Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trúc Mộc Lang Mã

Hai anh em ở với nhau, sinh hoạt thật bình dị. Mặc dù ca ca mong muốn mở một cửa hàng nhưng không thành, sinh hoạt vẫn cứ ấm áp và hạnh phúc trôi qua. Cha mẹ yêu thương, lão mẹ cũng giáo dục con cái rất rốt. Có một gia đình như vậy thật sự là rất hạnh phúc. "Nhất Kiệt à, con lớn lên tuấn tú thế này, tương lai cũng tìm con dâu xinh đẹp một chút nha." Phó Nhất Kiệt gật đầu đồng tình. Nhưng mà nên tìm vợ như thế nào nhỉ? Editor dò mìn: Công và thụ không phải anh em ruột, công là con nuôi. Em trai là công, anh trai là thụ. Phó Nhất Kiệt là công, Phó Khôn là thụ. *Gạch chân in đậm, nhầm công thụ editor vô can* Không phản công, không hỗ công. Truyện không ngược đâu, đừng sợ (>ω^) *** Vừa tan học cái tuyết đã rơi, liên tục mấy ngày rồi đều như vậy, Phó Khôn ngồi xổm giấu mình bên cạnh chiếc xe đạp, kéo khóa kéo áo khoác lông vũ lên trên cùng, cắn vào miệng, chống chọi với gió Bắc nãy giờ đang cố lọt vào trong cổ áo. Mấy đứa bé lớp dưới đều đã xếp hàng đi ra từ trong cổng trường, Phó Khôn học lớp bốn, không cần phải xếp hàng nữa, tuy năm ngoái cậu vẫn còn đứng trong hàng ngũ này, nhưng giờ lại đắc ý vô cùng, cảm giác nhoắng cái đã không cùng level với mấy đứa nhóc kia nữa. Đám nhóc con xếp hàng đi qua trước mặt Phó Khôn, cùng nhau nhìn lên cánh tay phải cậu, có một đứa còn hô: “Tay gẫy ề!” Phó Khôn trừng nó một cái, nhăn răng, mặt mày hung ác: “Nói thêm câu nữa bẻ đùi mày ra!” Cả đám nhóc đang xếp hàng đồng loạt im bặt, đứa nào đứa đấy dồn vào một chỗ cúi đầu rảo bước chân, Phó Khôn có thể coi là thành phần hay sinh sự trong Tam Tiểu của bọn nó, trong mắt mấy đứa nhóc lớp bé, là một kẻ đáng sợ. Phó Khôn cúi đầu gõ gõ lên cái nẹp trên cánh tay phải, thổi phù phù lên tay, không thèm nhìn đám trẻ con kia nữa, cậu đang đợi Tôn Vĩ, Tôn Vĩ tan học xong đã bị thầy Hồ xách vào văn phòng, lâu lắm rồi vẫn không thấy ra. Bọn xếp hàng đi hết sạch rồi, Phó Khôn mới nhìn thấy Tôn Vĩ vung vẩy cặp sách chạy từ trong trường ra, chạy nửa đường sách còn bị văng ra mấy quyển, nó vội vàng cúi người xuống nhặt. “Sao mà lâu thế!” Phó Khôn chậm rãi đứng dậy, ngồi xổm như vậy một lúc thôi cậu đã cảm thấy mình sắp đông cứng thành robot rồi, cứ cảm thấy chỉ hơi cử động thôi người sẽ vang lên tiếng cọt kẹt. “Lão Hạt tiêu còn đang dạy dỗ tao!” Tôn Vĩ nhét sách vào trong cặp chạy tới, “Với cả, thầy Dương lớp mày còn bảo tao đến nhà mày nữa.” “Đến nhà tao?” Phó Khôn cau mày, dậm dậm chân, “Tìm mẹ tao à?” “Ừ, bảo là nói mẹ mày mai đến trường, chắc lần này mày không thoát nổi đâu,” Tôn Vĩ treo cặp cả hai đứa lên tay lái, “Vẫn là tao đèo à?” “Đừng có để tao ngã xuống mương nữa đấy.” Phó Khôn vắt chân qua chỗ ngồi sau, Tôn Vĩ không có xe, ngày thường đều là Phó Khôn đạp xe chở nó, sau khi tay bị thương thì đổi thành Tôn Vĩ, mà tổng cộng bốn ngày, Tôn Vĩ đã ngày nào cũng ngã xuống mương một lần rồi, trình độ còn không bằng Phó Khôn đạp xe thả tay. Hôm nay cũng tàm tạm, tuyết rơi, Tôn Vĩ đạp chậm, tuy rằng tay lái vẫn run không ngừng nghỉ, nhưng ít nhất cũng không ngã. Lúc sắp về tới nhà, Phó Khôn nhìn thấy ven đường có mấy đứa lớp số bốn vừa đi vừa ầm ĩ, đột nhiên có đứa gọi cậu một tiếng: “Phó Khôn!” Phó Khôn không quay đầu lại, cậu nghe ra được đây là giọng của Hứa Giai Mỹ, nữ sinh xinh nhất Tam Tiểu bọn họ, nghe đâu trong nhà có người họ hàng ở Đài Loan, cho nên nhà mới đặt cho con bé cái tên vừa nghe cái là có thể phân biệt được với cái gì Lỵ cái gì Đan. Mời các bạn đón đọc Trúc Mộc Lang Mã của tác giả Vu Triết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian - Nhất Thế Hoa Thường
Truyện nằm trong hệ liệt: Trừu phong hhệ liệt, hiện tại đang có 3 truyện là: – Liệu dưỡng viện trực bá gian – Tướng quân, nhĩ đĩnh trụ (Tướng quân, ngài cố chịu đựng hay có tên khác là Long ngâm Cô khóc) – Giá thế giới phong liễu (Thế giới này điên rồi) *** Long Tuấn Hạo là một Vương gia, sau đó, cực kỳ bất hạnh xuyên đến hiện đại. Càng bất hạnh chính là, hắn xuyên vào thân thể của một người có vấn đề về tâm thần. Tiếp đó… Hắn phát hiện bản thân đang ở một nơi gọi là “viện an dưỡng”, mà theo như hắn quan sát mấy ngày nay —— Những người có cùng đãi ngộ như hắn ở đây… không có kẻ nào là bình thường. Chuyện này còn nhịn được thì có gì mà không nhịn được nữa!. Quyết đoán lật bàn, “Làm càn! Đám nô tài các ngươi định tạo phản phải không?! Tất cả lui xuống cho bản vương!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, Vương gia cát tường, thỉnh an Vương gia, vậy… Vương gia ngài có thể uống thuốc trước không?” “…” Tiếp tục lật bàn, “Ta thật sự là Vương gia!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, ai dám nói ngài không phải Vương gia, ta sẽ liều mạng với kẻ đó.” “…Các ngươi đủ rồi…” ... Mời các bạn đón đọc ​Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích - Nhữ Phu Nhân
Sống lại? Tiêu Tử Lăng đối mặt những ngày gian khổ nhất khi sắp đến mạt thế, ở mạt thế cũng không dễ sống a! o(╥﹏╥)o Vì tương lai có sinh hoạt tốt, phải ôm một cái đùi bự trước mới được. Mục tiêu của Tiêu Tử Lăng là nhìn chăm chú vào vương trong vương ở hậu kỳ mạt thế – Sở Chích Thiên, cố gắng làm một đàn em tin cậy đắc lực của anh ta, kỳ vọng lưng tựa đại thụ để hóng mát~ (≧▽≦)/ Thế nhưng, hoàn thành mục tiêu nhỏ nhoi này vì sao khó như vậy? o(>﹏﹏﹏﹏
Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Câu chuyện xảy ra khi cả hai vị tổng tài kết hôn đã 7 năm, đột nhiên ông chồng sợ vợ bị đụng xe hư đầu óc, câu chuyện này liền biến thành câu chuyện về tổng tài thành thật + bá đạo mắc bệnh thần kinh… Tóm tắt sơ sơ của người chuyển ngữ – Cực Phẩm:  Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về =]]] Từ đó bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra… ~~~ Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả mình rất thích. Chị ấy là tác giả của những bộ khá có tiếng như Thê vi thượng, Quân vi hạ, Tiên mãn cung đường, Hoàng thượng đừng quậy… Mình tình cờ biết được chị đang viết bộ này trong lúc đi kiếm phiên ngoại của Chước Lộc, một bộ khác của chị, cũng hay lắm đó. Lý do mình túm luôn bộ này là do đọc chương 1, xưng hô của Tiêu Tê với anh công là Trương đại điểu hay dịch sát là Trương chim bự =]]]]]]]] Đọc thêm tiếp mới thấy bộ này hài cute không thể tả nên nhảy hố luôn ~ Kim bài biên tập đề cử: Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương, giống như đang ngồi xem một cuộc biểu diễn tướng thanh, lúc nào cũng có những chi tiết khiến người đọc cười sặc sụa. Rất ít khi gặp được một tiểu thuyết hài hay như thế này, bất kể là bây giờ có hài lòng hay là chưa hài lòng, nhưng lúc đọc xong chắc chắn sẽ hài lòng. *** *Nội dung bên dưới có chứa các chi tiết spoil*   Thấy mác tác giả là mình cũng nhảy hố đọc ngay. Truyện không quá dài, hài hước dễ thương, Lúc mình đọc văn án còn tưởng là truyện mau xuyên nhưng hoá ra không phải. Bối cảnh trong truyện là hiện đại hoặc tương lai xa hơn một tí. Lúc này hôn nhân đồng giới đã là chuyện hợp pháp và rất bình thường. Khoa học kỹ thuật cực phát triển đã có bộ trí não trí năng đeo ở tay và cấy vào đầu. Câu chuyện kể về bạn công Thẩm Thần Phi bị tai nạn xe lúc đang đọc tiểu thuyết thế là đầu óc và trí não hơi bị chập mạch. Thẩm Thần Phi luôn nghĩ mình là nhân vật chính trong 1 câu chuyện và mọi chuyện xung quanh thì gán với các tính tiết trong truyện. Đây không phải mau xuyên hay gì nhé mà vì trí năng bị chập mạch nên trong trí năng có tận mấy trăm bộ tiểu thuyết. Cứ đi xong một chuyện thì lại tỉnh lại mấy ngày rồi lại đi tiếp sang một câu chuyện khác. Đây hoàn toàn không phải mau xuyên nhé. Nam chính vẫn có kí ức về những người khác, về cuộc sống bình thường chỉ là không phân rõ tình tiết truyện và hiện thực. Kiểu như máy tính chập mạch lúc được lúc không ý. Thế là cứ lúc chập thì diễn hết vai này đến vai kia trong các câu chuyện với bạn thụ. Từ đế quốc nguyên soái abo, hắc đạo rồi cha nuôi. Cứ diễn xong lúc hết chập mạch thì lại khóc lóc, còn dám xưng anh em với cha vợ trong lúc ảo tưởng là cha nuôi cơ mà =)) Thụ là một bạn trầm tĩnh trưởng thành chín chắn và rất yêu công. Thế nên khi công lên cơn chập thì cũng rất ngoan mà chiều theo công rồi biên ra một loạt lí do để sửa kịch bản. Như lúc công bảo đang mang thai, hôm sau thị mua 1 em kim mao về bảo sinh rồi con đây. Công tin thật, đặt tên cho con rồi ôm con đi ngủ. Cũng thông qua các vụ chập mạch này mà thụ biết thêm được nhiều bí mật về công, về tình cảm thầm mến của công từ tận cấp ba và rất cảm động. Cũng chính vì thế khi công bị lẫn lộn vào truyện em rất dễ tính mà chiều theo công. Các câu chuyện dễ thương, hài hước. Tác giả viết chắc tay. Mình đọc thấy thích công và thụ lắm. Công moe cực May cuối truyện công chế ra một cái phần mềm quét dọn trí năng thế mà mới xoá sạch được đống truyện và không bị chập nữa. Trong truyện cũng mô tả nhiều trường hợp giống công như một bé trai đang xem siêu nhân bị đèn rơi vào đầu thế là từ đó luôn nghĩ mình là siêu nhân cứu thế giới. Đánh giá: 4/5 *** Có cả phiên ngoại tác giả đăng trên cả weibo nữa nên nhớ đọc hết nhá.   Đây là một chiếc review ngắn, thật, thề. Vì chắc hẳn là truyện này nhiều bác biết rồi với cả tui cũng không muốn sì poi gì cả. Truyện này đôi chỗ còn để tên là Địch Áo tiên sinh thì phải? =)) Okayyyy. Đây là câu chuyện hề hước của hai chồng chồng đã cưới nhau 7 năm. Bối cảnh là khi xã hội đã chấp nhận hôn nhân đồng tính và phát triển đến mức sử dụng một thứ tên là “trí não” thay thế cho điện thoại. Tổng tài sợ vợ Trương Thần Phi aka Trương Đại Điểu (Trương chym to) bị tai nạn, trí não gặp trục trặc nên bỗng chốc hơi chập cheng chút. Bởi vậy mà Tiêu Tê, cũng là tổng tài to to, aka tiểu kiều thê của Trương Đại Điểu, phải đối mặt với tình trạng nhập vai bất chợt của ông chồng mình. Trương Thần Phi dù nhập vai tổng tài bá đạo, anh xã hội đen, ma cà rồng, daddy bao nuôi,… thì đều là do đọc nhiều tiểu thuyết quá. Tác giả đúng là đỉnh trong việc làm người ta cười lên cười xuống, mà trong lúc cười vl như vậy, các bạn vẫn có thể nhận ra, thực ra mỗi lần nhập vai là một góc nhỏ trong cuộc tình của hai người. Trương Thần Phi không phải sinh ra trong nhung lụa, mà thiếu thốn tình cảm, và Tiêu Tê – thiếu gia nhà giàu quyền thế – cũng không phải tình cờ mà xem mặt ông xã của mình. Trương Thần Phi đã thích Tiêu Tê từ rất lâu rồi, thích đơn phương từ xa, rồi từ từ tiến lại gần, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Tiêu Tê. Còn Tiêu Tê, mặc dù ngoài mặt không tỏ rõ, nhưng thực lòng yêu Trương Đại Điểu của mình rất nhiều, và cũng thường hay chiều theo ông chồng mặt dày của mình, cùng diễn mấy cái kịch bản điên khùng máu tró trong não ổng. Câu chuyện của hai người còn có sự xuất hiện của rất rất nhiều nhân vật hay ho, hầu như là bị thồn cẩu lương, mà đặc biệt nhất là con chó Trương Quang Tông được mua về do trong lúc ông chồng bịnh nghĩ Tiêu Tê có thể bầu và sẽ đẻ =)). Thực ra cuộc sống của chó nhà giàu Trương Quang Tông cũng khá vất vả, vì thường xuyên bị ông bố Trương dở hơi “phân vai” trong kịch bản máu tró, và còn hay bị ổng ngoạm đầu.   Ừ rồi, viết ngắn gọn thế thôi. Nếu bạn nào có đọc được cái review chả ra quần què này của mình thì hãy quên tất cả những gì vừa đọc và đi tìm ngay bộ truyện này mà nhảy nhé. Chỉ cần chuẩn bị tinh thần là nó cười vl thôi các bác ạ. Mời các bạn đón đọc Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh) của tác giả Lực Dã Thiên Hạc.
Xin Đừng Ăn Em - Hỏa Ngạ Nga
Em thụ vốn có dòng máu chuột tinh, dáng vẻ cùng sinh hoạt hệt như con người chỉ thêm nét kute của loài gặm nhấm :”3 Ngày nọ mới chuyển tới, em hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm là ảnh, ai dè anh công lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt ẻm chính là rắn độc đang nhe nanh, em theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy anh là nép xa như tránh bả =))) Đáng tiếc đuôi rắn của anh quá dài, em trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ em làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy em làm sủng vật đòi ăn. Em ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho anh với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mình =))) Trực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục anh cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới liếm láp em. Buồn cười lúc ảnh liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là… quả thực là quá mức huyết tinh a =))) *** Tiểu thử tinh (chuột thành tinh) vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện. Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình…  ”Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi.”  Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . .  nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không ╭(╯^╰)╮  Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn) ... Mời các bạn đón đọc Xin Đừng Ăn Em của tác giả Hỏa Ngạ Nga.