Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lương Đa Giả Vờ Ngủ

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến: Lương Đa, 28 tuổi, tự mở một phòng khám nhỏ, hàng ngày lướt mạng nhâm nhi trà, bệnh nhân đến thì bận rộn làm việc. Người ngọt ngào tâm lương thiện, trong phòng treo đầy cờ thưởng. Lương Đa gặp ai cũng tươi cười, tất cả mọi người đều thấy con người Lương Đa chắc hẳn rất dễ theo đuổi, mà đâu ai hay rằng nguyên tắc sống của Lương Đa là —— Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu. Anh là một người theo chủ nghĩa độc thân tuyệt đối, tận hưởng cuộc sống đơn độc. Ấy thế mà Tưởng Hàn xuất hiện dạy cho anh một đạo lý: Trên đời này không có cái gọi là “tuyệt đối”. Tưởng Hàn, 23 tuổi, tự nhận là mẫu đàn ông tỏa nắng, đến phòng khám đối diện trường học chích một mũi xong chớm yêu, phải lòng anh bác sĩ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Để đối phó với anh bác sĩ cứng đầu cứng cổ thì chỉ có cách nhõng nhẽo ỉ ôi. Cậu thấy thật ra Lương Đa thích cậu, chẳng qua là mạnh miệng không thừa nhận thôi. Tưởng Hàn: Em đã hiểu vì sao người ta hay nói sẽ không bao giờ đánh thức được người giả vờ ngủ. Lương Đa: Ngại ghê, tôi không hề giả vờ ngủ, tôi ngủ thật, không tin cậu nghe đi, tôi còn ngáy khò khò đây này! Giới thiệu tóm tắt: Không một ai có thể kháng cự được bé chó săn! Dàn ý: Trên con đường trưởng thành giúp đỡ nhau cùng chín chắn, đôi bên đều trở thành người tốt hơn nữa! *** Tóm tắt: Lương Đa là một bác sĩ 28 tuổi, độc thân và theo chủ nghĩa độc thân. Anh sống một cuộc sống bình yên, êm đềm trong phòng khám nhỏ của mình. Một ngày nọ, Tưởng Hàn, một sinh viên đại học 23 tuổi, đến phòng khám của Lương Đa để chích thuốc. Tưởng Hàn ngay lập tức phải lòng Lương Đa và bắt đầu theo đuổi anh. Lương Đa ban đầu từ chối Tưởng Hàn nhưng dần dần anh bắt đầu rung động trước sự chân thành của Tưởng Hàn. Review: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào. Nhân vật Lương Đa là một bác sĩ ấm áp, tốt bụng. Anh không giỏi thể hiện cảm xúc của mình nhưng anh lại rất yêu thương và quan tâm đến Tưởng Hàn. Tưởng Hàn là một chàng trai trẻ trung, năng động và luôn tràn đầy sức sống. Anh không ngại ngần theo đuổi Lương Đa và giúp anh mở lòng đón nhận tình yêu. Câu chuyện xoay quanh hành trình theo đuổi và chinh phục của Tưởng Hàn. Tưởng Hàn không hề nản lòng trước sự từ chối của Lương Đa. Anh luôn ở bên cạnh Lương Đa, quan tâm và chăm sóc anh. Sự chân thành và kiên trì của Tưởng Hàn cuối cùng cũng đã khiến Lương Đa rung động. Ngoài câu chuyện tình yêu, "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" còn là câu chuyện về sự trưởng thành. Lương Đa từ một người theo chủ nghĩa độc thân đã dần mở lòng đón nhận tình yêu. Anh cũng học cách bày tỏ cảm xúc của mình và trân trọng những người thân yêu. Đánh giá chung: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Câu chuyện mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. Ưu điểm: Câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Nhân vật Lương Đa và Tưởng Hàn đều được xây dựng tốt, có tính cách và cá tính riêng biệt. Câu chuyện mang đến những thông điệp ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống. Nhược điểm: Một số tình tiết trong câu chuyện hơi cường điệu. Kết luận: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu đáng đọc. Câu chuyện sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. *** Sáng nay lúc Lương Đa xem tử vi, bên trên nói rằng: Thích hợp cưới gả, thích hợp trang trí giường, thích hợp kết thiện duyên. Tránh ra ngoài, tránh chuyển nhà, tránh nhận lời mời. Màu sắc may mắn: màu bạc. Hướng đi may mắn: hướng Nam. Vì thế nên trước khi ra ngoài, Lương Đa còn đặc biệt phối thêm cặp kính gọng bạc đã mua từ tám đời, anh cũng quyết định phải nói chuyện với bệnh nhân nhiều hơn nhưng sẽ từ chối tất cả lời mời. Trước đây Lương Đa không phải kiểu người xem tài hạn mỗi ngày. Với tư cách một bác sĩ, theo lý thì Lương Đa nên ngoan ngoãn thờ phụng khoa học mới đúng, nhưng đã là con người thì cũng có this có that, mặc dù là bác sĩ nhưng anh sợ ma, tự nhiên gần đây lại còn bắt đầu quan tâm tới vận may rủi dựa trên cung hoàng đạo, đương nhiên không tới mức mê tín, chẳng qua anh cảm thấy mấy thứ gọi là “siêu hình” này có thể khiến cuộc sống mình vui vẻ và thú vị hơn. Có điều nói tới nói lui, đối với Lương Đa thì dù bói bài tarot hay coi tử vi, xác suất bói chuẩn là cực nhỏ. Anh cũng chẳng mong cuộc đời mình bị người ta “tính toán” , “suy diễn” , chỉ coi cho vui, tìm cái giải trí mà thôi. Lương Đa ra ngoài, lúc xuống lầu còn đứng lại cảm thán về sắc trời mùa thu, người cũng rất có tinh thần. Một năm bốn mùa, anh thích nhất là mùa thu, vào khoảnh khắc mùa thì cả đất trời bỗng chốc như mát mẻ hẳn, không còn nóng bức oi ả như ngày hè nữa. Lương Đa đứng ở cửa lớn biếng nhác duỗi eo, hít thật sâu để bản thân hấp thu tinh hoa của đất trời, hít đủ “dương khí” , thần sắc sẽ trở lên sáng láng hơn. Thời tiết hôm nay thực sự rất tốt, anh quyết định sẽ không lái xe ô tô mà đi tới cổng khu chung cư, quét mã rồi tự đạp xe đến phòng khám. Giảm thiểu lượng cacbon là trách nhiệm của mọi nhà. Tám giờ sáng, bác sĩ Tiểu Lương mặc một chiếc áo khoác ngoài bằng len với quần bò mới mua, lưng đeo chiếc balo mà năm ngoái anh dùng một “số tiền lớn” để hốt về, đạp xe như bay trên con đường vào ngày đầu thu. Một phiến lá nhẹ nhàng rơi xuống giỏ xe, anh nhìn về phía nó huýt sáo, coi như chào buổi sáng tốt lành. Một người sắp ba mươi tuổi lại ăn mặc như sinh viên đại học. Lái xe mất một tiếng, đạp xe chỉ cần bốn mươi phút. Đừng hỏi tại sao lái xe đi làm lại tốn thời gian hơn đạp xe, lỗi tại tắc đường đó. Lương Đa tới phòng khám vào lúc tám giờ bốn mươi phút, trễ mười phút so với giờ mở cửa. Phòng khám là của anh, bác sĩ hay y tá đều là anh. Mặc dù thông báo với bên ngoài giờ mở cửa là tám rưỡi sáng đến tám rưỡi tối, vậy nhưng chẳng ngày nào đúng giờ cả, đến muộn về sớm là chuyện rất bình thường. Mở cửa, vào phòng, thay quần áo. Lương Đa cởi áo khoác len móc lên cây treo đồ trong phòng làm việc, cầm chiếc áo blouse được giặt sạch sẽ, khử khuẩn đàng hoàng lên phẩy mấy cái rồi đứng trước gương mặc vào. Anh nâng gọng kính trên sống mũi, nhìn bản thân trong gương nở nụ cười, hở ra tám cái răng trắng đều rang như bắp. “Đẹp trai ghia.” Lương Đa tự khen bản thân, sau đó xoay người chuẩn bị bắt đầu một ngày làm việc. Phòng khám này được mở bên ngoài khu chung cư khá cũ. Người ở khu này đều là gia đình thuộc tầng lớp tri thức, đa số là người có tuổi, hoặc cháu trai, cháu gái của họ. Mấy chú dì đó thường hay tới chỗ anh để khám vài ba bệnh lặt vặt, lúc không bị bệnh gì cũng thích tới, chủ yếu là để tặng cho bác sĩ Tiểu Lương vừa đẹp trai ngất trời vừa nhiệt tình này vài quả trứng gà, miếng bánh hoặc chút đồ ăn vặt. Tính cách của Lương Đa rất tốt, nhiệt tình với tất cả mọi người lại còn biết ăn nói, nên dỗ cho ai nấy đều vui vẻ. Tốt nghiệp xong anh có làm trong bệnh viện vài năm nhưng về sau cảm thấy không phù hợp, bèn ra ngoài mở một phòng khám của riêng mình. Bây giờ vơ phải một mớ rắc rối, cụ thể là cứ lâu lâu lại có người muốn giới thiệu cho anh cô bạn gái. Bạn gái thì không cần, bởi vì Lương Đa là đồng tính. Nhưng bạn trai cũng không cần lắm, vì Lương Đa là người theo chủ nghĩa độc thân. Anh thích cảm giác tự do, một mình không bị gò bó, cũng chưa từng cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Những lúc có nhu cầu về vấn đề kia, anh còn có một ngăn tủ “dụng cụ” để giúp anh giải quyết, tự chơi một mình thích vãi loằn. Đi ra ngoài phòng nghỉ, bác sĩ Tiểu Lương bắt đầu duỗi thân vận động. Bình thường giờ này không có ai tới, anh sẽ tự nghĩ cách giết thời gian. Trong lúc vận động, Lương Đa tiện thể xem lại bảng tin buổi sáng trên điện thoại. Mặc dù anh chẳng mấy quan tâm đến việc trong nước, ngoài nước đang xảy ra chuyện to nhỏ gì, nhưng mấy thứ này đều là những chủ đề mà các chú dì tới chỗ anh hay nói chuyện, vì vậy anh bắt buộc phải có thông tin để tiếp lời. Lương Cao nhìn về phía cửa phòng khám, hướng này là hướng Nam, hướng may mắn của anh hôm nay. Đang khởi động thì cửa bị đẩy ra thật. Chín giờ sáng, có một anh đẹp trai bước vào. “Ấy? Ai đây ta?” Lương Đa nở nụ cười, “Mới sáng sớm đã đến phòng khám của tao, có gì chỉ bảo thế?” Người đến tên là Quản Tiêu, bạn tốt nhiều năm của Lương Đa. “Tối qua tao ở chỗ anh Trần của mày, nên tiện đường ghé qua thăm mày thôi.” Quản Tiêu đứng ở cửa, không hề có ý bước vào trong. “Buổi tối đi ăn không?” “Gì thế?” Trong lòng Lương Đa dấy lên một hồi chuông cảnh báo: “Sinh hoạt thầm kín của mày với anh Trần không hài hòa nên muốn để tao tư vấn hả?”   Mời các bạn mượn đọc sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sa Vào
Văn án: Thích Tầm Chương lần đầu tiên bị mời đến trường, vì con trai anh ở rừng cây nhỏ sau trường hôn môi người ta, mà người kia cũng là nam. Đứa con trai vô dụng bị đống gói đưa ra nước ngoài, còn bạn trai của cậu… Dụ Hạ vừa gặp đã yêu Thích Tầm Chương, mà Thích Tầm Chương lại là bố của bạn trai cậu, Dụ Hạ cậu không thích mấy nhóc choai choai mới lớn, mà chỉ thích những người đàn ông già dặn trưởng thành. Công lớn hơn thụ 19 tuổi. *** Cuối cùng Bạch Giới Tử cũng có một bộ mình có thể xem lần 2. BFF Thích Du bị bồ đá, Dụ Hạ vì nghĩa vụ bạn bè và chút… tiền, nhắm mắt hôn một cái. Môi vừa chạm thì thầy cô bắt gặp, mời phụ huynh! Ai ngờ, bạn học Dụ lập tức nhất kiến chung tình với cha BFF- Thích Tầm Chương. Tranh thủ lúc Thích Du bị bắt ra nước ngoài, Dụ Hạ dùng đủ thủ đoạn để… làm má người ta. Vì hoàn cảnh, thụ tâm cơ hơn người. Tuy nhiên, ẻm mới mười tám, còn non nớt nên bị công “bắt bài” liên tục. Công có con sớm do bị “gài”, đường tình nhiều trắc trở. Tưởng độc thân luôn thì bị “quỷ nhỏ” lạt mềm buộc chặt mà quấn lấy. Truyện nhẹ nhàng, không ngược. Công cưng thụ, thụ dùng mọi cách truy công. Bộ hỗ sủng hiếm hoi của tác giả. *** Lúc nhận được điện thoại, Thích Tầm Chương còn đang họp, thư ký Lưu Phong bước nhanh vào, đến bên tai anh nhỏ giọng nói: "Giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Du ở trường học gọi điện đến, có liên quan đến chuyện của Tiểu Du, cô ấy nói muốn đích thân anh nghe máy." Hai hàng lông mày Thích Tầm Chương nhíu lên khó ai nhận ra, tạm dừng cuộc họp, nghe điện thoại thư ký đưa đến, đứng dậy ra khỏi phòng họp. "Xin chào, tôi là phụ huynh của Thích Du." Thích Tầm Chương lịch sự mở miệng, người ở đầu dây bên kia dừng một chút, sau đó tức giận nói: "Tôi là giáo viên chủ nhiệm của em Thích Du, Thích Du ở trường học làm ra chuyện trái với nội quy nhà trường, ảnh hưởng rất lớn, làm phiền anh đích thân đến đây giải quyết một chuyến." Giáo viên chủ nhiệm nhấn mạnh hai chữ "đích thân", dường như có thành kiến rất lớn với vị phụ huynh chưa bao giờ xuất hiện ở trường học này. Thích Tầm Chương vẫn duy trì trạng thái như cũ, lên tiếng đáp lại: "Được, tôi sẽ đến ngay, làm phiền cô rồi." Thấy được thái độ của anh vẫn lịch sự, giọng điệu của người ở đầu bên kia điện thoại cũng hoà nhã đi chút ít: "Không phiền, vậy chờ anh đến đã rồi nói sau." Trên đường tới trường học, Thích Tầm Chương hỏi Lưu Phong: "Tiểu Du ở trường học rốt cuộc đã làm gì, cậu biết không?" Thư ký lúng túng giải thích: "Thực sự chưa từng nghe nói, tuần trước tôi đi họp phụ huynh cho cậu ấy vẫn còn rất tốt, cậu ấy thi tháng cũng tốt." "Thi tốt?" "Vâng, tiến bộ một trăm hạng so với lần trước, khó ai mà làm được." Thích Tầm Chương không hỏi lại, giữa hai lông mày uể oải nhíu lên, anh bận rộn công việc, mỗi ngày đi sớm về trễ ở trong công ty, thực sự không thể làm sao mà quản đứa con trai này được, chuyện sinh hoạt học tập của Thích Du đều là do Lưu Phong thu xếp giúp anh, người bố như anh không hề xứng đáng. Khi bọn họ tới trường, lúc đó trường còn chưa tan, học sinh vẫn còn đang học nên trong sân trường rất yên lặng, có thể nghe được tiếng gió cùng tiếng đọc sách không biết từ phòng học nào truyền ra, Lưu Phong quen cửa quen nẻo dẫn theo Thích Tầm Chương đi vào dãy lớp 12, lên tới phòng làm việc của giáo viên ở tầng trệt. Văn phòng của giáo viên khối 12 nằm ngay phòng đầu tiên, cửa đang mở rộng, có hai nam sinh thân hình tựa tựa nhau đứng song song ở cạnh cửa, một người thì mặt kiêu căng cố chấp, một người cúi thấp rũ mắt không biết đang suy nghĩ gì. Nhìn thấy Thích Tầm Chương, Thích Du hoảng hốt, trong nháy mắt ngạo khí trên mặt lập tức biến mất, lảng tránh ánh mắt của Thích Tầm Chương, bất giác hơi co lại về phía sau, vai rụt xuống, cúi đầu ủ rũ không dám tiếp tục lỗ mãng. Tầm mắt Thích Tầm Chương xẹt qua con trai mình, rồi lại rơi xuống trên người nam sinh bên cạnh cậu, chàng trai dường như cảm nhận được, ngước mắt, đôi mắt ngăm đen óng ánh kia cứ như vậy nhìn thẳng về phía anh. Thích Tầm Chương theo bản năng mà nhíu mày, tầm mắt dời đi chỗ khác, bước vào văn phòng. Trong phòng làm việc có ba bốn giáo viên ở đó, sắc mặt đều rất khó coi, còn có một phụ nữ trung niên trang phục hết sức bình thường, hẳn là phụ huynh học sinh, đang đỏ mặt cúi đầu, nhỏ giọng nói gì đó với bọn họ. Mời các bạn đón đọc Sa Vào của tác giả Bạch Giới Tử.
7 Ngày - Thất thiên - CXS
Tên Ebook: 7 ngày-Thất Thiên Tác giả:  CXS Thể loại:   Hài, Đam mỹ   Dịch: PQT   Edit:   Tử Linh   Nguồn:   hoabanland.wordpress   Ebook:  http://www.dtv-ebook.com Ebook 7 ngày Thất Thiên full prc ————**____**———— Văn án: Nhị trang chủ của Trầm gia trang Trầm Hành, trong lúc bị đày đi chăn ngựa thì, gặp phải một hái hoa tặc từ trên trời rơi xuống. Một hái hoa tặc rất chuyên nghiệp, rất nghiêm túc, rất đẹp. Trong thời gian bảy ngày, y cần phải dùng đến thủ đoạn gì để đối phó với hắn đây? “Làm không được cũng không quan hệ, thiến hắn luôn đi.” —— Trầm Phiên “Quốc sắc thiên hương…… !” —— Âu Dương Thất “Tha ra ngoài băm cho chó ăn!” —— Trầm Bình ————**____**———— Một câu chuyện ngắn như một cuốn nhất kí bảy trang ghi lại quá trình từ khi gặp mặt đến lúc nảy sinh tư tưởng bỏ nhà theo giai của bạn nhị thiếu gia Trầm Hành ^^ ————**____**————   Mời các bạn đón đọc 7 Ngày-Thất Thiên của tác giả CXS.
Phượng Vu Cửu Thiên - Phong Lộng
Tên Ebook: Phượng Vu Cửu Thiên Tác Giả: Phong Lộng Thể loại: Cổ trang, Đam mỹ, Xuyên không, Văn học phương Đông   Editor: Đài Lạc, Nguyệt Cầm Vân, Tử Điệp, Phong Kiều Dạ Bạc   Nguồn: phongkieudabac.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ’s eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa eBook Phượng Vu Cửu Thiên Văn án: Phượng Minh đã chết. Ngay cả cậu cũng không ngờ sinh mệnh mình lại ngắn ngủi như thế. Phương Minh vì cứu một đứa trẻ khỏi bị xe tải đâm mà chết, hồn lìa khỏi xác, vượt qua cánh cửa thời không nhập vào xác của một người vừa mới chết. Chuyến du hành vượt thời không đã đưa Phượng Minh đi một quãng đường thật dài, tới tận thời đại thập nhất quốc phân tranh, và người mà hồn Phượng Minh nhập vào lại là thái tử của Tây Lôi quốc. Ây, làm thái tử được người người cung phụng so với làm một tên dân thường cơ hồ tốt hơn nhiều, hehe. Er, nhưng mà tại sao trên người tên thái tử này lại có nhiều dấu vết đáng xí hổ thế nhỉ? Chẳng lẽ hắn bị người ngược đãi?   … Phượng Minh gặp và yêu Dung Điềm – thái tử thực sự của Tây Lôi, cũng là quốc vương Tây Lôi sau này, từng bước giúp Dung Điềm hoàn thành mộng thống nhất thập nhất quốc. Nhưng, cuộc sống của bé Minh có phải thập phần suôn sẻ, thập phần hạnh phúc? Hắn có thể an an ổn ổn làm một tiểu thụ bên cạnh Tây Lôi vương? Mời các bạn đón đọc Phượng Vu Cửu Thiên của tác giả Phong Lộng.
S.C.I Mê Án - Nhĩ Nhã
  AudioBook SCI Mê Án Tập   Ngày 8 tháng 11 năm 2006, lúc 13:00 đội SCI được thành lập, SCI viết tắt của Special Crime Investigation team, là đội điều tra những vụ án đặc biệt, thành viên của đội là những cá nhân ưu tú của ưu tú trong cục cảnh sát Trung Quốc. Mỗi một vụ án đến với đội đều là những vụ liên hoàn án (giết người hàng loạt) với hung thủ không lường được và phương thức phạm tội làm người khác phải hoảng sợ. Thế nhưng ngay giữa hiện trường tanh mùi máu và những cuộc đấu trí nảy lửa, tình yêu của những chàng trai trẻ trong đội vẫn chớm nở… *** S.C.I. thành lập S.C.I. là tên gọi tắt của đội điều tra những vụ án có tình tiết đặc biệt (Special Crime Investigation Team). Do chính Tổng cục trưởng cục Cảnh sát đề nghị thành lập, chuyên điều tra những vụ trọng án đặc biệt, thành viên bao gồm những cá nhân ưu tú nhất của cục. Bản tuyên bố thành lập đội như sau: Bất kỳ hành động nào của S.C.I. đều mang tính độc lập. Tất cả hành động sẽ do chính đội trưởng báo cáo trực tiếp lên cục trưởng mà không bị bất kỳ bộ phận khác cản trở. Khi S.C.I. yêu cầu, các bộ phận khác phải lập tức toàn lực phối hợp. Người ký: Tổng cục trưởng Cảnh sát Bao Chửng Thời gian ký: ngày 7 tháng 11 năm 2006 Danh sách thành viên của S.C.I. Đội trưởng (chính): Bạch Ngọc Đường Ngày sinh: ngày 27 tháng 9 năm 1980 Lý lịch: - Năm 1998: tốt nghiệp trường quân đội X, ba năm liền quán quân môn Sanda. - Năm 1999 – 2002: phi công máy bay chiến đấu, đạt quân hàm Thượng úy không quân - Năm 2002 – 2005: xuất ngũ, gia nhập đội cảnh sát thành phố S cho tới bây giờ, phá vô số án. Đội trưởng (phó): Triển Chiêu Ngày sinh: ngày 26 tháng 9 năm 1980 Lý lịch: - Năm 1998: đạt bằng thạc sĩ môn tâm lý học tội phạm ở trường quân đội X - Năm 2002: lấy bằng tiến sĩ môn tâm lý học tội phạm - Năm 2002 – 2004: công tác tại phòng nghiên cứu tâm lý học đặc biệt ở New York - Năm 2005: về nước, làm cố vấn tâm lý học tội phạm cho chính phủ, kiêm giáo sư môn tâm lý học trường quân đội X Hiện là cảnh sát của phòng Nghiên cứu tâm lý của cục Cảnh sát thành phố S Đội viên (công việc bên ngoài): - Vương Triều: cảnh sát (trước ở dưới quyền Bạch Ngọc Đường) - Mã Hán: cảnh sát (nguyên là đội viên của Phi Hổ) - Trương Long: cảnh sát (trước ở dưới quyền Bạch Ngọc Đường) - Triệu Hổ: cảnh sát (có 5 năm kinh nghiệm nằm vùng) - Từ Khánh: cảnh sát (nguyên là kỹ sư máy móc của quân đội) Đội viên (công việc bên trong): - Công Tôn Sách: pháp y (Tiến sĩ Nhân chủng học) - Tưởng Bình: chuyên gia vi tính (một trong những hacker giỏi nhất nước) Khác (không phải nhân viên cảnh sát): - Lư Phương: truyền thông liên lạc (phát ngôn viên của cảnh sát) - Hàn Chương: tình báo viên (liên quan đến bảo mật tin tức) Ngày 8 tháng 11 năm 2006, 13:00, những nhân viên trên đến lầu 17, phòng làm việc S.C.I. ở cục Cảnh sát thành phố S báo danh. S.C.I. – đội điều tra những vụ án có tình tiết đặc biệt (Special Crime Investigation Team) chính thức thành lập.   Mời các bạn đón đọc S.C.I Mê Án của tác giả Nhĩ Nhã.