Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những Chú Chim Chưa Bao Giờ Được Hót

Teddy là một chàng trai trẻ yêu thiên nhiên và thích làm thơ. Anh luôn mong muốn được sống một cuộc đời trọn vẹn và đầy ý nghĩa. Bỗng một ngày, Chiến tranh Thế giới thứ Hai nổ ra. Cuộc sống của anh hoàn toàn bị đảo lộn. Sự tàn khốc của chiến tranh đã làm thế giới quan và nhân sinh quan của anh thay đổi. Mỗi ngày với anh đều giống như ngày tận thế. Anh không tin mình còn có một tương lai. Thế rồi chiến tranh đột ngột kết thúc. Teddy bị mất phương hướng. Anh chưa chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc sống của một người bình thường. Sống sót sau chiến tranh không hẳn là điều may mắn mà đã trở thành một gánh nặng với anh. Liệu anh có thể đối mặt với những khó khăn, sóng gió liên tiếp ập tới cuộc đời mình? Và anh phải làm thế nào để xoay xở được trong cái tương lai mà anh chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ có? --------- Đôi nét về tác giả Kate Atkinson: Kate Atkinson, sinh ngày 20 tháng 12 năm 1951, là nhà văn người Anh có các tác phẩm đạt khá nhiều giải thưởng. Bà là tác giả lập kỷ lục ba lần thắng giải Costa Book, với cuốn tiểu thuyết đầu tiên có tựa đề Behind the Scenes at Museum (năm 1995), Life after Life (Chuỗi đời bất tận - năm 2013) và A God in Ruins (Những chú chim chưa bao giờ được hót - năm 2015). Ngoài ra, bà còn viết bộ bốn cuốn tiểu thuyết bestselling về cựu thám tử Jackson Brodie được chuyển thể thành phim truyền hình ăn khách trên đài BBC. *** Review sách Những Chú Chim Chưa Bao Giờ Được Hót Nguyễn Linh đã review NHỮNG CHÚ CHIM CHƯA BAO GIỜ ĐƯỢC HÓT #review Các bạn đã nghe chim chiền chiện hót bao giờ chưa? Có bao giờ nghe tiếng hót con chim chiền chiện mà cảm thấy yêu cuộc sống này biết mấy chưa?  Có bao giờ nhìn thấy một chim chiền chiện bị bắt rồi không bao giờ hót được nữa và thấy luyến tiếc tiếng hót tuyệt diệu của nó không? Đọc xong "Những chú chim chưa bao giờ được hót" sẽ có cảm giác buồn và tiếc như thế đấy. Mình cực kỳ thích bộ sách trước "Chuỗi đời bất tận" của Kate Atkinson, nên khi bộ "Những chú chim chưa bao giờ được hót" mới ra là mình đã đặt mua ngay.  Cuốn sách xoay quanh chàng trai Teddy, em trai của Ursula Todd trong Chuỗi đời bất tận, một chàng trai yêu thơ ca, yêu thiên nhiên như yêu tiếng hót của chim chiền chiện vậy. Nhưng khi chiến tranh ập đến, anh nộp đơn gia nhập lực lượng không quân hoàng gia Anh, và trở thành một chú chim bay lượn trên bầu trời.  Anh không thể nhớ được bao nhiêu chuyến bay mình đã lái, bao nhiêu quả bom đã thả xuống, bao nhiêu người đồng đội đã hy sinh trên những chuyến bay cùng anh. Nhưng anh nhớ rất rõ về chuyến bay cuối cùng, khi tất cả mọi người, kể cả anh đã nghĩ mình sẽ chết, nhưng hóa ra lại sống, lại có tương lai, một tương lai không chuẩn bị trước.  Teddy trở về, kết hôn với cô bạn thời nhỏ Nancy, hai người có một đứa con - cô con gái bướng bỉnh và khó bảo Viola. Teddy thậm chí còn có hai đứa cháu ngoại Sun và Moon Bertie. Nhưng sống sót sau chiến tranh không hẳn là một điều may mắn, những ký ức đau thương trên bầu trời, cả dưới mặt đất lũ lượt ùa về xen lẫn với những sóng gió và khó khăn của thời bình khiến tương lai của Teddy cũng mờ mịt như chính màn khói của chiếc máy bay cháy rụi trong trận chiến cuối cùng của anh. Với những ai chưa đọc "Chuỗi đời bất tận", hoặc không thích cách kể chuyện của Kate Atkinson sẽ thấy cuốn sách kể dài dòng thừa thãi về cuộc đời của Teddy. Nhưng nên nhớ đây đâu phải là tiểu thuyết trinh thám, bạn đâu đi tìm hung thủ của vụ án hay động cơ gây án của hắn, khi bạn đọc tiểu thuyết, ấy là bạn đang đọc chuyện đời của một nhân vật, vui cùng niềm vui, buồn cùng nỗi buồn của anh ấy. Và chính vì đọc sách với một tâm thế không mong chờ cái kết sẽ diễn ra như thế nào, bạn sẽ vỡ òa ra khi đọc đến trang cuối cùng của cuốn sách.  Có một chi tiết có lẽ rất phù hợp với thời tiết này. Khi nghe tiếng chim chiền chiện hót, tức là hôm đó là một ngày nắng đẹp trời, còn những ngày âm u mưa gió sẽ không thể nghe thấy được tiếng chim. Bức ảnh chụp từ mùa mưa lần trước mà giờ mới được đem ra dùng. *** 15 tháng 9 năm 2001 Đã bốn ngày từ khi tòa tháp đôi sụp đổ, tôi tỉnh dậy vào buổi sáng và thấy một gã khổng lồ đứng đó, ngay cuối giường. Tôi gần như hét lên theo một cách ẻo lả nhất, nhưng tất cả những gì thoát khỏi lồng ngực là sự im lặng. Không có tiếng thét nào cả. Tốt. Bởi nếu có thì sẽ làm cho tên khổng lồ kia sợ hãi và trốn tịt xuống gầm giường. Chỉ mất một hai giây để tôi nhận ra đó là ai. Và tồi tệ hơn, là tôi đang ở đâu. Rồi tôi thực hiện thói quen mới được hình thành của mình từ sau sự kiện 11/9, thường là sau một giấc ngủ ngắn vạ vật trong xe của ai đó: liệt kê lại những việc đã xảy ra trong đầu. Những điều đã mất, những điều đã thay đổi. Chẳng còn New York, chẳng còn nghề ngỗng, chẳng còn người mẹ nào nữa, chẳng còn bạn bè nào khi mà tất cả bọn họ đều ra đi cùng hai tòa tháp, tất cả mọi thứ tôi làm để mãi mãi rời bỏ Kansas, cuối cùng đều là vô nghĩa. Tôi quay về nơi khỉ ho cò gáy này, nơi mà tôi đã thề sẽ không bao giờ trở lại. Và mắc kẹt ở nơi đây. Những cơn ác mộng cứ tiếp diễn nhau một cách “trơn tru”. Mọi thứ tốt đẹp đều biến mất. Tôi lại ngước nhìn gã khổng lồ gầy gò, là anh tôi, Ben. Tôi cũng đoán trước mình sẽ chạm mặt anh, có điều… Tối qua khi tôi về tới nhà thì đã muộn - tất nhiên, muộn theo tiêu chuẩn của Ben - và lúc đó anh đã đi ngủ rồi. Anh vẫn không nhìn thẳng vào mắt người khác. Nhưng cũng không giả vờ bằng cách nhìn vào điểm giữa hai chân mày như dân kinh doanh vẫn làm. Mọi hành động của Ben đều không được bình thường cho lắm. Anh quay hẳn đầu đi và nhìn xuống đất theo một góc bốn mươi độ, mắt dán vào sàn nhà. Đấy. Một điều chẳng hề thay đổi. “Chào anh,” tôi nói. “Em phải đưa anh đi làm. Dậy đi.” Đó là những lời đầu tiên chúng tôi nói với nhau sau sáu năm. Tôi ngồi dậy, vẫn mặc chiếc quần đùi ngắn, chớp mắt. Tôi không được ngủ đủ giấc. Hoàn toàn không. Mắt giống như đang có bụi vậy, và dạ dày tôi thì gầm gào. “Em có xe không?” Ben hỏi. Tôi biết anh đang lo lắng. “Em không.” “Thế làm sao em chở anh đi làm được?” “Cô Jespers nói rằng em có thể dùng xe của mẹ.” “À.” “Nhưng cô ấy không biết mẹ để khóa ở đâu. Anh có biết không?” “Có,” Ben đáp. “Anh biết.” “Thế chỉ cho em đi?” “Ừ.” “Luôn đi. Luôn và ngay chứ?” “Mẹ để chìa khóa ở cái móc chỗ cửa trước ấy.” “Tốt.” Tôi nói, Có tiến bộ. Câu này thì tôi không nói ra. “Thế… ờm… anh có nhận ra em là ai không?” “Có,” Ben đáp. “Anh nhớ được em à?” “Ừ.” “Em là ai?” “Em của anh.” “Đúng rồi. Tốt. Anh nhớ tên em chứ?” “Ừ.” “Thế sao anh không nói tên em ra?” “Vì em không bảo anh phải nói. Chỉ hỏi xem anh có nhớ không thôi mà.” “Thực ra, ý em là, sao anh không nói. Anh thử nói xem nào?” “Rusty*.” Cái biệt danh cũ, lâu rồi, cứa vào lòng tôi như một thanh sắt lởm chởm. Lởm chởm, và tất nhiên là… gỉ sét. “Giờ em được gọi là Russell.” “Vì sao?” “Vì em lớn rồi.” “Anh phải đi làm. Anh phải ở chỗ làm lúc 7 giờ kém 15 phút. Không thể muộn được. Ông McCaskill sẽ không thích anh đi muộn.” “Hẳn rồi. Được thôi. Thì đi làm. Thế anh ăn chưa?” “Rồi.” “Ăn gì?” “Ngũ cốc.” “Anh dậy lúc nào thế?” “Từ lúc năm giờ.” “Em có nghe thấy chuông báo thức đâu.” “Anh không đặt. Cũng không cần. Sáng nào anh cũng dậy lúc năm giờ.” “Sao anh chưa vào xe?” Tôi hỏi, lên giọng một chút để anh nghe thấy, nhưng cũng cố gắng ghìm xuống một chút, tránh làm phiền hàng xóm. Chiếc Buick cũ của mẹ tôi bắt đầu khởi động. Tôi có thể cảm thấy thứ rung động đặc thù dưới mông. Không nhẹ nhàng lắm. Tôi mở cửa phía lái xe, trườn người ra ngoài và nói với Ben, đang đứng cạnh cửa ga-ra, nhất quyết không vào xe. “Đây không phải loại cửa tự đóng được,” Ben nói, giọng rất to, không quan tâm đến việc hàng xóm có đang ngủ hay không. Giọng anh có vẻ mất kiên nhẫn. Như thể tôi phải biết rõ việc đó. Như thể tất cả mọi người đều phải hiểu chuyện theo cái cách mà Ben nghĩ vậy. “Anh đợi ở cửa ga-ra cho đến khi mẹ lái xe ra. Rồi anh đóng cửa. Sau đó anh mới vào xe.” Tôi thở dài, cẩn thận lùi xe ra khỏi ga-ra. Tôi không lái xe nhiều năm rồi. Và thực ra là bằng lái của tôi còn hết hạn từ lâu. Nhưng bây giờ không phải lúc để nói đến những việc như thế. Ben ngồi vào ghế bên cạnh, vắt dây an toàn qua vai. Tôi lùi chiếc Buick của mẹ lần nữa. “Em không được ra đường lớn,” anh nói. Và trước khi tôi kịp hỏi là vì sao, thì đã được nghe câu trả lời, “Em không được ra đường lớn cho đến khi thắt dây an toàn.” Tôi gật lia lịa, rồi thắt dây an toàn vào. Đó là cách nhanh chóng nhất, đỡ căng thẳng nhất để giải quyết vấn đề. Tôi vừa lái vừa ghé mắt nhìn Ben. Cố gắng quan sát xem sau sáu năm, anh đã thay đổi bao nhiêu. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, thứ tôi có thể thấy chỉ là anh trông già hơn thôi. Anh cao gần hai mét, tất nhiên tôi không trông đợi sẽ có thay đổi gì về điều này. Vẫn lêu nghêu, vẫn gầy gò, vẫn dài ngoằng, vẫn các cử động vụng về, tựa như một thứ ví dụ kỳ lạ nhất trên thế giới về một chú ngựa non; mặc dù bản thân Ben trông không còn trẻ nữa. Mái tóc nâu của anh cũng dài hơn và bù xù. Có thể chỉ đơn giản là anh chẳng chăm chút, nhưng mái tóc đó trông như một phong cách có chủ ý. Một kiểu tóc để tạo vẻ bất cần, lạnh lùng. Các cô gái trẻ tuổi thường sẽ thấy Ben thật cuốn hút. Đặc biệt là khi anh không nói gì và chỉ đứng yên một chỗ. Họ nghĩ rằng anh là kiểu bí ẩn, kín đáo một cách hấp dẫn, cho đến khi anh mở miệng. Họ sẽ ngay lập tức nhanh nhanh chóng chóng tránh xa anh, để quay lại với những việc quan trọng của mình. “Rẽ ở đây,” Ben nói. “Anh có quên gì không thế?” “Không.” “Em nghĩ anh có quên đấy.” “Là gì vậy?” “Anh quên nói với em là rẽ bên nào.” “Bên này,” anh nói, chỉ về bên phải. Mỗi con đường, mỗi tòa nhà mà chúng tôi đi qua, đều gợi lại những cảnh tượng thường xuất hiện trong cơn ác mộng tồi tệ nhất của tôi: đột nhiên tỉnh dậy và thấy mình lại ở cái thị trấn nhỏ bé đến mức đáng sợ này, nơi mà tôi bị cầm tù trong mười tám năm đầu đời. Tôi cố gắng nghĩ theo hướng đó. Đây là một giấc mơ tồi tệ. Sẽ dễ dàng và đỡ khó chịu hơn là chấp nhận việc trước mắt chính là thực tại. Giọng của Ben làm tôi giật mình. “Em muốn biết… à?” “Hả?” “Em muốn biết… điều gì đó đúng không?” “Ồ. Anh muốn nói gì hả. OK*. Nói đi.” “Có một thành phố lớn này. Có những tòa nhà rất to. Và ai đó đã lái máy bay. Đâm thẳng vào mấy cái tòa nhà đó. Ý anh là, hai cái máy bay. Và thế là chúng cháy. Chúng ở đây là mấy tòa nhà, không phải máy bay. Mà thực ra là cả hai.” “Em biết, anh ạ. Em đã ở đấy mà.” “Thế á? Nhưng em có bị cháy đâu.” “Em đứng đủ gần để thấy thôi, chứ không gần đến mức để bị cháy.” “Ồ,” Ben nói. “Em muốn biết… gì khác nữa không?” “Có.” Tôi nói, mặc dù không thực sự nghĩ vậy. “Em đã đi đâu thế?” Tôi hít một hơi, dài và sâu, rồi chầm chậm thở ra. Tôi biết sớm muộn gì anh cũng sẽ hỏi. Nhưng tôi đã nghĩ câu hỏi đầu tiên sẽ là về Mẹ. “Em đi học đại học. Anh biết mà.” “Ồ. Thế là em đã… gì ấy nhỉ? Khi mà hoàn thành ấy? Ở trường ấy.” “Tốt nghiệp.” “Ừ. Thế em đã tốt nghiệp chưa?” “Rồi.” “Khi nào thế?” “Cách đây hai năm.” “À.” Im lặng, có chút gượng gạo, chúng tôi đi qua hai khu nhà nữa. “Rồi sau đó em đến New York.” “New York! Đó là tên của cái thành phố lớn với những ngôi nhà cao tầng…” “Đúng rồi, anh ạ. Em biết mà.” “Em có muốn biết một thứ khác nữa không?” Anh không quan tâm đến việc tôi trả lời là muốn hay không. “Anh biết rất nhiều về việc đóng gói tạp hóa đấy nhé. Không dễ như người ta nghĩ đâu. Có rất nhiều thứ em phải biết. Như là em không nên để quá nhiều chai lọ thủy tinh cùng nhau bởi vì chúng có thể đụng vào nhau và vỡ. Và không để trứng ở đáy túi. Bánh mì cũng không để ở đáy. Hoa quả ở đáy thì có thể được, nếu là hoa quả cứng như dừa, chứ không phải loại mềm như là đào. Và mọi thứ phải cân bằng, nếu không người ta sẽ khó xách đi được. Đồ đạc cũng không thể quá nặng, không là đáy túi sẽ bị thủng. Anh cá là em không biết rằng việc đó cần nhiều kiến thức như thế.” “Chắc vậy.” Tôi nói, đột nhiên thấy thèm thuốc quá thể. Tôi đã không hút thuốc trong hơn bốn năm. Mà thậm chí lúc chứng kiến hai tòa tháp đôi đổ xuống tôi cũng không cảm thấy thèm thuốc như bây giờ. “Anh cá là anh biết nhiều hơn em.” Tôi thậm chí không hiểu là anh đang giận dỗi hay tự hào nữa. Hoặc là cả hai. “Chắc chắn rồi.” “Anh cá em không nghĩ rằng có bất kỳ thứ gì anh lại biết nhiều hơn em.” “Trước đây việc gì anh cũng biết rõ hơn em.” “Thế à? Anh không nhớ.” “Anh đã từng như vậy.” “Nhưng anh không nhớ. Kia rồi. Ngay kia. Siêu thị Gerson. Ngay góc kia rồi.” Mời các bạn đón đọc Những Chú Chim Chưa Bao Giờ Được Hót của tác giả Kate Atkinson & Khánh Vân (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nụ Hôn Đầu Cho Em - Suzanne Brockmann
Tên eBook: Nụ Hôn Đầu Cho Em (full prc, pdf, epub)    Tác giả: Suzanne Brockmann    Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây Dịch giả: Nguyễn Trung  Nhà xuất bản: NXB Lao Động - Thái Uyên  Số trang: 262  Hình thức: Bìa mềm  Ngày xuất bản: 20 - 9 – 2012  Quản lý dự án: Devil  Chụp Pic: Con Đần  Type: Mimi Ngoc, Cao Thu Trang, Tuyết Minh, Yến Ngọc  Beta & Tạo prc: TT Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free  Giới thiệu tác phẩm Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ yêu một anh chàng vốn là bạn thân của mình trong suốt hai mươi năm, một người từng chia sẻ với bạn mọi buồn vui, mơ ước, thành công, thất bại…, chỉ trừ một quan điểm yêu đương nghiêm túc và đích thực? Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ yêu anh chàng ấy, khi trong con mắt bạn, anh ta là gã phóng đãng nhất ở nơi bạn sống, là một Don Juan thật sự vì anh ta ngủ với mọi phụ nữ rồi sau đó bỏ rơi họ, chưa bao giờ muốn thốt ra một lời nguyện ước chung thủy, chân thành? Có bao giờ, bạn nghĩ mình sẽ phải lòng anh chàng ấy, trong những tình huống hết sức trớ trêu, rồi nhận ra mình không thể rời xa anh ta dù chỉ trong ý nghĩ, và rốt cuộc anh ta cũng để mắt tới bạn, khao khát bạn từ rất lâu, rất lâu rồi…. Hãy cùng đến với hòn đảo Sunrise Key xinh đẹp trong cuốn tiểu thuyết "Nụ Hôn Đầu Cho Em” để trải nghiệm câu chuyện tình yêu thú vị tuyệt vời ấy. Mời các bạn đón đọc Nụ Hôn Đầu Cho Em của tác giả Suzanne Brockmann. 
Tuần Lễ Thời Trang - Lisi Harrison
Tên eBook: Tuần Lễ Thời Trang (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Lisi Harrison Thể loại: Tiểu thuyết, Sách teen, Best seller, Hài hước, Hiện đại, Văn học phương Tây Bộ sách: Hội Sành Điệu (tập 2)   Dịch Giả: Thiên Nga   Công ty phát hành: Nhã Nam   Nhà xuất bản: NXB Văn Hóa Sài Gòn   Số trang: 278   Kích thước: 13x20.5cm   Giá bìa: 45.000đ   Ngày xuất bản: 3/2009   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Nguồn sách: Boom Boom Boom   Beta: Ngan Dinh   Đội type: Thien Huong Do - Lam Vy Deep Blue See - Oni Gato - Hằng Nguyễn   Tạo prc: Trần Ngọc Tuyền   Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Vài nét về tác giả: Lisi Harrison sinh năm 1975 ở Toronto, Canada, là nhà văn viết truyện chủ yếu dành cho lứa tuổi thanh thiếu niên. Cô bắt đầu sự nghiệp của mình với công việc tại MTV New York. Trong thời gian làm cho MTV, Lisi bắt tay viết cuốn tiểu thuyết đầu tay Dự án son bóng, và tiếp sau đó là Tuần lễ thời trang, hai cuốn đầu của series Hội sành điệu sau này. *** Hội sành điệu Điều duy nhất khó khăn hơn việc nhập nhóm là ở trong nhóm. Bạn có muốn biết chuyện gẫu mới nhất của The Clique không? Để làm câu đố, cuộc thi và nhiều thứ khác nữa, hãy tham gia THE CLIQUE tại: www.jointheclique.com Sự mến mộ của công chúng ở ngay sau BẠN BÈ! Hãy đọc hết các truyện trong bộ sách ăn khách số một trên New York Times. *** Vài nét về tác phẩm: Hội sành điệu đã trở lại… Massie Block - vẫn xinh đẹp. Vẫn dẫn đầu xu hướng. Vẫn là thủ lĩnh nhóm huyền thoại ở trường... Để giữ vững vị trí của mình, cô quyết định tổ chức một bữa tiệc Halloween đầu tiên có mời cả các anh chàng bên trường Briarwood. Nhưng bố mẹ không cho phép Massie bỏ qua bất kỳ Kẻ-Thua-Cuộc-Hết-Thuốc-Chữa nào và phải mở tiệc chung với Claire. Thực lòng cô không chắc điều gì còn đáng sợ hơn nữa... Dylan Marvil – Đã giảm được cân. Vẫn giữ điệu bộ ấy. Đã lên kế hoạch thu hút một anh chàng thật cute với vẻ ngoài mới mẻ của mình. Kriten Gregory - Quần áo có thể dùng chung. Các anh chàng thì không. Thích cùng những chàng mà Dylan sẽ thích. Sẵn sàng làm bất cứ điều gì để có được anh ta. Alicia Rivera – Tách khỏi Hội Sành điệu còn nhanh hơn cả vứt bỏ cái áo len Burberry mùa trước. Có lẽ đã đến hồi Alicia chiếm ngôi thủ lĩnh? Claire Lyons - Vẫn bị cho ra rìa. Muốn được nhập nhóm lắm. Thực sự muốn tống mấy đôi giày Keds đi cho xong... Hội Sành Điệu… điều duy nhất khó hơn nhập hội là ở trong hội! Một bữa tiệc Halloween khẳng định vị trí thủ lĩnh của Massie. Một cô gái mới đến chen ngang vào nhóm. Một thành viên trong bộ tứ bắt đầu thay lòng đổi dạ. Cuộc chiến đấu giành nhau một anh chàng bên trường Briarwood… Nhưng tất cả những điều đó chưa là gì trước làn sóng phản đối Massie, kẻ tội đồ trong vụ cá không-mặc-lại-quần-áo-trong-một-tháng, đẩy cả nhóm vào Cuộc Cải Tổ Thời Trang Nghiệt Ngã: ĐỒNG PHỤC. Và, vẫn lại là Massie, nhanh tay xin được nhà trường tổ chức cuộc thi Tuần Lễ thời trang. Thiết kế nào sẽ được trao giải và chính thức trở thành đồng phục của trường đây? Đồng phục các Ngày trong Tuần: thứ Hai, váy đỏ; thứ Ba, váy xanh…? Hay Đen trên Đen với một ánh Đen, một màu không lộ bẩn nên ít cần giặt giũ? Hay giản dị là xanh đen dây kết quả bị đánh tráo… và HỘI SÀNH ĐIỆU sẽ làm gì để đòi lại công bằng. Bất ngờ và dí dỏm với nhiều diễn biến và tính tiết mới, Tuần lễ thời trang tiếp nối thành công mỹ mãn của Dự án son bóng và, chỉ sau bốn tuần hiện đã nhanh chóng lọt vào danh sách bestseller của The New York Times đầu tháng hai, 2005, và danh sách bestseller của Publisher Weekly vào cuối tháng ba, 2005. Mời các bạn đón đọc Tuần Lễ Thời Trang của tác giả Lisi Harrison.
Nơi Này Trời Vẫn Còn Xanh - Karen Robards
Tên eBook: Nơi này trời vẫn còn xanh (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Karen Robards Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây  Dịch: Khánh Vân   Công ty phát hành: Thái Uyên  Nhà xuất bản: NXB Văn Học  Ngày xuất bản: 03/2013  Chụp pic: Phi Phi Yên Vũ  Type: Annabelle Tran Prince Ashitaka Ngọc Quế Trần Yến Ngọc Tsubaki Minamoto Claire Mimi Linh Linh Beta: Ha Huyen & Phi Phi Yên Vũ  Tạo prc: Dan Nóng Nảy   Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm Ebook Free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com  Giới thiệu tác giả   Karen Robards (sinh ngày 24/8/1954 tại Louisville, Kentucky, Hoa Kỳ) là một trong những tác giả viết tiểu thuyết lãng mạn lịch sử hay nhất theo bình chọn của New York Times, USA Today và Publishers Weekly với hơn bốn mươi tiểu thuyết đặc sắc được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Bà cũng là chủ nhân của nhiều giải thưởng có giá trị từ Romantic Times hay Affaire de Coeur. ***   Giới thiệu tác phẩm  Xinh đẹp và hấp dẫn, nàng Caroline Wetherby thường được cha dùng làm mồi nhử với mục đích lừa bịp những gã trai háo sắc trên khắp các sòng bạc nước Anh. Sau khi cha mất, nàng trốn chạy khỏi lão chủ nhà dâm ô để sang Mỹ tìm kiếm sự giúp đỡ từ chị gái. Ephraim Mathieson, một người đàn ông mạnh mẽ quyến rũ, người sở hữu trang trại to nhất vùng Saybrook, đã quyết định sẽ không bao giờ tái hôn sau cuộc hôn nhân mà chàng luôn cố gắng quên đi với chị gái của Caroline, Elizabeth đã mất hai năm trước. Sẽ thế nào nếu hai người họ, một người con gái xinh đẹp mang trong mình nỗi khiếp đảm về ái ân và một người đàn ông đầy khát vọng yêu đương nhưng thề không tái hôn gặp gỡ và yêu nhau? Họ có thể xóa nhòa ký ức để mở lòng và gây dựng một chân trời mới với tình yêu và hạnh phúc ngập tràn? *** Anh sẽ cưới em, vì anh yêu em. Caroline, hơn bất cứ ai hay bất cứ thứ gì trên đời này. Anh yêu em nhiều đến nỗi chỉ nghĩ đến chuyện đánh mất em thôi cũng khiến lòng anh ngập tràn sợ hãi. Anh yêu em nhiều đến nỗi, nếu em từ chối anh, có khi anh sẽ ngửa cổ hú lên với vầng trăng suốt quãng đời còn lại như một con sói bị điên mất. Mời các bạn đón đọc Nơi Này Trời Vẫn Còn Xanh của tác giả Karen Robards.
Chàng Công Tước Bí Ẩn - Michelle Willingham
Tên eBook: Chàng Công Tước Bí Ẩn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Michelle Willingham Thể loại: Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học phương Tây  Tên gốc: Undone by the Duke  Công ty phát hành: Bách Việt  Nhà xuất bản: NXB Lao Động  Dịch giả:  MI FLI  Kích thước: 14.5 x 20.5 cm  Số trang: 508  Ngày xuất bản: 02/2015  Giá bìa: 115.000 đ  Nguồn sách: Lam Vy   Chụp pic: Bell Jingle  Type: P1: Viễn Ảnh P2: Ngân Amber P3: Bell Jingle P4: Anh Thư P5: Lam Vy  Beta & Tạo prc: Annabelle Tran  Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free  Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Jonathan - một công tước vô cùng giàu có và tài năng nhưng giàu lòng trắc ẩn, không hứng thú với những phụ nữ yêu mình chỉ vì đống tài sản. Victoria - một tiểu thư thông minh, sáng tạo, chăm chỉ, biết kiếm tiền dựa trên tài năng của bản thân và cô đã thành công trong việc tiên phong đồ nội y bằng những loại vải độc đáo, đầy quyến rũ. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh trong quá khứ khiến cô luôn sống khép kín, không mở lòng với bất kỳ chàng trai nào và chẳng bao giờ muốn bước chân ra khỏi ngôi nhà mình đang ở. Sau một tai nạn do nhầm lẫn, Jonathan đã được Victoria cứu sống nhờ khả năng khâu vá khéo léo. Những rung động giữa hai người ngay lần đầu gặp gỡ trong tình huống đặc biệt này đã dệt nên nhiều chi tiết thú vị cùng những biến đổi tâm lý tinh tế từ dòng cảm xúc chân thực. Điều gì đang chờ họ ở phía trước khi xung quanh đầy rẫy những nguy hiểm rình rập? Và cả hai sẽ tự đấu tranh như thế nào với mâu thuẫn trong chính con người mình? *** Tác giả Michelle Willingham Tác giả đạt giải RITA năm 2010  (Giải thưởng danh giá dành cho các nhà văn lãng mạn xuất sắc nhất nước Mỹ) Michelle Willingham đã xuất bản hơn hai mươi cuốn sách và tiểu thuyết ngắn. Hiện nay, bà đang sống cùng gia đình ở Virginia. Ghé thăm trang web của bà tại www.michellewillingham.com Các tác phẩm đã được BachvietBooks giới thiệu tới độc giả: - Chàng công tước bí ẩn (XB 2015) - Bí Mật Tội Lỗi (XB 2014) Mời các bạn đón đọc Chàng Công Tước Bí Ẩn của tác giả Michelle Willingham.