Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mẹ Kế Của Lọ Lem - Oa Qua Oa

Khác với những tác phẩm tung hô nữ chính như Hôn Trộm 55 Lần, tựa truyện online hay của tác giả Oa Qua Oa lại nói về khía cạnh khác, thú vị hơn, ít được người đọc để tâm nhưng lại mang một câu chuyện nổi bật không kém. Truyện Mẹ Kế Của Lọ Lem nói về Vu Kiều còn trẻ tuổi đã là quả phụ, cho dù quả phụ cũng được nhưng vì lẽ gì cô lại phải có thêm một đứa con ghe bằng tuổi mình chứ. Tất cả mọi người đều nói cô lòng dạ độc ác, ngược đãi con ghẻ, thậm chí còn cướp đoạt cả người trong lòng của con ghẻ!  Vu Kiều thật sự không thể minh oan cho mình, đành ngậm miệng im lặng! Bạch mã hoàng tử gì đó mau biến đi. phải đi tìm cô bé lọ lem đoan tranh mới xứng đôi chứ tới tìm cô làm cái gì? Cùng theo dõi truyện ngôn tình sủng để tìm hiểu. *** Vu Kiều đang tham gia tang lễ, tang lễ Quý Huy - chồng của cô, rất nhiều người đến hiện trường, nhưng đoán chừng không có mấy ai khổ sở vì quan tâm đến ông, trên cơ bản đều vì tài sản Quý Huy mà đến, tất cả mọi người rối rít nghị luận về di chúc, bởi vì sau khi kết thúc tang lễ Quý Huy sẽ công bố di chúc, bên cạnh luật sư của ông không ít người vây quanh, rất nhiều người đều hỏi thăm chi tiết trong di chúc. Vu Kiều cảm thấy những người này thật kỳ diệu, khi Quý Huy còn sống thì không đến, ngay cả con gái Quý Huy cũng không để ý tới ông, sau khi chết trái lại đều tụ tập đủ, cũng không biết những người này đang suy nghĩ gì, đổi lại là bạn, bạn sẽ phân chia tài sản cho những người không tốt với mình chứ? Quý Huy là não già, không phải là não tàn! Hơn nữa người nào không biết Quý Huy căn bản không có nhiều tiền, ông không tự ý kinh doanh, công ty cha giao cho ông liên tục lỗ mấy năm, nợ ngân hàng còn chưa trả, nếu không phải sau này kết hôn với con gái nhà giàu mới nổi là cô, thì sớm đã tuyên bố phá sản. Hiện tại những người này muốn đến phân chia tài sản? Ha ha, làm gì có chia tiền của Quý Huy, là chia tiền của Vu Kiều cô! Trước tránh Quý Huy như rắn rết, hiện tại muốn chạy qua chia một chén súp, thật sự da đủ dày, bên trong di chúc viết cái gì cô rõ ràng tường tận, những người này chính là đi không công một chuyến, cô chỉ hy vọng chuyện không cần làm ầm lên, hôm nay là tang lễ, cô không muốn huyên náo, quá khó nhìn. Con gái Quý Huy là Quý Tử Nhàn mặc váy liền áo màu đen đứng một bên, tóc dài xõa vai, không trang điểm, trên mặt còn vương nước mắt, vẻ mặt đau lòng gần chết, bộ dáng quả thực bất cứ lúc nào cũng sẽ té xỉu, con bé lớn lên thanh thuần lại xinh đẹp, bộ dáng sạch sẽ, đáng thương như vậy, phái nam ở đây nhìn mà đau lòng muốn chết. Nói đến cảnh ngộ Quý Tử Nhàn, người ở bên ngoài nghĩ thật đáng thương, mọi người nói đến đều thổn thức không thôi. Quý gia dòng dõi thư hương, tổ tiên hành y, nghe nói còn làm tận Ngự y, mặc dù hiện tại không cách nào kiểm chứng, nhưng Quý gia từng hành y là có chứng cứ, đặc biệt là cha của Quý Huy: Quý Vân Hải có bàn tay trung y, thời điểm ông khỏe mạnh Quý gia rất thịnh vượng, ông y thuật cao siêu, thái độ làm người cũng linh hoạt, tạo dựng công ty y dược - - Y Nghiệp Vân Hải, phát huy trung y đồng thời cũng học hỏi nhiều hơn sở trường Tây y, công ty làm được sinh động, còn thuận lợi đưa ra thị trường . Nhưng khi Quý Vân Hải qua đời giao công ty cho Quý Huy tình huống gia đình nhà họ Quý ngược lại đi xuống, Quý Huy căn bản không hiểu kinh doanh, còn bị người ta lừa, công ty rất tốt gần như phá sản, thiên kim tiểu thư Quý Tử Nhàn này liền bắt đầu chịu khổ, không còn cuộc sống an nhàn sung sướng, mỗi ngày đều đối phó với chủ nợ đến nhà đòi nợ. Mẹ con bé là Mạnh Vân không chịu nổi cuộc sống như vậy, đã ly hôn với Quý Huy, bởi vì Mạnh Vân sắp chuẩn bị tái hôn, cho nên Quý Tử Nhàn liền ở cùng cha Quý Huy, gia đình đơn thân, nhưng con bé luôn vươn lên, thành tích học tập tốt, không chỉ thi đậu đại học danh tiếng, còn tự mình cố gắng cầm học bổng ra nước ngoài, lớn lên lại xinh đẹp, tất cả mọi người đều thích. Nhưng là thiên tướng đại họa, lúc học đại học thì cha Quý Huy tái hôn! Nếu như tái hôn bình thường thì cho qua, nhưng tuổi mẹ kế chỉ lớn hơn con bé một tuổi! Hơn nữa còn có vẻ mặt hồ ly tinh, là cô gái vô cùng diễm lệ tục tằng! Lúc ấy không ít người nói xấu, đều nói Quý Huy lớn tuổi hồ đồ, tìm người nào không tốt, tìm một người không an phận như vậy, vừa nhìn đã biết không phải cô gái tốt! Ôi đàn ông lớn tuổi đều vậy, đầu óc hồ đồ, không chịu được quyến rũ, thấy loại đàn bà vô liêm sỉ này đều không nhịn được. Sau đó không biết Quý Huy có vận may gì, làm ăn bắt đầu có khởi sắc, đáng tiếc thân thể không tốt, không bao lâu thì bệnh nguy kịch , tái hôn chưa quá hai năm thì đi đời nhà ma. Tất cả mọi người nghị luận, Tử Nhàn đáng thương, có một người cha như vậy, xem chừng gia sản Quý gia đều rơi vào trong nay người đàn bà Vu Kiều, bọn họ nói, không chừng chính là người đàn bà kia giở thủ đoạn, không biết dùng biện pháp gì hại chết Quý Huy, chính vì gia sản nhà họ, nếu không vì sao một mỹ nhân lại bằng lòng chăm sóc một ông già! Nên để cảnh sát điều tra thêm mới tốt! Mọi người nghị luận như vậy cũng không tránh Vu Kiều, toàn bộ hiện trường tang lễ đều ong ong ong, cực kỳ ồn ào, tiếng nghị luận Vu Kiều nghe được rõ ràng rành mạch. "Coi đi, lúc đầu khuyên Quý Huy không cưới con ả kia, tôi vừa nhìn cô ta đã biết không phải người tốt, bây giờ hay rồi, kết hôn được hai năm thì đi đời." "Ông ta kết hôn hồ đồ coi như xong, tôi chỉ sợ ông ta đều đưa tiền cho con ả đó, mọi người nhìn bộ dáng con ả kia xem, một chút cũng không đau lòng, tôi đoán di chúc kia nhất định có vấn đề, mọi người còn đến chỗ Trương luật sư, tôi sớm nghe nói, con ả đó léng phéng với Trương luật sư! Trương luật sư còn thường xuyên xuất hiện ở Quý gia, tôi thấy Tử Nhàn nguy hiểm, con bé còn nhỏ cái gì cũng không hiểu sao đấu được con ả đó!” "Mọi người biết không, kỳ thật con ả đó sớm bao dưỡng tiểu bạch kiểm ở bên ngoài, ai ai cũng biết, biết quán tập thể hình ở đường Tam Bình không, ở đấy có một huấn luyện viên tập thể hình, mỗi ngày con ả đó đều ra một lần!" "Thật hay giả, Quý Huy biết không?" "Ông ta nào biết đâu, không phải mọi người không biết lúc trước nhiều người phản đối ông ta kết hôn với con ả như vậy, khiến ổng bị cô lập hoàn toàn , ai còn để ý đến chứ." "Chao ôi... Kỳ thật Tử Nhàn đáng thương nhất, sao lại có một người cha như vậy chứ, thiệt là, cô gái tốt nhất, đứa trẻ tốt nhất, nếu là không có con ả đó, nhất định có thể tìm một nhà khá giả, nhưng bây giờ nhà trai chắc cũng phải nghĩ kĩ, ai muốn một mẹ vợ như vậy." "Nói nhăng gì đấy, cái gì mà mẹ vợ, mẹ ruột Tử Nhàn còn ở đây, Mạnh Vân còn tốt lắm, tôi nghe nói gần đây bà sẽ cùng chồng trở về nước, nào có chỗ giành cho con Vu Kiều đó! Cô ta đâu xứng làm mẹ vợ!" "Đúng vậy, thật ra bây giờ cũng không phản đối, còn nhớ tiểu tử nhà họ Ân không, tôi nghe nói hôm nay cậu ta sẽ tới, hai ngày trước mới vừa về nước ." "A, là Ân Á Minh hả, vậy cũng là đối tượng tốt, có điều cửa nhà cậu ta cao lắm, nếu Quý Huy còn chưa chắc đã thành, hiện tại..." "Có gì mà không được, Quý gia có ân với ông cụ nhà cậu ta đấy, với cả gia phong bên đấy tốt, chắc cũng không phải người dựa vào thế lực." "Ai, vậy thì tốt nhất, Tử Nhàn nên tìm đối tượng tốt như cậu ta." ... Hiện trường, mọi người nghị luận không ngừng, vừa lúc đó linh đường có vài người đến, trong đó có một người đàn ông trẻ tuổi làm hai mắt mọi người tỏa sáng, ngay cả Vu Kiều cũng híp mắt nhìn vài lần, cô không biết Quý gia còn có thân thích như thế này, lớn lên thật sự là đẹp mắt. Cô còn kì lạ khi thấy Quý Tử Nhàn vừa rồi còn cúi đầu nước mắt như mưa đột nhiên vọt tới cửa, đầu nhào vào trong lòng người đàn ông kia, sau đó lớn tiếng khóc, mọi người chung quanh rối rít rơi lệ. Con gái Quý gia này đúng là chịu nhiều khổ cực! Vu Kiều trợn mắt há hốc mồm, nếu cô không phải là người trong cuộc, thật đúng là cho rằng Quý Tử Nhàn đã nhận biết bao ủy khuất. ... Mời các bạn đón đọc Mẹ Kế Của Lọ Lem của tác giả Oa Qua Oa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh
Đánh giá: 8,5/10 Lại là xuyên qua, có thể cũng không phải là ta nguyện ý xuyên qua ? Bản thân không có sở trường gì, mơ hồ xuyên thủng đến Đường triều, cần dựa vào cái gì để kiếm cơm đây?? Không thể, chỉ có một từ, hỗn?   Không nghĩ tới hỗn đến mức tận cùng? Chim sẻ có thể biến thành phượng hoàng? Chạy khắp một vòng  Đại Minh cung? Hoàng đế, hoàng tử ta sẽ chọn ai? Chỉ vì đức lang quân như ý trong lòng Dám cùng so với trời thử cao. Cô là người ở hiện đại, trong một buổi tối mưa giông sấm chớp chỉ vì bực mình vì chưa kịp về trời đã mưa như đổ nước mà lỡ miệng chửi trời. Báo ứng giáng xuống, cô chỉ biết là mình bị sét đánh. “Oàng” một phát, cô một mạch xuyên về thời Đường. Lục Tiểu Thanh may mắn gặp được Vô Diễm và Thiên Vũ, nàng dùng vài câu bàn về đạo lý mà có thể đi theo hai người họ. Một người là Lý Thiên Vũ, nhẹ nhàng ấm áp, luôn luôn giúp đỡ cô, đúng chuẩn soái ca. Còn một tên là Lý Vô Diễm, một tên cọc cằn, chẳng bao giờ nhẹ nhàng với nàng, hai người khi nào gặp nhau cũng đấu khẩu không thôi. Vốn là người từ thế kỉ 21 đến, cô dĩ nhiên là có suy nghĩ khác hẳn những người ở đây, ấy vậy mà họ lại gọi cô là lưu manh. Than thân trách phận thì cũng đành phải chấp nhận, cô quyết tâm dùng hết những hiểu biết của mình ở thời hiện đại mà kiếm cơm manh áo. Ba người họ đi cùng với nhau, lưu bạt giang hồ, dần dần tình cảm nảy sinh, liệu trái tim của cô sẽ thuộc về ai? Mình rất thích cách xây dựng kiểu nhân vật nữ cường xuyên không. Không phải kiểu yểu điệu thục nữ yếu đuối hay nhẫn nhịn chịu nhục, ở đây nữ chính được thể hiện là người phóng khoáng, lại rất độc lập, không chút yếu đuối nào. “Ừm, mùi gì vậy?” thanh âm lạnh lùng truyền đến, là giọng nói của người tên là Vô Diễm. “Hình như là mùi khét của vật bị đốt tàn, đi, đi nhìn một cái.” Khi nói chuyện, hai con ngựa liền đã đứng ở trước mặt Lục Tiểu Thanh. Trầm mặc, trầm mặc, vẫn là trầm mặc, thanh âm gió thổi qua, thanh âm lá cây rơi trên mặt đất, có thể nghe thấy rõ ràng. Thật lâu sau, một giọng nói không thể nhịn được nữa, nhưng ôn hòa vang lên: “Xin hỏi cô nương là người nào?” Không có tiếng trả lời, sau khi khụ thêm hai tiếng, vẫn là không có trả lời. Bên cạnh một giọng nói lạnh như sương sớm của tháng sáu đột nhiên vang lên: “Chết tiệt, ngươi rốt cuộc là ai?” Thanh âm không lớn, bất quá nghe vào trong lỗ tai của Lục Tiểu Thanh lại tựa như sấm sét nổi lên, làm nàng giật nảy mình, tư thế đều còn không có động liền quay lại quát: “Muốn người ta bị hù chết à, nói lớn tiếng như vậy làm gì? Ta cũng không phải kẻ điếc.” Dứt lời, hùng hổ ngước đầu nhìn. *** Review Tinh: Đây là lần đầu tiên Tinh đọc truyện do Chu Ngọc viết. Hồi đầu cũng thấp thỏm lắm vì vốn dĩ những lúc mình lên cơn thèm khát đọc thể loại xuyên không – hài, rủi thế nào mà vớ phải bộ truyện lửng lơ ăn theo con cá vàng thì cơn giận không phải chỉ ngồi nhẫn nhin một lúc là hết được. Có lẽ mình là một độc giả gay gắt nhất của ngôn tình. Khẩu vị vô cùng khắc nghiệt. Cách mình đọc không phải là phân tích độ mạch lạc, hợp lí của cốt truyện hay mức thực tế trong việc xây dựng nhân vật hay thêm nếm các tình tiết. Chỉ đơn giản là dùng cảm giác và bản năng đặt vào mạch diễn tiến của câu chuyện để xem xét xem câu chuyện này có mượt mà không. Không ít lần đang hứng thú nhiệt tình đọc, chưa quá 5 trang đã rơi tõm xuống ngơ ngẩn vì không hiểu tại sao đã đến sự kiện đó rồi, có phải các nhân vật suy nghĩ quá nông rồi không? Vì thế khi mà chọn bộ truyện có cái tên thật đặc biệt này (lại một thói quen đọc khác: Chết tại diện mạo!) việc đầu tiên, sau khi xem thể loại, là cầu trời khấn phật truyện này đọc đã cái cơn cuồng của mình T___T Và thật may, Chu Ngọc không làm mình thất vọng (cho lắm…) Vẫn là điển hình kiểu nữ chủ xuyên không, người gặp người yêu, sống dai như gián, ứng phó linh hoạt, tâm cơ mẫn tiệp, tuy nhiên Tiểu Thanh khiến mình không ghét được bởi cá tính phóng khoáng hài hước của cô nàng. Cô có nét nào đó khiến mình có thể đồng cảm được, cố gắng giữ vẻ thoải mái phớt đời để ngăn cách bản thân quá mức chủ quan, đặt quá nhiều tâm tư vào chuyện gì vì khi đó cũng là lúc nguy cơ thất bại hỏng việc vô cùng cao, mà cái giá của thất bại thì có vẻ cao trong hoàn cảnh của cô. Chỉ là đôi lúc thấy mọi sự quá mức may mắn với cô, cá nhân mình nghĩ mọi chuyện thực tế có lẽ sẽ không xảy ra đơn giản như ý như thế được, hoặc có thể may mắn cũng là một loại tài năng đi ~ Các nhân vật có tính cách rõ ràng, không nhàm chán, các nhân vật nền nhiều khiến cho câu chuyện tha hồ phát triển đa dạng, mình lại còn là loại người thấy đông càng vui nên vô cùng thích ý đại kết cục. Kiểu đấu xong xuôi tất cả lại về, có đôi có cặp, ai cũng có phần ấy hehe Tuy nhiên nhiều lúc đọc cũng hẫng vì các mồi lửa bắt lên hứa hẹn cú nổ ngoạn mục và đòi hỏi trí dũng mưu tài của các nhân vật phát huy, ấy thế mà có vẻ tác giả lại quên khuấy mất quay lại giải quyết các nút thắt ấy, hoặc có chăng là tháo gỡ qua loa vô cùng. Đỉnh điểm câu chuyện đáng lẽ có thể kinh điển hơn chút nhưng hơi xẹp, nói chung chắc cũng chỉ để tạo cảnh cho nữ chính tỏ tình cùng nam chính thôi. Lại nói nam chính, ừ thì yêu nữ chính hơn mạng. Tài năng không phải không có, tác giả phác họa anh ấy là một người giấu tài và rất giỏi giang, nhưng mình chả nhìn ra được mấy, có khi cái điên tình của anh ấy lấn át quá nên mình không thấy được mặt “hướng nghiệp” của anh ấy lắm. Thực ra mình dễ bị thuyết phục bởi những nam nhân đặc sắc hơn, mà cái này lại rơi vào một nam thứ (hình như) không yêu Tiểu Thanh. Có điểm duy nhất mình không hài lòng là nữ chính được xây dựng quá cường đại, cá nhân mình có nhiều bài thơ vô cùng thích, học thuộc làu làu nhưng qua một thời gian không đụng chạm cũng rơi rớt ít nhiều. Vậy mà Tiểu Thanh cứ đọc làu làu như phun hạt dưa, như thế chả phải quá cường đại thì là gì … Nói chung là bộ truyện này rất xứng đáng thời gian bạn bỏ ra để đọc, vô cùng hài hước, đọc giải trí thì vui, cũng có tí yếu tố chất xám nên sẽ không thấy quá mức đương nhiên. Ai đọc rồi có ý nghĩ gì khác thì vô đây bàn luận cùng mình nha.   Mời các bạn đón đọc Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh của tác giả Chu Ngọc.
Không Gặp Không Nên Duyên
Vâng, hôm nay page RVNT xin được giới thiệu một nam chính siêu cấp biến thái. Nếu anh là số 2 bạn sẽ không tìm ra số 1 đâu ạ. Gặp anh rồi mới biết, những nam chính biến thái trước kia mình từng đọc bình thường chán. Tất cả đều là mây bay, chỉ có lưu manh biến thái mới tồn tại mãi mãi... Giới thiệu đôi chút: Nam chính tên đầy đủ là Đoạn Mặc Ngôn, đoạn trong thủ đoạn vô biên :v :v. Anh là người lạnh lùng, cáu kỉnh, ít nói. Nhưng mỗi khi nói sẽ khiến đối phương thương tích đầy mình, không nghẹn họng vì ấm ức cũng trào máu vì tức giận. Anh có IQ vô cùng cao nhưng EQ lại lẹt đẹt hay nói đúng hơn là anh mắc một chứng bệnh tâm lý không có tình cảm như người bình thường.  Rồi anh gặp nữ chính Tiêu Tiếu, bị thu hút bởi nụ cười có má lúm đồng tiền xinh đẹp. Thế là, anh bắt chuyện làm quen, tìm cách ở bên cạnh, nhìn cô cười vui vẻ thoải mái. Lúc này, anh đơn thuần chỉ là thích những phút giây như vậy mà thôi. Anh cảm thấy mình cũng vui hơn. Thế nên, anh sẵn sàng bán đứng, đe dọa, gây áp lực đủ kiểu lên đầu bạn bè chỉ để mua về nụ cười của cô. Hại mấy anh kia thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ cô gái này mà không vui, Đoạn thiếu cũng xử đẹp mấy anh luôn.   Cứ thế, Đoạn thiếu nhà ta cứ vô tình hữu ý gặp gỡ Tiếu Tiếu ở mọi nơi. Anh sẵn sàng làm tất cả, thỏa mãn những điều mà anh nghĩ rằng Tiếu Tiếu mong muốn. Bởi anh biết, nếu cô vui, nụ cười má lúm kia sẽ càng rực rỡ hơn. Vì thế, khi nhìn thấy cô bị người ta đánh trọng thương. Anh giống như ác quỷ xuất hiện đánh tan xác bọn kia. Trong đó có một ả đàn bà muốn lợi dụng sắc đẹp và vẻ đáng thương cầu xin tha thứ. Nhưng bà ta nhầm to rồi. Đứng trước Đoạn thiếu chỉ có 2 loại người: người anh muốn nhìn và người anh muốn biến đi. Thế là, mặc bà ta sử dụng nước mắt hay nhan sắc vẫn bị anh đạp cho bầm dập tả tơi, đến mức kinh hoàng :v :v. Đoạn thiếu chính là thế đấy, mặt lạnh mắng chửi, mặt lạnh đe dọa và mặt lạnh giết người ta cũng là chuyện bình thường mà thôi. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như không xuất hiện nụ hôn cùng Tiếu Tiếu. Anh thế mà động tâm với cô thật. Sau khi được tư vấn và biết được tình cảm của mình, suy nghĩ của anh được thăng cấp nhanh chóng theo kiểu: "Nếu không phải là của mình thì phải giành giật nhiệt tình đến khi thuộc về mình mới thôi" :v :v. Vậy nên, công cuộc theo đuổi tình yêu và chia cắt, đạp đổ những rào cản xung quanh Tiếu Tiếu chính thức bắt đầu. Đọc những phân đoạn này, nói thật mình cười muốn nghẹn luôn ấy. Biết là anh bị bệnh nên có phần biến thái, lưu manh như thế nhưng quả thật không ngờ cấp độ mặt dày cùng thủ đoạn của anh đúng là vô cùng vô cùng bất ngờ. Nhiều khi muốn té ngửa luôn. Đáng thương cho bạn Tiếu Tiếu, lọt vào mắt xanh của anh rồi thì khó có thể nào chạy thoát được. Tự cầu phúc đi :) :) Trích đoạn đặc sắc:(*) Khi Đoạn thiếu theo đuổi tình yêu: "Sáng sớm tinh mơ, anh chạy đến trường học bọn em làm gì?"  "Để theo đuổi em" ****************** "Anh Đoạn, em chỉ là một cô gái bình thường, nhiều lắm thì cũng chỉ học giỏi mà thôi, em không nghĩ ra mình có chỗ nào hấp dẫn được anh hết" "Em khiến anh đứng ở đây, thì đã cho thấy em có đủ sức hấp dẫn rồi" --------------------------------------- Khi Đoạn thiếu muốn chia cắt tình yêu: "Cậu chia tay với Tiếu Tiếu như thế nào thì cô ấy mới không đau lòng?" --------------------------------------- Khi Đoạn thiếu động tình: "Em sớm muộn gì cũng là người của anh, anh muốn hôn thì hôn, tại sao phải xin lỗi?" "Ngược lại là em ấy, kiểu quần này khó cởi quá, lần sau mặc váy đi" ---------------------------------------- Khi Đoạn thiếu gián tiếp cảnh cáo tình địch: "Ai cũng đừng hòng dành cô gái này với tôi, ai dám động đến cô ấy, thì tôi giết kẻ đó" *************** "Dục vọng gì đó tôi không quan tâm, cô gái này đã định sẵn là của tôi" ---------------------------------------- Khi Đoạn thiếu ghen vì cô gái của anh đi cùng người khác: "Được rồi, em cứ từ từ mà chơi, thay anh hỏi thăm tổ tông nhà hắn" "....." Thấy chưa? Có ai lại như Đoạn thiếu nhà ta không ạ? Không phải là biến thái bình thường nữa đâu. Chính là siêu-cấp-biến-thái đấy. Nhưng mà mình lại cực thích anh, thích kiểu người luôn biết điều mình muốn và bằng tất cả những thủ đoạn đạt được điều ấy :) :). Chỉ đáng tiếc cho bạn trai Tiếu Tiếu, vì do dự vì sợ hãi mà để mất cô, cũng tiếc cho anh hàng xóm Tống Hiên Nhiên vì tham vọng nhất thời mà hối hận cả một đời. Cuối cùng, chỉ có Đoạn thiếu đây là được lợi nhất. Làm chuyện xấu khắp nơi còn có thể kéo được Tiếu Tiếu đáng yêu về nhà. Cũng không thể trách anh được, có trách thì trách tác giả ưu ái anh mà thôi :v :v Nội dung truyện vô cùng sủng, chỉ có ngược một xíu đoạn sau này Tiếu Tiếu biết về bí mật của Đoạn thiếu. Nhưng mà ngược cũng ít lắm, do mặt Đoạn thiếu quá dày và quá vô tư nên các bạn khỏi cần lo lắng cho anh gì hết. Truyện lại được viết theo phong cách hài hước vui vẻ với nhiều tình tiết cười té ghế rất thích hợp đọc giải trí, cuốn hút không dứt ra được luôn. Bởi nam chính biến thái đáng yêu thế này không dễ mà tìm được đâu nhé. Nếu còn lo lắng vì tình trạng đang edit thì yên tâm đi, edit hơn một nửa rồi ý, không chờ được thì cv thẳng tiến luôn nè. Đảm bảo không nhảy nhầm hố đâu. Nào, 1 2 3 nhảy thôi :) ______________________ (*): Trích dẫn trong truyện đã được mình edit lại cho phù hợp với bài rv #La_phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Review by Ma: Vì khả năng review không tốt mấy của mình, đối với một bộ truyện hay mình sẽ cố gắng ngắn gọn hết mức có thể. Nếu review này dài, nghĩa là cảm xúc bên trong nó làm mình buộc lòng phải viết thêm. Đầu tiên, chúng ta sẽ nói về những nhân vật phụ trước. Trong bộ truyện này, tất cả những nhân vật nữ phụ có dính đến anh nam chính đều không đáng nhắc tới. Căn bản là họ quá mờ nhạt và hoàn toàn không để lại bất kì cảm xúc gì trong lòng mình trừ cái tên mà tác giả đã đặt ra cho họ. Họ là những mảnh ghép của nội dung, họ là những nét bút vẽ lên những biến cố sẽ xảy ra mà tác giả đã xếp vào. Nói theo cách làm văn của nước ta, họ là những luận điểm để tạo nên luận cứ cho nội dung của câu chuyện. Nói cách khác, họ quan trọng, nhưng họ lại không có ảnh hưởng trực tiếp đến nhân vật chính mà chỉ là đoạn mồi cho những sự việc xảy ra đối với nhân vật chính. Ngược lại, những nam phụ trong cuộc sống của nữ chính lại có rất nhiều dấu ấn trong lòng mình. Hai con người một số phận. Một Nhiễm Huy tham vọng nhưng lại quá ngây thơ để không nhìn ra được nguy cơ đang rình rập trước mắt và rồi mất đi người mình yêu một cách dễ dàng. Thật lòng mà nói, từ đầu mình đã không thích nhân vật này. Tác giả xây dựng nhân vật này là một anh chàng sinh viên ba tốt, dịu dàng, thân thiện và rất yêu thương bạn gái. Trong thế giới ngôn tình, anh chính xác là mẫu bạn trai trong mơ của các cô gái. Nhưng, tác giả cũng viết ra một sự thật rằng chàng sinh viên nghèo ấy mang trong người dã tâm không nhỏ và sự ngu ngơ khờ khạo đúng chuẩn một sinh viên chưa trải sự đời. Hiển nhiên, anh bị đá ra khỏi dòng thời gian của nữ chính, trở thành tiếc nuối tuổi thanh xuân mờ nhạt mà không nhắc thì không ai nhớ tới một cách đơn giản đến không thể đơn giản hơn được nữa, cứ thế kết thúc một mối tình. Người thứ hai là Tống Hiếu Nhiên. Nếu lỗi sai của Nhiễm Huy là quá khờ khạo thì lỗi của Tống Hiếu Nhiên là quá lí trí. Đứng trước những cơ hội đang mở ra trước mắt và cô gái anh yêu thương chăm sóc từ nhỏ đến lớn, anh chọn lí trí, anh chọn phản bội lại trái tim. Anh dẫn theo ‘cơ hội’ của mình ra nước ngoài bỏ lại cô ‘em gái nobita’ mất đi ‘anh doraemon’ một mình đối mặt với sự sụp đổ của mối tình đầu tiên. Đó chính là lỗi của anh và không ai có thể nói thay cho anh được. Về phần sự quay đầu muộn màng của anh, thực ra nó cũng không quá muộn và nếu không có Đoạn Mặc Ngôn thì anh sẽ tìm lại được cô gái của mình. Nhưng trên đời không có chữ nếu và anh chỉ có thể chấp nhận. Mấu chốt ở đây là, khúc mắc ba người mà tác giả tạo ra cho anh và hai nhân vật chính quá ư là máu chó. Nó máu chó từ giây phút mình đọc đến đoạn anh bảo Đoạn Mặc Ngôn hãy làm bất cứ điều gì anh ấy muốn. Có ai ngờ người bị làm bất cứ điều gì ấy lại chính là cô gái mà anh muốn tìm về? Có ai ngờ Đoạn Mặc Ngôn sẽ yêu ai đó thật lòng? Có ai ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng mà anh không thể tưởng tượng nổi? Không ai cả và Tống Hiếu Nhiên cũng thế. Đây là sự bất công hay là cái giá phải trả mà tác giả đã đặt ra cho Tống Hiếu Nhiên? Điều này chỉ có tác giả biết. Chuyển qua hai nhân vật chính, mình cũng không biết phải nói về hai nhân vật này thế nào nữa. Họ là hai con người thuộc hai thế giới hoàn toàn đối lập nhau. Anh là chàng trai lấp lánh ánh vàng có những thứ mà người người thèm muốn, anh sống trong nhung lụa và những cuộc chơi xa hoa quên lối về. Còn cô chỉ là một cô sinh viên nghèo học giỏi cố gắng bước về phía trước và vươn lên. Họ gặp nhau trong một hoàn cảnh có thể nói là nhạy cảm, người mua vui và nhân viên phục vụ. Nhưng tác giả lại không biến nó thành lối mòn mà mang tới cho nó một vầng sáng khác biệt. Họ không hề có tình cảm với nhau, đúng là anh có hứng thú với cô nhưng đó không phải là tính chiếm hữu, không phải là lòng ham muốn, không phải là sự quấy rối của tình dục, chỉ là một sự hứng thú mơ hồ với con người, với nụ cười và những cảm xúc cô mang đến cho anh. Cô cũng vậy, không ham muốn, không âm mưu, không có bất kì thứ gì. Điểm chung duy nhất của hai người chính là sự khuyết thiếu về mặt tình cảm. Anh cần một người cho anh cảm xúc và cô cần một người cho cô sự chở che. Mối quan hệ của họ phát triển dần theo những cảm xúc của anh và nó rất thuần khiết cho đến khi anh phát hiện ra sự khác biệt trong những phản ứng của mình đối từng hành động của cô. Họ yêu nhau như một lẽ đương nhiên nào đó và nó ngọt ngào đến bất ngờ. Trong tình yêu của mình, anh như một đứa trẻ dành hết tình cảm của mình cho cô và mong đợi vào một tình yêu chuyên nhất. Lí do mình dùng từ chuyên nhất là anh rất bá đạo, không phải bá đạo theo kiểu lõi đời mà là bá đạo theo kiểu EQ cực thấp chỉ biết làm theo bản năng. Anh giữ lấy cô theo bản năng, ghen theo bản năng và hoàn toàn không có định hướng. Nói tóm lại, chuyện tình của họ rất ngọt ngào, tuy có chút ngược nhưng không đáng kể mấy. Vai trò của những nhân vật phụ khác cũng khá là lớn, mọi người có thể đọc để biết thêm chi tiết. Đây là bộ truyện mà mình đánh giá là đáng đọc vì đọc cũng kha khá truyện nên mình đâm ra hơi kén và mình thấy bộ này hay. Về nội dung, cách sắp xếp các tình tiết và xây dựng nhân vật ổn định và thực tế. Tất nhiên là trừ mấy kiểu ảo lòi như là nam chính vung tiền như rác, mua công ty để dành chơi này nọ. Cuối cùng mình muốn nói nhẹ vài câu cho phần kết thúc. Mới đầu mình có đọc các nhận xét của mọi người và có kha khá người không thích kết thúc vì nó mang hơi hướng buồn. Nếu bạn là một người quá nhạy cảm, dễ khóc và dễ xúc động thì cứ yên tâm đọc và bỏ lại ngoại truyện cuối cùng. Có điều mình khuyên, thật lòng mình khuyên mọi người nên đọc hết cho trọn vẹn một mối tình, tuy hơi buồn nhưng ngoại truyện đó sẽ cho bạn thấy nam chính yêu nữ chính đến mức nào và nó đáng để đọc. Tất cả những bài review đều là suy nghĩ của cá nhân một người, hãy tìm những cảm xúc của chính bạn khi đọc truyện nhé. Mời các bạn đón đọc Không Gặp Không Nên Duyên của tác giả Độc Độc.