Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ở Lại Bên Anh

Tên truyện: Ở lại bên anh (Tại ngã thân biên). Tác giả: Khổ Tư. Tình trạng bản gốc: Hoàn thành 31 chương. Tình trạng bản edit: Hoàn thành toàn bộ, đã beta sơ lược lần 1. Raw: Tấn Giang. Dịch: Dichngay + Google Translate. Edit và beta: meomeoemlameo. Bìa: Canva. Thể loại: Orginal, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Slice of life, Office workers, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Tình đầu, Cuộc sống thường ngày, Lâu ngày gặp lại. =============== Giới thiệu: Từ xưa đến nay, Trần Bách Kiêu luôn giống một chiếc đồng hồ đã lên dây cót, vận hành chuẩn xác. Chỉ là có đôi khi, trong khoảnh khắc giây nối tiếp giây, Trần Bách Kiêu lại nhớ tới người bạn Dương Trĩ từng học chung cấp 3 với mình. Anh còn nhớ như in hình ảnh Dương Trĩ đeo máy trợ thính, ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ làm bài thi. Ánh mắt anh xuyên qua đám đông giữa họ, lặng yên đậu lên bóng dáng mảnh khảnh của Dương Trĩ. Rất nhiều rất nhiều năm về sau, Trần Bách Kiêu vẫn luôn coi Dương Trĩ như giấc mộng đẹp của mình, chỉ khi say ngủ mới có thể gặp lại. Cho nên Trần Bách Kiêu cực kỳ ghét việc mất ngủ, anh phải mua loại gối thoải mái nhất, chiếc giường êm ái nhất. Dù sau khi mở mắt ra, tất cả đều tan biến, nhưng Dương Trĩ mãi mãi là áng văn sinh động nhất giữa cuộc đời nhạt nhẽo đơn điệu của Trần Bách Kiêu. – Anh yêu em. Nếu nói một lần em chưa nghe thấy, anh sẽ lặp lại dẫu phải muôn lần. Công là luật sư X Thụ là nhà thiết kế thời trang (bị khiếm thính). Đôi bên yêu thầm, HE. =============== Editor có lời: Alexa, bật tôi bài “Stay close to me” trong Yaoi On Fire nghe cho nó feels huhuhu ;;;A;;; Ngày mới lập blog là em có hứa với bản thân rằng edit 1 truyện ngôn rồi 1 truyện đam, mà rồi đào lắm hố ngôn quá quên bà cái hẹn với đam. Sau khi trui rèn qua 1000 bộ webtoon BL Hàn Quắc, em xin được debut đambiz bằng bộ truyện nhẹ nhàng wholesome ấm áp này. Kỳ thị đồng tính hả, we don’t know her, can’t relate, mời ra ngoài rẽ trái. Editor phổi bò, văn chương phổi bò, không chèn cảm nghĩ, không có nhu cầu nghe chửi nói chung, không có đam mê tìm hiểu về lý do bạn drop truyện lun nên nếu ai drop truyện thì cứ out ra, không cần thông báo đâu nha. À nhưng có nhận góp ý chính tả ngữ pháp sai lệch raw vân vân. Chúc các bác zui zẻ ấm lòng với năng lượng cầu zồng nha~ *** Review: “Stammi vicino/Ở lại bên anh Non te ne andare/Và đừng bao giờ rời xa Ho paura di perderti/Anh sợ phải mất đi em.” Trong buổi họp lớp cấp 3, luật sư Trần Bách Kiêu 27 tuổi gặp lại người bạn cùng lớp Dương Trĩ, nay đã trở thành nhà thiết kế thời trang. Anh nhớ lại mình từng yêu thầm cậu. Dương Trĩ là giấc mộng đẹp trong đời Trần Bách Kiêu, những tưởng không thể trở thành hiện thực. Duyên số run rủi, họ gặp lại nhau nhiều lần, và Dương Trĩ tới sống trong căn hộ của Trần Bách Kiêu. Hợp đồng sống chung 1 tháng, cũng là kế hoạch theo đuổi 1 tháng của Trần Bách Kiêu. Trong góc nhìn của anh, anh không biết Dương Trĩ có thích mình không, bởi vậy anh lo lắng, thấp thỏm, và vụng về bước từng bước để tới gần bên cậu. Dương Trĩ cũng thích Trần Bách Kiêu, ai nhìn cũng biết, chỉ trừ anh ngố Trần Bách Kiêu là không. 1 tháng Trần Bách Kiêu theo đuổi cậu, cũng là 1 tháng Dương Trĩ theo đuổi Trần Bách Kiêu, và băn khoăn về ý nghĩa trong từng hành động của anh. “Le tue mani, le tue gambe/Bàn tay em, đôi chân em, Le mie mani, le mie gambe/Bàn tay anh, đôi chân anh, I battiti del cuore/Con tim ta, Si fondono tra loro/Hòa chung nhịp đập.” Một câu chuyện đơn giản, không gập ghềnh, không có kẻ xấu chen chân, chướng ngại vật duy nhất là sự chậm tiêu của Trần Bách Kiêu. Khổ Tư là tác giả hay viết những câu chuyện đời thường, về người trưởng thành. Đây có lẽ là một trong những tác phẩm ngọt ngào và bình lặng nhất của chị. Không thấm đẫm nước mắt như “Anh biết mình sắp mất em” hay “Mối tình 10 năm”, nhưng “Ở lại bên anh” vẫn thấp thoáng nét buồn man mác của chị. Từ những cái nắm tay vụng trộm, những cái ôm đè nén, đến lời yêu mà người kia không thể nghe thấu. Tuy vậy, “Ở lại bên anh” đượm vị ngọt ngào hơn, vì hai nhân vật chính luôn hướng về nhau, và không bao giờ chùn bước. “Good things come to those who wait” – Ai chờ đợi sẽ được hưởng trái ngọt. Tình yêu của họ cuối cùng cũng bừng nở, như những bông hoa mà Trần Bách Kiêu mua tặng Dương Trĩ mỗi ngày. “Partiamo insieme/Hãy cùng chung bước Ora sono pronto/Giờ anh đã sẵn sàng.” “Ở lại bên anh” là một câu chuyện không có tình huống quá mới, cũng không sở hữu những “khúc cua gắt”, hay các phân đoạn ngược nhau quằn quại, nhưng nó tựa như tách trà ấm nóng, an ủi bạn trong ngày mưa lạnh giá. Hi vọng câu chuyện này sẽ sưởi ấm trái tim bạn, như cách nó sưởi ấm trái tim mình. I hope this world could be kinder to you. 6:59 PM, 30/03/2023. AlanFoxBT4C. Chú thích: Lời bài hát trong bài review là từ ca khúc “Stammi vicino/Stay close to me” thuộc anime Yuri on Ice. *** Tần Vân Tiêu năm nay 27 tuổi, vừa có công việc ổn định trong một doanh nghiệp nhà nước. Là lớp trưởng của lớp cấp 3, anh chàng chịu trách nhiệm tổ chức buổi họp lớp lần này. Anh ta vốn tưởng số người có thể liên lạc được trong lần này sẽ rất ít, nào ngờ mày bảo tao tao kêu mày, tối hôm đấy vẫn có khá đông bạn bè góp mặt. Họ chọn một nhà hàng trong trung tâm thương mại ở gần trung tâm thành phố, thuê phòng riêng xịn nhất, ốp kính trong suốt bốn mặt. Ánh hoàng hôn tắm đẫm căn phòng, mạ lớp hào quang mờ ảo lên những món ăn tinh xảo. 6 giờ rưỡi, đám bạn cùng lớp về cơ bản đã tới đủ, vẫn còn hai ghế trống trên bàn cơm, đều ở bên cạnh Tần Vân Tiêu. Là người tổ chức, anh chàng cầm chén rượu đứng lên trước, phát biểu mấy câu rất bình thường và khuôn sáo, mọi người hùa theo đứng dậy uống rượu với anh ta. Sau khi ngồi xuống, họ bắt đầu chuyện trò tán dóc. Có người hỏi để lại chỗ cho ai thế, Tần Vân Tiêu quét mắt một vòng, ngón tay gõ nhịp lên bàn ăn, nói: “Còn hai đứa chưa tới, một thằng là Trần Bách Kiêu.” Nhắc tới cái tên này, mọi người đồng loạt gật đầu, bắt đầu bàn tán về Trần Bách Kiêu. Nhưng chưa nói được mấy câu, cửa phòng đã bị đẩy ra, một người mặc comple chỉn chu đi vào. Những âm thanh ầm ĩ tựa như bị ấn nút tạm dừng, Tần Vân Tiêu đứng lên, vẫy tay với người nọ, nói: “Anh Kiêu đến rồi đấy à.” Trần Bách Kiêu gật đầu nhẹ, cởi áo khoác comple đưa cho nhân viên phục vụ, đi qua ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Tần Vân Tiêu. Ly rượu phát ra tiếng giòn tan khi chạm lên mặt bàn, có người rót rượu cho Trần Bách Kiêu. Anh nâng ly, bình thản nói: “Hôm nay bận việc quá, tao tới muộn, xin tự phạt.” Nửa ly rượu vang đỏ vào bụng, những tiếng nói chuyện ồn ã lại nổi lên xung quanh. Trần Bách Kiêu vẫn kiệm lời như trước. Có rất nhiều người tới mời rượu anh, Trần Bách Kiêu đều lịch sự uống ngay, cũng hoàn toàn không chối từ, nhưng rất ít nói mấy câu thừa thãi. Rượu quá nửa tuần, Tần Vân Tiêu mới dám quan sát người bạn cũ bên cạnh mình. Trần Bách Kiêu rất cao, dù anh đã ngồi xuống khá lâu, nhưng chiếc sơ mi trắng gần như không một nếp nhăn. Anh xắn cổ tay áo lên, để lộ một đoạn cánh tay cuồn cuộn cơ bắp. Những đường nét trên gương mặt anh sắc bén và sâu thẳm, khí chất lạnh lẽo, khuôn mặt điển trai. Thời cấp 3 Trần Bách Kiêu học rất khá, gần như lần nào cũng chiếm vị trí đầu của lớp họ. Lên đại học anh theo học tại một trường Luật danh giá, sau khi đi cao học ở nước ngoài, anh về nước đầu quân cho một công ty quốc nội rất nổi tiếng, làm việc chủ yếu về mảng thị trường tư bản. Lý lịch của Trần Bách Kiêu nhận được nhiều chú ý từ đám bạn bè cùng trang lứa, nhưng bản thân anh lại rất kín tiếng, cũng chẳng ai nghe ngóng được anh có liên hệ với đứa nào chung lớp không. Bao nhiêu người bảo anh là đứa phông bạt, nhưng Tần Vân Tiêu lại không cho là thế. Lũ thiên tài đều có thói cô độc, Trần Bách Kiêu tính cách quái gở, vụ này Tần Vân Tiêu đã biết thừa từ thời còn làm lớp trưởng lớp cấp 3. Xỉn rồi, tư duy và động tác của Tần Vân Tiêu bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát của anh chàng. Anh ta còn dám vươn tay đè bả vai Trần Bách Kiêu, trò chuyện với anh, chủ yếu là về những năm tháng xưa cũ. Trần Bách Kiêu khẽ nghiêng mặt nghe anh ta nói, nghe vô cùng nghiêm túc, khiến Tần Vân Tiêu lấy làm cảm động lắm, phải thở than: “Hồi đấy tao nói trước lớp chẳng đứa nào nghe, lần nào cũng chỉ có mày… mày với cái thằng…” Cái tên kia tựa như một khoảng trống mơ hồ trong đầu Tần Vân Tiêu. Anh chàng giơ ngón tay lên, lắc lư mấy vòng trong không trung, cuối cùng mới bật ra: “À, Dương Trĩ, hai đứa mày, là nghe nghiêm túc nhất.” Không biết tại sao, khi Tần Vân Tiêu nhắc tới Dương Trĩ, dường như Trần Bách Kiêu chợt ngẩn ngơ. Anh khựng lại một lát, rồi mới ừ một tiếng. “Nhưng sao hôm nay nó lại không tới nhỉ.” Tần Vân Tiêu khoác một tay lên vai Trần Bách Kiêu, quét mắt hết một vòng chiếc bàn tròn, rồi lại hỏi đứa khác bên cạnh mình: “Dương Trĩ đâu? Không phải nó bảo nó có đi à?” “Hả?” Xung quanh ồn quá, cậu bạn kia phải dí lại gần mới nghe được Tần Vân Tiêu nói gì, “À, Dương Trĩ hả, chắc nó sắp tới rồi đấy.” Tần Vân Tiêu vỗ đánh đét lên tay cậu kia, “Nó sắp tới sao mày không bảo, sao không gọi điện hỏi nó đi?” “Ây dầy…” Cậu bạn kia phẩy tay, đang định nói gì đó, thì lại có người bước vào. Người đi vào mặc một chiếc áo len đan rộng thùng thình, phối với quần shorts ngắn đến đầu gối, đeo một đôi tất dài đến bắp chân. Tóc cậu xoăn xoăn, nhuộm màu hơi sáng, trông cực kỳ mềm mại. Thứ khiến người ta chú ý nhất, chính là hai chiếc máy trợ thính trên tai cậu. “Ơ ừm… Chào mọi người, mình đến muộn.” Dương Trĩ đi vào, cả bàn chỉ còn một chỗ trống, cậu bèn kéo ghế ra. Lúc thấy bên cạnh mình là Trần Bách Kiêu, cậu hơi khựng lại, rồi mới ngồi xuống. “Sao đến muộn thế?” Tần Vân Tiêu bảo nhân viên phục vụ rót rượu cho cậu, “Bọn tao uống được mấy cữ rồi đấy, mày phải bù đi.” “Được thôi.” Dương Trĩ cười. Cuộc trò chuyện của mọi người bị ngắt quãng bởi việc nhỏ này, rồi lại nhanh chóng rôm rả như thường. Trần Bách Kiêu đang ăn một món hải sản bị nấu chín quá, nghe những người chung quanh nói chuyện với Dương Trĩ. Lúc trò chuyện với nhau, ai cũng tỏ vẻ đến là nhiệt tình, nhưng thực ra chỉ đang dụ Dương Trĩ uống rượu mà thôi. Trần Bách Kiêu chưa hề ngẩng đầu lên lần nào, mãi đến khi một món điểm tâm được đưa lên bàn kính, anh mới liếc qua, vươn tay ấn lại, hỏi Dương Trĩ: “Cậu có muốn ăn không?” Khi Trần Bách Kiêu lên tiếng, Dương Trĩ chưa phản ứng được ngay, phải đến lúc món ăn kia sắp bị xoay qua chỗ khác, cậu mới muộn màng gắp một miếng, lí nhí nói: “Cảm ơn cậu.” Món bánh ngàn lớp này rất ngon, miếng nào miếng nấy giòn tan, tỏa hương bánh thơm nức. Vị của loại mứt trái cây bên trong cũng hoàn toàn không phải hương liệu hóa học, mà là vị quả tươi thật. Lúc Dương Trĩ cúi đầu ăn, Trần Bách Kiêu mới quay sang nhìn cậu. Những đường nét trên gương mặt Dương Trĩ rất hiền hòa, diện mạo của cậu cũng như con người cậu, luôn mang đến cho người ta cảm giác dịu dàng mềm mỏng. Dương Trĩ có một đôi mắt cún con, mắt vừa to vừa tròn, đuôi mắt hơi cụp. Mỗi lần cậu nhìn Trần Bách Kiêu thật nghiêm túc, trái tim Trần Bách Kiêu lại như một viên kẹo mềm, dòng chất lỏng ngọt ngào chảy ra từ trong nhân. “Mình cũng đến muộn,” Trần Bách Kiêu hơi vụng về bắt chuyện với cậu, “Hôm nay tự dưng có khách tới.” Dương Trĩ đã ăn xong miếng bánh ngàn lớp kia, cậu rút một tờ giấy lau vụn bánh bên môi, nói: “Mình nhớ lầm thời gian, mình tưởng 7 rưỡi mới bắt đầu, lúc xuống tàu điện thì đường lại tắc…” Nói đến đấy, mặt Dương Trĩ hơi có vẻ ấm ức tủi thân, “Vả lại hôm nay trời lạnh ghê, cậu có thấy thế không?” Trần Bách Kiêu chớp chớp mắt, cúi đầu, hình như muốn nhìn lại xem hôm nay Dương Trĩ mặc gì, nhưng anh không thấy được, nên bèn đáp: “Mình có, lạnh thật.” Dương Trĩ chưa nói được mấy câu với Trần Bách Kiêu là lại bị kéo đi uống rượu. Trần Bách Kiêu cứ im lặng ăn mãi, đợi tới bao giờ cậu được thả ra. Hiển nhiên tửu lượng của Dương Trĩ không tốt lắm, chẳng bao lâu sau mặt cậu đã ửng hồng, hai rặng mây đỏ lửng lơ trên gò má, đến cả vành tai và cổ cũng đổi màu theo. Khi người tiếp theo nâng ly, Trần Bách Kiêu đặt một bàn tay lên lưng ghế của Dương Trĩ, tay kia che kín miệng ly rượu của Dương Trĩ lại. “Cậu ấy hơi quá chén rồi,” Trần Bách Kiêu nói, “Ly này tao uống với mày nhé.” Người nọ sửng sốt, nhưng cũng không từ chối. Trần Bách Kiêu uống rượu thay Dương Trĩ xong, bỏ ly xuống. Dương Trĩ bèn xích lại gần, quan tâm hỏi anh: “Cậu không sao chứ?” Trần Bách Kiêu lắc đầu, thật ra chút rượu này chẳng nhằm nhò gì so với những buổi xã giao trước kia của anh, nhưng anh không nói vậy với Dương Trĩ. “Vậy cậu ăn chút gì đi.” Dương Trĩ gắp đồ ăn bỏ vào bát cho anh. Làm xong cậu mới cảm thấy có lẽ mình hơi sỗ sàng, nhưng khi cậu tính nói gì đó, thì đã thấy Trần Bách Kiêu cầm đũa từ tốn ăn. “Món này được đấy.” Trần Bách Kiêu cụp mắt bảo. Tới cuối bữa tiệc, một đĩa hoa quả được bày lên, nhiều người đã bắt đầu trao đổi phương thức liên lạc với nhau. Trần Bách Kiêu hơi váng đầu vì khí nóng trong phòng, anh muốn ra ngoài một lát, bèn đứng dậy. Đi được nửa hành lang, anh chợt nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, và tiếng Dương Trĩ gọi tên mình. Trần Bách Kiêu dừng bước, xoay người chờ Dương Trĩ chạy tới. Cậu thở hổn hển nho nhỏ trước mặt anh. “Mình sợ cậu uống say…” Dương Trĩ giải thích với anh. “Ừ,” Trần Bách Kiêu cúi đầu nhìn cậu, “Mình tính ra ban công.” Gió đêm rất lạnh, quả nhiên đúng như lời Dương Trĩ, nhiệt độ hôm nay rất thấp, trời rét căm căm. Vừa uống rượu xong nên cả hai đều rất nóng, lúc đứng cùng với nhau, họ như hai ngọn lửa, ấm áp lạ thường. “Nghe bọn nó bảo, cậu làm luật sư à?” Dương Trĩ hỏi. “Ừ,” Trần Bách Kiêu nhìn về phương xa, “Cậu thì sao?” “Mình ư? Hồi đại học mình theo ngành thiết kế, sau khi ra trường mình làm thiết kế thời trang một thời gian. Giờ mình với mấy đứa bạn học đang chung tay mở một studio riêng.” “Cậu giỏi thật.” Trần Bách Kiêu nghiêng mặt nhìn cậu. “Mình nào có,” Dương Trĩ lắc đầu, ngón tay bấu chặt vào lan can, “Mình chỉ là một tay thiết kế quèn, miễn cưỡng kiếm được miếng ăn qua ngày thôi.” Giọng điệu của cậu chỉ chùng xuống một thoáng, rồi Dương Trĩ lại ngước lên nhìn Trần Bách Kiêu, hỏi anh với vẻ vô cùng hứng thú: “Sau khi tốt nghiệp cấp 3 cậu làm gì thế? Kể cho mình nghe một chút được không?” Trần Bách Kiêu đương nhiên rất vui lòng. Anh nói bằng chất giọng đều đều, ngữ điệu bình thản, không lên không xuống, nhưng Dương Trĩ lại nghe vô cùng nghiêm túc. “Công ty mình nằm ở tầng 24, số nhà 422, đại lộ XX. Sau khi tốt nghiệp cử nhân chính quy thì mình ra nước ngoài học LLM một năm, về nước rồi mình vào công ty Luật bây giờ, chủ yếu làm nghiệp vụ liên quan đến thị trường tư bản, nhưng giữa đấy cũng từng làm tố tụng. Giờ dưới trướng mình có một trợ lý, đội ngũ rất ổn định.” (LLM: LLM là viết tắt của Latin Legum Magister, có nghĩa là Thạc sĩ Luật.) Chỉ trong mấy câu, Trần Bách Kiêu đã xuất sắc khái quát xong cuộc đời không có Dương Trĩ của mình. Dương Trĩ tựa vào lan can, Trần Bách Kiêu ngắm cậu từ đằng sau. Vì anh cao hơn cậu rất nhiều, nên cũng không lo Dương Trĩ sẽ phát hiện ra. Bởi vậy anh từ từ thả suy nghĩ trôi xa. Trần Bách Kiêu và Dương Trĩ là bạn cấp 3. Nói thật, thời cấp 3 họ rất ít giao du với nhau, đến nỗi gần như chẳng có quan hệ gì. Từ ngày đầu tiên ở trường trung học, Dương Trĩ đã đeo máy trợ thính. Cậu luôn ngồi một mình một góc, khi thì học bài, đôi lúc chỉ ngẩn ngơ. Vì hồi đó Trần Bách Kiêu học giỏi, lại đẹp trai, nên tuy anh kiệm lời, nhưng vẫn có khá nhiều người thích chơi với anh. Trần Bách Kiêu luôn được đám đông vây quanh, nhưng cứ thi thoảng, cũng như hôm nay vậy, anh lại thất thần liếc nhìn Dương Trĩ. Khi năm tháng phổ thông kết thúc, cuối cùng Trần Bách Kiêu không còn cơ hội kiếm tìm góc nhỏ có Dương Trĩ nữa. Họ không bàn luận gì thêm, Trần Bách Kiêu không dám chạm vào Dương Trĩ, nhưng lại sợ cậu lạnh, nên anh nói mình muốn đi vào. Dương Trĩ xoay người trước, cậu cũng uống nhiều rồi, bước chân hơi hẫng, thong thả đi đằng trước. Khi cậu gần ngã, Trần Bách Kiêu mới lại gần, cánh tay căng lên đỡ eo cậu. Toàn thân Dương Trĩ nóng rẫy, cậu tựa vào lòng Trần Bách Kiêu như một quả đào mềm, làn hơi ấm áp phả từng chút một vào ngực anh, kèm theo tiếng thở khe khẽ trầm trầm. Trần Bách Kiêu túm cánh tay cậu để cậu đứng vững, trái cổ hơi di động, do dự hỏi: “Dương Trĩ, mình có thể xin WeChat của cậu được không? “Thêm nữa, chắc là cậu không lái xe đúng không, mình muốn đưa cậu về nhà, được chứ?” (WeChat: mạng xã hội chat của bên Tàu, thủy tổ Zalo bên mình.). Mời các bạn mượn đọc sách Ở Lại Bên Anh của tác giả Khổ Tư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng - Cẩm Tố Lưu Niên
Cận Tử Kỳ là cô dâu bị bỏ lại trong đám cưới của mình với thanh mai trúc mã Tô Hành Phong. Chú rể vì nghe theo tiếng gọi tình yêu mà để cô bơ vơ nơi lễ đường. Cô là nhân vật chính trong truyện Hôn Nhân Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng. Một cô gái con nhà quyền quý, đúng chất tiểu thư sang chảnh nhưng lại rơi vào tình yêu với anh Tống Diễn Kỳ. Cô trầm luân với anh vào một đêm nhưng không ngờ chính lại là định mệnh để cả đời cô phải vướng vào. Hôn nhân của của cô với anh giá ngàn vàng cứu gia tộc thoát nguy. Anh, Tống Diễn Kỳ, người hội đủ cả vô sỉ, đen tối, dụ dỗ, hãm hại, lừa gạt. Anh chính vì vậy mà níu được chân cô và trở thành ba ba của Cận Mỗ Mỗ đáng yêu, lanh lợi. Hôn nhân này bất kể ban đầu là vụ lợi nhưng học thực sự đã động tình. *** Thể loại: Hiện đại, siêu sủng Tình trạng: Hoàn Review bởi: Truc Nguyen - fb/hoinhieuchu “Trong hôn lễ, trúc mã của cô vì tình yêu đích thực mà khiến cô trở thành trò cười cho toàn bộ giới nhân vật nổi tiếng, cô chỉ cười trừ một tiếng cho qua chuyện. Một hôn lễ sai lầm, gặp nhau trong một trận mưa, Cận Tử Kỳ đụng phải người được định sẵn cho mình. Hai mươi tám tuổi Cận Tử Kỳ không ngờ sẽ bị một người đàn ông sống chết quấn lấy. Cô thận trọng muốn bảo vệ tim của mình nhưng lại bất tri bất giác đắm chìm trong bẫy rập hắn thiết kế để bắt lấy cô. Thật không ngờ, "Hắn" cũng là hắn năm đó, từ bốn năm trước bọn họ đã bắt đầu dây dưa lẫn nhau.... Bốn năm sau, cô gả cho người thừa kế duy nhất lưu lạc bên ngoài của nhà họ Tống: Tống Kỳ Diễn, cũng là cậu ruột của người đàn ông đã bỏ rơi cô trong hôn lễ. Nghe đồn, hắn là người lật tay làm mây úp tay làm mưa ở thương giới, ăn sạch hai bên hắc bạch, của cải được xếp trong bảng xếp hạng mười người đàn ông giàu có nhất Châu Á. Nghe đồn, hắn là địa chủ lớn nhất Trung quốc, nông trường sản nghiệp trải rộng toàn cầu. Người đàn ông xưng là chồng của cô, thu nhập không giới hạn, nhân phẩm cũng không hạn chót! Bàn về da mặt dày: hắn thắng ! Bàn về miệng độc: hắn thắng ! Bàn về tính tình nóng nảy: hắn thắng ! Bàn về đùa bỡn lưu manh: hắn thắng ! Ba mươi bốn tuổi Tống Kỳ Diễn gặp phải Cận Tử Kỳ, chuyện thứ nhất muốn làm là hành quyết cô ngay tại chỗ! Trên thực tế, hắn thật đã làm như vậy, hơn nữa từ chim non hắn còn lột xác thành cầm thú. Vì vậy một người đàn ông phách lối coi trời bằng vung nhanh chóng thăng cấp làm một “tiểu nhân" hội đủ: Hãm hại, Phúc hắc, Dụ dỗ, Lừa gạt. --- ------ ----- $Cha con ra trận chiến đấu$ Cận Mỗ Mỗ :“Baba, con đánh Đông Đông bị thương, mama của nó muốn con bồi thường ba trăm đồng tiền thuốc!" Người đàn ông nào đó: “Chuyện gì xảy ra?”  Cận Mỗ Mỗ: “Bởi vì nó đánh con.” Người đàn ông nào đó: “Rất tốt, tuyệt đối không chủ động gây hấn, nhưng phải ăn miếng trả miếng, đúng rồi, tại sao nó đánh con? ” Cận Mỗ Mỗ : “Bởi vì con đánh nó trước.” Người đàn ông nào đó nhướng mày: “Sao lại bắt nạt bạn học, lần sau không được như vậy nữa, biết không ? ”  Cận Mỗ Mỗ : “Nhưng mà Đông Đông nói Kỳ Kỳ thật là xinh đẹp, muốn Kỳ Kỳ làm mama của nó!” “ Cái gì?!" Người đàn ông nào đó lấy ra một xấp tiền từ trong ngăn kéo ném cho Cận Mỗ Mỗ: “Nơi này là một ngàn, cầm lấy đi đánh thêm hai lần nữa!" “ Truyện rất hay tuy là hơi dài tận 4 quyển nhưng mị đảm bảo mọi người đọc không chán. Truyện thể hiện được phía sau ánh hào quang của các đại gia tộc có bao nhiêu thối nát, mưu tính, lợi dụng nhau. Ở nơi đó con người ta coi kết hôn là công cụ bảo vệ lợi ích gia tộc. Họ đặt quyền lợi, lợi ích bản thân trên hết. Để sống trong cái xã hội lợi dụng nhau như vậy, nam 9 mặt dày của chúng ta thành điểm khác biệt duy nhất. Ổng là đại gia mà toàn thích nuôi gà nuôi bò trồng cây. Chị n9 thì thông minh sắc xảo kiểu được đào tạo trở thành người thừa kế với hoàn cảnh gia đình nên chị trưởng thành sớm. Chỉ khi ở bên nam9 thì bị ảnh chọc cho bộc phát tính tình trẻ con. Nói chung là 2 con người này siêu siêu cưng. Túm lại là mị nhiệt liệt đề cử mọi người nhảy hố này chung với mị.   Mời các bạn đón đọc Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng của tác giả Cẩm Tố Lưu Niên.
Bên Nhau Dài Lâu - Hàn Châu Cách Cách
Tên eBook: Bên Nhau Dài Lâu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Hàn Châu Cách Cách Thể loại: Hiện đại, Truyện ngắn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Editor+Poster: Sam (p3104)   Raw: Tấn Giang   Nguồn: ssamiy.wordpress.com , kitesvn.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook -  http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Bên Nhau Dài Lâu Giới thiệu:   Nói thật, suy nghĩ rất lâu cũng không biết nên viết văn án này như thế nào, không biết làm sao diễn tả loại tình cảm tinh tế lại chấp nhất giống như giấy kiếng trong suốt sạch sẽ. Đây là một câu chuyện nhỏ ấm áp lạnh lùng, không có bên thứ ba xen vào, không có xe sang BMW, không có âm mưu kinh động trời đất.   Loại tình cảm này đơn thuần trong trẻo tựa như một cây táo, gieo mầm xuống, trong khe hở nhỏ dần dần bành trướng, sau khi lấy đầy khe hở, nẩy mầm, nhánh cây vươn ra, mở rộng tứ chi dưới ánh mặt trời, cuối cùng lớn lên thành một cây táo mảnh khảnh.   Tôi tin câu chuyện như vậy thật sự xảy ra, ấm áp, bình thản, vô cùng đơn giản, trong thời đại coi trọng vật chất này nó có vẻ lỗi thời. Nhưng mà chỗ khuyết trong đáy lòng rỗng tuếch của chúng ta, thật sự yêu thích xe BMW, kim cương danh tiếng dinh thự có thể lấp đủ sao?   Tôi tin là không phải. Ham muốn vật chất chỉ khiến hư không khuếch trương ra.   Vì thế, tôi hy vọng câu chuyện nhỏ này có thể khiến bạn cảm động, tựa như vào mùa đông có tia nắng ấm áp chiếu rọi trên cơ thể, giống như uống một ly sô cô la nóng trong gió thu xào xạc. Sau khi đọc một quyển sách, dùng chăn bao bọc cơ thể, lười biếng ngủ trưa trong một ngày ấm áp. Như vậy cũng đủ rồi.   Mời các bạn đón đọc Bên Nhau Dài Lâu của tác giả Hàn Châu Cách Cách.
Thế gia danh môn - Thập Tam Xuân
Tên eBook: Thế gia danh môn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Thập Tam Xuân Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Xuyên không, Văn học phương Đông Người dịch: Đỗ Mai Dung Số trang: 498 Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Ngày xuất bản: 27/04/2014 Giá bìa: 102.000 ₫ Công ty phát hành: Cẩm Phong Books Nhà xuất bản: NXB Văn Học Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Thế Gia Danh Môn Giới thiệu: Người ta xuyên không về làm đệ nhất mĩ nhân quốc sắc thiên hương vạn người si mê, trăm người sủng ái. Tưởng Nhược Nam nàng lại xuyên không về làm một cô nàng đanh đá người người ghét bỏ, làm một nàng dâu thất sủng chẳng ai ưa, bảo nàng phải làm sao đây? Bảo nàng nhịn để người khác ức hiếp? Không bao giờ! Tìm cách ly hôn? Đây là hôn nhân được đương kim Thánh thượng ban! Nàng chưa muốn mất cái đầu này. Phải chung chồng với kẻ khác, phải nhìn mặt “hắn” để tìm sự sủng hạnh? Không đời nào! Tưởng Nhược Nam nàng không tin không có cách tồn tại ở thế giới này, nàng sẽ sống, thậm chí sống tốt, rất tốt cho hắn, cho những người từng ghét bỏ, hãm hại “cơ thể” này phải chống mắt lên xem! Mời các bạn đón đọc Thế gia danh môn của tác giả Thập Tam Xuân.
Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi - Tát Không Không
Tên ebook: Chàng Giảng Viên Cầm Thú của Tôi (full prc) Tác giả: Tát Không Không   Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Chuyển ngữ: Sâu a.k.a Pink Lady   Beta: anhnguyen   Nguồn: thanhdaocac.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi - Tát Không Không   Giới thiệu:     Chàng giảng viên môi hồng răng trắng, phong độ ngời ngời, nhã nhặn tuấn tú, đẹp trai số một, khí chất bất phàm, hào hoa phong nhã, tiền đồ sáng lạn của tôi ơi, vì sao ngài có thể xấu bụng, hung ác, tàn nhẫn mà hành hạ tôi như vậy, rốt cuộc là vì sao?       Bạn Sâu đang cố để lợi hại hơn đây )   Truyện của Tát Không Không chắc mọi người cũng chẳng lạ nữa, từ ngày đọc “Láng giềng hắc ám” do ss Jini dịch, bạn Sâu rình truyện của tác giả này từ lâu lắm rồi. Lần trước bạn đọc “Bán tương thân”, khá hay nhưng bạn lại không thích tính cách nữ chính.   Lần trước đọc được truyện này, bạn liền fall in love với nó luôn. Bạn bị yêu bạn nữ chính vô cùng, còn về những nhân vật khác, bạn xin nhận xét như sau:   Nam chính:  Đen tối! Cảm xúc cho bạn này từ yêu sang ghét, rồi lại từ ghét sang thông cảm   Nam phụ 1 (anh trai nữ chính): Bố thằng biến thái, bệnh hoạn!!!!   Nam phụ 2: Tội nghiệp thằng bé!   Bạn thân nữ chính:  gái Diệp đáng yêu :X~ …   Truyện này vốn đã có blog khác edit rồi, nhưng vì tình yêu với bạn nữ chính, bạn Sâu cắn răng edit lại, 2 bản edit hoàn toàn khác nhau, không có liên quan gì cả nhé    Mọi người hãy đọc để biết được độ “bựa” và biến thái của tác giả Tát Không Không.