Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngôi Làng Cổ Mộ

Ngôi Làng Cổ Mộ - Thục Linh Gồm 2 phần: Phần 1: Ngôi Làng Cổ Mộ Phần 2: Cầu Vong Phách Truyện kể về Hoài, 1 cô gái thành phố phải theo bố mẹ trở về sinh sống tại 1 ngôi làng cổ với những nếp sống kì dị. Càng ở đây lâu, những sự kiện tâm linh xảy ra liên tiếp làm đảo lộn hoàn toàn cuộc sống của Hoài. Hoài phải làm gì để chấm dứt cơn ác mộng vô tận ấy? ***   Nếu là một người yêu thích tiểu thuyết kinh dị, bạn sẽ không thể bỏ qua Ngôi làng cổ mộ của tác giả trẻ Thục Linh. Những chi tiết rùng rợn, những tình huống gay cấn, căng thẳng, sợ hãi, góc nhìn trong cuộc của người đang phải chạy trốn hay đương đầu với những thế lực huyền bí ở Ngôi làng cổ mộ sẽ lôi cuốn bạn không ngừng. Từng câu chữ của Thục Linh sẽ dẫn dắt bạn đọc như lạc vào chính xứ sở u linh trong câu chuyện, trải nghiệm cảm giác ghê rợn một cách chân thực nhất như chính các nhân vật. Không chỉ dừng lại ở yếu tố kinh dị, điều đặc sắc hơn cả là đằng sau bức màn câu chuyện huyền bí tâm linh, Thục Linh sẽ kể cho độc giả một bức tranh đời thực trần trụi nhất, sự đương đầu giữa cái ác và cái thiện trong cuộc sống, tình yêu thương và xúc cảm bản năng nhất của con người, những giá trị nhân văn mà đôi lúc dường như ta đã vô tình lãng quên… ***   Thục Linh Cô tốt nghiệp khoa Sư phạm của trường Đại Học Quốc Gia Hà Nội và hiện đang là giáo viên bộ môn Ngữ văn. Thục Linh bắt đầu viết truyện từ năm 2017 và nhận được sự quan tâm rất lớn từ các độc giả yêu thích truyện tâm linh trên mạng xã hội. Mỗi tác phẩm của cô đều được độc giả đánh giá cao về đồ li kì, ma mị và tính nhân văn. Ngoài sở thích viết lách, cô còn có niềm đam mê với bộ môn huyền học Tarot và đàn hát, vẽ tranh.  “Ngôi làng cổ mộ” là sách xuất bản đầu tay của tác giả Thục Linh. Ấn phẩm đã bán hết 1000 bản sau 1 tháng ra mắt. *** Trưa hôm ấy về nhà, tôi thấy mẹ tôi đang khóc. Mẹ gần như hoảng loạn. Bố tôi không có nhà, không biết giờ này ông còn đi đâu. “Hoài à,…” Mẹ tôi nói trong nước mắt: “Bố con không may mắn, giờ phá sản rồi… Cái nhà này cũng phải bán đi…” Mẹ tôi nấc lên từng cơn: “Mẹ e là… e là… chúng ta phải trở về đấy…” Thông tin đến tai tôi đột ngột khiến mọi thứ dưới chân tôi sụp xuống. Chúng tôi đã sống ở đây hơn mười năm. Năm nay tôi vào lớp mười một, mười sáu tuổi. Tôi đã quen với nhịp sống của thành phố ồn ã nhộn nhịp này, giờ đột nhiên phải chuyển đi, tôi thực sự không sao chấp nhận nổi. Tôi ngồi thụp xuống đất dưới chân mẹ, từng dòng nước mắt ứa ra: “Chúng ta… giờ đi đâu hả mẹ…” “Về… về đó…” Mẹ tôi ôm mặt ra vẻ sợ sệt lắm. Về đâu cơ? Mẹ tôi chỉ khóc chứ không thể nói gì thêm. Tối muộn hôm ấy, bố tôi về nhà. Người ông nồng nặc mùi rượu. Ông nói bằng giọng lè nhè: “Từ giờ đến cuối tuần, dọn hết đi… Người ta đến siết nhà giờ đấy…” Nói rồi ông đi vào phòng. Tôi cũng trở về phòng, từng bước đi thất thểu. Tôi mở cửa phòng. Căn phòng tối om chỉ có ánh đèn lờ mờ sáng từ ngoài phòng khách hắt vào. Nhi, con em gái tôi đang ngồi vẽ trong lặng lẽ. Năm nay nó mới chín tuổi, học lớp ba. Nó rất thích vẽ, cả căn phòng ngủ nhỏ của hai chị em dán đầy những bức tranh nguệch ngoạc của nó. “Mọi người sao thế?” Nó hỏi bằng giọng véo von mà không ngoảnh đầu lại. “Không sao đâu…” Tôi lẩm bẩm rồi nằm vật xuống giường. Những ngày sau đó chỉ có tôi và mẹ lặng lẽ thu dọn mọi thứ trong nhà, cho vào thùng các tông để chuẩn bị chuyển đi. Bố tôi giam mình trong phòng cả ngày không ra, chỉ đắm chìm trong men rượu. Nhìn ông, tôi vừa thương vừa giận. Những nỗi uất ức cứ nghẹn lên trong họng tôi. Tôi chẳng có tội lỗi gì mà vẫn phải hứng chịu nỗi bất hạnh này. Tôi phải rời xa căn nhà yêu dấu, lớp học với bao nhiêu bạn bè… Giờ tôi sẽ phải tới một nơi khỉ ho cò gáy nào đó không có lấy một chút thân thuộc. Những ngày sau, tôi chia tay bạn bè trong nước mắt. Ai cũng bất ngờ với tin tôi phải chuyển đi gấp. Thực sự tôi không muốn xa nhóm bạn của tôi… Đêm trước ngày chuyển, tôi nghe tiếng đồ đạc đổ vỡ vọng ra từ phòng ngủ của bố mẹ. Tôi tò mò tiến lại gần. “Bắt buộc phải chuyển về đấy sao? Không còn cách nào khác à? Em nghe…” Giọng mẹ tôi vang lên. “Không về đấy thì về đâu? Tôi hỏi cô, còn chỗ nào để đi nữa?…” Bố tôi gắt lên. “Anh biết là không tốt cho bọn trẻ mà!?” “Đừng nghe ngóng linh tinh… Giờ còn mỗi căn nhà đấy thôi… Tôi trắng tay rồi!” Xoảng… nghe đâu như bố tôi bực dọc quật vỡ thứ gì đó trong phòng. Mẹ tôi im bặt. Tôi bỏ ra đi thu dọn nốt đống đồ đạc còn lại trong phòng ngủ. Dưới sàn nhà vương vãi những bức tranh của con em gái tôi. Tôi gắt lên: “Đừng bày nữa, không thấy tao dọn chưa đủ mệt sao?” Con bé trốn sau tấm rèm cửa, cười khinh khích. Tôi nhặt những bức tranh lên. Những bức tranh đều giống giống nhau: Những ngôi nhà san sát nằm trên một ngọn đồi nhỏ, đằng sau là một ngọn núi to. Những người que đang đi đi lại lại ở phía dưới. Tôi chẳng bận tâm, cho hết vào thùng. Thực sự tôi chỉ muốn ném hết đi nhưng con bé sẽ khóc lóc nếu như không thấy tranh. Nó đã chín tuổi mà nhiều lúc tôi cảm giác như nó mới chỉ bốn, năm vậy. Sáng hôm sau, gia đình tôi chuyển ra từ sớm. Mọi thứ được chất lên xe rất nhanh. Phải tới hai xe tải mới chở hết đồ trong nhà. Tôi đứng bần thần ở ngoài cửa, nhìn vào trong gian nhà trống, cổ họng cứ nghẹn lại, mắt nhòe đi. Căn nhà này đã chứa đựng bao kỉ niệm vui buồn của tôi trong suốt mười năm qua. Tôi nhớ những tháng ngày gia đình vui vẻ đầm ấm bên mâm cơm. Giờ tất cả chỉ là hư vô… “Hoài… Đi thôi con!” Giọng mẹ tôi khàn khàn gọi tôi. Tôi quay lưng bước đi. Tôi đưa tay đóng cánh cửa lại, khép lại quãng thời gian yên bình nhất cuộc đời mà tôi từng có. Thực sự tới giờ tôi vẫn chẳng biết là nhà mình sẽ chuyển đi đâu. Tôi chỉ biết là đó là một căn nhà dưới quê mà ông nội đã để lại cho bố tôi. Giờ chẳng còn nơi nào để đi nên nhà tôi sẽ về đó sống. Chòng chành trên xe rất lâu, chúng tôi nghỉ đêm tại một nhà nghỉ cũ kĩ ven đường quốc lộ. Dự là sáng sớm ngày hôm sau sẽ tới nơi. Đêm hôm ấy tôi nằm mơ thấy một giấc mơ. Tôi đi lạc trong sương mù. Phía trước tôi là một cô bé, bé tuổi hơn Nhi. Nó dẫn tôi chạy, chạy mãi. Tiếng nó vang vọng trong không gian: “Đi đi… Hoài, đừng về…” Cơn mơ ngột ngạt làm tôi thức dậy giữa đêm. Biến cố lớn trong cuộc đời làm tôi vẫn chưa hết sốc. Tôi nằm xuống cố ngủ lại, mai còn về nhà mới. Sáng hôm sau xe đi sớm. Cảnh vật ngày càng hoang sơ, khác xa sự nhộn nhịp của thành phố tôi đã từng ở. Chẳng hiểu sao nhìn từng rặng cây tôi lại cảm thấy vô cùng quen thuộc. Xe đang leo lên dốc thì Bốp, một tiếng nổ lớn vang lên. Xe đã bị nổ lốp. “Chết rồi… Không mang lốp dự phòng đâu…” Tài xe gãi gãi đầu đầy bối rối. “Cũng gần tới nơi rồi…” Bố tôi nói: “Dù sao xe đồ kia cũng lên trước rồi. Giờ từ đây chúng tôi đi bộ. Lát anh gọi người sửa xe đi nhé…” Nói rồi bố tôi ngoắc ba mẹ con xuống xe. Bố bảo chúng tôi đi trước còn xếp đồ. Ông sẽ ở lại trông xe và giúp bác tài xế. Tôi, mẹ và Nhi lếch thếch leo lên sườn dốc quanh co. Con đường ngày càng heo hút. Hai bên dày đặc những cây rừng và bụi rậm. “Lâu quá rồi… chẳng nhớ có đúng không nữa…” Mẹ tôi lẩm bẩm. Hóa ra bà đã từng về đây rồi à? Đây không phải quê nội cũng chẳng phải quê ngoại của tôi. Chỉ biết ở đây, trong ngôi làng này có một căn nhà mà ông nội để lại cho bố tôi. “Đây là làng gì hả mẹ?…” Tôi cất tiếng hỏi. “Làng Thổ Hà, con ạ…” Tôi im lặng bước đi. Con đường này dường như tôi đã từng đi qua rồi, nhưng chẳng thể nhớ rõ. Chúng tôi leo lên đỉnh dốc thì ngôi làng hiện ra. San sát bên cạnh nhau là những ngôi nhà mái ngói, hai hay ba tầng. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Ít ra nó cũng không quá quê mùa như tôi tưởng tượng. Đằng sau ngôi làng, nằm xa xa là một ngọn núi lớn. Điều khiến tôi giật mình đó chính là cảnh vật ở ngôi làng Thổ Hà này giống bức tranh của con Nhi một cách gai người. Nó mới có chín tuổi, chắc chắn nó chưa bao giờ về đây. Tôi bước theo sau mẹ, tiến gần đến ngôi nhà mới của chúng tôi mà tôi không biết rằng tôi đang từng bước lại gần những cơn ác mộng dai dẳng sau này. Mời các bạn đón đọc Ngôi Làng Cổ Mộ của tác giả Thục Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngón Tay Quỷ - Lăng My
Ngón Tay Quỷ       Thông Tin   Tác giả: Lăng My Thể loại: Kinh dị, Truyện ma, Tiểu thuyết, Văn học phương đông Dịch: Nguyễn Mạnh Sơn Nguồn: vnthuquan.net Edit ebook: Kayako Saeki Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới Thiệu:   Truyện xoay quanh những bất ngờ, những toan tính, tưởng như có như không; bức màn bí ẩn che khuất mọi câu chuyện, đâu đây có chút huyền hoặc, có chút hoảng sợ tựa như cái nhan đề gợi lên nhiều điều ghê rợn.  A ha, anh lại rủa tôi rồi, làm sao gặp tai nạn được chứ!", Tiểu Vương như quở trách, chằm chằm nhìn tôi, đúng là đôi mắt đen ngày thường của cậu ấy đây mà, mang một chút bướng bỉnh tinh nghịch, lại một chút trách móc hờn dỗi. Đúng là Tiểu Vương, tôi vô cùng phấn chấn nắm lấy tay cậu ấy, Tiểu Vương trước mặt bất chợt biến mất, tôi kinh hãi hét lên: "Tiểu Vương, Tiểu Vương, cậu lại đi đâu rồi?" Đột nhiên sau lưng có cảm giác lạnh lẽo, tôi quay đầu lại, nhìn thấy Tiểu Vương ở đó, khuôn mặt của cậu ấy vừa rồi chẳng phải còn rất rạng rỡ tươi sáng sao, bây giờ hai con mắt như lồi ra bên ngoài, khuôn mặt bê bết máu, máu trào ra từ hốc mắt, lỗ tai, máu cứ ứa ra, thấm đẫm cả mặt... Đâu là Tiểu Vương, đâu mới là Tiểu Vương, tôi hoảng hốt sực nhớ, Tiểu Vương đã bị tai nạn xe, đó không phải là giấc mơ của tôi. Bóng người kia ngày càng lại gần, bóng người mang cặp mắt lồi, máu chảy ròng ròng đó, chính là Tiểu Vương sao? Cậu ta định làm gì? Cậu ta sẽ làm gì tôi? Là ảo giác hay là thực, liệu những gì trông thấy có thể xảy ra, rồi còn gì tiếp diễn nữa, mời bạn đón đọc truyện  Ngón Tay Quỷ
eBook Máu Ma - Hùng Sơn full prc, pdf, epub [Kinh dị]
Máu Ma       Thông Tin   Tác giả: Hùng Sơn Thể loại: Kinh dị, truyện ma,truyện dài, văn học việt nam, văn học phương đông Nguồn: Sưu tầm Edit ebook: Kayako Saeki Đăng:  Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com     Nội Dung   Nghe nhan đề truyện Máu Ma có lẽ bạn đọc đã hiểu được đôi phần nhan đề của truyện, mở ra một thế giới đầy những điều kì bí, đọc để bạn dần bị hút vào một câu chuyện không lối thoát, chính những điều lạ lẫm làm cho bạn đọc không muốn dứt ra. Đọc truyện bạn sẽ thấy được những gì gọi là trải nghiệm, để thỏa sức với trí tưởng tượng của chính mình đồng thời cùng bước theo hành trình phiêu lưu, vén lên bức màn bí ẩn này. Hiền đi từ từ, chàng nghe rõ tiếng chân chậm chạp bước theo sau. Con đường từ đây về nhà chỉ còn l hơn vài chục thước. Chuyến xe bus cuối cùng của thành phố trong đêm thả chàng xuống trên con đường mù sương. Đêm nay trời San Francisco trở lạnh thực sự. Gió đêm như thẩm vào tận cùng xương thịt tê cóng. Đi được một quãng, tiếng chân vẫn lẽo đẽo theo sau, đều đặn và âm thầm. Hiền có linh cảm như bước chân của một người đàn bà mệt mỏi đang lê lết trong đêm khuya giá buốt này. Chàng tò mò ngoái đầu lại nhìn. Cách chàng không bao xa, một thiếu nữ trắng muốt nổi bật trong đêm đen làm chàng giật mình. Bộ ngực căng tròn lồ lộ của cô ta gần như bật tung ra khỏi tà áo. Tự nhiên người chàng nóng lên. Hiền nghĩ tới những cô gái đứng đường đón khách trên con phố này nên chàng đi chậm lại. Vợ Hiền đã về Việt Nam thăm nhà hơn tháng nay, nên mới nhìn thấy phần da thịt nõn nà kia đã làm cho Hiền thèm khát ngay. Hồi tối tới giờ, chàng đã lân la tới mấy quán cà phê tìm hơi đàn bà, nhưng không đạt được những gì mình thèm khát: Không hiểu tại sao giờ này lại có một nàng đẹp như tiên thế kia... Liệu những dụ hoặc này có làm anh đắm chìm vào, mê mải mà quên mất mọi chuyện, liệu đây có phải là khởi nguồn cho tất cả hay không; có lẽ bạn sẽ hiểu rõ điều này hơn khi theo dõi truyện kinh dị này.
eBook Luyện Bùa Ma - Hùng Sơn full prc, pdf, epub [Kinh dị]
Luyện Bùa Ma         Thông Tin   Tác giả: Hùng Sơn Thể loại: Kinh dị, truyện ma, truyện ngắn, văn học viêt nam, văn học phương đông Nguồn: truyện.org Edit ebook: Kayako Saeki Đăng:  Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Nội Dung:   Tác giả Hùng Sơn đã giới thiệu một truyện mới nữa đến với bạn đọc trong chuỗi những truyện về bùa ngải, những gì ma mị ở mảnh đất Sài Gòn. Trời Sàigon mấy bữa nay âm u và ảm đạm lạ lùng, những áng mây đen bay thực thấp và không khí lành lạnh. Tấn và Nhung nắm tay nhau từ trong rạp hát đi ra. Tuần này rạp Rex chiếu một phim thực nổi tiếng, khán giả đã phải chen chúc nhau mới lấy được giấy vô cửa. Cuốn phim này đã được người ta quảng cáo quá rầm rộ nên lại càng làm cho nhiều người hiếu kỳ tới coi, mặc dù họ không phải là những người ưa thích coi hát bóng mấy. Tấn và Nhung cũng như những khán giả khác đều bị những cảnh trong phim hấp dẫn tới mê hoặc. Nhất là khi cặp tài tử chính dắt nhau vô rừng, tới một con suối nhỏ bơi lội và đùa rỡn với nhau mới thần tiên làm sao. Bộ ngực núi lửa trắng ngần và chắc nịch của cô nữ minh tinh vươn lên, nhấp nhô trong làn nước bạc dưới ánh nắng mặt trời thật man rợ. Những chiếc lá rừng vàng ửng, lững lờ trôi trên mặt nước, bám vào thân thể nàng như mơn chớn, vuốt ve tấm thân vệ nữ mới lại tình tứ tới rụn người. Lúc ấy chính Nhung cũng không chịu nổi cảnh âu yếm hồn nhiên trên màn ảnh. Nàng ngả đầu dựa hẳn lên vai Tấn, ngực nàng ép cứng vô tay chàng. Tấn cũng nôn nao, chàng cúi xuống đặt lên môi Nhung nụ hôn dài bất tận. Chàng thấy thân thể nàng run lên, nóng bỏng, ngất ngây, tê chồn ở đầu lưỡi. Hình như Nhung còn rên lên nho nhỏ. Bàn tay nàng luồn qua áo Tấn bấu thật chặt...
Lời Nguyền Mỹ Nhân - Bồng Vũ
Chết tiệt, việc xui xẻo này sao có thể xảy ra với cô chứ? Cô vốn đang thấy mình thật may mắn, rốt cục có thể thoát khỏi ác danh “sâu gạo”. Được đến nơi khí chất thanh lịch, tràn ngập phong tình Trung Quốc “Đông Phương mĩ nhân” làm việc. Còn may mắn hơn boss lại là một siêu cấp mĩ nam tử. Không nghĩ rằng cô mới vui vẻ mười ngày, tiếp theo lại phải đối mặt với vận mệnh đáng sợ – Mới làm nửa ngày, thì ra boss mĩ nam không phải thật sự muốn cô đảm đương chức vụ trợ lý đặc biệt. Mà là đang nhắm vào huyết mạch hoàng thất độc nhất vô nhị trên người cô. Muốn cô ngoan ngoãn dâng sinh mệnh quý giá của mình, giải trừ lời nguyền từ ngàn năm trước! Làm ơn đi, hiện tại là thế kỷ nào rồi, ai còn tin tưởng vào “Lời nguyền độc” nữa chứ. Đừng có đùa!? Hừ, thiệt thòi cho cô trước đây còn thầm mến boss, những tưởng có thể câu được một con rùa vàng. Không nghĩ rằng rùa vàng này chẳng những có độc, hơn nữa lòng dạ thâm sâu không lường hết! Tóm lại, nam nhân còn xinh đẹp hơn cả thiên tiên này vừa nguy hiểm lại vừa đáng sợ. Nếu không tránh xa, cô chỉ sợ thật sự phải cam tâm hi sinh, thay hắn giải lời nguyền…… *** lâu ngày sinh tình *** Cũng như bao sinh viên trong thời điểm khủng hoảng kinh tế nghiêm trọng không thể tìm được việc làm, Triệu Mộ Hiền tốt nghiệp đại học đã gần một năm mà vẫn chưa kiếm được việc làm, dù cô đã gửi đi đến cả trăm bộ hồ sơ xin việc nhưng vẫn không nhận được bất kỳ một hồi âm nào. Nhưng rồi cũng đến một ngày vận may đã mỉm cười với Mộ Hiền, cô không những được gọi đến ứng tuyển mà còn may mắn vượt qua nhiều thí sinh khác trong cuộc phỏng vấn kì lạ. Và chính bản thân Triệu Mộ Hiền cũng không hề biết rằng, từ trước khi cô được chọn cho vị trí "thư ký đặc biệt" của Tổng giám đốc thì một âm mưu đã bắt đầu khởi động và từ đây, số phận sẽ đẩy cô vào một thử thách phải đánh đổi bằng cả sinh mạng và tình yêu... Đông Phương Phong Hoa - tổng giám đốc của tập đoàn Đông Phương Mỹ Nhân và cũng là đại thiếu gia của gia tộc Đông Phương, một gia tộc giàu có, nổi tiếng với những sản phẩm đồ gốm và công nghệ bí truyền từ đời Tống. Anh dựng nên cuộc phỏng vấn cho vị trí "thư ký đặc biệt" của tổng giảm đốc thực ra là để kéo Triệu Mộ Hiền ở bên cạnh bản thân. Bởi vì anh cần cô cho chính mục đích của mình, chỉ có cô mới có thể cứu được anh cùng gia tộc Đông Phương khỏi lời nguyền thần bí kia... "Chiếm được sứ mỹ nhân Cả họ toàn người đẹp Hồng nhan dễ tàn lụi Mệnh không quá ba mươi" Số phận của gia tộc Đông Phương xoay quanh bốn câu thơ này, những người mang họ Đông Phương đều có một diện mạo xinh đẹp nhưng tất cả họ đều không thể sống quá 30 tuổi. Đây chính là lời nguyền từ tổ tiên ngàn năm trước truyền lại và cả ngàn năm nay không có một ngoại lệ nào. Dĩ nhiên, Đông Phương Phong Hoa cũng biết bản thân mình sẽ không phải là một ngoại lệ, trừ khi lời nguyền được phá giải. Để giải được lời nguyền đó nghĩa là Triệu Mộ Hiền sẽ phải chết, bởi tổ tiên của cô có liên quan mật thiết tới lời nguyền này. Nhưng liệu Đông Phương Phong Hoa có thể nhìn Mộ Hiền chết vì anh không khi mà chính anh lại đem lòng yêu cô? "Em chết còn hơn là anh chết... - Cô nhìn anh sống mũi cay cay. Lòng anh cuộn lên, mãi mà không thở bình thường lại được. Người tính không bằng trời tính, những lời đùa cợt trước đây của anh bây giờ đều ứng vào thực tế, cuối cùng anh đã yêu cô, không đành giết cô, còn cô cũng phải lòng anh, nguyện chết vì anh... Kết quả là, trong trò chơi mà hai người tham gia, cả hai bên đều là kẻ thua cuộc. - "Nếu phải đứng nhìn anh chết thì thà em chết còn hơn. - Mắt cô lại bắt đầu đẫm lệ. - "Ngốc ạ! Em nghĩ là nếu em chết thì anh sống còn nghĩa lý gì sao? - Anh choàng tay, xúc động ôm cô vào lòng. Làm sao để không sợ chết? Anh đã tìm ra được câu trả lời, hóa ra, trong tim có tình yêu thì chả e ngại điều gì nữa cả, kể từ thời khắc anh đem lòng yêu cô anh đã có sức mạnh để đối diện với cái chết." Cuối cùng thì số phận của Đông Phương Phong Hoa và Triệu Mộ Hiền sẽ ra sao? Lời nguyền cả ngàn năm nay có thể giải trừ được không? Hay Đông Phương Phong Hoa sẽ phải chấp nhận số phận của mình và dành chọn những tháng ngày ít ỏi của cuộc đời bên cạnh người anh yêu?