Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ

Văn án Du Yến là kiểu người dù biết trước mặt là vực sâu, nhưng đã quyết chí rồi thì vẫn cứ đâm đầu vào vậy!!! Cô đúng là kiểu người chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà... Nhưng cô sống lại, quyết tâm sẽ không để bản thân mình tự tìm đường chết như vậy nữa! Cơ mà, làm một mỹ nữ yên tĩnh thật sự quá khó! Có lớp học cưa lại ông xã thần tốc không, cô có tiền! Cảm nghĩ sau khi trọng sinh của cô chính là: Thật ra bố mẹ đặt đâu con ngồi đó cũng có thể có một cuộc hôn nhân rất hạnh phúc! Đây chỉ là một bộ truyện đội lốt trọng sinh nhưng thật ra là một bộ truyện sủng ngọt bàn sâu về việc làm sao để gầy dựng một cuộc hôn nhân thành công! ***   Một bước sai, vạn bước đều sai.   Kiếp trước, Du Yến là thiên kim tiểu thư của Du thị, mẹ mất sớm nên bố vô cùng yêu thương chiều chuộng cô. Những năm tháng đó, Du Yến tựa như chú chim nhỏ, sống tự do bay nhảy dưới bầu trời mà bố cô chở che.    Khi ấy, Du Yến có sự xinh đẹp rực rỡ của tuổi thanh xuân tươi sáng, có năng lực diễn xuất thiên phú để tiến bước vào con đường diễn viên, có hậu thuẫn vững chắc để giành lấy những tài nguyên tốt trong giới showbiz hỗn loạn… Có thể nói, Du Yến tựa như ngôi sao lấp lánh trong bầu trời đêm, toả sáng vô cùng.   Thế nhưng, khi Du Yến vẫn muốn là một cô gái tự do làm những điều mình thích, sống theo cách mà mình muốn thì bố cô lại ép cô bước vào một cuộc liên hôn của giới thượng lưu.    Sự nông nổi của tuổi trẻ, sự bướng bỉnh và không chịu thấu hiểu đã khiến Du Yến biến ý tốt của bố thành gông xiềng đè nặng lên đôi vai của mình. Cô cho rằng, cuộc hôn nhân này là chiếc lồng giam hoa lệ, xiết chặt đôi cánh cô, giam giữ linh hồn cùng thể xác của cô.   Vì thế, Du Yến không chịu mở lòng mình, cô phản kháng, gây sự, cố tình ép buộc cả hai đi đến bước đường cùng.   Năm năm sau, Du Yến thành công ly hôn, thành công hất văng người đàn ông cô cho rằng chẳng xứng đáng với mình ra khỏi cuộc sống. Mà Du Yến nào đâu biết, từng nét bút đậm màu đen tối cô tự tay tô vẽ hôm nay, chính cô sẽ phải trả một cái giá rất đắt để xoá bỏ.   Bởi vì, Du Yến từ ngày trở về cuộc sống như chính cô mong muốn và hao hết tâm tư để đạt được ấy, cô đã từng bước lầm đường lạc lối.   Cuối cùng, sự nghiệp mà bấy lâu nay Du Yến gây dựng đều bị huỷ diệt toàn bộ. Mối quan hệ phức tạp cùng bạn diễn, những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng, những lần say trong làn khói thuốc hư ảo của chất kích thích, ma tuý… đều bị đưa ra ngoài ánh sáng.   Chỉ trong một đêm, sự cố gắng 10 năm qua của Du Yến, không còn lại gì. Cô, mất hết tất cả, do chính sai lầm và ngu xuẩn của bản thân gây ra. Cũng chính vì cô, công ty của bố đứng bên bờ vực phá sản, bệnh tình của ông tái phát nghiêm trọng hơn.   Cuộc đời này của Du Yến, không chỉ hại mình còn hại cả người cô vô cùng yêu thương. Thế nhưng, muộn thật rồi. Khi bị bắt vào ngục giam cô mới biết, không phải sự ăn năn nào cũng được tha thứ, lỗi lầm nào cũng có thể sửa chữa.   Cô chết đi, mang theo tất cả những đau đớn chua xót và nỗi ân hận giày vò trái tim đến không thở nổi. Bởi vì, khi linh hồn cô lơ lửng trong bệnh viện nhìn bố đang dần dần mất đi sự sống thì chỉ có người chồng cũ Cố Hành Viễn cô đã vứt bỏ cách đây rất lâu rồi đến thăm ông. Cô thấy bố dùng hết sinh lực còn sót lại, cố gắng đến giây phút cuối cùng cầu xin người ấy cứu lấy cô, trả lại một Du Yến như trước kia…   Nước mắt rơi, trái tim Du Yến tan vỡ trăm ngàn mảnh. Hoá ra, cả kiếp này cô đã từng có tất cả, sự nghiệp, gia đình, tình yêu. Mà cũng chính cô, đã đem toàn bộ ném xuống biển sâu thăm thẳm…   Du Yến, hối hận không? Du Yến, đau lòng không? Du Yến, có muốn quay về lần nữa để đổi thay vận mệnh hay không?   ***   Có lẽ, bởi vì sự thành tâm và lời nguyện cầu của Du Yến trước khi chết quá thương tâm nên ông trời cũng mở lòng cho cô được trùng sinh quay lại để sửa chữa bi kịch kiếp trước. Vì thế, Du Yến lại một lần nữa trở về là cô gái nhỏ xinh đẹp, có năng lực, hay nói hay cười… chưa lạc bước vào tăm tối.   Giờ đây, Du Yến vẫn là vợ Cố Hành Viễn, vẫn là cô diễn viên trẻ đang muốn dấn thân vào nghiệp diễn ở showbiz. Thế nhưng, có rất nhiều thứ đã thay đổi rồi. Bởi vì, Du Yến biết, trên thế giới này ngoài bố ra, cô còn có một người chồng bên cạnh. Người mà cho dù cô đã vứt bỏ thì đến tận cuối cùng, cũng chỉ có anh ấy là nhớ đến và quay về tìm cô mà thôi.   Thế nên, Du Yến muốn bản thân dùng trái tim chân thành để lần nữa nhìn nhận về cuộc hôn nhân này. Và, cô phát hiện ra, ông xã của mình thế nhưng chính là cực phẩm trong cực phẩm. Cô, vô tình nhặt được kim cương rồi.    ...   Cố Hành Viễn hơn Du Yến rất nhiều tuổi, anh là người thừa kế, chủ tịch tập đoàn Cố thị hùng mạnh. Từ trước đến nay, Cố Hành Viễn chưa từng nói chuyện yêu đương cùng ai, tất cả tâm trí đều đặt ở công việc và sự nghiệp. Anh có vẻ ngoài như nam thần, năng lực lại xuất sắc hơn người và sự nghiêm cẩn, trầm ổn được rèn giũa qua những năm tháng dài.    Cuộc hôn nhân của Cố Hành Viễn cùng Du Yến có lẽ trong mắt người ngoài là một liên hôn giao dịch. Thế nhưng, không ai biết, trong lòng anh có một bí mật nho nhỏ. Nó cũng chính là lý do anh đồng ý cùng cô kết hôn, bắt đầu cuộc sống vợ chồng.    Chỉ là, thời gian dường như đã đem tất cả những ký ức tốt đẹp trở thành lớp bụi, nhanh chóng phai mờ. Người còn nhớ, người đã quên. Người vun đắp, người phá bỏ. Thế nên, hôn nhân của họ ở kiếp trước từng bước đi vào bế tắc.   Cố Hành Viễn là một người trưởng thành, suy nghĩ kiên định chín chắn. Anh biết, cô vợ nhỏ của mình vẫn còn trẻ con, bướng bỉnh và chưa hiểu chuyện. Thế nên, khi cô hết lần này đến lần khác gây chuyện, đòi ly hôn, anh đều bỏ qua tất cả.    Thế nhưng, anh không biết được rằng, chính vì sự im lặng của bản thân đã vô tình đẩy cô ấy đi đến những suy nghĩ khác. Cứ thế, từng chút một khúc mắc không tìm được đáp án, cuối cùng biến thành cuộn len rối, không thể gỡ được nữa.    Vậy mà, thời gian gần đây, cô vợ nhỏ của anh thay đổi. Du Yến, không còn như trước kia nữa. Cô sẽ nói chuyện cùng anh, ngồi ăn cùng anh, quan tâm lo lắng cho anh. Mọi thứ diễn ra rất tự nhiên như vốn dĩ nó vẫn luôn là như thế. Cố Hành Viễn thấy trái tim mình dao động. Bởi vì, có lẽ ngay từ đầu, bản thân anh đã mong muốn có một cuộc hôn nhân như thế.    Du Yến, là người anh đã giấu trong lòng từ rất lâu.   Vì thế, khi Cố Hành Viễn nhìn thấy Du Yến tin tưởng, ỷ lại và muốn cố gắng lần nữa vun đắp cho câu chuyện tình cảm đang dần rạn nứt này, anh thấy mình cũng có trách nhiệm hỗ trợ cho cô. Cho nên, anh để cho cô tiến đến gần anh hơn, hiểu biết về anh và dung hoà với thế giới của anh.    Du Yến làm được nên Cố Hành Viễn cũng làm được.   Anh nhận ra cô vợ nhỏ thật sự vẫn là cô bé con xinh xinh đáng yêu trước kia, vẫn cần anh yêu thương chở che biết nhường nào. Thế nên, giới showbiz trắng đen lẫn lộn, cô muốn tung hoành ngang dọc thì anh sẽ không ngại làm chống lưng cho cô. Để cô ấy có thể biết rằng, có sóng gió đến thế nào đi chăng nữa, chỉ cần nhìn lại phía sau, anh nhất định che chắn cho cô an toàn.   Vì thế, người ta sẽ được bao phen mắt tròn mắt dẹt nhìn vị tổng giám đốc ngày thường lạnh lùng trầm ổn cách xa vạn dặm cũng có lúc sẽ dùng ánh mắt quyến luyến, nụ cười dịu dàng và hành động ôn nhu như thế đối với một cô gái nhỏ xa lạ. Chỉ là, khó ai có thể ngờ được, họ là một cặp vợ chồng giấu kín thân phận, đang muốn tận hưởng toàn vẹn cảm giác hạnh phúc ngọt ngào hôm nay đang có.    Bởi vì, Cố Hành Viễn và Du Yến đều mở lòng mình ra, động tâm với đối phương mất rồi. Mà lần rung động này, chính là cả một đời không thay đổi.    Kiếp trước, là vì em sai lầm nối tiếp sai lầm mà đánh mất nhau mãi mãi. Kiếp này, nguyện dùng tất cả những gì em đang có để đền bù cho quá khứ, hiện tại và tương lai của đôi ta.    ***   “Nhật ký trọng sinh của tra nữ” là một bộ truyện mang đầy những cảm xúc và các giá trị nhân văn cảm động đi vào lòng người.   Có đôi khi, trong cuộc sống đầy những mưu mô toan tính này, chúng ta luôn bước thật nhanh thật nhanh về phía trước, chạy theo hào quang rực rỡ mà quên đi mất bản thân đã bỏ qua rất nhiều thứ quan trọng. Chỉ đến khi chúng ta lạc bước và phải trả giá cho những sai lầm ấy, mới hiểu được, chúng ta từng nắm trong tay những gì và đánh mất đi điều quý giá gì?   Giống như nữ chính Du Yến vậy, rõ ràng kiếp trước cô đã có được những điều tốt đẹp nhất trên đời, người bố yêu thương vô hạn, sự nghiệp phát triển tốt, cuộc hôn nhân mà bao người ao ước và cuối cùng là một người chồng cực phẩm. Thế nhưng, sự nông nổi, bướng bỉnh và cố chấp không chịu dùng trái tim để cảm nhận mà chỉ nhìn vào thực tế giả dối để suy xét đã biến cô trở nên xấu xa và tồi tệ đến mức nào.   Cô không chỉ huỷ hoại đi sự nghiệp mình cố gắng mười năm qua, huỷ hoại đi bản thân và những người bên cạnh mà còn là tương lai tươi sáng và sinh mệnh. Vì thế, khi được quay trở lại, cô đã nhìn nhận những sai lầm, cố gắng và nỗ lực gấp đôi để vun vén, bù đắp cho lỗi lầm kiếp trước. Thế nên, cuộc đời này của cô bây giờ, chỉ muốn nỗ lực làm một diễn viên tốt, có cuộc sống giản dị, vui vẻ bên người mình yêu mà thôi.   Còn nam chính Cố Hành Viễn là người đàn ông trầm tĩnh, lý trí và thâm tình. Thế nhưng, anh chưa từng yêu đương cũng không biết cách dỗ dành cô vợ nhỏ nên giữa họ đã từng có những khoảnh khắc không vui, cãi cọ ầm ĩ. Cho đến khi, Du Yến thay đổi và khiến anh hiểu được rằng, một cuộc hôn nhân muốn bền vững thì trước hết tự bản thân mỗi người phải luôn cố gắng dung hòa những mảnh ghép khác nhau của họ lại.   Vậy nên, Cố Hành Viễn bằng lòng cùng Du Yến cho bản thân thêm cơ hội để sửa chữa sai lầm đã có. Và thế là, cuộc sống của anh đã tràn ngập những sắc màu tươi sáng. Hoá ra, trong hôn nhân, tình yêu có thể làm mọi thứ trở nên xinh đẹp và rực rỡ đến vậy.    Anh yêu chiều cô, dung túng cô và chỉ có mình cô trong trái tim. Thế giới này, anh muốn làm một người chống lưng, bảo vệ cô bình an vui vẻ đến hết đời.   Truyện còn có những nhân vật ấn tượng khác như bố nữ chính là một người vô cùng thương con, bác quản gia vui tính, nói ít hiểu nhiều (mà toàn sai bét :v), đám bạn học hóng hớt nhiều chuyện của nam chính… Mỗi nhân vật như một nét bút, khiến câu chuyện trở nên sinh động và hấp dẫn hơn rất nhiều.   Vì vậy, nếu bạn đã đọc chán những bộ truyện có tra nam mà page đã giới thiệu hàng loạt vào thời gian trước thì ngại gì mà không thử một bộ truyện mới lạ về tra nữ trùng sinh ạ. Truyện còn có các tag khác vô cùng thu hút như showbiz, cưới trước yêu sau, sủng ngọt,... rất thích hợp đọc giải trí cho những ngày căng thẳng vì dịch bệnh đó ạ.   Bộ truyện cũng đem đến cho chúng ta cái nhìn đa chiều hơn về tâm ý của người làm cha làm mẹ, về cuộc hôn nhân lợi ích và những giá trị trong cuộc sống khi bắt đầu ở mỗi thân phận khác nhau. Mong rằng, sau khi đọc xong chúng ta sẽ rút ra được những kinh nghiệm và bài học nho nhỏ cho bản thân mình ạ. ______   #Lạc_Hậu Review  - lustaveland.com Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ của tác giả Tuyết Mặc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trọng Sinh Sủng Phi - Cửu Lam
Phùng Liên Dung vẫn cảm thấy, mình và Thái tử duyên phận quá cạn. Cho nên đời này, nàng chỉ nghĩ không bạc đãi bản thân, ăn tốt uống tốt ngủ tốt, dành giụm tiền gửi cho người nhà cũng liền thỏa mãn. Kết quả, nàng không chỉ làm những chuyện này, còn sinh hài tử cho Thái tử. Sau cùng, còn làm nương nương độc sủng lục cung. Warn: Truyện này sủng tuyệt đối, mang hơi hướng điền văn, có cung đấu nhưng không nhiều, hoàng hậu không quá độc ác, nam 9 độc sủng nữ 9, ai thích thể loại này mời ở lại, ai dị ứng với thể loại này xin dừng chân quay người bước ra.  *** Review của một bạn đọc convert: Nữ chính thiện lương, ôn nhu và dịu dàng, kiếp trước nàng yêu thái tử từ cái nhìn đầu tiên, nhưng nàng chỉ là một quý nhân, cộng thêm việc chỉ đến gần thái tử thôi là chân tay nàng đã bủn rủn rã rời rồi, nói chi đến việc tranh thủ chân ái, nàng không được sủng, 6 năm sau thì bệnh chết. Sau đó nàng trùng sinh, nàng vẫn yêu thái tử như vậy, con người ôn nhu tuấn nhã đó. Nhưng nàng cũng biết học cách bảo vệ mình, gần chàng, nàng hoan hỉ, xa chàng nàng cũng không bi thương. Nàng điềm tĩnh và không nhút nhát nữa, kiếp này, nàng quý trọng từng phút giây được ở bên chàng, không xa cầu gì nhiều. Nam chính ấn tượng nàng, vì nàng ôn nhu và thiện lương. Nam chính yêu nàng có lẽ vì chàng luôn nhìn thấy thâm tình hóa ra không hết trong đôi mắt nàng, chàng sủng nàng. Chàng trở thành hoàng đế, tam cung lục viện vây quanh, nhưng chàng độc sủng nàng, vì nhìn không được nàng bi thương. Chàng không nói thích nàng, chỉ dùng hành động để thể hiện điều đó. Chàng muốn nàng thừa nhận trước “Chấp tử tay, bạch đầu giai lão” chàng nói. ” Tam sinh tam thế, thiếp đều muốn gả cho chàng” nàng đáp lời. *** Phùng Liên Dung tròn tâm nguyện về nhà ngoại, không qua nửa năm liền lại có thai, Triệu Huy Nghiên cười an ủi nàng: "Mẫu hậu, ngài không cần lo lắng đệ đệ, dưỡng thai cho tốt." Ý là trọng trách trông em trai liền giao cho nàng. "Có điều phải sinh muội muội cho con!" Nàng mãnh liệt yêu cầu. Nàng có ba vị huynh đệ, thật sự là đủ, chỉ muốn thêm một muội muội, hai người có thể nói chút tâm sự nho nhỏ của thiếu nữ. Phùng Liên Dung cười nói: "Hơn phân nửa là vậy, vi nương cũng muốn nữ nhi mà, làm bạn với con nữa." Triệu Thừa Diễn trêu ghẹo nói: "Nhiều muội muội là tốt, còn sinh để thâm bạn, con thấy chưa chắc, chờ tiểu muội lớn lên, Huy Nghiên đều đã lập gia đình, đợi không kịp." Triệu Huy Nghiên mặt đỏ lên, nói lại: "Ai lập gia đình, ta mới không gả đâu, nhưng là huynh muốn cưới thê, mẫu thân còn phải quan tâm." "Quan tâm cái gì?" Triệu Thừa Diễn không phải người dễ xấu hổ, "Không tệ lắm là được." Phùng Liên Dung khóe miệng giật giật: "Chuyện lớn cả đời há có thể qua loa? Cha con nói mấy vị đại nhân kia làm quan là không tệ, nhưng nữ nhi của bọn họ dạng gì, dù sao cũng không biết rõ." Triệu Thừa Diễn cười cười: "Không phải là sợ mẫu hậu mệt nhọc sao, con thấy Tam thẩm, Tứ thẩm đều là phụ hoàng chỉ, không có gì không tốt. Tam thúc Tứ thúc phu thê ân ái, sở thích hợp nhau kìa." "Vậy cũng đúng." Phùng Liên Dung gật gật đầu, có điều nhi tử nàng dù sao cũng khác, nàng nhất định phải dùng nhiều chút tâm tư. Thấy nàng trầm tư, Triệu Thừa Mô nói: "Hôn sự của Đại ca, con thấy mẫu hậu vẫn là chờ sinh xong rồi lại nói, cũng không gấp ngay lúc này." Hắn sợ mẫu thân phân tâm, càng thêm mệt mỏi. Triệu Thừa Diễn nghe xong cười một tiếng: "Đúng vậy, chờ sau này, lo liệu cho ta và Tam đệ luôn." "Nói vậy." Phùng Liên Dung trừng mắt: "Con đấy, càng lớn càng không đứng đắn, chuyện như thế có thể làm chung sao? Còn Nhị đệ con nữa, lại nói, hắn nhưng là còn chưa muốn trở về?" ... Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Sủng phi của tác giả Cửu Lam.
Sống Lại Bảo Vệ Hạnh Phúc - Băng Thủy Đích Ngư
Kết quả về tình yêu bi kịch của thanh niên trí thức xuống nông thôn và cô gái nông thôn. Cuộc sống dè dặt bên người ba khi mẹ mất. Trong lúc hôn nhân của mình cũng không thể làm chủ bị gả cho người chồng không tốt. Tiểu Hoa lại trở về cuộc sống có ba, có em trai khi còn bé. Sống lại lần nữa chọn cuộc sống không giống như trước kia. Lần này không để cho bản thân tiếc nuối. Bảo vệ hạnh phúc thuộc về mình. Tìm một tình yêu cho bản thân và tìm người mình yêu để sống những ngày tốt đẹp sau này. Không còn cầu gì nhiều. *** “Chị, chị... chị thấy thế nào?” Tiểu Hổ nhìn gương vài lần sau đó chạy đến trước mặt Tiểu Hoa hỏi. Tiểu Hoa đưa tay lên sờ soạng đầu tóc ngắn ngủn của nó một chút cười nói: “Em trai của chị hôm nay rất tuấn tú!” Tiểu Hổ tiến lên ôm lấy Tiểu Hoa, để đầu lên trên vai cô nói: “Chị, cám ơn chị!” Tiểu Hoa đưa tay lên đánh vào đầu nó một cái tát, quay mặt sang xấu hổ nói: “Cảm ơn cái gì chứ? Chị là chị của em!” Tiểu Hổ ôm thật chặt Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cũng vây quanh ôm tiểu Hổ, cũng nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng của nó. “Chú rể thu xếp thế nào rồi?” Cao Giang Cảnh đẩy cửa vào hỏi, kết quả vừa đẩy cửa ra sắc mặt biến thành màu đen, túm Tiểu Hoa qua nói với tiểu Hổ: “Một hồi thì có vợ để mà ôm.” Tiểu Hoa cười một tiếng. An ủi tiểu Hổ xong thì đi đến phòng ba Giang, kết quả ba Giang đang co quắp không ngừng túm quần áo, muốn nó càng thẳng hơn. Tiểu Hoa cười tiến lên nói: “Ba! Vốn là ủi vô cùng thẳng, không cần lo lắng nữa!” Ba Giang ngốc nghếch cười nhìn Tiểu Hoa có chút ngượng ngùng hỏi: “Một lát ba không lên sân khấu nhường cho con nói có được không? Người ta có thể cảm thấy không tốt hay không?” “Nếu không thì ba lên?” Tiểu Hoa hỏi. Ba Giang vội vàng lắc đầu nói: “Ba không thể nói được, nói không được...” “Vậy không cần lo lắng, ba à! Cứ ở nhà chờ, một lát thì con dâu cưới vào cửa!” Tiểu Hoa an ủi ba nói. Ba Giang gật đầu một cái lại hỏi chuyện này đến chuyện khác, bao lì xì mang đủ không? Nhẫn để ở đâu? Giấy kết hôn cất xong chưa, vv... Tiểu Hoa đều nhất nhất trả lời. Rốt cục người bên ngoài chuẩn bị xong không, chuẩn bị cầm pháo đi đón chú rể. Tiểu Hoa cười cười với ba Giang mới đi ra ngoài. Kết quả vừa ra khỏi cửa thì nhìn thấy hai tên nhóc quỷ nhà mình một đứa cầm lấy pháo, một đứa cầm bật lửa còn cách đó không xa, vì thế cô vội vàng kêu bọn nó lại. “Các con hôm nay an phận cho mẹ một chút! Nhớ kỹ chưa?” Tiểu Hoa một tay túm một lỗ tai của hai đứa hỏi. “Nhớ kỹ! Nhớ kỹ!” Nhiên Nhiên vội vàng nói. Thần Thần cũng không chịu yếu thế nói: “Bảo đảo phục tùng mệnh lệnh, mẹ, nhẹ chút... đau...” Tiểu Hoa nghe được bọn nó trả lời sau đó mới buông lòng tay nói: “Hôm nay ngoan ngoãn ở bên ông ngoại, biết không?” Hai bé vội vàng gật đầu một cái từ trong đám người vọt vào trong phòng. Tiểu Hoa chà xát tay cũng có chút khẩn trương nhỏ. Hôm nay là hôn lễ của tiểu Hổ, làm chị Tiểu Hoa vẫn cảm thấy không có chuẩn bị thỏa đáng. Bất quá nhìn thấy em trai ở phía trước cười vui vẻ thì Tiểu Hoa càng không ngừng nói cho mình phải cố lên. Chỉ chốc lát sau chờ người dẫn chương trình sau khi nói xong thì Tiểu Hoa và tiểu Hổ ngồi vào trong xe, ở trong tiếng pháo chạy đến nhà cô dâu. ... Mời các bạn đón đọc Sống Lại Bảo Vệ Hạnh Phúc của tác giả Băng Thủy Đích Ngư.
Sợ Yêu - Hường Nguyễn
'Nhiên Nhiên, tôi biết em hận tôi nhưng đứa con trong bụng Y Y là cháu gái em, sao em lại giết chết nó? ''   ''Em...Em không làm, không phải em.''   ''Cô còn chối hả? Chính cô đã hại Y Y và cả tôi mất đi đứa con này, tôi không tha cho cô đâu''   ''Nghiêm...''       ----------------    Cô và anh yêu nhau sáu năm.   Cô luôn  bên anh mỗi khi anh buồn.   Cô luôn bên anh mỗi khi anh gục ngã.   Cô luôn âm thầm giúp đỡ anh về sự nghiệp.   Nhưng cái cô nhận được sau sáu năm yêu anh chỉ là thiệp cưới của anh và người chị gái sinh đôi cô luôn yêu mến.   Anh nói anh đến với cô là do anh nhầm lẫn, người anh yêu luôn là chị cô.   Anh nói cô và anh không thể có kết quả.   Anh nói anh luôn cố gằng chịu đựng cô.   Anh nói cô yêu anh chỉ vì gia tài của anh.   Mẹ anh yêu quý cô mà ghét bỏ anh với chị gái cô ở bên nhau, anh cho rằng cô là người đứng sau.   Chị cô sảy thai, anh nói do cô, liền có người cưỡng hiếp cô, may mắn cô trốn thoát.   Cô báo cảnh sát nhưng cũng chỉ là không có chứng cớ.   Cô hận, hận người đàn ông năm đó nói lời yêu cô, hận bản thân ngu ngốc tin lời anh nói.   Bên nhau những sáu năm, anh cuối cùng vẫn không hiểu gì về cô.   Đêm mưa hôm đó, để trả thù cho cái thai trong bụng chị gái cô, anh tự mình lái xe đâm chết cô.   Anh không biết rằng cái thai đó không phải của anh.   Anh không biết rằng người năm đó cứu anh khỏi ngọn lửa chính là cô.   Đưa cô đến bệnh viện, anh nhẫn tâm ép cô đóng dấu vào đơn hiến tủy. Đáng lẽ cô có thể được cứu *** Phỏng vấn Mạc Quân Thần về cuộc sống gia đình: MC: Xin chào Mạc Tổng, anh có thể dùng hai từ để miêu tả cuộc sống hiện tại của mình. MQT: Hài Lòng. MC: Hài lòng như nào ạ? MQT: Vợ đẹp, con ngoan và.... MC: Và gì ạ? MQT: Và có trụ cột gia đình rất đẹp trai và tài giỏi. MC: -.- ------ MC: Chuyển vấn đề khác, Mạc Tổng thấy vợ mìn có điểm gì cần thay đổi không? MQT: Có MC: Điểm gì ạ? MQT: Hôn. MC: Mạc tổng cảm thấy vợ mình hôn không đạt sao? MQT: Không phải, ý tôi là cô ấy cần hôn tôi nhiều hơn. MC: Mỗi ngày hai người hôn nhau trung bình bao nhiêu lần? MQT: Mấy chục lần. Nhưng tôi vẫn thấy không đủ, chỉ muốn đút cô ấy vào túi lúc nào cũng mang theo. MC: -.- ---------- MC: Vậy anh thấy bản thân mình có ưu điểm lớn gì không? MQT: Có MC: Là gì? MQT: Nếu tôi kể xong thì hết giờ phát sóng chương trình rồi. MC( Chuyển nhanh đề tài): Vậy còn khuyết điểm? MQT: Quá đẹp trai khiến vợ tôi cảm thấy không an toàn, đôi lúc tôi nghĩ nên làm mình xấu đi nhưng lại không nỡ. MC: -.- --------- MC: Mạc Tổng đã từng trải qua bao nhiêu mối tình? MQT: Một. MC( Ngạc nhiên): Thật không vậy? MQT: Tôi chỉ yêu vợ mình. MC: Vậy anh muốn có mấy đứa con? MQT:Một đứa. MC: Tại sao? MQT: Mỗi lần đẻ là lại bị kiêng khem mấy tháng, tôi không chịu được. MC:-.- --------- MC: Nghe nói lúc trước Mạc Tổng là một người rất lãnh khốc, tàn nhẫn. MQT: Đúng vậy. MC: Vậy sao anh bỗng nhiên trở thành một người dịu dàng? MQT: Tôi chỉ dịu dàng với một mình em. Mà tập dược cái quái gì? Trác Nhiên em thôi bày trò đ, anh trả lời mỏi mồm rồi đấy. Cởi quần áo ra và đi ngủ đi. Trác Nhiên: Sao phải cởi quần áo? MQT ( Trực tiếp xé áo lầm bầm): Mua áo mỏng tiện ghê. Vâng mai mới phỏng vấn và bạn học Trác Nhiên hơi lo lắng nên bắt chồng nửa đêm dậy tập dược cùng cô:v MC từ nãy đến giờ đều là Trác Nhiên nhé Mời các bạn đón đọc Sợ Yêu của tác giả Hường Nguyễn.
Sống Lại Sinh Em Bé - Sâm Trung Nhất Tiểu Viên
Liều mạng làm việc nên chết trên bàn làm việc, rồi sống lại trên người một phụ nữ có thai. Lớn bụng rồi sao? Vậy sinh thôi! Bị chồng ruồng bỏ? Mặc kệ thôi! Bây giờ, cô quyết đinh sẽ đối xử tốt với bản thân mình. Hạnh phúc sẽ đến như thế nào! Tóm lại, đây là một người phụ nữ rất bình tĩnh đang ôm Bánh Bao nhỏ thờ ơ nhìn người chồng yếu đuối của mình dần cáu giận về chuyện cũ. *** Triệu Ngạn Kiều chậm rãi mở to mắt liếc nhìn bốn phía xung quanh, trang trí xa lạ khiến cô nhíu mày theo bản năng, thế nhưng kinh nghiệm nhiều năm làm việc đã tạo cho cô thói quen bình tĩnh giúp cho cô không hô to gọi nhỏ, mà ngồi dậy nghiêm túc quan sát gian phòng mà cô đang ở. Cô nhận thấy, căn phòng này tốn rất nhiều công sức để trang trí, mỗi đồ vật đều rất tinh tế và đẹp đẽ, vị trí sắp xếp đồ dùng trong phòng cũng rất sang trọng, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra đây không phải là gia đình bình thường, nhưng mà, Triệu Ngạn Kiều nghi ngờ chính là vì sao cô lại ở chỗ này? Cô nhớ rõ ràng, bởi vì bản thân liều mạng làm việc mà ngất ở trên bàn làm việc, vì cái gì trong chớp mắt chỗ ở đã thay đổi, chẵng lẽ đồng nghiệp đã cõng cô về nhà? Triệu Ngạn Kiều càng nghĩ càng cảm thấy rất có thể là như vậy, mặc dù bình thường ở công ty cô cũng không có bạn bè thân thiết, thế nhưng mọi người đều có lòng cảm thông, nhìn thấy cô té xỉu thì giúp đỡ một chút cũng có thể giải thích. Cô vén chăn lên xuống giường, mở cửa phòng ngủ đi ra ngoài, phòng khách rất rộng rãi cũng rất đẹp, đây là cảm giác đầu tiên của Triệu Ngạn Kiều, ghế sô pha rất lớn, bàn trà thủy tinh, vách tường màu vàng nhạt,… Cực kỳ xa xỉ, nhưng mà Triệu Ngạn Kiều không nhớ rõ mình có đồng nghiệp có tiền như vậy. Cô đang làm chuyên gia thiết kế tại một công ty đồng phục, nói dễ nghe chính là một thành phần tri thức, nói khó nghe chính là một công nhân, liều sống liều chết một tháng kiếm được trên một vạn đồng đã coi là tốt, mà xung quanh cô đều là những người gần giống như cô, nếu vậy thì căn phòng tráng lệ này là từ đâu xuất hiện đây? Triệu Ngạn Kiều đưa tay vào túi tìm kiếm, muốn gọi điện thoại cho cấp trên xin phép nghỉ, tự dưng nghỉ làm là tối kỵ của công ty, cho dù có lí do gì. Tìm một hồi lâu vẫn không tìm được nơi tay có thể luồn vào, Triệu Ngạn Kiều có chút buồn bực, như thế nào ngất một lúc tay cũng dùng không tốt rồi? Cô cúi đầu, lúc này mới nhìn thấy, liền choáng váng. Đây đâu phải cái quần, rõ ràng trên người mình mặc là một cái váy, còn là màu hồng! Triệu Ngạn Kiều chợt cảm thấy bực tức, quần áo của cô bị ai thay đổi rồi? Còn là màu hồng cô không thích nhất! Chẳng qua, cái này cũng không quan trọng, quan trọng là thay quần áo cho cô, người kia rốt cuộc là nam hay nữ. Mặc dù cô không bảo thủ, thế nhưng cũng không có nghĩa là cô rất cởi mở. Trong lúc Triệu Ngạn Kiều đang xoắn xuýt với vấn đề này, cánh cửa vang lên một tiếng răng rắc, Triệu Ngạn Kiều quay đầu nhìn lại, nhất thời cảm thấy ánh mắt có chút không quen. Dáng dấp của người đàn ông trước mắt này thật sự quá đẹp đẽ rồi, gương mặt của anh ta rất tinh tế, nhưng không ủy mị một chút nào, lại xinh đẹp lạ thường. Đặc biệt là cặp lông mày kia, sắc bén như thế vây quanh ở trên xương lông mày, có cảm giác ngông cuồng xinh đẹp. Đôi mắt hẹp dài lúc nhìn về phía cô có phần hơi khiêu khích, tròng mắt đen như sóng nước mênh mông, cực kỳ xinh đẹp, Triệu Ngạn Kiều hiển nhiên không thể điều khiển được chính mình, vẫn bị người đàn ông trước mắt hấp dẫn như cũ không nhịn được liền nhìn nhiều hơn. Mỗi người đều có mong muốn thưởng thức những điều tốt đẹp, nhưng chẳng qua là thưởng thức mà thôi, ngay thời điểm Triệu Ngạn Kiều muốn rời ánh mắt, người đàn ông đã mở miệng, thanh âm nam tính tiêu chuẩn, âm sắc rất tốt: “Thế nào? Mỗi ngày nhìn còn không đủ? Đàn bà háo sắc!” Giọng nói của người đàn ông mang theo nồng đậm khinh thường. Anh ta có ý gì? Triệu Ngạn Kiều không rõ, cô lộ ra sự háo sắc với anh ta khi nào? Càng đừng nói đến mỗi ngày đều nhìn anh ta. Thế nhưng cô cũng không mở miệng tranh cãi, đối với tình hình chưa biết gì này cô nhất định còn phải dựa vào người đàn ông trước mắt. Cô luôn luôn biết lúc nào thì nên làm cái gì, lúc nào không nên làm cái gì. Ưu điểm lớn nhất của Triệu Ngạn Kiều chính là lý trí. “Tiên sinh, xin hỏi nơi này là chỗ nào? Vì sao tôi lại ở chỗ này?” Lời của cô vừa mới nói ra khỏi miệng liền cảm giác được sắc mặt của người đàn ông trước mắt này thay đổi, có ngạc nhiên cũng có khinh thường, anh ta để túi đồ cầm trên tay xuống bàn trà, lười biếng nằm ở trên ghế sô pha rộng lớn, liếc mắt nhìn Triệu Ngạn Kiều: “Triệu Ngạn Kiều, đừng nên giở thủ đoạn ngây thơ như vậy nữa, nếu cô ngoan ngoãn, thì cô vẫn là vợ của tôi, nhưng mà…” Người đàn ông dừng lại một chút, con ngươi màu đen chứa đầy cảnh cáo và nguy hiểm: “Nếu cô vẫn muốn giở thủ đoạn thì đừng trách tôi không khách khí!” Triệu Ngạn Kiều cảm thấy không giải thích được, chẳng qua chỉ ngất đi một chút sao lại phát sinh nhiều chuyện như thế này? Chẳng lẽ người đàn ông này cuồng tự kỷ, cho là cô thầm mến anh ta? Thật buồn cười! Triệu Ngạn Kiều không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt người đàn ông, nghiêm túc nói: “Đầu tiên, tôi không thích bất kì ai, dĩ nhiên càng sẽ không thích anh! Thứ hai, mời anh nói cho tôi biết nơi này là chỗ nào, làm phiền anh thời gian dài như vậy thật ngại, tôi muốn về nhà trước.” Triệu Ngạn Kiều cảm thấy lời nói này của cô đã rất khách khí rồi, mặc dù người đàn ông này không chỉ một lần xúc phạm cô, nhưng trước mắt hẳn là anh ta đã cứu cô, cho nên vẫn cần phải có lễ phép. Nhưng mà, vì sao sắc mặt người đàn ông này càng ngày càng trở nên khó coi? “Triệu Ngạn Kiều, tôi cho cô biết, mặc kệ như thế nào tôi cũng sẽ không thích cô! Cô chết tâm đi!” Người đàn ông mất kiên nhẫn, thoáng một cái từ ghế sô pha đứng lên nhìn xuống cô, ánh mắt ác liệt giống như đèn pha chiếu trên người của cô, dù cho Triệu Ngạn Kiều đã lăn lộn nhiều năm ở trong xã hội như vậy cũng cảm thấy không rét mà run. Nhưng mà, người đàn ông này không phải bị bệnh thần kinh chứ? Vì sao nhất định cho rằng cô thích anh ta? Triệu Ngạn Kiều cảm thấy khó hiểu, nhưng cũng không muốn tiếp tục tìm hiểu, dù sao qua ngày hôm nay thì sau này bọn họ cũng sẽ không gặp mặt, nói cái gì cũng dư thừa. Nghĩ vậy, Triệu Ngạn Kiều hướng về phía người đàn ông vái một cái: “Tiên sinh, cảm ơn anh đã cứu tôi, bây giờ tôi cần phải trở về.” Mặc kệ là loại người nào, có thể không đắc tội thì không cần đắc tội, đây là kinh nghiệm làm việc của Triệu Ngạn Kiều, hơn nữa xem ra người đàn ông này cũng không phải người thường. Dứt lời, Triệu Ngạn Kiều liền xoay người hướng về phía cửa đi tới. Không nghĩ tới, người đàn ông lại tiến lên một bước bắt được tay của cô: “Triệu Ngạn kiều, rốt cuộc cô đang làm gì? Lạc mềm buộc chặt* sao?” Triệu Ngạn Kiều cảm thấy nhức đầu, cô làm thế nào cũng không nói rõ được với người đàn ông này, cô hất tay của người đàn ông ra nhìn anh ta nói từng câu từng chữ rất nghiêm túc: “Tiên sinh, tôi còn có công việc, xin để tôi đi được không? Mặc kệ anh từ nơi nào nghe được, thế nhưng tôi thật sự không thích anh!” ... Mời các bạn đón đọc Sống Lại Sinh Em Bé của tác giả Sâm Trung Nhất Tiểu Viên.