Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngạo Thế Tuyệt Trần - Tuyệt Trần Tử Thương

Không thể tụ khí? Nàng trở thành người tài kinh thế! Không thể tu luyện? Nàng một thân tam tu! Không thể thuần thú? Nhìn xem, người ta dầu gì cũng là thần thú sáu sao, thế nhưng cũng phải ngoan ngoãn nằm úp sấp bên người nàng, trở thành ‘ sủng vật ’ danh phủ kì thực. Ai nói không thể cùng lúc tu luyện nội tu và ngoại tu? Vậy vì sao nàng vừa có thể tu luyện huyền khí, vừa có thể tu luyện kiếm khí! Hơn nữa ngay lần đầu tiên đã thăng làm Kiếm Thần bảy sao! Nàng có thể tu luyện hệ Hỏa, nàng có thể chế thuốc, xem nàng làm sao chỉ trong một đêm đã thành danh, trở thành dược thần thiên hạ ······ Khi người mà cả thiên hạ đều xem là phế vật trời sinh mở mắt ra lần nữa, xem nàng làm sao xuyên cả đại lục, oai phong một cõi, trở thành truyền kỳ dị giới ······ Xem nàng làm cách nào để giành được sự huyền diệu trong mắt thế nhân, làm cách nào tung hoành dị giới. Muốn sống là phải sống cho thật kiêu ngạo! Bản dũng mãnh: U Lam Thủy? Tử Minh Hỏa? Sử dụng thật dễ dàng! Cô gái âm thầm cảm thán, hai tay lấy nước trong chậu, khẽ áp lên mặt. Khóe miệng của Tiểu Bạch đứng ở bên cạnh mãnh liệt co rút, thế nhân cầu còn không được phải tranh đoạt, nàng lại dùng để rửa mặt? Không hổ là chủ nhân của hắn, quả thực đủ bưu hãn*! *Bưu hãn: Dũng cảm, khó chơi. Miệng không ngừng ăn đồ ăn vặt, còn bất mãn nói thầm: Chậc, khó ăn như vậy cũng có người tranh đoạt? Cau mày nắm lấy quăng vào miệng Tiểu Bạch nằm trong lòng, Tiểu Bạch trong ngực nàng lại im lặng lần nữa, bất quá vẫn vui mừng nhận, ăn cực kì vui vẻ, chủ nhân đây là ‘ thần dũ hoàn ’ có thể đề cao tu vi, thế nhân vì nó tranh đến đầu rơi máu chảy, không ăn sẽ uổng! Cô gái ngồi bên đống lửa, ngọn lửa rọi đỏ dung nhan nàng, hai mắt ửng sáng nhìn chằm chằm trước mặt, thẳng đến khi một mùi hương ngát truyền đến, lúc này mặt mày hớn hở rút trường kiếm treo bên người ra, cẩn thận cắt thịt nướng trong tay. Khóe miệng của mọi người ngồi ở bên cạnh mãnh liệt co rút. Đây chính là thanh kiếm Minh Tôn - người người tha thiết mơ ước đều không được, thế mà nàng lại dùng để cắt thịt nướng! ! ! Bản phúc hắc: 1. "Ngươi trăm ngàn đừng động đậy!" Nhìn cô gái đang dựa vào thân cây thở hổn hển ở trước mặt, nàng trào phúng nở nụ cười. Nàng là dược sư, nói thế là có ý gì, nghi hoặc nhìn nàng: "Vì sao?" Nàng lắc đầu ôm lấy Tiểu Bạch mới rời đi lúc nãy: "Đầu óc của ngươi chính là do nước và bột mì kết hợp lại, chỉ cần vừa động đậy, sẽ kết thành keo dính trong đầu. 2. Hai mắt nàng sáng lên nhìn thẻ vàng trong tay, nam tử phía sau vén tóc dài hỏi: "Ngươi thực thiếu tiền sao?" Nàng không hề ngẩng đầu: "Ngươi thiếu nữ nhân à?" Thiếu hay là không thiếu? Khuôn mặt tuấn tú của nam tử nhất thời đỏ lên. 3. Buông ngọc tiêu trong tay, khẽ thở dài . Một nam tử da mặt dày tiến lên hỏi: "Khúc nhạc nàng mới thổi là gì, tại sao ta lại chưa từng nghe thấy!" Nàng khinh bỉ nhìn nam tử kia: "Đầu óc huynh như vậy... không biết đâu!" 4. Nhìn cô gái đang ngồi chồm hỗm trên mặt đất, biểu tình dữ tợn, nàng lại cảm thán: "Ai, ta thật không muốn nói lòng dạ ngươi rất hẹp hòi, nếu ngươi bức ta, ta đây chỉ có thể nói là do nhân cách ta quá vĩ đại, lòng nhân từ quá nhiều. Mọi người nghe vậy khóe miệng mãnh liệt co rút, nhìn nữ tử áo rách quần manh, toàn thân chật vật ngồi chồm hỗm trên mặt đất. Nàng nhân cách vĩ đại? Nàng nhân từ? ? Thật sự là trợn mắt nói dối không đỏ mặt. *** Bên bàn tròn nhỏ, ba người nam nữ trẻ tuổi diện mạo nổi trội xuất sắc đang ngồi. Chỉ thấy nữ tử ngồi giữa mặc trang phục màu lam, làn da trắng nõn vô cùng mịn màng, tóc đen nhánh như thác nước đổ thẳng xuống vai. Nữ tử cười khanh khách nâng ly cao cổ lên, hai mắt giống như mặt hồ trong vắt, vòng vo vài vòng trên mặt hai vị nam tử xuất sắc còn lại. Tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, mặt mày như vẽ, đúng là một mỹ nhân tuyệt sắc. "Được, vì tính bạn chúng ta, quen biết nhau ba mươi năm, cạn một ly!" thanh âm Lăng Tuyệt Trần trong trẻo nhưng lạnh lùng, ừ, nàng không nói, ai có thể biết nàng đã "lớn" đến ba mươi hai tuổi. Ngồi phía bên phải nữ tử là một nam tử có một đôi mắt màu lam trong suốt sáng ngời, nhu hoà ấm áp, mũi thẳng, cùng với độ cong đẹp mắt, mái tóc màu nâu vừa mềm vừa bóng, lóe ra ánh sáng chói lọi. Môi mỏng, sắc nhạt như nước, đôi mắt lấp lanh, đang nâng chén nhìn nữ tử, trong đôi mắt chợt lóe nhu tình rồi biến mất: "Hảo, vì tình bạn hai mươi bảy năm chúng ta, cụng ly!" Đúng vậy, bọn họ sớm quen biết hai mươi bảy năm, bọn họ đều là cô nhi lúc chỉ có năm sáu tuổi, cùng nhau phấn đấu hai mươi bảy năm, hôm nay đã ngồi ở nơi cao nhất thế giới. Nữ tử chậm rãi cong khóe miệng, nhìn về nam tử phía bên trái vẫn im lặng —— Vô Dạ: "Dạ, ngươi sao!" Nàng biết, tính cách hắn từ trước tới nay đều như vậy, đương nhiên cũng sẽ không để ý động tác ‘ trì độn ’ của hắn. Vô Dạ lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt hàm chứa ý cười, khóe miệng giơ lên, thật là một nam tử xinh đẹp dịu dàng, chỉ là, dịu dàng của hắn chỉ đối với nữ tử trước mắt. Gió nhẹ thổi qua, sợi tóc màu nâu sẫm của hắn trong gió tùy ý phất phới, làn da trắng nõn tựa như trứng gà mới bóc da, đôi mắt thâm thuý như thủy tinh đen lóe sáng, lông mi cong cong như nữ nhân khẽ chớp. Nâng tay cầm ly cao cổ, động tác của hắn rất nhẹ, toả ra một mùi thơm ngát thản nhiên. "Được, vì tương lai của chúng ta, cụng ly!" Thanh âm đặc biệt nam tính gợi cảm mị hoặc, mang theo một chút khàn khàn, Vô Dạ giơ cao ly rượu trong tay. Ba người nhìn nhau cười, một ngụm cạn sạch, cầm lấy cái ly rỗng tuếch của mình giơ lên. Có thể là uống hơi nhiều, trên khuôn mặt trắng nõn của Lăng Tuyệt Trần, lộ ra ít đỏ ửng, lại càng thêm vẻ quyến rũ mê người, nằm úp sấp ở trên bàn, khóe miệng cũng cong lên hạnh phúc. Vô Dạ ngồi ở bên trái, có chút đau đầu xoa trán, đôi mắt hàm chứa chân tình khó thấu, liếc mắt nhìn nam tử —— Như Phong, cuối cùng cũng gục xuống bàn, say mê bất tỉnh! Ước chừng qua một giờ sau, Tuyệt Trần chậm rãi mở hai mắt, đau đầu xoa trán, muốn từ trên sô pha ngồi dậy, lại phát hiện mình căn bản là khong có một tia khí lực. Nhất thời, đôi mắt sương mù trở nên trong trẻo nhưng lạnh lùng. Một con mèo trắng nhảy vào trong lòng nàng, lười biếng nằm. Lúc này, Vô Dạ bên cạnh cũng từ từ tỉnh lại, mở to mắt cũng đã dùng hết sức, lại dùng hết khí lực xoay người, cùng nàng dựa vào nhau: " Trần, ngươi sao rồi!" Thanh âm nam tử tuy rằng vô lực, giọng nói mị hoặc, nhưng cũng hấp dẫn vô cùng. Tuyệt Trần khẽ lắc đầu: "Chỉ là toàn thân mệt mỏi!" Chết tiệt, vì sao người nàng tín nhiệm đến thế, cùng nhau chung sống gần ba mươi năm, thật không ngờ đối đãi nàng cùng Dạ như vậy, chỉ là ··· đảo mắt nhìn Dạ: "Ha ha, đã liên lụy ngươi !" Giơ tay lên, vuốt ve bộ lông của con mèo trắng. Lúc này, bốn phía biệt thự lửa lớn bắt đầu lan tràn: hỏa hoạn, đôi mắt màu lam của Như Phong từ ngoài cừa nhìn vào, nhìn hai người trên sô pha, khóe mắt lại cong lên, lúc xoay người rời đi thì lại bị nữ tử kêu lại. "Như Phong, đây là vì sao!" Tuyệt Trần khoanh tay lại, mắt đẹp lại gắt gao nhìn chằm chằm nam tử đứng ở cửa. "Một ngọn núi không thể có hai hổ, huống chi, chúng ta có ba người!" Chỉ đơn giản vài chữ, đã nói lên, vì quyền lợi, cũng là vì tiền! Lúc này, trong mắt Như Phong đã không còn ái ôn hoà của ngày xưa. Không đợi Lăng Tuyệt Trần mở miệng lần nữa, ngoài biệt thự tấm thép che lại, trong biệt thự nhất thời vang lên tiếng nổ mạnh kinh người. Như Phong kinh ngạc nhìn nàng, muốn tiến lên, hai chân lại bị vướng chặt ở một chỗ, vẻ mặt căm tức nhìn Lăng Tuyệt Trần: "Ngươi!" Hắn vì sao còn có thể khiếp sợ, cá tính của Tuyệt Trần, hắn vẫn là hiểu biết nhất! ... Mời các bạn đón đọc Ngạo Thế Tuyệt Trần của tác giả Tuyệt Trần Tử Thương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hôn Nhân Bí Mật Tình Yêu Thầm Kín
Trích dẫn hay trong truyện: "Vì em có anh nên mới bình an vô sự" ----------- "Tình yêu chỉ là chuyện trong khoảnh khắc, say mê trong chớp mắt rồi ấm áp trọn cuộc đời" ----------- "Thứ gọi là tình yêu trước giờ chẳng phải là việc bạn bỏ ra bao nhiêu sẽ nhận được bấy nhiêu" Chử Đồng là phóng viên giải trí, người chuyên đi nằm vùng khắp nơi để săn tin tức, tạo scandal. Nhưng không ai hay biết chồng cô chính là Giản Trì Hoài, một giáo sư vô cùng nổi tiếng. Cô gan dạ liều lĩnh đến mức dám giả dạng để chụp một bức ảnh riêng tư của chồng chỉ để mong thăng chức không làm bên giải trí nữa mà qua mảng xã hội. Nào ngờ, chọc trúng boss thần bí là chồng mình tại nơi đang làm việc mà cũng không biết. Lại còn múa máy trước mặt anh. Thế là anh phán sau lưng cô rằng:  “Cứ để cô ấy ngoan ngoãn ngồi ở vị trí cô ấy ghét nhất!” Thế đấy. Thật ra, thân phận của Giản Trì Hoài không hề đơn giản như cô vẫn thấy. Gia đình anh có quyền lực, tiền tài địa vị và có thể hô mưa gọi gió ở thành phố này. Cuộc hôn nhân giữa anh và cô cũng cất dấu một bí mật không ngờ đến. Thứ hạnh phúc cô đang có được đánh đổi bằng máu, nước mắt và cả yêu thương.  Lúc đầu cô không biết nhưng càng về sau lại càng phát hiện ra rất nhiều thứ đáng nghi. Tỷ như tại sao bố mẹ cô luôn vòi tiền anh nhưng anh lại chưa bao giờ từ chối. Tỷ như tại sao em gái anh lại uống thuốc chống tác dụng phụ của việc ghép thận. Cô lại kinh hãi phát hiện người chị đã mất của mình vẫn còn sống và bị giam cầm trong tòa nhà đó.... Mọi thứ như viên đá ném vào mặt hồ khiến nó dậy sóng không ngừng. Và thân phận thật sự của anh là gì? Tại sao lại có quá nhiều bí mật cô không thể biết cũng không được biết như vậy? Cô muốn tìm kiếm câu trả lời. Nhưng càng đến gần sự thật càng khiến cô bất an và lo sợ. Bởi nó như một đường hầm mà cô không thể tìm thấy ánh sáng. May mắn là những lúc như thế Trì Hoài vẫn luôn bên cạnh cô. Cho dù cô có gây ra họa lớn như thế nào thì anh vẫn ở đằng sau thu xếp không chút dấu vết như cô đã từng nói: " Vì em có anh nên mới bình an vô sự". Đúng thế, bởi thân phận và quyền lực trong bóng tối của anh đủ đễ dẫm nát bất kể kẻ nào hay điều gì dám làm thương tổn Chử Đồng. Cái vỏ bọc giáo sư kia chỉ để che đậy bản chất thật của anh mà thôi. Và bản chất đó sẽ bộc lộ rõ nét những lúc anh ở bên Chử Đồng. Nên bạn đừng mong anh là thanh niên nghiêm túc nhé. Không có đâu nha. Anh đúng kiểu siêu lưu manh, vô sỉ lại còn biến thái không ai bằng đấy. Anh lúc nào cũng giả vờ rồi dụ dỗ Chử Đồng "chà đạp" mình hoài luôn ý. Không tỉnh táo là mắc bẫy anh ngay :). Mà anh còn nói mấy câu như thế này nè: "Em muốn quan hệ với cái giường hay quan hệ với tôi?", rồi "Hôn tôi đi, tôi sẽ để em nghe điện thoại"... Nghe xong mắc nghẹn với độ mặt dày siêu cấp của anh luôn :v :v Nhưng mà đoạn này mới mắc cười lắm nè mn. Chả là anh đang thực hiện kế hoạch nên phải tạm thời xa Chử Đồng, rồi còn tìm một bạn gái mới nữa. Tất cả chỉ là giả vờ thôi, anh cũng nói trước với Chử Đồng rồi. Vậy mà, cô bạn gái này còn dám đi khắp nơi huênh hoang chọc giận Chử Đồng còn đẩy cô té xuống bể bơi. Chử Đồng cũng không kém, túm cô ta lăn vào luôn. Sau đó, đương nhiên là cảnh anh hùng cứu mỹ nhân. Cô bạn gái mới thấy Trì Hoài hoảng loạn nhảy xuống hồ bơi thì đắc ý lắm. Ai ngờ, anh rất tỉnh và đẹp trai bơi ngang qua cô rồi ôm lấy Chử Đồng.. Và cả hai lên bờ, biến mất như sao xẹt.... :v :v Đọc mà suýt phun nước luôn chứ không đùa đâu nhé. Anh đúng tỉnh nhất hệ mặt trời. Đoạn đó không thèm kế hoạch gì nữa sất... Ha ha  Nói chung truyện này có sủng có ngược nhưng mà yên tâm nhảy hố đi, ngược chút xíu thôi chứ nó sủng quá chừng. Xem cái cách yêu thương không bình thường của giáo sư Giản là biết rồi. Lại có nhiều đoạn vui vẻ hài hước nữa tha hồ cười. Chỉ tiếc, truyện hoàn cv rồi nhưng vẫn đang edit thôi. Bạn nào thích thì chịu khó chờ đợi nghen. Chúc mn nhảy hố vui nhé. #La_phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Chử Nguyệt Tinh về đến nhà họ Chử, ba mẹ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Trông thấy sắc mặt nhợt nhạt của cô, Lý Tịnh Hương đứng trước hành lang, lo âu bước đến: “Tinh Tinh, sao vậy?” Tài xế của Giản Trì Hoài xuống xe, nói với hai người: “Cô Chử, cô nghỉ ngơi trước, chuyện gì cũng đừng nghĩ đến. Ông chủ Giản sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt.” “Được, giúp tôi nói lời cám ơn.” Chử Nguyệt Tinh sau khi nói, cũng không ngoảnh đầu lại đi thẳng lên lầu. Lý Tịnh Hương sốt ruột theo sau cô: “Tinh Tinh, sao con lại về nhà? Không phải đang ở bệnh viện dưỡng thai sao?” “Mẹ, không cần nữa.” “Tại sao?” Lý Tịnh Hương trăm chiều khó hiểu, vừa rồi Chử Đồng gọi điện đến, nói rằng rất nhanh thôi Chử Nguyệt Tinh sẽ về đến nhà, dặn bà ở dưới lầu chờ đón, đưa con gái về lại có thể là tài xế: “Tinh Tinh, con đừng đi nhanh như vậy, cẩn thận đứa bé.” Chử Nguyệt Tinh đang đi trước bước chân bỗng khựng lại, cô nghiêng đầu đi chỗ khác, gằn từng tiếng một: “Mẹ, không có đứa con nào cả.” “Cái gì?” Lý Tịnh Hương tựa như bị giáng mạnh một đòn vào đầu: “Tinh Tinh, con nói bậy bạ gì đó?” “Đứa con mất rồi, còn có, con cũng sẽ không kết hôn, Thanh Hồi bị bắt, anh ta không những có tham gia vào chuyện lừa gạt bán thận, mà anh ta còn giết người.” Hai mắt Lý Tịnh Hương trợn tròn, trơ mắt nhìn Chử Nguyệt Tinh lên lầu, một hồi lâu sau, lúc này bà mới đuổi theo đến, đẩy cửa vào trong, Chử Nguyệt Tinh trông thấy Chử Cát Bằng đang ngồi trên ghế sô pha, cô lạnh nhạt chào: “Ba.” Lý Tịnh Hương vào sau, đẩy cánh cửa nặng nề ra: “Tinh Tinh, khi nãy con nói những lời đó là có ý gì, nói rõ ràng cho mẹ, đứa bé thế nào? Thanh Hồi làm gì?” “Mẹ, con nói còn chưa đủ rõ ràng à?” “Nhưng sao có thể được? Thanh Hồi là một người tốt như vậy...” Khóe miệng Chử Nguyệt Tinh cong nhẹ: “Đúng vậy, một người tốt như vậy, đến mẹ cũng không tin được đúng không?” “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, con nói cho rõ đi.” Lý Tịnh Hương gấp gáp đến mức bứt rứt, ánh mắt không ngừng rơi xuống bụng Chử Nguyệt Tinh: “Còn có, đứa bé đâu?” Mời các bạn đón đọc Hôn Nhân Bí Mật Tình Yêu Thầm Kín của tác giả Thánh Yêu.
Không Cần Đến Trêu Chọc Ta
Warning:  Nội dung truyện là cả 1 bầu trời hư cấu, có nhiều tình tiết nhạy cảm không hợp lẽ thường, độ sắc cũng nhiều kèm theo NP, SM, BT :v :v Vì vậy, truyện KHÔNG DÀNH cho trẻ em, FA và những thanh niên nghiêm túc. Rv chỉ mang tính chất tham khảo, không có bất kỳ mục đích nào hướng đến người đọc.  Lời khuyên chân thành là KHÔNG NÊN đọc rv cũng như đọc truyện khi chưa đủ 18+, tinh thần và lý trí chưa vững. Vì truyện có nhiều cảnh HOT, SO HOT và SO SO HOTTTT. Nói chung là đọc rv cho vui rồi nhấn like cho mình là được rồi. Còn truyện thì khó quá bỏ qua đi :) // Vì đọc mấy truyện này mà mình biến thành Sắc nữ luôn rồi :v :v . Nên mn đừng có đi theo vết xe của mình nhé, vẫn nên là thánh nữ đi ạ.                                                  Trong một lần bị thương thì Phượng Dạ Diễm bất ngờ gặp được hai cậu bé sinh đôi giống y chang mình và anh trai Phượng Dạ Hoàng. Rốt cục thì chuyện gì đã xảy ra? Không lẽ, người con gái mà cả hai cùng yêu thương cuối cùng cũng chịu xuất hiện sau những năm tháng chạy trốn kia. Vậy thì, được lắm, lần này cả hai sẽ không để cho "mèo hoang nhỏ" bỏ trốn nữa. Nếu cô muốn rời đi, họ cũng sẽ không thương tiếc mà bẻ chân cô để giam giữ cả đời bên mình. Chuyện xưa lật lại, đầy bi thương cùng nước mắt cho dẫu cũng đã có những phút giây ấm áp hạnh phúc. Tất cả cũng bởi vì chữ tình đã đến nhưng lòng người còn chưa nhận ra... Khi ấy, Tô Mộ Thu là một cô học sinh bình thường, còn là người giúp việc tại Phượng gia. Trong một lần tình cờ đưa nước lên cho cậu chủ Phượng Dạ Hoàng, cô bị người ta tính kế và hiểu nhầm. Cuối cùng, không thể tránh thoát là  trở thành "vật sủng" để hai cậu chủ trút giận và chơi đùa. Từ đó, cái giá phải trả của Mộ Thu chính là thỏa mãn tình ái của cả hai người. Họ như ác ma đeo bám cuộc đời cô, từng bước áp sát và hủy diệt tất cả. Sự say mê điên cuồng độc chiếm của họ khiến Mộ Thu sợ hãi nhưng không cách nào chạy trốn được. Bởi vì, số mệnh của cô ngay từ khi bắt đầu đã bị người ta nắm lấy. Càng muốn rời xa lại càng bị trừng phạt thật sâu. Nhưng cả 3 đều không hề hay biết mình đã bị cuốn vào trò chơi tình yêu đầy nguy hiểm chí mạng này. Phượng Dạ Hoàng và Phượng Dạ Diễm đều đã đem tim mình đặt vào Mộ Thu. Tuy vậy, sự điên cuồng biến thái và cách thể hiện của họ đã khiến cho cả ba bị ngăn cách.  Cả hai có thể vì Mộ Thu mà trừng phạt tất cả những ai dám thương tổn cô cho dù là nhỏ nhất. Cả hai có thể vì nụ cười cô dành cho người khác mà muốn phát điên phá hủy mọi thứ. Cả hai có thể vì cô mà không màng cả tiền tài địa vị cùng sinh mạng này.. . Tuy nhiên, vết thương cả hai gây ra cho cô quá sâu để họ có thể bước tiếp trên một con đường. Sự việc không may xảy ra khiến người ta sợ hãi. Cô chạy trốn với cái thai đang mang cùng nỗi oán hận và đau đớn cho người ở lại. Hóa ra, ác ma phải lòng thiên sứ, cuối cùng cũng bị duyên phận tách rời. Vậy mà, ông trời dường như trêu chọc khi một lần nữa họ tìm thấy Mộ Thu, tìm thấy yêu thương tưởng chừng đã đánh mất từ rất lâu rồi. Và thế giới, lại mở ra cánh cửa tàn nhẫn để giam giữ cô bên mình. Nhưng lần này, nhất định sẽ không để cô trốn thoát nữa. Mộ Thu, vĩnh viễn đừng mong có thể quay đầu. Vâng, đó là toàn bộ nội dung của truyện được mình viết một cách hoa mỹ. Còn chân thật hơn là câu chuyện về hai người đàn ông trong thế giới hắc đạo và công cuộc chinh phục một cô gái bé nhỏ với rất rất nhiều cảnh H xịt máu mũi người đọc :v :v  Vì vậy, mn hãy cân nhắc thật kỹ trước khi nhảy hố này. Bởi vì rv chỉ mang tính chất tham khảo và nói lên một số nội dung chính mà thôi. Tốt nhất, là đừng đọc truyện nếu vẫn chưa sẵn sàng cho những pha nóng bỏng cực độ, tuôn trào máu trong người như thế. Truyện chỉ thích hợp cho sắc nữ đã chinh chiến qua nhiều truyện H. Còn lại, mn cứ bỏ qua rv hôm nay đi cho bình yên ạ ????????????  #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Sáng sớm, trời trong gió mát, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp nơi mang đến một bầu không khí tràn đầy sức sống. Cây cối xanh tươi chìm đắm trong ánh mặt trời. Nơi này là một mộ viện lớn tọa lạc tại vùng ngoại ô. Ánh sáng nhu hòa nhẹ nhàng quét sạch bầu không khí lạnh lẽo, ánh mặt trời chiếu trên mặt đá hoa cương khúc xạ nên những tia sáng chói mắt, gió nhẹ thổi, mang theo hơi thở ôn hòa ôn nhu mơn trớn chữ viết khắc trên bia mộ. Tô Lam. Phượng Dạ Hoàng, Phượng Dạ Diễm, Tô Mộ Thu, Phượng Sở Mạc cùng với Phượng Sở Nhiên năm người đứng ở trước bia mộ, một thân trang phục màu đen, vẻ mặt nghiêm túc trang trọng, ngay cả hai đứa bé trai hoạt bát hiếu động an tĩnh hiếm có. Tô Mộ Thu nhìn gương mặt quen thuộc trên bia mộ đã lâu không gặp, trong nội tâm rung động, hốc mắt hơi nóng, cô tiến lên một bước, muốn quỳ xuống lại bị một tay của Phượng Dạ Hoàng giữ lại, Phượng Dạ Diễm ở một bên đem áo vest trên người cởi ra trải lên trên mặt đất. Cô cảm động vì sự quan tâm chăm sóc của họ, nghiêng đầu cười ôn nhu với bọn họ, sau đó quỳ xuống trước mộ bia, nhẹ nhàng đặt bó hoa trong tay xuống. “Mẹ, đây là hoa mẹ thích nhất, Tiểu Thu mang tới cho mẹ, thực xin lỗi, cho tới bây giờ mới đến gặp mẹ, mẹ có khỏe không?” Tay cô nhẹ nhàng vuốt ve ảnh chụp trên bia mộ. Trên ảnh chụp Tô Lam đang cười nhẹ nhàng đầy yêu thương. Bia mộ sạch sẽ không hề nhiễm một hạt bụi nhỏ, nhìn ra được là có người định kỳ lau chùi. “Tiểu Mạc, Tiểu Nhiên, đến đây chào bà ngoại đi con.” Cô quay đầu khẽ gọi hai đứa con trai. “Dạ.” Phượng Sở Nhiên cùng Phượng Sở Mạc nhu thuận ở bên trái cô quỳ xuống. “Mẹ, đây là hai đứa cháu ngoại của mẹ.” “Bà ngoại, con là Tiểu Mạc.” “Bà ngoại, con là Tiểu Nhiên, năm nay bốn tuổi, Tiểu Nhiên là con trai sẽ bảo vệ mẹ thật tốt.” Phượng Sở Nhiên nghiêm trang nói, thanh âm trẻ thơ vang vọng. Nghe vậy, Tô Mộ Thu trìu mến sờ sờ đầu nó, cười ôn nhu. Phượng Dạ Hoàng cùng Phượng Dạ Diễm cũng quỳ xuống bên cạnh cô, người phía trước ôm cô vào ngực, “Mẹ, mẹ yên tâm giao Tiểu Thu cho chúng con, chúng con sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt.” Cô ngửa đầu nhìn anh cùng Phượng Dạ Diễm, trong nội tâm vô cùng hạnh phúc. Một số phụ nữ trên thế giới hy vọng một ngày kia bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, vì thế mà hao hết tâm tư dùng hết thủ đoạn, nhưng cô, chỉ cầu yên tĩnh bình dị sống hết một đời, ông trời lại cho cô gặp gỡ được hai người đàn ông bất phàm, cả đời nhất định vinh hoa phú quý cùng ngàn vạn sủng ái. Cô có tài đức gì mà ông trời yêu thương cô như thế? “Chúng ta trở về đi!” Cô nhẹ nói. “Ừ.” Phượng Dạ Hoàng gật đầu, nâng cô dậy. Hai người đàn ông đi bên cạnh cô, hai đứa con trai dẫn đầu đi ở đằng trước thỉnh thoảng quay đầu vẫy tay, cười rạng rỡ gọi, “Mẹ, đi nhanh lên một chút a!” Tô Mộ Thu vẻ mặt nhu hòa cười, “Đừng chạy nhanh quá, coi chừng ngã.” Cô quay đầu lại nhìn thoáng qua ngôi mộ, vô thức nắm chặt tay hai người bên cạnh. Mẹ, Tiểu Thu sẽ thật hạnh phúc, nhất định hạnh phúc, nhất định như vậy. Mời các bạn đón đọc Không Cần Đến Trêu Chọc Ta của tác giả Vô Vị Bi Thương.
Điên Cuồng Độc Chiếm
Trích đoạn nhỏ: Đột nhiên một ngôi mộ lớn không tên xuất hiện trước mặt cô, cô dừng bước, ngẩn người nhìn hồi lâu, sau đó vẫn nhịn không được hỏi: “Vì sao ngôi mộ này không có tên?”  Không ngờ Lãnh Ngạo lại chợt ôm chặt lấy cô, bước đến gần ngôi mộ kia bình tĩnh nói: “Đây là mộ chuẩn bị cho chúng ta, sau này chúng ta sẽ cùng chôn ở đây.” Từ từ tới gần, anh vỗ vỗ tay lên ngôi mộ, nói: “Khả Nhi, ở bên cạnh tôi vĩnh viễn, đây là số phận của em!” Lãnh Ngạo - chính là hình dung của một nam thần "KINH", người cũng như tên lãnh khốc, tàn nhẫn, cuồng ngạo, lạnh lùng và cô độc. Khi còn nhỏ do gặp một BIẾN CỐ đã khiến tâm lý anh trở nên không-bình-thường. Lần đầu tiên anh gặp Thước Tiểu Khả, cô mới 5 tháng tuổi, vì thấy đôi chân nhỏ xinh đẹp của cô mà "nhất kiến chung tình". Từ đó về sau, cuộc đời cô bị ác ma là anh nắm trong lòng bàn tay. Tiểu Khả trở thành con dâu nuôi từ bé và sống trên giang đảo - một nơi không tự do. Lãnh Ngạo cho cô tất cả mọi thứ tốt nhất trên đời, nhưng lại giam cầm cô bên mình, đi đâu cũng không rời. Năm 16 tuổi, cô vì thỏa mãn khao khát tự do đã lái canô đi xa hơn vị trí cho phép. Và cái giá phải trả là đôi chân xinh đẹp. Lãnh Ngạo tàn nhẫn muốn bẻ gẫy nó, nhưng vì anh có một sự say mê điên cuồng với chân cô nên giảm hình phạt xuống thành đứt gân và đem đi chữa trị. Đây là cảnh cáo cho cô nếu có ý định chạy trốn khỏi anh. Sự điên cuồng độc chiếm trong anh gần như là biến thái vặn vẹo. Cũng do "bóng ma tâm lý" khi còn thơ bé ám ảnh nên anh luôn lo sợ cô rời bỏ mình. Những ai lại gần hay vô tình hữu ý với cô đều bị anh triệt tiêu. Anh không cho phép bất cứ ai bất cứ thứ gì có thể ảnh hưởng và làm cô xao động. Tình yêu của anh dường như là một sự cố chấp đến tàn nhẫn. Anh càng muốn giam cầm thì cô càng sợ hãi và muốn chạy trốn. Nội dung truyện chính là một cuộc truy đuổi của Lãnh Ngạo với Thước Tiểu Khả. Một người muốn giam giữ người mình yêu bên cạnh, một người lại muốn phá bỏ chiếc lồng giam hoa lệ đó rời đi. Cuối cùng, trong cuộc chiến tình yêu này ai là người chiến thắng? Liệu Tiểu Khả có thể thoát khỏi ác ma này hay không? Khi mà sự cố chấp yêu thương đến điên cuồng của anh đã không còn có thể khống chế. Truyện có bối cảnh đen tối phức tạp do nam chính sinh ra trong gia tộc hắc đạo nên có nhiều phân đoạn bạo lực, lại dính líu đến buôn bán vũ khí, thế giới ngầm, tranh giành địa bàn quyền lực. Anh lại bị bệnh "chân khống" khá nặng nên có cái nhìn gần như say mê vặn vẹo với chân cô, lúc nào cũng liếm mút tỉ mỉ, kỹ càng, nâng niu như báu vật vô giá nhất. Cũng vì đôi chân nhỏ xinh đẹp này mà anh mới để ý đến cô khi còn thơ bé luôn đấy ạ. Còn muốn biết vì sao anh lại điên cuồng độc chiếm và khác thường như vậy thì xin mời đọc truyện sẽ rõ. Nói chung, truyện chỉ mang yếu tố đọc giải trí là chính, thích hợp dành cho những bạn thích khẩu vị lạ, có trái tim mạnh mẽ chịu được kích thích và tâm lý vững vàng. Nên những bạn yếu mềm nhạy cảm với những vấn đề mình đã kể trên thì không nên nhảy hố đâu ạ. #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Đêm. Mưa nhỏ lất phất, gió thổi cành cây phát ra tiếng động kỳ lạ. Tòa nhà nhỏ hai tầng được màn đêm bao phủ. Cách đó khoảng trăm mét là mấy chiếc ô tô màu đen, người ngồi trên chiếc xe đầu tiên có khí thế đặc biệt lớn. Mười mấy phút đồng hồ sau, từ căn nhà nhỏ một người đàn ông trung niên đi ra. Ông ta một tay che dù, một tay ôm bé gái sơ sinh vừa được mấy tháng, vẻ mặt cứng ngắc, chân bước đi vô cùng khó khăn. Người đàn ông mất rất nhiều sức lực mới đi đến được trước chiếc xe đứng đầu kia, đồng thời đằng sau nhảy ra mấy hộ vệ mặc âu phục đen, bao vây xung quanh người đàn ông. Cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, một gương mặt già nua hiện ra. Mặc dù là một ông lão hơn năm mươi tuổi nhưng trên người vẫn toát ra phong phạm vương giả. “Lão gia, tôi giao con gái cho ngài.” Người đàn ông trung niên khẽ cúi đầu, giọng nói lộ vẻ bất đắc dĩ. Ông lão vươn tay vẫy, một hộ vệ đi tới mở cửa xe, ôm bé gái sơ sinh trong ngực người đàn ông trung niên tới cho ông chủ. Vẻ mặt ông lão lạnh đến đáng sợ, cũng không liếc mắt nhìn người đàn ông một cái đã đóng cửa xe lại, sau đó kéo cửa sổ lên. Bé gái sơ sinh rời khỏi vòng ôm quen thuộc, vừa vào trong xe đã khóc lên. Một bé trai mười tuổi ngồi cạnh ông lão thấy em bé khóc nháo liền vươn tay ôm đứa bé vào ngực mình. Mời các bạn đón đọc Điên Cuồng Độc Chiếm của tác giả Hữu Phượng Linh Nhi.
Đường Chim Bay
Tôi nhớ khi lần đầu đọc review về cuốn truyện này, có một bạn đã nói: “Không khác gì phim hành động Âu Mỹ.” Và quả thật, truyện không khác gì kịch bản một bộ phim hành động gay cấn, khiến độc giả phải thót tim theo từng chi tiết.  Câu chuyện bắt đầu ở thành phố LA xinh đẹp bên bờ Thái Bình Dương. Lý Lộc là một bác sĩ trẻ, mở phòng khám “sinh lí” cho đàn ông trong con phố nhỏ xíu ô tô không thể quay đầu. Vào một ngày trời yên biển lặng, đột nhiên gã đàn ông Keith William xông tới, ngang nhiên dí "hàng nóng" vào đầu bắt cô phải chữa trị cho anh bạn bị thương của anh ta. Đó là lần đầu tiên nam nữ chính gặp nhau, cũng bắt đầu mối tình trái ngang của họ. Sau khi ra khỏi phòng khám nam khoa nho nhỏ ấy, Keith không thể nào xua tan được hình bóng vị bác sĩ xinh đẹp Lý Lộc ra khỏi đầu. Và thế là anh chàng ngốc nghếch bắt đầu quá trình theo đuổi đầy mồ hôi, máu và nước mắt của mình…  Tôi không nói ẩn dụ đâu, mồ hôi, máu và nước mắt theo đúng nghĩa đen đấy.  Nếu bạn tin những dòng nhăng cuội trên kia, hãy tỉnh ngộ đi. Lý Lộc không phải một cô bác sĩ yếu đuối thông thường mà Keith cũng chẳng phải xã hội đen đầu đường xó chợ. Cô là thành viên một tổ chức bí mật tên Pandora, chuyên triệt hạ những gia tộc hắc bang buôn bán "hàng trắng". Còn anh là một người lính sinh ra từ chiến trường, một đặc công hạng nhất. Duyên số đưa đẩy, hai người cùng bắt tay chiến đấu với một trong những gia tộc hắc bang hùng mạnh nhất: Akis.  Lý Lộc vốn là người yêu của người thừa kế gia tộc Akis, thiếu gia Brando, lúc hắn còn đóng giả một giáo sư hiền lành trong trường đại học. Phát hiện ra sự thật ấy, cô bị hắn thủ tiêu bằng cách tiêm vào người thứ chất gây nghiện nguyên thuỷ và vứt xác trong con ngõ nhỏ. Nhưng Lý Lộc phúc lớn mạng lớn không chết. Cô sống lại với thân phận khác, và trả thù là mục đích duy nhất khiến cô tồn tại qua những cơn bệnh vật vã kinh hoàng không có điểm dừng. Trong quá trình đó, chẳng biết từ lúc nào anh chàng Keith đã xuất hiện trong cuộc sống đầy rẫy nguy hiểm của cô. Để đến khi Lý Lộc chân chính đối mặt với Brando một lần nữa, cô lại do dự, không muốn cùng hắn “đồng vu quy tận”. Bởi vì cô còn luyến tiếc cuộc sống, luyến tiếc một người trong cơn mê man vẫn gọi tên cô:  “Đau thế này, tại sao hắn ta có thể đối xử với em như thế?” Pandora, công chúa mở ra hộp tai hoạ cho nhân gian, nhưng sau tai nạn, trong tay công chúa cầm chính là hi vọng. Keith William là một người đàn ông điển trai, lại lên được phòng bếp xuống được chiến trường, tuy có hơi ngốc nghếch trong tình yêu. Anh và Lý Lộc đã từng gặp nhau từ rất lâu về trước, nhưng anh lại nghĩ cô là nam, còn tưởng mình là gay vì có tình cảm thầm kín với “anh bạn Lý”. Sau này gặp lại lần đầu tiên, Keith đã chĩa súng vào đầu Lý Lộc. Lần thứ hai anh mang hoa hồng tới “cảm ơn” bác sĩ, lần thứ ba là đưa cô đi mua thuốc… Dần dần, một Lý Lộc lạnh lùng chỉ biết trả thù cũng đã bị cảm hoá từ lúc nào không hay. Khi phát hiện ra Lý Lộc và “anh bạn Lý” ngày trước là một người, Keith chỉ thiếu nước khóc oà lên vì hạnh phúc, hoá ra anh và cô đã có duyên.  Nhưng tình yêu giữa hai người không hề được yên bình. Phát hiện ra Lý Lộc còn sống, Brando, người yêu cũ kiêm thiếu gia của gia tộc Akis quyết tâm bắt cô về dưới trướng hắn. Một cuộc truy đuổi gắt gao diễn ra, Lý Lộc bị thương nặng, Keith bị bắt, bị tra tấn trong ngục tối và tiêm Hell Drop, thứ thuốc mạnh nhất Brando chiết xuất ra, hai người đều rơi vào tình trạng kiệt quệ. Họ phải làm sao để thoát khỏi hiểm cảnh, khi mà đã bị bao vây bởi đội quân “đột biến” của Brando? Truyện muốn ngọt có ngọt, muốn hài có hài, muốn có máu me lại càng có nhiều. Dàn nhân vật phụ cũng toàn là nhân vật “khủng”: xạ thủ bắn tỉa Brad, sát thủ dùng một sợi dây mảnh Dương, thiên tài máy tính Z… Tuy truyện hơi buff các diễn viên nhưng không thấy quá lố, các tình tiết hành động đều căng thẳng nghẹt thở. Đảm bảo bạn không thể rời mắt khỏi màn hình pc/ điện thoại cho tới khi đọc xong những dòng cuối cùng. Trích đoạn: “Anh xác định mình không biết ý nghĩa của hoa hồng đỏ?” “Ý nghĩa, có ý nghĩa gì?” Rất tốt, Lý Lộc nghĩ, đây là một thanh niên thuần khiết ở vùng nông thôn cỏ không mọc chim không ỉa, thật là một thanh niên thuần khiết có thể dí súng vào trán bác sĩ. “Buổi sáng hôm đó thật xin lỗi, tôi quá nóng nảy.” Lý Lộc rất rộng lượng: “Tôi biết rõ, ai cũng có lúc rút súng chỉ vào đầu người khác, anh ngàn vạn đừng để ý.”  ------------------ “Hình như cô không đem quần áo thường ngày tới, ngày mai tôi ra ngoài mua cho cô một ít nhé, cô muốn loại quần áo gì?” “Đồ nguỵ trang của Hải quân Lục Binh, đồ nguỵ trang mặc trong rừng, mặc trong sa mạc, mấy bộ nguỵ trang của lính dù. Một bộ đồ hành động màu đen, tấm che lưng tác chiến, bao da phòng hộ cột sống, áo chống đạn tơ nhện… tất cả đều lấy số nhỏ.” Lý Lộc đọc một bộ, sắc mặt Keith liền sa sút thêm một phần. “Chẳng lẽ trừ những thứ đó ra, không có thứ gì khác sao?” Lý Lộc nghĩ tới nghĩ lui, vỗ đầu một cái: “Sao tôi lại quên mất! Tôi cũng cần một hộp băng vệ sinh. Hộp lớn nhé, cái loại mua một lần có thể dùng nửa năm đó, giá tiền cũng phải chăng chút. Cũng cần vài hộp tampon, nhét vào lúc làm nhiệm vụ an toàn hơn dùng miếng bông.” Keith chảy nước mắt, hô hào trong lòng: tôi muốn hỏi quần áo bình thường, cô muốn loại quần áo bình thường nào! ---------------------- Review by Huyên Chiêu nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Lý Lộc bị đè xuống nền xi măng lạnh lẽo, trên đỉnh đầu cô là cánh tay đàn ông ngăm đen đầy sức mạnh. Cả khuôn mặt cô đều bị vùi vào rãnh nước bùn bên đường. Cô chỉ là một người châu Á, một học sinh năm thứ tư rất bình thường của học viện y dược này, bạo lực dễ dàng khiến thân thể cô khuất phục. Vậy mà, chỉ thân thể khuất phục vẫn còn chưa đủ, ở nơi giao nhau của đời thường và thế giới ngầm này, còn đòi hỏi cả sự khuất phục về tinh thần. Đây là một ngõ hẻm ít người qua lại, hai bên là vách tường cổ xưa, trước sau đứng đầy người. Bọn họ đang nhỏ giọng trao đổi. Cảm giác sợ hãi giống như cơn thủy triều lặng lẽ ùa tới, mang theo sự ép buộc không thể chống cự, khiến Lý Lộc ngạt thở, vùng vẫy trong cơn mưa mịt mù.. Giáo sư Mary nói: "Tôi hỏi cô lần nữa, đây là cơ hội cuối cùng, cô nhất định phải nắm bắt nó. Cô muốn gia nhập với chúng tôi, hay vẫn khăng khăng đối nghịch?" Người đang nói là một người phụ nữ quyến rũ, cao 1m7 mấy, tóc quăn màu vàng, cô ta là giáo sư của Lý Lộc, đã từng. . . Lý Lộc rất hoảng sợ, mặc dù như thế, cô lại không muốn thỏa hiệp. Cô sinh trưởng ở thành phố, cho dù di dân đến nước Mỹ không mấy quen thuộc, cũng chưa từng gặp sự đối đãi này. Nhưng bây giờ, những người khác tộc đang bao quanh cô, không cho cô một con đường sống. "Nó không chịu gật đầu, đến như vậy còn không chịu gật đầu." Giáo sư Mary nói, xoay người đi về phía một người đàn ông còn trẻ tuổi. Hắn còn mặc áo khoác trắng trong phòng thí nghiệm, khung mắt kiếng màu vàng đeo trên sống mũi, hai cái tay nắm thật chặt. Có một mái tóc đen nhánh như người châu Á, nhưng sống mũi cao thẳng, hai mắt sâu, con ngươi màu hổ phách lóng lánh trong suốt. Mary nói với hắn: "Thiếu gia Brando, nó không chịu gật đầu, cậu xem phải làm sao." "Không được, không thể giết cô ấy, tôi không đồng ý." Brando nói, mười ngón tay xoắn vào nhau. Lý Lộc bị đè vùi lấp ở trong bùn lầy, chỉ có một nửa mắt có thể nhìn sự vật. Trong bóng tối âm u, bóng dáng của Brando vẫn cao thẳng, hắn là người trẻ tuổi có khí chất kỳ dị, rất dễ dàng hấp dẫn chặt ánh mắt của người khác. Mời các bạn đón đọc Đường Chim Bay của tác giả Cuồng Ngôn Thiên Tiếu.