Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đông Chí

Thể loại: Hiện đại, điều tra phá án, gương vỡ lại lành, SẠCH SỦNG SẮC, HE. Độ dài: 60 chương + 10 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn edit “Đông chí” - ngày khởi đầu của mọi chuyện. Một ngày mùa đông 8 năm về trước, Giang Thành Ngật và Lục Yên xác định tình cảm bằng một nụ hôn đầu trúc trắc dưới ráng chiều, đẹp như một bức tranh. Một ngày mùa đông 8 năm sau, Giang Thành Ngật và Lục Yên, gặp lại nhau trong một buổi họp khối, lướt qua như hai người xa lạ. Khoảng cách 8 năm, đã xảy ra chuyện gì? Lục Yên là bác sĩ gây mê. Trước khi gặp lại Giang Thành Ngật, vào một đêm khuya vắng, trong lúc Lục Yên vội vã đến bệnh viện để tham gia vào một ca phẫu thuật, cô đã va phải một người. Không, chính xác là một hồn ma thì đúng hơn. Vì người đó, giống y hệt một người bạn thân của cô, Đặng Mạn. Chỉ có điều, cô ấy đã mất cách đây 8 năm, kết luận là tự sát. Sau buổi tối đó, Lục Yên liên tiếp gặp những chuyện kỳ lạ. Cô cảm giác có ai đó đang theo dõi mình và bất cứ lúc nào cũng có thể bị tấn công. Không biết là may mắn hay tình cờ, lúc này Giang Thành Ngật lại quay về. Trước kia anh và cô cùng học một trường trung học, trải qua những năm tháng cuối cùng của đời học sinh trong những rung động đầu tiên vô cùng ngọt ngào. Thế nhưng không hiểu vì lý do gì, sau khi cả hai cùng đỗ đại học thì cô lại chia tay, một cách tàn nhẫn. Giang Thành Ngật ôm mối tình bị tổn thương sâu sắc, kiêu ngạo bỏ đi, bỏ cả ngành học đã đăng ký, thi vào trường cảnh sát. Và ngày trở về của anh, chính là 8 năm sau, với cương vị là đội trưởng tổ trọng án thành phố nơi Lục Yên đang sống. Ngày gặp lại, anh đối xử với cô lạnh hơn cả lạnh, cô đối với anh, nhạt hơn cả nhạt. Nhưng đó thực sự chỉ là vẻ ngoài mà thôi. Bởi vì, khi biết trước nhà cô có kẻ lạ mặt, anh đã không ngần ngại chạy một mạch đến nhà cô, rồi hờ hững nói một câu, tiện đường. Lục Yên biết mình có lỗi với anh, không dám lại gần, nhưng không thể giấu nổi cảm giác an toàn khi ở bên anh. Thế là, với lý do chưa tìm được kẻ tình nghi, anh cứ thế mang cô… về nhà mình. Trước mặt Lục Yên, anh công chính liêm minh, chỉ vì nhiệm vụ. Ấy vậy mà, mẹ anh vừa gọi điện hỏi, anh đã hất mặt lên hùng hồn tuyên bố: “Đó là bạn gái của con!”. Tất nhiên, câu này không thể để Lục Yên nghe thấy. Nếu không anh làm sao đòi lại “công bằng” cho chính mình? Thế là, Lục Yên đột nhiên trở thành đối tượng được Giang Thành Ngật bảo vệ nghiêm ngặt, đưa đi đón về vô cùng trách nhiệm. Và cùng với vụ án người lạ mặt theo dõi Lục Yên và các án mạng liên tục xảy ra xung quanh họ, bức màn bí mật của 8 năm về trước dần hé mở. Thì ra, Đông Chí không chỉ là tên của một ngày mùa đông, mà nó còn là tên của một trang web, được một người bạn thời trung học tên là Đinh Tịnh lập ra. Nhưng điều kỳ lạ chính là, lần lượt những người lên trang web đó cầu nguyện, đều bị giết với cùng một nghi thức, kể cả chủ của trang web đó. Chỉ duy nhất một người có liên quan là Đặng Mạn, lại kết luận là tự sát. Điều này khiến cho Gianh Thành Ngật không thể không đào sâu, lật lại vụ án 8 năm về trước. Và trong lúc truy tìm chứng cứ, anh phát hiện ra một điều thật bất ngờ. Thì ra năm đó, Lục Yên chia tay anh là bởi vì cô nghĩ rằng mình là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Đặng Mạn. Cô đã nói những lời làm Đặng Mạn đau lòng khi biết rằng cô ấy cũng thích Giang Thành Ngật. Chính vì vậy, sau cái chết của cô ấy, Lục yên không thể tiếp tục đối mặt với anh nữa. Nhưng lúc đó, Lục Yên không nói với anh một câu nào đã vội quyết định. Cô coi anh là gì chứ? Giang Thành Ngật không biết cũng giận, mà biết rồi càng giận hơn. Nhưng mà, anh lại không nỡ. Đêm hôm đó về nhà, sau khi biết được cô chính là người trong suốt 8 năm qua đều gửi thư đến cục cảnh sát xin điều tra lại vụ án của Đặng Mạn, anh đã không thể khống chế được mình nữa, tự tay tra còng số 8 vào tay cô, khóa chặt vào tay anh. Cô không nói nhưng anh biết, cô vẫn không buông bỏ được, vẫn muốn vãn hồi tình cảm của cả hai. Chỉ khi chứng minh được Đặng Mạn không tự sát, cô mới không phải dùng sự cô độc để tự trừng phạt mình nữa. Sống như vậy, có khác nào hủy hoại cả anh đâu cơ chứ. Giang Thành Ngật dùng một thái độ hết sức giận dữ ép hỏi cô, ép cô thừa nhận những việc đã làm, cuối cùng ép cô đến mức không thể kiên cường chống đỡ được nữa, phải khẽ khàng thốt lên: “Giang Thành Ngật, em không quên được anh…” Chiến thuật của anh thành công rồi. Nhưng anh vẫn không mở khóa cho cô. Cứ để như vậy, chiếc còng số 8 sắc lạnh khóa chặt tay hai người, đồng thời khóa luôn hai trái tim đang hừng hực lửa không cách nào dập tắt được. Nghề nghiệp đặc biệt, cảnh xuân sắc cũng trở nên ly kỳ. Bác sĩ gây mê Lục Yên và đội trưởng đội trọng án Giang Thành Ngật, trong tình trạng hai tay bị mất tự do, anh dũng “chiến đấu” trên mọi mặt trận, từ trên giường đến phòng tắm, từ sofa đến dưới đất. Cho đến khi Lục Yên “hi sinh”, gục ngã trong tay anh. Một đêm dày vò, như muốn bù đắp tất cả nhưng thiếu hụt của 8 năm qua. Gương vỡ đã lành, hai người lại cùng nhau đi tìm đáp án cho những bí mật từ trước đến nay. Mỗi khi tháo gỡ được một mắc xích, lại thêm một bất ngờ. Nhưng rất may, sau tất cả nỗ lực, cuối cùng hung thủ cũng sa lưới. Kết quả thật sự ngoài dự đoán. Toàn bộ câu chuyện chỉ xoay quanh một vụ án duy nhất, nhưng đan xen là những phân đoạn tình cảm của Giang Thành Ngật và Lục Yên. Có những lúc là hoài niệm của từng người, có lúc là cảm giác của hiện tại. Nhưng cho dù ở thời điểm nào, thì tình cảm mà hai người dành cho nhau là không hề thay đổi. Tình yêu thời cắp sách, tuy rất dễ dàng để có cảm giác thích một ai đó, nhưng cái cách mà Giang Thành Ngật theo đuổi Lục Yên, quả thật rất kiên định, rất trưởng thành. Bởi vì có lẽ chính anh cũng không thể ngờ, người con gái mà mình để mắt đến, cũng là một người kiên định như vậy. Nhận lời yêu anh, là yêu đến mức có thể xác định, chỉ là Giang Thành Ngật anh mà thôi. Người con gái như vậy, anh còn có thể buông tay sao? __________ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Trắng Tiệp Dư *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** Thể loại: Hiện đại, phá án, gương vỡ lại lành Tình trạng: Hoàn Review bởi: Tit Mit - fb/hoinhieuchu  Sau 2 tuần cố thử cai truyện nhưng chẳng nổi nên lại mò cuốn này để đọc. Lúc đầu đọc cứ tưởng 1 cuốn phá án nữa cơ, nhưng hóa ra là một cuốn truyện ngọt ơi là ngọt.  Lục Yên cô bác sỹ xinh đẹp có rất nhiều người theo đuổi nhưng lại chỉ biết có công việc. Bố mẹ cô đã ly dị khi cô còn nhỏ. Người mẹ vì lo toan cuộc sống nên từ người phụ nữ xinh đẹp mà già nua nhiều. Ba cô thì tưng bừng chuẩn bị cưới vợ 3 nên đã hào phóng chuyển cho cô số tiền khi cô ra trường.  Giang Thành Ngật – anh chàng đội trưởng đội cảnh sát phá án mới chuyển về thành phố nơi mình sinh ra và lớn lên do hoàn cảnh gia đình đã từng có mối tình thời thanh xuân tươi đẹp với Lục Yên. Mối tình ấy đẹp và ngọt ngào ấy đã kết thúc vào kỳ nghỉ hè khi bọn họ thi vào đại học cùng với cái chết của Đặng Mạn. Từ đó cả 2 không bao giờ nói vì sao họ đã chia tay cũng những vết thương lòng chưa từng phai mờ.  Những tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc tại 8 năm trước nhưng dường như vào tiết Đông chí năm nay chuyện xưa lại quay về sau khi 2 người gặp lại. Những việc kỳ lạ liên tiếp diễn ra. Lục Yên bị theo dõi bởi một số người lạ mặt mà chẳng hiểu nguyên do. Bên cạnh đó cô dường như còn gặp lại người có bóng lưng và cử chỉ rất giống người bạn đã tự tử của mình làm cô rối rắm không thôi. Quá trình điều tra mở rộng từng bí mật tưởng chừng không còn nhớ đến từng bước lật giở.  Đặng Mạn từng nhìn cái gì khi cô không trả lời những câu hỏi của bạn mình? Cái chết của Đặng Mạn phải chăng không phải là tự tử? Ai là người hằng năm gửi thư về cái chết của cô gái tự tử 8 năm trước cho đội cảnh sát? Và vì sao Đinh Tịnh lại hỏi Lục Yên về “ Đông chí” ? Ai đã theo dõi Lục Yên? Định Tịnh sao lại chết ở hồ nước? Vô cùng nhiều câu hỏi cần lời giải. Theo diễn biến câu truyện bạn sẽ bị cuốn hút vào lúc nào không hay.  Điểm khác biệt của cuốn này chính là sự ngọt ngào của cặp đôi chính. Anh ngoài mặt lạnh lùng hết nấc nhưng nào biết sẽ tự nói với mẹ mình rằng “ cô ấy là bạn gái con” ( bạn có dám khẳng định người nào đó là bạn gái mình khi mình mới gặp lại họ mấy ngày và còn không thèm nói chuyện với nhau câu nào không?). Bạn có thấy ai bị cưỡng hôn mà tinh thần vô cùng sảng khoái, ai là người cưỡng hôn mà vẫn không hiểu mình làm sao làm được điều đó không? Nếu bạn ghét ai đó bạn có nấu ăn cho họ không? Bạn có cuống cuồng chạy đi tìm họ không? Đấy anh là vậy mà cứ làm như không quan tâm đến chị chút nào. Kiểu này là ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu ( à quên 2 người không hiểu chứ).  Điểm cộng tuyệt vời nữa mà mình chẳng nói ai cũng hiểu ở người edit trên kia nữa nhỉ. Không cần lời khen mà sự thật đã thành thương hiệu cho truyện trinh thám rồi mà. Cảm giác truyện thiên về tình cảm nhiều hơn nên nội dung trinh thám hơi nhẹ , sự đáng sợ lẩn khuất trong bóng tối ở những chương đầu bị sự ngọt ngào che mất. Nhưng bạn đừng để điều đó đánh lừa mình, cuốn này yếu tố trinh thám vẫn đủ để những ai ham mê điều tra đưa ra suy đoán của mình. Đánh giá điểm 4.5/5.   Mời các bạn đón đọc Đông Chí của tác giả Ngưng Lũng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Câu chuyện xảy ra khi cả hai vị tổng tài kết hôn đã 7 năm, đột nhiên ông chồng sợ vợ bị đụng xe hư đầu óc, câu chuyện này liền biến thành câu chuyện về tổng tài thành thật + bá đạo mắc bệnh thần kinh… Tóm tắt sơ sơ của người chuyển ngữ – Cực Phẩm:  Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về =]]] Từ đó bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra… ~~~ Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả mình rất thích. Chị ấy là tác giả của những bộ khá có tiếng như Thê vi thượng, Quân vi hạ, Tiên mãn cung đường, Hoàng thượng đừng quậy… Mình tình cờ biết được chị đang viết bộ này trong lúc đi kiếm phiên ngoại của Chước Lộc, một bộ khác của chị, cũng hay lắm đó. Lý do mình túm luôn bộ này là do đọc chương 1, xưng hô của Tiêu Tê với anh công là Trương đại điểu hay dịch sát là Trương chim bự =]]]]]]]] Đọc thêm tiếp mới thấy bộ này hài cute không thể tả nên nhảy hố luôn ~ Kim bài biên tập đề cử: Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương, giống như đang ngồi xem một cuộc biểu diễn tướng thanh, lúc nào cũng có những chi tiết khiến người đọc cười sặc sụa. Rất ít khi gặp được một tiểu thuyết hài hay như thế này, bất kể là bây giờ có hài lòng hay là chưa hài lòng, nhưng lúc đọc xong chắc chắn sẽ hài lòng. *** *Nội dung bên dưới có chứa các chi tiết spoil*   Thấy mác tác giả là mình cũng nhảy hố đọc ngay. Truyện không quá dài, hài hước dễ thương, Lúc mình đọc văn án còn tưởng là truyện mau xuyên nhưng hoá ra không phải. Bối cảnh trong truyện là hiện đại hoặc tương lai xa hơn một tí. Lúc này hôn nhân đồng giới đã là chuyện hợp pháp và rất bình thường. Khoa học kỹ thuật cực phát triển đã có bộ trí não trí năng đeo ở tay và cấy vào đầu. Câu chuyện kể về bạn công Thẩm Thần Phi bị tai nạn xe lúc đang đọc tiểu thuyết thế là đầu óc và trí não hơi bị chập mạch. Thẩm Thần Phi luôn nghĩ mình là nhân vật chính trong 1 câu chuyện và mọi chuyện xung quanh thì gán với các tính tiết trong truyện. Đây không phải mau xuyên hay gì nhé mà vì trí năng bị chập mạch nên trong trí năng có tận mấy trăm bộ tiểu thuyết. Cứ đi xong một chuyện thì lại tỉnh lại mấy ngày rồi lại đi tiếp sang một câu chuyện khác. Đây hoàn toàn không phải mau xuyên nhé. Nam chính vẫn có kí ức về những người khác, về cuộc sống bình thường chỉ là không phân rõ tình tiết truyện và hiện thực. Kiểu như máy tính chập mạch lúc được lúc không ý. Thế là cứ lúc chập thì diễn hết vai này đến vai kia trong các câu chuyện với bạn thụ. Từ đế quốc nguyên soái abo, hắc đạo rồi cha nuôi. Cứ diễn xong lúc hết chập mạch thì lại khóc lóc, còn dám xưng anh em với cha vợ trong lúc ảo tưởng là cha nuôi cơ mà =)) Thụ là một bạn trầm tĩnh trưởng thành chín chắn và rất yêu công. Thế nên khi công lên cơn chập thì cũng rất ngoan mà chiều theo công rồi biên ra một loạt lí do để sửa kịch bản. Như lúc công bảo đang mang thai, hôm sau thị mua 1 em kim mao về bảo sinh rồi con đây. Công tin thật, đặt tên cho con rồi ôm con đi ngủ. Cũng thông qua các vụ chập mạch này mà thụ biết thêm được nhiều bí mật về công, về tình cảm thầm mến của công từ tận cấp ba và rất cảm động. Cũng chính vì thế khi công bị lẫn lộn vào truyện em rất dễ tính mà chiều theo công. Các câu chuyện dễ thương, hài hước. Tác giả viết chắc tay. Mình đọc thấy thích công và thụ lắm. Công moe cực May cuối truyện công chế ra một cái phần mềm quét dọn trí năng thế mà mới xoá sạch được đống truyện và không bị chập nữa. Trong truyện cũng mô tả nhiều trường hợp giống công như một bé trai đang xem siêu nhân bị đèn rơi vào đầu thế là từ đó luôn nghĩ mình là siêu nhân cứu thế giới. Đánh giá: 4/5 *** Có cả phiên ngoại tác giả đăng trên cả weibo nữa nên nhớ đọc hết nhá.   Đây là một chiếc review ngắn, thật, thề. Vì chắc hẳn là truyện này nhiều bác biết rồi với cả tui cũng không muốn sì poi gì cả. Truyện này đôi chỗ còn để tên là Địch Áo tiên sinh thì phải? =)) Okayyyy. Đây là câu chuyện hề hước của hai chồng chồng đã cưới nhau 7 năm. Bối cảnh là khi xã hội đã chấp nhận hôn nhân đồng tính và phát triển đến mức sử dụng một thứ tên là “trí não” thay thế cho điện thoại. Tổng tài sợ vợ Trương Thần Phi aka Trương Đại Điểu (Trương chym to) bị tai nạn, trí não gặp trục trặc nên bỗng chốc hơi chập cheng chút. Bởi vậy mà Tiêu Tê, cũng là tổng tài to to, aka tiểu kiều thê của Trương Đại Điểu, phải đối mặt với tình trạng nhập vai bất chợt của ông chồng mình. Trương Thần Phi dù nhập vai tổng tài bá đạo, anh xã hội đen, ma cà rồng, daddy bao nuôi,… thì đều là do đọc nhiều tiểu thuyết quá. Tác giả đúng là đỉnh trong việc làm người ta cười lên cười xuống, mà trong lúc cười vl như vậy, các bạn vẫn có thể nhận ra, thực ra mỗi lần nhập vai là một góc nhỏ trong cuộc tình của hai người. Trương Thần Phi không phải sinh ra trong nhung lụa, mà thiếu thốn tình cảm, và Tiêu Tê – thiếu gia nhà giàu quyền thế – cũng không phải tình cờ mà xem mặt ông xã của mình. Trương Thần Phi đã thích Tiêu Tê từ rất lâu rồi, thích đơn phương từ xa, rồi từ từ tiến lại gần, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Tiêu Tê. Còn Tiêu Tê, mặc dù ngoài mặt không tỏ rõ, nhưng thực lòng yêu Trương Đại Điểu của mình rất nhiều, và cũng thường hay chiều theo ông chồng mặt dày của mình, cùng diễn mấy cái kịch bản điên khùng máu tró trong não ổng. Câu chuyện của hai người còn có sự xuất hiện của rất rất nhiều nhân vật hay ho, hầu như là bị thồn cẩu lương, mà đặc biệt nhất là con chó Trương Quang Tông được mua về do trong lúc ông chồng bịnh nghĩ Tiêu Tê có thể bầu và sẽ đẻ =)). Thực ra cuộc sống của chó nhà giàu Trương Quang Tông cũng khá vất vả, vì thường xuyên bị ông bố Trương dở hơi “phân vai” trong kịch bản máu tró, và còn hay bị ổng ngoạm đầu.   Ừ rồi, viết ngắn gọn thế thôi. Nếu bạn nào có đọc được cái review chả ra quần què này của mình thì hãy quên tất cả những gì vừa đọc và đi tìm ngay bộ truyện này mà nhảy nhé. Chỉ cần chuẩn bị tinh thần là nó cười vl thôi các bác ạ. Mời các bạn đón đọc Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh) của tác giả Lực Dã Thiên Hạc.
Xin Đừng Ăn Em - Hỏa Ngạ Nga
Em thụ vốn có dòng máu chuột tinh, dáng vẻ cùng sinh hoạt hệt như con người chỉ thêm nét kute của loài gặm nhấm :”3 Ngày nọ mới chuyển tới, em hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm là ảnh, ai dè anh công lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt ẻm chính là rắn độc đang nhe nanh, em theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy anh là nép xa như tránh bả =))) Đáng tiếc đuôi rắn của anh quá dài, em trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ em làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy em làm sủng vật đòi ăn. Em ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho anh với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mình =))) Trực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục anh cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới liếm láp em. Buồn cười lúc ảnh liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là… quả thực là quá mức huyết tinh a =))) *** Tiểu thử tinh (chuột thành tinh) vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện. Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình…  ”Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi.”  Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . .  nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không ╭(╯^╰)╮  Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn) ... Mời các bạn đón đọc Xin Đừng Ăn Em của tác giả Hỏa Ngạ Nga.
Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi - Lâu Tinh Ngâm Loại
Truyện xuyên không Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi là một trong những truyện đem lại nhiều bất ngờ cho bạn đọc. Những tình tiết luôn có nét độc đáo đầy thu hút, độc giả khó lòng đoán được những diễn biến tiếp theo. Nàng từ hiện đại xuyên đến cổ đại trở thành đại tiểu thư của Qúy phủ. Chứng kiến cảnh mẹ vì sinh tiểu muội muội mà chết, cha không thèm quan tâm. Một trăm ngày giỗ của mẫu thân cũng chính là ngày, tiểu thiếp kia lên làm chính thất, chính là ngày nàng cùng muội muội bị đuổi ra Qúy phủ, cũng chính là ngày nàng gặp hắn Một đạo hẹn ước mười năm sau trở về sẽ cùng hắn lấy thân báo đáp! Một khi pháp y thiên tài sống lại, nàng sẽ trả trả cho những người đã khi dễ nàng gấp trăm ngàn lần. Lúc trước mọi người đối với nàng chỉ là một cái tiểu oa nhi hèn mọn, lúc này nàng vương giả trở về, tài năng triển lộ. Chắc chắn làm cho người ta phải kinh ngạc. Đọc truyện thưởng thức và tìm hiểu về cuộc sống thú vị của nàng.  *** Đêm khuya tịch mịch, bầu trời u ám, mưa to như muốn long trời nở đất, bên ngoài tiếng sấm không ngừng lớn. Mưa to tí tách thanh thúy rơi trên mái ngói, phát ra tiếng vang leng keng, bóng đêm cô tịch làm cho người ta khó chịu. Trong một gian phòng cách ly riêng biệt ở Quý phủ vật thắp sáng duy nhất chỉ vẻn vẹn một ngọn đèn nhỏ. Một cái thiếu phụ ngồi dựa lưng vào đầu giường, sắc mặt có chút tái nhợt. Tuy là gương mặt tái nhợt không có chút máu, nhưng dung nhan này vẫn là thập phần diễm lệ. Bên cạnh thiếu phụ còn có một nữ nhân tuổi tác không khác biệt là mấy, trên tay của nàng vẫn là đang ôm một tiểu hài tử vừa nãy mới được sinh ra. "Thanh Vị đem đứa nhỏ ôm đến cho ta" Thanh Vị lệ rơi đầy mặt: "Phu nhân, người vẫn là đừng nhìn đứa nhỏ này, đứa nhỏ này là một nữ nhi, lão gia căn bản sẽ không để ý đến nó" Thiếu phụ nghe vậy, ánh mắt sắc bén nhìn Thanh Thanh liếc mắt một cái: "Nói bậy! Chẳng lẽ bởi vì hắn không thèm để ý, ta có thể không để ý đến hài tử của chính mình sao? Ngươi nghĩ ta thân lại là một dạng như thế nào?". "Phu nhân, là nô tỳ nói sai. Người đừng nóng giận, người vừa mới sinh hạ nhị tiểu thư, phải nghỉ ngơi thật nhiều mới được". Thanh Vị không thấy nàng sinh khí, vội giải thích nhận sai, ôm tiểu hài tử hướng tới đầu giường. Phượng Thiên Sương nhìn thoáng qua gương mặt đang ngủ của tiểu hài tử kia, không khỏi nảy sinh cảm xúc, nàng chưa từng nghĩ tới, từ ngày nhập Qúy gia đến nay lại rơi vào tình cảnh nông nỗi này. Cũng chỉ tại cha nàng vì gia tộc tư lợi nên mới phải hy sinh chính nàng. Biết rõ Qúy Đông Minh đối với nàng căn bản không có nửa điểm tình cảm, còn giám phái nàng đến Qúy gia, hắn nguyện ý lập nàng làm chính phi, cũng chỉ là đều do hoàng thượng tác động. Ánh mắt từ từ thu hồi khỏi tiểu hài tử trước mắt, Phượng Thiên Sương nhìn lướt qua trong phòng, nhỏ giọng hỏi: "Thanh Vị, Như Yên đâu?" "Phu nhân. Bà đỡ đã muốn hướng lão gia báo tin, nếu lão gia biết đứa nhỏ này chỉ là một cái tiểu nữ nhi, sợ là bây giờ đã tới nơi, người xem..." ... Mời các bạn đón đọc Thần Y Quý Nữ Cưng Chiều Thất Hoàng Phi của tác giả Lâu Tinh Ngâm Loại.
Dương Thư Mị Ảnh - Nam Phong Ca
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình… Bộ Dương Thư Mị Ảnh gồm có: Dương Thư Mị Ảnh  Hiểu Tinh Cô Tự Phong Vũ Vô Cực Mời các bạn đón đọc Dương Thư Mị Ảnh của tác giả Nam Phong Ca.