Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngoan, Đừng Nháo

GIỚI THIỆU TRUYỆN 1 • Edit bởi Kỳ Giản Niệm • Học sinh toàn trường đều biết, con trai hiệu trưởng Mục – Mục Lăng Thành không chỉ đẹp trai mà còn thường xuyên đứng nhất toàn trường, là đối tượng mà bao nhiêu cô gái ao ước. Chỉ là… cậu từ chối con gái nhà người ta quá tuyệt tình, tổn thương trái tim của vô số thiếu nữ.  Về sau trường học có một học sinh nữ mới chuyển đến, cậu đột nhiên thay đổi đến chóng mặt. Ví dụ như, cậu thường xuyên bám theo sau học sinh mới chuyển trường kia lải nhải: “Tưởng Nam Khanh, đề này cậu làm sai rồi, mau về làm lại đi!”  Anh em của cậu không giấu được lòng hiếu kỳ mà tra hỏi: “Cậu khai thật đi, bình thường cậu cấm dục như vậy kia mà, có phải coi trọng cô gái nhỏ nhà người ta rồi hay không?”  Mục Lăng Thành hời hợt đáp lời: “Cô ấy là vị hôn thê của mình.”  GIỚI THIỆU TRUYỆN 2 • Edit bởi Kỳ Giản Niệm • Bữa tiệc tối đón tân sinh viên của trường Đại học C, Tưởng Nam Khanh bị hội sinh viên chặn ở ngoài cửa: “Bạn học à, không có vé thì không thể vào bên trong được.” Tưởng Nam Khanh chỉ vào Mục Lăng Thành vừa nghênh ngang bước vào: “Cậu ta cũng không có vé, tại sao lại được vào?” “Cậu ấy là chủ tịch hội sinh viên, đương nhiên có thể tùy ý ra vào.” Sau khi im lặng ba giây, Tưởng Nam Khanh không thể không túm Mục Lăng Thành ra, cô nhìn về phía Hội học sinh nói: “Bây giờ tôi đơn phương tuyên bố, cậu ấy là bạn trai của tôi. Là người nhà của chủ tịch hội sinh viên, tôi có thể vào trong được chứ?” Mọi người nơm nớp lo sợ nhìn về phía cái người xưa nay ít nói ít cười, cũng chưa từng thân cận với nữ sinh nào kia, trong lòng thầm cầu nguyện cho tiểu học muội to gan lớn mật này. Ai ngờ, Mục Lăng Thành lại nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng, yêu chiều nói: “Ngoan, đừng nháo.” *** Tiểu thuyết Ngoan, Đừng Nháo kể về câu chuyện của Tưởng Nam Khanh, một cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng lại rất nghịch ngợm. Cô là con gái của một gia đình giàu có, nhưng lại không được cha mẹ yêu thương. Trên đường đi học, Tưởng Nam Khanh gặp gỡ Mục Lăng Thành, một chàng trai lạnh lùng, ít nói. Mục Lăng Thành là con trai của một gia đình quyền thế, nhưng lại bị người cha tàn nhẫn của mình ép buộc phải kết hôn với một cô gái khác. Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành bắt đầu mối quan hệ oan gia ngõ hẹp. Tưởng Nam Khanh luôn tìm cách trêu chọc Mục Lăng Thành, khiến anh tức giận. Mục Lăng Thành thì luôn tìm cách tránh mặt Tưởng Nam Khanh. Tuy nhiên, sau một thời gian tiếp xúc, Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành dần dần nhận ra tình cảm của mình dành cho đối phương. Họ yêu nhau nhưng lại không thể đến được với nhau vì sự ngăn cản của gia đình. Cuối cùng, Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành đã vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Họ sống hạnh phúc bên nhau, cùng nhau xây dựng một gia đình ấm áp. Đánh giá nội dung Với nhân vật nam chính là Mục Lăng Thành, tiểu thuyết Ngoan, Đừng Nháo có một số điểm thay đổi so với phiên bản gốc, bao gồm: Cốt truyện: Cốt truyện của truyện vẫn xoay quanh mối tình oan gia ngõ hẹp của Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành. Tuy nhiên, Mục Lăng Thành là một chàng trai lạnh lùng, ít nói hơn Mục Sở. Anh cũng có một quá khứ đau buồn, khiến anh trở nên khép kín và khó gần. Nhân vật: Tưởng Nam Khanh vẫn là một cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng lại rất nghịch ngợm. Cô là một cô gái mạnh mẽ, độc lập và luôn theo đuổi tình yêu của mình. Mục Lăng Thành là một chàng trai lạnh lùng, ít nói nhưng lại rất ấm áp và chung tình. Anh là một chàng trai mạnh mẽ, kiên cường và luôn bảo vệ người mình yêu. Giọng văn: Giọng văn của tác giả Dạ Tử Tân vẫn hài hước, dí dỏm. Tuy nhiên, với nhân vật Mục Lăng Thành, truyện có phần nhẹ nhàng và lãng mạn hơn. Kết luận Với nhân vật nam chính là Mục Lăng Thành, tiểu thuyết Ngoan, Đừng Nháo vẫn là một tác phẩm ngôn tình đáng đọc. Truyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật được xây dựng chân thực và giọng văn hài hước, dí dỏm. Dưới đây là một số điểm cộng và điểm trừ của truyện: Điểm cộng: Cốt truyện hấp dẫn, nhiều tình tiết bất ngờ Nhân vật được xây dựng chân thực, có chiều sâu Giọng văn hài hước, dí dỏm Điểm trừ: Đôi khi có những tình tiết hơi phi logic Kết thúc truyện hơi nhanh và chưa được trọn vẹn Đánh giá chi tiết Cốt truyện: Cốt truyện của truyện vẫn xoay quanh mối tình oan gia ngõ hẹp của Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành. Tuy nhiên, Mục Lăng Thành là một chàng trai lạnh lùng, ít nói hơn Mục Sở. Anh cũng có một quá khứ đau buồn, khiến anh trở nên khép kín và khó gần. Cốt truyện của truyện vẫn được xây dựng chặt chẽ, nhiều tình tiết bất ngờ. Người đọc sẽ bị cuốn theo câu chuyện của Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành, cùng họ vượt qua mọi khó khăn để đến được với nhau. Nhân vật: Tưởng Nam Khanh vẫn là một cô gái xinh đẹp, thông minh nhưng lại rất nghịch ngợm. Cô là một cô gái mạnh mẽ, độc lập và luôn theo đuổi tình yêu của mình. Mục Lăng Thành là một chàng trai lạnh lùng, ít nói nhưng lại rất ấm áp và chung tình. Anh là một chàng trai mạnh mẽ, kiên cường và luôn bảo vệ *** Tiết trời tháng 9, vẫn còn hơi oi bức   Thành phố Cần Nam, khu biệt thự   Ở trong căn phòng ngủ trên tầng hai, Tưởng Nam Khanh đem bộ quần áo cuối cùng cất vào vali rồi kéo khoá lên. Lúc mở cửa đi ra ngoài, cô nghe được tiếng Lâm Thanh và Quách Mậu Tuyết đang nói chuyện ở phòng khách dưới lầu.   “Hôm nay là ngày đầu tiên em gái con chuyển đến trường mới, con đưa con bé đi cùng đi.”   “Nó tự có tay có chân của mình, mẹ bắt con đưa nó đi làm gì?”   “Con bé là lần đầu tiên đến trường, đối với trường học còn chưa quen thuộc, con thân làm chị, giúp đỡ con bé thì có gì sai?”   “Con không nói sẽ thừa nhận đứa em gái này đâu!”   Tưởng Nam Khanh ngửi thấy mùi thuốc súng dưới lầu có chút nặng nề, định bụng chờ một chút rồi mới đi xuống.   Đang muốn đẩy cửa trở về phòng ngủ, Lâm Thanh ở dưới lầu ngẩng đầu nhìn về phía bên này: “Con chuyển trường mà mang theo vali làm gì?”   “Con hoàn thành thủ tục nhập học sẽ ở lại ký túc xá của trường.” Tưởng Nam Khanh dứt khoát mang theo vali bước xuống. Lâm Thanh thấy vậy, đi tới hỗ trợ cô.   Vừa xuống khỏi cầu thang, Lâm Thanh bắt đầu phàn nàn: “Con ở ký túc xá làm cái gì, nhà chúng ta cách trường con gần như vậy, chị của con học ở đó một năm cũng không có ở lại trường. Trường học điều kiện không tốt, sẽ có chỗ bất tiện, đồ ăn ở căn tin cũng không được vệ sinh, về sau để lái xe đưa đón hai người các con đi học, tốt hơn bao nhiêu…”   “Con không đồng ý!” Quách Mậu Tuyết ngồi ở bàn ăn khó chịu nhìn về phía hai người.   Quách Mậu Tuyết được nuông chiều từ bé, hình thành tính tình thiên kim tiểu thư, nói một không hai, cự tuyệt người khác vô cùng dứt khoát, khiến cho Lâm Thanh có chút xấu hổ, vô thức đưa mắt nhìn Tưởng Nam Khanh đang đứng bên cạnh.   Tưởng Nam Khanh đang cúi đầu nhắn tin cho Khúc Kỳ.   Tưởng Nam Khanh: Tớ chuyển sang trường của các cậu, nhớ đến đón tớ, thuận tiện nổ pháo chúc mừng nhé ~   Lâm Thanh muốn trách mắng Quách Mậu Tuyết mấy câu, nhưng vừa định mở miệng lại không đành lòng, đành áy náy quay sang phía Tưởng Nam Khanh: “Vậy thì để tài xế khác đưa đón Nam Nam.”   Quách Mậu Tuyết tức giận đến phồng má, cốc sữa bò uống cũng chưa uống xong đã cầm cặp trên bàn, đóng sập cửa rời đi.   Lâm Thanh thở dài một tiếng, lại quay sang dỗ dành Tưởng Nam Khanh: “Chị gái con tính tình không tốt, từ nhỏ mẹ đã không ở bên nó, bị chú Quách của con nuông chiều đến hư hỏng. Con đừng chấp nhặt với nó…”   “Làm sao có thể?” Tưởng Nam Khanh cất điện thoại di động, nhướng mày nhún vai.   Cô nở một nụ cười nhạt, làm cho Lâm Thanh nghe không hiểu cô rốt cuộc có ý gì, cả người đều sửng sốt. Sau khi hoàn hồn lại, Lâm Thanh tiếp tục cùng Tưởng Nam Khanh thảo luận việc ở lại ký túc xá của trường.   “Mẹ, hai năm nay thành tích của con không tốt, ở lại trường có thể tiết kiệm nhiều thời gian học tập hơn mà.” Tưởng Nam Khanh dùng ánh mặt chân thành trả lời, cô cảm thấy đến mình cũng tin vào lý do này.   Lâm Thanh trầm mặc một hồi, rốt cục cũng xuống nước trước: “Như vậy cũng tốt. Hôm nay ngày đầu tiên chuyển trường, con nhớ phải đến chào hỏi chú Mục, dì Mục, để chú Mục sắp xếp cho con vào lớp nào. Mấy hôm trước ông con có gửi lên một ít đặc sản, con theo một chút để làm quà đi.”   Lâm Thanh nói xong, lấy cặp xách của Tưởng Nam Khanh, đem đặc sản bỏ vào trong, lúc quay đầu lại nói: “Con mang nhiều hành lý như vậy, hôm nay để lái xe của mẹ đưa con đi.”   “Không cần đâu ạ, hôm nay thời tiết tốt như vậy, tự con đi là được rồi.”   Lâm Thanh còn muốn nói tiếp, Tưởng Nam Khanh liền không cho bà cơ hội mở miệng, cầm lấy vali của mình, cười nói: “Mẹ, con đi trước, tạm biệt mẹ!”   Bước ra khỏi khu biệt thự, Tưởng Nam Khanh ngẩng nhìn bầu trời trong xanh, vài con chim nhỏ tung cánh bay qua lượn lại, để lại những bóng đen trong không trung. Điện thoại đúng lúc vang lên một tiếng, cô mở ra xem, là Khúc Kỳ nhắn lại.   Khúc Kỳ: Hoan nghênh, hoan nghênh, nhưng mà mình mở máy lạnh lớn nên bị cảm mạo, hôm nay xin phép nghỉ ở nhà nghỉ ngơi, không thể đi tiếp đón cậu nha.   Tưởng Nam Khanh nhíu mày, nhanh chóng đánh chữ: Làm sao lại như vậy, thể lực của cậu không đủ, về sau mỗi sáng dậy sớm đi theo Nam tỷ cùng nhau chạy bộ.   Khúc Kỳ: Tiểu tổ tông ơi, cậu tha cho mình đi mà (chắp tay)   Tưởng Nam Khanh cười: Cái kia… Cậu nhớ uống nhiều nước nóng Vài giây đồng hồ sau.   Khúc Kỳ: Đã rất nhiều người nói với mình “Uống nhiều nước nóng” rồi! Bà cô à, cậu cư xử như bọn con trai như vậy, về sau sẽ không dễ tím kiếm mục tiêu đâu.   Tưởng Nam Khanh cười, cất điện thoại di động, tiếp tục đi lên phía trước.   Lúc đến gần trạm xe buýt, mặt trời đột nhiên bị mây đen bao lấy, cùng với một luồng gió mát, rất nhanh trời liền mưa nhỏ. Cô kéo lấy vali chạy nhanh mấy bước, đứng ở phía dưới trạm xe buýt.   Hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng, rất nhiều phụ huynh đưa con đi đều đứng chờ, họ không sợ phiền mà dặn đi dặn lại, chẳng qua đều là mấy vấn đơn, nào là học tập cho giỏi, ăn cơm thật ngon, nghe lời giáo viên nói.   Tưởng Nam Khanh mặc áo khoác cao bồi, tết tóc đuôi ngựa, vành nón mũ lưỡi trai hướng xuống, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, tuy là ngày mưa lại đeo kính râm, nhìn có phần lạnh lùng, không khỏi thu hút ánh mắt tò mò của mấy người đang chờ xe.   Cô không để ý ánh mắt của mọi người, nhẹ nhàng xách vali lên, ung dung huýt sáo.   Lúc này, xe buýt tới. Mấy người phụ huynh nhanh chân cầm lấy vali của con mình chen lên xe, Tưởng Nam Khanh thở dốc mấy hơi, cũng nhanh chân cầm vali đi theo sau.   Trạm cuối xe buýt là trường cao trung Cần Nam, ở trong thành phố Cần Nam, đây là trường cao trung tốt nhất.   Lúc xuống trạm cuối cùng, Tưởng Nam Khanh tháo kính râm xuống, ngẩng đầu trường học một chút, phía trên treo bandroll hoan nghênh tân sinh nhập học.   Trước cửa trường học có không ít tình nguyện viên đôi mũ đỏ, xem chừng là học sinh lớp 11. Tưởng Nam Khanh liếc nhìn một vòng, sau đó kéo vali đi về phía Nam.   Lưu Minh Triết, học sinh lớp 11-1 che ô đứng trước cổng trường, trên đầu đội mũ tình nguyện viên, dùng một cánh tay khoác vai người bạn bên cạnh, ánh mắt rơi trên người Tưởng Nam Khanh, nhíu mày: “Tiểu tiên nữ kia nhìn không tệ, hai chúng ta đứng đây cả buổi, cuối cùng cũng có mỹ nữ xuất hiện.”   “Tại sao cô ấy lại đi về phía tiểu khu?” Trần Thiếu Ngang đứng bên canh nhíu mày không hiểu.   “Đương nhiên là đi nhầm đường, mình đi giúp cô ấy.”   Lưu Minh Triết nói còn chưa dứt lời, người đã bước chân đã vọt tới, “Học muội, em là tân sinh đúng không? Là tân sinh thì phải đi đến khu báo danh, sau đó đi xem phân lớp như nào. Bên kia là tiểu khu của trường, học sinh không thể tùy tiện đến đó.”   Tưởng Nam Khanh ngẩng đầu nhìn hắn, thân hình người con trai cao gầy, làn da màu lúa mì, cười lên rất rực rỡ.   Phía sau hắn còn có một người nữa, mặc áo thun trắng với quần bò, mang theo kính đen, trông rất nhã nhặn.   Thấy cô không nói gì, Lưu Minh Triết cúi đầu nhìn cô đeo cặp sách lại kéo theo vali, liền nở một nụ cười ấm áp: “Có phải em không biết đường không, để đàn anh dẫn em đi?”   Người của trường cao trung này ai cũng nhiệt tình như vậy sao? Tưởng Nam Khanh có chút thụ sủng nhược kinh.   “Không cần đâu, em còn muốn đi tìm người, tối nay sẽ trở lại trường.” Nói xong, cô nở nụ cười với hai người họ, rồi quay người kéo vali rời đi.   Lưu Minh Triết nhìn chằm chằm bóng lưng của Tưởng Nam Khanh, ánh mắt si mê: “Cậu cảm thấy học muội này so với hoa khôi của trường chúng ta thế nào?”   Trần Thiếu Ngang: “Không biết.”   “Mình cảm thấy cô ấy so với hoa khôi của trường chắc chắn đẹp hơn! Mình quyết định, từ nay về sau, tiểu học muội này chính là nữ thần mới trong lòng Lưu Minh Triết mình.”   “...” Trần Thiếu Ngang liếc nhìn hắn như đang nhìn bệnh nhân tâm thần.   ____   Tưởng Nam Khanh kéo theo vali vào bên trong tiểu khu, ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng, cẩn thận tìm kiếm hai đơn nguyên trong năm toà nhà.   *Đơn nguyên: bộ phận của nhà hoặc công trình được giới hạn quy ước trên mặt bằng và là một đơn vị thống nhất toàn vẹn về mặt tổ chức không gian, kĩ thuật và cấu tạo. Trong nhà ở nhiều tầng, đơn nguyên là tập hợp các căn hộ cùng sử dụng một tổ chức giao thông thẳng đứng (cầu thang bộ, cầu thang máy,…). Một ngôi nhà có thể bao gồm một hoặc nhiều đơn nguyên.   Nghe nói ở trong toà nhà này có một người có quan hệ với cô, gọi là “Vị hôn phu”.   Tên gọi Mục Lăng Thành.   Ông nội Mục Lăng Thành cùng với ông nội Tưởng Nam Khanh là hàng xóm, chơi với nhautừ nhỏ đến lớn, về sau cùng nhau nhập ngũ, ông nội Tưởng còn vì ông nội Mục mà bị trúng đạn, phải nói là “nghĩa trọng tình thâm”.   Rất nhiều năm trước kia, bà nội Tưởng cùng bà nội Mục liên tiếp mang thai, liền ước định với nhau, nếu sinh ra một nam một nữ, thì kết làm thông gia, từ đó hai nhà thành một nhà. Chẳng là trời không chiều lòng người, Tưởng gia cùng Mục gia đều sinh con trai. Việc này khiến cho ông nội Mục cùng ông nội Tưởng vô cùng tiếc nuối, liền đem hi vọng ủy thác vào đời cháu. Cho nên, Tưởng Nam Khanh cùng Mục Lăng Thành đã có hôn ước từ khi cha Tưởng và cha Mục còn chưa biết lẫy.   Đương nhiên, Tưởng Nam Khanh hôm nay tới đây không phải tìm Mục Lăng Thành. Cô tới là tìm cha Mục – hiệu trưởng trường Cần Nam.   Đứng trước cửa nhà 103, Tưởng Nam Khanh giơ tay nhấn chuông cửa.   Bên trong mẹ Mục đang rửa chén, nghe được tiếng chuông cửa, ngẩng đầu hướng về phía phòng ngủ của con trai hô: “Tiểu Thành, con mau đi mở cửa, đoán chừng là Nam Nam đến rồi.”   Trong phòng ngủ, một thiếu niên mười bảy tuổi cắm đầu xuống bàn nghiêm túc giải bộ đề Olympic toán. Tia sáng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên người cậu, hiện rõ ngũ quan sắc sảo. Mắt phượng mày rậm, sống mũi cao, thẳng, đôi môi mỏng khẽ cong. Khóe môi có hơi hạ xuống làm cho cậu nhìn lạnh lùng hơn.   “Tiểu Thành? Con đi đến trường học rồi sao?” Ở bên ngoài, mẹ Mục lại gọi thêm một tiếng.   Mục Lăng Thành vẫn như cũ vùi đầu giải đề Olympic toán, không chút để ý. Sau đó bên ngoài an tĩnh. Mục Lăng Thành vuốt vuốt cây bút trong tay, lắng tai nghe ngóng tình hình, tựa hồ có tiếng nói.   “Quả nhiên là Nam Nam đến, nhiều năm như vậy dì không có gặp con, con cũng đã lớn như vậy rồi, càng lớn càng xinh đẹp nha.”   “Dì, đây là đặc sản dưới quê ông nội còn gửi lên, đều là đồ tự tay làm, con mang cho chú dì một ít ạ.”   “Ôi trời, con cũng thật là, tới thì tới còn mang nhiều đồ như vậy làm gì?.”   “Cũng không phải cái gì đáng tiền, chú dì nếm thử đi ạ. Nghe nói hai người đã nhiều năm không có về nhà, đoán chừng cũng không có cơ hội thưởng thức.”   “Đúng vậy, dì cũng sắp quên mất mùi vị thế nào rồi.”   ____   Mục Lăng Thành đang nghiêm túc lắng nghe, điện thoại trên bàn phát ra tiếng chuông, màn hình sáng lên. Mục Lăng Thành liếc mắt thấy có tin nhắn đến, lãnh đạm cầm lên ấn mở, là Lưu Minh Triết gửi tới.   Lưu Minh Triết: Cậu có ý gì thế, không phải đã nói hôm nay đến trường sớm một chút để đón tân sinh sao, cậu thân là chủ tịch hội học sinh lại định cho bọn mình thả chim bồ câu* sao? Mình đã đứng ở cổng trường gần một tiếng đồng hồ rồi!   *Thả chim bồ câu: cho leo cây, thất hẹn.   Vài giây sau, lại có tin nhắn mới.   Lưu Minh Triết: Lão đại, cậu bình thường không có như vậy, hôm nay trốn ở nhà làm gì vậy, hẹn hò sao?   Mời các bạn mượn đọc sách Ngoan, Đừng Nháo của tác giả Dạ Tử Tân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngâm Vịnh Phong Ca - Mạch Thượng Lê Hoa
Tên ebook: Ngâm Vịnh Phong Ca (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mạch Thượng Lê Hoa Thể loại: Cổ đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Trọng sinh, Văn học phương Đông Dịch giả: Hạ Liên Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Số trang: 512 Ngày xuất bản: 01/03/2014 Giá bìa: 123.000 ₫ Công ty phát hành: AMAK Nhà xuất bản: NXB Hồng Đức Nguồn sách: tititidi Chụp pic: kararoxbee Type: Hạnh Nga, ushu, rainydaysdiary, kimkhanh3597, blueskie98 Beta: hanaeve Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Ngâm Vịnh Phong Ca - Mạch Thượng Lê Hoa Giới thiệu: Truyện kể rằng ở vương quốc gió không bao giờ ngừng thổi, có một cặp trai gái từ khi sinh ra đã mang trong mình lời nguyền nhuốm máu do tổ tiên truyền lại, từ khi sinh ra đã được định sẵn là kẻ thù của nhau. Tình thân, tình bạn, tình hữu nghị... và cả tình yêu đều trở thành cấm kỵ. Song sự cấm kỵ có bao giờ đủ khả năng trở thành chấn song cản lại cảm xúc của con người? Và ngoài đau đớn, những cấm kỵ ấy có bao giờ không trở thành niềm thôi thúc những kẻ bị cấm đoán đó tìm đến với nhau? Rồi có bao giờ ngừng khiến tình yêu càng trở nên diễm lệ và đầy xúc cảm? Chàng là Nhiếp Chính Vương lạnh lùng, tàn nhẫn, nắm trong tay hết thảy giang sơn... lẫn sinh mạng nàng. Còn nàng chỉ là một linh hồn lưu lạc từ thời hiện đại, nương nhờ trong thân thể của Nữ hoàng đế yếu đuối, không thực quyền. Ngoài mối thâm thù bí ẩn giữa hai gia tộc, tưởng như không còn tìm thấy một mối liên hệ giữa hai con người hoàn toàn khác biệt. Chàng sẽ mãi mãi đứng trên đỉnh cao danh vọng, lợi dụng nàng, trả thù nàng, rồi kết liễu sự sống của nàng. Còn nàng thì cam chịu giam lại linh hồn tự do, chỉ biết khát khao mà ngắm nhìn bầu trời khoáng đạt ngoài những bức tường lừng lững của chốn thâm cung. Thế nhưng tất cả những cuộc trùng phùng trên thế gian này đều có nguyên do. Không phải ngẫu nhiên một linh hồn đau thương và đầy mất mát như nàng đến đây, để rồi gặp gỡ con người quyền thế nhưng vô cùng cô độc ấy. Không phải ngẫu nhiên họ bị gắn kết bởi thứ gọi là định mệnh. Bởi ở vương quốc gió không bao giờ ngừng thổi ấy, có một truyền thuyết về tình yêu và niềm hy vọng đã được sản sinh và trường tồn đến mãi muôn đời. Đọc truyện Ngâm Vịnh Phong Ca bạn đọc sẽ được xuyên qua trở về thời cổ đại, làm một nhân vật mà bạn chắc hẳn sẽ thấy được nhiều điều bất ngờ, thú vị có, nhưng bực bội cũng có đủ. Trở về quá khứ dù không phải là nữ nhân khuynh quốc khuynh thành nhưng vẫn có sức hút riêng, quyền lực, danh vọng trong tay dễ làm người khác phải kinh sợ nhưng là nàng lại giữ trên tay, trong tim mối tình với hắn tại xứ sở xa lạ này. Đây là một truyện ngôn tình có thêm chút yếu tố của truyện xuyên không làm người đọc cảm thấy thích thú không muốn rời. Tô Tái Tình dùng ba ngày để tiếp nhận sự thật rằng nàng đã xuyên qua, vốn tưởng rằng nghênh đón nàng chính là cái chết nhưng mở mắt ra lại đi tới một nơi cổ kính với những đường nét đầy tinh xảo hoa mĩ, một thế giới xa lạ hoàn toàn khác với xã hội hiện đại mà nàng sinh sống suốt hai mươi năm. Nàng đứng trước tấm gương đồng hoa lệ, dày và nặng, được mài dũa hoa văn rồng mây nước vô cùng tinh xảo, lại một lần nữa cẩn thận đánh giá chính mình. Trong gương phản chiếu ra hình ảnh một cô bé, khoảng mười ba, mười bốn tuổi, hoàng bào màu trắng bao quanh thân hình bé nhỏ. Có mắt hạnh lung linh mũi nhỏ tinh tế, đôi môi hình dáng tuyệt đẹp lại không có chút huyết sắc, gương mặt trái xoan quá mức tái nhợt. Nàng hẳn là còn chưa cập kê, mái tóc mây đen vẫn chưa vấn lên mà dùng dây bạch ngọc phân ra hai nhánh rủ trước ngực, tóc còn lại thả tự nhiên phía sau. Đó là một cô bé xinh đẹp, nhưng nếu nói đến gương mặt, chỉ sợ sau khi lớn lên vẫn còn cách khuynh quốc khuynh thành một khoảng. Nhưng chính ánh sáng thanh thanh đạm đạm trong đôi mắt kia, bờ môi dày không hay cười, lại làm cho nàng có một loại quý khí thanh nhã khó nói thành lời. Nàng mặc trên người chính là loại gấm Vân Hà của Vân Châu, hàng năm không sản xuất quá mười trượng, chỉ có người trong hoàng tộc mới có tư cách mặc, thị nữ hầu hạ nàng từng nói với nàng như vậy. Dây buộc tóc của nàng là ngọc cổ Thương Sơn, là ngọc chủ trong thiên hạ, nhưng chứa bách độc, thị nữ hầu hạ nàng từng nói với nàng như vậy. Đúng vậy, nàng là nữ đế bệ hạ hoàng triều Ngâm Phong, thị nữ hầu hạ nàng từng quỳ trên mặt đất rất chân thành cũng thực cung kính nói với nàng như vậy. Nữ đế sao? Đấu tranh chính trị sẽ rất phức tạp đi, so với bệnh tim nghiêm trọng thì cái nào tốt hơn đây? Tay theo thói quen xoa ngực, trái tim này đập vô cùng có lực, nàng hiện tại rất khỏe mạnh, những gì kiếp trước khao khát nhất, bây giờ nàng có được rồi sao? Vậy thì, cứ dùng thân thể khỏe mạnh này, sống một lần thật tốt xem sao! Trọn một đời, đường nhỏ tương phùng cuối cùng lại không thể buông tay. Xuyên qua thời gian và không gian, nàng tới bên cạnh hắn, tại đất nước sùng bái Phong Thần này, cùng nhau diễn một màn truyền kỳ nữ đế và nhiếp chính vương. Liệu truyện sẽ đi đến hồi kết cuối cùng như thế nào đây, mời bạn đọc truyện và thưởng thức. Chỉ có điều những chuyện mỹ nhân, anh hùng, cung cấm, giang hồ, âm mưu, ái tình, nước mắt và đao kiếm ấy, ai mới là người biết hết những điều bí mật ẩn sâu trong đó? Ngâm vịnh phong ca – tiểu thuyết lãng mạn được chờ đón nhất năm 2014. Tác giả Mạch Thượng Lê Hoa: Mạch Thượng Lê Hoa sinh năm 1980. Tướng mạo bình thường, tính cách cũng xem như ôn hòa. Nghề nghiệp của cô là y tá, cuộc sống của cô nhìn chung là phẳng lặng, không có nhiều biến động . Cô thích đọc sách, từ truyện tranh, ngôn tình đến võ hiệp. Thích nhất vừa nghe nhạc trong bóng đêm vừa sáng tác. Cô quan niệm một khi đã tình nguyện theo đuổi một cuộc sống bình thản thì cũng để mặc tâm hồn dẫn dắt trải nghiệm đủ loại biến cố của cuộc đời. Nếu dùng hai chữ để mô tả cuộc đời cô thì đến giờ chỉ có hai chữ: Hạnh phúc. Mời các bạn đón đọc Ngâm Vịnh Phong Ca của tác giả Mạch Thượng Lê Hoa.
Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa
Tên ebook: Phế Hậu Tướng Quân (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa Thể loại: Cổ đại, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Nhà xuất bản: Công ty Cổ phần thương mại quốc tế Hoàng Tiến  Phát hành: Nhà sách Cẩm Phong Làm ebook: TrangPham Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Phế Hậu Tướng Quân - Nhất Độ Quân Hoa Giới thiệu: Nàng là Tả Thương Lang, từ giây phút được Mộ Dung Viêm cứu sống. Nàng đã từng thề với lòng mình sẽ vì chủ nhân mà sinh mà tử. Vì hắn mà quên đi thân phận nữ nhi, trở thành tướng quân vấy máu sa trường. Vì hắn mà chôn chặt tình yêu trong lòng, trở thành thái tử phi thế thân không oán không hối. Vì hắn mà quên đi bản thân mình, trở thành bất cứ ai, bất cứ điều gì hắn cần. Nhưng còn Mộ Dung Viêm, đối với hắn, nàng là gì trong tham vọng giang sơn? Ước vọng của nàng có thể nào trở thành sự thật? Rượu lạnh thân tàn, trái tim hóa đá, sao dám cầu chút tình cảm của bậc đế vương? Ngoài Chúc Lương, nào ai được hóa thành hồ điệp? Kết thúc câu chuyện, lời thề… thôi thôi đã thành lời nói gió bay… Mời các bạn đón đọc Phế Hậu Tướng Quân của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.
Chìm Trong Cuộc Yêu tập 3 - Thánh Yêu
Tên Ebook: Chìm trong cuộc yêu Tập 3 ( full prc, pdf, epub) Tác Giả: Thánh Yêu Thể Loại: Ngôn tình, Hào môn, Hắc bang, Cường thủ hào đoạt, HE, Văn học phương Đông Biên Tập: Run_man, Vitbauxinh_cp87, Vulacxuyenha, Pam, BrownEye Poster: nyan_neko Soát chính tả: Chinsu05, MG, BrownEye Nguồn: tangthuvien.com, 19lou.com, hotconvert.com, kites.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Chìm Trong Cuộc Yêu tập 3 - Thánh yêu Giới thiệu:   Lần đầu tiên của người con gái cô bị Duật Tôn dùng thuốc cưỡng bức trên đàn dương cầm. Nhục nhã trăm bề, y nhìn cô giãy dụa trong đau đớn và giày vò, rồi y giứt bỏ rời đi, để lại cô một mình nguyên vẹn. Cô có tự trọng, cô đã không chịu đầu hàng. Nhưng, số phận là cái gì? Số phận là chiếc bàn xoay trên tay kẻ có tiền có thế, họ muốn chơi, cuối cùng thì ta vẫn phải chơi cùng họ. Rốt cuộc Mạch Sanh Tiêu vẫn không tránh khỏi số phận tự mình đem dâng sự trinh trắng để hầu hạ y, đam mê tình dục của y vừa biến thái vừa cực đoan, y muốn cô bất kể khi nào cô cũng phải chấp nhận, mặc cho y chơi, mặc cho y tiêu khiển. Một cuộc hôn nhân đổi lấy bàn tay tàn phế, kiếp này cô chẳng còn có thể chạm vào dương cầm. Ngày rời khỏi Duật Tôn, cô khao khát được sống, trốn vào vòng tay của một người đàn ông, người ấy chẳng những chấp nhận hết thảy quá khứ còn bằng lòng làm bàn tay còn lại của cô.  Trớ trêu thay, thêm một lần nữa kẻ tàn nhẫn  Duật Tôn lại xuất hiện, nghiền tan tương lai đẹp đẽ cô hằng mơ ước. Y phá hỏng hôn lễ, làm nhục cô trước mặt bao người: “Mạch Sanh Tiêu, con đàn bà tôi chơi chán còn nằm mơ lấy chồng, cô xuống khỏi giường tôi, còn muốn bò lên giường thằng khác sao?” Thêm một lần y khiến cô phải tự dâng thân thể. “Sanh Tiêu, cơ thể chúng ta quá ăn ý, đã lâu như vậy mà tôi vẫn hưng phấn chưa này!” Y không hề biết rằng lòng cô đã lạnh, đã chết. Y muốn dây dưa, chỉ bởi họ từng ngủ với nhau khiến y yêu thích đến mê mẩn. Nếu cơ thể này bị hủy hoại thì Duật Tôn, anh có còn muốn nó nữa không? Cô cầm con dao nhỏ, từng nhát từng nhát đâm vào thân thể… .... Đời người nếu có thể quay trở lại, nếu không tuyệt vọng đến thấu tâm, tôi sẽ không bao giờ đi đến bước này.   Mời các bạn đón đọc phần cuối trong Chìm trong cuộc yêu của tác giả  Thánh Yêu.
Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh - Tuyết Tiểu Thiền
Tên ebook: Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tuyết Tiểu Thiền Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Người dịch: Đỗ Mai Dung  Nhà xuất bản: NXB Văn Học  Công ty phát hành: Quảng Văn Đánh máy: Cọp Con, Pierrette, Phi Phi Yên Vũ, tlhgiang, Phuong Thao Ngoc Bui, CoCo, anhtuyet, Minh Thu, Christine Bảo Ngọc, minhha, Yuki Vũ  Làm ebook: Yuki Vũ  Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh - Tuyết Tiểu Thiền  Lời tựa: Ai cũng có một mối tình không thể quên lãng, cất sâu trong đáy lòng. Ai cũng có một bóng hình mãi mãi là hình xăm không thể xóa nhòa nơi đáy tim. Âu Dương Tịch Hạ cũng có một mối tình, một bóng hình như thế. Tuổi mười tám đầy những nỗi buồn vu vơ trở nên rạng ngời khi cô biết đến Thẩm Gia Bạch. Nhưng sự tự ti đã khiến cô không dám thẳng thắn đối diện với anh. Cô dùng tên của cô bạn thân xinh đẹp để viết thư cho anh. Mối tình qua thư bắt đầu từ đó… Tất cả mọi kết cục được viết sẵn. Tất cả nước mắt đã khởi hành. Mời các bạn đón đọc Nếu mùa hạ ấy Em không gặp Anh của tác giả Tuyết Tiểu Thiền.