Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cơn Mưa Định Mệnh (Thanhthanh)

Khi con người để cái phần "con" lấn át, không còn màng đến suy nghĩ, đạo đức, thì lúc đó cũng chẳng khác nào "thú vật".

Cái kẻ mà có ý nghĩ ngủ với con gái ruột của mình, không phải thú vật thì là gì???

Không, kẻ đó thậm chí còn thua cả thú vật!!!

Bà Ưng đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần khi mà ông Ưng lại nổi "thú tính"lên...

Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.*** Tìm mua: Cơn Mưa Định Mệnh TiKi Lazada Shopee

Bà tránh ra!

Tránh ra... Nhanh lên.

Tiếng ông Ưng hét lên trong đêm tối.

Tôi xin ông đấy, ông có còn tính người nữa không ông Ưng ơi?

Bà Ưng đau đớn thể xác, bây giờ lại đau đớn cả tinh thần khi mà ông Ưng bỗng nhiên nổi lên cái tính "thú vật". Gọi là thú vật quả không sai, đời thủa nào bố đẻ đòi ngủ với con gái bao giờ??? Bà đứng không nổi quỳ không xong bởi da bị bỏng, căng rát, chỉ cần cử động là toàn thân bà cảm giác như có ngàn mũi kim đâm vào da thịt, đau đớn vô cùng.

Ông Ưng không quan tâm đến sự đau đớn của vợ mình mà hung hăng gạt tay bà ra, trợn mắt giận dữ:

Mày có tránh ra không con kia?

Tao đang khó chịu đấy nhé, không cút ra tao đạp cho một đạp bây giờ?

Từ bao giờ cái loại mày đòi lên tiếng cãi lại lời tao vậy hả??

Bà Ưng nước mắt lưng tròng, mấy ngày nay rồi bà chưa chợp mắt được tí nào cũng là bởi buổi sáng hôm trước bà đi tôi vôi thuê cho người ta. Nhà nghèo, bữa sáng ông Ưng không cho nấu cơm, bà nhịn ăn sáng rồi đi làm, đến nửa buổi, đói quá hoa mắt nên trượt chân ngã xuống hố vôi đang tôi. Phúc lớn mạng lớn là hố vôi đó còn chưa nóng đỉnh điểm, xung quanh có người cùng làm nên kịp thời cứu được bà lên ngay. Nhưng từ gối chân trở xuống bỏng nặng, theo lý thì phải nằm viện để điều trị nhưng ông Ưng không đồng ý. Nói là tốn kém viện phí, mấy đồng lương hưu của ông không đủ để trang trải... Sơ cứu qua loa bà Ưng đòi con gái đưa về nhà...

Sống chung với người chồng vũ phu này mấy chục năm trời nên bà hiểu rõ, từ ngày bà bị bỏng, không giúp ông Ưng giải tỏa được cái máu "dê" trong người nên ông ấy mới hằm hè như vậy. Nhưng hỡi ôi, bà tưởng ông chỉ gia trưởng, vũ phu, keo kiệt thôi, nào ngờ ông ấy còn không bằng cả loài cầm thú nữa. Ông Ưng không làm gì được bà Ưng nên lăm le đòi ngủ với cô con gái út mới 15 tuổi là Thúy Hạnh. Bà nói nhẹ không được, nặng không xong, ông ấy nổi cơn thú tính lên lao vào căn buồng rách nát và đòi ngủ với cô con gái.

Trong căn buồng tối, Thúy Hạnh nghe thấy tiếng cãi nhau, tiếng đồ đạc đập loảng xoảng nên sợ hãi, cô bé định chạy ra ngoài bênh vực cho mẹ vì mẹ đang bỏng nặng. Nhưng... khi nghe được ông Ưng muốn làm trò đồi bại với mình, Hạnh sợ hãi chốn vào trong góc tường, ngồi thu lu một chỗ, tay cầm cái chổi để phòng thân...

Con Hạnh đâu rồi?

Con Hạnh đâu?

Ông Ưng đi vào trong buồng, tối quá nên ông không nhìn thấy gì, khi nãy còn đang hăng "máu", chưa được giải tỏa nên căng thẳng quá, cãi nhau với bà vợ một trận ông còn thấy khó chịu hơn. Quờ quạng tay trên giường không thấy con gái đâu, ông Ưng điên đú:

Cái con đĩ con này nó đi đâu mất rồi?

Con cái mất dạy, ba tuổi đầu đã xí xớn đi đêm không về?

Cái thứ này không để cho bố mày đ!t thì để làm gì...

Cái con mẹ nó chứ? Con mẹ nó đã đeo"" phục vụ được tao thì con đĩ con phải phục vụ bố mày...

Mẹ con chúng mày biết chưa...

Mẹ cha nhà chúng mày chứ...

Ông mày đang nưng"""" kak quá... hừ hừ...

Ông Ưng gầm gừ tìm kiếm trong chiếc chăn bông cũ rích, trời rét, chăn gối vứt ngổn ngang trên giường, tìm mãi không thấy con gái đâu ông ta phát điên lên rồi chợt nhớ ra: mình chưa bật đèn sáng lên! Ông Ưng hung hăng bật công tắc đèn lên và rồi ông ấy cười rú lên như một con sói:

Hahahaha... Con Hạnh, mày đây rồi!

Mày trốn ở đấy làm gì? Đến đây bố bảo.

Ông Ưng chìa tay ra phía trước, ở dưới đũng quần, của nợ khốn nạn của ông đang chĩa ra phía trước, hai con mắt ông nhìn rất đáng sợ. Hạnh sợ hãi tới mức tim đập thật nhanh, cả người run rẩy co rúm lại, cô bé hoang mang không biết nên làm gì khi bố đang tiến lại gần. Bờ môi mấp máy không nói thành câu.. Bà Ưng ở ngoài nhà đau khổ gào khóc:

Thằng khốn nạn... mày là chó chứ không phải người nữa... Ưng ơi, mày giết tao đi, mày giết tao đi còn hơn chứ mày làm thế này thì trời đất nào tha thứ cho mày được?

Nó là con gái mày đấy... thằng khốn nạn kia...

Mày thèm thì mày mang tiền đi mà kiếm gái, tại sao mày lại đối xử với con gái tao như vậy... Ưng ơi...

Ông Ưng nghe thế thì điên lên, ông giậm chân xuống nền nhà thật mạnh, chỉ tay ra ngoài nhà rồi nói:

Con đĩ kia mày im mồm.

Con gái mày đã chết đâu mà mày phải khóc? Không im tao ra tao vả cho giờ?

Thúy Hạnh mở to mắt, trời mùa đông mà mồ hôi trán vẫn ướt đầm đìa, cô bé còn quá nhỏ để hiểu được những việc sắp tới sẽ kinh khủng như thế nào nếu như người bố- người đàn ông khốn nạn kia tiến đến. Hạnh vẫn cầm cái chổi, hai cánh tay run run...

Đến đây bố bảo... đừng sợ, có cái đéo gì mà phải sợ?

Rồi thể nào chả phải làm người lớn??

Đến đây... Nhanh lên...

Khi ông Ưng đi đến gần Hạnh, ông ta đưa cánh tay lên phía trước định giật cái chổi từ tay HẠNH thì bất ngờ con bé phản đòn. Hạnh vung chổi lên vụt vào tay ông Ưng một cái, bị đánh bất ngờ ông ta rụt tay lại mồm tru tréo lên:

Á. con đĩ con này mày dám đánh bố mày à?? Hả!

Hạnh ghê tởm ông ấy đến mức buồn nôn, cô bé chứng kiến hết những nỗi đau mà mẹ phải chịu đựng suốt thời gian qua. Cộng thêm hành động vô liêm sỉ ông ta đang định làm với mình càng làm cho Hạnh thấy hận bố, ghét bố, ghét đến mức muốn ông ấy chết ngay tức khắc.

Ông Ưng vung tay tát đốp vào mặt Hạnh, cô bé thấy tai mình ù đi, má đỏ ửng lên, Hạnh nhìn bố bằng ánh mắt căm thù:

Ông cút đi... huhu...

Nói rồi Hạnh đứng vùng dậy, cô vung chổi liên tiếp đánh trả vào người bố, vừa đánh con bé vừa gào lên:

Chết đi! Chết đi! Chết mẹ ông đi.

Ông Ưng không ngờ con gái lại phản ứng như vậy vì ngày thường Hạnh khá hiền và ít nói, nhất thời ngây ra vì hành động của con gái, ông ta không đánh nữa mà lặng thinh suy nghĩ. Phải chi ông đã thức tỉnh rồi? Ông đã biết việc mình làm là trái luân thường đạo lý nên vậy? Nhưng không, không hề có chuyện đó, chỉ là ông ngạc nhiên trước thái độ của Hạnh mà thôi, ông ta định đánh tiếp thì Hạnh nhanh như con sóc vụt cái chổi vào mặt ông ấy thật mạnh rồi chạy ù ra khỏi gian buồng. Hạnh sợ hãi, sợ bố đuổi theo nên cô bé không quay lại nhìn mẹ lấy một cái, cắm đầu cắm cổ chạy trong đêm tối.

Bị vụt vào mặt một cái đau điếng người, ông Ưng sa xẩm mặt mày choáng váng ngã phịch xuống đất, hai tay ôm lấy mặt rên rỉ:

Cha tiên nhân con đĩ này nó dám đánh ông!

Tiên sư chúng mày... con đĩ mẹ lại đẻ ra con đĩ con, ông nuôi chúng mày để chúng mày đối xử với ông thế này đây!

Để ông tóm được mày ông giết, con ranh con ạ... á á... đau quá...

Ông Ưng ngồi ở dưới nền nhà kêu than, bà Ưng ở bên ngoài thấy mừng thay cho con gái, không biết con bé bỏ chạy đi đâu ngoài trời đêm kia... nhưng thà vậy còn hơn ở nhà để thằng già kia nó giở trò đồi bại. Bà Ưng chắp tay lại khẽ khấn vái mong trời phù hộ cho con gái bà không nghĩ quẩn. Chỉ sợ tâm hồn ngây thơ của nó nghĩ không thông mà làn điều dại dột thì bà không sống nổi nữa. Hạnh ơi, con đừng bỏ mẹ mà đi nhé!

Gió bên ngoài trời thổi rất mạnh, lúc đi khỏi nhà Hạnh chạy như bay nên không hề thấy lạnh, thậm chí trong người vừa sợ vừa hận thù nên cô bé quên đi cả cái giá lạnh. Hạnh không biết bản thân mình nên đi đâu, chỉ sợ bố đuổi theo nên cứ cắm đầu chạy. Nếu là bình thường, có lẽ Hạnh không bao giờ có gan đi một mình giữa đêm khuya thế này. Vì cô bé sợ ma, sợ bóng đêm. Nhưng hôm nay, trong lúc chạy được một quãng dài rồi Hạnh mới nhận ra, thì ra bóng tối chẳng có gì đáng sợ cả... Chỉ có lòng dạ con người mới thực sự ghê tởm, Hạnh không ngờ bố mình lại trở nên đê tiện đến như vậy.

Ngay từ phút giây nghe thấy bố mình - ông Ưng nói rằng "Mẹ cô không phục vụ được ông ấy chuyện giường chiếu thì Hạnh sẽ phải là người thay thế..." Hạnh đã rất ghét bố, ghê tởm bố và sợ hãi đến mức không muốn nhìn thấy mặt ông ta nữa. Tiếng gió vẫn rít từng cơn, hai má Hạnh lạnh cóng, hai bàn tay nắm tròn thành nắm đấm, Hạnh vẫn cắm đầu cắm cổ chạy. Đến khi mệt quá dừng lại nghỉ chân cô bé mới phát hiện không có ai đuổi theo mình cả, nhìn lên phía trước là một ngôi chùa, nơi đây Hạnh có biết vì thỉnh thoảng dịp lễ đầu năm hoặc có việc gì đó cô bé vẫn theo mẹ lên chùa cầu may.

Cây đa trước cổng chùa hứng trận gió đông mạnh nên lá rơi lả tả, cánh cổng chùa đóng im lìm, nhìn qua khe cửa, Hạnh thấy có bóng đèn thắp ở giữa đình để canh kẻ trộm, ngoài ra không thấy bóng dáng một ai. Hạnh không sợ đêm tối nữa, cô bé cũng chẳng sợ ma, chỉ cần nghĩ đến câu chuyện vừa diễn ra khi nãy cũng đủ khiến cô bé rùng mình rồi.

Nghỉ ngơi một lát thần trí ổn định Hạnh bắt đầu thấy lạnh, nhiệt độ ban đêm quả nhiên xuống thấp. Hạnh đưa hai bàn tay lên trước mặt, hà hơi mấy cái để kiếm tìm hơi ấm nhưng không ăn thua. Trên người mặc có chiếc áo thu đông bên trong và chiếc áo len bên ngoài, hai manh áo mỏng không đủ để chống chọi với cái khí hậu khắc nghiệt thế này. Cô bé co ro ngồi xuống cạnh cổng chùa, thân hình bé nhỏ lạc lõng giữa đêm tối, thật đáng thương khi có nhà mà lại không dám trở về.

Sáu giờ sáng. Trời mùa đông nên vẫn còn tối, chú tiểu dậy tụng kinh và quét sân chùa, khi mở cánh cổng ra thì chú giật mình chạy biến vào trong nói với sư thầy:

Thầy ơi! Thầy ơi!

Giọng chú tiểu gấp gáp.

Gì mà nghiêm trọng thế?

Sư thầy vừa tụng kinh xong đang từ trong đình bước ra, trời rét, thầy mặc chiếc áo khoác rất dài và to, nhìn dáng đi chậm chạp đến sốt ruột.

Có người chết ở ngoài cổng thầy ạ!

Sao cơ?

Sư thầy ngạc nhiên.

Con vừa ra mở cổng thấy có một người chết cứng vừa ngã vật xuống đất xong...

Mặt chú tiểu cắt không còn giọt máu, sự tình thế nào không ai biết nhưng trời còn tối, hơn nữa rét buốt thế này tự nhiên có người ngã vật xuống đất bất động thì chắc hẳn ai chứng kiến cũng đều sợ hãi như vậy.

Đi theo ta!

Sư thầy nói xong liền cầm tràng hạt lên trước ngực, vừa đi vừa niệm chú a di đà phật..

Điện sáng được bật lên, đúng là ở giữa cổng có người. Là một cô gái còn rất trẻ. Khoảng lứa tuổi học sinh, thân hình co rúm vì lạnh, môi và mặt tái nhợt, mắt nhắm nghiền nằm co quắp trên nền đất. Sư thầy ngồi xuống đưa tay lên mũi cô bé xem còn thở không, kiểm tra xong thầy nói:

Vẫn còn sống! Mau bế con bé vào trong, đốt một chậu than hồng để ở phòng bên trái... khả năng là bị nhiễm lạnh rồi, mặt nóng ran...

Chú tiểu hấp tấp đỡ cô bé dậy và bế vào trong nhà, sư thầy chuẩn bị một chậu nước ấm và khăn sạch để lau mặt cho cô. Vào phòng kín có than hồng sưởi ấm, cộng thêm sư thầy lau mặt và chườm khăn ấm nên lát sau cô bé tỉnh dậy. Tuy nhiên, cô không tỉnh táo cho lắm, hai mắt nhìn lên trần nhà như vô hồn, mồm lẩm bẩm giống như mê sảng...

Con bé sốt cao lắm, mau lấy thuốc hạ sốt đến đây!

Dạ.!

Không biết con cái nhà ai đêm đông giá buốt mà không biết đường về nhà là sao?

Như này mà không phát hiện sớm là chết đấy..

Sư thầy nghiền nát viên thuốc hạ sốt hòa tan cùng nước và bón cho cô bé từng thìa một. Cơ thể ấm dần lên, thuốc ngấm, chú tiểu nấu một bát cháo loãng và đem lên. Ngủ một giấc đến trưa thì cô tỉnh dậy, đầu óc quay cuồng, nhất thời cô bé ngơ ngác không biết vì sao lại ở đây. Chú tiểu thấy cô tỉnh dậy thì mừng quá, vội chạy đi báo cho sư thầy biết.

Con thấy trong người thế nào?

Sư thầy nhìn cô bé nói nhẹ nhàng, thoáng nhìn đã thấy có thiện cảm. Thúy Hạnh nhìn thấy vị sư thầy trước mắt lúc này mới nhớ ra chuyện đêm qua ngủ quên trước cổng chùa. Bây giờ nằm ở đây, có lẽ được mọi người đưa vào trong chùa. Hạnh e ngại toan ngồi dậy thì sư thầy vội ngăn lại:

Đừng vội... con còn mệt. Cứ nằm nghỉ thêm đi, dậy ngay sẽ chóng mặt đó..

Con cảm ơn thầy!

Hạnh nói lí nhí, cô bé thấy đầu mình đau nhức khủng khiếp, cổ họng khô rát khàn cả tiếng, có lẽ cô đã bị nhiễm lạnh bởi cơ thể đã chịu rét cả đêm qua.

Nhà con ở đâu?

Sư thầy bắt đầu hỏi chuyện, bởi lẽ sư biết được một cô bé bỏ nhà đi đêm không về chắc chắn có nguyên nhân, mà lý do là gì thì người không suy luận ra nổi. Nhìn mặt cô bé cũng sáng sủa, dễ nhìn.. lý nào... Sư thầy trầm ngâm suy nghĩ... Hạnh không nói gì cả, nghe thầy hỏi nhà cô bé òa lên khóc, có phải họ muốn đuổi cô về nhà không nhỉ? Hạnh sợ cái cảnh phải quay về căn nhà đó, nơi đó có một người không bằng cầm thú. Cô không muốn về... Hạnh lắc đầu, cô ấp úng không nói được thành câu, liên tục xua tay...

Đừng sợ... đừng sợ...

Ta không làm hại con...

Bình tĩnh nào, có chuyện gì cứ cứ bình tĩnh rồi hãy nói...

Thầy ơi.. con không về nhà đâu, con mà về là ông ấy sẽ hại con đấy...

Hạnh khóc tu tu, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng. Sư thầy kiên nhẫn lắng nghe.

Ông ấy là ai?

Bố con! Bố con... Ông ấy... ông ấy đòi hại con... hu hu... huhu... bố con là người xấu... hu... hu...

Hạnh khóc nấc lên, dù chưa biết đầu đuôi thế nào nhưng sư thầy cũng đoán được rằng con bé bị bố bạo hành. Bàn tay người lại lần tràng hạt, mồm niệm chú a di đà phật, thật không ngờ lại có người cha nhẫn tâm đến như thế.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cơn Mưa Định Mệnh PDF của tác giả Thanhthanh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Khách Nợ (Tô Hoài)
Khách Nợ là nét vẽ thực về những con người, những cảnh đời khốn cùng ở làng quê nghèo ngoại thành Hà Nội trước Cách mạng Tháng Tám. Với cách kể chuyện bình dị, nhẹ nhàng, không màu mè, hoa mỹ, từng câu chuyện, từng số phận cứ từ từ xuất hiện, họ sống, chết, đói khổ, đau thương… chân thật đến ngỡ ngàng nhưng cũng xót xa đến ngỡ ngàng. Trong tập truyện không thể không kể đến những trang viết độc đáo, đầy hấp dẫn về loài vật như Đôi ri đá, Chú gà trống ri, Mụ ngan… Những câu chuyện tưởng chừng vô thưởng vô phạt, nhưng góp phần không nhỏ phơi bày những hiện trạng xã hội thời bấy giờ. Dường như với bất kỳ tác phẩm nào của mình đã xuất bản, Tô Hoài cũng luôn cẩn trọng đọc lại và chỉnh sửa những chi tiết chưa hài lòng. Như chính lời con trai của Cụ, nhà báo Nguyễn Phương Vũ, chia sẻ: “Đã từ lâu từ khi cầm bút bố tôi là người cẩn thận và luôn có trách nhiệm với câu chữ nên mỗi bản in dù là in lại nhưng ông luôn đọc, cắt gọt, chỉnh sửa, “uốn nắn”, tỉ mẩn như người dệt vải. Khi ông trao lại cho tôi để xử lý nhập liệu với một bản thảo chi chít màu mực, chữ, từ, câu mà ông thêm bớt đan xen ngang dọc. Cha tôi là vậy, sự cẩn trọng, kỹ lưỡng trong nghề viết như mối nợ tình với ông.”***Tô Hoài (tên khai sinh: Nguyễn Sen; 27 tháng 9 năm 1920 - 6 tháng 7 năm 2014) là một nhà văn Việt Nam. Một số tác phẩm đề tài thiếu nhi của ông được dịch ra ngoại ngữ. Ông được nhà nước Việt Nam trao tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học - Nghệ thuật Đợt 1 (1996) cho các tác phẩm: Xóm giếng, Nhà nghèo, O chuột, Dế mèn phiêu lưu ký, Núi Cứu quốc, Truyện Tây Bắc, Mười năm, Xuống làng, Vỡ tỉnh, Tào lường, Họ Giàng ở Phìn Sa, Miền Tây, Vợ chồng A Phủ, Tuổi trẻ Hoàng Văn Thụ. Tô Hoài sinh ra tại quê nội ở thôn Cát Động, Thị trấn Kim Bài, huyện Thanh Oai, tỉnh Hà Đông cũ trong một gia đình thợ thủ công. Tuy nhiên, ông lớn lên ở quê ngoại là làng Nghĩa Đô, huyện Từ Liêm, phủ Hoài Đức, tỉnh Hà Đông (nay thuộc phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy, Hà Nội, Việt Nam. Bút danh Tô Hoài gắn với hai địa danh: sông Tô Lịch và phủ Hoài Đức. Bước vào tuổi thanh niên, ông đã phải làm nhiều công việc để kiếm sống như dạy trẻ, bán hàng, kế toán hiệu buôn,… nhưng có những lúc thất nghiệp. Khi đến với văn chương, ông nhanh chóng được người đọc chú ý, nhất là qua truyện Dế Mèn phiêu lưu ký. Năm 1943, Tô Hoài gia nhập Hội Văn hóa cứu quốc. Trong chiến tranh Đông Dương, ông chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực báo chí, nhưng vẫn có một số thành tựu quan trọng như Truyện Tây Bắc. Tìm mua: Khách Nợ TiKi Lazada Shopee Từ năm 1954 trở đi, ông có điều kiện tập trung vào sáng tác. Tính đến nay, sau hơn sáu mươi năm lao động nghệ thuật, ông đã có hơn 100 tác phẩm thuộc nhiều thể loại khác nhau: truyện ngắn, truyện dài kỳ, hồi ký, kịch bản phim, tiểu luận và kinh nghiệm sáng tác. Ông mất ngày 6 tháng 7 năm 2014 tại Hà Nội, hưởng thọ 94 tuổi.***... Sừng sững một tòa ngôn ngữ chân chất, tinh diệu…(Thay lời giới thiệu)Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tô Hoài":Dế Mèn Phiêu Lưu KýCát Bụi Chân AiGiữ Gìn 36 Phố PhườngKý Ức Phiên LãngChuyện Cũ Hà Nội - Tập 1Chuyện Cũ Hà Nội - Tập 2Tuổi Trẻ Hoàng Văn ThụBa Người KhácChiếc Áo Xường Xám Màu Hoa ĐàoChuyện Để QuênKhách NợKí Ức Đông DươngKý Ức Phiêu LãngNhà ChửNhững Ngõ PhốTrạng HítMười NămQuê NhàMiền TâyMẹ Mìn Bố MìnKẻ Cướp Bến BỏiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khách Nợ PDF của tác giả Tô Hoài nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Khách Đến Từ Nơi Nào (Đinh Mặc)
Người phụ nữ này, trông giống vợ tương lai của tôi —— Hàn Thác***Tác giả Đinh Mặc- Quê ở Vũ Hán, Hồ Bắc, hiện đang sống ở Bắc Kinh. - Một trong những tác giả được yêu thích nhất trên mạng Tấn Giang với thể loại truyện rất đa dạng: cổ trang, viễn tưởng, tội phạm, thương trường... Ngoài việc là một trong những tên tuổi ăn khách nhất trong làng ngôn tình Trung Quốc, Đinh Mặc đặc biệt có phong cách viết rất đa dạng. Từ thể loại trinh thám xen lẫn tình cảm như Hãy nhắm mắt khi anh đến, Nếu ốc sên có tình yêu, Truy tìm ký ức; đến thể loại thương trường, hắc bang như Từ bi thành; thể loại hiện đại như Thời gian tươi đẹp; giang hồ tranh đấu như Giang sơn bất hối; hay tiểu thuyết viễn tưởng như Mèo hoang, Anh hùng thời loạn… Tìm mua: Khách Đến Từ Nơi Nào TiKi Lazada Shopee Mỗi tác phẩm của Đinh Mặc đều khiến người đọc ngạc nhiên vì sự mới mẻ, đầu tư và tâm huyết mà chị gửi gắm vào truyện. Từng hệ thống nhân vật, tính cách phong phú, quyết liệt, bối cảnh hoành tráng, những tình tiết căng thẳng, đấu não hay chuyện phân tích tâm lý tội phạm đều được Đinh Mặc lồng ghép khá khéo léo. Vì vậy mà mỗi tác phẩm của chị đều gây tiếng vang và trở nên đáng mong đợi hơn bao giờ hết. "Chiến thần" là tác phẩm viễn tưởng mới nhất mà fan Đinh Mặc đợi chờ​Đến nay, Đinh Mặc sở hữu 4 tác phẩm đã và đang được mua bản quyền chuyển thể thành phim là: Hãy nhắm mắt khi anh đến, Nếu ốc sên có tình yêu, Truy tìm ký ức và Thời gian tươi đẹp. Cả bốn phim đều được giao cho những nhân vật có tên tuổi thể hiện, càng tăng thêm sự “chắc chắn” về doanh thu cũng như khẳng định chất lượng của tác phẩm được "cộp mác" Đinh Mặc.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Đinh Mặc":Ám LânAnh Là Định Mệnh Của Đời EmHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 2: Bóng TốiChí DãChiến ThầnEm Là Ngoại LệKhách Đến Từ Nơi NàoMặc Phụ Hàn HạMây Đen Gặp Trăng SángMinh Nguyệt Từng Chiếu Giang Đông HànNếu Ốc Sên Có Tình Yêu - Đinh MặcNếu Ốc Sên Có Tình Yêu TbSăn Lung TruyềnThời Gian Tươi Đẹp - Tập 1Thời Gian Tươi Đẹp - Tập 2Vì Em Tiêu Diệt Tất CảTừ Bi ThànhNgười Láng Giềng Của Ánh TrăngHãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến Tập 1 - Đinh MặcĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khách Đến Từ Nơi Nào PDF của tác giả Đinh Mặc nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Khách Bộ Hành Thời Gian (Mộc Phù Sinh)
Hành Sùng Ninh - cậu ấm của một tập đoàn nổi tiếng bị bắt cóc năm mười lăm tuổi. Vụ bắt cóc trở thành nỗi ám ảnh của anh, khiến anh phải sống thực vật suốt ba năm. Mười hai năm sau, khi đã trở thành một nhân vật đầy tiếng tăm trong ngành công nghiệp thiết kế đồng hồ, anh gặp Diệp Giai Nam lần đầu tại Ai Cập. Cô chính là người đã tiếp cho anh tia nắng trong cuộc sống. Thế nhưng, tất cả những điều tốt đẹp dường như đều không thể thoát khỏi bàn tay của định mệnh. Hai con người được gặp gỡ là do duyên số, nhưng duyên số hóa thành điều may mắn hay là sự trớ trêu, không ai có thể biết trước được…***Người thông tuệ thường nói rằng: ‘Chỉ có những kẻ ngốc mới vội vàng.’ Nhưng anh lại chẳng có cách nào ngăn mình đem lòng yêu em.”* Diệp Giai Nam không ngốc cũng chẳng phải là kẻ cuồng si, thế nhưng vào giây phút bóng lưng Hành Sùng Ninh khuất sau ngã rẽ, cô lại chẳng kìm được dòng nước mắt, cứ thế đuổi theo anh, gọi tên anh, hôn anh. Diệp Giai Nam tuyệt đối không dám thú nhận với Hành Sùng Ninh rằng cô đã muốn hôn anh từ lâu lắm rồi, từ cái ngày tình cờ ngồi cạnh anh trên chiếc xe bus đi thăm ngôi đền Abu Simbel ở Ai Cập, khi cô thậm chí còn chưa biết tên anh, còn anh vẫn đang say ngủ với chiếc mũ che mất nửa khuôn mặt, chỉ để lộ đôi môi mà cô thấy cực kỳ quyến rũ. Một năm sau, hai người gặp lại nhau trong làn mưa bụi giữa rừng hoa ngân hạnh. Lúc này, Diệp Giai Nam đã biết tên anh là Hành Sùng Ninh, người đứng đầu một hãng thiết kế đồng hồ nổi tiếng thế giới và là người mà cô phải khom lưng nịnh hót. Chỉ có điều, hình ảnh của Diệp Giai Nam trong lần gặp lại này có phần nhếch nhác vì mưa và bụi đất. Trong lúc tay xách nách mang, cô lên tiếng xin sự giúp đỡ của anh với hy vọng người đối tác này có thể thể hiện chút phong thái ga-lăng. Thế nhưng, Diệp Giai Nam không ngờ rằng người đàn ông đẹp trai này lại mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế mức độ không nhẹ. Sau này khi nhớ lại ngày hôm đó, ắt hẳn Hành Sùng Ninh cũng có ít nhiều hối hận, nếu ngày đó anh chịu đưa tay giúp cô xách đồ, cô chắc chắn sẽ không ác cảm với anh nhiều đến thế. Nhưng mà, lúc đó trông cô nhếch nhác thảm hại thật sự luôn. Với cả, cuối cùng cô cũng thích anh trước đấy thôi =__= Tìm mua: Khách Bộ Hành Thời Gian TiKi Lazada Shopee Chỉ có điều, từ chỗ “cực kỳ ác cảm” cho tới “thích” của Diệp Giai Nam là cả một quá trình, mà quá trình đó bao gồm việc cô “tình cờ” hắt cả một xô máu gà vào người anh theo đúng nghĩa đen, sau đó lại bị anh “vô tình” vặn trật khớp xương bả vai đau phát khóc. Tóm lại là nghiệp quật cả đôi cho đẹp lòng nhau. Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Mộc Phù Sinh":Chàng Mù Em Yêu AnhKhách Bộ Hành Thời GianLương Ngôn Tả ÝCũng Chỉ Là Hạt BụiĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khách Bộ Hành Thời Gian PDF của tác giả Mộc Phù Sinh nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Khắc Khoải Đợi Chờ (Dorothy Eden)
Tính nhẹ dạ của Willa Bedford đôi lúc đã đưa nàng đến những phiền toái trong cuộc sống. Tuy nhiên nàng thoát ra khỏi tình trạng đó dễ dàng cũng như khi nàng chuốc lấy nó vậy. Một ngày kia không ngờ cuộc phiêu lưu lý thú bỗng trở thành một cơn ác mộng. Trong trạng thái thất vọng, nàng đã viết thư cầu cứu đến người chị họ của nàng, Grace Atherton. Nhưng khi Grace đến, Willa đã biến mất. Trong lúc tìm cách phá tan sự bí mật quanh việc mất tích của Willa, Grace đã rơi vào một thế giới hung hãn và lạ lùng, nơi đó sự tai tiếng là một vũ khí nguy hiểm và sự thật là điều không ai dám nói đến.***Grace kể cho cảnh sát nghe về những gì cô y tá đã cho nàng biết. Nghe xong, một người cảnh sát liền nhấc máy điện thoại gắn trong xe nói gì với ai đó. Grace không hiểu là anh nói chuyện gì, ngoài tiếng Goteborg mà Grace nghĩ là nơi Polsen đang có mặt, nhưng họ trả lời là không phải. Một chuyện quan trọng khác. Giờ này những đám mây đen chùng xuống, khu rừng trông âm u hơn lúc nào hết. Ngôi nhà tranh quen thuộc thoảng một mùi gì khó chịu. Lò sưởi được dọn dẹp sạch sẽ nhưng một đống gì đấy được vun lại cẩn thận, trên phủ một tờ báo. Một chiếc va-li bỏ giữa sàn nhà. Một người cảnh sát mở chiếc va-li và Grace hoảng hốt đưa tay che miệng để khỏi thốt lên tiếng kêu sợ hãi. Cho dù nàng không nhận ra được chiếc áo sọc màu be Willa hay mặc chăng nữa, tin nàng cũng nhận ra ngay ai là chủ nhân những bộ quần áo kia. Tìm mua: Khắc Khoải Đợi Chờ TiKi Lazada Shopee Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khắc Khoải Đợi Chờ PDF của tác giả Dorothy Eden nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.