Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mùa Xuân Thoáng Qua Ấy

Thể loại: sủng, thanh xuân vườn trường, HE Editor: Tịnh Hảo Số chương: 73 chương + 3 ngoại truyện Tớ chưa từng là công chúa của ai, kể cả cậu và cậu cũng không phải là chàng kỵ sĩ của tớ. Chúng ta giống như những ngọn cây có bộ rễ dài quấn chặt lấy nhai, giống như những tảng đá cheo leo làm chỗ dựa cho nhau. "Mạng của tớ không có giá trị như vậy" "Nhưng đối với tớ là vô giá" Một câu chuyện kể về tình yêu, cuộc sống của một học sinh tốt và cô nàng hư học. Từ vườn trường đến đi làm, từ đồng phục đến áo cưới. Nhân vật chính: Phương Huỳnh, Tưởng Tây Trì ┃ phối hợp diễn: ┃ người khác: *** #REVIEW: MÙA XUÂN THOÁNG QUA ẤY Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, ấm áp, HE. Tình trạng: Hoàn edit. Review bởi: Tâm Tít Tắp - fb/hoinhieuchu Nếu như đã đọc thanh xuân vườn trường mang màu sắc tươi sáng với chàng trai ngộ nghĩnh, cô gái dễ thương, mối tình êm đẹp thì bạn có thể đổi gió sang truyện này. Tên truyện chính xác là: Mười khoảnh khắc mùa xuân. Mười năm trong một cái chớp mắt, đã vạch ra số mệnh của con người rất rõ ràng. Tường Tây Trì gặp Phương Huỳnh năm hai người 13 tuổi. Mười mùa xuân qua đi từ những đứa bé bị khiếm khuyết về măt tình cảm, đã bù đắp cho nhau trở thành những người hạnh phúc tràn đầy dù họ không giàu sang phú quý mà cuộc sống qua ngày chỉ đủ ăn đủ tiêu. Tưởng Tây Trì có một gia đình không trọn vẹn, mẹ mất sớm, bố lấy vợ khác, vì bận rộn mà cậu được chuyển qua cho cô chăm sóc. Người cô không có con, sau khi bị chồng bỏ, tâm lý ngày càng bất ổn. Dần dần bất ổn đến độ bắt đứa cháu Tưởng Tây Trì - chưa thành niên dùng tay để an ủi cho mình. Đến khi Tây Trì mơ hồ cảm thấy bất thường mới bỏ trốn và chuyển về sống cùng ông bà ngoại ở hẻm Kiều Hoa. Vì vậy, cậu ấy là người ưa sạch sẽ, luôn luôn rửa tay sau khi chạm vào một thứ/một đồ vật nào đó, sợ tiếp xúc/giao tiếp với mọi người. Phương Huỳnh cũng có một gia đình không trọn vẹn, mọi người ở hẻm Kiểu Hoa đều thương xót cho cha cô vì ông có một bà vợ bị điên và một đứa con gái láo toét, mất dạy ‘có cha sinh nhưng không có mẹ dưỡng’. Nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại, ông ta là một lão quái thai, vũ phu luôn đánh đập vợ con, nói với hàng xóm láng giềng rằng vợ mình bị điên trong khi bà hoàn toàn bình thường. Cô có nỗi hằn thù sâu sắc với cha, mong muốn của cô chỉ là kiếm được tiền để hai mẹ con có thể bỏ trốn khỏi hẻm Kiểu Hoa, bỏ trốn khỏi người cha quái thai của mình. Phương Huỳnh và Tây Trì là bạn học cùng lớp, nhà hai người cũng ở hai bên bờ sông đối diện, vì vậy khi Tây Trì đứng ở lan can sau nhà có thể thấy được những lần cô bị cha đánh, hay những đêm cô phải ra sông giặt quần áo một mình. Cậu dần phát hiện ra, đó là một cô gái không như lời hàng xóm đồn thổi hay như lời bà ngoại khuyên phải tránh xa, cô có đôi mắt trong veo, đơn thuần, chất phác. Tây Trì: “Vì sao phải cắt tóc? Tóc cậu dài một chút mới đẹp.” Phương Huỳnh: “Nhưng bị người ta nắm được thì đau lắm, cậu cắt cho tớ nhé” Có lẽ ban đầu xuất phát điểm từ việc cảm thấy Phương Huỳnh có hoàn cảnh đáng thương và bơ vơ lẻ loi như mình nên Tây Trì đã quan tâm, chăm sóc và để ý đến cô. Cứu cô và mẹ thoát khỏi người cha khốn nạn của cô, và nhờ ông bà ‘cưu mang’ mẹ con cô. Từ một người con gái không có hoài bão, không có ước mơ gì lớn lao đã quyết tâm chăm chỉ học hành, thay đổi cuộc đời, thay đổi tương tai để có một tương lai tươi sáng với mẹ. Từ một người bị hại, bị tổn thương đã mạnh mẽ đứng lên để bảo vệ những người bị hại xung quanh mình. Cô không phải người con gái cứng rắn nhưng đủ mạnh mẽ để cầm dao đặt vào cổ người con gái dám có ý cưỡng bức người mình yêu, đủ mạnh mẽ dám hôn anh trong sân vận động để mọi người ngừng chế nhạo anh là kẻ ‘đồng tính luyến ái’. Thế nhưng chàng trai mà cô tán thưởng, yêu thích, chàng trai bảo vệ cô thì ra vẫn luôn giãy giụa trong địa ngục. Vẫn tưởng anh sống trong ánh mặt trời sáng lạn, hóa ra là anh ở trong đêm tối một mình, bôn ba trong vực sâu tuyệt vọng. Sự tuyệt vọng trong vực sâu ấy tựa như vựa sâu của Phương Huỳnh, chúng có một sự gần gũi tự nhiên khó tả, tự nhiên đến mức phát triển thành yêu mến, rồi muốn bên cô một đời một kiếp. “A Trì, đôi khi tớ thật sự cảm thấy, thế giới này quá tệ, không xứng với cậu”. “Thế giới này quá tệ. May mắn, còn có cậu”. Anh không phải kỵ sĩ của em, em cũng không phải công chúa của anh. Chúng ta là hai cái cây leo mình trên vách đá cheo leo, rễ quấn chặt lấy nhau. “Mạng của em không đáng tiền.” “Nhưng với anh là vô giá.” Truyện này của Minh Khai Dạ Hợp, cá nhân mình thấy viết rất chặt chẽ, không có bất cứ nhân vật phụ nào thừa thãi, nhân vật nào xuất hiện cũng được tác giả tô vẽ cuộc đời và có dụng ý cả. Từ ông bà ngoại Tưởng Tây Trì tưởng là khó tính ấy mà hóa ra có lòng bao dung vô bờ, không chê mẹ con Phương Huỳnh hèn kém, đến người anh La Tiêu chẳng chi li tính toán cho Phương Huỳnh mượn tiền để ăn học, đến người mẹ tưởng yếu đuối nhưng đầy mạnh mẽ đứng lên bảo vệ con gái, hay những người bạn từ thời cấp hai của Phương Huỳnh, họ đều xuất hiện và có câu chuyện của mình. Đặc biệt là kết thúc của đôi Cố Vũ La và Lương Yến Thu, vẫn biết là kết thúc hoàn toàn hợp lý nhưng vẫn đau lòng cho chàng trai và cô gái ấy . Truyện không ngược, rất ấm áp, có thịt có thịt có thịt. Điểm trừ lớn nhất của truyện, đó là hầu hết như các truyện được LQD edit. Bạn Tịnh Hảo edit không phải quá nhiều hán việt mà là do văn phong. Rõ ràng câu văn sẽ rất tình, sẽ rất gợi nhưng câu cú của bạn hơi khô khan và cụt làm giảm cái tình của truyện rất nhiều. Nếu như bạn nào muốn đọc truyện thì hãy đọc thử 7 chương đầu ở nhà Thành Thời Gian xem có hợp với truyện không nhé. Cá nhân mình đề cử truyện này. Huhu, truyện sẽ rất hay nếu edit xịn, đáng tiếc quá. *** Review: 24/09/2019 MÙA XUÂN THOÁNG QUA ẤY Tác giả: Minh Khai Dạ Hợp Thể loại: Hiện đại thực tế, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, nhẹ nhàng, cảm động, sạch, HE Độ dài: 73 chương + 03 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn edit _________ Tôi đã từng đọc được ở đâu đó một câu nói rất hay rằng: “Ở những năm tháng tuổi hoa rực rỡ nhất, chúng ta thường chưa biết thế nào là yêu nhưng lại gặp được tình yêu của đời mình.” Khi Tưởng Tây Trì gặp Phương Huỳnh lần đầu tiên, anh không thể biết được rằng sẽ có một ngày, cô bé ngang bướng ngổ ngáo này lại trở thành người mà anh yêu bằng tất cả sinh mạng. Sau khi mẹ qua đời, cuộc sống của Tưởng Tây Trì là những chuỗi ngày liên tiếp bị bỏ rơi. Người cha đắm mình trong công việc để quên đi nỗi đau vứt cậu bé A Trì cho người cô ruột chăm sóc. Khi cô và chú ly hôn, A Trì lại lần nữa bơ vơ. Tới khi cha cậu tận hưởng niềm hạnh phúc bên người vợ mới cùng con trai, A Trì quyết tâm chuyển đến sống với ông bà ngoại ở ngõ hẻm Kiều Hoa. Chính tại đây, cậu gặp Phương Huỳnh. Người dân sống ở ngõ hẻm Kiều Hoa không ai không biết đến nhà họ Phương: một bà vợ điên loạn thi thoảng lại kêu khóc suốt ngày đêm, một cô con gái hư hỏng, quậy phá, ngỗ nghịch với cha, chửi bới hàng xóm láng giềng, chỉ có ông Phương là người đầu óc tỉnh táo, xử sự thấu tình đạt lý. Ngay từ ngày đầu tiên đặt chân tới nhà ông bà ngoại, Tưởng Tây Trì đã được cảnh báo phải tránh xa đứa con gái nhà họ Phương. Nhưng thật tình cờ, “đứa con gái hư hỏng” đó lại là bạn học cùng lớp với Tưởng Tây Trì. Khác với hình ảnh đanh đá mà A Trì đã thấy, lúc ở trường Phương Huỳnh lại là một cô gái phóng khoáng, thân thiện, dễ gần, chỉ có điều cô bé không ham học, rất lười biếng khiến giáo viên không mấy thiện cảm. Tưởng Tây Trì, hoàn toàn ngược lại, là một học sinh gương mẫu xuất sắc, được các thầy cô yêu mến nhưng tính cách lại quá lạnh lùng, mắc bệnh sạch sẽ quá mức, hoàn toàn không thể hoà nhập với các bạn cùng lớp. Có lẽ cũng như nam châm trái dấu sẽ hút nhau, hai con người với tính cách hoàn toàn trái ngược là A Trì và Huỳnh Huỳnh lại dần dần trở nên thân thiết. Tình bạn trong sáng thuần khiết đó vẫn duy trì cho tới một ngày Tưởng Tây Trì phát hiện ra sự thật về gia đình của Phương Huỳnh. Người mẹ bị đồn là điên loạn của cô bé thực ra lại là nạn nhân của bạo hành gia đình trong suốt nhiều năm trời, mà hung thủ không phải ai khác chính là người cha với bề ngoài dịu dàng, hiểu chuyện. Vì để bảo vệ cho mẹ, Phương Huỳnh cũng bị đánh đập không biết bao nhiêu lần. Vô tình chứng kiến cảnh Phương Huỳnh bị đánh, Tưởng Tây Trì không màng đến sự nghi ngờ của mọi người xung quanh, không màng đến việc cậu mới chỉ là một thiếu niên chưa lớn, cậu ngay lập tức chạy đến bên Phương Huỳnh để che chở cho cô, dùng tất cả sức lực nhỏ bé của mình để bảo vệ cô. Kể từ ngày hôm đó, Phương Huỳnh và Tưởng Tây Trì cùng bước vào cuộc sống của nhau và giữ một vị trí không ai có thể thay thế. Năm tháng trôi đi, những cô bé cậu bé ngày nào dần trưởng thành. Phương Huỳnh vẫn vô tư ở bên Tưởng Tây Trì mà không hề ý thức được những thay đổi đang diễn ra. Ở độ tuổi mới lớn, những cậu thiếu niên bắt đầu có nhận thức rõ ràng hơn về cơ thể và tâm sinh lý của mình. Khác với những bạn học đang háo hức với một thế giới mới được mở ra, Tưởng Tây Trì lại đang dằn vặt trong nỗi đau không thể chia sẻ cùng ai. Tưởng Tây Trì bắt đầu xa lánh Phương Huỳnh vì không muốn làm cô thất vọng, càng không muốn làm cô lỡ dở. Cậu im lặng trước mọi tin đồn cùng những lời nhạo báng từ những người xung quanh. Cậu tuyệt vọng tưởng như tương lai sau này chỉ còn là những tháng ngày tăm tối. Nhưng khi nhìn thấy Phương Huỳnh, sạch sẽ và thanh khiết ngay trước mắt cậu, cậu hiểu ra rằng: cả đời này chỉ có thể là Phương Huỳnh. Đêm hôm đó, lần đầu tiên Tưởng Tây Trì khóc. Nước mắt mang theo những bí mật mà cậu đã chôn giấu bao nhiêu năm trời, đó là những tháng ngày mơ hồ, khi một cậu bé con ngây thơ bị một người đàn bà điên loạn lạm dụng, đó là cảm giác bẩn thỉu và tội lỗi mà cậu không cách nào xoá sạch khỏi cơ thể và trí óc mình, đó là những khoảnh khắc tuyệt vọng, mất hết niềm tin vào một tương lai tươi sáng. Tất cả những điều đó cậu không thể tiết lộ cho ai, trừ Phương Huỳnh. Đêm hôm đó, cô ôm lấy cậu trong bóng tối. Và từ lúc đó, Tưởng Tây Trì biết, cuối cùng cậu cũng có thể mang một thân thể sạch sẽ bước ra ánh sáng. * * * * * Tôi rất thích cách tác giả Minh Khai Dạ Hợp giới thiệu về bộ truyện của mình như sau: “Cậu không phải là kỵ sĩ của tớ, tớ cũng không phải là công chúa của cậu.” Đúng vậy, cả Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh đều là những cô bé cậu bé Lọ Lem bị số phận vùi dập. Cuộc sống hiện thực không có bà tiên cùng những phép màu kỳ diệu nhưng vẫn tồn tại một thứ gọi là duyên phận. Duyên phận đưa A Trì đến bên Huỳnh Huỳnh, kéo cô ra khỏi những trận đánh hành hạ cả thể xác lẫn tinh thần, tách cô ra khỏi những cám dỗ và cho cô một động lực để vươn lên. Duyên phận đưa Huỳnh Huỳnh đến bên A Trì, dẫn lối cho anh rời khỏi vực sâu của mặc cảm, giúp anh lấy lại niềm tin vào bản thân và cho anh một hy vọng về tương lai hạnh phúc. Tôi ngưỡng mộ tình bạn và tình yêu giữa Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh. Trong hai người họ không có ai hoàn hảo. Họ cũng từng bị cám dỗ, họ cũng từng mất phương hướng, cũng từng bi quan và buông xuôi. Nhưng trong suốt những quá trình đó, người này luôn xuất hiện để vực người kia dậy và tiếp tục cuộc hành trình. Và quan trọng hơn cả, dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra, họ cũng chưa từng đánh mất niềm tin dành cho nhau. Không thể nói Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh ai mới là người may mắn hơn, chỉ có thể nói duyên phận đã quá ưu ái khi để hai người họ tìm được nhau. “Mạng của tớ không đáng giá” “Nhưng đối với tớ là vô giá.” Tôi cũng không thể quên được chuyện tình bi thương đầy ám ảnh của Cố Vũ La và Lương Yến Thu, cũng khâm phục tình cảm đơn phương chân thành, không đòi hỏi sự hồi đáp của Mẫn Gia Sênh. Chỉ trong một cuốn tiểu thuyết, ngòi bút của Minh Khai Dạ Hợp đã vẽ nên bao nhiêu mái nhà với bao nhiêu câu chuyện, phác hoạ nên bao nhiêu hình ảnh thiếu niên nam nữ cùng bao câu chuyện tình. Trong những “năm tháng tuổi hoa rực rỡ nhất” ấy, có những người đã tìm thấy tình yêu ngay từ khoảnh khắc đầu tiên, có những người đã chọn sai người sai con đường, có những người đã yêu và để lỡ mất tình yêu mà chẳng biết, cũng có những người đã yêu và nguyện lòng chỉ thầm yêu cả một đời. Đó là những năm tháng của mùa xuân thoáng qua ấy. _________ " ": trích từ truyện Review by #Linh_Hy Tần - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Mùa Xuân Thoáng Qua Ấy của tác giả Minh Khai Dạ Hợp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Lý Khởi Giải (Vị Tịch)
“Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành. Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, “Không liên quan tới chúng ta.” Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên. Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn Tìm mua: Thiên Lý Khởi Giải TiKi Lazada Shopee Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người? Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh? Người có còn nhớ chăng? Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm? Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi. Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ Thế nhưng mộng đẹp dễ tan Hồng nhan dễ tàn Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thiên Lý Khởi Giải PDF của tác giả Vị Tịch nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Thiên Lý Khởi Giải (Vị Tịch)
“Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành. Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, “Không liên quan tới chúng ta.” Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên. Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn Tìm mua: Thiên Lý Khởi Giải TiKi Lazada Shopee Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người? Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh? Người có còn nhớ chăng? Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm? Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi. Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ Thế nhưng mộng đẹp dễ tan Hồng nhan dễ tàn Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thiên Lý Khởi Giải PDF của tác giả Vị Tịch nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Xin Hãy Ôm Em (Bắc Chi)
Cái motip tổng tài bá đạo thật sự đã rất quen rât quen thuộc rồi. Tình tiết quanh đi quẩn lại cũng là những hiểu lầm, ngộ nhận, nhận ra tình cảm, lại sóng gió, cứ hợp rồi tan, tan rồi hợp... Tình một đêm kết thúc, ai nấy rồi cũng thành người xa lạ thôi! Vậy là được. Cớ gì cứ phải cưỡng ép bên nhau? Thế nhưng tổng tài chính là thích bá đạo như vậy đó, được không hử? "Một đêm triền miên, quăng qua hai trăm đồng, tự nhận mình xui xẻo! Những tưởng từ nay là người qua đường, nhưng lại ba lần bốn lượt bị bắt trở lại giường... Về sau cô phẫn nộ, đổi lại anh lại nghiêm túc nói yêu cầu cô chịu trách nhiệm. Cô rất muốn biết: "Chịu trách nhiệm thế nào?" Anh nhào tới như hổ vồ: "Tiếp tục ngủ!~" Truyện có ba phần, mỗi phần là 1 cặp khác nhau. Văn án chỉ dành cho cặp chính ^^~*** Dịch truyện Tầm mệt mỏi quá nên dịch vui một câu chuyện khác (của bạn Tầm =))~) Tìm mua: Xin Hãy Ôm Em TiKi Lazada Shopee Truyện này không ngắn, ai thích đọc vui thì đọc, còn ai muốn tìm một truyện để hoàn nhanh thì đừng đọc nhé. Truyện thể loại tổng tài cẩu huyết như các bộ tổng tài cẩu huyết kinh điển khác, dễ khiến người đọc muốn đập nam chính hoặc nữ chính, ai yếu tim, yêu cầu thực tế, văn phong nho nhã cũng không nên đọc. Truyện có nội dung đã nhiều truyện viết, ai thích mới lạ cũng không nên đọc.Truyện của tác giả không có tên tuổi, ai muốn tìm một câu chuyện mượt mà từ đầu đến cuối cũng không nên đọc. *** "Á, đau quá..." "Không được chạy!" "Tôi không muốn nữa, đừng tiếp tục nữa! Á..."... Lâm Uyển Bạch mở mắt ra, cơn đau lạ lẫm trên người khiến cô bàng hoàng nhận ra tất cả không phải mơ. Nơi cô đang có mặt là một phòng khách sạn, ánh nắng ngày mới mông lung hắt vào, làm nhòe đi tấm thảm trải sàn và một chiếc giường với tình cảnh "nóng bỏng". Quần áo của cô từ trong ra ngoài đều rơi hết xuống đất, nhăn nhúm hết cả. Tối qua cô đã bị ai đó cưỡng bức! Lâm Uyển Bạch ôm đầu, cố gắng nhớ lại. Cô làm việc partime trong một quán bar, công việc chủ yếu là quảng bá rượu cho khách, có một vị khách già tâm ý đen tối cứ nằng nặc bắt cô uống rượu rồi mới thanh toán. Sau khi uống xong, cô phát hiện trong rượu có vấn đề, khó khăn lắm mới thoát ra ngoài được. Sau khi ra khỏi thang máy, trong tình thế cấp bách, cô chui vào một không gian khác, sau đó ký ức trở thành những mảnh vụn vặt... Cánh cửa phòng tắm bất ngờ được mở ra. Bấy giờ cô mới phát hiện ra trong phòng ngoài mình còn có một người khác. Lâm Uyển Bạch vội vàng kéo cao chăn lên che kín cơ thể. Phóng tầm mắt qua nhìn, cô phát hiện đó là vóc dáng cao lớn lực lưỡng của một người đàn ông phương Bắc, đường nét ngũ quan cương nghị nhưng không quá thô, cực kỳ đẹp trai. Mà trên hông anh ta chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm, nửa người trên cứ thế lồ lộ ra ngoài không chút che đậy. Lồng ngực chia ra làm hai bên rắn chắc rõ ràng, nhìn tiếp xuống dưới là từng múi cơ bắp vừa phải, quy chuẩn và đường nhân ngư thấp thoáng, nước vẫn còn đang nhỏ xuống trên mái tóc ướt. Lâm Uyên Bạch đỏ mặt quay đi nhưng sau đó lại khẩn trương quay lại nhìn. Lần đầu tiên của cô cứ thế bị người lạ trước mặt này cướp mất, hơn nữa cô còn bị giày vò đến chết đi sống lại! Người đàn ông đi qua kéo tung rèm cửa ra, cầm một điếu thuốc trên bàn lên, quay lại liếc xéo cô rồi nhả ra một làn khói: "Nhìn cái gì, muốn làm lại lần nữa hả?" Lại cái đầu anh!Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Xin Hãy Ôm Em PDF của tác giả Bắc Chi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Lương Ngôn Tả Ý (Mộc Phù Sinh)
Thạch tín là thứ độc nhất trên đời, vậy mà người uống nó lại mỉm cười. Chỉ có người rất ngu ngốc mới tình nguyện uống loại độc dược người khác tặng cho này. Trong hàng tỉ người, anh chỉ cười với cô, cũng chỉ với cô mới có biểu hiện không kềm được cơn giận. Nhiều như vậy cũng chỉ cô độc hưởng. Giờ đây sự ngây ngô giữa lông mày anh đã không còn, mà lòng yêu của cô càng ngày càng kiên cố không thể phá nổi. ---------- Tìm mua: Lương Ngôn Tả Ý TiKi Lazada Shopee Lệ Trạch Lương lười nhác tựa đầu vào ghế dựa, híp mắt suy nghĩ, khoé miệng nhếch lên, vẻ mặt hoàn toàn chìm đắm. Tay phải đặt trên đầu gối, ngón tay gõ nhịp theo tiết tấu bản nhạc. Ngón tay rất dài. Nhìn kỹ còn thấy chúng thật đẹp, móng tay cắt ngắn, dũa tròn lộ ra đầu móng hồng hào khoẻ mạnh. Cô đột nhiên nhớ đến sáng hôm đó bị anh bắt gặp ở cầu thang. Cũng chính ngón tay đẹp đẽ đó nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay cô, làm cô không thể nhúc nhích. Đột nhiên, Tả Ý nghe tim “thịch──” một cái. ---------- Cô chỉ cảm thấy khuôn mặt Boss thật mê hồn, ánh mắt thật thu hút, cả đến cái chân kia cũng thật đặc biệt. Vì thế mới nhìn trộm. Không ngờ lại bị hiểu lầm thành kẻ theo dõi biến thái.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Mộc Phù Sinh":Chàng Mù Em Yêu AnhKhách Bộ Hành Thời GianLương Ngôn Tả ÝCũng Chỉ Là Hạt BụiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Lương Ngôn Tả Ý PDF của tác giả Mộc Phù Sinh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.