Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Không có  tài nguyên tu hành, một nghèo hai trắng? Không sao, ta có một mặt tấm gương, chỉ cần bị nó soi sáng, quản ngươi chính là người hay là hung thú, quản ngươi chính là chết hay là sống, hết thảy hình chiếu ra. Cái gì công pháp võ kỹ, cái gì thiên tài địa bảo, cái gì vũ khí chiến binh, thậm chí là tư chất thiên phú đều rớt ra cho ngươi! Đinh! Rơi xuống 《 Thất Tinh Đằng Vân Công 》! Đinh! Rơi xuống Thương Lan chiến giáp! Đinh! Rơi xuống thiên phú Kim Hệ cao cấp! Ta tên là Phong Vân, ta từ trong gương xoát cấp. Bản dịch có tham khảo bản Convert của Converter ✫๖ۣۜLãng๖ۣۜTử ๖ۣۜVô๖ۣۜTà✫ᴬᵖᵖᶫᶱ *** [Review] Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp: Bảo Bối Vô Địch Thế Giới Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp đã làm rất tốt việc vẽ nên khung cảnh hoành tráng, sinh động rõ rệt, giúp người đọc có thể dễ dàng tưởng tượng đại khái theo những câu văn miêu tả vô cùng thu hút của Bạo Tẩu Loli. Chang Read more posts by this author. CHANG 1 TH04 2020 • 6 MIN READ [Review] Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp: Bảo Bối Vô Địch Thế Giới Hẳn hầu hết tuổi thơ của mọi người trong số chúng ta đều đã từng vô cùng thích thú trước những món bảo bối thần kỳ của chú mèo máy thông minh Doraemon đúng không? Liệu trong tất cả các bảo bối vô địch thiên hạ ấy, thứ làm bạn khao khát có được nhất là gì? Là cánh cửa thần kỳ có thể mang bạn tới mọi nơi trên thế giới trong chớp mắt? Là tấm khăn trải bàn giúp bạn muốn ăn gì được nấy? Hay là chiếc đèn pin kỳ diệu có thể thu nhỏ - phóng to tất cả vạn vật trên đời này? Nếu bạn còn đang phân vân chưa lựa chọn được rốt cuộc món bảo bối nào sẽ có ích nhất, vậy thì mời bạn hãy thử tham khảo "chiếc gương ma thuật" của Phong Vân và so sánh thử xem, liệu chiếc gương thần này có lợi hại hơn hẳn bất kỳ món bảo bối nào khác của chú mèo mặp Doraemon không nhé! TA TỪ TRONG GƯƠNG XOÁT CẤP Tác giả: Bạo Tẩu Loli Thể loại: Huyền huyễn, đô thị, hệ thống Văn án: Không có tài nguyên tu hành, một nghèo hai trắng? Không sao, ta có một mặt tấm gương, chỉ cần bị nó soi sáng, quản ngươi chính là người hay là hung thú, quản ngươi chính là chết hay là sống, hết thảy hình chiếu ra. Cái gì công pháp võ kỹ, cái gì thiên tài địa bảo, cái gì vũ khí chiến binh, thậm chí là tư chất thiên phú đều rớt ra cho ngươi! Đinh! Rơi xuống《 Thất Tinh Đằng Vân Công 》! Đinh! Rơi xuống Thương Lan chiến giáp! Đinh! Rơi xuống thiên phú Kim Hệ cao cấp! Ta tên là Phong Vân, ta từ trong gương xoát cấp. Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp là một tác phẩm rất phù hợp dành cho những người yêu thích thể loại cuồng tu. Như tên truyện đã đề cập tới, nhân vật chính Phong Vân vốn là một chàng trai bị bỏ rơi ở viện mồ côi, nay tình cờ may mắn nhặt được một tấm gương thần kỳ, từ đây mở ra con đường tu luyện đầy tươi sáng với vô số bảo vật trong mơ. Lấy bối cảnh trên nền thế giới cũ sụp đổ và một thế giới mới được diễn sinh, diện tích quy mô tăng lên đáng kể, các chủng tộc mới cũng dần dần được hình thành khiến nhân tộc trở nên nhỏ bé, Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp đã làm rất tốt việc vẽ nên khung cảnh hoành tráng, sinh động rõ rệt, giúp người đọc có thể dễ dàng tưởng tượng đại khái theo những câu văn miêu tả vô cùng thu hút của Bạo Tẩu Loli. Với motip quen thuộc như nhiều bộ truyện khác, Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp cũng đi theo con đường kể lại quá trình trưởng thành của nhân vật chính từ lúc chỉ mới mười mấy tuổi, năng lực bản thân còn yếu kém cho đến khi hắn từng bước, từng bước trở nên lớn mạnh, một đường trải qua bao khó khăn để đi đến đỉnh cao, trở thành cường giả chí tôn của vũ trụ. Điểm nhấn ở tác phẩm này là thay vì sở hữu một hệ thống toàn năng, thì "bàn tay vàng" mà Bạo Tẩu Loli trao cho nhân vật chính của mình lại là một tấm gương! Với tấm gương kỳ ảo đó, Phong Vân có thể thoải mái tạo dựng một hình chiếu của tất cả các cường giả mà hắn từng gặp được, sau đó vào trong tấm gương đánh nhau với hình chiếu, bạo ra đồ tốt để trang bị thêm vũ khí cho chính mình. Nhờ bảo vật nghịch thiên này mà Phong Vân trở thành người toàn năng có mười thiên phú thuộc tính kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quanh minh, hắc ám, lôi, phong, băng, cộng với hai thiên phú thời gian và không gian khó gặp. Đồng thời còn có thêm những tài lẻ rất xịn xò khác, ấy là nghề luyện đan sư, luyện khí sư, huyễn thuật sư, song tu đao kiếm... Thành tựu mỗi phương diện đều rất cao. Dĩ nhiên, tuy có chiếc gương không khác gì hệ-thống-khủng, nhưng nhân vật chính cũng không phải được tác giả buff thuận lợi đi thẳng lên đỉnh cao nhân sinh mà không trải qua bất kỳ khó khăn gì, ngược lại tác giả vẫn xây dựng được rất nhiều tình huống khó khăn cho "đứa con cưng" của mình, khiến mạch truyện vẫn kịch tính, hồi hộp, níu chân độc giả tò mò, hào hứng đọc hết chương này lại sang chương khác. Mình đã từng rất lo lắng sợ truyện dài dòng, lan man không cần thiết, nhưng lúc đọc rồi thì mình phát hiện bản thân bị nghiện lúc nào không hay. Tình tiết truyện vô cùng lôi cuốn, điểm cộng của tác giả chính là bút viết rất chắc tay, miêu tả hình ảnh trận chiến cực kỳ sinh động và xây dựng cốt truyện không hề lan man như mình e ngại. Ngoài ra còn có một ưu điểm khác không thể không nhắc tới, ấy chính là mình khá thích cách tác giả xây dựng hệ thống nhân vật phụ trong truyện, nhân vật tốt thì ra tốt, xấu ra xấu, không hề có chuyện nhập nhằng, mưu mô không rõ. Tuy có nhiều tính cách, suy nghĩ khác nhau, nhưng tựu chung tất cả bọn họ đều chung tay vì mục tiêu phát triển bộ tộc của riêng mình, không vì đố kỵ cá nhân mà phát sinh những hành động điên cuồng, vặn vẹo khó có thể chấp nhận. Nếu bạn nào đã quá chán ngán motip harem, ngựa giống đầy đàn và đang muốn tìm một câu chuyện vừa có yếu tố tu luyện vừa xen lẫn đoạn tình cảm nồng nhiệt, chân thành; vậy thì Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp chính là tác phẩm mà bạn đang tìm. Nhân vật chính của chúng ta là một anh chàng vô cùng chung tình, trong quá trình trưởng thành có rất nhiều đóa hồng ngưỡng mộ vây quanh, nhưng Phong Vân vẫn một mực lưu giữ trái tim của hắn dành cho người con gái đã làm bạn với mình từ nhỏ, tuyệt đối không hề dao động hay thay lòng. Hiện tại, Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp đã được dịch độc quyền tại web TruyenYY gần 1000 chương rồi, còn chần chừ gì nữa mà bạn không dành những ngày cuối tuần sắp tới đây để nhảy hố ngay và luôn đi nè! *** Căn cứ Tinh Diệu, học viện võ đạo Hải Lam. Luyện võ trường sơ cấp. “Từ một thế kỷ trước đây, thiên địa nguyên khí sinh ra, sau đó dẫn đến các loại vũ khí nóng hiện đại mất đi hiệu lực, hơn nữa bên ngoài có hung thú uy hiếp, nhân loại mới phát hiện, chỉ cõ võ đạo mới là cơ sở để an toàn sống sót.” “Khởi điểm của võ đạo, chính là Trúc Cơ, thiên chuy bách luyện, không ngừng đột phá cực hạn, mới có thể trở thành võ giả!” “Bây giờ, ta bắt đầu giảng giải cặn kẽ 《 mười tám thức rèn thể 》cho các ngươi...” Trong luyện võ trường, một vị trung niên đang chậm rãi nói. Người trung niên này thân cao một mét tám, vóc người cường tráng, đứng ở nơi đó, mang đến cho người ta một cảm giác áp bách không nhỏ. Dưới đài cao, là một đám thiếu nam thiếu nữ, tuổi tác trong vòng từ mười ba đến mười tám, những thiếu niên này đều là học viên của các lớp sơ cấp, mới vừa nhập học không bao lâu. Vẻ mặt bọn họ đều rất nghiêm túc, cẩn thận nghe, trong mắt tràn đầy khao khát cùng khát vọng đối với võ đạo. Mà theo giảng giải phân tích, cùng với thầy giáo trung niên tự mình làm mẫu, các học sinh phía dưới cũng đều cực kỳ gắng sức học tập. Trong đó, có một vị thiếu niên tướng mạo anh tuấn khôi ngô tỏ ra khá nổi bật, mỗi một động tác của hắn đều rất tinh chuẩn, mặc dù có chút không lưu loát, nhưng so với những học viên khác, đã có thể xem là cực kỳ ưu tú. Trên đài cao, người thầy giáo trung niên chú ý tới một màn này, lấy ra danh sách học viên nhìn một chút, “Phong Vân sao? Ngược lại là một hạt giống tốt.” Nhưng mà khi hắn nhìn thấy người này đến từ ‘Viện mồ côi Thự Quang’, lại lắc lắc đầu, khẽ thở dài: “Đáng tiếc.” Hắn biết viện mồ côi Thự Quang(1), là một khu cơ quan phúc lợi thu nhận rất nhiều cô nhi, bên trong phần lớn đều là trẻ nít bị cha mẹ vứt bỏ từ lúc bé, trụ sở nằm bên ngoài ngoại thành. Theo trung niên này biết, viện mồ côi này rất nghèo, chỉ có thể duy trì chi tiêu thường ngày. Mà tu hành võ đạo, giai đoạn đầu tiên là quan trọng nhất, đó là đánh vững căn cơ, làm thế nào căn cơ mới vững chắc, dĩ nhiên là phải dùng đủ loại tài nguyên bổ huyết bổ thân, khoản tiêu tốn này đối với gia đình bình thường mà nói đều là một khoản gánh nặng không nhỏ, huống chi là một cái viện mồ côi. Cái gọi là ‘Lầu cao từ đất bằng cất lên từng tầng một’. Một khi căn cơ giai đoạn đầu không có đánh vững, đừng nói sau này, ngay cả đạt tới võ giả đều là chuyện hoang đường viển vông. Về phần thiên phú gì đó, xác suất xuất hiện ở trên người bình dân quá thấp, ngược lại nhiều năm qua, cho tới bây giờ, thầy giáo trung niên này vẫn chưa từng thấy. “Thành tựu đời này của hắn, cũng chỉ dừng bước tại dự bị Võ Giả cao cấp...” Trong lòng thầy giáo trung niên đã đưa ra kết luận về Phong Vân, hắn dạy học nhiều năm như vậy, gặp quá nhiều học sinh giống với thiếu niên này. Sau khi nhìn hai lần, hắn cũng không còn quan tâm. Phong Vân cũng không biết trong lòng thầy giáo trung niên đã đem tương lai của hắn phán định hoàn toàn, lúc này hắn đang cố gắng làm cái rèn thể mười tám thức gì đó. Đây là phương pháp rèn thể thích hợp với loài người nhất do chính phủ liên bang tổng kết kinh nghiệm của tiền nhân sáng tạo ra, đơn giản mà nói, chính là công pháp rèn thể dành cho đại chúng. Sau khi mười tám cái động tác đánh qua lắc lại vừa mới hoàn thành, Phong Vân liền cảm giác được một dòng nước nóng chảy xuôi trong cơ thể, chậm rãi lan tràn ra, hướng mỗi một nơi trong cơ thể chảy tới, không ngừng thối luyện thân thể. Nhưng mà hiệu quả cực kỳ bé nhỏ. “Quả nhiên, chỉ dựa vào phương pháp rèn thể của đại chúng này, hiệu quả thật là cực kỳ yếu ớt.” Vẻ mặt Phong Vân bất đắc dĩ nói. Cái pháp môn rèn thể này có thể đào móc tiềm năng trong thân thể con người, cho nên phối hợp các dược vật đại bổ để tu hành mới là thích hợp nhất, nếu không chỉ dựa vào chăm chỉ, hiệu quả cũng rất có hạn. Nhưng giá dược vật đại bổ tiện nghi nhất cũng phải hai ngàn đồng tiền, đây đối với Phong Vân xuất thân từ một viện mồ côi nhỏ bé mà nói, không khác gì một con số trên trời. Dù sao, năm nay hắn mới có 14 tuổi, còn là vị thành niên, không có đường tắt lấy được tiền tài. Nghĩ đến đây, Phong Vân liền muốn điên cuồng phun nước bọt, thân là một người xuyên việt, nhưng mà lăn lộn cũng quá thảm đi. Không sai, nhìn bề ngoài Phong Vân chỉ là thiếu niên, kì thực bên trong đã sớm là linh hồn của người trưởng thành, ngay tại hai tháng trước, hắn từ một người yêu thích võ thuật trên Địa Cầu, xuyên việt trở thành một thiếu niên nho nhỏ trong cô nhi viện. Sau khi hiểu qua cái thế giới này, vốn dĩ hắn còn muốn làm một vố lớn, kết quả là hiện thực hung hăng cho hắn một cái tát. Làm sao bây giờ, thật chẳng lẽ phải sống một đời mờ nhạt như vậy? ... Vừa lúc đó, bỗng nhiên một trận tiếng huyên náo truyền tới, đánh thức Phong Vân đang trầm tư. “Mau nhìn! Là Lâm Cường, thiên tài số một của ban cao cấp!” “Thật đúng là hắn, nghe nói hai ngày trước hắn vừa mới thông qua khảo hạch Võ Giả, đã chính thức được trường cao đẳng Tinh Diệu trong nội thành tuyển nhận!” “Mới mười chín tuổi đã đạt đến võ giả, người so với người, thật là không thể so sánh a, đời này của ta, chắc cũng chỉ lăn lộn đến dự bị võ giả trung cấp.” “Người ta thế nhưng là con cháu gia tộc lớn, mới sinh ra đã tốt, từ nhỏ liền ngâm mình tắm đủ loại thuốc quý, đánh vững căn cơ, ngươi lấy cái gì mà so.” “...” Từng người học viên đang ở trên luyện võ trường, hoặc là hâm mộ, hoặc là ghen tị, hoặc ước mơ nhìn, bộ dáng kia, giống như là nhìn thấy minh tinh xuất hiện ở kiếp trước. Phong Vân cũng ở trong đám người nhìn theo, chỉ thấy một vị thiếu niên người khoác chiến giáp, lưng đeo trường kiếm đi tới, mặt mũi hắn lãnh khốc, trên người tản ra khí tức ‘Người lạ chớ gần’, mới nhìn đã biết không dễ trêu. “Đinh! Vô tận hình chiếu gương mở ra!” Ngay tại lúc Phong Vân đang cảm khái chênh lệch giữa người với người, bỗng nhiên trong đầu truyền tới một thanh âm máy móc, dọa hắn giật mình. “Cái quỷ gì vậy?” Thanh âm kia không trả lời hắn, mà là tiếp tục vang lên. “Hình chiếu đã chọn ‘Lâm Cường’. Có xác định hay không?” “Ừm?” Vào lúc này, Phong Vân cũng tỉnh táo lại, trên mặt không nhịn được lộ ra nét mừng, xem ra ngón tay vàng của hắn tới sổ. “Nhưng mà cái hình chiếu này là gì?” Trong lòng ôm hiếu kỳ, nhưng mà thanh âm cứng ngắc này lại không trả lời hắn, chỉ là y xì lặp lại lời nói vừa rồi. Phong Vân suy nghĩ một chút, trong lòng mặc niệm nói: “Xác định.” Ông! ! Sau một khắc, Phong Vân liền cảm giác ở chỗ sâu trong đầu mình, bỗng nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, tiếp đó, có một chiếc gương thật giống như một vầng mặt trời treo lơ lửng, tản ra hào quang chói lóa. Rồi sau đó, một đạo tin tức đột ngột hiện ra trong đầu hắn. 【 Gương chủ 】: Phong Vân 【 tuổi tác 】: 14 tuổi 【 cảnh giới 】: Người bình thường 【 thiên phú 】: Không có 【 công pháp 】: 《 Đoán Thể Thập Bát Thức 》 【 võ kỹ 】: Không có 【 binh khí 】: Không có 【 đạo cụ 】: Không có Nương theo những thứ này, một chút giải thích liên quan đến cách sử dụng cái gương cũng cùng một lúc tràn vào trong đầu Phong Vân. Không tốn thời gian quá lâu, hắn liền hiểu toàn diện cái ‘Ngón tay vàng’ này của chính mình. “Muốn phát a.” Lúc này trong lòng Phong Vân chỉ có duy nhất một ý nghĩ. -- (1) Thự Quang: Ánh rạng đông Mời các bạn đón đọc Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp của tác giả Bạo Tẩu La Lỵ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cao Thủ Kiếm Tiền - Nguyệt Quan
Có lẽ đa phần độc giả bây giờ không xa lạ gì cái tên Nguyệt Quan, một vị đại thần của thể loại Lịch sử - quân sự, nhưng có lẽ ít ai biết rằng Nguyệt Quan từng viết cả truyện đô thị, đó là giai đoạn Nguyệt Quan chưa nổi tiếng, chưa định hình phong cách, đang tìm kiếm lối đi cho bản thân, truyện được viết giai đoạn đó, tuy xét các phương diện, đều thua kém so với bây giờ, nhưng ít nhất nó có điểm hơn, không đi vào lối mòn, không bị ảnh hưởng của trào lưu, chính điều đó biến một cuốn truyện cũ lại trở nên mới mẻ. Nhân vật chính của chúng ta là Trương Thắng, vốn là người trè tuổi vị làn sóng thời đại vứt bỏ, bị mắc cạn trong sinh hoạt, trong lúc vô tình y nắm được kỳ ngộ, từ đó trở mình thay đổi vận mệnh, vốn cho rằng bản thân đã bước trên con đường bằng phẳng tươi đẹp, nhưng không ngờ đó là lối vào "bãi săn danh lợi", bắt đầu cuộc sống có đầy đủ ngọt bùi chua cay, đầy sóng gió hiểm nguy, cũng không thiếu vinh quang kích tình ... *** Quách Y Tinh nghe thế mới nguôi giận, chưa nói người khác, nói bản thân hắn đi, từ lúc giảm biên chế tới giờ, vợ hắn cũng có chút lãnh đạm, khi đó ít nhất còn có cái quán ăn mà trông vào. Hôm kia quán ăn cũng đóng cửa rồi, cuộc sống tốt đẹp của hắn cũng kết thúc, trừ cùng vợ đi bán hàng, bao việc to việc nhỏ trong nhà hắn cũng giành hết mà chẳng đổi lấy được một nụ cười của vợ. Vợ hắn không hai lòng ba ý, chỉ bị gánh nặng cuộc sống làm tiêu tan tình cảm thôi, mỗi ngày mở mắt ra là tính toán cơm áo gạo tiền, lo tiền điện tiền nước, lo tận dụng chút vốn liếng ít ỏi nhập hàng, tính bán sao cho lãi, tính kiếm bao nhiêu mới đủ miệng ăn, còn tinh lực rảnh rang đâu mà nghĩ tới tình cảm. Đi khuyên người ta, rốt cuộc bị người ta khơi lên tâm sự, mấy hôm rồi mới có tí hứng ba hoa bị đả kích tan tành, đầu cúi xuống như cà gặp sương. Trương Thắng biết hắn đa sầu đa cảm, bóp vai xin lỗi: - Anh Quách, em thừa nhận em thích Tiểu Lộ, nhưng nếu em không đủ năng lực và tự tin đứng trước mặt cô ấy dõng dạc tuyên bố điều đó, em thà đứng thật xa chúc phúc cho cô ấy. ... Mời các bạn đón đọc Cao Thủ Kiếm Tiền của tác giả Nguyệt Quan.
Siêu Việt Tài Chính
Hoàng Thiếu Kiệt, cuộc đời của hắn là một chuỗi xui xẻo gian nan. Mười sáu tuổi, hắn bị đuổi học do ẩu đả với bạn. Mười tám tuổi, gia đình xảy ra chuyện, hắn cùng mẹ rời khỏi nơi mình chôn nhau cắt rốn. Từ đó hắn làm mọi việc để mưu sinh, từ phụ hồ, công nhân, phục vụ cho đến quản lý nhà hàng. Thế nhưng, ông trời như trêu ngươi hắn khi mà mỗi công việc hắn làm đều gặp trở ngại.  Công Nhân thì bị quản đốc ghen ghét hãm hại. Phụ hồ thì một thời gian chủ thầu xây dựng bỏ trốn đem theo tất cả tiền công của nhân viên. Làm nhân viên phục vụ nhà hàng hắn cũng bước lên tới cấp bậc quản lý rồi cũng bị chủ nhà hàng sa thải vì hắn đánh một kẻ có quyền thế ức hiếp một nhân viên thực tập. Không chấp nhận đầu hàng số phận, hắn tiếp tục học và theo đuổi nghề sửa chữa máy tính. Mọi việc tưởng chừng như lắng xuống thì bất ngờ có một vị khách đến nhờ hắn sửa chữa một ổ cứng. Thế nhưng không ngờ trong ổ cứng lại có thứ mà chủ nhân của nó không muốn hắn biết, thế là hắn chịu sự truy sát và qua đời. Trước lúc nhắm mắt, hắn hận ông trời bất công, một cỗ oán khí kinh thiên tiết ra đã đưa hắn trở lại năm mình mười sáu tuổi, từ lúc mà mọi chuyện bắt đầu đổ vỡ, hắn quyết tâm phải thay đổi tất cả.. *** Căn Phòng Im lặng một cách lạ thường sau câu nói của Thiếu Kiệt, mọi thứ ồn ào náo nhiệt thay bằng không khí im lặng chỉ có tiếng của gió của cánh quạt tạo ra phía bên kia head phone. Thiếu Kiệt cũng không biết kia Cao Thịnh và mọi người như thế nào chỉ biết được dường như có việc gì đó mà mọi người đồng loạt im lặng. cho đến thật lâu sau đó Tước Phàm mới mở miệng nói. - Lão Đại em nghĩ dù sao cũng nên nói ra cho Thiếu Kiệt biết. tuy chuyện này anh em chúng ta giữ mãi trong lòng như thế này cũng không phải cách biết đâu khi nói ra Thiếu Kiệt lại có biện pháp thì sao. Cao Thịnh lấy một điếu thuốc lá, nằm trên bàn ở trước mặt mình, đưa lên đốt một ánh lửa. rít vào một hơi rồi thả ra không trung một làn khói dày đặc. Thế Long nhìn hắn như thế cũng nói vào, - Em thấy Tước Phàm nói đúng đó anh. Cứ nói ra hết đi dù sao ở đây cũng là người của anh em mình còn về việc này, lão Đào chắc từ hồ sơ anh em mình cũng biết rồi. Điếu thuốc trên tay của Cao Thịnh mới đó mà chỉ còn phân nữa. Ở đầu điếu thuốc còn một đoạn dài ánh lửa chưa kịp tàn. - Thôi được rồi mọi người đã nói thế thì anh cũng nói luôn vậy chuyện này trước sau, sớm hay muộn Thiếu Kiệt hắn biết thôi. Thiếu Kiệt nghe được như thế cũng băn khoăn không kém dù sao hắn cũng chưa từng biết. ... Mời các bạn đón đọc Siêu Việt Tài Chính của tác giả Diệt Thiên.
Thiên Tài Đạo Sĩ - Yểm Nhĩ Đạo Linh
Truyện thuộc thể loại Đô Thị nhưng tác giả cũng tập trung viết về tu luyện, đạo thuật. Tình tiết trong truyện hơi chậm nhưng đọc thoải mái, yy nhẹ nhàng, không não tàn, main thông minh, thích tinh tướng, vô sỉ (thấy đa số main bây giờ toàn vậy, có lẽ kiểu này được chuộng nhiều). Nếu bạn thích đọc về Huyền học các thể loại như xem tướng, bói quẻ, trừ tà, phù chú, v…v…. thì đừng bỏ qua tác phẩm này. Đã từng có em gái hỏi hắn , “Tại sao không đi học cho giỏi , nhưng phải tu đạo ?” Hắn nói, “Tu đạo có thể thành tiên, đứng ở chỗ cao, mắt lạnh lãnh đạm nhìn hồng trần phàm tục, ta thích loại cảm giác này.” Truyện kể về quá trình tu hành của Trương Hạo giữa thế giới hiện đại, từng là “văn khoa Trạng Nguyên” thiên tài, sau lại bỏ học xuất gia tu tiên (chỉ vì thiếu tiền a :v). Nhưng do không có thiên phú, chỉ có thể trở thành  giang hồ thuật sĩ, lừa dối xem tướng đoán mệnh để kiếm sống. Về sau một lần tình cờ, Trương Hạo được khai nhãn khiếu, tu luyện có thành quả, hắn quyết định về quê mở đạo quán hành nghề. Truyện có âm mưu, có mỹ nữ, có tu luyện, có trang bức, có cảm ngộ. Tác giả viết về quá trình cảm ngộ tu hành từng bước từng bước một, có cách nhìn đan xen giữ Khoa học và Huyền học rất hay, thực tế, không phủ nhận một bên nào, : “Bất quá khi hắn phát hiện mình tu thành đạo thuật lúc , lại bừng tỉnh sững sờ, khoa học dĩ nhiên là một môn chân lý , nhưng thiên địa vũ trụ bí ẩn , thiên cùng người bí ẩn , người tự thân bí ẩn , biết bao vĩ đại vậy, khoa học cũng vẻn vẹn chỉ dòm ngó rồi một góc băng sơn , còn có vô cùng vô tận không biết , huyền học chính là cổ nhân đối với không biết tổng kết.” … Cổ nhân quả thật có chút mê tín , bởi vì cổ đại không có tân tiến như vậy khoa học , mà cổ nhân trung bình văn hóa tiêu chuẩn hơi thấp , ít đọc sách , mê tín cũng bình thường , thế nhưng , xác thực nói đến , mê tín là một loại tâm tính , cũng không phải là văn hóa tiêu chuẩn cao sẽ không mê tín , người hiện đại có văn hóa đi, gì đó đều tin khoa học , những thứ kia chó má chuyên gia nói cái gì tin cái đó , cái này cùng mê tín có phân biệt sao? Đọc truyện này, khơi gợi lên nhiều cảm xúc, ngươi không muốn một đời bình thường nhưng rốt cuộc chỉ là người bình thường, nhiều lúc cũng tự hỏi giống như nhân vật chính: “Thế gian thật sự có thần tiên sao?” Ta cũng muốn thành đạo sĩ a… Một câu nói mà mình rất thích trong truyện: “Năm xưa như gió, một đời người, đã định trước sẽ có rất nhiều nhớ lại.” *** “Ha ha, muốn qua năm, ta tới trong thành mua chút giấy, về nhà viết đôi liễn họa môn thần.” Trương Hạo một mặt đòi cười, tương đối có thành tựu nói. “Viết đôi liễn họa môn thần, dùng rồi nhiều như vậy giấy?” Tống Tĩnh Di có vài phần hồ nghi, cảm thấy Trương Hạo người này qua loa lấy lệ nàng, khiêng như vậy một đại bó giấy, ít nhất phải viết mấy trăm bức đôi liễn. “Ta là cầm đi nông thôn bán, trong nhà là đạo sĩ, làm chút truyền thống tiết làm ăn.” Bằng tay nghề của mình kiếm tiền sống qua ngày, không phải là cái gì mất thể diện chuyện, đương nhiên, mặt mũi cũng phải ôm, lại nói, “Ta trở lại cũng nhàn rỗi không chuyện gì, cảm thấy này truyền thống đồ vật, đều là lão tổ tông văn hóa, không thể đứt truyền thừa.” Tống Tĩnh Di nghe lời này, trong lòng không hiểu đau nhói, biết rõ Trương Hạo là cô nhi, từ bên ngoài chán nản trở lại, một người lẻ loi, còn phải kiếm tiền nuôi mình. Vốn là Tống Tĩnh Di muốn cho Trương Hạo tìm một công tác chính thức, nhưng năm nay liền muốn xong rồi, suy nghĩ để cho Trương Hạo ở nhà nghỉ ngơi một đoạn thời gian, mở ra năm lại đi tìm Trương Hạo, có thể Trương Hạo tình trạng, hẳn là trải qua rất kém cỏi. “Sắp đến trưa rồi, còn chưa ăn cơm chứ, lão sư mời ngươi ăn cơm.” Tống Tĩnh Di đi tới Trương Hạo bên người, ôn uyển ngữ khí, giống như Đại tỷ tỷ quan tâm đệ đệ giống nhau. Trương Hạo theo bản năng hít một hơi thật sâu trên người Tống Tĩnh Di đạm nhã mùi thơm của nữ nhân, trong lòng không nhịn được lắc lư, mà có người mời ăn cơm, vẫn là như vậy tịnh lệ có phạm Tống lão sư, Trương Hạo đương nhiên không khách khí, vội vàng gật đầu đáp ứng. Tống Tĩnh Di nhoẻn miệng cười, thật sở thích Trương Hạo tính cách, một điểm không làm bộ. Người cùng người lui tới, nên khách khí thời điểm mới khách khí, không nên khách khí thời điểm liền không nên khách khí, nếu không thì sinh ra. Ra thị trường, Tống Tĩnh Di xe nhỏ ngừng ở bên cạnh, là một chiếc màu trắng Santana, lại nói Trương Hạo vẫn là lần đầu tiên ngồi sa hoa như vậy xe, trong lòng có chút nhỏ tiểu kích động. “Trong thành có gia mới mở nồi lẩu, thật tốt, chúng ta đi nơi đó.” ... Mời các bạn đón đọc Thiên Tài Đạo Sĩ của tác giả Yểm Nhĩ Đạo Linh.
Bảo Giám - Đả Nhãn
Sau hai tác phẩm rất thành công là Hoàng Kim Đồng và Thiên Tài Tướng Sư, tác giả Đả Nhãn tiếp tục gửi tới độc giả một bộ Đô thị mới – Bảo Giám. Đến với Bảo Giám chúng ta cùng trở lại mốc thời gian những năm 90 của thế kỷ 20 để dõi theo bước đi của Tần Phong. Từ một cậu bé được sống trong gia đình yên ấm, bỗng nhiên tai họa giáng xuống khi bị kẻ thù hãm hại. Cậu bé Tần Phong khi đó đã phải dắt theo em gái mình phiêu bạt đến một vùng đất mới, những tưởng cuộc sống ở đây sẽ yên ổn nhưng ai ngờ biến cố lại liên tiếp xảy ra, chính điều đó đã tác động sâu sắc đến tâm lý của cậu và hướng cuộc đời cậu sang một ngã rẽ khác. Liệu Tần Phong sẽ vượt qua biến cố, giải quyết các mối ân oán trong giang hồ và xây dựng sự nghiệp như thế nào? Dưới ngòi bút của Đả Nhãn, tất cả sẽ hiện lên một cách vô cùng sinh động và chắc chắn sẽ không làm cho bạn thất vọng. Đối với chúng tôi, những người chuyển ngữ bộ truyện này đều có chung một cảm nhận rằng truyện đã đem lại cho chúng tôi những trải nghiệm mới, và hơn hết chúng tôi đã tìm thấy được sự đồng cảm của mình trong đó, đồng thời cũng học hỏi thêm được nhiều điều bổ ích. Còn bạn thì sao? Hãy đọc và cho chúng tôi biết cảm nhận của mình nhé. *** Côn đồ thời kỳ đầu phần lớn đều lấy việc đánh đấm làm vinh quang, nhiều nhất chỉ là ăn quỵt ở khách sạn, ghẹo gái ở đường trượt băng, hiện tượng trộm cắp thì tương đối ít. Nhưng đến thập niên 90 sau cải cách mở cửa, chênh lệch giàu nghèo dần dần trở nên rõ ràng, giá trị quan của con người cũng có sự thay đổi rất lớn, hộ cá thể bị người ta xem thường nhất trước kia ngược lại trở thành người có thân phận có mặt mũi. Đám côn đồ trước kia phần lớn đều lợi dụng uy danh có bởi thời kỳ đầu đi đánh đấm, đổi nghề làm kinh doanh ăn uống hoặc vận chuyển hàng hóa gì đó, đều dần dần giàu lên. Còn như tên nhóc choai choai Lý Thiên Viễn, một không có đầu óc kinh doanh, hai cũng không có vốn liếng, vì thế liền nhắm vào đám học trò, cửa trường học liền trở thành nơi bọn chúng lừa lọc vơ vét tài sản. Đến sau khi phim ảnh về xã hội đen của Hongkong, Đài Loan tiến vào Trung Quốc, bọn chúng lại học theo nội dung trong phim ảnh, phân chia địa bàn, Lý Thiên Viễn dẫn theo hơn 10 đứa nhỏ, chiếm cứ hai trường học và một phòng bi-a. Lý Thiên Viễn không biết rằng, hành vi này của mình đã bước đầu hình thành nên hình thức ban đầu của xã hội đen, mà trong quá trình vơ vét của cải của xã hội đen luôn có bạo lực đi kèm. Rất nhanh nhóm nhỏ của Lý Thiên Viễn liền xảy ra tranh chấp với các bang phái khác, đó cũng là một nhóm do đám trẻ con hư hỏng bỏ học tổ chức, bắt đầu chính từ phòng bi-a kia. Ban đầu một người anh em của Lý Thiên Viễn bị một đám khác đánh một trận tại phòng bi-a, mở miệng toàn là những lời khiêu khích Lý Thiên Viễn. Điều này khiến Lý Thiên Viễn cảm thấy mất thể diện, triệu tập mười mấy người, hai bang phái liền xảy ra ẩu đả khi đối phương đến phòng bi-a lần nữa. Bên Lý Thiên Viễn sớm đã chuẩn bị, vũ trang đầy đủ, xích khóa, gậy, đao đều đã sẵn sàng, hai bên vừa gặp mặt bên kia lập tức bị yếu thế. ... Mời các bạn đón đọc Bảo Giám của tác giả Đả Nhãn.