Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vợ Ơi Chào Em

Anh hỏi một cách khó hiểu: Anh có nhà, có xe, có tài, có mạo, có chỗ nào không tốt? Cô trả lời: Những ưu điểm này của đàn ông đều hấp dẫn kẻ thứ ba, có chỗ nào tốt? Đầu tiên, anh xấu hổ, sau đó nghĩ lại rồi nói: Anh còn có thể một lòng một dạ, biết dọn dẹp nhà cửa, biết nấu ăn, biết lái xe, biết trải giường chiếu, em muốn ra ngoài, anh hộ tống Cô nghe vậy, thương xót nói: Vậy em đành cố mà không chê bai anh. *** Đàn ông tốt không được để cho người phụ nữ mình yêu tranh đấu với kẻ thứ ba, mà phải tự giác đá văng cô ta. *** Câu chuyện có motip quen thuộc của thể loại ngọt, sủng: nam chính yêu chiều và sủng nữ chính đến tận trời. Tô Nhạc là một cô gái tài giỏi, không hề “bánh bèo”, mít ướt mà cực kì tự lập, kiên cường, yêu, hận hết mình, không hề lụy tình, là một hình tượng nữ cường điển hình. Biết mình bị phản bội, cô đã dứt khoát đá tên đàn ông bạc bẽo. Ngụy Sở thì đúng chuẩn thê nô, là một nam chính vô cùng hoàn hảo: yêu chiều nữ chính, luôn đặt cô lên hàng đầu. Anh là một chủ tịch giỏi nhưng luôn giữ mình, không ăn chơi, trai gái như một vài vị tổng tài khác. Thế nhưng, đường tình duyên với nữ chính lại rất lận đận. Vậy, vì sao tình duyên hai người lận đận như thế mà vẫn đến được với nhau? Các bạn hãy tự đọc và tìm hiểu nhé. Review (cảnh báo spoil): Tô Nhạc và Ngụy Sở hồi xưa học chung trường đại học với nhau. Anh chàng Ngụy Sở sau vài lần gặp Tô Nhạc đã có cảm tình với cô. Thế nhưng, vì sự chần chừ của mình mà anh đã bỏ lỡ Tô Nhạc… Nếu để nói chính xác thì có lẽ mình sẽ yêu thích Tô Nhạc hơn Ngụy Sở. Bởi vì Tô Nhạc là hình tượng nữ chính mà mình yêu thích. Cô là nữ cường, nhưng lại không quá hoàn hảo hay tài năng như Mộc Ly Tâm (Đạo tình), Yến Thanh Ti (Boss hung dữ, ông xã kết hôn đi) hay Ninh Tịch (Chọc tức vợ yêu, mua một tặng một). Tô Nhạc không phải là người hoàn hảo nhất nhưng lại giống “người” nhất. Cô cũng chịu cú sốc lớn trong tình yêu khi người mà cô nghĩ sẽ là người ở với mình đến cuối cuộc đời lại ngang nhiên “ăn vụng” với kẻ luôn coi cô là đối thủ từ bé đến lớn, rồi thản nhiên đổ lỗi cho sự kiên cường, tự lập của cô khiến anh ta chán (dù cho trước đó, anh ta nói rằng chính những điều này khiến anh ta yêu cô). Nhưng nào đâu có câu chuyện cổ tích của cô bé Lọ Lem và chàng hoàng tử. Chí ít, Tô Nhạc cũng may mắn vì đã nhận ra bộ mặt thật kẻ sở khanh như Trang Vệ trước khi bước chân vào hôn nhân với anh ta. Tô Nhạc từ khi còn bé đã không được nhận tình cảm từ cha. Người đàn ông đó đã bỏ mẹ con cô để đến với một người phụ nữ khác có thể mang tới cho ông ta nhiều danh vọng. Tô Nhạc thiếu cha, nhưng cô còn có mẹ, và chỉ cần mẹ là đủ. Cô vẫn lớn lên, trưởng thành, tài giỏi, và đáng được người khác coi trọng. Ai biết được, khi nhìn thấy đứa con của mình lớn lên tốt đẹp như thế, người đàn ông bội bạc kia sẽ có cảm giác gì.  2 người đàn ông, cả già cả trẻ đều bỏ Tô Nhạc mà đi (một theo danh vọng, một thì vì muốn chứng tỏ bản thân), nhưng người đàn ông thứ 3 trong cuộc đời cô thì không như vậy. Anh coi trọng cô, nâng niu cô và vì cô làm rất nhiều, rất nhiều việc thầm lặng. Tình yêu của Ngụy Sở nhẹ nhàng như một ly trà chiều, nó thoang thoảng, nhẹ nhàng mà không quá mạnh mẽ. Nhưng tình yêu ấy đủ để làm cho một Tô Nhạc cảm động. Mình không rõ ban đầu Tô Nhạc có phải vì có cảm tình với Ngụy Sở mà tới với anh không. Nhưng chí ít, cô dám thử yêu một người đàn ông có vẻ không quá an toàn để cuối cùng nhận lại được hạnh phúc. Ngụy Sở ban đầu là từ hứng thú với Tô Nhạc, rồi thành cảm mến, và cuối cùng là yêu. Nhưng ở bất cứ một giai đoạn nào, anh cũng đều rất nghiêm túc. Những thứ anh làm vì Tô Nhạc chẳng có gì to tát, cũng chỉ là vì người mình thương mà cố gắng học nấu ăn những món cô thích; cũng chỉ vì biết cô là tác giả vài cuốn tiểu thuyết mà bỏ tiền ra mua không sót cuốn nào; cũng chỉ vì muốn rước được vợ về nhà mà từ một anh chàng chẳng bao giờ nấu ăn cho bạn bè lại sẵn sàng lấy cớ mời bạn đến ăn để mời cô gái mình yêu tới ăn cùng. Còn rất nhiều điều nhỏ nhặt khác Ngụy Sở làm cho Tô Nhạc khiến cho mình cảm động. Nó nhỏ, nhưng đủ nặng để khiến một người như Tô Nhạc sẵn sàng giao cả tim mình cho anh. Nhiều người nói rằng, đây là câu chuyện của cô bé Lọ Lem và Hoàng Tử. Nhưng mình thì không nghĩ Tô Nhạc là cô bé Lọ Lem bởi cô hoàn toàn xứng đáng có được điều đó. Người con gái ấy đâu có đợi Hoàng Tử tới, rồi bảo cô đi thử chiếc giày thủy tinh. Rõ ràng, chính cô tự tìm được hạnh phúc của mình cơ mà.  Ngụy Sở rất hoàn hảo, gần như là hoàn hảo nhất trong số những nam chính mà mình đã từng đọc. Trên đời này, sẽ chẳng còn tồn tại một ai như thế (hoặc do mình chưa gặp được?). Nhưng điều khiến cho mình vẫn yêu Ngụy Sở và coi anh là nam chính mình yêu thích nhất (bỏ qua mọi sự phi thực tế từ anh) chính là câu nói mà anh nói với Tô Nhạc  “Đàn ông tốt không được để cho người phụ nữ mình yêu tranh đấu với kẻ thứ ba, mà phải tự giác đá văng cô ta.” Không phải, người phụ nữ nào cũng chỉ mong muốn người đàn ông của mình làm được điều này sao? Chẳng phải một lời nói hoa mỹ, chẳng có hoa, chẳng có nến, nhưng câu nói ấy chính là lời khẳng định tình yêu chân thành nhất mà Ngụy Sở có thể dành cho Tô Nhạc.  Mình vẫn tự hỏi, nếu người con gái đó không phải là Tô Nhạc thì Ngụy Sở có còn hoàn hảo như vậy không, hay anh cũng sẽ trở thành một Trang Vệ thứ 2? Có thể có, có thể không, vì đây là một câu chuyện ngôn tình. Nhưng ít ra, trong câu chuyện này, Tô Nhạc là nữ chính, Ngụy Sở là nam chính và, hai người đã tìm lại được nhau. Nhận định, đánh giá Đọc hai lần vẫn đầy cảm xúc như vậy. Đàn ông không cần quá đẹp trai,quá giàu có,có gia thế chỉ cần nguyện ý để người anh yêu là chính minh . Phụ nữ khi yêu phải lý trí nhưng khi gặp được người đàn ông tốt phải sống theo con tim. Truyện hay, rất thích tính cách nhân vật nữ chính. Còn nam chính thì chắc chỉ có tác giả tạo ra. Ý kiến cá nhân: rất thích sự tuyệt tình của nữ chính, lời thoại rất chất không giống như đa số ngôn tình bây giờ,muốn tìm 1 nữ chính có lòng tự trọng cũng khó toàn thấy nữ chính chẳng ra làm sao khó khăn lắm mới tìm được nữ chính khiến mình vừa lòng, nữ chính có lòng tự trọng chỉ đếm được trên đầu ngón tay đa số toàn đưa đẩy giả tạo. *** Mình đã hiểu vì sao câu được comment nhiều nhất là “Nguỵ Sở không có thật.” Truyện hay dã man luôn không có tình yêu sét đánh dữ dội nồng cháy gì cả. Mình có cảm giác giống như 1 câu truyện học đường nam chính đi trên con đường thê nô theo đuổi nữ chính hết sức nhẹ nhàng ???? Chính thức hoàn bộ này, mình thì thích ngược hơn, cơ mà bộ này đọc ngọt từ đầu đến cuối mà không thấy ngán, hay với đáng yêu lắm luôn, nên đọc đi nhé ! *** Đây là câu chuyện tình của “cô bé lọ lem” và “hoàng tử”. Chuyện kể rằng, ngày nảy ngày nay, ở một thành phố nọ, có một cô bé tên là Lọ Lem, một cô gái mạnh mẽ và độc lập. Bố mẹ ly hôn từ nhỏ, một mình cô học được cách may áo, đóng giày để đi dự dạ hội mà không cần đến bà tiên vẫy đũa thần. Một hôm, sau một ngày làm việc vất vả, cô trở về nhà và nhìn thấy bạn trai mình đang quấn lấy mụ phù thủy độc ác. Anh ta dùng chính sự tự lập của cô để biện minh cho sự phản bội của mình. Lọ Lem mạnh mẽ quyết định bỏ đi không quay đầu nhìn lại. Rồi một ngày, Lọ Lem gặp lại Hoàng Tử, một người đàn ông không có khuyết điểm trong mắt mọi người. Anh thông minh, có tiền, có địa vị, sống trong một thế giới khác hẳn với Lọ Lem. Vốn tưởng rằng Lọ Lem và Hoàng Tử là hai đường thẳng cắt nhau, gặp nhau một lần rồi vĩnh viễn xa cách. Nhưng bằng tình yêu của mình, Hoàng Tử đã vượt qua muôn trùng khó khăn, chiếm được trái tim người đẹp. Bị cảm động bởi tình yêu của Hoàng Tử, Lọ Lem quyết định tin tưởng vào cuộc sống một lần nữa, cuộc sống vẫn có thể đẹp như truyện cổ tích nếu người ta là chính mình và sống hết mình vì nó. Và từ đó, họ sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi. (Nguồn: thanhdaocac.wordpress.com) – Nhận xét: Về nội dung: Câu chuyện có nội dung không mới hoàng tử – lọ lem. Tuy nhiên, cách dẫn dắt câu chuyện của tác giả khá thu hút, góc nhìn sáng tạo, lối viết hài hước và đặc biệt là cực cực sủng. Tuy nội dung và kết thúc có thể đoán ra nhưng mình cực kỳ bồ kết giọng văn của tác giả, kiểu như vừa đọc vừa tủm tỉm cười sung sướng vậy đó. Bên cạnh đó, tuy lấy mô tuýp quen thuộc nhưng chuyện không đi vào lối mòn mà vẫn có những chi tiết, tình huống đột phá, khiến cho người đọc ko thấy nhàm chán với cốt truyện cũ này. Ví dụ bạn sẽ không phải chứng kiến mấy chuyện cẩu huyết như bố mẹ nam chính ép nữ chính chia tay với con trai mình hay nữ chính khóc lóc lên bờ xuống ruộng khi bị bồ cắm sừng, vân vân và mây mây. Về nữ chính Tô Nhạc: Tính cách lạc quan, tự lập, mạnh mẽ, kiên cường, có đôi chút lạnh lùng và tàn nhẫn (với những người từng phụ bạc cô). Ban ngày, cô là nhân viên văn phòng như bao người khác, nhưng tối đến, cô là một tác giả có chút tiếng tăm trên mạng, vì ghét thể loại nữ chính lụy tình mà bắt đầu viết tiểu thuyết nữ cường. Khi cô chứng kiến ban trai Trang Vệ ngoại tình, cô tuyệt đối không nhiều lời, bỏ đi rất phong độ. Mình nghĩ ko phải cô ấy ko từng yêu Trang Vệ mà vì cô ấy quá lý trí. Ngay khoảnh khắc Trang Vệ phản bội cô thì cô cũng tuyệt tình cắt đứt đoạn tình cảm ấy luôn. Chuyện gì thì chuyện, cô tuyệt đối ko chấp nhận chuyện phản bội, đó là điều tối kỵ nhất với cô. Cá nhân mình nghĩ ai cũng có nguyên tắc riêng của mình thôi. Cho nên ko thể trách tại sao Tô Nhạc lại ko mảy may buồn bã, đau khổ, khóc lóc khi chia tay Trang Vệ được, mình nghĩ vì người đàn ông như vậy mà đâu buồn thì chả đáng tí nào, cứ sống vui vẻ như Tô Nhạc chính là sự trả thù tàn nhẫn nhất với kẻ phản bội kia. Vì đã bị phản bội 1 lần như thế nên cô luôn cảm thấy đàn ông đẹp trai, có tiền, có gia thế tuyệt đối là sinh vật không an toàn. Cô chỉ đơn giản muốn có một bạn trai bình thường, chung thủy, chân thành là được. Vậy nên khi nam chính đại thần kia xuất hiện, cô đã liệt anh vào danh sách không an toàn, cần tránh xa. Thế nhưng cuối cùng cô vẫn bị sự chân thành của nam chính làm rung động. Trong một cuốn sách của mình, cô từng viết một câu rất hay thế này: “Người đàn ông che ô cho phụ nữ trong ngày mưa chẳng có gì đáng khen tặng, quan trọng là, người đàn ông này có bằng lòng che chắn tất cả nước bùn, tai nạn và gió lạnh hay không” (và tất nhiên nam chính đã làm được chuyện này). Mình thấy cách cô ấy bị nam chính dụ dỗ rất đáng yêu: thông qua con đường dạ dày. Bình thường tuy cô rất thông mình, cư xử có chừng mực, nhưng mỗi khi nhìn thấy các món ăn cay Tứ Xuyên là như kiểu bị bỏ đói mấy ngày vậy đó. Về nam chính Ngụy Sở: Trên thương trường là người lạnh lùng, công tư phân minh. Trên tình trường là một chàng thiếu niên si tình, mặt dày. Dẫn chứng cho việc mặt dày là anh ý đã nói với nữ chính rằng “Nếu mỹ nam kế có tác dụng, anh không ngại mỗi ngày đều cười với em.” =)) Vì bề ngoài và gia thế hoàn hảo nên con đường cua gái của anh đầy chông gai (đúng là ngược đời mà), nhiều khi anh còn lăn tăn không biết có cần phẫu thuật thẩm mỹ cho xấu đi để bạn gái được yên tâm hay không. Vì người mình thầm để ý thích món cay Tứ Xuyên mà đi học nấu các món ăn này. Vì không muốn người yêu cực khổ mà tình nguyện lau nhà, rửa chén, xách đồ cho cô ấy (khiến cho nhiều bạn đọc truyện ném đá sao Tô Nhạc lại ăn cơm mà ko rửa chén, quét dọn các kiểu, nhưng thật ra là bạn Ngụy Sở dành làm hết rồi, có cho bạn Tô Nhạc sờ vô đâu). Cứ như thế, cuộc cách mạng cua gái của anh cũng dần dần thu được kết quả. Mình thích cái cách lấy lòng bạn gái của anh này: phong độ là phù du, bạn gái vui mới quan trọng, không muốn cuộc sống bạn gái phiền muộn vì mình. Anh này thiệt tình là soái ca điển hình luôn ý, giỏi việc công ty, đảm đang việc nhà, lúc nào cũng đội vợ lên đầu mà không ngại mất mặt. Vì Tô Nhạc vốn đã có tính tự lập nên anh chỉ có thể âm thầm quan tâm đến những việc mà cô ít để ý đến. Chỉ có những người thực sự quan tâm đến bạn mới chú ý đến những thói quen của bạn mà có khi ngay cả bạn cũng ko chú ý đến. Tóm lại, đây là một truyện nhẹ nhàng, đủ cuốn hút bạn thức đêm mà luyện, đủ làm cho bạn mỉm cười tự kỷ, đủ làm cho bạn GATO với nữ chính. Thành viên hội FA cân nhắc kỹ trước khi đọc truyện ^^   Mời các bạn đón đọc Vợ Ơi Chào Em của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đại Lục Thất Lạc - Đa Mộc Mộc Đa
Tác giả Đa Mộc Mộc Đa gửi đến bạn đọc một truyện ngôn tình khá đặc sắc với những tình tiết đầy sức lôi cuốn. Truyện vẫn là đề tài tình yêu nhưng lại là thứ tình cảm xuyên qua không gian và thời gian, tình yêu này có nhiều điều còn khúc mắc. Nếu bạn yêu thích những câu chuyện tình yêu, nếu bạn muốn đọc những câu chuyện có chút vui vẻ những cũng tràn đầy xúc cảm, có chút thực lại mang theo chút cảm xúc, không đậm cũng chẳng nhạt, nhẹ nhàng và dung dị, bạn hãy đọc truyện Đại Lục Thất Lạc. Dương Phàm, một cô gái thời hiện đại không hiểu vì sao lại xuyên không. Người ta xuyên tới cổ đại xuyên tới tương lai còn cô thế mà lại xuyên tới viễn cổ. Một thế giới không có con người, không có đồng loại, không ai hiểu lời cô nói, đã vậy cô còn bị một quái thú bắt giữ muốn biến cô thành.... công cụ sinh con??????. Đây là một câu chuyện không có tranh đấu giữa người với người, chỉ có tương tác giữa thú và thú thuần túy, đấu tranh nội tâm của nhân vật chính giữa môi trường xa lạ, hoàn cảnh lạ lẫm, sợ hãi, nguy hiểm xung quanh, trở lại phần con nguyên thủy nhất của con người. Liệu cô có thích nghi được, có giữ được phần người của mình hay sẽ bị đồng hóa với những con thú xung quanh, trở thành một con vật không có tình cảm, không có nhân tính?........... Liệu đến cuối cùng tình yêu này sẽ kết thúc ra sao, còn gì thú vị nữa, truyện còn những gì tiếp nối nữa đây. Mời bạn đón đọc truyện để tìm được lời hồi đáp, bạn cũng có thể đón đọc những truyện khác cùng thể loại như: Duyên Tới Là Anh, Nghe Nói Tình Yêu Sẽ Đến,... *** Dương Phàm mới từ siêu thị đi ra ngoài, cô cầm theo một túi đồ, bên trong có băng vệ sinh, kẹo cao su cùng một chút thức ăn vặt, ví dụ như khoai tây chiên, chocolate... Cô vượt qua một góc đường, vẫn cúi đầu nhìn tờ rơi siêu thị trong tay. Trên con đường này rất ít xe, quanh đây tất cả đều là nhà. Sau đó cô vấp một cái, đợi lúc hoàn hồn cô mới phát hiện mình thế mà lại ở trong rừng rậm. Cô sợ ngây người. Cô có thể ngửi được mùi vị ẩm ướt của cỏ cây, của đất. Chung quanh đều là cây cao vút chạm đến mây, che hết ánh mặt trời. Tầm nhìn là rừng rậm um tùm dường như không có biên giới. Cô giống như đang ở trong rừng rậm. Cô lui về phía sau một chút, hình như là vướn phải rể cây trên mặt đất, kết quả đặt mông té ngồi xuống, đồ vật bên trong túi đồ rơi rớt ra bên chân. Dương Phàm tự nhận sinh hoạt tập quán của mình vô cùng lành mạnh, cô không có bất kỳ tật xấu nào, cho dù là hít thuốc phiện hay uống rượu, hơn nữa cô không thích thức đêm, bình thường tâm lý cũng không có vấn đề gì. Cho nên, tất cả chuyện này thật ra chỉ là ảo giác, đúng không? Cô vuốt đất ẩm ướt, bùn đất màu đen có độ đàn hồi rất tốt, có vài con côn trùng nhỏ đang chạy tới chạy lui trong đống lá cây mục nát lẫn cùng bùn đất. Cô móc điện thoại trong túi quần jean ra, nó còn có điện, nhưng tín hiệu thì không. Cô thử soạn một tin nhắn muốn gửi đi, nhưng không được. Cô lại thử bấm gọi mấy cuộc, dĩ nhiên cũng vô ích. Cô cố gắng tỉnh táo lại, trước tiên đem mấy thứ trong túi đồ rơi ra lượm về. Nhìn khoai tây chiên cùng chocolate, cô thấy may, ít nhất còn có một ít thức ăn, sau đó liền hối hận mình không lấy thêm một chai nước suối. ... Mời các bạn đón đọc ​Đại Lục Thất Lạc của tác giả Đa Mộc Mộc Đa.
Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người - Cố Tây Tước
AudioBook Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người   “Đúng thời điểm, gặp đúng người, không phải là rung động mãnh liệt, mà là yên bình vĩnh cửu.” *** Có người nói, Giang An Lan lạnh lùng cao ngạo, vênh váo coi trời bằng vung; Có người nói, trêu trời chọc đất cũng tuyệt đối không được chọc vào Giang An Lan, bởi vì anh ta luôn có thể khiến bạn hối hận chỉ mong làm lại từ đầu; Có người nói, Giang An Lan, đến cả “mặt dày” cũng là đẳng cấp đại thần.  Trong lòng Diêu Viễn, Giang An Lan cũng đã từng là một vật trưng bày có thể nhìn từ xa nhưng chẳng thể lại gần nghịch ngợm.  Mãi cho đến một ngày, anh ép mua ép bán, “meo” một tiếng với cô, cô liền cảm thấy cả thế giới này dường như đã thay đổi.  Thời khắc này, hoa tuyết nhẹ nhàng thả mình rơi xuống trên mái đầu đen mượt của anh, ánh mắt anh vương vấn ý cười mà cũng tràn đầy yêu thương chăm sóc: “Về sau anh là do em quản lý rồi.”  Nếu có thể chia ly thì đều không phải yêu nhất. Rời đi không được mới là số trời đã định.   Mời các bạn đón đọc Yêu Đúng Lúc Gặp Đúng Người của tác giả Cố Tây Tước.
Trâu Tiểu Thư Tìm Kiếm Tình Yêu - Phỉ Ngã Tư Tồn
Ai ai cũng đang tìm kiếm tình yêu, kể cả những người cảm thấy mình không đủ tư cách để đi tìm. Thật ra tình yêu rất công bằng, lúc bạn đợi nó một thời gian có thể sẽ phát hiện ra tình yêu đã ở ngay cạnh. Điều bạn cần làm chẳng qua chỉ là quay đầu nhìn thấy nó mà thôi. Mời các bạn đón đọc Trâu Tiểu Thư Tìm Kiếm Tình Yêu của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Vĩnh An - Mặc Bảo Phi Bảo
Câu chuyện xảy ra vào thời điểm Võ Tắc Thiên vừa đăng cơ. Võ Tắc Thiên phế truất con ruột của mình, ngồi lên ngôi bảo tọa, nắm quyền tối cao. Lúc này con cháu Lý thị phải đối mặt với một tương lai mịt mờ. Nếu Võ Tắc Thiên giết họ sẽ thành cốt nhục tương tàn, nhưng không giết thì lại trở thành mầm mống tai họa, giống như sợi gân gà chặn ngang cuống họng. Con cháu Lý thị làm thế nào để tìm ra con đường sinh tồn torng bước đường cùng? Lý Thành Khí là Thái tử đã bị phế, văn thao võ lược, tài hoa hơn người. Trong đêm tận mắt chứng kiến cảnh xuân giữa Võ Tắc Thiên và nam sủng của bà, Lý Thành Khí đã gặp quý nữ Võ gia Võ Vĩnh An, hơn nữa còn ra tay tương cứu, giúp nàng thoát khỏi họa sát thân. Vĩnh An từ năm mười ba tuổi cho đến lúc hai mươi ba tuổi, tình yêu của nàng với Lý Thành Khí được giữ gìn sắt son trong suốt mười năm. Tình yêu ấy, cuối cùng, đã đợi được nắng ban mai... Mời các bạn đón đọc Vĩnh An của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo.