Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Một Đời Trầm Luân

Thể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ Giới thiệu: Nam nhân thẫn thờ, ngồi dưới nền tuyết trắng lạnh giá. Bộ y phục đại hôn cũng vì vậy mà bị tuyết bao phủ. Y ngẩng đầu, nhìn vào một khoảng không vô định. Siết chặt nắm tay, y khép lại đôi mắt phượng dài, nước mắt cố kiềm nén không hiểu vì lý gì lại nhẹ nhàng rơi xuống. Chỉ là diễn mà thôi...cớ gì lại tự ảo tưởng xem nó là thật.... Đường đường là vua của một nước, cớ gì bây giờ lại phải đợi chờ một điều mà vốn dĩ bản thân hiểu rõ sẽ chẳng thể nào đạt được? - An công tử, tuyết nhiều như vậy, có lẽ A Phong sẽ không về kịp đâu! Thiếu nữ nhìn y lo lắng nói. Rõ ràng đây chỉ là một vở kịch, cớ gì An công tử lại phải nặng lòng như thế? - Ta biết chứ... Ta biết hắn sẽ không về kịp, ta cũng biết hắn thật chất chẳng muốn trở về. Thái Phong, đến cả ảo mộng của ta..ngươi vậy mà vẫn muốn tự tay bóp nát... Cao Thừa An ta, quả là trò cười.. - ---------- Tướng quân, vô tình, lãnh khốc công (Triều Thái Phong) x hoàng đế, mỹ thụ (Cao Thừa An). Đường trộn thủy tinh, truy thê, ngược, HE, 1v1 Có các cp phụ. *** Tóm tắt Một Đời Trầm Luân là câu chuyện về mối tình giữa Cao Thừa An, hoàng đế của Đại Lương, và Triều Thái Phong, tướng quân của Đại Lương. Cao Thừa An là một người ôn nhu, thiện lương, nhưng lại mang trong mình một mối tình đơn phương với Triều Thái Phong, người mà anh đã gặp từ khi còn nhỏ. Triều Thái Phong là một người lạnh lùng, vô tình, và anh luôn coi Cao Thừa An như một người bạn thân thiết. Mối tình của họ trải qua nhiều thăng trầm, nhưng cuối cùng cũng có một cái kết viên mãn. Review Một Đời Trầm Luân là một câu chuyện tình yêu ngược tâm, nhưng lại có một cái kết HE. Tác giả Kim Aiko đã xây dựng hai nhân vật chính rất thành công, mỗi người đều có những nét tính cách riêng biệt. Cao Thừa An là một nhân vật đáng thương, anh yêu Triều Thái Phong từ tận đáy lòng, nhưng lại luôn bị Triều Thái Phong phũ phàng. Anh đã phải trải qua nhiều đau khổ và dằn vặt, nhưng cuối cùng anh cũng đã có được hạnh phúc. Triều Thái Phong là một nhân vật phức tạp, anh yêu Cao Thừa An, nhưng lại không muốn thừa nhận. Anh luôn tự dối lòng mình, cho rằng anh không xứng đáng với Cao Thừa An. Nhưng cuối cùng, anh cũng đã nhận ra tình yêu của mình dành cho Cao Thừa An, và anh đã thay đổi bản thân để trở thành một người tốt hơn. Ngoài hai nhân vật chính, tác giả Kim Aiko còn xây dựng các nhân vật phụ rất thú vị, góp phần làm cho câu chuyện thêm phần hấp dẫn. Đánh giá Một Đời Trầm Luân là một câu chuyện tình yêu hay và cảm động. Tác phẩm đã mang đến cho người đọc những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ vui, buồn, giận, hờn, đến hạnh phúc. Tác giả Kim Aiko đã viết rất tốt, câu văn mượt mà, lối kể chuyện lôi cuốn. Các tình tiết trong truyện được sắp xếp hợp lý, tạo nên một mạch truyện logic và hấp dẫn. Nếu bạn là một fan của thể loại đam mỹ ngược tâm, thì Một Đời Trầm Luân là một tác phẩm mà bạn không nên bỏ qua. Điểm cộng: Hai nhân vật chính được xây dựng rất thành công Cốt truyện hấp dẫn, nhiều tình tiết bất ngờ Kết thúc HE Điểm trừ: Một số tình tiết có thể gây khó chịu cho một số độc giả Kết luận: Một Đời Trầm Luân là một câu chuyện tình yêu hay và cảm động, xứng đáng được đọc. *** - Người đang chờ điều gì? "..." - Rõ ràng biết hắn đã phản bội người vẫn cố chấp không hiểu hay sao? Tiểu thái giám An Lâm bên cạnh đau đớn nhìn chủ tử của mình. Hoàng đế của cậu bị sao vậy? Rõ ràng là trên vạn người cớ gì giờ đây lại phải hèn mọn đến thế? - Trẫm đang chờ.. Chờ hắn quay đầu, chờ ván cờ đặt cược của trẫm hoàn thành trọn vẹn. - Chờ? Hắn đã đi từ rất lâu rồi! Người còn ở đây thì nhất định sẽ chết! An Lâm đau đớn nói, trong giọng nói là bi ai khó tả. - Tay của trẫm đã đẫm máu nhiều rồi.. kết cục này không phải rất tốt hay sao? Đế vương cười nhạt, vẻ mặt không có gì là sợ hãi. Sinh tử gì đó sớm muộn cũng sẽ đến mà thôi.. cưỡng cầu cũng chẳng được gì cả.. chỉ là nếu có thể vẫn mong có cơ hội giành lại giang sơn thiện hạ.. - Còn ngươi, tại sao không đi? Y quay đầu nhìn tiểu thái giám bên cạnh. Tên ngốc này theo y cũng đã lâu. Bây giờ trong cung đại loạn cớ gì lại chưa chịu bỏ trốn? - Nô tài là người của hoàng thượng, có chết cũng sẽ không bỏ lại người! Tiểu thái giám cúi đầu kiên quyết. - Không bỏ lại ta.. Y rũ mi, đôi mắt phũ lấy một lớp sương mờ mịt. Người đó cũng từng nói như vậy.. "Ngài yên tâm, có ra sao ta vẫn sẽ ở bên cạnh ngài.." Quả nhiên vẫn sẽ như vậy.. tất cả cuối cùng chỉ là lời nói gió thoảng mà thôi.. - Khá khen cho ngươi, vẫn có thể yên vị không sợ hãi! Băt chợt, một giọng nói khinh bỉ mang đầy sự châm biếm vang vọng. Ngẩng mặt lên nhìn, liền thấy bóng kẻ thù quen thuộc. - Hắn đâu? Y mấp máy môi. - Hắn? Ha.. thật không ngờ, kẻ như ngươi lại si tình đến thế! Tên đó đúng là làm rất tốt! Kẻ đối diện cười lớn, vẻ mặt hả hê như đang xem một trò đùa thấp kém. - Cuối cùng hắn vẫn không tới.. Y lẩm bẩm, khẽ nhắm lại đôi mắt phượng của mình. Ván cờ này dẫu biết tính sai ta vẫn không từ bỏ. Con người này, dẫu biết vô tình ta vẫn không thể ngừng yêu. Đế vương như ta một đời cao thượng, cuối cùng lại đánh mất tất cả trong tay người mình yêu. Quả thật là chuyện khôi hài đến đau lòng.. * * * "Rốt cuộc.. ngươi có từng yêu ta hay không?" Y thơ thẩn, đôi mắt sầu muộn nhìn xuống nơi duy nhất trong ngục giam được ánh trăng sáng chiếu rọi. Hoàng đế Cao Thừa An nắm mọi vương quyền như y cuối cùng lại trở nên hèn mọn thấp kém đến mức này.. Thái Phong.. ngươi hài lòng rồi chứ? Thù gia tộc, thù giết hôn thê.. chắc hẳn ngươi cảm thấy rất viên mãn.. Y khép đôi mắt lại, không hiểu sao nước mắt bất chợt lại rơi xuống. Trái tim, đau như bị cứa thành từng mảnh vụn nhỏ. Phụ hoàng.. người quả nhiên rất anh minh. Hoàng nhi thua thật rồi.. vương triều, xã tắc cũng không còn trong tay.. người nói xem, đây có phải là do triều Cao chúng ta gây chuyện nên bị trời phạt hay không? Ở dưới đó, phụ hoàng và mẫu hậu, liệu có muốn nhìn thấy đứa nghịch tử này hay không? * * * - Hoàng thượng, Triều Thái Phong đang trên đường trở lại! Một binh sĩ chạy nhanh vào vội vàng bẩm báo. Lang Kiều nhướn mi, vẻ mặt không có gì là bất ngờ. Tên đó, phát hiện cũng rất nhanh.. Gã bật cười. Bàn tay tiếp tục vuốt v e "vật nhỏ" trong lòng mình. - Chậc, đúng là tình sâu nghĩa nặng! Xem ra, tên Thái Phong đó cũng chẳng còn nhớ là ai lúc trước muốn cùng ta hợp tác lật đổ Cao Thừa An.. Nói đến đây, gã cảm thán một cái. Ái tình đúng là rất thú vị. Có thể khiến cho kẻ luôn sống trong hận thù như Triều Thái Phong quay đầu buông bỏ tất cả, đúng thật là khiến người ta không kiềm được mà thích thú. - Được rồi, ngươi lui đi! Gã phất tay, vẻ mặt không tỏ ra điều gì. Có lẽ độ khoảng hai, ba ngày sau tên đó sẽ trở lại cũng không chừng. Binh sĩ tuân lệnh, sau đó mau chóng lui ra ngoài. - Ngươi nói xem, chủ tử của ngươi sẽ phản ứng thế nào đây? Lang Kiều trơ trẽn xoa lên đôi gò má của người trong lòng. Kẻ này cũng rất lợi hại, luôn khiến gã rạo rực. - Tên khốn! An Lâm - tiểu thái giam đi theo bên cạnh Cao Thừa An nghiến răng căm phẫn. Thật không ngờ, cuối cùng cậu lại rơi vào tay tên khốn bỉ ổi này. - Chậc, chậc.. A Lâm, không phải trước đó ngươi rất thích ta hay sao? Lang Kiều nhếch môi, gương mặt gã vốn rất tuấn mỹ, mũi cao thẳng tắp lại pha chút ma mị quyến rũ cộng thêm cả cặp mắt hồ ly khiến người ta không khỏi chìm đắm run sợ. An Lâm nghe gã nhắc lại ký ức một thời liền im lặng không đáp. Có chết, cậu cũng không muốn nhớ lại quá khứ đó.. bởi lẽ, nó khiến cậu cảm thấy thảm hại.. thảm hại trước chủ tử của mình.. thảm hại trước tình cảm thuần túy bị đem ra chà đạp.. - Muốn chém, muốn giết, thì cứ tùy ngươi! Cậu cắn răng, vẻ mặt kiên quyết không khuất phục. Nếu không phải hoàng thượng còn sống, cậu bây giờ cũng chẳng muốn tồn tại. - A Lâm, sao tính khí lại nóng như vậy? Có phải là học theo chủ tử của ngươi không? Gã vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi nhưng bàn tay ôm lấy cậu đã dùng sức siết lại. - Đau.. An Lâm nhăn mi, vẻ mặt có chút khổ sở. - Ngươi nên nhớ, sống chết hiện tại của các ngươi là nằm trong tay ta, vả lại.. chắc ngươi không muốn Cao Thừa An xảy ra chuyện đúng chứ? Gã nâng mắt, lộ ra sự phấn khích khi thấy sự biến đổi trên gương mặt khả ái. - Ngươi! Cậu trợn to mắt như không tin vào tai mình. Năm xưa, tại sao cậu có thể để vẻ ngoài này đánh lừa? Bây giờ, muốn hối hận thì cũng đã không còn kịp...     Mời các bạn mượn đọc sách Một Đời Trầm Luân của tác giả Kim Aiko.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàn Khố (Phong Lưu Kiếp) - Công Tử Hoan Hỉ
Hoàn khố là chuyện về phong lưu, chuyện về những kẻ mang độ bạc tình ra mà ganh đua tỉ thí. Kẻ hư hỏng khét tiếng thiên hạ, kẻ lãnh đạm cách biệt chúng nhân. Quan hệ giữa họ bắt đầu từ hứng khởi nhất thời, rồi trải dài như giao tranh định mệnh. Mấy trăm năm giày vò lẫn nhau, có cười, có khóc, có phụ rẫy, có sầu hận. Cuối cùng, thế nào mới gọi là chân tình, thế nào là giả ý? "Ngươi muốn ôn nhu, ta cho ngươi ôn nhu, cớ gì còn muốn đòi đến chân tâm của ta?" Trong câu chuyện này, bất kể Ly Thanh hay Lan Uyên, đều có chút ngây ngốc, lúc nào cũng chỉ sợ thương tổn đến thân nên thận trọng khác thường, cứ luôn do thám lẫn nhau, giấu giếm lẫn nhau, dằn vặt lẫn nhau đến cả mấy trăm năm mới bắt đầu thấu hiểu. Đây có thể coi như một vố chơi khăm của tạo hóa, khiến người trong cuộc nhìn lại muốn cười cũng không thể nhếch môi. Trong câu chuyện này, ngay nhân vật phụ cũng chứa đựng ít nhiều suy tưởng và đặc sắc, dù là Thú vương, là kẻ hầu người hạ hay bình dân bách tính. Có kẻ thiện lương, có kẻ nhiệt tình, có cả những kẻ ngồi lê đôi mách... đều là chấm phá sinh động cho thế giới phong lưu của những thế gia tử đệ này. *** Hoàn Khố – Cái gọi là chân tâm Tôi yêu văn của Hoan Hỉ, yêu cái nhẹ nhàng bình dị mà ko kém phần thấm thía trong văn của chị. Ẩn chứa trong từng con chữ có thể là rất nhiều tình cảm, rất nhiều ý tứ, kéo người đọc chìm sâu vào câu truyện trong vô thức.Tôi cảm cái “ngược” trong văn của Hoan Hỉ, cái ngược luẩn khuất trong từng con chữ, trong từng đoạn văn mà khi thoáng nhìn qua ngỡ tưởng chỉ như miêu tả cảnh vật thông thường. Chị luôn biết cách diễn tả những điều mình muốn gửi gắm trong từng thiên truyện một cách giản dị nhất mà cũng hiệu quả nhất. Cái “ngược” trong từng câu truyện của chị thấm sâu vào lòng tôi, để rồi từ nơi sâu nhất ấy, tôi thật đau mà đồng cảm cùng nhân vật, đau nỗi đau của nhân vật, giằng xé tận tâm can. Cũng như rất nhiều người khác, tôi đến với văn của Hoan Hỉ lần đầu tiên qua những bộ đam mỹ thể loại huyền huyễn. Đó cũng là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm thể loại truyện này. Ở thế giới ấy có thần tiên, có ma quỷ, có pháp thuật, có người tốt kẻ xấu, có ân oán tình thù, có hiểu lầm khúc mắc… Nhưng điều mà tôi cảm nhận được nổi bật lên trên hết, đó là ở nơi ấy có tình yêu. Thế giới của thần tiên hiện ra trong văn của Hoan Hỉ không đẹp như thơ, trái lại, nó mang rất nhiều éo le và nghịch cảnh. Thần tiên trong những câu truyện của chị cũng như bao con người bình thường khác, họ cũng biết vui biết buồn, biết đau biết hận, biết yêu thương bằng tất cả tấm chân tình. Tôi cảm cái tình trong từng câu truyện của chị, bước qua từng thiên truyện, tôi thấy bản thân dường như cũng đang ở trong thế giới đó, chứng kiến tất cả, lần lượt nhận ra từng ý nghĩa lẩn khuất, nhận ra từng bài học quý giá. Diễm Quỷ, Tư Phàm, Hoàn Khố hay Báo Ân Ký, tất cả mỗi câu truyện đều mang trong mình nhiều tầng ý nghĩa riêng, đòi hỏi người đọc phải thật chú tâm, phải thả mình vào trong đó, phải thật tinh tế cảm nhận và tự nghiệm ra cho mình những bài học. Đôi khi thả mình theo mạch cảm xúc của truyện, người đọc thấy thật đau, thật thương tâm, tự hỏi: “Tại sao lại có thể ngược đến thế?”, “Tại sao họ lại làm khổ nhau nhiều như thế?”… Nhưng những cái “ngược” trong truyện của Hoan Hỉ không hề vô lý, trái lại, nó vô cùng có ý nghĩa. Cảm được cái “ngược” trong truyện của Hoan Hỉ, là phần nào cảm được cái thần của truyện, cảm được một tâm hồn văn chương đẹp đẽ. Tôi yêu tất cả những câu truyện huyền huyễn của Công Tử Hoan Hỉ, nhưng bộ truyện khiến tôi nặng lòng nhất, khiến tôi phải trăn trở nhất, đó chính là Hoàn Khố. Mỗi lần đọc Hoàn Khố là lại thêm một lần tôi nhận ra điều gì đó mà mình còn bỏ sót trong lần đọc trước, cứ như vậy, càng lúc tôi càng yêu bộ truyện này hơn. Từng nhân vật trong truyện đều có cái đáng giận, nhưng cũng có cái đáng thương. Họ mang trong mình nhiều cung bậc tình cảm mà chính họ cũng còn chưa hiểu hết, bởi vậy mới dẫn đến những bi kịch đáng buồn… Nhưng trải qua những nỗi đau, họ mới dần trưởng thành hơn, nhận ra cái mà mình thực sự cần và trân trọng. Ly Thanh và Lan Uyên, hai người họ đều có chút ngốc nghếch, e sợ tổn thương nên thận trọng dè chừng, thử thăm dò lẫn nhau. Hai người đều không hiểu tâm tư của nhau, trải qua ngầm mưu tính kế, trải qua thương tâm, rồi qua hối hận, để cuối cùng dẫn đến vướng mắc mấy trăm năm mới có thể minh bạch toàn bộ. Tới khi đó mới giật mình tỉnh ngộ, “tình yêu” hai chữ bất quá là hỏi một câu thích hay không thích… *** Ly Thanh – Hồ vương lãnh mạc. Cũng như bao nhân vật khác của Hoan Hỉ, Ly Thanh được xây dựng bởi những nét tính cách rất đặc trưng. Nhắc tới Ly Thanh, chắc hẳn tất cả các bạn đọc của Hoàn Khố đều sẽ nghĩ đến sự lãnh mạc, lạnh lùng, nhạt nhòa và khó nắm bắt. Con người ta một khi đã sống quá lâu trong cô đơn, quá quen với tịch mịch, làm bạn với nỗi cô quạnh luôn thường trực, sẽ không còn cảm thấy quá khó khăn nữa, cuộc sống của họ là tồn tại chứ không hoàn toàn là sống. Cô đơn thì đã sao? Một mình thì đã sao? Ly Thanh đã quá quen thuộc rồi. Chính vì đã cô đơn tịch mịch quá lâu, nên chỉ cần một chút ấm áp mà Lan Uyên mang lại đã dễ dàng thấm vào trái tim băng giá ngàn năm của Ly Thanh. Lần đầu tiên Ly Thanh có cảm giác ấm áp, có cảm giác tồn tại một nơi để mình hướng về, tồn tại một con người để mình yêu thương. Bất tri bất giác, băng tuyết ngàn năm đã dần tan chảy. Sự xuất hiện của Lan Uyên đã phá vỡ thói quen tịch mịch và băng hàn ngàn năm trong lòng Ly Thanh. “Đối với một người tịch mịch mà nói, một chút ôn nhu, dù cho biết rõ không phải thật tâm, cũng sẽ nổi lên tâm tư tham luyến.”Ban đầu, Ly Thanh bài xích tình cảm của Lan Uyên trong vô thức, là bởi vì hắn lãnh đạm, biết rõ Lan Uyên là một công tử đa tình, hắn ko muốn sa vào tình cảm hư giả của Lan Uyên. Thế nhưng cuối cùng, Ly Thanh vẫn bị sự ôn nhu ấm áp của Lan Uyên tác động trong vô thức. Bản thân Ly Thanh cũng không thể ngờ rằng, chỉ mới vài ngày không thấy Lan Uyên, hắn cư nhiên lại nổi lên tâm tư tưởng nhớ. Lần đầu tiên nghiêm túc nhìn lại bản thân, giật mình xót xa khi thấy bên mình không có ai cả. “Bị một câu “thân nhân duy nhất” làm chấn động, mới phát hiện ra bên cạnh mình quả thực một người cũng không có, muốn tìm người nào đó để nói vài câu cũng không có.” Ly Thanh thực sự rất đáng thương. Hắn lạnh lùng lãnh mạc cũng chỉ bởi hoàn cảnh khiến hắn phải như vậy. Thân nhân bên cạnh chỉ còn lại một mình Ly Lạc, hắn lại là một kẻ vụng về trong việc thể hiện tình cảm, bởi vậy càng khiến đứa em trai duy nhất dần rời xa mình. Bản thân là vương của một tộc, Ly Thanh cũng cần sự lạnh lùng và uy nghiêm, ngẫu nhiên hắn đã tự xây quanh mình một bức tường băng kiên cố vô hình, ở bên trong đó, chỉ có mình hắn, với sự lạnh lẽo, tịch mịch và cô đơn. Không phải ngẫu nhiên mà Hoan Hỉ để Minh Cơ xuất hiện trong truyện, lại vào đúng thời điểm Ly Thanh đang phải lưỡng lự giữa nhiều sự lựa chọn. Sự xuất hiện của Minh Cơ có vai trò vô cùng quan trọng trong việc phá bỏ rào cản cuối cùng trong lòng Ly Thanh. Chính Minh Cơ là người đã thức tỉnh Ly Thanh, phá vỡ bước tường phòng vệ vô hình mà Ly Thanh vẫn luôn xây bọc quanh mình. Ly Thanh ko muốn xuất ra chân tâm, cũng là sợ phải xuất ra chân tâm. Một người lạnh lùng như hắn, nhàm chán như hắn, liệu có thể có ai yêu, có thể có ai muốn, có thể có ai dùng chân tâm để đối đãi? Là sợ, cũng là vì đề phòng và bảo vệ chính mình, Ly Thanh đã luôn bọc mình trong bức tường cảnh giới ấy, từ chối mọi sự thân cận, mọi tình cảm xung quanh. Vẻ ngoài lạnh lùng, lãnh mạc, nhưng bên trong là một trái tim e sợ tổn thương và sợ mất đi lớp vỏ bảo vệ. Minh Cơ có một tình yêu mù quáng, một tình yêu bất chấp đánh đổi tất cả, nhưng tất cả những cái mà nàng nhận về được lại chỉ là nỗi đau không thể nói hết bằng lời. Những trái tim người… Nàng đoạt đi mạng sống của người khác, hành động tàn ác ấy, có mấy ai nghĩ rằng thật ra cũng chỉ xuất phát từ một ước mơ nhỏ nhoi, từ một hi vọng bình thường mà ai cũng có thể có, đó là hi vọng được bình bình đạm đạm sống qua cả một đời với người mình yêu. Con người có thể yêu, vì sao yêu quái không thể yêu? Vì sao tình yêu của yêu quái lại luôn phải đánh đổi bằng quá nhiều máu và nước mắt như vậy? Âu cũng vì ông trời khi sinh ra yêu quái đã nhẫn tâm cho thêm vào bản tính của nó một thứ khả năng gọi là yêu… Đã gọi là bản năng, là hạnh phúc nhỏ bé, có ai lại không xứng đáng có? Nhưng có mấy yêu quái đạt được niềm hạnh phúc nhỏ bé gọi là tình yêu ấy mà không phải là thần hình câu diệt hay hồn phi phách tán? Nếu con người biết đau, thì yêu quái cũng biết đau vậy. Và biết đâu đấy, có lẽ còn đau hơn gấp ngàn vạn lần con người nữa, vì có những yêu quái chỉ luôn ước mong mình được là một con người bình thường mà thôi… Minh Cơ đáng hận, nhưng cũng thực sự đáng thương. Nàng yêu hết lòng, yêu chân thật, chỉ tiếc thay, nơi nàng gửi gắm trái tim lại không thể hòa hợp với nàng. Người và yêu quái, những mối tình như vậy đã bao giờ có được kết thúc tốt đẹp? Nhưng nàng vẫn cược, vì nàng yêu và khát cầu hạnh phúc tới cháy bỏng. Tuy thua, nhưng chắc chắn sâu trong thâm tâm, Minh Cơ cũng không hề cảm thấy hối hận, bởi nàng đã cố gắng hết mình, thử cố gắng hết mình một lần để giữ lấy và bảo vệ tình yêu của mình. Đó là một việc làm sai trái, nhưng cũng là một việc làm đáng thương. Trước khi bị hành hình, Minh Cơ đã nói:“Ta cả đời có thể được một người đối đãi bằng chân tâm chân ý, còn cầu cái gì hơn? Oán hận duy nhất đó là ta không thể làm một người vợ chân chính của hắn, cầm tay hắn, bầu bạn cùng hắn suốt đời.”Hạnh phúc của nàng tuy nhỏ nhoi và ngắn ngủi, nhưng lại là niềm hạnh phúc mà biết bao người phải mơ ước, đó chính là niềm hạnh phúc khi có được một người đối đãi mình bằng chân tâm chân ý, mình cũng dùng toàn bộ tình cảm, toàn bộ chân tâm chân ý của mình để đối đãi với người đó. Tuy chỉ là một nhân vật phụ, nhưng sự xuất hiện của Minh Cơ trong Hoàn Khố đã để lại cho tôi không ít ấn tượng sâu sắc. Minh Cơ cũng chính là nhân tố quyết định trong việc đánh thức sự khao khát tình cảm, khát khao hạnh phúc trong lòng Ly Thanh. Một câu nói của Minh Cơ thôi đã tác động mạnh mẽ tới Ly Thanh:“Không đánh cược một phen, người sao có thể biết được là thắng hay thua? Biết sao không? Thế gian dẫu có muôn vàn thứ cầu không được, bình bình đạm đạm mà trải qua một đời, cũng không hẳn không phải là một thứ hạnh phúc.” Có lẽ chính nhờ tác động của Minh Cơ mà Ly Thanh quyết định thử cược một lần, thử một lần mở trái tim băng giá của mình, một lần trao đi chân tâm, một lần thật tâm hi vọng nhận lại tình cảm ấm áp. Tuy chính Ly Thanh đã quyết định hành hình Minh Cơ, nhưng hắn không phải là kẻ tuyệt tình, nói đúng hơn, Ly Thanh chỉ là một người công tư phân minh. Sau khi Minh Cơ bị hành hình, Ly Thanh đã chủ động đến nhà Trương Thắng để xóa đi mối nhân duyên oan nghiệt. Đằng sau tấm vỏ bọc lạnh lùng và tuyệt tình, chính là một trái tim nhạy cảm và yếu đuối. Cũng chính từ cái đêm trở về từ nhà Trương Thắng, Ly Thanh đã chấp nhận tình cảm của Lan Uyên. Suốt dọc đường về, chỉ có một vầng nguyệt bầu bạn, sự lạnh lẽo của trời đêm thấm sâu vào tận trong da thịt. Chắc hẳn Ly Thanh đã suy nghĩ rất nhiều, suy nghĩ về những lạnh lùng mà mình đã có, những cô quạnh tịch mịch mà mình luôn có, những khát khao hạnh phúc của Minh Cơ đã tác động mạnh tới suy nghĩ và nhận thức của Ly Thanh. Lần đầu tiên Ly Thanh đặt cược, đặt cược bằng toàn bộ chân tâm quý giá và hiếm hoi của một con người lãnh mạc. Đáng buồn thay, hắn đã thua trong lần đặt cược ấy. Ly Thanh chỉ lẳng lặng nghe Hồng Nghê kể lại những chuyện trăng hoa của Lan Uyên, nghe Hồng Nghê nhận xét:“Lan Uyên hắn nếu có thể có chân tâm, trời trên đầu cũng sẽ sụp xuống mất”.Khóe miệng Hồ vương ẩn ẩn mơ hồ mang một chút ý cười, có lẽ là nụ cười cay đắng, nhàn nhạt, cười vì mình đã để chân tâm của mình xuất đi hoang phí, cười vì mình đã quá khờ dại để bản thân lún sâu vào ôn nhu của một vị thái tử đa tình. Nhưng Ly Thanh vẫn chưa lật bài ngửa với Lan Uyên, mãi cho tới khi phải chịu thiên kiếp, có lẽ bởi Ly Thanh thực sự là một con người rất tịch mịch, rất cô đơn, luôn khao khát tình cảm, sự ấm áp, dù biết đó chỉ là giả dối. Mời các bạn đón đọc Hoàn Khố (Phong lưu kiếp) của tác giả Công Tử Hoan Hỉ.
Thế Giới Của Hắn Là Một Màu Hồng - Qifu A
Lưu Minh Dư ngẩng đầu nhìn mặt đối phương, rồi nhìn thử thân hình của người ấy, cuối cùng quan sát đến quần áo của hắn, lòng chợt phát hiện ra một điều. Lâm Kiều nói không sai, những người có thể át đi màu hồng như thế này thật là hiếm thấy...  Những bất ngờ khi quen cậu trai thích mặc đồ màu hồng Vương Vĩnh Chí khiến cuộc sống tình cảm của Lưu Minh Dư rẽ ngoặt sang một hướng khác, dần dần tự chấp nhận giới tính thật của chính mình.  15 truyện ngắn tình cảm trong tập truyện ngắn của Qifu A khiến cuộc sống trong khuôn viên đại học trở nên sôi động và đa sắc tới bất ngờ.  *** Anh nghĩ với tính tình của Triệu Tử Uất thì thế nào cũng sẽ từ chối vài câu, trong bụng đã chuẩn bị một loạt câu động viên khuyên nhủ. Nhưng chưa kịp nói gì, Triệu Tử Uất đã mừng rỡ và giằng lấy “điện thoại cũ” trong tay anh. “Anh Vương, anh thật tốt, anh trai em cũng có một cái điện thoại Iphone, rất tiện dụng. Nhưng bây giờ điện thoại của em vẫn chưa đến nỗi không sử dụng được, nên cứ nghĩ mãi chưa biết có nên mua hay không.” Cậu ta nhảy cẫng lên giống như một đứa trẻ, cậu ôm lấy Vương Liên Vũ: “Anh còn tốt hơn cả anh trai em nữa!” Vương Liên Vũ lòng rộn ràng. Hey, đây là lần đầu tiên họ thân mật như vậy, tặng điện thoại lại được một cái ôm, ai bảo là không xứng đáng? Anh còn sợ Triệu Tử Uất không thèm để ý quà anh tặng, bây giờ lại vui thế này thì tốt quá. Vương Liên Vũ không có gì ngoài tiền bạc. Lần sau, anh sẽ tặng tiểu thiên sứ của mình một máy tính xách tay, không biết là có thể đổi được một chiếc hôn không nhỉ? “Nếu anh tốt hơn cả anh trai em thì đừng gọi anh là anh Vương, gọi Liên Vũ nhé!” Triệu Tử Uất được dỗ dành, lòng vui sướng nên cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhanh đã đổi giọng, gọi một tiếng “Liên Vũ”, làm tim anh đập thình thịch, lý trí bỗng hóa cánh chim bay đi thật xa. Nhưng không vui được bao lâu, một câu hỏi của Triệu Tử Uất vang lên. “Liên Vũ, Iphone của anh sao không có pin dự trữ?” “Hả……?” ... Mời các bạn đón đọc Thế Giới Của Hắn Là Một Màu Hồng của tác giả Qifu A.
Văn Sĩ Điên Cuồng Tập 1 - Điệp Chi Linh
Một người, trên mặt luôn thường trực nụ cười lưu manh, nhưng lại sẵn sàng giúp người kia khi lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhất.  Một người, ẩn sau vẻ ngoài lạnh lùng, cao ngạo là một quá khứ khổ đau và một nội tâm sôi sục.  Hồi nhỏ, câu đùa của người này được người kia coi là lời hứa.  Thủa thiếu thời, một quãng thời gian thuần khiết, chân thành.  Nhiều năm sau, họ cùng đứng trên đỉnh huy hoàng.  Hắn lạnh lùng hỏi, cậu muốn cái gì? Muốn đứng ở vị trí thứ nhất, đem tôi dẫm nát dưới chân để chứng minh sự vĩ đại của cậu sao? Cậu cười đáp, tôi muốn một gia đình, anh có thể cho tôi không? Áp trại phu nhân của anh, còn nhớ hay không? Văn sĩ điên cuồng sẽ đem đến cho bạn một câu chuyện điên cuồng về tình yêu. Trong buổi sinh hoạt câu lạc bộ văn học của trường trung học Nhân Xuyên, Chu Phóng bất ngờ gặp Đoan Mộc Ninh, cậu bé mà hắn thường trêu đùa hồi nhỏ, nhưng với tính cách phóng khoáng, vô tư của mình, Chu Phóng cơ hồ quên mất. Đoan Mộc Ninh lại luôn khắc ghi hình ảnh Chu Phóng trong lòng, vì trong tuổi thơ buồn tẻ của Đoan Mộc Ninh, Chu Phóng là một ánh hồi quang tươi sáng nhất. Mẹ Đoan Mộc Ninh bất ngờ bị tai nạn qua đời, Chu Phóng vốn sống một mình vì cha mẹ li hôn, đem Đoan Mộc Ninh đang bơ vơ không nơi nương tựa về sống với mình. Cuộc sống chung làm hai người nảy nở những kỉ niệm khó quên, nhen nhóm những tình cảm vượt quá mối quan hệ anh em bạn bè thông thường, đồng thời cũng dẫn đến những hiểu lầm đáng tiếc…  *** Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Các tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam: ✤ Ngôn tình: - Ốc sên chạy (Chuyện về Vệ Nam và Lục Song) - Chờ một ngày nắng (Chuyện về Tiêu Tinh và Quân Tắc). ✤ Đam mỹ: - Tình yêu đau dạ dày (Chuyện về Tiêu Phàm và Vệ Đằng) - Điểm khởi đầu hạnh phúc (Ngoại truyện Tình yêu đau dạ dày) - Văn sĩ điên cuồng (Chuyện về Chu Phóng và Đoan Mộc Ninh). *** Việc lời thú tội trên diễn đàn đăng một thời gian, Chu Phóng cũng không liên hệ với người đó nữa, MSN sau khi dùng xong một lần cũng vứt vào trong thùng rác, mỗi ngày vẫn lên Q viết tiểu thuyết. Nhưng kì lạ là, mỗi lần mình lên mạng, con chim cánh cụt Bảo Đinh cũng ở trên mạng. Chu Phóng thầm nghĩ, có lẽ là QQ của cậu ta đã cài đặt chế độ “ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy” với mình không? Lẽ nào là kẻ thù gặp mặt cực kỳ đỏ mắt, cậu ta muốn làm cho mình cả ngày đỏ mắt sao? Thế là, Chu Phóng cũng cài đặt chế độ ẩn thân vẫn có thể nhìn thấy với cậu ta. Giang Ninh ở đầu kia, nhìn thấy avatar của Chu Phóng sáng lên, bất giác kích đúp vào mở ra, ngón tay thon dài đặt trên bàn phím, nghĩ một hồi lâu không biết nên nói gì, đành gửi qua một dòng tin: “Thông báo xin lỗi của tôi, anh đã nhìn thấy chưa? Có vừa lòng không?” Vốn trong lúc bối rối tìm chủ đề nói chuyện, nhưng lại bị Chu Phóng hiểu thành cậu ta đang vênh váo tự đắc khoe khoang, giống như đứa trẻ bướng bỉnh nhận sai quay đầu lại nói câu “đã nói xin lỗi rồi anh còn muốn gì nữa!” Chu Phóng xoa xoa mũi, cảm thấy tuy rằng cậu ta lạnh lùng khó chịu, nhưng cũng có chút đáng yêu của trẻ con, thế là cười đáp: “Vô cùng hài lòng, cảm ơn sự phối hợp của cậu.” Người bên kia vội vã đổi chủ đề: “Cuộc thi gần đây anh có tham gia không?” “Cuộc thi gì?” “Biên tập không nói với anh sao?” “Không.” “Cuộc thi viết văn về trò chơi mạng giả tưởng, nghe nói hợp tác với công ty trò chơi, tác phẩm được giải thưởng có thể được chuyển thành trò chơi.” ... Mời các bạn đón đọc Văn Sĩ Điên Cuồng Tập 1 của tác giả Điệp Chi Linh.
Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) - Điệp Chi Linh
Với "Điểm khởi đầu hạnh phúc", một lần nữa các bạn độc giả sẽ được gặp lại Tiêu Phàm và Vệ Đằng trong cuộc sống mới của họ. Trải qua biết bao thử thách, hiểu lầm và đau khổ, cuối cùng Vệ Đằng và Tiêu Phàm cũng nhận ra được tình cảm thực sự mà mình dành cho đối phương. Hai con người vốn thuộc hai thế giới khác nhau, một Vệ Đằng nhiệt tình sôi nổi, một Tiêu Phàm lạnh lùng lịch lãm, từ lần đầu gặp nhau tưởng như không đội trời chung nhưng nào ngờ đến cuối lại không thể sống thiếu đối phương, một quá trình tưởng chừng khó hiểu nhưng lại hợp lý. "Tình yêu đau dạ dày" đã dẫn dắt bạn đọc đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, tìm hiểu hành trình đến với nhau của nhím con Vệ Đằng và sói trắng Tiêu Phàm. Cuối câu chuyện là một kết thúc đẹp cho mối tình chông gai của cặp đôi này, nhưng bạn đọc vẫn hồi hộp không biết liệu cuộc sống sau này của hai người có hạnh phúc mỹ mãn hay không. "Điểm khởi đầu hạnh phúc" với sáu phần ngoại truyện sau đây của tác phẩm "Tình yêu đau dạ dày" sẽ phần nào mang đến câu trả lời cho bạn đọc. *** Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Các tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam: ✤ Ngôn tình: - Ốc sên chạy (Chuyện về Vệ Nam và Lục Song) - Chờ một ngày nắng (Chuyện về Tiêu Tinh và Quân Tắc). ✤ Đam mỹ: - Tình yêu đau dạ dày (Chuyện về Tiêu Phàm và Vệ Đằng) - Điểm khởi đầu hạnh phúc (Ngoại truyện Tình yêu đau dạ dày) - Văn sĩ điên cuồng (Chuyện về Chu Phóng và Đoan Mộc Ninh). *** Ngay từ tháng Chín, Vệ Đằng đã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến du lịch nhân dịp nghỉ Quốc Khánh dài ngày năm nay. Tối nào về đến nhà cậu cũng ngụp lặn trong hàng đống lộ trình du lịch trên mạng, trong lòng băn khoăn giữa một bên là đi theo tour, một bên là tự đi du lịch với Tiêu Phàm, một bên là đi Quế Lâm để ôn lại đoạn ký ức đẹp đẽ lúc mới quen nhau, một bên là leo dãy Trường Thành chinh phục đỉnh Thái Sơn. Kỳ nghỉ bảy ngày sắp tới nhất định phải vui chơi cho đã, chọn được một địa điểm hay là chuyện vô cùng quan trọng, còn phải tính đến sở thích của Tiêu Phàm. Vệ Đằng nghĩ tới nghĩ lui, chọn ra một sô' địa điểm hâp dẫn, nhưng cuối cùng vẫn không hạ quyết tâm được. Truyen8.mobi Kỳ nghỉ càng ngày càng đến gần, tôi nay vừa hay Tiêu Phàm đang nhàn rỗi, thế là Vệ Đằng liền hớn hở cầm một đống tờ rơi của các hãng du lịch, chạy vào phòng ngủ để bàn bạc với anh. Tiêu Phàm vừa mới tắm xong, đang cầm khăn tắm màu trắng lau mái tóc ướt sũng. Vệ Đằng đi đến ngồi xuống bên cạnh anh, cười híp mắt hỏi: "Có muốn em lau giúp anh không?". ... Mời các bạn đón đọc Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) của tác giả Điệp Chi Linh.