Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phàm Tâm Đại Động

Số chương: 30 chương chính văn Tags: Cổ trang, huyền huyễn, thổ tào công (tưng tửng lắm mồm) x thâm tàng bất lộ thụ. Couple chính: Cứ đoán xem.Các truyện có liên quan (Yêu ngôn hoặc chúng hệ liệt) P/s: Thật ra tôi không quá chắc chắn về list truyện trong hệ liệt này lắm, tôi mới đọc gần hết thôi chứ chưa hết:> ~ Châu ngọc tại trác ~ ~ Siếp nhãn phong lưu ~ ~ Bàng môn tả đạo ~  ~ Khẩu thị tâm phi ~ Văn án: Không tồn tại =))))) *** “Ba trăm năm trước trên núi Lạc Hà, lần đầu tiên Trương Triệu Huyền gặp gỡ chàng thanh niên áo trắng đi hái thuốc nọ, người ấy tướng mạo thanh tú, nụ cười như làn gió xuân. Ba trăm năm sau, người đó trở thành yêu ma vì y, nào đâu ngờ được khi trùng phùng, đôi bên đã hoá người xa lạ. Trong ba trăm năm, cảnh còn người mất, nhưng người ấy vẫn luôn chờ đợi y.” *** Ba trăm năm trước, Diệp Thanh lên núi hái thuốc gặp được Trương Triệu Huyền, hai người trò chuyện kết bạn, rồi vô tình nối liền tơ duyên. Năm ấy Diệp Thanh chỉ là một chàng thanh niên bình thường, có một cuộc sống bình thường, lại bởi vì gặp được Trương Triệu Huyền mà cuộc sống bình thường ấy của hắn phút chốc bừng sáng, thế rồi tình yêu bén rễ nảy mầm lúc nào chẳng hay. Có điều Trương Triệu Huyền là thần tiên, mà đã là thần tiên thì không được vướng vào thất tình lục dục. Diệp Thanh chỉ là người phàm, nào dám mơ tưởng xa vời sẽ được Trường Triệu Huyền đáp lại. Những ngày tháng ấy, chỉ cần được gặp Trương Triệu Huyền, đối với Diệp Thanh màn nói, đã là một chuyện vô cùng tốt. Ấy vậy mà một ngày nọ, khi hắn lên núi tìm Trương Triệu Huyền theo thói quen, mới hay y đã không từ mà biệt, chẳng biết lại đã ngao du nơi đâu. Diệp Thanh vừa hối hận, vừa oán hận. Hắn hận thần tiên vô tình, cũng hận bản thân quá yếu ớt, nhỏ bé. Trương Triệu Huyền đi rồi, thế nhưng gian nhà mà y ở năm xưa vẫn luôn sạch sẽ, bởi Diệp Thanh vẫn ngày ngày tới đó quét dọn. Hắn cứ ở mãi ngọn núi ấy, ôm ấp tình cảm sâu đậm mà cũng quá đỗi nặng nề của mình, hi vọng rằng Trương Triệu Huyền sẽ trở về, hắn sẽ lại gặp được người có nụ cười như ánh mặt trời ấy. Thế nhưng Diệp Thanh đợi mãi, đợi mãi… Trương Triệu Huyền vẫn không trở về. Người phàm không thể thoát khỏi sinh lão bệnh tử, Diệp Thanh biết nếu cứ như thế, hắn sẽ già yếu xấu xí, rồi chết đi trước cả khi gặp được người ấy. Vì thế, hắn nhập ma. Hắn muốn có dung mạo trẻ mãi không già, công lực hùng hậu, hắn quyết chí rời khỏi ngọn núi kia để đi tìm người trong lòng. Ròng rã ba trăm năm, cuối cùng hai người lại một lần nữa tương ngộ, nhưng Trương Triệu Huyền của ba trăm năm sau đã chẳng còn nhớ Diệp Thanh là ai. Có điều với Diệp Thanh, vậy cũng hề gì. Nỗi đau bị lãng quên này cũng chẳng kém gì nỗi đau của ba trăm năm đằng đẵng đợi chờ kia. Nguyện vọng duy nhất của Diệp Thanh lúc này, chỉ là nói ra lời của ba năm trăm trước chưa có cơ hội thổ lộ, cho Trương Triệu Huyền biết được tình cảm mà mình vẫn luôn chôn sâu trong lòng. __ “Ta muốn gặp lại người một lần, chính miệng nói cho người biết mình từng thích người biết bao.” “Nếu thế gian này không có người, dẫu ta thành ma thì có ích gì?” “Ta tình nguyện chết hơn ngàn vạn lần, cũng chẳng nỡ thấy một nét mày nhăn của người.” __ Trương Triệu Huyền là thần tiên, hơn nữa còn là boss là nữ phụ một vị thần tiên vô cùng vô tư tùy hứng. Năm xưa cơ duyên xảo hợp, y nhặt được một cuốn sách cũ rồi nhờ nó mà phi thăng. Từ đó về sau, Trương Triệu Huyền luôn mang theo cuốn sách ấy bên người. Cuốn sách ấy quả thực đã giúp ích cho y nhiều lắm. Y không giống những thần tiên khác, phất tay một cái là có thể triệu hoán pháp thuật thần thông quảng đại, thậm chí ngay một câu thần chú đơn giản Trương Triệu Huyền cũng cứ nhớ nhớ quên quên, luôn phải lật giở cuốn sách ấy ra xem thần chú đọc thế nào. Người ta tu tiên càng ngày càng tiến bộ, mỗi y là càng tu càng thụt lùi, may chăng có cuốn sách nọ, y mới giống thần tiên hơn một chút. Là một thần tiên không thuộc câu chú, lúc nào cũng kè kè cuốn sách cũ bên cạnh, ham ăn đồ ngọt, vừa xuống núi là bay nhảy khắp nơi, khiến đủ việc rắc rối xảy ra. Nếu tính theo tuổi con người, Trương Triệu Huyền đã già lắm rồi, thế nhưng vì là thần tiên nên vẻ ngoài của y vẫn cứ mãi trẻ trung tươi sáng như thế, rực rỡ chẳng khác nào ánh mặt trời. Mà ánh mặt trời là y, ba trăm năm trước đã in dấu trong lòng một người phàm tên là Diệp Thanh. Băm trăm năm sau gặp lại Diệp Thanh, hắn đã chẳng còn là thanh niên lên núi hái thuốc nọ. Vẫn vẻ ngoài tuấn tú, ôn nhã như ngọc, song bàn tay đã nhuốm đầy máu tươi. Thế nhưng bàn tay ấy đối với Trương Triệu Huyền lại vô cùng dịu dàng, tỉ mẩn chỉ sợ làm tổn thương y. Trương Triệu Huyền cũng không hiểu vì sao người tên Diệp Thanh này lại đối xử tốt với y như vậy, dù chính mắt y đã thấy nhắn tàn nhẫn ăn tim của một yêu quái khác. Nhưng cũng chính con người trông có vẻ tàn nhẫn ấy lại là người hết sức nhẫn nại, chiều chuộng y. Hắn đưa y đi thăm thú cảnh đẹp khắp thành, mua cho y bánh hoa quế y thích ăn nhất, khoảnh khắc cận kề hiểm nguy cũng không nề hà mà giúp y che chắn. Một người như thế, khiến Trương Triệu Huyền không biết yêu là gì, phút ấy cũng phải rung động. Những yêu đương thầm kín khi xưa và nguyên do của chuyện lỡ làng hơn ba trăm năm trước lần lượt được vén màn. Khi ấy là ai yêu ai, ai nợ ai, ai chờ ai, người trong cuộc đã quên những gì, đã bỏ lỡ những gì… Ba trăm năm trước, Diệp Thanh vì Trương Triệu Huyền mà đọa ma. Vậy ba trăm năm sau, y cũng sẽ vì Diệp Thanh mà tự vứt bỏ tư cách làm thần của mình. __ “Duyên phận đều đã được định sẵn trong số mệnh. Nếu vô duyên ắt sẽ lướt qua vai nhau, đôi bên chẳng hề hay biết.” “Mệnh ta là do ta chứ chẳng phải do trời định đoạt, thứ như duyên phận thì có sá gì? Nếu ta thật lòng muốn có một ai thì mặc người đó vô duyên hay có duyên, cuối cùng một ngày cũng sẽ thuộc về ta.” *** “Phàm tâm đại động” kể về một người phàm vì yêu mà nhập ma, lang thang khắp chốn để tìm người trong lòng, một vị thần tiên vì bị tư cách làm thần trói buộc mà vô tình bỏ lỡ tình yêu, tuy nhiên sau bao cố gắng và sóng gió, chung quy những người có tình thì vẫn sẽ về bên nhau. Diệp Thanh và Trương Triệu Huyền chính là minh chứng cho câu nói này. Trương Triệu Huyền là một người rất vô tư. Y thích đồ ngọt, thích đi chơi, có vẻ như là một người không tim không phổi, thế nhưng một khi đã yêu, y cũng sẽ hi sinh tất cả cho nửa kia của mình. Tuy nhiên, đôi khi mình thấy thiết lập của Trương Triệu Huyền có hơi ngốc nghếch và EQ thấp quá đà, đây cũng là bạn thụ có thiết lập ngốc manh đầu tiên mà mình đọc của Khốn Ỷ Nguy Lâu, vì giai đoạn sau tác giả hầu hết đều xây dựng nhân vật thụ là người tâm cơ, kiên cường. Diệp Thanh thì đúng chuẩn si tình công, không quản gian khó khổ cực, hai tay đầy máu để tìm được Trương Triệu Huyền, năm ấy khi y không từ mà biệt, hắn cô đơn ở lại ngọn núi kia cũng chưa hề nghĩ đến việc hận Trương Triệu Huyền. Hắn có trách y, nhưng không hề hận, đơn giản vì Diệp Thanh không nỡ. Truyện có nút thắt và một chút plot twist, dù mình đánh giá plot twist của truyện yếu và không bất ngờ, một số tình tiết cũng chưa xử lý ổn thỏa lắm, tuy nhiên với dung lượng chỉ mười chương thì cũng có thể thông cảm được. Nói chung, “Phàm tâm đại động” là một câu chuyện tuy giản đơn, nhưng có lẽ cũng sẽ gieo vào lòng bạn những cảm xúc nhất định, bởi những câu chuyện tình yêu mà bị chia cắt rồi bỏ lỡ, trải qua bao khó khăn gian nan mới được trùng phùng thì thường luôn là câu chuyện khiến người ta phải suy nghĩ mà. ^^ *** Cổ trang, huyền huyễn, thổ tào công x thâm tàng bất lộ thụ. Công là một thần tiên nhàn tản, xuống trần để giúp đồ đệ bắt yêu trừ ma. Nào ngờ vừa vào thành đã gặp ngay một con yêu quái thứ thiệt mà không hề nhận ra mà còn tin răm rắp đi theo nữa. Công tính cách vui vẻ lại tham ăn, pháp thuật cao cường nhưng lúc linh lúc không, trí óc còn thua cả đồ đệ. Yêu tinh lại là người điềm tĩnh ôn nhu, tiếu lý tàng đao. Nói thần tiên đi bắt yêu tinh thì sai bét, phải là yêu tinh bắt cóc thần tiên mới đúng. Bởi vì là một thần tiên cà lơ phất phơ nên công không để tâm tới luật lệ thiên đình gì cả. Phát hiện thụ là yêu, công không để tâm, tới lúc yêu thì thừa nhận lập tức chứ chẳng suy tính kiểu tiên yêu khác biệt một giây một phút nào. Thế nhưng, mọi chuyện nào chỉ đơn giản như thế. Thụ là ai, còn công, trước khi thành tiên thì lại là ai? Ân oán yêu hận ngày xưa đâu dễ cho qua? Đây là truyện mở đầu cho một series thần tiên huyền huyễn liên quan tới nhau của Khốn Ỷ theo thứ tự là Phàm tâm đại động, Bàng môn tả đạo, Khẩu thị tâm phi, Châu ngọc tại trác và Siếp nhãn phong lưu. Tính ra thì đôi này là ít bị ngược nhất trong các đôi của hệ liệt, đánh nhau kiểu gì cũng chỉ tới mức lê lết chứ chưa tới mức gần chết, đa phần bởi vì tính cách công quân rất tươi sáng và đáng yêu, ngược chút xíu cũng là do bạn khờ khờ tí thôi chứ từ đâu đến cuối vẫn cực kỳ thê nô. Thụ bề ngoài là kẻ bắt nạt công nhưng thực ra toàn bị đau đầu vì cái kẻ trẻ con ham vui kia thôi. Đề cử. Hợp để relax Edit: Hè hè, QT rất dễ đọc ạ *** Mưa bụi lất phất. Mưa phùn liên tiếp rơi vài ngày, khắp thành Lâm An mờ mịt sương mù. Trong quán trà ven đường chỉ vỏn vẹn có hai, ba người. Nam tử ngồi gần cửa sổ mặc đồ xám, y phục cùng hành trang đều khá mới, trong tay cầm thêm một bọc vải nhỏ, khuôn mặt phổ thôngbình thường, không có chỗ nào đặc biệt. Nhưng dưới cằm hắn lại để ba chòm râu dài, râu đen nhánh, không hề có màu khác pha tạp, nhìn lạ, nhưng cũng rất được. Mà bản thân hắn hình như cũng vô cùng thích râu của mình, khi thì nhắm mắt trầm ngâm, khi thì vuốt râu mỉm cười, nếu không phải đôi mắt có phần dâm tà bẩm sinh, thật sự có vài phần tiên phong đạo cốt.* *Phong thái của người tiên, cốt cách người đạo đức Tiểu nhị thấy hắn ngồi đã lâu, nhịn không được mà lên tiếng, “Khách quan, mưa này xem ra không ngừng được trong chốc lát, ngài có muốn gọi thêm mấy đĩa bánh ngọt không?” Trương Triệu Huyền vừa nghe hai chữ “bánh ngọt”, hai tròng mắt ngay lập tức sáng lên, vội vàng gật đầu nói, “Muốn muốn muốn! Được rồi, ta cũng thuận tiện hỏi muốn hỏi chuyện một gia đình. Nhà kia cũng không biết là họ Lý hay họ Triệu, gần dây bị một con hồ yêu nào đó dây dưa… Di? Chờ một chút, hình như là họ Vương…” Hắn vừa nhíu mày vừa gõ lên trán, lầm bầm than thở, “Ai nha nha, quả nhiên, niên kỷ cũng đã lớn, trí nhớ kém hơn rồi.” Tiểu nhị thấy hắn ăn nói hàm hồ, cũng không để ý nữa, đi chuẩn bị bánh ngọt. Trương Triệu Huyền hắc hắc cười gượng hai tiếng, uống cạn trà trong chén, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Càng mưa càng lớn. Trong làn mưa bụi, có thể mơ hồ thấy được một bóng người chậm rãi đi từ góc đường. Người nọ một thân bạch y, trong tay cầm chiếc ô thanh sắc, đến gần hơn, mới thấy rõ dung mạo y – mi mắt thanh tú, môi mỏng khẽ cười, nhìn có vẻ văn nhã, dáng dấp vô cùng tuấn tú. Trương Triệu Huyền nhàn rỗi đến buồn chán, liền ngồi dựa lên cửa sổ, mắt thấy người nọ từng bước đi tới, đưa mắt nhìn giữa cơn mưa trắng xóa. Ánh mắt gặp nhau trong giây lát, tròng mắt màu mực tựa như phản chiếu hình ảnh mưa phùn, thủy quang trong trẻo. Trương Triệu Huyền ngẩn ngơ, chẳng biết tai sao, trong lòng lại thấy rạo rực, hô hấp hỗn loạn. Nam tử bạch y kia tiếp tục đi về phía trước, bước hai bước rồi bỗng dưng dừng lại, ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại nhìn y phục ẩm ướt của mình, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, xoay người bước vào quán trà. “Một bình trà nóng.” Giọng y nhẹ nhàng mềm mại, mang theo thanh âm riêng của người Giang Nam, thật êm tai. Vừa đóng ô lại, vừa chọn chỗ ngồi xuống, những giọt nước lay động, rơi xuống. Trương Triệu Huyền nhìn y chằm chằm, tay phải lung tung bấm đốt ngón tay mấy lần, lẩm bẩm trong miệng. Một lát sau, khẽ nhướng mày, lộ ra một nụ cười. “Vị công tử này, có ngại ghép bàn cùng ta không?” Dù miệng hỏi, nhưng người đã đi trước, không chút khách khí mà ngồi xuống bên cạnh thanh niên kia. Người nọ ngẩng đầu, nhìn quanh tiệm trà vắng vẻ, thái độ tao nhã, khẽ cười nói, ”Xin cứ tự nhiên.” Mời các bạn đón đọc Phàm Tâm Đại Động của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dục vọng Kẻ chinh phục - Đinh Mặc
Tên ebook: Dục vọng Kẻ chinh phục (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đinh Mặc Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Giả Tưởng, Văn học phương Đông Chuyển ngữ:  Vicky, Chjcbjbj, Tiểu Đông Tà, Vinhanh_annkasi Beta:  MyuMyu, Loyal  Làm ebook: Myu Myu Nguồn: thanhthoigian.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Dục vọng Kẻ chinh phục - Đinh Mặc Giới thiệu: Tôi yêu anh Không phải vì Anh là kẻ chinh phục vĩ đại nhất thời đại này Mà là bởi vì Dưới bền ngoài tàn khốc máu lạnh Nhưng anh lại là một kẻ tịch mịch nhất, cố chấp nhất thếgian này.               ***************  Chỉ có vài lời chia sẻ này thôi, mong là sẽ lọt tai cả nhà  Trước Dục vọng Kẻ chinh phục, mình có đọc Kiêu sủng và Độc quyền chiếm hữu của tác giả Đinh Mặc.  Thật không làm mình thất vọng! Hai bộ truyện kia đã quá tuyệt vời, khỏi phải nói bộ Dục vọng Kẻ chinh phục này cũng tuyệt vời như thế, thậm chí là hơn (theo mình nghĩ).  Thực sự rất thích truyện của  Đinh Mặc, cách viết, cách xây dựng nhân vật, tình tiết rất bất ngờ và thú vị, văn phong chặt chẽ, sâu sắc. Để lại nhiều cảm xúc và ấn tượng sâu sắc cho người đọc.  Nếu bạn nào thích nữ chính mạnh mẽ, biết co biết giãn, thông minh kiên cường; Nam chính bá đạo, tài giỏi, thâm trầm, thống trị cả phương trời; Nam phụ thâm tình, có thể lấy nước mắt và trái tim bạn...  Thì còn chần chừ gì nữa, nhảy luôn vào hố này đi, mình đảm bảo sẽ không bao giờ hối hận!!! Tác giả:  Đinh Mặc - Quê ở Vũ Hán, Hồ Bắc, hiện đang sống ở Bắc Kinh. - Một trong những tác giả được yêu thích nhất trên mạng Tấn Giang với thể loại truyện rất đa dạng: cổ trang, viễn tưởng, tội phạm, thương trường... “Độc quyền chiếm hữu” là tác phẩm mới nhất của cô, đánh dấu sự trở lại với thể loại viễn tưởng, thể loại giúp Đinh Mặc trở thành tác giả được yêu thích hàng đầu trên trang Tấn Giang. Các tác phẩm của Đinh Mặc đã được dịch: - Anh Hùng Thời Loạn - Độc Quyền Chiếm Hữu - Hãy nhắm mắt khi anh đến. - Kiêu sủng - Dục vọng Kẻ chinh phục - Nếu Ốc sên có tình yêu Mời các bạn đón đọc  Dục Vọng Kẻ Chinh Phục  của tác giả Đinh Mặc.  
Duyên Kỳ Ngộ - Trang Trang
Tên ebook: Duyên Kỳ Ngộ Tên gốc: Mạn Mạn Thanh La (Dây tơ mơn mởn)  Tác giả: Trang Trang Thể loại: Cổ trang, Cổ Đại, HE, Ngôn tình, Xuyên không, Văn học phương Đông  Người dịch: Nguyễn Thành Phước  Công ty phát hành: Quảng Văn  Nhà xuất bản: NXB Văn Học  Ngày xuất bản: 22-12-2011  Làm ebook: Yuki1102 Nguồn: hanphongtuyet.wordpress.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Duyên Kỳ Ngộ - Trang Trang Giới thiệu:  Đào hoa yến của Hộ quốc công chúa, Thanh La giả trang thành a hoàn trốn khỏi trướng của tướng phủ để dò la. Duyên trời xui khiến, nàng gặp phải một vị tiểu vương gia kiêu ngạo trong vườn đào, hai người hiểu lầm, Thanh La đánh ngất tiểu vương gia Lưu Giác và bỏ đi. Cũng trong lần trốn ra ngoài này, Thanh La còn vô tình quen tứ hoàng tử Tử Ly. Chàng là người đầu tiên ở Ninh quốc này đối xử tốt với Thanh La, khiến nàng cảm động. Hai chàng trai anh tuấn, cùng yêu thương Thanh La. Nhưng vì cả hai chàng đều là những người có địa vị cao sang, ngoài tình yêu họ vẫn ấp ủ giấc mơ quyền lực. Mối quan hệ với hai chàng đã đẩy Thanh La vào cảnh nước sôi lửa bỏng trong cuộc chiến quyền lực chốn hoàng cung. Sau bao thăng trầm, lưu lạc, Thanh La liệu có tìm được hạnh phúc cho mình? “Ngoài đồng cỏ mọc lan ra,   Mịt mù sương lộ đậm đà rớt rơi.   Đẹp thay bỗng có một người,   Mắt trong mày đẹp xinh tươi dịu dàng   Tình cờ ta gặp được nàng   Thật là thích hợp mơ màng bấy lâu”                    (Kinh thi, Trịnh phong, Dã hữu mạn thảo, bản dịch của Tạ Quang Phát) Mời các bạn đón đọc Duyên Kỳ Ngộ của tác giả  Trang Trang.
Hàng đã nhận, miễn trả lại - Mèo Lười Ngủ Ngày
Tên ebook: Hàng đã nhận, miễn trả lại (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mèo Lười Ngủ Ngày Thể loại: Hiện đại, Hài hước, Kỳ ảo, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch giả: Hoàng Quyên Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 500 Ngày xuất bản: 01/12/2013 Giá bìa: 135.000 ₫ Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: narutoquyen Type: xiao_long, serry1410, mei_mei, luckyseven, intheend Beta: kararoxbee Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Hàng đã nhận, miễn trả lại - Mèo Lười Ngủ Ngày Giới thiệu: Mèo Lười Ngủ Ngày luôn cho thấy sức sáng tạo không ngừng của mình, nhất là khi kết hợp các yếu tố hiện đại, thần tiên, kì ảo trong cuốn truyện mới nhất của mình “Hàng đã nhận, miễn trả lại”. Lối viết hài hước luôn là thế mạnh của cô, và lần này cũng không ngoại lệ khi ngay từ đầu truyện, độc giả đã được trải nghiệm một tình huống quá đỗi bất ngờ. Bạn có thể nào tưởng tượng được, chờ đón mình trong ngày sinh nhật là một món quà to đùng, bên trong là một chàng trai đáng yêu đang nằm ngủ? Có thể bạn chưa được thử qua nhưng đó chính xác là những gì nữ chính trong truyện gặp phải. Lục Vi, một cô gái trẻ - loài - người bỗng nhiên gặp phải vô số tình huống dở khóc dở cười, thậm chí là quái lạ trong cuộc sống vốn bình yên của mình. Nam Huyền ngây thơ, chú “rồng con” sau cơn hôn mê vì trận chiến với ma giới nghìn năm trước nay đã tỉnh dậy, quấn quýt bám lấy Lục Vi vì cứ tưởng cô là chủ nhân của mình. Dạ Li gian manh, ông chủ cửa hàng thú cưng nơi trông coi Nam Huyền đồng thời là nhân viên chuyển phát nhanh, thực chất lại là một vị thần của gia tộc gấu trúc. Chị gái Dạ Lạc sau khi quẳng thú cưng Nam Huyền lại cho anh ta chăm sóc thì biến mất tăm, khiến anh ta phải tìm người thay thế vì sợ Nam Huyền làm loạn. Những tưởng Quý Quân, anh chủ nhà của Lục Vi tuy lạnh lùng nhưng ít nhất cũng là một người bình thường, thế nhưng lại mang trong mình một bí mật kinh động. Mười kiếp trước, anh ta và Lục Vi vốn là vợ chồng, nhưng vì sự ghen ghét đố kị của người khác mà Lục Vi phải chết. Quý Quân đau khổ khôn nguôi tìm đến sự giúp đỡ của nữ thần Dạ Lạc. Tuy Lục Vi có thể cứu nhưng Quý Quân chỉ có thể làm một người bảo hộ suốt mười kiếp cho cô. Một nhóm bốn người bị đẩy vào một cuộc phiêu lưu bất đắc dĩ, hé mở rất nhiều bí mật còn đang bị che giấu. Lục Vi còn phải đối mặt với sự chọn lựa trong tình cảm. Một Quý Quân mà cô đã có cảm tình từ khi còn chưa biết anh là ai, sau lại càng day dứt về quá khứ của họ. Một Nam Huyền ngây thơ như đứa trẻ, vô duyên vô cớ bước vào khiến cuộc sống của cô có thêm nhiều màu sắc. Một Dạ Li tinh quái, đem đến cho cô phiền phức nhưng cũng không thể phủ nhận những điều tốt đẹp mà anh mang lại. Không biết ai mới là sự lựa chọn cuối cùng của Lục Vi? Tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày Người Thành Đô - Tứ Xuyên Ham ăn, ham ngủ, yêu cuộc sống, thích mơ mộng và thích những anh chàng đẹp trai. Giọng văn khùng khùng điên điên, thích các tiểu thuyết nhẹ nhàng, hài hước. Các tác phẩm khác của Mèo Lười Ngủ Ngày do Amun phát hành: - Hủ nữ Gaga - Hàng đã nhận, miễn trả lại - Trúc mã là sói - Kế koạch mai mối - Nhật ký thăng chức của Thổ thần … Mời các bạn đón đọc  Hàng đã nhận, miễn trả lại của tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày.
Nếu không là tình yêu - Diệp Lạc Vô Tâm
AudioBook Nếu không là tình yêu Có câu nói, con người trong cả một đời dù sao cũng phải làm vài chuyện khiến bản thân hối hận, như thế cuộc đời mới hoàn chỉnh. Cho đến tận bây giờ, tôi chỉ làm hai việc giúp cuộc đời mình hoàn chỉnh. Đó là việc đầu tiên là yêu anh và việc thứ hai là gả cho anh. Anh đã từng nói với tôi, nếu em thật sự yêu một người, dù anh ta không yêu em, em cũng phải tìm mọi cách giành được anh ta, bằng không cả đời này em sẽ không hạnh phúc. Tôi tin vào lời khuyên đó, vì vậy tôi đã sử dụng mọi cách có thể. Cuối cùng, tôi cũng có được anh nhưng rồi tôi lại rời xa anh. Khi gặp hôn nhân sau hai mươi năm chờ đợi, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là tình thân, bao nhiêu là tình yêu? Khi hai thân thể hòa nhập là một, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là dục vọng, bao nhiêu là nghĩa vụ? Lúc gặp lại, lướt qua vai nhau, liệu anh có phân biệt rõ, bao nhiêu là quyến luyến, bao nhiêu là bất lực? Lúc mười đầu ngón tay đan chặt vào nhau, anh nói ra câu “Anh yêu em, từ rất lâu rồi…”, em mới biết, người động lòng không chỉ có một mình em. Thông tin tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm – nữ tác giả ngôn tình Trung Quốc rất được các độc giả trên các trang mạng văn học yêu thích. Cô được độc giả Việt Nam biết đến qua những tác phẩm như: Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm là tác giả trẻ người Trung Quốc rất được các độc giả Việt Nam yêu thích qua hàng loạt các tiểu thuyết như:  - Nụ hôn của sói; - Nếu không là tình yêu; - Ngủ cùng sói;   - Mãi mãi là bao xa; - Động phòng hoa chúc sát vách; -  Gió chớ động tình; - Chờ em lớn nhé được không?; - Chân trời góc bể; - Ngàn năm chờ đợi; ...     Mời các bạn đón đọc  Nếu không là tình yêu của tác giả  Diệp Lạc Vô Tâm.