Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bóng Ma Trong Nhà Thờ Cổ

Bị tống vào trường nội trú, Jon cảm thấy mình chẳng khác gì Harry Potter phải sống dưới gầm cầu thang nhà Dursley. Đúng, đây là ngôi trường mà người cha quá cố của nó từng theo học. Nhưng Jon nghi ngờ rằng nguyên nhân thực sự khiến nó phải chịu cảnh đi đày là bởi mẹ nó đã phải lòng lão nha sĩ biệt danh Râu Xồm.  Tuy nhiên, Jon sớm nhận ra: nỗi nhớ nhà chỉ là chuyện vặt so với những rắc rối khủng khiếp nơi thị trấn nhà thờ cổ kính mà có nằm mơ nó cũng không tưởng tượng nổi: ma, ma ở khắp nơi. Và năm trong số đó đang TRUY SÁT nó!  Sau Reckless ở xứ sở sau gương, hiện tượng xuất bản quốc tế Corlenia Funke lại tái xuất cùng Bóng ma trong nhà thờ cổ. Ma quỷ, hiệp sĩ, gươm đao; gia đình, bạn bè và bọn con gái: tất cả những điều xoay quanh thế giới của một cậu bé đều hiện diện trong trong cuốn truyện vừa rùng rợn, nghẹt thở, vừa lãng mạn, xúc động này. Gooda tin rằng cuốn sách sẽ mang lại kiến thức thật bổ ích cùng những trải nghiệm thật tuyệt vời, hy vọng đây sẽ là 1 cuốn sách quý trên kệ sách của bạn! *** Cornelia Caroline Funke là một nhà văn người Đức dành rất nhiều giải thưởng trong lĩnh vực văn học cho trẻ em. Funke được biết đến nhất với bộ ba Inkworld; bản dịch tiếng Anh của tập thứ 3 Inkdeath đã được phát hành vào 6 tháng 10 năm 2008. Các tác phẩm của bà phần lớn thuộc thể loại giả tưởng, phiêu lưu và rất nhiều trong số đó đã được dịch sang tiếng Anh. Hiện bà đang sống tại Los Angeles, California.   Cornelia Funke đã bán được hơn 10 triệu bản sách trên toàn thế giới. Một số tác phẩm được dịch và xuất bản tại Việt Nam: Kỵ Sỹ Rồng Tim Mực Máu Mực Bóng Ma Trong Nhà Thờ Cổ Những Cái Bóng Sống Mê Cung Thần Nông ...   Cornelia Funke sinh năm 1958 tại thị trấn Dorsten nước Đức, là con của Karl-Heinz và Helmi Funke. Lúc còn nhỏ, bà muốn trở thành một phi hành gia hoặc phi công, nhưng sau đó đã quyết định theo học ngành sư phạm tại Đại học Hamburg. Sau khi hoàn thành việc học, Funke làm nhân viên xã hội trong 3 năm, tập trung chủ yếu vào những đứa trẻ có hoàn cảnh thiếu thốn. Cornelia Funke có một công việc minh họa sách, nhưng bà đã sớm bắt đầu viết những tác phẩm của riêng mình, được truyền cảm hứng từ những câu chuyện đã hấp dẫn lũ trẻ nghèo khổ mà bà làm việc cùng. Vào cuối những năm 80 và thập kỷ 90, Funke đã gây dựng tên tuổi tại Đức với 2 loạt truyện cho trẻ em có hơi hướng giả tưởng là Gespensterjäger (Ghosthunters) và Wilde Hühner (Wild Chicks). Tiểu thuyết giải tưởng Kỵ sĩ rồng (1996) là bước đột phá quốc tế của bà. Tác phẩm này đã lọt vào danh sách Sách bán chạy nhất của tờ New York Times trong 78 tuần, và sau đó là The Thief Lord (Vua Trộm) (2000, dịch sang tiếng Anh năm 2002), đã leo lên vị trí thứ 2 trong danh sách này trong 19 tuần và bán được 1.5 triệu bản. Tiểu thuyết tiếp theo của Cornelia Funke là Inkheart (2003) đã giành giải thưởng BookSense Book of the Year Children's Literature năm 2004. Inkheart (Tim Mực) là phần đầu tiên của bộ ba Inkworld, tiếp đó là Inkspell (Máu Mực) (2005) đã tiếp tục giành giải BookSense Book of the Year Children's Literature năm 2006. Bộ ba được kết thúc với Inkdeath (xuất bản tại Đức năm 2007, phát hành bản tiếng Anh vào năm 2008, bản Mỹ vào mùa thu 2008).   Trên trang chủ của mình, Cornelia Funke phát biểu rằng điểm khởi đầu sống còn cho một quyển sách hay là “ý tưởng”, và nếu ý tưởng đó có giá trị thì hãy nghiên cứu những chủ đề thú vị để phục vụ nó và tìm kiếm những địa điểm và nhân vật thích hợp. Bà nói về những ý tưởng: “chúng đến từ mọi nơi và chẳng từ đâu cả, cả trong lẫn ngoài. Tôi có rất nhiều và không thể viết hết chúng trong một cuộc đời này được.” Cornelia Funke cũng nói về các nhân vật của mình: “Hầu hết bọn họ bước vào phòng viết của tôi và sống động đến mức tôi phải tự hỏi bản thân, rằng họ từ đâu đến. Dĩ nhiên, một vài nhân vật là kết quả của suy nghĩ kỹ lưỡng, thêm vào tính cách, cử chỉ..., nhưng những người khác đều sống từ ngay giây phút đầu tiên họ xuất hiện”. Bà cũng cho biết Dustfinger trong “Inkheart” là một trong những nhân vật sống động nhất đã từng nảy ra trong đầu bà. Đối với những người đang mơ ước trở thành nhà văn, Funke khuyên: “Đọc – và hãy tò mò. Nếu có ai đó nói với bạn: ‘Mọi thứ là như vậy. Bạn không thể thay đổi được’ – thì đừng tin một lời nào.” *** Chàng hiệp sĩ bất đắc dĩ và nỗi khiếp sợ về những con ma trong nhà thờ cổ REVIEW SÁCH: BÓNG MA TRONG NHÀ THỜ CỔ (CORNELIA FUNKE) Người viết: NGUYỄN THỊ TUYẾT - 14CVH1 ----------------------------------------------------------------------------- Đến với cuốn “Bóng ma trong nhà thờ cổ” bạn sẽ bị lôi cuốn ngay bởi bìa sách rất thu hút, hình ảnh của một kị sĩ oai hùng trên lưng con ngựa trắng cường tráng đang chiến đấu, lật vào những trang tiếp theo bạn sẽ khó tưởng tượng ra cuốn sách được thiết kế cực bắt mắt với những hình ảnh vẽ trong trang truyện thật sự rất sống động mà khó lòng bỏ qua được. Và nếu bạn là Fan cuồng của truyện mang đậm yếu tố Gothic thì “ Bóng ma trong nhà thờ cổ” là một ý tưởng không tồi chút nào. Cuốn sách của tác giả Cornelia Funke người được mệnh danh là “ J.K Rowling của Đức” sẽ khiến bạn ngỡ ngàng về sức sáng tạo tài ba của nhà văn người Đức này. Gồm 21 chương truyện, đó là một sự liên kết tài tình tạo nên sức hấp dẫn, rùng rợn, nghẹt thở và đầy xúc cảm .Cuốn sách mang đến cho người đọc một thông điệp về niềm tin chiến thắng, về cái xấu xa ắt phải chịu thua trước lòng tốt, ánh sáng xóa tan mọi u ám mang đến hạnh phúc cho mọi người và nơi đó tình yêu khiến họ không cô đơn, cảm hóa mọi trái tim lạnh giá nhất. “Bóng ma trong nhà thờ cổ” kể về cuộc hành trình của cậu bé Jon Whitcroft bị mẹ tống vào trường nội trú ở Salisbury, nơi mà trước đây người cha quá cố của cậu đã từng học.Cậu bé căm ghét người tình mới của mẹ từ khi cha cậu mất và việc cậu bị mẹ tống vào học ở trường nội trú đối với cậu mà nói là một kế hoạch tỉ mỉ của tên nha sĩ Râu Xồm - người tình của mẹ. Bạn sẽ cảm thấy thiếu nếu như chưa hiểu được Jon ghét lão Râu Xồm tới mức nào từ khi ông ta xuất hiện trong cuộc đời của cậu làm cậu trở nên khác thường khi trong đầu lúc nào cũng nghĩ đủ trò để mẹ tống cổ ông ta ra khỏi nhà, tuy vậy dù cậu có nghỉ đủ trò như : Ghép ảnh ông ta vào tấm áp phích truy nã tội phạm khủng bố, đổ cháo vô giày, giấu chùm chìa khóa nhà, hay tới việc trộn bột ngứa vào lọ nước súc miệng v..v nhưng sau tất cả chẳng giúp cậu trông khá hơn hay lão ra khỏi căn nhà của Jon mà ngược lại mẹ cậu càng lúc càng yêu ông ta hơn, hai đứa em quấn lấy Râu Xồm cả ngày và Jon thì bị tống cổ vào khu trường nội trú xa lạ, nghe vừa buồn cười vừa tội nghiệp cho cậu nhóc mười một tuổi nghịch ngợm này. Và chính ở khu trường nội trú này, những tưởng nỗi nhớ nhà da diết sẽ làm cho Jon buồn bã và đau khổ thế nhưng đó chỉ là chuyện vặt so với những rắc rối khiếp sợ nơi thị trấn nhà thờ cổ kính có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi : ma, ma ở khắp nơi. Tất cả đã làm thay đổi một Jon lúc còn ở nhà, cậu bước vào cuộc phiêu lưu, cuộc chiến với lũ ma quỷ Stourton và trở thành cận vệ xuất sắc của ngài William Longspee, cứu chính mình thoát khỏi lời nguyền về dòng dọ nhà Hartgill... Đọc “Bóng ma trong nhà thờ cổ” không chỉ là cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm, gan góc, rùng rợn mà hơn thế còn chứa đầy lãng mạn về cảm xúc tình yêu đầu đời, cùng sự cổ kính đến nên thơ của nhà thờ cổ qua bàn tay Funke đầy mê hoặc. Tác giả đã đưa ta gần hơn đến hai thế giới trước nay còn có nhiều nghi hoặc về sự tồn tại có thật hay không của nó, rằng giữa những con người đang sống và những người đã khuất họ vẫn có thể giao tiếp nói chuyện và chiến đấu thù hằn lẫn nhau, họ vẫn có lòng tham, đố kị, gian ác ngay cả khi chỉ còn là một hồn ma vất vưởng. Kể từ khi cậu tới trường nội trú, đối với cậu đó là những ngày u ám, mù mịt và tràn đầy nỗi thất vọng lẫn nhớ nhà, cậu cảm thấy mình chẳng khác gì Harry Potter phải sống dưới gầm cầu thang nhà Dursley. Jon chán ghét tất cả cho dù hai người bạn của cậu là Sta và Angus làm mọi cách khiến cậu vui. Jon ở chung với hai người bạn trong khu nội trú của ông bà Popplewell khó tính. Và cái đêm khi Jon nhìn thấy ba con ma bên ngoài cửa sổ,đã khơi gợi tất cả mọi biến cố. Jon cữ ngỡ mình đang mơ rằng không hề tồn tại ba gã kỵ sĩ bóng ma nó nhìn thấy nhưng tất cả đều là thật, từ cái đêm đó cậu sợ đêm tối đến tận cùng. Và kinh khủng hơn chúng bám đuổi theo trên sân khu nhà nội trú để giết, đòi lấy mạng cậu với ba tên thuộc hạ ma trông bộ dạng thật gớm giếc với những làn khói đen mù mịt, hôi hám bủa vây. Người đưa Jon thoát ra khỏi nỗi sợ hãi không ai khác chính là cô bé gan dạ, xinh đẹp Ella Littlejohn, cô sống với bà Zelda và bố mẹ cô, bà có thú vui kì dị là nuôi những con cóc trong nhà và chuyên tổ chức những buổi tham quan ma quỷ cho du khách. Cô bé khác những đứa con gái khác cùng lứa tuổi, khiến cho Jon có những lúc nó cảm thấy thật xấu hổ trước Ella, cô bé dường như sinh ra là để gan dạ và quả cảm rồi. Thứ đáng sợ như ma quỷ kia đến cả cậu còn rùng mình khiếp sợ mà Ella lại dửng dưng như kiểu đã quá quen thuộc với chúng rồi. Jon kể cho Ella nghe về cuộc truy đuổi của tên lãnh chúa đã chết Stourton đòi lấy mạng cậu và rồi sự thật đã được hé mở bởi bà Zelda. Hóa ra đó là một sự trả thù với họ nhà Hartgill từ mấy trăm năm trước, thật không may cho Jon vì họ ngoại của cậu lại là Hartgill, tên lãnh chúa Stourton sẽ giết sạch những ai có họ nhà Hartgill để trả thù việc mình và đám thuộc hạ bị sát hại. Jon và Ella đã có một đêm thú vị trong nhà thờ cổ khi cầu kiến quan tài đá của hiệp sĩ William Longspee, ngài cao lớn với “bộ áo giáp lưới để lộ ba con sư tử trên nền xanh vàng, khuôn mặt không có râu, đôi mắt ngài màu xanh lam nhạt”. Ngài đã ấn vào tay Jon hình một con sư tử khi nào cậu muốn giúp đỡ thì cứ việc gọi ngài đến như một lời thề cứu giúp tất cả mọi người khỏi những khó khăn của William Longspee. Và cuộc chiến thực sự bắt đầu vào một buổi chiều khi cả Jon và Ella đang ngồi trên bờ tường của khu nhà nội trú, hình ảnh hai con chó ma to bự đứng giữa vườn hồng nhà bà Alma Poplewell, đó là dấu hiệu của cuộc chiến bắt đầu, lũ ma quỷ của lãnh chúa Stourton cùng đám thuộc hạ ghê tởm của ông ta, khi lão ma xuất hiện : “ Một làn xương mù màu đen bốc lên từ mặt đất nơi hai con chó đang đứng. Nó trôi qua khu vườn như những tấm vải bẩn thỉu và càng lúc càng dày đặc - cho đến khi mọi thứ biến mất trong nó. Cả Salisbury tan ra trong màn đêm”. Ngay lúc này Jon cầu cứu tới vị hiệp sĩ đáng kính, ngài đến mang theo thứ ánh sáng át lại bóng tối của Stourton. Làm lũ ngựa ma sợ hãi lùi bước. Cuộc chiến gay go diễn ra và như đã đoán trước chiến thắng thuộc về Jon và hiệp sĩ Longspee, Stourton và đám thuộc hạ của lão, cùng hai con chó ma bị Longspee đánh bại, chúng tan rã và biến mất trả lại ánh sáng cho khu vườn nhưng có lẽ vui mừng quá sớm là một điều không nên. Như đã báo trước về sự vui mừng lần này, lão Stourton chưa tan biến thật, lão đã bắt Ella và buộc bà cô phải dẫn Jon tới trước khi chũng làm điều gì xấu xa với cô bé. Trong thời khắc ấy chú của Ella xuất hiện, lại không ai khác kẻ mà Jon căm thù một cách sâu sắc dù trong lúc sợ hãi giữa đám ma quỷ cậu vẫn có thời gian nghĩ đến Râu Xồm. Một sự sắp đặt thú vị, cậu đơ người một hồi lâu để chấp nhận sự thật đó, rằng Râu Xồm là con của bà Zelda và chú của Ella. Hóa ra không hẳn ông ta để cái bộ râu gớm giếc đó là vì sở thích mà vì che đi khuyết điểm về vết sẹo dài trên mặt. Cả ba cùng đến nghĩa địa dòng họ nhà Hartgill theo lời của lão Stourton và tại đây cuộc chiến đấu giữa hai bóng ma đại diện cho chính và tà, thiện và ác diễn ra hết sức gay cấn, quyết liệt hồi hộp tới tận phút cuối cùng. Chính Jon đã cứu cậu khỏi một lời nguyền rủa về gia tộc, vượt lên trên nỗi sợ hãi về bản thân, bỏ qua nghi hoặc về ngài Longspee sau khi nghe tên bóng ma dàn hợp xướng kể Longspee đã giết cậu ta vì không tìm được trái tim của ngài bị đánh cắp, Jon trở thành một hiệp sĩ thực thụ khi hòa nhập vào ánh sáng cùng với Ngài Longspee, cuộc chiến cam go khi Jon thực sự cầm lấy thanh kiếm và tấn công tên Stourton luôn tự cao tự đại là không ai làm gì được hắn vì mỗi lần như vậy đối với hắn chỉ là lột bỏ lớp da chết mà thôi. Thế là, tên Stourton cùng đám hầu cận của hắn mãi mãi không thể trở về làm hại bất cứ một người nào trong họ nhà Hartgill nữa, đối với Jon mà nói đó dường như là một kỉ lục của đời cậu, như thể cậu thấy mình đã hai mấy tuổi chứ không phải một Jon sắp mười hai tuổi nữa. Trải qua mọi chuyện Jon càng cảm thấy mình trưởng thành và đã khôn lớn, Jon không sợ cái chết và ngay lúc đó cậu nhận ra dường như mình đã yêu nàng Ella dũng cảm, nó lo lắng đến tột độ và điên cuồng hơn là lo cho chính cái mạng sắp bị tên lãnh chúa ma lấy mất. Cậu cũng nhận ra thực sự Râu Xồm không hẳn là một tên xấu xa cậu căm ghét ít nhất trong khoảng khắc chú ta cố gắng cứu lấy Ella dù bị cột vào tấm bia mộ. Giữ lời hứa với ngài hiệp sĩ cậu lên đường tìm lại trái tim đã bị đánh tráo bởi tên bóng ma dàn hợp xướng, một kẻ có lòng hiểm độc và dê xồm khi muốn đòi một nụ hôn của Ella làm Jon có lúc muốn phát điên lên vì ghen. Trải qua bao khó khan gian khổ, những cuộc chạy trốn lúc nữa đêm khỏi khu nhà nội trú mà Jon làm để theo đuổi giấc mơ được gặp hiệp sĩ Longspee mà cậu luôn khao khát. Sau lần đến gặp Longspee để nghe giải thích rõ mọi chuyện về con ma dàn hợp xướng cậu lại càng thêm ngưỡng mộ về hiệp sĩ này, ai cũng có một góc tối sâu thẳm, một vài sai lầm đã gây ra nhưng trên hết thứ ánh sang phát ra từ người William quá đỗi sáng chói ví như mượn ánh sáng từ mặt trăng kia để tỏa hết khí chất hào quang trong con người vị hiệp sĩ này. Ba bà cháu đến tu viện Lancock để chôn trái tim bên cạnh ngôi mộ của vợ ngài hiệp sĩ là Ella Longspee. Đó là một tình yêu thủy chung và cao đẹp, khi ngài chết đi, vợ ngài Ella đã quyết định chôn trái tim ngài cạnh mộ mình để mãi mãi họ được bên nhau nhưng kẻ gian ác đã đánh tráo trái tim họ khiến họ phải xa lìa và nhờ có Jon cùng với Ella, sự giúp sức đắc lực của bà Zelda một lần nữa họ đã trở về bên nhau sau hàng trăm năm xa cách. Có lẽ điều ta chưa thể làm, tâm nguyện của ta lúc còn sống nó sẽ khiến ta vương vấn mãi nơi trần thế mà không chịu tan biến lên thiên đàng chăng? và phải chăng tình yêu chính là liều thuốc quý chữa lành mọi vết thương, mọi hận thù. Sau tất thảy mọi chuyện, Jon đã nhận ra khu trường nội trú, những con ma, hay hiệp sĩ Longspee và cả cái tên Râu Xồm cậu căm ghét tận xương tủy tất cả mọi thứ dường như đã quá đỗi than quen, cậu yêu họ và nhận ra họ dần thân thiết với mình từ lúc nào - cũng không phải là một nơi tệ lắm, theo cảm nhận ban đầu của cậu bé mười một tuổi. Riêng Ella giờ đây trái tim cậu đã thầm thương trộm nhớ mất rồi. Điều đặc biết hết sức thú vị là việc mẹ cậu đến thăm và nói với cậu vô số biểu hiện kìa lạ của Râu Xồm rằng ông ta đã cạo râu, ông nhắc miết chuyện mấy con ma có thật hay không,về hiệp sĩ, về họ nhà Hartgill v..v. Và lời thú tội của mẹ nó : “ Mẹ biết, con chưa bao giờ thích chú ấy và có lẽ mẹ đã nên hỏi lý do tại sao. Nhưng dù sao thì có lẽ mẹ sẽ không cưới chú ấy nữa”, bà nói cùng với sự thất vọng và luyến tiếc, nước mắt đẫm những giọt lệ. Điều làm ta bất ngờ là cái đứa ghét Râu Xồm tới quên ăn quên ngủ lại nói những lời đầy bênh vực cho ông ta. Thật thú vị! . Vì Jon đã nhìn thấy được tấm chân tình của tên nha sĩ này hay bởi ông ta là chú của Ella và cũng có thể là cả hai.. Câu chuyện kết thúc thật êm đềm, mọi thứ suôn sẻ và thật có hậu, lôi cuốn theo từng trang viết cùng với hàng loạt hình ảnh sinh động. Đã tạo nên một bức tranh về nỗi sợ hãi kinh dị, vừa rùng rợn vừa lãng mạn, cùng với cảnh đẹp hoài cổ của nhà thờ. Yếu tố lịch sử được nhà văn Cornelia Funke đan xen một cách tài tình vào câu chuyện hay xuất sắc.Nếu còn đắn đo trong việc lựa chọn một cuốn sách về yếu tố Gothic hay một tình yêu lãng mạn thì “Bóng ma trong nhà thờ cổ” là một ý tưởng tuyệt vời cho bạn. Mời các bạn mượn đọc sách Bóng Ma Trong Nhà Thờ Cổ của tác giả Cornelia Funke & Lê Kiều Oanh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

World of Warcraft Tập 3: Thủy Triều Bóng Tối - Aaron Rosenberg
Tides of Darkness (Thủy triều bóng tối)  là cuốn tiểu thuyết viết bởi Aaron Rosenberg tập trung vào những sự kiện trong Warcraft II: Tides of Darkness Miêu tả tại cuối sách: Sau khi giết chết tên Thống Chiến tha hóa Blackhand, Orgrim Doomhammer nhanh chóng đoạt lấy quyền thống trị Đại Tộc Orc. Giờ ông ta quyết định chinh phạt phần còn lại của Azeroth để dân tộc mình sẽ lại một nữa có được một ngôi nhà cho chính mình trong Thế Giới Warcraft Anduin Lothar, người cựu Chiến Sĩ thành Gió Bão, đã rời bỏ quê hương đổ nát của mình sau lưng và dẫn dân tộc mình băng Biển Lớn tới bờ biển Lordaeron. Tại đây, cùng với sự trợ giúp của Vua Terenas cao quý, ông lập nên một Liên Minh hùng mạnh cùng với các quốc gia con người. Nhưng kể cả như thế cũng chưa chắc đã đủ để ngăn chặn sự công kích dữ dội của Đại Tộc. Tiên, người lùn, và troll tham gia vào cuộc chiến khi hai phe ganh đua vị trí thống trị. Liệu Liên Minh dũng cảm sẽ chiến thắng, hay cơn thủy triều bóng tối của Đại Tộc sẽ tiêu diệt hết mọi tàn dư của sự tự do trên khắp Azeroth? Về tác quyền: This book is a work of fiction. Names, characters, places, and incidents either are products of the author’s imagination or are used fictitiously. Any resemblance to actual events or locales or persons, living or dead, is entirely coincidental. © 2007 Blizzard Entertainment, Inc. All rights reserved. Warcraft, World of Warcraft and Blizzard Entertainment are trademarks and/or registered trademarks of Blizzard Entertainment, Inc., in the U.S. and/or other countries. All other trademarks referenced herein are the properties of their respective owners. All rights reserved, including the right to reproduce this book or portions thereof in any form whatsoever. For information address Pocket Books Subsidiary Rights Department, 1230 Avenue of the Americas, New York, NY 10020 POCKET STAR BOOKS and colophon are registered trademarks of Simon & Schuster, Inc. ISBN-13: 978-1-4165-6008-1 ISBN-10: 1-4165-6008-4 Visit us on the World Wide Web: http://www.SimonSays.com Thông tin thêm: Vẽ bìa: Glenn Rane Phát hành: Pocket Star Ngày phát hành: 28 tháng 8 năm 2007 Người dịch: S1lverlighT Tình trạng dịch: đã hoàn tất *** Một bóng đen đứng trên đỉnh ngọn tháp, đưa mắt nhìn xuống thế giới phía dưới. Từ điểm này, hắn có thể quan sát được cả thành phố và các vùng lân cận. Mọi nơi hiện giờ đang bị bao phủ bởi những vòng xoáy của bóng tối, những đợt liên tục trùm lấy các ngôi nhà và nhấn chìm chúng trong đống đổ nát. Bóng đen ấy vẫn đứng nhìn. Rất cao lớn và mạnh mẽ, cùng những đường cơ bắp cuồn cuộn, hắn đứng như bất động trên mỏm đá, đôi mắt sắc nhọn không ngừng quan sát những gì ở dưới. Mái tóc đen dài được tết lại ngang gương mặt chi chít những vết sẹo, vết lớn nhất chạy dọc xuống tận đôi răng nanh nhô ra từ miệng. Mặt trời chiếu xuống thân hình vạm vỡ, khiến làn da ánh lên màu ngọc lục bảo, cùng những chiến vật hắn đeo quanh cổ và ngực lóe sáng dưới ánh phản chiếu. Bộ áo giáp che phủ khắp phần ngực, vai, cánh tay và bắp chân, cùng những vết trầy xước lấp lánh một màu đen ngoại trừ màu đồng chói ra từ thắt lưng. Ánh vàng lóe lên từ những đường chạm trổ, thể hiện tầm quan trọng của nhân vật này. Cuối cùng hình dáng ấy cũng chuyển động. Hắn giơ cao chiếc búa chiến khổng lồ, đầu chiếc búa lấp lánh nhưng không phải vì phản chiếu ánh mặt trời mà như hấp thụ tất cả những năng lượng đó, rồi hắn gầm vang. Đó là một tiếng hô xung trận, một lời kêu gọi, với âm thanh mạnh mẽ lên phía trước, đập vào những căn nhà và vang lại từ những vách núi. Dưới chân hắn, những làn sóng đen dần dần chuyển động, rồi ngưng lại và ngước mặt lên. Tất cả các chiến binh Orc đứng im và nhìn về phía thân hình rắn chắc phía trên chúng. Lại một tiếng thét lớn nữa, chiếc búa vẫn giương cao. Và lần này đám đông vỡ òa với những tiếng thét hưởng ứng. Quân đoàn Horde đang tỏ sự tôn kính đối với thủ lĩnh của mình. Thỏa mãn, Orgrim Doomhammer đưa chiếc búa chiến xuống thấp ngang tầm người, và làn sóng đen lại tiếp tục những bước tiến quân hủy diệt của chúng. ... Mời các bạn đón đọc World of Warcraft Tập 3: Thủy Triều Bóng Tối của tác giả Keith R. A. DeCandido.
Sự Cố Bắc Cực - Eoin Colfer
"Artemis Fowl anh ta sẽ quay lại, tôi biết điều đó" Kẻ nào đó đang cung cấp những nguồn sức mạnh bất hợp pháp Hạng A của con người cho bọn yêu tinh. Đại uý Holly Short thuộc Đội Đặc nhiệm LEP chắc rằng kẻ thù trước đó của cô - cậu bé Artemis Fowl mười ba tuổi phải chịu trách nhiệm  về chuyện này. Nhưng chính cậu ta - Artemis, lại đang phải đương đầu với những khó khăn riêng tư: cha cậu đang bị giam giữ để đòi tiền chuộc và chỉ có phép lạ mới cứu được ông ta. Có lẽ lần này, một kế hoạch cực kỳ thông minh vẫn chưa đủ. Có thể, Artemis thực sự cần được giúp đỡ... "Cốt truyện phát triển nhanh, thông minh và giàu trí tưởng tượng một cuốn truyện cực kỳ hứng thú" - Financial Times. *** Eoin Colfer là một tác giả người Ireland về sách thiếu nhi. Ông làm giáo viên tiểu học trước khi trở thành nhà văn toàn thời gian. Ông được biết đến nhiều nhất với tư cách là tác giả của sê-ri Cậu Bé Artemis Fowl: Cậu Bé Artemis Fowl Sự Cố Bắc Cực Mật Mã Vĩnh Cửu Trò Bịp Của Opal ... *** Murmansk, miền Bắc nước Nga, hai năm trước. Hai người Nga túm tụm quanh đống lửa, cố gắng đẩy lùi cái lạnh một cách vô ích. Vịnh Kola chẳng phải nơi mà người ta nên đến sau tháng 9, nhất là Murmansk. Ở Murmansk, ngay cả gấu Bắc Cực cũng phải quàng khăn. Không nơi nào lạnh lẽo hơn nơi đây, có lẽ chỉ trừ Noril’sk. Hai gã này là những tên Mafia vốn quen với việc ngồi trong những chiếc BMW ăn cắp được trong những buổi tối giá lạnh. Gã to xác hơn, Mikhael Vassikin, xem lại chiếc Rolex giả hiệu dưới tay áo của chiếc áo choàng lông thú. - Cái này đông cứng lại mất - gã gõ gõ lên mặt đồng hồ - Tao phải làm gì với nó bây giờ? - Đừng càu nhàu nữa - gã còn lại tên là Kamar nói - Ngay từ đầu, tại mày mà chúng ta bị kẹt lại ở đây. Vassikin ngừng lại: - Cái gì cơ? - Nhiệm vụ của chúng ta rất đơn giản: đánh đắm chiếc Fowl Star. Tất cả những việc mày phải làm là thổi bay khoang hàng hoá. Có Chúa biết, nó là một con tàu to đấy chứ. Thổi bay khoang hàng và đánh chìm nó. Nhưng không, Vassikin vĩ đại lại đánh vào đuôi tàu. Thậm chí cả quả tên lửa cũng chẳng làm nên chuyện. Thế nên bây giờ chúng ta mới phải tìm đường sống sót. - Nó chìm rồi, đúng không? Kamar nhún vai: - Thì sao. Nó chìm quá chậm, và hành khách còn khối thì giờ để túm lấy cái gì đó. Vassikin, nhà thiện xạ nổi tiếng cơ đấy! Bà ngoại tao còn bắn khá hơn mày nữa. Lyubkhin, gã Mafia ở trên bến, tiến lại gần trước khi câu chuyện trở thành một cuộc cãi vã nảy lửa. ... Mời các bạn đón đọc Sự Cố Bắc Cực của tác giả Eoin Colfer.
Ngạo Thế Đan Thần - Tịch Tiểu Tặc
Thể loại truyện tiên hiệp đã và đang nhận được không ít sự quan tâm của các bạn độc giả, truyện với những tình tiết và nhân vật đem lại không ít sự tò mò, lối kể chuyện lạ, tình tiết không quá đặc sắc nhưng khi dựng thành một câu chuyện thì thực sống động và cuốn hút. Truyện Ngạo Thế Đan Thần là một trong những truyện nổi bật ở thể loại này được tác giả Tịch Tiểu Tặc chắp bút.Năm nay Trầm Tường mười sáu tuổi, thân hình so với bạn cùng lứa tuổi thì cường tráng cao lớn hơn, thân thể này cùng gương mặt tuấn tú mang theo tính trẻ con, nhìn rất là trái ngược, nhưng cặp mắt kia của hắn lại thâm thúy không tương xứng cùng tuổi tác, xem ra nhàn đến muốn thành thục hơn so với bạn cùng lứa tuổi một ít.Lúc này Trầm Tường muốn đi hái thuốc, mặc dù hắn là trưởng tôn tử của Trầm gia tộc, nhưng bởi vì hắn không có linh mạch, không thể trở thành một võ giả lợi hại, bởi vậy, từ nhỏ hắn đã rất chăm chỉ rèn luyện thân thể của mình, thường thường ra ngoài tiến hành các loại huấn luyện bí mật, thậm chí còn tiến hành tranh đấu với Hổ thú, tuy hắn tuổi còn trẻ, nhưng cũng từng có mấy lần trải qua sinh tử, tâm tình cùng ý chí đều hơn xa bạn cùng lứa tuổi.Thiếu niên Trầm Tường diễm ngộ Thần nữ cùng Ma nữ, đạt được vô thượng truyền thừa của các nàng, thu được Âm Dương Thần Mạch, học được tuyệt thế thần công, nắm giữ đan thuật siêu tuyệt, này khiến cho hắn ở võ đạo chi lộ xuân phong đắc ý... lúc đói bụng luyện đan dược làm đồ ăn vặt, thời điểm tịch mịch đùa giỡn Thần nữ cao cao tại thượng, lúc tẻ nhạt chơi đùa với những cao nhân đến van cầu đan dược, lúc mệt mỏi để kiều thê bên người xoa xoa bóp bóp... Phân chia đằng cấp: Phàm Võ Cảnh mười tầng, Chân Võ Cảnh thập đoạn, Tam đại cảnh giới cực hạn, Niết Bàn Cảnh cửu kiếp.... Luyện Đan Sư phân chia thập đoạn.... Liệu con đường học đạo, tầm sư có quá khăn, liệu có thể tu tiên thành công, mời bạn đón đọc truyện tiên hiệp đặc sắc này. *** Truyện càng đọc càng lôi cuốn, nhiều lúc cười không nhặt được mồm, đọc dễ bị lôi cuốn ở cảnh đối thoại mập mờ với các nhân vật nữ... Đôi lời tóm tắt về truyện Ngạo Thế Đan Thần: Thiếu niên Thẩm Tường khi đi leo núi hái thuốc vô tình ngã xuống vực sâu may mắn gặp được Thần nữ và Ma nữ, đạt được truyền thừa vô thượng của các nàng, thu được Thần mạch nghịch thiên, học được thần công tuyệt thế, nắm giữ thuật luyện đan siêu tuyệt, điều này khiến hắn vô cùng tự hào trên con đường võ đạo.... Lúc đói bụng thì luyện chút đan dược làm đồ ăn vặt, lúc buồn chán thì đùa giỡn với thần nữ cao cao tại thượng, lúc tẻ nhạt thì chơi trò đóng vai cao nhân võ đạo đến để cầu đan, lúc mệt mỏi thì trở về bên cạnh những kiều thê để xoa bóp xoa bóp.... Mời các bạn đón đọc Ngạo Thế Đan Thần của tác giả Tịch Tiểu Tặc.
World of Warcraft Tập 2: Sự trỗi dậy của Đại Tộc - Christie Golden
Rise of the Horde (Sự trỗi dậy của Đại Tộc) là cuốn tiểu thuyết viết bởi Christie Golden tập trung vào những sự kiện về Đại Tộc và nền văn hóa của nó trong vũ trụ Warcraft. Chính Metzen đã nhận xét vào cuốn sách, nhắc đến cuộc chạy trốn của loài draenei khỏi Argus và sự tha hóa của loài orc. “Cuốn sách này có ảnh hưởng CỰC LỚN, và rồi bạn sẽ phải đào sâu vào nó. Durotan, Ner’zhul, Gul’dan, Doomhammer, Hellscream, Kil’jaeden, Velen; câu chuyện này chính là thứ mà bạn đang chờ đợi. Tôi rất khoái chí khi mới chỉ nghĩ về nó.” Cuốn sách được viết dưới ngôi kể thứ ba, ngoại trừ mỗi chương đều có một ghi chú viết bởi Thrall ở ngôi kể thứ nhất. Hầu hết câu chuyện viết cho góc nhìn của Durotan và Velen. Cuốn sách cuối cùng cũng trả lời những câu hỏi liên quan đến Ner’zhul, sự tàn sát người draenei, màu sắc thật sự của da loài orc, và quỷ dữ. Đặc biệt nó thông cảm hơn đến Ner’zhul so với nguồn thông tin trước, rằng ông ta cơ bản là một thủ lĩnh tốt bụng nhưng bị lừa đảo là có phần bất lực. Dù cho gã orc trên bìa sách gần như chắc chắn là Grom Hellscream, ông ta chỉ xuất hiện thi thoảng trong tiểu thuyết. Một số lượng các nhân tố cốt truyện được giới thiệu trong Rise of the Horde, chẳng hạn như Oshu’gun, viên pha lê Ata’mal, và Ngai Vàng của Kil’jaeden, là sáng tạo riêng của Golden, nhưng phía quản lý thông tin của Blizzard đã thích chúng đến mức những nhân tố đó được đưa vào trong The Burning Crusade. Miêu tả tại bìa sau: Dù cho vị Thống Chiến trẻ Thrall đã kết thúc lời nguyền của quỷ đã ám ảnh dân tộc mình suốt nhiều thế hệ, loài orc vẫn phải vật lộn với tội ác trong quá khứ đẫm máu của mình. Là một Đại Tộc đầy xung nộ, họ đã dấy lên những trận chiến tàn khốc chống lại kẻ thù không đội trời chung – Liên Minh. Nhưng cơn thịnh nộ và khát máu đã khiến loài orc tàn phá mọi thứ trên đường đi cũng đã gần như tiêu diệt chính họ. WORLD OF WARCRAFT Từ xa xưa, trên thế giới hoang dã xứ Draenor, những bộ tộc orc cao quý sống một cách hòa bình với người láng giềng bí ẩn của mình, loài draenei. Nhưng lũ tay chân hung ác của Quân Đoàn Rực Lửa đã có những kế hoạch cho cả hai chủng tộc kia. Gã quỷ – chúa tể Kil’jaeden tạo ra một chuỗi những sự kiện nhằm không chỉ tiêu diệt loài draenei mà còn biến những bộ tộc orc trở thành một thứ vũ khí bất khả ngăn chặn đầy thù hận và hủy diệt. SỰ TRỖI DẬY CỦA ĐẠI TỘC Câu chuyện về ma thuật, chiến tranh và anh hùng ca được dựa trên trò chơi điện tử ăn khách, vốn dành được nhiều giải thưởng của hãng Blizzard Entertainment. *** Và như vậy bắt đầu lịch sử dân tộc chúng ta ở thế giới Azeroth. Chúng ta tràn ra khỏi cánh cổng như hiện thân của cái chết, làn sóng những kẻ giết người khát máu điên loạn. Không có gì ngạc nhiên khi loài người căm ghét chúng ta như vậy, nhiều người vẫn còn kể cả bây giờ. Nhưng có lẽ lịch sử mà ta ghi chép ở đây sẽ có ngày được đọc bởi con người, Elf, Gnome, Drawf. Có lẽ họ sẽ hiểu chúng ta hơn, hiểu rằng chúng ta cũng đau khổ và cũng chỉ là nạn nhân. Nghi ngờ của cha ta về việc ông và tộc của mình bị lưu đày là đúng. Chỉ một thời gian ngắn sau khi tộc Frostwolf đặt chân vào Azeroth, Gul’dan đã trục xuất họ. Họ bị buộc phải lưu đày đến vùng núi khắc nghiệt xứ Alterac. Những con sói trắng đi săn ở đây có nguồn gốc từ các thành viên tộc Frostwolf đã theo cha ta qua cánh cổng với lòng trung thành không thể bị lung lay bởi bất cứ lời lẽ nào của những kẻ ganh ghét. Khi ta được sinh ra, cha ta nhận ra ông phái nói với những dân Orc khác tất cả những gì ông biết và những gì đã xảy ra với họ. Ông tiếp cận người bạn cũ của mình, Orgrim Doomhammer, người tin tưởng ông và sẽ trở thành đồng minh với ông và cuối cùng bị ám sát chết. Khi ta trưởng thành, ta trở thành bạn với Orgrim, giống như cha ta trước đây; và cũng chính ta đã hoàn thành lời tiên tri của thanh Doomhammer. Bằng danh dự của họ, vùng đất này được đặt tên là Durotar, thành phố lớn nhất của nó, Orgrimmar. Với hy vọng nhỏ nhoi để… – ... Mời các bạn đón đọc World of Warcraft Tập 2: Sự trỗi dậy của Đại Tộc của tác giả Keith R. A. DeCandido.