Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phù Diêu - Đoạn Nhận Thiên Nhai

Lãng tử Vương Quốc Hoa được ông trời cho cơ hội sống lại, một cơ hội lựa chọn xuất hiện trước mắt Vương Quốc Hoa sẽ chọn như thế nào? Tiếp tục lựa chọn như trước hay chọn con đường phát triển khác?   Các bạn đã từng đọc truyện Sĩ Đồ Phong Lưu, Phù Diêu là tác phẩm tiếp theo của cùng tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai. Truyện xếp thứ hạng cao trên trang qidian, trong top 20 hàng tháng. *** Đại học F có lịch sử khá lâu đời vì thế trong sân trường có rất nhiều cây, trời nóng ngồi ở đây ngắm nhìn da thịt các cô gái đi lại trên đường là sở thích đặc biệt của các nam sinh, trong đó có một sinh viên con nhà nông dân - Vương Quốc Hoa. Đặt mông ngồi trên tờ báo ngồi dưới tán cây nhìn các vòng eo có kích thước khác nhau và cặp mông lắc lư khác, Vương Quốc Hoa vẫn không hiểu nổi sao mình đang ở năm 2010 lại về đến năm 1994. Một người đàn ông 40 tuổi suốt ngày ở quán bar tán gái không chịu kết hôn là đáng xấu hổ, một tên được gọi là "Bạch cốt tinh" tán gái càng đáng xấu hổ hơn. Vấn đề là nửa tiếng trước Vương Quốc Hoa bị một tên lừa gạt đánh cho một gậy vào đầu, tỉnh lại hắn thấy mình ở đây. 16 năm sau nơi này đã khác hẳn, trường đại học được chuyển đi nơi khác, khu đất với nhiều cây xanh này được giới kinh doanh bất động sản mua lấy và xây dựng biệt thự cao cấp. Kiếp trước Vương Quốc Hoa từ chối việc về quê là xã Bàn Sơn, huyện Nam Sơn làm một tên nhân viên bình thường mà chọn ở lại Thượng Hải làm một nhân viên kinh doanh, sau đó dần tích lũy được tài chính và thành lập công ty của riêng mình. Học lấy thành tích theo Vương Quốc Hoa thấy là vô nghĩa. Bốn năm học nếu không phải vì học bổng thì Vương Quốc Hoa căn bản không cần thành tích cao. Trong bốn năm đó Vương Quốc Hoa ngoài việc đi học, thời gian rảnh hắn dành chủ yếu để đi làm thêm. Ai bảo bố mẹ hắn nghèo chứ. Mặc dù bố mẹ hắn chấp nhận vất vả để gửi tiền lên nhưng hắn làm con không thể ích kỷ. Hắn phải đi làm, lúc ra trường lại không muốn xa sự phồn hoa của thành thị nên ở lại. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng. Trong kiếp trước bố bị bệnh mất mà hắn không thể về gặp ông đã làm hắn rất hối hận. Nếu có cơ hội sống lại thì sẽ phải đổi cách sống. Ngồi tại chỗ gần tiếng, Vương Quốc Hoa xoay lưng đứng lên từ từ đi về phía hiệu sách trước cổng trường. Đây là hiệu sách bên ngoài thì bán, trong thì mua, ở quầy còn bày một máy bán xổ số. Cô gái bán hàng không có nghiệp vụ cho mấy, khách đến không chào mà ngồi đó cứ lấy gương ra soi. Vương Quốc Hoa nhìn lịch trên tường thấy đã là 12/6 dương, 4/5 âm, mai là tết Đoan Ngọ? Vương Quốc Hoa nhớ lại một chuyện, đó là trước tết đoan ngọ ở trước cửa hàng sách này có tai nạn xe. Một chiếc xe máy chạy tới đâm vào một cô gái từ hiệu sách đi ra. Vương Quốc Hoa không nhớ nổi tên cô gái đó. Đồng hồ trên tường đã là 3h35 phút chiều, Vương Quốc Hoa thở dài một tiếng. Hắn chỉ chỉ nhớ cô gái đố mặc váy trắng còn đâu không nhớ gì cả. Nhân viên bán hàng thấy có khách ngoài cửa nên dừng việc lặn trứng cá. Cô ta lười biếng nói: - Mua gì? - Cho bao thuốc. Vương Quốc Hoa gần như theo thói quen nói ra nhưng hắn mới nhớ bây giờ mình hình như còn chưa hút thuốc. - Này. Bao thuốc được ném tới, Vương Quốc Hoa cũng theo thói quen sờ sờ túi quần nhưng không sờ được ví. Lúc này Vương Quốc Hoa thấy một cô gái mặc váy trắng từ bên trong đi ra trông như một đóa hoa sen trắng. Sở Sở không thích tiểu thuyết tình cảm vì nó lúc nào cũng có đoạn khóc lóc sướt mướt, cô đi thuê sách cho bạn thân cùng phòng - Lưu Linh. - Bạn kia xin dừng bước. Sở Sở đứng lại nhìn theo tiếng gọi. Sở Sở rất bất ngờ thấy một khuôn mặt vừa quen vừa lạ. Đối phương mặc bộ quần áo chỉ đáng 10 đồng, dưới chân là đôi giày thể thao đã cũ. Vương Quốc Hoa này cứ mùa hè là ăn mặc như thế này. Nói là quen là vì thành tích của Vương Quốc Hoa ở toàn khóa luôn đứng thứ nhất. Mặc dù là môn triết người này cũng đứng đầu, bốn năm từ lúc hắn vào học đến giờ chưa bao giờ thay đổi. Nói lạ là hắn chưa bao giờ nói gì với mình. Xx vốn rất tự tin vào vẻ đẹp của mình, vậy mà hắn không bao giờ chú ý đến cô. Sở Sở nói: - Bạn gọi tôi? - Có thể cho mình mượn 10 đồng không? Nhìn nụ cười sáng lạn trên khuôn mặt hắn, mặt hướng lên trên khi nói chuyện Sở Sở có chút bất ngờ. Trong ấn tượng của cô thì hắn hay cúi đầu, cũng không chủ động nói chuyện với bạn gái chứ đừng nói là vay tiền, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc từ phía tây? Đúng, hắn hình như hắn không biết tên mình. Nếu chỉ là muốn làm quen thì vay tiền là lý do kém nhất, xem ra hắn đúng là thiếu 10 đồng. Thấy Vương Quốc Hoa đứng trước máy xổ số, Sở Sở cầm ví lấy ra 10 đồng rồi thuận miệng hỏi: - Bạn mua xổ số? Sở Sở thực ra cũng thấy trong tay Vương Quốc Hoa có 200 tệ. - Ừ, sắp tốt nghiệp, bốn năm theo quy củ sắp qua nên tôi thấy nên thoải mái một phen. Vì thế đi mua thuốc cũng tiện mua một trăm hy vọng cho mình nhưng không đủ tiền. Vương Quốc Hoa nói xong rồi đưa tiền cho nhân viên bán hàng: - Cho xổ số hy vọng một trăm. Vương Quốc Hoa rất tùy ý ấn máy quay và được số. Một trăm hy vọng, cách nói thú vị đó. Hơn nữa mua bao thuốc cũng là để thoải mái ư? Sở Sở thầm em mình năm 16 tuổi đã hút thuốc rồi. - Ừ, đây là xổ số của cậu. Nhân viên bán hàng rất khó chịu nói. Vương Quốc Hoa quay đầu lại thì thấy một cảnh làm người ta sợ hãi. Một chiếc xe máy lao vút tới, tên lái xe đang quay đầu lại hôn môn cô gái phía sau. Sở Sở đang đứng ngây ra đó không có phản ứng gì. Vương Quốc Hoa không hề do dự lao tới trước ôm eo Sở Sở lao sang bên. Vù một tiếng, chiếc xe Honda gần như lao sát người Vương Quốc Hoa. - Ha ha, xem thằng ranh kia bị dọa sợ rồi kìa. Tên lái xe cười phá lên và chạy. Vương Quốc Hoa theo thói quen giơ ngón giữa về phía đối phương: - Cháu, sớm muộn gì mày cũng ngã chết. Vương Quốc Hoa chỉ muốn phát tiết một chút nhưng không ngờ xe máy đằng trước lảo đảo đâm vào cây ven đường, hai người trên xe bay ra. Vương Quốc Hoa không nhịn được lấy tay che mắt kêu lên: - Mẹ nó chứ, không linh nghiệm như vậy sao? - A, đau chết tôi. Phía sau vang lên tiếng kêu, Vương Quốc Hoa vội vàng quay đầu lại. Sở Sở lúc này trông khá đáng thương, sách rơi không nói, mông cũng ngồi xuống đường. Thấy Vương Quốc Hoa, Sở Sở trừng mắt nhìn, giơ tay phải lên nói: - Cậu muốn mưu sát à. Vì mười đồng mà làm vậy sao? Vô số kinh nghiệm kiếp trước nói cho Vương Quốc Hoa biết nói lý với phụ nữ là ngu xuẩn. ... Mời các bạn đón đọc Phù Diêu của tác giả Đoạn Nhận Thiên Nhai.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đặc Công Xuất Ngũ - Lân Gia Tiểu Lục
Tên ebook: Đặc Công Xuất Ngũ (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lân Gia Tiểu Lục Thể loại: Dị năng, Đô thị, Khoa huyễn, Văn học phương Đông Nguồn: vip.vandan.vn Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Đặc Công Xuất Ngũ - Lân Gia Tiểu Lục Giới thiệu:   Hắn , từng làm thế giới run rẩy, cũng từng làm cho cái gọi là nguyên thủ quốc gia thức trắng đêm miên man sợ hãi.   Hắn chém giết ngàn người, từng đi  lên đỉnh sức mạnh sau lại ẩn nấp vô tung vô tích.   Cho dù thượng đế cũng không khỏi xấu hổ     Mời các bạn đón đọc Đặc Công Xuất Ngũ của tác giả  Lân Gia Tiểu Lục.
Trùm Tài Nguyên - Nguyệt Hạ Đích Cô Lang
Tên ebook: Trùm Tài Nguyên Tác giả: Nguyệt Hạ Đích Cô Lang   Thể loại: Đô thị, Võng du, Hiện đại, Thương trường, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Quan trường   Nguồn: metruyen.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa Trùm Tài Nguyên - Nguyệt Hạ Đích Cô Lang Giới thiệu: Trùm Tài Nguyên của tác giả Nguyệt Hạ Đích Cô Lang (Con Cáo cô độc dưới trăng) là cuộc đời của một người được trọng sinh tên Phương Minh Viễn. Phương Minh Viễn bảy tuổi, là học sinh lớp 2, nhưng thực chất là người đã 30 tuổi tái sinh vào đầu những năm 80. Phương Minh Viễn sẽ tận dụng ưu thế tái sinh của mình thế nào? Có bao nhiêu khó khăn cần phải vượt qua? Cậu phải làm thế nào để tạo ra được cuộc sống mà cậu hằng mơ ước? Dấn thân vào thương trường? Phải chiến đấu với bao nhiêu thế lực từ quan đến thương? Liệu một cậu bé bảy tuổi với trí tuệ vượt xa thời đại có thể thuyết phục mọi người cùng tham gia một cuộc phiêu lưu? Cậu làm thế nào để xây dựng được một đế chế kinh tế, thống trị các nguồn tài nguyên quan trọng của nền kinh tế, trở thành một ông Trùm Tài Nguyên? Mời các bạn đón đọc Trùm Tài Nguyên của tác giả Nguyệt Hạ Đích Cô Lang.  
Tể Tướng Lưu Gù - Ân Văn Nghiễn
Tên ebook: Tể Tướng Lưu Gù  (full prc, pdf, epub) Tác giả: Ân Văn Nghiễn Thể loại: Tiểu thuyết, Dã sử, Nhân Vật, Lịch Sử, Văn Học Phương Đông Người dịch: Ngô Văn Phú và Lê Bầu Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn Ngày phát hành: 2001  Số trang: 542 Nguồn: thuvienebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Tể Tướng Lưu Gù - Ân Văn Nghiễn LỜI DẪN TRUYỆN:   Đế đức càn khôn đại Hoàng ân vũ lộ thâm (Đức lớn trùm trời đất Ơn vua mưa móc dầy)   Đó là đôi câu đối thường gặp ở thời nhà Thanh, mỗi khi xuân về, bất kể từ người làm quan hay dân thường, đều lấy giấy điều viết lên dán ở cửa ngoài. Không kể đến câu chữ của vế đối hay dở thế nào, mà chính là để nói về sự hưng thịnh của các vương triều nhà Thanh, ơn vua rõ ràng đã không sao tả xiết.   Vương triều nhà Thanh thời ấy quả là hưng thịnh, ơn vua sâu dầy đến vậy sao ? Đúng là thời kỳ đầu, quả có thịnh vượng thật, dân chúng đã có câu "Khang, Ung Càn, thịnh thế". Khang ở đây túc là thời Khang Hy, Ung là triều đình Ung Chính, còn Càn chính là thời vua Càn Long. Chỉ nói riêng thời Càn Long, nhà vua ở ngôi sáu mươi năm, trước sau sáu lần xuống Giang Nam, ở phía bắc thì xây dựng hành cung Thừa Đức, phía tây thì đi tuần ở Ngũ Đài Sơn, mấy lần cất quân bình định ở biên ải phía tây nam tây bắc, nhiều lần trị bè phái gian thần, lại sai xét xử nhiều vụ án khá rắc rối. Một đời làm vua khuấy động nhiều việc, gây được nhiều người làm theo nhưng cũng là ông vua đầy ham muốn, tin yêu gian thần khiến cho giang sơn gấm vóc có nơi cũng phải xầm tối, hỏng nát. Không nói đến các vị tướng tài thao lược, không nói đến các bậc tài giỏi, hoặc ẩn sĩ, cũng không nói đến chuyện đám son phấn ở sáu cung, chỉ nói đến Hòa Thân, một người quyền trùm cả triều đình, ba chục năm khuynh loát, và với con người thông minh tuyệt thế , tài suốt cổ kim là Lưu Dung, cũng vô khối chuyện không sao kể hết. Hai người này làm quan cùng triều trong 10 năm. Thời gian này chưa rõ ràng, ân oán khó kể lại, nhưng tài trí thắng hèn bậy, trung nghĩa thắng mù quáng vâng theo, cười ra cười, mắng ra mắng, gắng gỏi thắng ăn sẵn, a dua xảo trá, đủ các kiểu chuyện. Có lúc là chuyện vui cho muôn thuở, có lúc thì rỉ rả bình luận. Lại nói mùa xuân niên hiệu Càn Long thứ mười sáu, khắp nơi trong nước về đi thi, tụ tập đông đúc ở Bắc Kinh, dự cuộc thi ba năm một lần, lần này thật tấp nập, ai cũng mong đỗ, mà triều đình thì mở cửa mong thu nhận được nhiều người tài đức trong thiên hạ. Sau khi đã có tên đề bảng thì vào thi trước thềm  vua, do đức vua thân ra đầu bài, từ đó chia thành tam giáp tiến sĩ. Ba ngôi đệ nhất giáp tiến sĩ, đứng đầu là: Trạng Nguyên, người đỗ thứ hai là bảng nhãn, người đỗ thứ ba là thám hoa. Ba người đỗ đệ nhị giáp gọi là tiến sĩ xuất thân, còn ba người đỗ tam giáp tiến sĩ gọi là đồng tiến sĩ xuất thân. Đoạt được từ tam giáp trở lên là những người được vinh qui, coi là "cá vượt vũ môn", chờ ngày bổ quan. Đầu xuân năm ấy, cái lạnh mùa đông còn chưa lui, mà kinh thành đã rộn hơi xuân. Các sĩ tử nô nức vào kinh đô, các hàng quán nhà trọ, đều bị đám người đi thi ở chật. Càng gần đến ngày thi, phố xá treo đèn kết hoa, không khí hân hoan, náo nhiệt, quên cả lạnh giá. Mấy năm gần đây, mùa màng mưa thuận gió hòa, trăm họ an cư lạc nghiệp, vua hết lòng chăm lo việc nước, các địa phương quan lại cần mẫn thanh liêm, văn trị vũ công so với các triều trước không thua kém, thi nhân đua nhau xướng họa; cầm, kỳ, thư, họa các mặt đều giỏi giang, người người thoải mái, phong độ hiên ngang. Vị vua lúc này cũng là một loại văn nhân, cậy tài coi thường mọi thứ, thường cùng với các bầy tôi trước mặt và các bậc học sĩ trong nội các, cũng là một bậc tài tình, liệu có ai dám trước mặt vua khua môi múa mép, tranh tài thi thố ? Cho nên, vua Càn Long thuở ấy, đi đến đâu đều dồi dào thi hứng, vẩy bút thành thơ. Dựa vào sử liệu đã in, Vua Càn Long sinh thời làm hàng vạn bài nhưng cũng bất hạnh thay dẫu lưu truyền đời sau, một vài bài cũng không nổi, nhưng cũng có thể gọi là một ông vua tài hoa. Đó là bàn chơi, theo sách đã truyền. Một người có dáng hình xấu xí bẩm sinh, lưng gù, lại là người tài cao, hết lòng vì dân vì nước. Một người thì tuấn tú, lanh lợi nhưng chỉ biết nịnh vua, thâu tóm quyền lực, vơ vét của cải về nhà mình, gây bao nhiêu tội ác, tai họa. Người thứ nhất là Lưu Dung, biệt hiệu Tể tướng Lưu Gù, người thứ hai là Hòa Thân. Mời các bạn đón đọc Tể Tướng Lưu Gù của tác giả Ân Văn Nghiễn.  
Địa Phủ Lâm Thời Công - Quyền Tâm Quyền Ý
Bạn muốn ngắm nhìn phong cảnh trên đường xuống Suối Vàng, ngắm Hoa Bỉ Ngạn xinh đẹp, tự mình bước lên Cầu Nại Hà quan sát phong cảnh tươi đẹp của Vong Xuyên Hà, trang điểm trước Tam Sinh Thạch, cất tiếng ca trên Vọng Hương Đài, nếm thử Mạnh Bà Thang thơm ngon không? Hướng dẫn viên du lịch Suối Vàng lâu năm Lưu Anh Nam sẽ tận tình phục vụ chuyến du lịch Âm Tào Địa Phủ cho bạn. Mời các bạn đón đọc Địa Phủ Lâm Thời Công của tác giả Quyền Tâm Quyền Ý.