Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Liên Hoa Yêu Cốt - Liên Tuyết Tử Thần

Tên eBook: Liên Hoa Yêu Cốt (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Liên Tuyết Tử Thần   Thể loại: Huyền ảo, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông   Người dịch: Tạ Thu Thủy   NXB liên kết: NXB Thời Đại   Đơn vị phát hành: Bách Việt   Khổ sách: 16 x 24cm   Số trang:  584   Giá bìa: 129.000 đồng   Chủ dự án: Trần Ngọc Tuyền   Nguồn sách: Ly Ngo   Type   P1: Hằng Nguyễn   P2: Hoang Phung Dang   P3: Nguyễn Thu Huyền   P3: Nina   Beta: Nghiem Minh Ngoc   Tạo prc: Anna Trinh Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free GIỚI THIỆU TÁC PHẨM   “Liên Hoa Yêu Cốt” mở đầu với câu chuyện về cô gái Hàn Cốc Liên – vốn là Lam Liên tiên nữ của tiên cung, vì bị quy tội giết chết Mai Hoa tiên nữ – Nhạc Mai Song mà phải đày xuống trần gian, mười đời chịu khổ sở cay đắng để rồi bị hóa kiếp dưới tay Mai Song.   Khi chuẩn bị vào kiếp thứ tám, vì chất chứa oan khiên, Cốc Liên bèn lén không uống bát canh Mạnh Bà, mục đích để khỏi bị quên mất những ký ức kiếp trước. Nhờ đó, trong kiếp này Cốc Liên đã tự ý thay đổi số mệnh, khiến Nhạc Mai Song không thể giết cô, đồng thời tạo ra Liên Hoa Yêu Cốt đời thứ sáu, một dạng nửa tiên nửa quỷ được tạo nên từ nộ khí của ba vạn đóa sen, đặt tên là Lam Úy. Nhưng cũng chính vì nộ khí chất chồng, vào năm tám tuổi Cốc Liên sa vào tẩu hỏa nhập ma, nộ khí bung vỡ ra ngoài gây nên một cơn bão đen khủng khiếp suýt hủy diệt cả Thượng Hải. Pháp lực tăng cao cộng với thù hận ngút trời, Cốc Liên dễ dàng tiêu diệt Quan Âm tôn giả. Quan Âm chết, chiếc bình ngọc pháp khí của ông vỡ tan thành nhiều mảnh, những mảnh vỡ này hấp thu nộ khí hoa sen phát tiết từ Cốc Liên và dần biến thành màu đen đáng sợ.   Biết mình khó thoát tội, Cốc Liên buộc Lam Úy trốn đi, mang theo bản sao toàn bộ ký ức vạn năm của mình. Cuối cùng, Cốc Liên bị linh thú Đế Thính của Địa Tạng Vương Bồ Tát giết chết.   Sang kiếp thứ chín, Cốc Liên đầu thai vào một gia đình giàu có. Cha mẹ cô chết vì tai nạn ngay khi mẹ còn mang cô trong bụng. Cốc Liên may mắn sống sót và được bà nội cưu mang. Ngay từ khi còn nhỏ xíu, Cốc Liên đã có những năng lực kỳ lạ, điều đó dẫn đến cuộc sống của cô bé cũng đầy rẫy những chuyện lạ lùng. Bắt đầu từ đây, tác giả dẫn dắt người đọc dấn thân vào những cuộc phiêu lưu ly kì của Cốc Liên, tất cả đều gắn với những mảnh sứ oán hận trong kiếp trước.   Trong cuộc phiêu lưu thứ nhất, bà nội Cốc Liên – Phương Tĩnh Hương bị một bộ xương quỷ đe dọa. Để cô bé ngây thơ có thể cứu được người bà, Địa Tạng Vương Bồ Tát đã đích thân giáng trần trao tặng cho cô sợi dây chuyền mặt ngọc bích kết tinh từ giọt nước mắt cuối cùng trong kiếp thứ tám đầy đau thương, mặt ngọc mang theo nội lực mạnh mẽ của chính cô khi trước. Nhờ đó, Cốc Liên chiến thắng được bộ xương quỷ, thu hồi về mảnh sứ oán hận thứ nhất. Đây cũng là cơ duyên để cô gặp gỡ anh cảnh sát mẫn cán Quan Ân – vốn chính là Quan Âm tôn giả đầu thai, bắt đầu một tình bạn lâu dài bất chấp tuổi tác giữa họ.   Những câu chuyện rùng rợn lạ kỳ không dừng lại ở đó. Với sự giúp đỡ của Bạch Hạo Đan – vốn là Dao Hoa Cung chủ trên thiên đình hóa thân, Cốc Liên tiếp tục dấn thân vào cuộc phiêu lưu thứ hai ở Trung Hoa đại lục, đối mặt với Hồ ly chín đuôi xảo quyệt. Trong những ngày này, Cốc Liên vô tình gặp lại Lam Úy và được cô gái trả lại những ký ức kiếp trước của mình. Nhờ đó, Cốc Liên, Lam Úy cùng Hạo Đan đã giúp đỡ người dân thôn Long Sơn tiêu diệt con hồ ly và thu về mảnh sứ oán hận kế tiếp.   Nhưng những mảnh sứ oán hận vẫn còn nhiều, mời các bạn cùng theo dõi cuộc phiêu lưu của Cốc Liên qua tác phẩm “Liên hoa yêu cốt”. *** Liên hoa yêu cốt là tác phẩm đặc sắc của cây bút Liên Tuyết Tử Thần. Xoay quanh một cốt truyện hư cấu hấp dẫn với vô số các tình tiết bất ngờ, thủ pháp liên kết không gian - thời gian theo trật tự định sẵn tuy không mới nhưng tạo nên được hiệu ứng mạnh mẽ và thu hút sự chú ý của độc giả xuyên suốt toàn bộ tác phẩm, tác giả đã tạo nên vô số những cuộc va chạm, đụng độ thú vị của kiếp mệnh, trong đó, con người không ngừng tìm cách kiểm soát mạng sống của chính mình và phái đấu tranh với những hận thù, ân oán kéo dài không dứt... Liên hoa yêu cốt gây ấn tượng trong người đọc như những thước phim sống động chứa đựng đầy đủ các cảm xúc lẫn thông điệp về con người trong xã hội... ***  NHẬN XÉT   Liên hoa yêu cốt nghe tên truyện có vẻ huyễn huyễn nhưng đọc rồi sẽ thấy thi vị nhiều điều. Nếu ai đang thực sự tâm trí rối loạn có thể mang ra đọc, từ những câu chuyện nhỏ rời rạc về Cốc Liên - Lam Liên tiên nữ chúng ta sẽ nhận ra nhiều điều mình không thể ngờ. Lúc đầu khi đọc tôi rất chán vì nghĩ mua nhầm truyện ma nhưng sau khi đọc, tôi thấy triết lý sống rất nhiều. Nếu như nhiều người nghĩ giết một sinh linh bé nhỏ thì không sợ bị quả báo nhưng thật ra những gì mình gây nên không sớm thì muộn cũng nhận được báo ứng. Đây là quyển sách viết về Phật lý rất hay, đọc truyện để ngẫm bản thân mình. Tuy nhiên, truyện thì vẫn phải có sai sót như những tình tiết nhỏ có thể bỏ qua để hoàn chỉnh cái nội dung mình cần xem. Đọc xong truyện, rất dễ làm người ta nghĩ đến nhiều thứ như tình thân là không thể bỏ đi, cha mẹ dù gây lỗi lầm song luật trời vẫn răng dạy con cái không được giết hại chính song thân mình, đọc để thấy rằng tình yêu giữa Mị Gia và Nạp Y La từ bỏ khoảng cách không gian, thân phận địa vị giữa ma và Phật, để hiểu rằng đôi khi tình yêu chỉ là duyên phận của nhau, hết duyên sẽ tự động rời đi. Đôi khi phải buông tay để cầu mong cho người mình yêu hạnh phúc, giống như Nạp Y La và Mị Gia. Nhưng oán thù sâu nặng, trầm luân mấy kiếp cũng tan, giống như tình yêu đơn thuần của Bạch Hạo Đan Cung chủ chỉ cần nhìn thấy bảo vệ cho Hàn Cốc Liên. Bao người đã hiểu tình thân? Bao người đã yêu như thế? Chấp niệm cứ vướn sẽ tự hại mình hại người. Liên Hoa yêu cốt chỉ mượn lời nói truyện, chỉ là lòng người không đủ dũng cảm để buông thứ không thuộc về mình. Tôi không biết các độc giả khác ra sao, riêng tôi nhận thấy những điều trong sách rất sâu sắc đáng ngẫm. "Trời tạo nghiệt còn có thể vượt qua, tự tạo nghiệt nhất định không thể sống". Nghe thì có vẻ mị hoặc nhưng thực tế là như vậy.   Độc giả: Py Py Mời các bạn đón đọc Liên Hoa Yêu Cốt của tác giả Liên Tuyết Tử Thần.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chỉ Yêu Mình Sesshoumaru - Nguyệt Hoa Như Sương
Thời đại Chiến quốc chiến tranh loạn lạc, yêu ma hoành hành, cần phải có sức mạnh thế nào mới có thể bảo vệ tính mạng, tìm đường trở về?    Trải qua năm tháng đằng đẵng, lòng tốt dần dần biến mất, chỉ còn lại duy nhất cảm giác lạnh lùng. Mà ngươi, không biết từ khi nào đã trở thành tia ấm áp duy nhất trong lòng ta. Thì ra, xuyên không về 500 năm trước chỉ là để gặp ngươi — Sesshoumaru! Mời các bạn đón đọc Chỉ Yêu Mình Sesshoumaru của tác giả Nguyệt Hoa Như Sương.
Nhất Thế Chi Tôn - Mực Thích Lặn Nước
Ta cả đời này, không hỏi trước kia, không cầu kiếp sau, chỉ oanh oanh liệt liệt, khoái ý ân cừu, chỉ bại các tộc anh kiệt, ngạo tiếu lục đạo Thần Ma! Nhất Thế Chi Tôn một tác phẩm mới của Mực Thích Lặn Nước, vẫn duy trì được văn phong tốt và đang đứng top ở qidian *** Đôi lời với độc giả: Ta tuy là người dịch, nhưng quãng thời gian đầu tiên đọc cuốn này cũng phải thừa nhận tác giả viết hơi thiếu điểm nhấn, câu chữ thiếu gọn gàng, súc tích, miêu tả đánh đấm chưa thực sự sắc nét,.v..v... khiến cho ta có đôi lúc thấy nản! Nhưng càng về sau ta thấy tác giả viết càng tốt lên. Truyện khá gần gũi, không có kiểu một phát lên giời, các nhân vật từ chính đến phụ đều có cá tính và sắc thái riêng. Từ trạng thái buồn rầu muốn mang con bỏ chợ khi thấy người đọc lèo tèo, lượng người đọc ngày một giảm sút sau một hai chương đầu mọi người nhao vào đọc thử. Thật tiếc vì ta ko thể sửa lại những chương tác giả đã viết, nhưng có thể khẳng định, càng về sau truyện càng hay hơn! Các tình tiết có thể không quá đột biến nhưng ta thấy bố cục khá hợp lý, kiểu mưa dầm thấm lâu, và thấy dần có thiện cảm với những tình tiết mang cái vẻ đời thường ấy. Ta hy vọng tác giả viết trọn bộ, tập trung tinh lực và truyện sẽ ngày một hay hơn nữa, ta sẽ gắng duy trì tốc độ ra chương từ 1 - 2 ngày 1 chương ( và sẽ tăng lên nếu có nhiều độc giả thực sự yêu thích và theo dõi bộ truyện), cũng hy vọng có thêm nhiều độc giả kiên trì vượt qua những vụn sạn ban đầu để được thưởng thức những bát cơm ngon hơn còn ở phía sau. Vạn sự khởi đầu nan, sự đời không phải vẫn như vậy hay sao?! *** “Chào chị.” Tiểu Mạnh lễ phép bắt tay Giang Chỉ Vi, rồi thả ra ngay. Còn tưởng là một ông anh to cao thô thiển, cơ bắp cuồn cuộn chớ...... cứ theo cái phong cách thả chó rượt mình chạy của Dương Tiễn thì đây không phải không có khả năng! Giang Chỉ Vi thu tay, chào Dương Tiễn rồi cười: “Cậu còn đang mệt, chúng ta học về súng trước đi, sau này sẽ dạy cậu về võ công luyện pháp.” “Luyện pháp?” Tiểu Mạnh bắt lấy hai chữ cuối cùng, khó hiểu. “Đúng, luyện pháp khác với cách thức thực chiến. Chờ cậu luyện pháp nhập môn, mới dạy đấu pháp cho cậu được.” Giang Chỉ Vi vẫn giữ nụ cười, “Nói theo cách thông tục là chỉ luyện không đánh, sẽ chỉ có lực mà không biết dùng, chỉ đánh không luyện, ngoại thương gân cốt nội thương thần.” Woa, rất chuyên nghiệp nha...... Tiểu Mạnh bị rung động, nói không nên lời. Giang Chỉ Vi dẫn Mạnh Kỳ đi tới khu luyện bắn, mỉm cười hỏi: “Cậu có ấn tượng thế nào, hoặc có suy nghĩ thế nào về chuyện bắn súng?” Ấn tượng? Trong đầu Tiểu Mạnh lập tức nhảy ra một hình ảnh. Hắn mặc măng tô đen, quàng khăn trắng, miệng ngậm điếu thuốc, tay xách súng, xung quanh bồ câu trắng bay múa, tiêu sái đi tới, cứ đưa tay lên chính là một mạng, như một độc hành hiệp thời hiện đại, một chữ “Khốc”, hai chữ “Phong cách”, ba chữ “Tiểu Mã ca”, bốn chữ “Soái tới cực điểm”! Hắn tự cười khen mình, chững chạc đàng hoàng trả lời: “Ấn tượng hả? À, lực đẩy, ba điểm nằm trên cùng một đường thẳng......” Giang Chỉ Vi gật đầu, từ trong bao đựng súng rút ra một khẩu súng lục: “Loại này lực bắn bình thường, nhưng được cái lực phản chấn nhỏ, thích hợp cho người mới học. Cầm đi, tôi giảng giải từng bộ phận của nó trước. Chỉ có hiểu nó, tôn trọng nó, mới có thể thật sự nắm giữ nó.” Cô trở nên nghiêm túc, trong mắt trang nghiêm, đẹp trong chuyên chú. Tiểu Mạnh thu mắt về, nhận khẩu súng, hai cánh tay trầm hẳn xuống, cảm nhận được sức nặng của nó. “Mũi súng không thể nhắm vào người!” Giang Chỉ Vi nghiêng người, khẽ quát. “A.” Tiểu Mạnh vội hướng xéo mũi súng xuống đất. Hai người tiến vào trạng thái dạy học. Giang Chỉ Vi tháo rời khẩu súng, chỉ dẫn công dụng từng món, cách cầm súng, tư thế ngắm bắn vô cùng chi tiết, lặp lại mấy lần, buộc Mạnh Kỳ nhớ kỹ. “Tốt. Giờ chúng ta luyện kỹ năng.” Giang Chỉ Vi mím môi cười cười, không còn vẻ nghiêm túc, chuyển sang vẻ đầy sức sống của tuổi trẻ, “Bắn thử đi.” Tiểu Mạnh nóng lòng muốn thử, cẩn thận kéo chốt, lên đạn, ngắm chuẩn vào bia hình người, hít một hơi thật sâu, bày ra tư thế tiêu chuẩn nhất, đến khi hoàn thành nguyên tắc “Ba điểm nằm trên một đường”, mới ấn cò súng. “Đoàng!” ... Mời các bạn đón đọc Nhất Thế Chi Tôn của tác giả Mực Thích Lặn Nước.
Thánh Gióng
Một pj series cá nhân của mình,bối cảnh truyện vào thời Hùng Vương thứ VI,lấy cảm hứng từ truyền thuyết Thánh Gióng và một số nhân vật thần thoại khác của Việt Nam *Truyện hoàn toàn là hư cấu theo trí tưởng tượng của tác giả,chỉ lấy chất liệu từ các thần thoại,không hề có giá trị nghiên cứu *Truyện hoàn toàn k đề cập cụ thể cá nhân hay tổ chức nào,nếu có chỉ là sự trùng hợp Lưu ý:Hán tự ở bìa là chữ Nôm,k phải chữ Tàu. Truyện được lấy cảm hứng từ các truyền thuyết, huyền thoại, truyền miệng dân gian của Việt Nam, kết hợp cùng một số khác từ các quốc gia lân cận. Truyện hoàn toàn hư cấu theo trí tưởng tượng của tác giả, không có giá trị tham khảo. Truyện có yếu tố không phù hợp với người dưới 18 tuổi, hãy có trách nhiệm khi đọc. Để cho ra đời những chương truyện đầu tiên này Phong đã trải qua rất nhiều khó khăn trong quá trình sáng tác. Theo đuổi sản phẩm chất lượng chưa bao giờ là dễ dàng, nhất lại là những tác phẩm có yếu tố lịch sử. Hy vọng "Thánh Gióng" sẽ tiếp thêm động lực và nguồn cảm hứng cho các bạn trẻ dám dấn thân và đi đến cuối con đường mình lựa chọn. Mời các bạn đón đọc Thánh Gióng của tác giả Thuy Phong.
Tướng Dạ
Tác giả Miêu Nị chính là một thương hiệu, tác phẩm của Miêu Nị chắc chắn là không cần phải giới thiệu nhiều. Điều đó đã được khẳng định qua các truyện Khánh Dư Niên, Gian Khách, ai chưa đọc nên tìm đọc, bỏ qua đáng tiếc a! Từ lâu, lâu lắm rồi, khi còn rất nhiều vùng đất mà chưa ai biết đến… tại một trong những vùng đất mà chưa ai biết đến đó, có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ… *** Truyện của Miêu Nị có chất thơ riêng rất khó tả, mộng mị như sương như gió, nhẹ nhành nhưng gây lay động đến mọi tầng lớp cảm xúc của người đọc. Từ các tác phẩm như Gian Khách, Tượng Dạ và sau đó là Trạch Thiên Ký đều gây được tiếng vang lớn, trở thành những siêu phẩm, được chuyển thể thành phim cũng rất ăn khách. Đọc Tướng Dạ phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Thế gian tương truyền: “Vĩnh dạ lai lâm, nhân gian hạo kiếp” (Vĩnh dạ ập tới, nhân gian đại nạn). Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải án oan cho gia đình, đem tiểu thị nữ Tang Tang đến Đô Thành. Trải qua nỗ lực không ngừng, Ninh Khuyết thi vào học phủ cao nhất thư viện, trở thành đệ tử thân truyền của phu tử, gánh vác trên vai nhiệm vụ phò tá quốc gia, bảo hộ bách tính, cũng sửa lại án xử sai cho thân nhân của mình. Ninh Khuyết thân mang bệnh lạ, cùng Tang Tang đi tìm thầy trị bệnh, lại phát hiện Tang Tang chính là vật dẫn của Vĩnh Dạ, trở thành mục tiêu đuổi giết của người trong thiên hạ. Vì bảo hộ Tang Tang, hai người lưu lạc thiên nhai, phát hiện ra kẻ đứng sau vận mệnh tàn khốc của Tang Tang đúng là Hạo Thiên. Tang Tang bị Hạo Thiên khống chế, phát động Vĩnh Dạ hạo kiếp. Hạo Thiên được người người sùng bái, hóa ra lại là kẻ đứng sau màn hạ độc thủ Vĩnh Dạ. Hạo Thiên gây ra đại chiến thiên hạ, Ninh Khuyết cùng mọi người anh dũng chiến đấu. Tác phẩm có nội dung sáng tạo và cả những thông điệp được tác giả gửi gắm, không chỉ là một câu chuyện tình yêu thuần khuyết mà cả nhân sinh quan về cái thiện và cái ác. Một bài viết khó nói lên hết cả, các bạn đọc xem thêm: tư tưởng chủ đạo trong Tướng Dạ Trải dài suốt hơn một nghìn chương truyện, tác giả vô cùng khéo léo phô bày một bức tranh văn hóa Hoa Hạ hoành tráng mà tinh tế. Việc vận dụng sáng tạo những điển tích quen thuộc tạo chiều sâu cho câu chuyện, không hẳn là trích dẫn, tác giả biến tấu vừa đủ để người đọc nhận ra mà vẫn cảm thấy thú vị khi thấy sự khác biệt. Ví như khi Đại sư huynh và Nhị sư huynh dùng lời Khổng Tử để phá Phật hiệu của đệ tử Phật Tông, ví như câu chuyện của vị thái thú mê rượu đời Đường… Nhân vật trong truyện: Ninh Khuyết. Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải oan cho người thân mà đi đến đô thành, tiến vào thư viên, cuối cùng gánh vác trọng trách cứu vớt thế gian. Quá trình trưởng thành trải qua hiểm nguy cũng có nhiệt huyết hào hùng. Tính cách: Ninh Khuyết làm người tiêu sái, trọng tình trọng nghĩa, ân tất khắc ghi, thù tất báo, trưởng thành trong chiến hỏa, còn có tinh thần phản kháng mãnh liệt. Nhưng đôi lúc vấn có nét lém lỉnh, tinh ranh. Hăn giết người rất nhiều, nhưng vẫn rất khó để đánh giá  là máu lạnh, tàn nhẫn.đây có lẽ là. Ninh Khuyết dù tàn nhẫn vì chính sinh tồn của bản thân mình, không liên quan địa vị hay tín ngưỡng, mà giống như thứ tính cách bẩm sinh. Hắn cũng không quan tâm ý kiến số đông, hắn tự có đạo lý của mình, dù thế nhân căn cứ theo lập luận, góc nhìn thế nào đi nữa, hẵn vẫn là hắn. Nữ chính: Tang Tang. Là con gái Minh vương, kẻ đem lại tận thế và đuổi giết. Mặc kệ thế gian định tội. Ninh Khuyết cho rằng 20 năm sống trên đời nàng chẳng phạm lỗi gì, nàng là vợ hắn cho nên hắn vung đạo giết người không ngần ngại, đối đầu cả thế giới để bảo vệ nàng. “Cho dù nàng ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn cứ yêu nàng như thuở ban sơ”. Tuyến nhân vật phụ trong Tướng Dạ cũng rất có hồn, được tác giả chăm chút kĩ lượng về nội dung, tính cách, phải nói là vô cùng đặc sắc. Từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Nếu truyện của Nhĩ Căn thiên về tu luyện, ngộ đạo, thì truyện của Miêu Nị thiên về nhân tính, từ đầu đến cuối, chả ai đúng, cũng chả ai sai, chỉ đơn giản là chí hướng của mỗi con người là khác nhau, nên làm những việc khác nhau.  Xem thêm: Tác giả Nhĩ Căn Truyện của Nhĩ Căn thì phải đọc đi đọc lại một đoạn nhiều lần thì mới hiểu, cũng có thể không hiểu gì cả. Còn của Miêu Nị thì dù đọc đi đọc lại một đoạn nói chuyện thì vẫn rất khó hiểu, phải đọc tiếp, đọc hết, thì mới hiểu được trước đó những nhân vật ấy bàn luận về cái gì. Miêu Nị có khả năng miêu tả tâm lý nhân vật rất đặc sắc, ấn tượng như Tang Tang. Tâm lý của cô thiếu nữ được nhào nặn cực kỳ tinh tế. Khi nàng vui, khi nàng buồn, khi nàng biết yêu, khi nàng giận dỗi, khi nàng ốm, khi nàng cận kề cái chết, khi nàng sánh vai cùng người yêu, khi nàng thân cận với kẻ khác, … mỗi một trạng thái đều được tác giả dụng tâm thể hiện, khiến nàng rất gần gũi, rất dễ khiến người đọc đồng cảm. Điểm trừ là có nhiều khi tác giả lan man quá sức, gây sự khó chịu cho những bạn đọc không kiên nhẫn. Nhiều đạo hữu có thói quen đọc lướt, nên càng về sau càng không hiểu gì cả. Nhất là miêu Nị lại có thói quen là nói chuyện câu nào chữ nào, cũng như mang một ý nghĩa, hàm ý gì đấy, thật sự thì mới đọc sẽ thấy hay nhưng nếu quá nhiều sẽ gây loãng, choáng váng đầu óc. Và cuối cùng là việc mượn hình ảnh tôn giáo, dù là giả tưởng biến tấu, đôi khi tạo cảm giác cực đoan cho tác phẩm. Biết là ý đồ của tác giả để ẩn dụ tạo nên bức tranh đối lập nhằm phục vụ tư tưởng chủ đạo của truyện, nhưng cảm giác đôi khi anh có cái nhìn hơi khắt khe, tiêu cực thái quá với tôn giáo, ai mà không thông cảm được có lẽ sẽ thấy phản cảm. Phong Vân! *** [Review] Tương Dạ – Miêu Nị (phần đầu): Gần đây mình có đọc một truyện, tên là Tương Dạ (có nơi ghi là Tướng Dạ), của Miêu Nị. Thể hoại tiên hiệp, kiếm hiệp xen lẫn xíu xíu tình cảm. Nói đến cơ duyên đọc truyện thực ra cũng chả có chi. Hôm nọ coi FMV trên Youtube, tình cờ thấy cái ảnh trailer đẹp đẹp nên coi. Thế là mấy ngày liền coi miết không chán. Trailer chẳng có câu thoại nào cả, từ đầu chí cuối chỉ có âm nhạc và nhân vật. Đơn giản, gọn nhưng hấp dẫn. Tò mò search, lòi ra truyện, thế là đọc, cũng bấm follow fanpage fb, vậy là chính thức nhảy hố. Hiện tại truyện chưa ra hết, tui cũng chưa đọc xong quyển 1, nhưng thích quá nên viết bừa vài dòng. Truyện này ăn điểm đầu tiên với tui ở cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật. Nam chính ngông, không thuộc thể loại anh hùng hào hiệp trượng nghĩa, kiểu như anh hùng xạ điêu hay thần điêu đại hiệp. Đồng chí này có thù tất báo, có ơn tất trả, cố sống cố chết bước vào con đường tu hành chỉ để trả thù nhà, vì kẻ thù quá mạnh, võ thường đánh không lại nên phải đi theo nghiệp tu hành. Ngoan cường, tàn độc, thông minh, giảo hoạt, không quan tâm đến đạo lý của thế gian, chỉ quan tâm đến đạo lý của hắn, làm theo những việc mình cho là đúng. Còn nhỏ tuổi mà đã quen tay giết người, chặt không biết bao nhiêu cái đầu của Mã tặc và người Man. Nghe tên đốn củi bên núi Mân Sơn là các đồng chí thường dân đều sợ chết khiếp. Có vẻ bá đạo, nhưng không phải thuộc thành phần không biết điều, làm việc gì cũng tính toán đâu vào đấy. Thanh niên này thậm chí lên 1 cái list những kẻ cần phải giết để báo thù, tính toán cách thức, thời gian địa điểm để thực hiện. Việc tu hành ban đầu tưởng không thể với tới, nhưng vì quá lì, quá liều nên cuối cùng ăn may đả thông được 10/17 lỗ tuyết sơn khí hải, chính thức bước vào con đường tu luyện. Được cái đối tốt với nữ chính, rất rất tốt. Nữ chính sai, lại càng sai, quá sai so với mặt bằng truyện cổ đại. Vừa gầy, vừa đen, vừa nhỏ con, nói chung không đẹp, nói trắng ra là xấu. Đôi mắt sáng, nhanh nhẹn tháo vát, quan trọng là không bánh bèo, không bánh bèo, không bánh bèo (điều quan trọng phải nói 3 lần). Là thị nữ nhỏ của nam chính, thuộc thể loại nội trợ, chăm lo nhà cửa, lười suy nghĩ, lười nói, nhưng một khi nói là khiến nam chính á khẩu. Càng đọc càng thấy dễ thương, coi trailer thích bạn đóng vai này dễ sợ. Nghe đồn vai vế nữ chính rất lớn, về sau có biến, sẽ được lột xác ngầu hơn, đẹp hơn, ngược nam chính tơi bời, có điều tui chưa đọc tới. Truyện này tới 1000 chương, tui mới đọc tới chương 125. Điểm thứ hai tui thích ở truyện là mối nhân duyên của nam nữ chính. Dùng từ thanh mai trúc mã để miêu tả là không đúng, bởi tuổi thơ của cả hai quá cơ cực, phải nói là nương tựa vào nhau mà sống. Nữ chính thuở sơ sinh được nam chính 4 tuổi nhặt ra từ đống xác chết. Nam chính 8 tuổi cõng nữ chính lên 4 trốn khỏi lão thợ săn độc ác. Nam chính lên 10 dắt nữ chính 6 tuổi nấp trong hang tránh thú dữ. Đến khi nam chính sung quân năm 12 tuổi, nữ chính chính thức trở thành cô hầu nhỏ. Từ lúc sơ sinh đến năm 6 tuổi, nam chính săn sóc, bảo vệ với nữ chính không khác gì cha mẹ ruột thịt, rất rất tốt. Vì cơ thể nữ chính âm hàn, không toát mồ hôi, khí độc không ra ngoài được nên bình thường để cô nàng làm việc nặng cho người nóng lên, chống chọi bệnh tât. Tối đến sẽ ủ ấm lòng bàn chân trắng nhỏ lạnh như băng kia để cô bé ấm giấc. Nam chính khi vui chỉ hận không thể đem chuyện kể với cô hầu nhỏ ngay tức khắc, khi buồn bực mỏi mệt cũng chỉ khi ở bên cô thì mới thả lỏng, chẳng giấu diếm gì. Tình cảm ấy rất mực dung dị, giống như từng giọt nước, nhỏ giọt nhỏ giọt chầm chậm ngày qua ngày, ấm áp như một gia đình nhỏ vậy. Nam chính đi đâu, giết ai, cũng luôn có nơi để trở về, biết có tô mì trứng của cô hầu nhỏ còn đang chờ. Cho nên dù tác giả chả tô vẽ màu mè cho mối tình này, người đọc vẫn cảm thấy nhẹ nhàng, ấm lòng. Tất nhiên là nếu cứ tàng tàng vậy thì cô hầu nhỏ chỉ mãi là cô hầu nhỏ thoai, nên sau này nhất định phải có biến, để đẩy nữ chính vừa xấu vừa không có chi thú vị trở thành đặc biệt đáng nhớ chớ! Còn một điểm nữa mà tui thích ở truyện này là chất liệu dân gian, vẻ đẹp mộc mạc của cảnh sinh hoạt, dưới ngòi bút của tác giả trở nên cực chân thực sống động. Không phải kiểu cố gắng vẽ hoa vẽ lá, cường điệu hóa cho nó thành hình như các truyện tiên hiệp, cổ đại khác tui từng đọc (Tru tiên, Hoa thiên cốt, Tam sinh, Trọng tử, v.v…) mà đơn giản nhân vật vốn dĩ là vậy. Ví dụ như ngày hè nóng bức thì cửa sổ mở, người người nằm phè ra nhâm nhi hoa qua ướp lạnh, cảnh vợ chồng hàng xóm cãi nhau như cơm bữa, tô mỳ trứng, canh gà của nữ chính hằng ngày đợi nam chính về ăn, hay cách mà tác giả dùng những điển cố điển tích, dùng những mẫu chuyển nhỏ xen kẽ để ngẫm nghĩ về chuyện thế gian… Khi đọc truyện này, tui thấy vừa kịch tính khi theo dõi theo bước đường trưởng thành của 2 nhân vật chính, vừa khoan thai thoải mái khi đọc những đoạn tàng tàng miêu tả cảnh sinh hoạt. Tất nhiên truyện này cũng có điểm trừ. Tác giả tả phong cảnh rất hữu tình, thuật lại cảnh tượng chém giết cũng rất sinh động, có điều vài đoạn dài dòng quá mức cần thiết. Ví dụ như đoạn cảnh nam chính với Triều Tiểu Thụ đánh nhau với bọn đối đầu Ngư Long bang, thế quái nào chém chém giết giết kéo dài tới hơn 5 chương, tui đọc mà đến oải. Chung quy là vậy. Vì chưa đọc hết nên tui chưa thể có cái nhìn tổng quan tất thảy, chỉ là nhân tiện chém gió chút thôi. Hihi. Tui hiện tại đang rầu lòng vì sau khi đọc gần 1/10 mới phát hiện truyện phần sau dịch chưa xong, mà đọc convert thì chết mất. Mặt khác, tui cũng hóng phim, thấy tạo hình nhân vật đẹp, giống như từ truyện bước ra, ngoại cảnh đẹp bá cháy, phục trang ổn (P.s: thấy tạo hình nam chính hơi giông giống Lý Tiêu Dao của Tiên 1 là tui thích rồi). Hi vọng phim phát sóng đừng khiến tui thất vọng, vì thực tế tui đã cày nát cái trailer trong lúc đọc truyện roài. Mời các bạn đón đọc Tướng Dạ của tác giả Miêu Nị.