Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tuyệt Phẩm Tiên Y

Tên eBook: Tuyệt Phẩm Tiên Y (prc, pdf, epub) Tác giả: Âm Dương Lưu Lãng Thể loại: Đô thị, Huyền ảo, Trọng sinh, Văn học phương Đông   Dịch: Dương Trúc    Nguồn: metruyen.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Tuyệt Phẩm Tiên Y Giới thiệu: Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Tuyệt Phẩm Tiên Y của tác giả Âm Dương Lưu Lãng. Tuyệt Phẩm Tiên Y là một tác phẩm mang màu sắc thần bí, bí ẩn cùng nhiều chi tiết độc đáo, gay cấn giúp độc giả trải qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau khi khám phá từng chi tiết của truyện. Tuyệt Phẩm Tiên Y nói về một chàng thanh niên Giang Nguyên có tài năng hơn người bị lừa gạt, bị hại chết, thế nhưng cậu ta đã sống lại và sinh sống ở trong khu vực nội thành. Trở lại với cuộc sống cậu thay đổi 180 độ, không chuyện ác nào mà không làm, từ việc nhỏ cho đến việc lớn. Không phải rồng ở sông, không biết kiềm chế sự kiêu ngạo của mình. Tuyệt Phẩm Tiên Y đạt được lượt view rất cao ở Trung Quốc. *** Tóm tắt Giang Nguyên là một chàng thanh niên có tài năng hơn người, từ nhỏ đã được người thầy là một cao nhân tiên môn truyền thụ võ thuật và y thuật. Tuy nhiên, Giang Nguyên là một người kiêu ngạo, coi thường người khác, nên đã bị một kẻ gian trá lừa gạt, bị hại chết. Sau khi chết, Giang Nguyên được một vị tiên ông thu nhận, truyền thụ cho hắn những bí quyết tu tiên. Giang Nguyên được sống lại và sinh sống ở trong khu vực nội thành. Trở lại với cuộc sống, Giang Nguyên đã thay đổi 180 độ, trở thành một người hoàn toàn khác. Hắn không còn kiêu ngạo, mà trở nên lạnh lùng, tàn nhẫn, không chuyện ác nào mà không làm, từ việc nhỏ cho đến việc lớn. Giang Nguyên bắt đầu gây dựng thế lực của mình, từ một kẻ vô danh trở thành một nhân vật có tiếng tăm trong giới giang hồ. Hắn cũng bắt đầu tìm hiểu về cái chết của mình và kẻ đã hại hắn. Review Tuyệt Phẩm Tiên Y là một tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật chính Giang Nguyên được xây dựng rất thành công. Hắn là một người có tài năng, nhưng lại kiêu ngạo, tàn nhẫn. Sự thay đổi của Giang Nguyên sau khi sống lại là một điểm nhấn của truyện. Tác phẩm có nhiều tình tiết hành động gay cấn, hấp dẫn. Các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động, mang lại cho người đọc cảm giác mãn nhãn. Ngoài ra, tác phẩm còn đề cao những giá trị nhân văn như lòng dũng cảm, ý chí kiên cường, tinh thần thượng võ, khát vọng công lý, chính nghĩa. Điểm cộng của truyện Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, có nhiều tình tiết bất ngờ. Nhân vật được xây dựng rất thành công, có cá tính riêng biệt. Hành động gay cấn, hấp dẫn, các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động. Đề cao những giá trị nhân văn cao đẹp. Điểm trừ của truyện Đôi khi có những tình tiết hơi phi lý, khó tin. Một số đoạn văn có thể bị trùng lặp. Nhìn chung, Tuyệt Phẩm Tiên Y là một tiểu thuyết tiên hiệp đáng đọc, mang đến cho người đọc những trải nghiệm thú vị. Dưới đây là một số nhận xét của độc giả về tác phẩm: "Truyện rất hay, lôi cuốn, hấp dẫn. Nhân vật Giang Nguyên được xây dựng rất thành công, là một nhân vật có cá tính riêng biệt." "Truyện có nhiều tình tiết hành động gay cấn, hấp dẫn. Các trận chiến được miêu tả chân thực, sống động." "Tác phẩm đề cao những giá trị nhân văn cao đẹp, mang đến cho người đọc những suy ngẫm sâu sắc." *** - Xoẹt xoẹt đùng... Một tia chớp trắng như tuyết, giống như thiên thần vung nhanh chiến đao trên bầu trời đen kịt, bộ một luồng sáng chói rồi biến mất trong thế giới đen tối. - Ầm ầm ầm... Sau khi tia chớp này hiện lên, mưa lớn như hạt đậu ào ào rơi xuống cùng tiếng sầm đì đúng, trút xuống tới tấp trên mặt đất. Hơi nước mông lung bao phủ cả thôn nhỏ miền núi trong cơn mưa gió bão bùng. Ở góc Đông Bắc thôn có một gian nhà nho nhỏ dựa vào núi lớn. Xuyên qua cánh cửa, có thế nhìn thấy một ngọn đèn vàng vọt. - Tổ sư gia ở trên, đệ tử Giang Thanh Minh lễ bái... Một ông lão tóc hoa râm, mặt già nua gầy gõ cầm một bó hương, cung kính lễ bái ba lần, sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn ban thờ, khổ sở nói: - Tổ sư gia, cháu trai của đệ tử mất tích đã hơn ba năm rồi, vẫn không có tin tức, không biết sống chết thế nào... - Mười mấy năm qua đệ tử tuân theo tổ huấn, hành y tế thế, cứu sống vô số người. Mà ba năm nay đệ tử càng chữa bệnh tặng thuốc, chưa từng nhận chút tiền của người bệnh... Chỉ mong Tổ sư gia phù hộ cho cháu trai đệ tử được bình yên vô sự... Dứt lời, ông lão gầy gõ cầm hương cung kính vái lạy tượng thần phía trước, sau đó cắm hương lên trên bát hương. Lúc này lại một tia chớp lóe lên bên ngoài, sau đó chiếc đèn nhỏ trên đỉnh đầu lóe lên rồi yên ắng dập tắt, chỉ còn lại đầu bó hương trong bát hương là lóe lên ánh sáng đỏ yếu ớt. - Điện lại quá tải rồi... Nhìn căn phòng đột nhiên tối om, ông lão khẽ thở dài, sau đó xoay người, chậm rãi đi về phía phòng bên. Ngay sau khi tia sét kia hiện lên, trong phòng đột nhiên sáng ngời. Một tia sét tiếp theo lóe lên, có thể thấy mơ hồ trên ban thờ là một bức tượng ông lão mặc quần áo thời xưa, trông cực kỳ cổ kính. Ông lão đi trở về phòng mình, ngồi trên giường, vẻ mặt đau buồn, lại tới gần cửa sổ, nhìn xuyên qua màn mưa, nương theo tia chớp thỉnh thoảng lóe lên, ngóng về gian phòng nhỏ đối diện, lẩm bẩm: - Tiểu Nguyên... Tiểu Nguyên của ông, rốt cục cháu đi đâu hả... Sao cháu lại có thể bỏ ông lại một mình chứ... Lúc đầu ông không nên cho cháu đi du lịch, không nên để cháu đi... Ông lão dựa nhẹ vào khung cửa sổ, giọt lệ lăn trên khóe mắt. Nước mắt đục ngầu chậm rãi nhỏ xuống trên mép cửa sổ, hòa với nước mưa lạnh như băng, sau đó biến mất. Đang lúc đôi mắt ông lão đẫm lệ, đột nhiên một tia sét lại xẹt qua bầu trời, mang theo tiếng sấm ầm ầm, liên miên không dứt trên khoảng không. Cảm thụ được uy thế của trời đất, thân thể ông lão run lên, sau đó hai tay run rẩy đóng cánh cửa sổ lại. Đột nhiên khuôn mặt ông sững lại, nhìn về phía căn phòng nhỏ của cháu trai mình phía đối diện, mặt lộ vẻ kinh ngạc. Đột nhiên đôi tay ông lão run rẩy, sau đó xoay người bước nhanh về hướng cửa phòng. Ông lão bước nhanh xuyên qua hành lang, sau đó tới căn phòng nhỏ bên trái, nhìn vào cửa căn phòng tối om, đôi mắt trợn tròn. Bởi ông chứng kiến bên trong cánh cửa phòng lúc này lại hiện lên từng luồng ánh sáng màu trắng nhạt, hoàn toàn giống với ánh sáng trắng mà ông nhìn thấy lúc còn ở trong phòng đối diện, chẳng qua giờ đứng ở đây nhìn rõ ràng hơn nhiều mà thôi. - Tiểu... Tiểu Nguyên? Tiểu Nguyên... Là cháu sao? Giọng ông lão run rẩy, hỏi vọng vào trong phòng. - Tiểu Nguyên... Tiểu Nguyên, cháu ở bên trong sao? Thấy bên trong phòng vẫn lặng yên không chút tiếng động, ngoài ánh sáng trắng lờ mờ lộ ra từ cửa phòng, dường như trong phòng không có ai cả vậy. Trái tim ông lão hơi hồi hộp. Ông đã sống tới sáu bảy mươi năm rồi, có chuyện gì là chưa gặp qua. Nhưng ông nghĩ mãi cũng không hiểu là chuyện gì xảy ra trước mắt. Nhớ tới cháu trai bảo bối kia của mình, ông lão cắn răng nhìn về phía cửa phòng, đang định đẩy ra thì lại thấy ánh sáng trắng vốn đang lóe lên yếu ớt đã biến mất hoàn toàn. Lập tức, trong lòng ông cảm thấy căng thẳng. Không biết đã xảy ra biến cố gì, ông đưa tay đẩy mạnh cửa phòng, nín thở ngó đầu nhìn vào bên trong. Nương theo tia chớp bên ngoài, liếc mắt vào nhìn một cái, hai mắt ông lại trợn tròn lần nữa. Chỉ thấy trên chiếc giường đã ba năm không có người nằm giờ giường như lại có thêm một người. - Tiểu Nguyên? Tiểu Nguyên! Lại một tia chớp hiện lên ngoài cửa sổ. Nương theo ánh sáng trong nháy mắt đó, ông lão mở to hai mắt, nhìn bóng người trên giường, sau khi sửng sốt liền run giọng đi tới. Nhào tới bên giường, ông lão rưng rưng kích động nhìn thân hình xa lạ mà hết sức quen thuộc đang nằm trên giường kia, đúng là đứa bé trong ấn tượng của mình, rõ ràng trông đã trưởng thành hơn không ít. Rốt cục ông không nhịn nổi nghẹn ngào nữa. Thiếu niên lẳng lặng nằm trên giường, lúc này dường như không nghe được tiếng gọi của ông, chỉ nằm yên như vậy. Nếu không phải không xác nhận hô hấp của hắn vẫn còn thì đã bị dọa chết khiếp rồi... Ông lão hơi lo lắng lau nước mắt nơi khóe mắt, sau đó đưa tay bắt mạch cho thiếu niên. Sau khi xác nhận hắn hẳn chỉ đang ngủ say, lúc này ông mới yên tâm hơn, run rẩy lấy một tấm chăn lên đắp cho hắn, lại vô cùng cẩm thận lấy một bộ quần áo sạch sẽ vẫn cất cẩn thận trong tủ ra, đặt nhẹ lên đầu giường hắn. - Tiểu Nguyên... Ông vẫn giữ nguyên quần áo của cháu... Chờ cháu về mặc đây... Đợi cháu tỉnh dậy thì tự mặc vào nhé... Đặt quần áo xuống xong, ông lão liền chạy ngay tới trước tượng thờ tổ sư của mình, nước mắt lưng tròng, vái lạy thành kính mấy cái: - Tạ ơn tổ sư gia thương xót... Tạ ơn tổ sư gia... Vái lạy xong, ông lão lại chạy về phòng, mang cái ghế sang ngồi ngóng nhìn cháu trai đang ngủ say cả mình, sợ đột nhiên cháu mình lại biến mất không thấy đâu nữa. Hai tròng mắt thiếu niên đang ngủ say không ngừng rung động. Có vài hình ảnh đang lặp đi lặp lại trong đầu hắn... - Giang Nguyên... Chạy... Chạy mau, mau nó đi... Chúng tôi cản phía sau... - Đội trưởng... Không, tôi không thể đi ... Tôi không thể đi một mình... - Khốn nạn... Chạy mau... Chẳng lẽ cậu đã quên rồi. Cậu còn phải về nhà. Cậu còn phải về gặp ông nội... Cậu đã cố gắng rất nhiều vì chúng tôi rồi. Lúc đầu... Lúc đầu đáng lẽ tôi không nên lôi kéo cậu làm bác sĩ quân y cho chúng ta. Hiện tại tôi ra lệnh cho cậu, mang nó trở về. Đừng có chết chung với chúng tôi! - Nhớ kỹ... Sau khi mang nó trở về, không được nhắc tới điều gì, cũng không được điều tra gì hết... Chúng tôi vào sinh ra tử, lần này cũng chỉ bởi thứ này mà thua trong tay người ta. Nhất định nó rất quan trọng, tuyệt đối không được để nó rơi vào tay những người này... - Cậu nhất định phải trở về... - Đoàng đoàng... Thiếu niên lật đật chạy trốn về một hướng, sau đó tiện tay bắn về phía sau hai phát súng, ôm vết thương ở bụng đang không ngừng chảy máu, lao thẳng vào bên trong một đám bụi gai rậm rạp... - Xin lỗi... Đội trưởng... Tôi không thể mang nó rời đi... Nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng dày đặc tới gần, thiếu niên một mình đã tránh né quân địch mười mấy giờ thở hổn hển, cười khổ, tiện tay vứt khẩu súng lục đã hết đạn, sau đó nhìn cái hộp hợp kim nhỏ trong tay mình, trong ánh mắt tuyệt vọng lại lộ ra một tia tò mò. Sau đó hắn bấm khẽ mật mã mà đội trưởng đã nói với mình trước đó. Chỉ nghe một tiếng tạch vang lên, chiếc hộp nhỏ dẫn tới cuộc chiến giữa mười bảy mười tám đội quân tinh nhuệ và lính đánh thuê trong ba năm được mở ra. Nhìn món đồ bên trong hộp, trong nháy mắt thiếu niên mở to hai mắt, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc và quái dị. Bởi lẽ hắn thấy bên trong hộp là một cái bình thủy tinh bịt kín chừng ba mươi cm. Trong bình đó chứa một thứ trông như là một con màu nhỏ màu đỏ đang ngủ say. Nhìn con mèo, thiếu niên ngẩn ra, chẳng qua sau hai giây ngắn ngủi liền khôi phục tinh thần, sau đó khẽ cười khổ một tiếng. Hắn không thể nào ngờ nổi nhiều người tranh đoạt lâu như vậy lại vì một con mèo nhỏ quái lạ thế này. Thiếu niên lắc đầu chậm rãi, tay cầm lấy quả lựu đạn cuối cùng trên thắt lưng, kéo nhẹ một cái, sau đó bắt đầu giơ cao lưu đạn, đặt vào bên trong cái hộp, quay đầu nhìn về phía Đông, lẩm bẩm: - Ông nội... Cháu xin lỗi... Cháu bất hiếu... - Ầm.... Trong nháy mắt khi cả thế giới chỉ còn là ánh sáng mạnh, đôi mi thiếu niên dường như chậm rãi động đậy, sau đó từ từ mở ra.... - Đây là đâu? Nhìn nóc phòng dường như vô cùng quen thuộc, trong mắt thiếu niên hiện lên một tia ngơ ngác, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn xung quanh. Từ từ, cảnh vật trong căn phòng hơi tối hiện ra trước mắt. Những hình ảnh quen thuộc từ sâu trong trí nhớ bỗng ùa về. - Tôi... Về nhà rồi? Mình... Về nhà rồi? Thiếu niên run rẩy suy nghĩ, rốt cục con ngươi lúc này mới chú ý tới ông lão đang nằm bên giường mình. Mặc dù mái tóc hoa râm kia đã hoàn toàn khác với mái tóc đen trong ấn tượng của mình nhưng hắn vẫn nhận ra đây chính là ông nội mà mình luôn mong nhớ. - Ông nội... Trong lòng thiếu niên rung động, mắt ướt lệ. Hắn hiểu rõ, mấy năm ngắn ngủi, ông lão này biến thành tóc hoa râm tất nhiên là bởi vì mình. Hơi nhắm mắt lại, hít sâu hai hơi, mặc dù hắn không hiểu tại sao rõ ràng mình đã bị lựu đạn nổ chết lại đột nhiên vượt qua ngàn cây số, trở về trong ngôi nhà mình ngày nhớ đêm mong nhưng cho dù là thế nào, đây cũng là chuyện khiến hắn cực kỳ hưng phấn. Cẩn thận bỏ chăn ra, thiếu niên mới phát hiện ra không ngờ mình không mặc quần áo, lập tức sửng sốt, lại phát hiện ra vết thương do súng bắn ở bụng và bắp đùi phải của mình đã không còn. Mà hai vết thương cũ trên ngực phải và vai trái cũng hoàn toàn biến mất. Thậm chí nhìn kỹ còn thấy da thịt trơn nhẵn mịn màng hẳn, giống như chưa từng bị thương bao giờ vậy. Kinh ngạc rồi cẩn thận kiểm tra toàn thân một hồi, lúc này thiếu niên mới xác nhận, rất nhiều vết sẹo đại biểu cho chiến tích lưu lại mấy năm lưu lạc bên ngoài kia giờ đã không còn cái nào. Ngay cả vết sẹo tiêm phòng thủy đậu trên cánh tay ngày bé giờ cũng biến mất không thấy đâu nữa. Đang lúc hắn nghi hoặc, lại phát hiện ra vị trí vốn là sẹo thủy đậu giờ phút này có một hình xăm màu đỏ lớn bằng quả trứng gà đang ẩn hiện trong bóng tối. Mà hình dáng của hình xăm này lại giống như một con mèo nhỏ cuộn mình, chẳng qua cái đuôi kia có vẻ... Hơi to... - Đây là cái gì? Mời các bạn đón đọc Tuyệt Phẩm Tiên Y của tác giả Âm Dương Lưu Lãng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tây Du Ký
AudioBook Tây Du Ký        Tây Du Ký là bộ tiểu thuyết mang tính chất thần thoại và truyền thuyết dân gian Trung Quốc của nhà văn Ngô Thừa Ân, vào khoảng năm Gia Tĩnh, Vạn Lịch giữa đời Minh. Nhiều nhân vật như Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới..... đã đi vào cuộc sống quần chúng và trở thành biểu tượng cho các loại người. Cho đến nay Tây Du Ký đã được dịch ra nhiều thứ tiếng: Nga, Anh, Nhật,... Đặc biệt ở vùng Đông Nam Á, Tây Du Ký được quần chúng rất ưa thích.      Tây Du Ký vốn bắt nguồn từ một câu chuyện có thật: nhà sư trẻ đời Đường Thái Tông là Trần Huyền Trang năm 21 tuổi đã một mình sang Ấn Độ tìm thầy học đạo. Ông ra đi năm 629 đến năm 645 mới về, tổng cộng mất 17 năm. Đường đi trên 5 vạn dặm, qua 128 nước lớn nhỏ, đi, về mất 4 năm, ở lại Ấn Độ tìm thầy học đạo 13 năm, đặc biệt lưu học những 6 năm ở chùa Na Lan Đà vốn là trung tâm Phật học thời bấy giờ. Khi về nước ông phải cùng 24 ngựa tải, mang theo 657 bộ kinh phật, 150 Xá lợi tử (linh Cốt Phật), 6 tượng Phật. Ông để ra 19 năm trời, dịch được 75 bộ kinh Phật cho đến khi mất. Ông còn để lại một bộ Đại Đường Tây vực ký 12 quyển, ghi chép đầy đủ lịch sử, địa lý, phong tục tập quán của 128 nước mà ông đã đi qua. Khi ông mất có đến 1 triệu người đưa tang và 3 vạn Phật tử dựng lều cử tang gần phần mộ ông.     Tây Du Ký kể chuyện Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa hoà thượng phò Đường Tăng sang phương Tây. Đường đi gặp biết bao gian nan trắc trở, tổng cộng 81 nạn, cuối cùng đến được xứ sở của Phật tổ, mang kinh Phật truyền bá về phương Đông. Cốt truyện có thể tóm tắt như sau: - Từ hồi 1 đến hồi 7: Tác giả giới thiệu lai lịch Tôn Ngộ Không. Đó là một con khỉ do một hòn đá tiên hoá thành. Từ nhỏ y đã thông minh, lanh lợi, dũng cảm được đàn khỉ tôn làm vua. Sau đó y tìm thầy học đạo, học được 72 phép biến hoá thần thông. Y náo động long cung, bắt Long Vương nộp gậy thần để làm vũ khí, rồi náo động âm ti, xoá tên họ loài khỉ trong sổ tử để hưởng trường sinh. Long vương và Diêm vương kiên lên Ngọc Hoàng. Ngọc Hoàng nổi giận sai thiên binh thiên tướng đánh bắt nhưng không được, bèn theo kế chiêu an phong cho Tôn Ngộ Không chức quan giữ ngựa trên thiên đình để giữ chân y, nhưng chẳng bao lâu biết bị lừa, y lại náo loạn thiên cung đòi cho được chức Tề Thiên Đại Thánh. Ngọc Hoàng thượng đế phải nghe theo. Nhưng rồi tính khí vẫn ngang ngạnh như xưa. Các thần mở tiệc đào tiên mà không mời y, y phá tan tiệc rồi trốn về đảo khỉ. Thượng đế sai cháu mình là Nhị Lang Thần mang " kính chiếu yêu" đuổi bắt mới được, đem xử trảm nhưng dao chém không đứt, phải bỏ vào lò bát quái cung 49 ngày đêm cũng không chảy, cuối cùng y phá ra được. Y lại loạn đả thiên cung, đánh cho thiên binh, thiên tướng tả tơi. Thượng đế vời Phật tổ Như Lai dùng pháp thuật mới bắt được, đem giam dưới núi Ngũ Hành 500 năm - Từ hồi 8 đến hồi 12: Giải thích nguyên do việc đi thỉnh kinh, giới thiệu lai lịch Huyền Trang và các đệ tử như: Tôn Ngộ không, Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tĩnh, con rồng trắng _ đó là con trai của Long Vương. -  Từ hồi 13 đến hồi 98: Thuật lại quá trình đi thỉnh kinh. Năm thầy trò vượt qua tất cả 81 nạn, đến xứ sở Phật tìm thầy học đạo. -Từ hồi 99 đến hồi 100: Kể lại quá trình thắng lợi trở về. Năm thầy trò được rất nhiều phật, được bệ kiến Phật tổ. Phật tổ ban thưởng rất hậu rồi dùng phép đưa họ " cưỡi mây " trở về Trung Quốc. Đường Thái Tông cùng tăng ni phật tử và dân chúng ra đón tiếp rất trọng thể. Họ bàn giao kinh Phật rồi theo lệnh phật tổ " cưỡi mây " trở lại xứ phật. Tuỳ theo công trạng, Đường Tăng được ban tước Đăng công đứt Phật, Tôn Ngộ Không được cỡi mũ kim ô và được ban tước Đấu chiến thắng Phật, các đồ đệ khác đều được ban thưởng. Họ ở lại xứ Phật hưởng phúc muôn đời. *** “Tây Du Ký”, tiểu thuyết của Ngô Thừa Ân, một pho tiểu thuyết kiệt xuất trong văn học Trung Quốc, dài một trăm hồi, chia làm 3 tập. Bộ tiểu thuyết này dịch theo bản chữ Trung Quốc do “Tác giả xuất bản xã Bắc Kinh” ấn hành năm 1957. Những tài liệu bàn về chủ đề và nhân vật Tây Du Ký, nhận định về giá trị bộ tiểu thuyết này của các nhà văn và nhà phê bình Trung Quốc do Bộ Biên tập Nhà xuất bản Nhân dân văn học Bắc Kinh ấn hành. Với bản dịch này, trong tình hình hiện tại, chúng tôi cũng chỉ dám coi là một tài liệu công phu để giúp hạn đọc tham khảo, bởi vì theo chúng tôi nó vẫn còn nhiều chỗ cần bàn. Tranh bìa và tranh minh họa, chúng tôi chụp lại trong những tập sách tranh vẽ truyện Tây Du của Nhà xuất bản “Nhân dân Mỹ thuật Thượng Hải” ấn hành năm 1956. Trong quá trình tuyển chọn một bản dịch thật hoàn hảo, lần in này chúng tôi xin giới thiệu bản dịch của Thụy Đình do nhà nghiên cứu Chu Thiên hiệu đính. Chúng tôi rất mong được sự đóng góp của bạn đọc. NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC Mời các bạn đón đọc Tây Du Ký của tác giả Ngô Thừa Ân & Thụy Đình (dịch).
Đế Bá
Sách Nói Đế Bá   Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Đế Bá của tác giả Yếm Bút Tiêu Sinh. Nhân vật chính trong Đế Bá là Lý Thất Dạ một chàng trai bị cưỡng ép phải làm điều mà hắn ta không hề biết điều đó sẽ ra sao. Bị chủ nhân thần bí của Tiên Ma Động cưỡng bức vào một hợp đồng tưởng như chỉ có lợi cho Tiên Ma Động khi Lý Thất Dạ chỉ là một đứa bé mười ba tuổi. Chủ nhân của Tiên Ma Động chuyển hồn phách của Lý Thất Dạ vào một vật do hắn luyện chế (với tên gọi Âm Nha) có hình của một con quạ đen. Dã tâm của chủ nhân của Thiên Ma Động to lớn đến cỡ nào( tác giả chưa cho chúng ta đáp án) thì độc giả vẫn chưa biết, nhưng chỉ biết kẻ này muốn dùng Âm Nha bất tử bay đi khắp Cửu giới, thu nạp tất cả các thông tin, tìm hiểu tất cả các bí mật của trời đất này, đi vào tất cả những nơi mà không ai dám vào vì bản thân Âm Nha không bao giờ chết( chỉ có hồn phách của Lý Thất Dạ sẽ bị tra tấn một cách đau đớn không tưởng nổi). Và rồi cứ sau một thế, chủ nhân của Tiên Ma Động lại triệu hồi Âm Nha Lý Thất Dạ trở lại, sau đó sưu hồn lục tìm toàn bộ trí nhớ và ký ức của Lý Thất Dạ trong thời gian qua. Hắn muốn những tin tức đó để làm gì? Hắn không sợ bị thiên khiển sao? Bạn có tò mò không? Thôi thì đành cắn răng đọc đến cuối cùng theo tác giả, hi vọng được thỏa mãn trí tò mò. *** Tóm tắt Đế Bá là một tiểu thuyết tiên hiệp được viết bởi Yếm Bút Tiêu Sinh. Câu chuyện kể về Lý Thất Dạ, một thiếu niên bị cưỡng ép ký một hợp đồng với chủ nhân của Tiên Ma Động, buộc anh phải trở thành Âm Nha, một sinh vật bất tử có thể đi khắp Cửu giới thu thập thông tin. Lý Thất Dạ trải qua nhiều kiếp sống, mỗi kiếp sống anh đều phải đối mặt với những thử thách và nguy hiểm. Anh học hỏi và trưởng thành, trở thành một cường giả vô song. Cuối cùng, anh cũng giải được hợp đồng với chủ nhân của Tiên Ma Động và trở thành vị Đế Bá thống trị Cửu giới. Review Đế Bá là một tiểu thuyết có cốt truyện hấp dẫn và lôi cuốn. Tác giả đã xây dựng một thế giới tiên hiệp rộng lớn và kỳ ảo, với nhiều nhân vật và chủng tộc đa dạng. Câu chuyện có nhiều tình tiết cao trào và gay cấn, khiến người đọc không thể rời mắt. Nhân vật chính Lý Thất Dạ là một nhân vật có cá tính mạnh mẽ và kiên cường. Anh luôn nỗ lực để vượt qua mọi khó khăn và thử thách, trở thành một người mạnh mẽ và có ích cho đời. Tuy nhiên, tiểu thuyết cũng có một số điểm trừ. Một số tình tiết trong truyện bị kéo dài và lặp lại nhiều lần, khiến người đọc cảm thấy nhàm chán. Ngoài ra, tác giả cũng đôi khi mắc phải một số lỗi logic trong truyện. Nhìn chung, Đế Bá là một tiểu thuyết tiên hiệp đáng đọc. Nếu bạn là một fan hâm mộ của thể loại tiên hiệp, thì đây là một tác phẩm mà bạn không nên bỏ qua. Đánh giá Cốt truyện: 8/10 Nhân vật: 7/10 Tình tiết: 6/10 Tổng thể: 7/10 Mời các bạn đón đọc Đế Bá của tác giả Yếm Bút Tiêu Sinh.
Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên - Phong Lăng Thiên Hạ
AudioBook Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên Một người một kiếm, ngạo thế  Cửu Trọng Thiên! Hảo nam nhi phải đỉnh thiên lập địa, ngạo nghễ cổ kim, khí thế như trời biển! Khi ta giận thì càn khôn run sợ, khi ta cười khắp chốn mừng vui! Ta cuồng, phong vân biến sắc! Ta ngạo, vĩnh thế chí tôn! Liếc phong lôi chấn, giận thương hải hàn; một tay phá thương khung, một kiếm múa thiên hạ! Hảo nam nhi phải nhảy cùng phong vân, đạp trên thiên hạ mà làm quân chủ, ngạo thế Cửu Trọng Thiên! Hỏi khắp thiên hạ: Ai theo giúp ta khuấy động thiên hạ? Ai cùng ta, ngạo thế Cửu Trọng Thiên?! Mời các bạn đón đọc Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên của tác giả Phong Lăng Thiên Hạ.