Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bích Ngọc

Càng lúc càng hoang mang về sứ mệnh thật sự của Hồng Ngọc trong Vòng tròn Thập nhị, Gwendolyn Shepherd sành điệu ở thế kỷ 21 đã hơn một lần liều lĩnh độc hành về quá khứ để gặp gỡ ông ngoại trẻ tuổi. Những manh mối hé dần chân tướng một âm mưu bí mật, khiến Gwen và những người ủng hộ cực kỳ bận rộn, kể cả Xemerius, dù nó không phải là người mà là một con quỷ đá vô hình tinh ranh. Và Gwen, với những nghĩ ngờ vực xoắn vặn trong não, vẫn tiếp tục song hành cùng Gideon đẹp trai chết người hồi khứ về các vũ hội huy hoàng thế kỷ 19, rồi ghen tuông, rồi cãi vã, vướng vào cuộc truy sát mất mạng. Cô có hồi sinh… hay không hồi sinh? Từ nút thắt thót tim này sẽ dẫn đến một hồi kết vô cùng kỳ lạ… Bích ngọc đã khép lại Timeless! Tất cả các bà mẹ đều say mê Kerstin Gier, giờ thì con gái họ cũng vậy... *** REVIEW TIMELESS CỦA KERSTIN GIER: Đọc kha khá rồi cơ mà đây là lần đầu tiên viết review, chắc tại lâu rồi mới có một bộ truyện mang lại cảm giác thỏa mãn như thế. Vì truyện khá hài hước nên mình sẽ viết theo kiểu free style, ngôn ngữ chắt lọc cảm giác không phù hợp lắm, có lẽ nên để dành cho Em sẽ đến cùng cơn mưa hoặc Nếu gặp người ấy cho tôi gửi lời chào. Tại sao mình lại biết bộ này? Đơn giản vì dạo hiệu sách và thấy bìa của nó quá đẹp! Mình lúc nào cũng thích bìa sách của Nhã Nam, từ bố cục, màu sắc, hình ảnh đều cho độc giả cảm giác mỗi cuốn sách của họ đều được đầu tư vô cùng kĩ lưỡng và hơn nữa là cái tên rất bắt tai: Hồng ngọc, Lam ngọc, Bích ngọc. Về nhà tò mò tìm và thử đọc cuốn đầu tiên: Hồng ngọc và không thể cưỡng lại phải mua ngay 2 cuốn sau! Đọc truyện mình khá là kén chọn, từ nội dung đến cách sử dụng câu từ, ý nghĩa của từng con chữ mình đều chú ý và thật tốt là khi đọc bộ này mình không phải nhíu mày một cái nào cả! (vì thế nên ngôn tình trung quốc chỉ đọc được một vài quyển vì cảm giác tác giả không đặt tâm vào ngôn ngữ). Đây là một bộ xuyên không mang yếu tố huyền bí, không phải đập đầu cái là xuyên không mà cái chi tiết xuyên không ở đây vô cùng rõ ràng, logic và thú vị (do gene) và nhân vật có thể xuyên không nhiều lần trong ngày với khoảng thời gian giới hạn. Các sự kiện trong quá khứ và hiện tại đan xen với nhau nhưng lại không hề rối rắm mà lại là lời giải thích cho nhau, hợp lý và tách biệt. Những bí ẩn được dần dần gợi mở làm độc giả hết ồ lại à nhưng không hề cảm thấy khó hiểu. Tình tiết truyện khá là nhanh, không gây buồn ngủ, mình chỉ thấy mối tình của 2 nhân vật (vô cùng romantic nhé) trong 2 tuần để đạt được tới mức yêu để không thể sống thiếu nhau thì hơi bị...nhanh quá, mình những hy vọng tác giả sẽ có thêm một chi tiết kiểu như Kim cương và Hồng ngọc yêu nhau là định mệnh (giống "duyên ngầm" của jacob và reneesme ý) cơ mà không có nhưng vì họ quá đáng yêu nên có thể tha thứ được. Nhân vậy nữ chính, Gwendolyn - viên Hồng ngọc cô gái này khá là cá tính, cái cách cô suy nghĩ khi biết mình mang gene vượt thời gian, khi sắp chết, khi thất tình, khi biết mình bất tử, có khóc lóc, có sợ hãi nhưng lại vô cùng hài hước và đáng yêu: " và ai biết được liệu cái bản đồ kia có chính xác không? Gỉa sử nó được vẽ bởi một tên ngố như marley thì sao? Trong trường hợp đó Gideon và tôi có thể sẽ được đào lên vào năm 2250, khi đã trở thành 2 bộ xương nắm tay nhau. Ồ, không, tôi quên mất, chỉ có Gideon hóa thành bộ xương, còn tôi, sống nhăn và khỏe mạnh, sẽ bấu lấy bộ xương của hắn, và viễn cảnh này cũng chẳng tươi đẹp lắm." Và người đồng hành với cô, bạn trai cô - Viên kim cương, Gideon de Villiers không chỉ khiến Gwenny tan chảy mà còn làm xiêu vẹo mình tin là hầu như tất cả các độc giả nữ, đẹp trai, kiến thức rộng, học vấn cao, đánh nhau giỏi, dũng cảm, si tình, nói chung tôi cảm giác Gier đã xây dựng nhân vật này vô cùng hoàn hảo nhưng lại rất gần gũi. Mình thích nhất đoạn, anh ta tự đánh vào phiên bản quá khứ của mình rồi chửi rủa như thể đó là một tên đần độn thực sự hay lúc anh ta tiêm phòng đậu mùa cho james - một nhân vật trong quá khứ, sau khi thành ma thì là bạn của gwen. "Tôi thề đó là lần cuối cùng tôi tiêm vắc xin cho người khác, đám bệnh nhân thật vô ơn!" Nhưng có lẽ, tan chảy vẫn là khi anh ta vừa khóc vừa ôm cái xác của gwen và nói "anh yêu em, đừng rời bỏ anh" Lãng mạn, hài hước, kịch tính là điều mình vô cùng thích ở cặp đôi này. Nhân vật thứ 3 trong tuyến chính diện cũng là nhân vật mà mình thích nhất là con quỷ đá Xemerius, tác giả miêu tả nó có thân thể mèo, cái cánh dơi và đuôi vẩy rồng, mình thì tưởng tượng nó phải cute cỡ như Keberos của clamp vậy. Mỗi lần nó cất lời hay nó hành động đều sẽ khiến người ta cười chảy cả nước mắt, cách nó bình luận, cách nó chê bai, cách nó kể chuyện khiến người ta phải đọc đi đọc lại cái đoạn đó. Qủy gì mà lại mê đọc ngôn tình nhưng suốt ngày giả bộ nôn ọe mỗi khi bắt gặp Gideon và Gwen hôn nhau. Và hãy nghe nó bình luận khi biết gwenny bất tử: "Gỉa sử một tấm bê tông 8 tấn rơi vào cậu, cậu có phải sống 1 cuộc đời bẹp rúm như một cái tem không?" Thấy chưa? thế thì ai có thể không yêu nó cơ chứ? Nhân vật cuối cùng mình muốn nhắc đến là nhân vật phản diện duy nhất của cả bộ truyện, bá tước Saint German, điều thú vị là nhân vật này có thật trong lịch sử nhé, mọi người có thể search google sẽ thấy rất nhiều bí ẩn hay ho xung quanh cuộc đời được cho là bất tử của người đàn ông này. Mình thì gặp ông ấy lần đầu trong series “Bí mật Nicholas Flamel bất tử”, khi đó vẫn là một siêu sao đáng yêu, chồng của Joan arc (chị này cũng có thật luôn) và bậc thầy của lửa. Thế mà chả hiểu sao đã nhảy sang đây để lập âm mưu giết Gweny tội nghiệp rồi. Còn về cách tác giả xây dựng nhân vật này thì cũng giống các nhân vật phản diện nói chung, không có gì đáng kể ( ngoài lề một chút, nhân vật phản diện mình yêu thích nhất là Loki, mà hình như ai cũng yêu anh ý thì phải). Để xem nào, kết thúc chuyện thì không thể viên mãn hơn, phải nói là VERY HAPPY ENDING, nhưng thôi không nói vào đây nữa vì sẽ ảnh hưởng đến những bạn có ý định đọc.  Với những ai thích sự lãng mạn, hài hước lại cộng thêm chút bí ẩn, hồi hộp thì đây đích thị là định mệnh của đời bạn. Còn với cái đứa thể loại nào cũng chơi như mình thì sau khi đọc Dan Brown thì bộ này đúng là giúp ổn định tinh thần nhiều lắm . *** Mở đầu Belgravia, London, Ngày 3 tháng Bảy, 1912   “Vết sẹo sẽ rất xấu xí,” Bác sĩ nói mà không ngẩng đầu lên. Paul cười nhăn nhó. “Ừm, dù sao cũng đỡ hơn bị chặt chân chặt tay như quý bà Lo Lắng Thái Quá đã dự đoán.” “Hay nhỉ!” Lucy gắt lên với Paul. “Em không lo lắng thái quá, và còn anh… ngài Đầu Rỗng Vô Tâm, đừng đùa cợt! Anh biết vết thương có thể nhiễm trùng nhanh đến mức nào, và đến lúc ấy thì anh giữ được tính mạng ở thời này là may đấy. Không có kháng sinh, còn bác sĩ thì ngu ngốc và vô dụng.” “Ồ, cảm ơn nhiều nhé,” Bác sĩ đáp, và bôi một thứ thuốc nâu nhờ nhờ lên vết thương vừa khâu xong. Xót như điên, Paul khó khăn lắm mới ghìm được mình không nhăn mặt. Anh chỉ hy vọng sẽ không để dây vết máu trên chiếc tràng kỷ thanh nhã của quý bà Tilney. “Dù sao thì họ cũng không làm khác được.” Lucy gắng điều chỉnh giọng nói cho thân thiện hơn. Cô thậm chí còn cố mỉm cười. Một nụ cười khá u uất, cho dù cô đã cố gắng. “Tôi tin chắc ông đang làm hết khả năng của mình,” Cô nói với ông bác sĩ. “Bác sĩ Harrison là người giỏi nhất đấy,” Quý bà Tilney cam đoan. “Và là người duy nhất có thể nhờ được,” Paul lẩm bẩm. Đột nhiên, anh thấy mệt rũ. Chắc chắn trong thứ nước ngòn ngọt mà ông bác sĩ cho anh uống có thuốc an thần. “Là người kín mồm kín miệng nhất thì đúng hơn,” Bác sĩ Harrison nói. Ông áp một dải băng trắng như tuyết lên tay Paul. “Và thực tình, tôi không tưởng tượng nổi việc chữa trị một vết thương do đâm chém có thể khác đi nhiều trong tám mươi năm tới.” Lucy hít sâu một hơi, và Paul lập tức đoán được sắp xảy ra chuyện gì. Một lọn tóc từ búi tóc trên đỉnh đầu cô roi xuống, cô hung hăng vén nó ra sau tai. “À thì, nhìn chung thì có lẽ là không, nhưng nếu vi khuẩn… òm, là cái lũ sinh vật đơn bào mà…” “Thôi nào, Luce!” Paul ngắt lời cô. “Bác sĩ Harrison biết rất rõ vi khuẩn là gì!” Vết thương vẫn xót kinh khủng, và Paul lại quá mệt, đến nỗi anh chỉ muốn nhắm mắt lại mà ngủ thiếp đi. Nhưng như vậy sẽ khiến Lucy càng thêm lo. Mặc dù ánh mắt cô đang long lên tức giận, anh biết đằng sau đó ẩn giấu nỗi bất an, và, tệ hơn nữa, là nỗi sợ. Vì cô, anh không được để lộ tình trạng tồi tệ hay cảm giác tuyệt vọng của bản thân. Vì vậy, anh nói tiếp: “Dẫu sao chúng ta cũng đang không ở thời Trung cổ; mà ở thế kỷ 20. Đây là thời kỳ của những tiến bộ mở đường trong y học. Máy điện tâm đồ đã thành tin cũ, và mấy năm vừa rồi, người ta đã tìm ra nguyên nhân và cách chữa trị bệnh giang mai.” “Ồ, có ai đó đã để tâm trong giờ thần bí học như một cậu bé ngoan thế nhỉ!” Lucy trông như sắp nổ tung ngay tại chỗ. “Thật là thú vị!” Bác sĩ Harrison góp thêm. “Và năm ngoái cái cô người Pháp Marie Curie mới được trao giải Nobel Hóa học.” “Bà ta phát minh ra cái gì? Bom nguyên tử à?” “Lucy, đôi khi em ngốc thật đấy. Marie Curie tìm ra cách chiết xuất radi…” “Ôi, anh làm ơn im đi!” Lucy khoanh tay lại và bực tức lườm Paul. “Anh có thể giữ các bài giảng đó lại cho mình! Anh! Có! Thể! Đã! Chết! Cho nên anh làm ơn có thể nói cho em biết làm sao em có thể đảo ngược cái thảm họa phía trước chúng ta mà không có anh không?” Giọng cô đột nhiên run lên. “Hay làm sao để em có thể sống tiếp mà không có anh?” “Anh xin lỗi, Công chúa.” Cô không hề biết anh hối lỗi đến mức nào. “Hừ!” Lucy nói. “Anh không cần phải làm cái vẻ mặt chó cún thương tâm đó đâu.” “Cứ nghĩ về những thứ có thể xảy ra chẳng ích gì cả, con gái à,” Quý bà Tilney lắc đầu nói trong khi giúp bác sĩ Harrison cất dụng cụ vào túi. “Mọi thứ sẽ ổn thôi. Paul hơi xui xẻo, nhưng cũng vẫn còn may chán.” “Vâng, phải rồi đấy ạ, đúng ra chuyện này còn có thể tệ hơn nhiều, nhưng thế đâu có nghĩa là mọi thứ đều ổn!” Lucy kêu lên. “Chẳng có gì ổn cả, chẳng có gì cả!” Mắt cô ầng ậng nước, khiến trái tim Paul muốn tan vỡ. “Chúng ta đã ở đây gần ba tháng và vẫn chưa thực hiện được chút gì theo kế hoạch, chỉ toàn làm ngược lại, khiến vấn đề tồi tệ hơn! Mãi rồi mới có được mớ giấy tờ chết tiệt đó, thế rồi Paul lại cho đi mất!” “Có lẽ anh đã hơi vội vã.” Paul thả đầu roi xuống gối. “Nhưng lúc đó, anh nghĩ như thế là đúng.” Bởi vì lúc đó, anh thấy cái chết gần kính khủng.Cây kiếm của huân tước Alastair đã có thể dễ dàng kết liễu đời anh. Tuy nhiên, anh không thể để Lucy biết được. “Nếu chúng ta có Gideon bên cạnh, vẫn sẽ còn một cơ hội nữa. Ngay khi đọc được mớ giấy tờ đó, cậu ta sẽ hiểu được hai ta đang làm gì và tại sao.” Hoặc là cứ hy vọng thế đi, anh nghĩ. “Nhưng chính chúng ta cũng không biết trong mớ giấy đó có thứ gì. Chúng có thể là mật mã, hoặc là… ôi, anh còn không biết anh vừa đưa cho Gideon cái gì,” Lucy nói. “Ai mà biết huân tước Alastair đã nhét cho anh cái gì, hóa đơn cũ, thư tình, một xấp giấy trắng…” Paul có nghĩ đến việc này từ trước, nhưng chuyện đã rồi. “Đôi lúc em cần phải có niềm tin rằng mọi thứ rồi sẽ ổn cả,” Anh thì thào, ước sao có thể áp dụng điều đó cho chính mình. Việc anh có thể đã đưa cho Gideon những giấy tờ vô dụng đã đủ tệ; nhưng lại còn khả năng thằng bé sẽ đem chúng thẳng tới cho bá tước Saint Germain. Nếu vậy, họ đã ném đi quân át chủ bài duy nhất. Nhưng Gideon nói cậu ta yêu Gwendolyn, và cái cách cậu ta nói cũng khá… thuyết phục. “Cậu ta đã hứa,” Paul cố cất tiếng, nhưng lại chỉ có thể thì thầm khe khẽ. Đằng nào đó cũng sẽ chỉ là nói dối. Anh không có thời gian nghe Gideon trả lời. “Thật đúng là ngu mới muốn câu kết với Liên minh Firenze,” Anh nghe Lucy nói. Mắt anh đã nhắm nghiền. Dù nó là gì đi nữa, thì thứ bác sĩ Harrison cho anh uống phát tác rất nhanh. “Và vâng, em biết, em biết,” Lucy tiếp tục. “Đáng lẽ chúng ta nên tự xử lý vấn đề.” “Nhưng con không phải kẻ sát nhân, con gái à,” Quý bà Tilney nói. “Tự tay giết người với kiếm một người khác làm việc đó thì có khác gì nhau đâu cơ chứ?” Lucy thở dài nói, mặc quý bà Tilney dữ dội phản đối (“Con gái, đừng nói những lời như vậy! Con không bắt ai giết người cả, con chỉ để lộ ra chút thông tin mà thôi!”), đột nhiên, dường như không ai có thể an ủi cô. “Chúng ta đã làm sai hết những gì có thể làm sai, Paul à. Trong suốt ba tháng trời chúng ta chỉ toàn lãng phí thời gian cũng như tiền của Margaret, và chúng ta đã làm liên lụy quá nhiều người.” “Đấy là tiền của huân tước Tilney,” Quý bà Tilney sửa lại, “và con sẽ kinh ngạc khi biết ông ấy thường vung tiền vào cái gì. Đua ngựa với vũ nữ vẫn còn là nhẹ. Ông ấy thậm chí sẽ không để ý thấy một khoản nho nhỏ mà ta đã trích ra để phục vụ cho mục đích của chúng ta. Và nếu có để ý, ta tin rằng ông ấy sẽ đủ lịch sự để không nói gì.” “Về phần mình, tôi không hề hối tiếc vì đã bị lôi kéo,” Bác sĩ Harrison an ủi họ, tươi cười. “Tôi đang bắt đầu thấy cuộc sống khá nhàm chán. Mà không phải ngày nào trong tuần anh cũng được gặp những nhà du hành từ tương lai đến, lại còn biết nhiều về nghề nghiệp của anh hơn cả bản thân anh. Và nói nhỏ giữa chúng ta nhé, cái thái độ tự cao tự đại của mấy quý ông Villiers và Pinkerton-Smythe trong Đội Cận vệ ở đây đủ để khiến bất cứ ai cũng cảm thấy muốn âm thầm nổi loạn.” “Thật đúng vậy,” Quý bà Tilney nói. “Lão Jonathan de Villiers ngạo mạn ấy còn đe dọa sẽ nhốt chặt vợ ở nhà nếu cô ta không thôi đồng cảm với đám đang đấu tranh giành quyền bầu cử cho phụ nữ.” Bà bắt chước một giọng nam cau có. “Tôi băn khoăn không biết sẽ xảy ra điều gì tiếp theo? Quyền bầu cử cho chó chăng?” “À, thì ra đó là lý do khiến bà dọa tát ông ta,” Bác sĩ Harrison nói. “Đó quả là một bữa tiệc trà mà tôi thấy không nhàm chán!” “Cũng không hẳn là vậy. Tôi chỉ nói tôi không thể đảm bảo điều mà bàn tay phải của tôi muốn làm nếu ông ta cứ tiếp tục bình phẩm đại loại như vậy.” “Nếu ông ta cứ tiếp tục nói năng nhảm nhí… đó là nguyên văn lời bà,” Bác sĩ Harrison chỉnh lại. “Tôi vẫn nhớ bởi vì đã rất ấn tượng.” Quý bà Tilney cười lớn và đưa tay cho ông bác sĩ. “Tôi sẽ tiễn ngài ra cửa, bác sĩ Harrison.” Paul gắng sức mở mắt và nhỏm dậy để cảm ơn bác sĩ nhưng không làm nổi. “Mmph… ảm… ơ…,” Anh cố lúng búng. “Có quái quỷ gì trong thứ nước ông đưa anh ấy vậy, bác sĩ?” Lucy gọi với theo bác sĩ Harrison. Ông bác sĩ ra đến cửa lại quay vào. “Chỉ là vài giọt rượu thuốc có pha thuốc phiện y tế thôi. Hoàn toàn vô hại!” Nhưng Paul đã không thể nghe thấy tiếng rít giận dữ của Lucy. Mời các bạn mượn đọc sách Bích Ngọc của tác giả Kerstin Gier & Hồ Kiều Lan (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đứa Con Hoàng Kim
Tác phẩm hay nhất năm 2014 do Entertaiment Weekly, Buzzfeed và Shelf Awarness bình chọn Trái Đất đang chết dần. Dưới những tầng đất sâu của Sao Hỏa, có một cộng đồng những con người mắt và tóc đỏ quạch như màu của hành tinh mà họ đang sống. Nhiệm vụ của họ là khai thác Helium 3 - một thứ nguyên tố được cho là sẽ biến bề mặt Sao Hỏa thành nơi con người có thể sinh sống được. Họ là niềm hy vọng cuối cùng của nhân loại. Họ là Đỏ. Ngoại trừ… tất cả là một lời nói dối khổng lồ. Các Đỏ không phải những người tiên phong. Họ chỉ là những nô lệ bị lợi dụng làm việc quần quật cho đến chết! Đỏ trỗi dậy phảng phất đâu đó những nét quen thuộc với các độc giả của Đấu trường sinh tử, Chúa ruồi, Trò chơi của Ender hay Trò chơi vương quyền. Nhưng đây vẫn là một cuốn sách hết sức khác biệt. Hồi hộp đến nghẹt thở, bất ngờ đến choáng váng, tàn nhẫn đến lạnh người. Rơi xuống chói lòa như một ngôi sao băng và cuốn ta đi như một cơn bão.  *** Là tập hai của bộ Đỏ trỗi dậy, Đứa Con Hoàng Kim tiếp nối thiên sử thi tráng lệ về Darrow, kẻ nổi loạn được trui rèn bởi thảm kịch. Trưởng thànhdưới các mỏ sâu trong lòng Sao Hỏa,lần đầu tiên được nhìn thấy mặt trời cũng là lúc Darrow phát hiện tín ngưỡng củagiống loài mình bấy lâu nay chỉ là một lời nói dối khổng lồ. Biết rằng nổi dậy là con đường giải phóng duy nhất, cậuliềuđem thân mình để tạo tác thành Hoàng Kim, với một kế hoạch xâm nhậptiềm ẩn nhiều bất trắc… … Đã bốn năm trà trộn trong thế giới những kẻ độc ác và hùng mạnh nhất loài người,Darrow nếm đủ đắng cay mặn ngọt. Cậu có được bạn hữu trung thành,bồi đắp tình yêuvới người con gái đáng lẽ cậu cần xa lánh, nhưng cũng chạm trán những kẻ thù khủng khiếp, bị lăng nhục, đày đọa dưới những tầng địa ngục sâu nhất. Lý tưởng giờ đây giống như vọng tưởng. Con đường này dường như càng lúc càng xa tự do? “Cácnút thắt và biến cố thậm chí còn gay cấn hơn ở tập đầu Đỏ trỗi dậy. Độc giả sẽ há hốc miệng khi đọc đến đoạn kết, để rồi đói khát chờ đợi tập cuối.” —Booklist   *** Tiểu thuyết gia Pierce Brown sinh ngày 28-1-1988 tại Thành phố Denver, bang Colorado- Hoa Kỳ. Là Tiểu thuyết gia sinh thuộc cung Bảo Bình, cầm tinh con (giáp) mèo (Đinh Mão 1987). Pierce Brown xếp hạng nổi tiếng thứ 29753 trên thế giới và thứ 176 trong danh sách Tiểu thuyết gia nổi tiếng. Tổng dân số của Hoa Kỳ năm 1988 vào khoảng 244,498,982 người. Tiểu thuyết gia của thể loại khoa học viễn tưởng và nhà biên kịch người là tác giả của tờ New York Times bán chạy nhất Red trilogy Rising trong đó bao gồm các chức danh Red Rising, Kim Sơn và Morning Star.  Trước khi bán Red Rising, anh là tác giả tiểu thuyết và đã bị từ chối bởi nhiều hơn 120 đại lý. Ông là một khoa học và kinh tế chính trị lớn tại Đại học Pepperdine. Ông đã làm việc như là một trang trong chương trình trang NBC khi sống trong nhà để xe giáo viên khoa học chính trị của ông khi ông bán Red Rising. *** TUYẾN NHÂN VẬT Nhà Augustus và các đồng minh NERO AU AUGUSTUS - Đại Thống Đốc Sao Hỏa, Trưởng Nhà Augustus, cha của Virginia và Adrius VIRGINIA AU AUGUSTUS/NGỰA HOANG - con gái của Nero, em sinh đôi của Adrius ADRIUS AU AUGUSTUS/CHÓ RỪNG - con trai Đại Thống Đốc, người thừa kế Nhà Augustus, anh sinh đôi của Virginia PLINY AU VELOCITOR - Tham Mưu Trưởng của Nhà Augustus DARROW AU ANDROMEDUS/THẦN CHẾT - Đại Thủ Lĩnh của Học Viện Sao Hỏa, Kỵ Binh của Nhà Augustus TACTUS AU RATH - Kỵ Binh của Nhà Augustus ROQUE AU FABII - Kỵ Binh của Nhà Augustus VICTRA AU JULII - Kỵ Binh của Nhà Augustus, chị gái cùng mẹ khác cha với Antonia, con gái của Agrippina KAVAX AU TELEMANUS - Trưởng Nhà Telemanus, đồng minh của Nhà Augustus, cha của Daxo và Pax DAXO AU TELEMANUS - người thừa kế và là con trai của Kavax, anh trai của Pax Image Nhà Bellona TIBERIUS AU BELLONA - Trưởng Nhà Bellona CASSIUS AU BELLONA - người thừa kế Nhà Bellona, con trai của Tiberius, Kỵ Binh của Nhà Bellona KARNUS AU BELLONA - con trai của Tiberius, anh trai của Cassius, Kỵ Binh của Nhà Bellona KELLAN AU BELLONA - Pháp Quan, anh họ của Cassius, cháu của Tiberius Image Các Hoàng Kim trứ danh OCTAVIA AU LUNE - Hội Chủ đương nhiệm của Hiệp Hội LYSANDER AU LUNE - cháu trai của Octavia, người thừa kế Nhà Lune AJA AU GRIMMUS - Vệ Sĩ Trưởng của Hội Chủ MOIRA AU GRIMMUS - Tham Mưu Trưởng của Hội Chủ LORN AU ARCOS - Cựu Hiệp Sĩ Cuồng Nộ, Trưởng Nhà Arcos FITCHNER AU BARCA - Cựu Giám Thị Nhà Mars, cha của Sevro SEVRO AU BARCA/YÊU TINH - Thủ Lĩnh của Những Kẻ Gào Rú, con của Fitchner AGRIPPINA AU JULII - Trưởng Nhà Julii, mẹ của Victra và Antonia ANTONIA AU SEVERUS-JULII - cựu thành viên Nhà Mars, em gái cùng mẹ khác cha với Victra, con của Agrippina Image Các Con Trai Của Ares ARES - Thủ Lĩnh Khủng Bố, Màu chưa rõ VŨ CÔNG - Phó quan của Ares, một Đỏ HARMONY - Phó quan của Vũ Công, một Đỏ MICKEY - Nhà Tạo Tác, một Tím EVEY - cựu nô lệ của Mickey, một Hồng *** Ngày xửa ngày xưa, có một gã đàn ông từ trên trời cao xuống và giết chết vợ tôi. Lúc này đây bên cạnh hắn, tôi bước đi trên ngọn núi trôi lơ lửng phía trên thế giới của chúng tôi. Tuyết đang rơi. Những bức tường bằng đá trắng và kính mờ được đục lỗ châu mai trồi lên khỏi đá. Xung quanh chúng tôi là sự náo loạn của lòng tham đang cuộn xoáy. Tất cả các Hoàng Kim vĩ đại của Sao Hỏa đã đổ về Học Viện để giành lấy những người giỏi nhất và thông minh nhất trong khóa học của chúng tôi. Phi thuyền của họ tụ thành bầy trên bầu trời buổi sáng, cắt qua thế giới của tuyết và những lâu đài đang bốc khói ở Olympus mà tôi vừa càn quét chỉ vài giờ trước. “Hãy nhìn lại một lần cuối,” hắn nói khi chúng tôi đến gần tàu con thoi của hắn. “Tất cả những việc đã xảy ra trước đây sẽ chỉ còn là một tiếng thì thầm trong thế giới của chúng ta. Khi cậu rời khỏi ngọn núi này, mọi mối ràng buộc sẽ bị cắt đứt, mọi lời thề sẽ thành cát bụi. Cậu chưa được chuẩn bị. Từ trước đến nay cũng chưa có ai được chuẩn bị bao giờ.” Ở phía bên kia đám đông, tôi thấy Cassius cùng cha anh ta và các anh em ruột đang đi về phía tàu con thoi của họ. Mắt họ rực lửa nhìn chúng tôi qua làn tuyết, và tôi nhớ lại tiếng đập trái tim của em trai anh ta khi nó vang lên nhịp cuối cùng. Một bàn tay thô bạo với những ngón tay xương xẩu đặt lên vai tôi, siết chặt đầy chiếm hữu. Augustus nhìn chằm chằm vào những kẻ thù của hắn. “Nhà Bellona không bao giờ lãng quên hay tha thứ. Chúng đông đảo. Nhưng chúng không thể làm hại cậu.” Cặp mắt lạnh lùng của hắn nhìn chằm chặp tôi, chiến lợi phẩm mới toanh. “Vì cậu thuộc về ta, Darrow, và ta sẽ bảo vệ những gì thuộc về mình.” Tôi cũng vậy. Suốt bảy trăm năm, đồng bào tôi bị nô dịch mà không được cất lời, không một tia hy vọng. Giờ đây tôi đã trở thành lưỡi kiếm của họ. Và tôi không tha thứ. Tôi không lãng quên. Nên cứ để hắn dẫn tôi vào tàu con thoi của hắn. Để hắn nghĩ rằng hắn đang sở hữu tôi. Để hắn chào đón tôi vào nhà hắn, để tôi có thể thiêu rụi nó. Nhưng rồi con gái hắn nắm lấy tay tôi, và tôi cảm thấy tất cả những lời nói dối đè nặng lên đôi vai mình. Người ta nói một đất nước bị chia rẽ thì không thể nào trụ vững. Người ta không hề nói xem một trái tim bị chia rẽ thì sẽ ra sao.   Mời các bạn đón đọc Đứa Con Hoàng Kim của tác giả Pierce Brown.
Đêm Tối Và Ánh Sáng - Torey Hayden
Đến với “Đêm tối và ánh sáng”, bạn sẽ cảm nhận mình như một người đang lặng lẽ chứng kiến những gì xảy ra trong một lớp học đặc biệt. Ở đó có: Torey – một cô giáo trẻ; Anton – anh chàng cao to mang trong mình hai dòng máu Mexico – Mỹ, mới vào nghề và vẫn chưa tốt nghiệp trung học; Whitney – cô gái tình nguyện chỉ mới học cấp hai. Với những đứa trẻ bị rối loạn và bị khiếm khuyết về mặt tâm thần: một cậu bé với hệ thần kinh bất ổn và thường xuyên có hành vi bạo lực, một cô bé chỉ mới tám tuổi nhưng đã hai lần tự sát, những đứa trẻ mắc bệnh tự kỷ bẩm sinh, một bé gái bảy tuổi từng là nạn nhân của nạn lạm dụng thể xác, một cô bé xinh xắn nhưng bị mắc bệnh tâm thần phân liệt từ nhỏ… Và Sheila – cô bé bị mẹ bỏ rơi trên đường cao tốc khi mới bốn tuổi, đã bắt cóc và thiêu sống một bé trai ba tuổi khi em lên sáu. Trong “Đêm tối và ánh sáng”, bạn sẽ thấy  được ý nghĩa của sự chân thật, ý nghĩa của những việc làm xuất phát từ trái tim của cô giáo Torey, để rồi những đứa trẻ dần dần thích nghi, bắt đầu trò chuyện, biết làm chủ phần nào cảm xúc của mình. Riêng đối với Sheila, với ánh mắt hoang dại và tính tình kỳ dị đầy bí ẩn là một thử thách gay go cho cô trong suốt thời gian em theo học để chờ một chỗ trống trong bệnh viện liên bang - nơi mà rất nhiều người có thầm quyền cho rằng đó là nơi tốt nhất đối với em. Sheila là cô bé thông minh và ở em sự thông minh trái ngược với cái thân thể nhỏ bé nhưng cân đối, với những hiểu biết vượt hẳn những đứa trẻ đồng trang lứa. Nhưng suốt sáu năm trời từ lúc được sinh ra, em đã bị vùi lấp bởi cái quá khứ kinh hoàng. Hạnh phúc mới thật sự đến khi em tin vào người mà em cho rằng đã “cảm hóa” em và phải có trách nhiệm với em. Với ý thức về vai trò, trách nhiệm và lòng yêu trẻ của một giáo viên, Torey đã từng bước, từng bước chinh phục cô nhóc Sheila. Điều này không dễ dàng chút nào, trái lại nó là một chặng đường đầy gian nan vất vả mà ít có người giáo viên nào làm được. Sheila bắt đầu chịu nói chuyện sau những ngày ngồi thu mình trên một chiếc ghế, em đã bớt sợ hãi, bớt đập phá và bắt đầu nhận thấy rằng sự quan tâm của cô Torey dành cho em không như những người khác, nó là sự yêu thương thật sự. Đọc “Đêm tối và ánh sáng” bạn như lạc vào thế giới của trẻ thơ. Sự ngây thơ, trong trẻo của những tâm hồn vẫn đang hiện hữu bên trong những biểu hiện kỳ lạ của các em. Rất nhiều lần bạn sẽ phải mỉm cười khi bắt gặp những ý nghĩ ngu ngơ tự nhiên mà chỉ ở trẻ thơ mới có. Sheila, cô bé với những suy nghĩ vượt hẳn tuổi của em, những ý nghĩ ganh tỵ pha lẫn nét nũng nịu, đáng yêu. Bệnh viện liên bang đã có chỗ trống, trong khi Sheila bắt đầu có những tiến bộ. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu em bị đưa vào đó? Và không! Em sẽ vẫn được “điều trị” ở cái “lớp học điên khùng” mà em yêu mến, trước sự ủng hộ của rất nhiều người. Ngày mà phiên tòa “định mệnh” được mở ra và kết thúc bằng nụ cười vui sướng của chàng luật sư dễ mến là ngày mà Sheila hạnh phúc nhất, em cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, được ủ ấm trong tình thương của “cha Chad” và ”mẹ Torey” Trong lúc đau đớn tận cùng, Sheila vẫn cố níu chặt áo cô Torey, và thét lên: “Đừng bỏ con! Đừng để họ bắt con đi mất. Con muốn cô ôm con”. Bạn sẽ thấy mình rất lạ khi đồng hành cùng cô trò họ đến lúc này, mắt bạn ướt là một điều hết sức bình thường khi chứng kiến cái nhu cầu bình thường của một đứa trẻ; em cần sự chở che, cần tình yêu thương và vì cần tất cả điều đó, em rất cần cô Torey. Cuối cùng thì Sheila cũng sẵn sàng cho việc hòa nhập vào lớp học dành cho những trẻ bình thường. Và như bao người giáo viên khác, với cô Torey “Đó là một khoảnh khắc ngọt ngào nhưng buồn bã đối với tôi, bởi tôi biết mình đã bị bỏ lại đằng sau”. Và niềm vui trọn vẹn đã đến vào một ngày cô nhận được một lá thư, bên trong là bài thơ với tựa đề: Gửi đến Torey với rất nhiều “tình yêu” do chính tay cô Sheila viết. Xuyên suốt quyển sách, đặc biệt kể từ lúc Sheila vào lớp, bạn sẽ thấy nhịp thở của mình gần như bị phụ thuộc vào những chuyển biến tâm lý trong đó. Thật lạ khi đọc quyển sách này, bạn có cảm giác không dám thở mạnh vì sợ nếu như thế sẽ làm không khí trong lớp học đặc biệt này càng thêm căng thẳng, sợ nó có thể làm đứt sợi tơ mong manh vừa mới hình thành từ rất nhiều những cố gắng không ngừng của cô Torey. Tôi đọc và cảm nhận rất rõ tim mình phát ra từng đợt sóng dâng tràn ở ngực, lan ra hai bên vai rồi làm mắt âng ấng nước. Lúc trước tôi rất sợ phải yêu thương một ai đó, tôi đã từng như thế, yêu thương là hạnh phúc nhưng bạn vẫn cảm nhận đâu đó một nỗi đau, sự lo lắng khi sợ họ gặp những điều không vui thậm chí là rất đau khi một nỗi bất hạnh nào đó đến với họ. Và chính “Đêm tối và ánh sáng” đã xua tan nỗi sợ hãi đó. Tôi đã đọc ở đâu đó câu nói đại khái rằng sẽ rất vui khi ta có thể diễn tả “trúng phóc” ý nghĩ của mình, nhưng tôi vẫn chưa thật sự thấy vui vì trong lòng vẫn còn điều gì đó chưa thể hiện ra được, một phần do khả năng tôi chưa đủ, phần vì điều đó sẽ đầy đủ và chính xác hơn khi bạn dùng chính trái tim mình để cảm nhận. Và để biết điều đó là gì? Dành ít thời gian tìm đọc “Đêm tối và ánh sáng”, bạn sẽ cảm nhận rất rõ. Ngay cả khi bạn không muốn biết đi nữa, tôi nghĩ bạn cũng nên đọc vì quyển sách này sẽ là một người bạn hữu ích với bạn hôm nay và cả đến sau này. Mời các bạn đón đọc Đêm Tối Và Ánh Sáng của tác giả Torey Hayden.
Lý Trí Và Tình Cảm - Jane Austen
Lý trí và Tình cảm (tiếng Anh: Sense and Sensibility) là một tiểu thuyết của nhà văn Anh Jane Austen. Được xuất bản năm 1811, nó là cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Austen được xuất bản, dưới bút danh "A Lady." Câu truyện xoay quanh Elinor và Marianne, hai người con gái của ông Dashwood với người vợ thứ hai. Họ có một người em gái, Margaret, và một người anh trai cùng cha khác mẹ tên là John. Khi người cha qua đời, tài sản của gia đình được trao lại cho John, và ba người con gái cùng với bà mẹ phải sống trong một hoàn cảnh không mấy dư dả. Họ tới ngôi nhà mới, một ngôi nhà ở nông thôn của một người họ hàng xa, nơi mà họ trải nghiệm cả tình yêu và nỗi buồn khi tình yêu tan vỡ. Tuy nhiên, cuối cùng Elinor và Marianne đều có được hạnh phúc. Cuốn sách đã được nhiều lần chuyển thể thành phim điện ảnh và truyền hình, bao gồm phim truyền hình năm 1981 (Rodney Bennett); phim điện ảnh năm 1995 (Lý An); một phiên bản bằng tiếng Tamil tên là Kandukondain vào năm 2000; phim truyền hình trên BBC vào năm 2008 (John Alexander). Mời các bạn đón đọc Lý Trí Và Tình Cảm của tác giả Jane Austen.