Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tô An Cưới Vợ

Tô An, một nữ ăn mày lại đào hoa hơn người, hoa đào tận năm lần nở.  Từ một tên ăn mày trở thành một người giàu có, đã biết trái tim nên dành duy nhất cho một người nhưng lại vô thức lại rung động. Là bất đắc dĩ hay là do trái tim nàng tham lam, nàng vẫn luôn muốn giữ lấy họ. "Ta không thể bỏ ai trong bất kì họ, bởi vì họ đều là thê tử của ta!"  Tô An nhìn tất cả trìu mến.  Có lẽ tình yêu của nàng tham lam nhưng nàng sẽ vẫn luôn muốn tham lam như thế . Bàn tay tuy không thể nắm hết những bàn tay kia nhưng nàng nguyện dùng vòng tay để bảo vệ họ.  Từ Tô chủ nhân đến các Tô phu nhân đều là những nữ nhân ngốc nghếch trong tình yêu. *** Đôi lời của tác giả: Ai không thích NP thì clickback nhé, đây là một câu truyện về Tô An và các phu nhân của mình, xem giải trí là được. Cám ơn các bạn theo dõi  *** Tình cảm tỷ muội? Tô An phủi phủi tay mình cho đỡ bẩn nhưng phủi đến mức nào thì tay vẫn như cũ, với một đứa ăn mày như nàng việc sạch sẽ càng làm cản trở. Bao nhiêu lần xin việc đều không được vì họ không nhận người không rõ lai lịch như nàng vào, kể cả là công việc giặt quần áo. Tâm trạng thì buồn bã, người thì mệt nhoài, lúc này đây Tô An đang đi kiếm bạn mình, Tô Huệ, để cùng về nhà. Tô An đi ngang qua quầy bán màn thầu, nàng dừng lại một chút rồi quyết định mua hai cái, một cái cho mình, một cái cho Tô Huệ. Nàng và Tô Huệ là chị em kết nghĩa, cả hai đều là đứa trẻ bị vứt bỏ từ lúc còn nhỏ nên tên họ mình là gì cũng không biết, tên này cũng là tự đặt cho giống nhau. Tô An ngậm một cọng cỏ, bộ đồ trên mặc vừa dơ bẩn vừa rách rưới, Tô Huệ đã không biết bao nhiêu lần vá nó lại cho nàng. Một người đàn ông va vào người Tô An rồi chạy đi thật nhanh, tiếng người phụ nữ phía sau la ú ớ, "Cướp, cướp!" Bà ta chạy lại nhằm vào nàng mà đánh đấm, mọi người lại xem ngày một đông, "Ăn cướp này,... ăn cướp này... dám lấy trộm của bà." Vừa nói bà vừa đấm vào lưng Tô An đôm đốp. Tô An không hiểu gì bị đấm cho tỉnh hẳn ra, "Bà điên, ta lấy khi nào?" Nàng đẩy ả chới với té, ả bị những ngấn mỡ trên người làm mất cân bằng nên té ngã trên đất, khóc bù lu bù loa lên, tiếng rống vang khắp bốn phương. "Đã ăn cướp rồi còn đánh tôi kìa bà con ơi!!" Tô An vươn tay định đỡ dậy liền bị ả hất ra rồi khóc nức nở như việc thật sự như vậy. Tiếng xì xầm ngày càng một lớn, Tô An định giải thích nhưng nàng nghĩ chẳng ai thèm tin một đứa như mình, quả thật như vậy, một đám người hùa nhau vào đánh nàng, còn có người đạp vào bụng, vào lưng. Tô An vùng đánh trả nhưng chả thấm thía gì với họ, họ đánh cho đến khi máu nàng trên trán rơi xuống nhưng vẫn chưa có dấu hiệu muốn dừng. "Tất cả dừng lại" Một tiểu nữ nhân xông vào cản bọn người man rợ ra, nhưng sức nàng yếu không thể cản nổi đám người đang mất dần lý trí, "Các ngươi đứng đó làm gì, mau vào cản ra!" Nàng mất kiên nhẫn hướng về gia nhân của mình hét. Diệp Tuyết Y đang đi dạo thì thấy mọi người đang tụ tập lại đánh một ai đó, nàng định bỏ đi nhưng trái tim không hiểu sao lại thật bất an. Nhìn vào trong đám người nàng thấy Tô An đang bị người ta đánh, nàng nghĩ cũng không nghĩ mà lao vào cản họ ra. Mọi người rốt cuộc cũng chịu dừng lại rồi bỏ đi, Tô An thẫn thờ ngồi đó như một con ngốc. Nàng thật sự muốn chỉ lên trời mà chửi, thấp hèn nên mọi người mới như thế? Muốn đánh thì đánh mà chẳng chịu cho nàng giải thích một câu, nhưng, nếu nàng giải thích ai sẽ là người tin tưởng. Tuyết Y lấy khăn tay định lau máu trên trán cho Tô An nhưng nàng vội rút tay lại, giả vờ nói, "Ngươi bị điên, bị đánh cũng không chịu tránh?" "Liên quan gì đến ngươi, xú nha đầu" Tô An đứng dậy quệt đi vệt máu trên trán mình, nàng nhìn ra xa thấy cái bánh bao mua cho Tô Huệ bị họ đạp bẹp dí. Nàng nhặt bánh lên bỏ vào trước ngực, ít nhất còn có thể cho con tiểu mực của thím Trương ăn được. "Đồ ngu ngốc" Tuyết Y tức giận dậm chân, "Ngươi hết thuốc chữa rồi." Tô An đi ra con suối nhỏ gần chỗ nàng ở rửa mặt, Tuyết Y cũng lẽo đẽo theo sau nàng, nàng ấy cho nô tỳ một ít bạc rồi dặn chúng rời khỏi một lúc. "Đi theo gì chứ? Hôm nay ta không muốn cãi nhau với ngươi đâu" Tô An múc một ít nước trong lòng bàn tay rồi rửa mặt mình. Tuyết Y phùng má tức giận, "Ta nói muốn gây chuyện chắc?" Tô An lườm nàng một cái rồi đứng lên,"Thế thì muốn làm gì? Không phải ta bị đánh ngươi vui lắm sao?" "Ừ, ta vui lắm, biết vậy ban nãy ta không cản ra rồi" Tuyết Y đá vào mông Tô An khiến nàng mém tí ngã xuống đất. Tô An ôm mông mình quay lại nhìn Tuyết Y, "Ta bảo hôm nay không muốn giỡn mà." Nói rồi nàng bỏ đi, một bước như hai bước bỏ Tuyết Y ở lại đó một mình. Con phố thênh thang chỉ có một mình nàng độc bước, những con người xa lạ và vội vã, nàng tự hỏi, rốt cuộc mình là ai, là gì trong cuộc sống này? Tô An tìm một lúc cũng thấy Tô Huệ, nàng ấy đang ôm một gói cơm trong tay đi về phía nàng, "Hôm nay có thịt nhé An An."   Mời các bạn đón đọc Tô An Cưới Vợ của tác giả Jihyo Blues.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng - Dưa Hấu
Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng là tựa truyện mang đậm phong cách xuyên không được kết hợp với nét nhẹ nhàng, dịu dàng của thể loại truyện teen, mở ra một câu chuyện sâu sắc và mới mẻ. Chàng mang trong mình dòng máu vương tử cao quý, vì một giấc mộng rồng mà được sinh ra, được người người khom lưng cúi đầu. Từ đó vận mệnh của chàng gắn với vận mệnh của gia tộc, gắn với tranh bá quyền hành. Nàng là một cô gái hiện đại, chỉ vì một tai nạn bất ngờ, linh hồn nàng quay ngược thời gian nhập vào thể xác của một cô gái đang hấp hối, sống cách nàng đến hơn 200 năm, nước Đại Việt thế kỷ 18. Từ đây, nàng gặp được chàng và bị cuốn vào thời thế hỗn loạn. Vận mệnh liệu có xoay vần? Nàng với những kiến thức hiện đại, liệu có thể thay đổi được số phận của chàng? Có thể thay đổi được lịch sử? *** Trịnh Khải định kéo tay tôi quay lại đường cũ thì nghe tiếng người ngựa ở đầu con phố vang lại. Tôi quay qua nhìn sắc mặt lo lắng của Trịnh Khải thì không khỏi sợ hãi trong lòng: - Họ là...? - Đừng sợ. Tuy Trịnh Khải đang trấn an tôi nhưng giọng anh vẫn không giấu được sự lo lắng, tay anh nắm chặt tay tôi, cả hai nhanh chóng chạy vào một con ngõ nhỏ gần đó. Ánh trăng mờ nhạt trên đầu soi sáng con đường nhỏ có hai bóng người đang vội chạy trốn. Cuối con ngõ là một ngôi nhà gỗ nhỏ bị khóa cửa từ bên ngoài, Trịnh Khải rút kiếm chặt đứt dây khóa rồi vội vàng mở cửa kéo tay tôi bước vào trong nhà. Bên ngoài cũng vừa lúc có tiếng bước chân và cả ánh sáng từ ngọn đuốc của bọn lính. Giọng một người đàn ông ra lệnh cho lính dưới quyền: - Bao vây tất cả các con đường xung quanh đây, bất cứ ai lạ mặt đều bắt hết cho ta. - Dạ! Tôi cố nín thở nghe trống ngực đang đập từng hồi mạnh mẽ. Trịnh Khải nắm chặt tay của tôi, anh ghé mặt sát khe cửa để nhìn ra ngoài. Mùi bụi bặm và không khí ngột ngạt trong nhà cho thấy ngôi nhà này đã lâu không có người ở. Chít chít... ... Mời các bạn đón đọc Đóa Sen Bên Hồ Tả Vọng của tác giả Dưa Hấu.
Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 - Cửu Nguyệt Hi
Cuốn sách không chỉ nói lên tình yêu đẹp đẽ của hai nhân vật chính, phải biết trân trọng từng chút thời gian yêu nhau, bên cạnh đó cuốn sách còn có thông điệp truyền tải rất ý nghĩa như bảo vệ môi trường, bảo vệ động vật hoang dã (linh dương Tây Tạng, cá voi Bắc Băng Dương), tiết kiệm nước sinh hoạt. *** "Mười hai năm, trách nhiệm và tội lỗi đè nặng trong lòng, giờ khắc này, anh được người phụ nữ này cứu rỗi. Chúng ta không phải thánh hiền, chúng ta sẽ phạm sai lầm. Những sai lầm làm cho cuộc đời sau này tỉnh táo hơn. Bản thân gánh tội, ngày ngày hướng thiện. Đây chính là cuộc đời. Người phụ nữ trình Ca này, cái gì cũng tốt. Anh có thể khẳng định. Người phụ nữ Trình Ca này, cái gì anh cũng yêu. Anh cũng rất khẳng định." - Bành Dã *** Tang Ương, Lão Trịnh, Đào Tử, Đạt Ngõa, tất cả vây quanh Bành Dã. Tang Ương và Đào Tử khóc đến lạc giọng. Trình Ca xoay người bước đi. Hồ Dương lái xe lao nhanh tới. Tang Ương khóc lớn: “Chị Trình Ca!” Trình Ca không quay lại, đi càng lúc càng nhanh trong gió tuyết. Cô rảo bước chạy, nhưng không giữ được thăng bằng, trượt ngã lăn xuống triền núi phủ đầy tuyết trắng. “Chị Trình Ca!” Trình Ca không nghe thấy gì cả. Những mảnh vỡ ký ức trước kia hiện lên như những bông tuyết bay đầy trời xung quanh. Cô đứng chặn đường ra cửa của anh, nói phải sờ lại mới công bằng. Anh nhẫn nhịn, nén giận nhìn cô. Anh đang tắm trong phòng tắm đơn sơ, bỗng quay lại, đôi mắt đen ướt át bắt gặp cô đang nhìn trộm. Anh mặc áo Tây Tạng cho cô, mở cửa phòng thay đồ ra, nói: “Chúng ta không phải người cùng đường”. Nhưng anh lại đè cô vào tường phòng tắm lạnh lẽo, mắt ươn ướt: “Trình Ca, anh cho rằng chúng ta không phải như vậy”. Trình Ca ngẩng đầu, nhìn thấy hình của gió trong màn tuyết. Cô gắng sức bò dậy, đeo đôi găng tay màu đen vào, tiếp tục đi về phía trước, không quay đầu lại dù chỉ một lần. Trong mưa tuyết tạt vào mặt, cô chỉ nhớ lại những lời anh nói, nước mắt như mưa. ... Mời các bạn đón đọc Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế - Tình Không Lam Hề
Trong cuộc sống, có những lúc, ta cần phải học cách quên đi, quên đi chuyện cũ, người cũ hay tất cả những gì không còn thuộc về mình nữa, chỉ khi đó, ta mới tìm được hạnh phúc trong thực tại, và rất có thể, đó mới chính là hạnh phúc đích thực của mình. Gần như vậy, xa đến thế của Tình Không Lam Hề là câu chuyện đầy xúc động về hành trình tìm lại tình yêu của một trái tim đã bị tổn thương sâu sắc vì mối tình đầu. Quyết định lấy chồng để quên đi một người, nhưng cuộc sống hôn nhân lại không hạnh phúc, Tiêu Dĩnh chuyển đến một thành phố khác làm việc và cũng để suy nghĩ thật kĩ về chuyện ly hôn. Đúng lúc ấy, mối tình đầu khắc cốt ghi tâm bất ngờ xuất hiện, làm xáo trộn tâm trạng vốn chưa lúc nào được yên bình của cô. Tiêu Dĩnh sẽ phải đối diện với hai người đàn ông ấy như thế nào? Một Diệp Hạo Ninh đang là chồng của cô, một Trần Diệu là người mà cô đã từng yêu tha thiết? Có lẽ nhiều người khi đọc Gần như vậy, xa đến thế sẽ bắt gặp một phần con người mình trong câu chuyện của Tiêu Dĩnh, biết đâu cũng đã có một lúc nào đó, chúng ta chợt nhận ra rằng: "Có những thứ ngỡ như cách mình rất xa, nhưng bây giờ mới nhận ra nó gần tới mức chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào...". Gần như vậy, xa đến thế không hấp dẫn người đọc bởi những tình tiết ly kỳ, những cao trào, kịch tính mà bởi cách dẫn dắt câu chuyện vô cùng lôi cuốn theo mạch cảm xúc tâm lý của nhân vật. Đọc Gần như vậy, xa đến thế, độc giả sẽ bị cuốn theo những diễn biến tâm trạng của nhân vật chính, cùng nhân vật sống lại những hồi ức, những kỉ niệm vui buồn. Câu chuyện tình trong tác phẩm cũng bình thường như bao chuyện tình khác nhưng nó lại có sức ám ảnh đến kì lạ nhờ khả năng phân tích tâm lí tinh tế, sâu sắc của tác giả. Gấp trang sách lại, dường như những tình tiết trong câu chuyện vẫn bám riết lấy ta, khiến ta tưởng như nó vẫn tồn tại đâu đây trong cuộc sống quanh mình. *** Không khí trong phòng bệnh vô cùng nặng nề, phía trước chiếc giường trắng toát có một đám người đang túm tụm, xúm đen xúm đỏ. Lát sau, một vị bác sĩ và ba cô y tá tiến vào, nói: “Phiền mọi người ra ngoài hết để cho bệnh nhân được nghỉ ngơi!”. Bấy giờ mọi người mới chịu tản ra, lần lượt đi ra ngoài. Diệp Hạo Ninh đi sau cùng nên có thể nghe thấy ông cụ đang nằm trên giường bệnh khẽ ho một tiếng, anh vội vàng quay đầu lại, thấy tổ phụ đang chăm chăm nhìn mình. Đôi mắt ông có phần đục mờ, hoàn toàn không có chút gì giống với thần thái rạng rỡ, uy nghiêm trước đây. Trong lòng có phần lo lắng nhưng gương mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc gì, anh lặng lẽ quay trở lại giường bệnh, cúi đầu và hỏi: “Ông nội muốn nói gì ạ?”. Phép tắc của Diệp gia trước nay nhiều vô số kể, rất quy củ và cực kì nghiêm khắc nên tất cả con cháu nhà họ Diệp đều được dạy dỗ hết sức cẩn thận, ai ai cũng vô cùng nhã nhặn, lễ phép và lịch sự, khi nói chuyện với trưởng bối đều phải tỏ thái độ tôn kính. Diệp Hạo Ninh khom người xuống, ghé sát vào ông nội, ông nói rất nhỏ và yếu ớt, tuy câu từ bị đứt đoạn nhưng anh vẫn nghe rõ. “Cháu mau kết hôn đi!”. Dường như đã tìm được thời cơ thích hợp, người có quyền uy nhất trong nhà họ Diệp đưa ra yêu cầu của mình và không cho đối phương có cơ hội phản bác, né tránh. Từ ánh mắt của ông cụ nằm trên giường, có thể thấy rằng người thanh niên tên Diệp Hạo Ninh này chính là người xuất chúng nhất trong số con cháu Diệp gia. Anh khẽ nhướng mày, thần sắc trên khuôn mặt anh tuấn ấy dường như có chút thay đổi, đây thực sự là một biểu hiện hiếm thấy. Lúc này, phần đông mọi người vốn đã đi ra đến cửa đều dừng lại, nghi hoặc nhìn nhau. Cuối cùng Diệp Hạo Ninh cũng gật đầu, giọng nói trầm ấm: “Vâng, cháu hứa với ông”. Mọi người nghe rõ mồn một câu nói của anh, vì thế khi anh bước ra ngoài, Diệp mẫu liền hỏi: “Con đã hứa gì với ông nội thế?”. Diệp Hạo Ninh ngồi dựa người lên ghế, khóe môi khẽ mấp máy: “Kết hôn ạ”. Dáng vẻ của anh khiến người ta có cảm giác anh đang bị ép buộc. .... Mời các bạn đón đọc Gần Như Vậy, Xa Đến Thế của tác giả Tình Không Lam Hề.
Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật - Lam Bạch Sắc
Một người là lính mới trong làng giải trí Một người lại đang cầm quân cờ trong tay , tỉ mỉ bố cục cạm bẫy trước mắt  Khi con mồi vô tình chạm lưới , liệu có bao nhiêu phương cách thoát khỏi ?! *** Anh nhẹ nhàng tách hai chân cô, môi mỏng lạnh lùng in trên mí mắt người bên dưới , từng cúc áo được mở ra , chứng tỏ sự ràng buộc giữa đôi bên . Khách sạn , sâm banh , hợp đồng. . . . . . "Phải chăng là tình yêu ?!" . Thanh âm run rẩy quan sát người phía trên , đầu lông mày rậm rạp cùng với ánh mắt đen thẳm ngước xuống nhìn cô  "Không sai , đây chính là yêu . . . ." Ranh giới giữa giàu nghèo , tai tiếng và nổi tiếng , có chăng phải trải qua sự lừa lọc ?! Quy tắc trò chơi liệu có thể quay đều tới đâu ?!  Vinh hoa , phú quý , đi cùng là một đường thẳng song song , hay chéo ngang cả đôi đường ?! *** Đinh Duệ biết Diêu Á Nam là vào kì nghỉ xuân năm thứ 2 đại học khi hắn về nước. Bạn bè của hắn đa phần là con ông cháu cha, khi chơi thì chơi đến điên cuồng, hằng đêm mở các buổi tiệc khoe khoang tiền tài và hàng trăm hãng xe nổi tiếng, Đinh Duệ hắn nhờ vẻ nho nhã của mình mà có phần đặc thù. Lần này hắn về nước là bởi vì tài chính trong nhà hắn có chút bất ổn, tính Đinh Duệ vốn không thích nịnh nọt, thật sự không chịu nổi cái cảnh bạn bè hở chút là tỏ vẻ “làm thân”, vậy nên hắn bèn nhích người đi về phía trước. Cái cô gái rót rượu có dáng dấp xinh đẹp nhất kia chính là người được một tên bạn hắn chú ý, vung bút kí một tấm chi phiếu ý muốn mua sạch một đêm rót rượu của cô với giá cao, điều kiện trao đổi chính là muốn cô uống sạch các phần rượu trên bàn. Một bàn rượu đầy các ly rượu được rót đầy, vàng, lục, hồng, lam, cock-tail hết sức bắt mắt. Đinh Duệ nhìn cô gái, cô không thèm chớp mắt, một ly rồi lại một ly, lòng hắn không khỏi ngạc nhiên về người phụ nữ này. Người phụ nữ động lòng người vừa có chút ngà ngà say, liền dễ dàng gặp phải chuyện xấu. Nhưng, không mấy người biết, cô gái rót rượu kia còn chưa có uống xong liền tận dụng khe hở lẻn đi, bạn bè hắn tối nay thấy con mồi ngon miệng bỗng biến mất, não như muốn bị ngâm trong rượu, rồi được một người phụ nữ nói cho . . . cô ấy đã đi vào nhà vệ sinh để nôn vì khó chịu. Đinh Duệ lúc ấy mới vừa ra khỏi toilet, liền nhìn thầy bạn bè hắn canh me ở ngoài. "Mày ở ngoài này làm gì?" "Chờ người." ... Mời các bạn đón đọc Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật của tác giả Lam Bạch Sắc.