuống dưới giường một lần nữa. Chẳng còn gì đáng sợ nữa rồi. Bé cầm lấy cây gậy bóng chày: đầu cây gậy đã bị khoét sâu bởi những lỗ nhỏ. Penny thắc mắc không hiểu nó bị đục thủng bởi cái gì? Móng vuốt à?

Penny vặn người để cắm lại sợi dây đèn đã bị rời ra khỏi ổ. Rồi bé tắt cây đèn ngủ trên đầu giường Davey.

Ngồi ở đầu giường, bé nhìn chăm chăm cái cửa đang đóng kín một lúc. Cuối cùng bé thốt lên:

“Chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ?"

Càng suy nghĩ bé càng thấy sự việc vừa xảy ra thật không thực tế. Có thể cây gậy bóng chày đã bị vướng trong giắt lò xo giường và bị mớ đinh ốc ở đó đâm thủng chăng? Còn cái cửa có thể bị gió đẩy ra cũng không chừng?

Có thể lắm chứ...

Cuối cùng, không dằn được sự tò mò, bé đứng dậy, đi ra hành lang, bật đèn sáng rồi cẩn thận đóng cửa lại.

Yên lặng...

Như thường lệ, cánh cửa phòng bố vẫn mở hé. Bé thò đầu vào nghe ngóng. Có tiếng ngáy đều đều của bố, ngoài ra chẳng còn tiếng động gì khác lạ. Một lần nữa, bé nghĩ liệu mình có nên đánh thức bố dậy không. Bố là sỹ quan cảnh sát: trung úy Jack Dawson. Và bố có súng. Nếu thực sự căn hộ này bị xâm nhập thì bố sẽ bắn kẻ thù ngay. Nhưng nếu bé đánh thức bố rồi sau đó không phát hiện được gì thì bố sẽ xem bé như trẻ con cho xem. Nếu thế thì xấu hổ lắm! Nghĩ đến đó, bé thở dài và trở về phòng. Hồi hộp, bé đi dọc hành lang, đến cửa chính để kiểm tra: cửa đã khóa kỹ. Nơi mắc áo gắn trên tường, gằn cửa, có treo cây dù. Bé cầm lấy nó, chĩa cái mũi nhọn về phía trước, đi vào phòng khách, bật sáng đèn và quan sát mọi nơi. Rồi bé sang phòng ăn và căn bếp nhỏ hình chữ L.

Không có gì khác thường cả.

Phía trên bồn rửa chén, cửa sổ để mở. Không khí lạnh tháng mười hai len qua khe hở khoảng vài chục phân thổi vào.

Penny biết rõ cái cửa sổ này đã được đóng lại và cài chốt lúc chập tối, trước khi cô bé đi ngủ. Bé biết chắc như thế. Nếu sau đó bố có mở ra để hít thở đôi chút khí trời thì hẳn bố đã đóng lại rồi.

Kéo chiếc ghế lại gần bồn rửa chén, bé leo lên đẩy cửa để có thể nghiêng người nhìn ra ngoài. Cơn gió lạnh buốt khiến bé nhăn mặt. Mọi vật đều yên tĩnh. Dọc theo tòa nhà, gần cửa sổ phòng ngủ, có một cái thang cấp cứu bằng sắt chạy thẳng xuống con hẻm. Nhưng phía căn bếp thì chẳng có thang cũng chẳng có mép tường. Chẳng một phương tiện khả dĩ để cho kẻ trộm có thể leo lên hoặc bám vào để xâm nhập cả. Bé biết thứ tiếng động phát ra lúc nãy không phải do trộm bởi hắn không thể nào núp dưới giường của bé được.

Penny đóng cửa sổ lại, đặt chiếc ghế vào chỗ cũ. Bé miễn cưỡng cất cây dù. Luyến tiếc phải rời bỏ vũ khí, bé tắt đèn và không dám nhìn về khoảng tối đằng sau. Bé về phòng, nằm xuống giường và kéo chăn lên cổ.

Davey vẫn ngon giấc. Bên ngoài cửa sổ, gió đêm rít lên từng cơn. Xa xa có tiếng còi hụ thê lương của một xe cấp cứu.

Penny ngồi dậy, tựa người vào gối kê, dưới vùng sáng che chở của ngọn đèn ngủ. Bé cảm thấy thiu thiu, muốn ngả lưng xuống nhưng lại sợ phải tắt đèn. Nỗi sợ làm bé khó chịu. Bé thầm nghĩ: Ta đã lớn rồi chứ? Kể từ khi mẹ mất, ta đã là người nội trợ cai quản gia đình mà. Khoảng mười phút sau, tự ái nổi lên, bé tắt đèn và ngã người xuống giường. Tuy vậy, tâm trí bé vẫn còn ray rứt. Bé thầm nghĩ: Đó là cái gì chứ?

Bé chờ đợi...

Im lặng...

Rồi bé chìm vào giấc ngủ.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đêm Đen Buông Xuống PDF của tác giả Dean R Koontz nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Một Anh Hùng Thời Đại (Mikhail Iurievich Lermontov)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Một Anh Hùng Thời Đại PDF của tác giả Mikhail Iurievich Lermontov nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mộng Hồi Đại Thanh (Kim Tử)
Một cô gái sống ở thế kỷ 21, trong một lần đi lạc ở Cố Cung, vô tình xuyên qua thời không về triều Thanh, bất đắc dĩ bước vào hoàng cung nội viện nguy cơ tứ bề. Thập Tam a ca nhiệt tình như lửa, Tứ a ca thâm trầm sâu sắc, tiểu tỷ muội vận mệnh đa đoan, Khang Hi hoàng đế uy nghiêm…. vô số nhân vật đã từng đọc trong sử sách, mỗi người mang theo hỉ nộ ái lạc khác nhau. Lịch sử cùng sự thật khó bề phân biệt, yêu cùng đả thương khó có thể lựa chọn, giữa ái hận tình cừu nên chọn con đường nào? Trong đoạn lịch sử đã biết trước đó, tại sao vẫn phải hết lần này tới lần khác đối mặt với lựa chọn khó khăn? Một nàng “lọ lem” hiện đại đã thực hiện được ước mơ tình yêu của mình trong lịch sử, tái hiện những trắc trở lãng mạn, làm ấm lại những khoảnh khắc cảm động kinh điển…Một nàng “lọ lem” hiện đại đã thực hiện được ước mơ tình yêu của mình trong lịch sử, tái hiện những trắc trở lãng mạn, làm ấm lại những khoảnh khắc cảm động kinh điển…***Cô tên là Tường Vy, một nữ nhân xinh đẹp ở thời hiện đại, phải chật vật với cuộc sống hiện tại cùng đồng lương ít ỏi. Sở thích của cô là muốn tham quan những công trình kiến trúc cổ. Bởi vì cô là người Mãn nên mỗi khi đến nhưng nơi như vậy làm cho cô có một cảm giác rất khó tả. Trong một lần đi lạc ở Cố Cung, khiến cho nàng xuyên không về thời Thanh triều, gặp gỡ được Tam a ca nhiệt tình giúp đỡ. Nhưng phận là hồng nhan phải chiều ý các vị a ca khiến cô cảm thấy mệt mỏi rồi dẫn đến tổn thương.*** Tìm mua: Mộng Hồi Đại Thanh TiKi Lazada Shopee Ta soa soa cổ, mới vừa rồi ngửa đầu nhìn đèn lồng, cổ bắt đầu có chút đau nhức rồi, thầm nghĩ “hay là thôi đi”, náo nhiệt như thế, nghĩ rằng các nàng cũng sẽ không xếp hàng thăm quan giống học sinh, tám phần cũng đã sớm rời đi, ta cũng không quan trọng tới mức bọn họ phải tìm kiếm, dù sao thì cũng không ra cửa cung, sớm muộn gì cũng đều về Trường Xuân cung. Nghĩ vậy, cũng có chút cao hứng, cuối cùng cũng thoát khỏi các nàng, có thể thanh tĩnh một chút, thấy xung quanh cũng yên tĩnh, ta cân nhắc một chút, tựu hướng vào sâu thêm mấy dặm, đi tới một núi giả sau đó ngồi xuống, tảng đá tuy có chút lạnh, nhưng cũng không đến nỗi. Đem hộp đựng thức ăn bỏ một bên, hai tay chống lên tảng đá, ngửa đầu nhìn trời sao...Thật sự rất đẹp…..Trước kia tại sao không phát hiện trăng sáng như vậy, tròn như vậy... Qua một lát, gió nhẹ thổi lại, chỉ cảm thấy trên mặt ẩm ướt, lúc này mới lấy lại được một chút tinh thần. Xem ra gần đây thủy nguyên của ta phong phú không ít, tràn cả ra ngoài. Nếu không chính là gần đây dùng não quá độ, già cả ngốc nghếch trước tuổi, không khống chế được nước mắt, “Ha ha...” Ta bĩu môi, ngồi thẳng người, cảm thấy có chút đói bụng, mở hộp đựng thức ăn ra, thấy bên trong có mấy miếng bánh Trung Thu, còn có một bình rượu Thiệu Hưng, liền thuận tay lấy ra. Gần đây ta luôn không thích ăn... những thứ này, có điều thứ nhất là đói bụng, thứ hai là… nơi này gió mát trăng sáng, cảm thấy có một chút phong nhã. Không nhịn được hứng khởi dâng lên, liền bỏ một miếng bánh vào miệng...chậm rãi nhau.. n! Dường như là bẩm sinh, mùi vị cũng không tệ, ngọt mà không ngấy. Tửu lượng của ta không tốt, trước kia ở nhà nhiều nhất cũng chỉ nửa ly bia, vì vậy tuy rót một ly rượu, cũng chỉ nhấp một chút cho hợp thời... Đang dương dương tự đắc, mơ hồ nghe thấy tiếng người truyền đến, ta sửng sốt, liền dựng lỗ tai nghe. Chỉ nghe thấy một trận tiếng bước chân càng ngày càng gần, không nhịn được nhíu mày, cảm thấy có chút mất hứng, trong lòng thầm mong, bọn họ chỉ là đi ngang qua mà thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác không biết là ai, liền ngưng lại ở hướng ngược lại với ta. “Chúng ta ở chỗ này đi, nơi này yên tĩnh, không có người đến, như vậy nếu có một chút tiếng động gì chúng ta đều nghe thấy.” Một giọng nam hết sức dịu dàng truyên đến. Ta cực kỳ sửng sốt! Giọng nói này sao lại quen tai như thế! Hình như là... “ n...” Một giọng nói nhẹ nhàng như gió xuân khẽ đáp lại, lại giống như là một cái búa nặng cả tạ hung hăng đập vào trái tim ta —— là Tiểu Xuân!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mộng Hồi Đại Thanh PDF của tác giả Kim Tử nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mộng Dục (Huyền Namida)
Thể loại: Sắc, siêu sắc, siêu siêu sắc (1v1)Dặn dò: ta cảnh báo, đọc truyện không cầm theo khăn giấy mà phải cầm theo xô...để mà hứng máu. *nhếch mép*Tâm sự: ai đọc "Lây em làm điểm tâm" rồi thì chắc cũng nhận ra, nam chính bộ "Mộng dục" này chính là anh trai nữ9 + bạn học của nam9 bộ leldt. Cô ngán ngẩm cái cảnh gia đình lừa dối nhau Cô muốn chạy trốn khỏi thực tại Tìm mua: Mộng Dục TiKi Lazada Shopee Cô giãy giụa muốn bùng cháy Cô muốn buông tha bản thân một lần Ai ngờ cô lại rơi vào tay hắn! Hắn không phải là người cô có thể động nha. Thôi xong rồi!!!***Sơ lược về nam nữ chính: Trịnh Liệt - giám đốc tập đoàn IE, em trai hoàng tử nước Anh, 1 trong 4 người có tầm ảnh hưởng trong tứ đại gia tộc. Lâm Vĩnh Túc - tiểu thư Lâm gia, con nuôi của bố ruột Trịnh Liệt (cái thân thế này về sau có gây hiểu lầm cho nam nữ chính nha quý vị). Tiện đây cũng nói luôn tác giả có hơi buff về thân thế của nam nữ. Truyện mở đầu khi Lâm Vĩnh Túc đến bar mượn rượu giải sầu chuyện gia đình, tại đây cô gặp Trịnh Liệt và nghĩ anh là trai bao nên muốn cùng anh trải qua 1 đêm. Và thế là 1 đêm thác loạn đã xảy ra. Sau lần gặp mặt đó cả 2 cứ vậy mà cuốn lấy nhau và rồi yêu nhau. Nhưng rồi Trịnh Liệt phát hiện ra Vĩnh Túc là con của người phụ nữ hại gia đình anh tan vỡ, anh hận Vĩnh Túc nhưng cũng rất yêu cô. Đoạn ngược này không ngược lắm đâu bà con ạ và được tác giả đi khá nhanh, tóm lại là không ngược mấy đâu đừng vì tình tiết Vĩnh Túc muốn nhảy lầu hay Vĩnh Túc muốn bỏ trốn mà bị đánh lừa chứ về sau nó sủng đấy. Qua mấy chi tiết ngược sương sương mình nói trên tác giả muốn làm rõ tình yêu của nam chính dành cho nữ chính cũng như dần gỡ bỏ nút thắt giữa cả 2 thôi nên mọi người cứ yên tâm đọc đi. Sau khi hiểu lầm hóa giải Trịnh Liệt và Vĩnh Túc trở lại bình thường, nồng ấm bên nhau về sau còn có 1 bé trai là Trịnh Thế Phong nữa. Tiện cái kết cũng bẻ lái thêm về thân phận của nam chính nha (em trai hoàng tử nước Anh đấy mọi người ạ) Bên cạnh cặp chính là Trịnh Liệt và Lâm Vĩnh Túc thì cặp phụ là cặp của mẹ nữ chính Khiêu Thục Linh và tình trẻ Vô Dĩnh Kỳ kém 8 tuổi cũng gây được chú ý. Thời trẻ vì yêu mù quáng ba của Trịnh Liệt mà bà đã nói dối Vĩnh Túc là con của ông hại gia đình ông tan vỡ, dù sau này cả 2 có kết hôn nhưng hôn nhân của họ không hề hạnh phúc, người chồng đó chưa từng cho bà ấm áp hay sự an tâm nhưng bà lại tìm thấy những thứ đó trên người của Vô Dĩnh Kỳ. Có cậu hát ''tại vì hôm mưa anh đưa chiếc ô đã làm trái tim em có cầu vồng ''thì trong trường hợp này là'' tại vì hôm đó em đưa cho anh chiếc bánh giữa trời đông giá rét đã làm tim anh có cầu vồng'' nha. Lần gặp đó Khiên Thục Linh 17 tuổi còn Vô Dĩnh Kỳ 8 tuổi. Kết của đôi này cũng là hạnh phúc bên nhau nha. Còn các cặp phụ khác như Mạc Thuần Uy - Lý Hiểu Thiên và Ninh Kiến Thần - Lô Vỹ Tinh cặp nào cặp đấy hạnh phúc hết nha, sủng đấy không ngược cặp phụ mấy đâu. Kết lại đây là bộ H văn của tác giả Việt Nam mà mình nghĩ mọi người nên thử, thịt và nội dung cân đối 5:5. Nữ chính sạch còn nam chính thì không rõ. Nói chung là bộ này đọc ok, trừ bỏ mất cái tình tiết buff về thân thế nam chính ra thì mọi thứ ổn. Mọi người có thể nhảy thử bộ này xem thế nào nhé. *** Trước đây, nhắc tới thể loại truyện Sắc hiệp, ta thường chỉ liên tưởng đến tác giả Trung Quốc thôi đúng không nè. Theo trào lưu truyện Sắc ngày càng phát triển, nhiều tác giả Việt Nam cũng đã bắt đầu tham gia vào viết thể loại này nữa. Hôm nay mình xin giới thiệu đến các bạn một truyện khá hay của tác giả Huyền Namida, đó là Mộng Dục. Truyện kể về Lâm Vình Túc, một tiểu thư nhà giàu, cái gì cô cùng có. Nhưng thực tế ra cô chẳng có gì. Cô có cha, có mẹ, nhưng họ bận làm ăn, bận vui vầy với thú vui riêng họ, không đoái hoài gì đến cô. Cha cô có một dàn bồ nhí, để ông đủ quên đi cái gọi là gia đình. Mẹ cô cũng không vừa, bà có nguyên một danh sách nam sủng để gọi an ủi lúc cô đơn. Trong mắt mọi người, cô là con người không có tình cảm, ngu ngơ, dễ bị gạt và tiêu tiền như rác. Nhưng họ có thấu chăng sự cô đơn, lạc lõng của cô trong căn nhà đó. Đôi lúc cô tự hỏi, cha mẹ cô liệu có yêu nhau không, cô có phải kết tinh tình yêu của họ hay chỉ là sản phẩm cho thấy sự thất bại trong hôn nhân mà họ tạo ra. Trong một đêm nọ, cô vùi mình vào quán bar, chợt cô muốn thử cảm giác có người quan tâm, có người yêu thương. Do vậy cô gọi gã, gã phục vụ Trịnh Liệt. Thực tế ra hắn không phải phục vụ gì cả, chỉ đơn thuần là một đêm vui chơi, vô tình thấy một cô gái ngây thơ, con sói trong long hắn nhảy lên, vậy mà cô vẫn coi hắn là nam phục vụ, lại còn bo cho hắn rất nhiều tiền. Chà, mục tiêu mới đợt này thực đáng yêu. Gặp nhau vô tình, không hội thoại, không cưa cẩm, họ đã lên gường với nhau. Nhưng sau khi trao cho gã trinh tiết của mình, cô lại như lạc vào đôi mắt gã. Liệu rằng cô có tìm được hạnh phúc nơi gã, hay chỉ là một tên hoa hoa công tử, khiến cô lại đau tâm liệt phế. Hãy cùng đọc và trả lời câu hỏi đó nhen.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mộng Dục PDF của tác giả Huyền Namida nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Mối Tình Của Vị Cao Tăng Chùa Shiga (Mishima Yukio)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mối Tình Của Vị Cao Tăng Chùa Shiga PDF của tác giả Mishima Yukio nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.