Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ông Chủ Là Cực Phẩm - Nam Lăng

Đây là câu chuyện giữa nữ vệ sĩ Nguy Đồng và hai vị sếp của cô. Sau lần say rượu dẫn đến sự cố “tình một đêm”, Nguy Đồng luôn băn khoăn và mong muốn tìm lại người đàn ông năm ấy. Tỉnh dậy giữa đêm, cô không hề biết mặt người đàn ông đó, khi nhìn qua cửa sổ, cô chỉ thấy một chiếc xe lao vụt ra từ khách sạn rồi mất hút trong màn đêm. Năm năm sau, nhờ giúp đỡ từ bác hàng xóm, Nguy Đồng được vào làm việc trong tổ bảo vệ của Lăng Thị - một trong bốn tập đoàn lớn nhất thành phố. Sau khi thu thập tin tức từ nhiều nguồn, Nguy Đồng biết nội bộ Lăng Thị không ngừng tranh chấp, đặc biệt là Lăng thái và Lăng công tử, họ luôn âm thầm công khai đấu đá nhau. Nhân viên của Lăng Thị ai ai cũng kiều diễm như hoa, sinh viên tốt nghiệp đều phải đấu đá nhau mới vào được Lăng Thị. Vì là nhân viên mới, hơn nữa lại là nữ bảo vệ đầu tiên ở đây nên cô luôn được các anh ưu ái, chỉ cho ngồi camera quan sát màn hình. Điều này ngược lại khiến Nguy Đồng cảm thấy vô cùng bí bách. Khi được cử đi tuần tra, Nguy Đồng tuần tra thật kỹ càng 30 tầng nhà. Nghe tiếng phụ nữ kêu cứu giữa đêm cô lao ngay đến, và người bị cô “cho một bài học” không ngờ lại là công tử Lăng Thị - Lăng Lạc An, anh ta đang cùng người phụ nữ kia diễn “phim tình cảm” tại văn phòng. Kết quả, Nguy Đồng bị đuổi việc ngay trong đêm đó. Ngày thứ ba sau khi bị đuổi, Nguy Đồng lại nhận được tin phục chức của Lăng Thị, thông báo này được gửi đến từ một lãnh đạo cấp cao hơn cả Lăng Lạc An. Có công việc, lương lại được tăng 20% so với thực tế khiến Nguy Đồng vô cùng cảm kích nhưng vẫn không biết vị lãnh đạo này là ai.  Sau đó Nguy Đồng mới biết, đó chính là Lăng Thái, đồng thời là chú của Lăng Lạc An, người hiện đang nắm quyền điều hành Lăng Thị. Lăng Lạc An vẫn chưa tốt nghiệp đại học, anh đang là năm cuối và nếu không chăm chỉ cải thiện tình hình học tập sẽ có nguy cơ “không tốt nghiệp” nổi. Hiện Lăng Thái là chủ Lăng Thị, nhưng sau tháng chín, theo thoả thuận từ người cha quá cố của Lăng Lạc An - Lạc An mới là chủ thực sự. Cho rằng Lăng Thái đang ỷ vào điều đó hòng âm mưu chiếm đoạt Lăng Thị, Lăng Lạc An luôn đối đầu và căm ghét người chú này. Anh vừa đi học vừa đến công ty. Sau lần Nguy Đồng chạm trán và ẩu đả với Lăng Lạc An, Lăng Thái đã điều chuyển Nguy Đồng sang làm vệ sĩ riêng cho Lạc An. Lăng Lạc An không phục sự quản thúc nên luôn gây rắc rối và khó dễ cho Nguy Đồng. Không nản lòng và quyết hoàn thành nhiệm vụ sếp giao, với những cú đấm thép của mình, Nguy Đồng đã khiến Lăng Lạc An “an phận” hơn. Sau đó, Lạc An tuyên bố yêu đương công khai và đính hôn với Nguy Đồng, mục đích cũng là để tác động đến Lăng Thái. Lo ngại sẽ ảnh hưởng đến Nguy Đồng, Lăng Thái điều chuyển Nguy Đồng về tổ bảo vệ. Được một thời gian, cô lại được chuyển sang làm vệ sĩ cho Lăng Thái. Nguy Đồng không hề biết chuyện đính hôn, khi Lăng Thái hỏi, cô khá ngỡ ngàng nhưng trước thái độ và câu hỏi của anh, cô rất tức giận và không hề phủ nhận.  Trong một chuyến cùng Nguy Đồng đến Hồng Kông bàn chuyện làm ăn với tập đoàn Hằng An về mảnh đất Nam Uyển, Lăng Thái đã phát hiện ra - Nguy Đồng chính là đối tượng “tình một đêm” năm năm trước. Thế nhưng đến khi đó, Nguy Đồng vẫn không biết người đàn ông mất tích bao năm đó là anh. Sự trở về của Lăng Tĩnh Ưu -em gái nuôi của Lăng Lạc An đã làm đảo lộn tất cả. Nguy Đồng lúc đầu không biết Tĩnh Ưu chỉ là em gái nuôi của Lạc An, cô nghĩ anh em họ loạn luân, thấy ghê tởm sự trăng hoa của Lăng Lạc An và quyết định chấm dứt hoàn toàn với anh ta. Thế nhưng Lăng Lạc An lúc này lại thật sự có tình cảm với Nguy Đồng. Mẹ Lăng Lạc An -Quan Tuệ Tâm trở về từ Châu Úc và đang ngầm có những tác động đến hoạt động của Lăng Thái, nhằm giành lại Lăng Thị. Sâu thẳm trong tâm trí, bà luôn muốn đoạt Lăng Thị, không phải muốn kinh doanh mà mục đích là để bán lấy tiền. Bất ngờ gặp lại Trần Úc - cậu thanh niên năm xưa đã cùng Nguy Đồng đến quán ba, Nguy Đồng mới biết chân tướng sự việc. Nhận ra Lăng Thái là người đàn ông đã bỏ cô lại giữa khách sạn, Nguy Đồng hết sức bất ngờ và ngỡ ngàng. Sự cố tiếp tục xảy ra như năm năm trước vào một lần Nguy Đồng uống rượu say. Kết quả, sau lần này, hai người họ quyết định kết hôn. Vào ngày họ kết hôn, mấy người lạ mặt bất ngờ xuất hiện rồi lịch sự “mời” Lăng Thái đi cùng. Lúc ấy cũng gần đến ngày bàn giao lại Lăng Thị. Ai cũng nghĩ Lăng Thái sẽ không có mặt vào ngày họp hội đồng cổ đông, thế nhưng anh đã xuất hiện. Sau khi làm rõ chuyện trắng đen, anh bất ngờ đệ đơn xin từ chức khiến ai nấy đều kinh ngạc. Thì ra, mọi chuyện bấy lâu nay chỉ là hiểu lầm, Lăng Thái toàn tâm toàn ý thực hiện lời hứa với anh trai - Lăng Trọng Thăng, chỉ dạy người cháu Lăng Lạc An. Sáu năm qua, Lạc An coi anh như kẻ địch, dùng mọi thủ đoạn để hạ gục anh, còn anh vẫn một lòng không thay đổi. Cho dù là hiểu lầm hay bị thương, cũng không thể khiến anh chùn bước. Nguy Đồng luôn băn khoăn và cho rằng, Lăng Thái kết hôn với mình là do trách nhiệm, trong khi cô đã dần bị anh chinh phục. Nhưng cô lại không biết rằng, anh cũng rất yêu thương cô… *** Lần đầu. Rất nhiều người có một số lần đầu, lần đầu, lần đầu, luôn là hối hận về lần đầu. Lần đầu của Nguy Đồng cũng không hẳn là hối hận, có chút đáng tiếc, nhiều nhất là… mơ hồ. Cô mơ hồ mỗi khi hồi tưởng lại. Bức tranh lúc nào cũng thiếu sót, không lần nào có thể hoàn chỉnh được. … Bốn giờ ba mươi phút sáng ngày đó năm đó, Nguy Đồng xoa cái đầu đau nhức, tỉnh lại trong một phòng tại khách sạn. Giường chiếu bừa bộn, khắp nơi là quần áo của cô. Cô mở chăn, nhìn từ ngực mình xuống, bỗng ngây người… Ngoài cửa sổ có tiếng xe nổ máy vọng lại, cô quấn chiếc chăn mỏng lên người đi ra phía cửa sổ. Phòng cô ở tầng hai phía nam, có thể nhìn rõ dưới ánh đèn đường một chiếc xe màu đen đang rẽ ở cổng khách sạn, như một mũi tên lao vào màn đêm. Cô đứng ngây ra bên cửa sổ rất lâu. Tốc độ của chiếc xe đó, rõ ràng như gặp phải ma vậy. Quả nhiên là thế. Sau đó nhìn vào gương nhà tắm, đến cô cũng bị giật mình. Lớp trang điểm mắt của người trong gương đã nhòe hết, hai con mắt gấu trúc đen ngòm bao trùm gần nửa mặt. Màu son đỏ tươi trên môi cũng bị lem, biến thành một cái miệng đầy máu đáng sợ. Thêm vào cặp lông mi giả sắp rơi ra ngoài, mái tóc dài nhuộm vàng đỏ rối tung, người trong gương chẳng khác gì một con ma. Cô ôm gương than thầm. Lần đầu tiên của đời người, lại ở một nơi không biết là đâu, cùng một người không biết là ai, thậm chí đã làm hay chưa cô cũng không dám chắc. Vì trên chiếc giường bừa bộn đó, không có vết máu. Lẽ nào chỉ làm một nửa? Một người bạn rất vô trách nhiệm nói: “Có lẽ hiện trường xảy ra vụ án đầu tiên không phải trên giường, mà là trong nhà tắm.” Một người bạn khác rất có trách nhiệm nói: “Không phải cô gái nào lần đầu cũng có máu, người luyện tập và vận động quá độ như cô, tấm màng mỏng manh đó có lẽ sớm đã tự rách rồi.” Vì thế, mấy năm nay cô vẫn không làm rõ được cái đêm đáng nhớ đó. Kí ức ấm áp vậy, rốt cuộc là đã từng xảy ra hay chỉ là một giấc mộng xuân sinh động trong lúc điên cuồng của cô? Quan trọng nhất… Quan trọng nhất là, người đàn ông ngồi trong chiếc xe màu đen bỏ đi vội vã đó rốt cuộc là cao hay thấp, béo hay gầy, đẹp hay xấu? Đúng thế, ngoài biết mình uống say ra, toàn bộ sự việc, cô không biết gì rõ ràng, đến cả mặt mũi của đối phương cũng không biết, cho dù chạm mặt va vào nhau trên phố cũng chưa chắc đã nhận ra. Hỏi: “Muốn tìm người đàn ông từng qua đêm với cô trong thành phố lớn hiện đại hóa với dân số mười triệu người thì tính khả thi là bao nhiêu phần trăm?” Nguy Đồng không trả lời được. ... Mời các bạn đón đọc Ông Chủ Là Cực Phẩm của tác giả Nam Lăng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Không Nhớ, Không Quên - Trừu Phong Mạc Hề
Ai đã quên, ai vẫn còn nhớ. *** Gần đêm ba mươi, Hạ Bồng Bồng bị các bạn học kéo đi hát karaoke, cũng may hôm qua trường học đã cho nghỉ, cô không cần lo lắng tối về ký túc xá không được. Nhưng cô cũng không thích hát lắm, cho nên cả đêm đều ngồi đó nghe người ta hát. Không biết tại sao, Hạ Bồng Bồng lại nhớ đến Hạ Đông Ngôn. Ngược lại anh rất thích hát, có nhiều lần anh tắm rửa bảo cô trông chừng ở bên ngoài, cô nghe anh vừa tắm vừa hát, tuy điệu hát bị tiếng nước róc rách làm rời rạc, nhưng Hạ Bồng Bồng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ ca hát uốn éo của Hạ Đông Ngôn. Khoan đã...cô đang tưởng tượng tới Hạ Đông Ngôn trần truồng tắm rửa sao? Hạ Bồng Bồng vội vàng lắc đầu, chắc chắn là trong KTV ồn ào quá, làm đầu óc cô rối loạn. Rạng sáng mọi người mới đi ra khỏi KTV, mùa đông ở thành phố J rất lạnh, gió đêm càng lạnh hơn, Hạ Bồng Bồng tạm biệt sự ấm áp đi ra khỏi cửa lớn thì hắc xì một cái. Cái nhảy mũi này rất mạnh, đến nước mắt cô cũng rơi xuống, tầm mắt hơi mơ hồ, lúc cô mở mắt ra, lại thấy Hạ Đông Ngôn. Vẫn là khuôn mặt với nụ cười bất cần đời ngày xưa, vẫn là trời tối, vẫn dưới ánh đèn màu ấm. Thiếu chút nữa Hạ Bồng Bồng đã nghĩ rằng mình xuyên về ba năm trước. Người bạn bên cạnh vỗ cô một cái, "Hạ Bồng Bồng, tìm cậu à?" Cô quay đầy thì thấy người bên cạnh cô là bạn cùng học đại học chứ không phải bạn trung học, cô tỉnh táo lại, thì ra Hạ Đông Ngôn thực sự đã quay về. ... Mời các bạn đón đọc Không Nhớ, Không Quên của tác giả Trừu Phong Mạc Hề.
Đinh Nam Ti Vũ - Địch Qua
Đây là câu chuyện tình yêu về một bậc thầy tranh sơn dầu trường phái ấn tượng và sinh viên ưu tú hệ y học. Lúc mới quen An Tầm nói, anh có thể giúp em làm mẫu cho bức tranh của em không? Nhưng mà em có yêu cầu đặc biệt... Sau khi cưới, bác sĩ Thẩm Tư Vũ mang theo bộ đồng phục y tá về nhà và nói với cô rằng, bản thân anh cũng có một yêu cầu đặc biệt... *** Ông nội An Tầm vẫn thường hay đến bờ sông câu cá, bất kể lúc xuân hạ thu đông, chỉ cần ông còn ở trong nước mà thôi, dù rằng ông chẳng thích ăn cá sông là mấy. Sau này, An Phi được ông dẫn theo cũng thấy khá hứng thú, theo phân tích của An Tầm, có thể là do An Phi thích đục băng. Đợt bão tuyết lần trước ở Xuân Giang quá lớn, thế cho nên đến bây giờ cả đường sông vẫn bị bao phủ bởi một màu trắng xóa mênh mang. Tư Vũ dắt An Tầm đi trước, nhàn nhã và dễ chịu, có khi thỉnh thoảng sẽ khe khẽ chuyện trò. ... Mời các bạn đón đọc Đinh Nam Ti Vũ của tác giả Địch Qua.
Địch Hậu - Kiều Ninh
Đúng là năm xui xẻo, không có việc gì tốt lành, gặp chuyện xui xẻo cực độ. Phu quân Hoàng đế của nàng có lẽ là vạn năm mới bước vào hậu cung một lần.  Không ngờ nàng lại xui xẻo gặp phải hắn. Ở trước mặt hắn, nàng vẫn giả trang thành ngu si, cử chỉ thô tục. Làm cho hắn ta đối với Hoàng hậu ngu ngốc này không có hứng thú. Nghe nói bởi vì địch quốc có “Linh Nguyệt quân sư” có kế sách thần kỳ mà hắn ta được nếm mùi thất bại. Nàng cười sung sướng trong lòng, toàn bộ oán khí đều biến mất. A, chỉ là một quân sư nho nhỏ cũng có thể làm cho hắn giận đến mức đen mặt. Nếu như hắn biết thật ra người này đang ở trong hậu cung của Kim Lương Quốc. Hơn nữa chính là nàng - Hoàng hậu ngốc không được sủng ái. Không biết con người hào hoa phong nhã tuấn mĩ vô song đó sẽ có vẻ mặt như thế nào? Nàng hào hứng đoán kế sách tiếp theo của hắn sẽ như thế nào? Nhưng mà hắn giống như là uống nhầm thuốc, lại có thể bắt đầu lấy lòng kẻ ngu như nàng. Mà nàng thân là hoàng hậu của hắn, vợ của hắn, tất nhiên không thể kháng cự. Không xong, khi hắn bắt đầu coi nàng như trân bảo, nàng hình như cũng động lòng ---- Không, hắn là người đã đoạt đi tự do của nàng, nàng tuyệt đối không thể thích hắn! Cả đời này, hắn chỉ có thể là kẻ địch của nàng, không hơn ...... *** Đôi mắt trong như nước, nàng nhìn sâu vào mắt hắn, giọng nói mềm mại ngọt như đường, quấn vào lòng hắn. Lồng ngực Nghiêm Tuyển căng lên, không nhịn được mà kéo tấm mặt nạ, cánh tay dài vươn ra ôm nàng vào ngực. Tựa vào lồng ngực mà mình nhung nhớ, chóp mũi nàng đau xót, nàng nhịn cảm xúc muốn rơi nước mắt, bàn tay thon đặt lên trái tim hắn. “Người phu quân xấu xa kìa vì nàng, bỏ kiêu ngạo xuống, bỏ cả nghiệp thống nhất giang sơn,... Nàng vẫn ngu ngốc nghĩ rằng người phu quân đó vẫn tức giận, hắn không thích nàng. Cho đến khi người bạn thân và mẫu phi của nàng nghĩ ra cách dùng nàng làm lợi thế, dùng nàng để uy hiếp người phu quân xấu xa đó, dò xét tình yêu sâu đậm của hắn dành cho nàng, nàng mới hiểu được, tình yêu của hắn dành cho nàng hơn tất cả mọi thứ”. Nghe người trong ngực nghẹn ngào nói, ngực của hắn bị nước mắt của nàng thấm ướt, những giọt nước mắt kia cũng chảy vào trong lòng hắn tạo thành một dấu vết không thể xóa. “Đời này kiếp này, trẫm chỉ cần mình nàng”. Nghiêm Tuyển cúi người, ngón tay thon dài nâng nhẹ cằm nàng, vội vàng hôn nàng. ... Mời các bạn đón đọc Địch Hậu của tác giả Kiều Ninh.
Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên - Thất Trọng Sa Y
Hỏi thế gian tình là gì, chỉ là vỏ quýt dày có móng tay nhọn! Nàng là cực phẩm nữ phụ khiến người ta hận thấu xương, người mắng hỗn thế ma nữ, không xinh đẹp, lòng dạ rắn rết. Hắn là nam phụ tinh phẩm khiến người ta muốn ngừng mà không được, người xưng ngọc diện (mặt ngọc) Chiến thần, không gì không đánh được, trăm trận trăm thắng. Một ngày kia, Hoàng đế có lòng mai mối. Mỹ nữ như mây, trông mong ngóng chờ. Hắn vân đạm phong khinh (gió thổi mây bay), tiện tay chỉ vào một người: ''Vậy chọn nàng.'' Cố Nha Nha nhổ một bãi nước miếng, đầu nàng đầy châu ngọc, tơ lụa khắp người, khuôn mặt nhỏ nhắn trang điểm thành một dạng với mông khỉ, muốn tục khí có tục khí, muốn thô bỉ có thô bỉ, nàng càn rỡ lại vẫn càn rỡ. Miệng hung hăng gặm đùi gà, mặt nàng bóng loáng, nhe răng cười: ''Được.'' Một cuộc nhân duyên ngay cả nàng cũng không coi trọng, ai ngờ trong lúc vô tình bị sa vàobên trong đó. Nàng trốn, nàng giấu, nàng đấu tranh, nàng phản nghịch, một lần lại một lần rơi sâu vào trong lưới tình của hắn. Sao lại thế này? Trong nguyên tác, không phải hắn yêu nữ chủ chết đi sống lại sao? Nhưng vì sao hết lần này đến lần khác lại đè nàng mà giày vò? ''Họ Quân, rốt cuộc ngươi coi trọng ta ở điểm nào?'' Nàng không có bản lĩnh, không hiểu mưu kế ứng biến, không đủ trí khôn, còn luôn gây họa kéo chân hắn, đối mặt với hắn dịu dàng cưng chìu, nàng rất chột dạ. Tên nam tử nào đó nhẹ nhíu mày: ''Ngốc cũng là một điểm, làm ấm giường là đủ rồi.'' Nàng nổi bão. Hắn tóm nàng trở lại, đè phía dưới: ''Tên ngốc có khả năng làm ấm giường cho Bổn vương, trên đời này cũng chỉ có một mình nàng.'' ''Ha ha ha! Xem ngươi lên mặt, ngươi cho rằng người nào hiếm lạ làm ấm giường cho ngươi?'' Tuy nói như thế, nhưng trong lòng nữ nhân nào đó lại vui đến nở hoa. * Vương gia mặt than kiêu ngạo độc miệng VS Lolita ngây thơ dễ thương phúc hắc. *** Úy Tuệ có bị đánh vỡ đầu cũng không ngờ, để cho nàng hầu hạ không phải là tiểu thư sao? Vì sao lại biến thành nam nhân? Mà còn là yêu nghiệt ca ca mà nàng muốn rời xa nhất? Chuyện xảy ra là như vầy, đến nhà cố chủ là đã tới giờ cơm tối, trong phòng bếp bận thành một đoàn, dường như bởi vì bữa cơm tối nay khiến cho chủ tử của bọn họ rất không hài lòng, bỏ toàn bộ bắt làm lại, để cho người trên dưới phòng bếp vô cùng lo lắng. Không phải không biết nấu ăn, mà là thật sự không hiểu khẩu vị của vị chủ tử này nữa, cùng một món ăn, cùng một đầu bếp, cùng một vật liệu, cùng một cách làm, cùng một khẩu vị, nhưng hôm qua còn nói mùi vị rất tốt, còn thưởng bạc cho bọn họ, hôm nay lại nói khó ăn, dẹp hết làm lại không tính, nếu như làm lại không tốt thì sẽ phải trừ tiền tiêu vặt hàng tháng của bọn họ, này cũng thôi đi, mấu chốt là những người này đều cảm thấy mặc dù vị chủ tử này hơi hà khắc nhưng lại rất hào phóng, tiền tiêu vặt hàng tháng cộng thêm tiền tưởng, làm đủ một tháng bằng làm một năm ở chỗ khác, hơn nữa trạch viện của vị gia này không phải ở đây, số lần trở về cũng ít, vì thế lúc hắn không trở về, tương đương với việc bọn họ lấy không tiền công, chuyện tốt như vậy thì đi đâu mà tìm chứ? Kết quả là, đêm nay chủ tử buồn bực, những người này từ trên xuống dưới đập vỡ đầu muốn nghĩ ra biện pháp làm ra thức ăn mỹ vị vừa miệng. Nhưng không ai ngờ tới là, bọn họ bận rộn đến một nửa, đột nhiên quản sự dẫn theo một tiểu tử choai choai vào, lại để cho hắn tự mình nấu nướng. ... Mời các bạn đón đọc Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên của tác giả Thất Trọng Sa Y.