Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hỏa Phụng Hoàng

Tác giả: Minh Nguyệt Vô Ưu. Thể loại: Boylove, huyền huyễn. Mặt than băng sơn Thanh long x tâm cơ phá phách phụng hoàng thụ, công sủng thụ, sư đồ, niên thượng, ngược, HE. Hứa Tư Hàn là hoàng tử của thiên giới. Ngày sinh ra mang trong mình vận mệnh Hỏa phụng hoàng. Vì vậy, hắn bị mẫu thân xem là tai họa mà giết chết. Hoàng Thiên Ngạo là đại thống lĩnh của Long tộc. Từ nhỏ hứa hôn cùng công chúa thiên giới. Rước dâu không thành lại nhặt được Hỏa phụng hoàng bé nhỏ, từ đó nuôi lớn và dạy dỗ như đồ nhi. Rồi một ngày đồ nhi trưởng thành, bắt đầu chống đối quyến rũ sư phụ... *** HỎA PHỤNG HOÀNG Tác giả: Minh Nguyệt Vô Ưu. Thể loại: Đam mỹ, huyền huyễn. Mặt than băng sơn Thanh long công x tâm cơ phá phách Phụng hoàng dụ thụ, công sủng thụ, sư đồ, niên thượng, trọng sinh, ngược nhẹ (?), H (ĐẬM), HE , 57 chương (hoàn) Truyện theo motip Trâu già gặm cỏ non. Trâu già nhưng dai lắm, làm thụ lên bờ xuống ruộng, khóc cha gọi mẹ. Truyện chống chỉ định với các bạn thiếu máu, máu khó đông, tiểu đường, thành phần FA hay ganh tị ghét ăn cẩu lương. Truyện hay banh nóc, banh nhà, banh bộ đồ lòng, nát tim, mất máu… nói chung là siêu hay, đỉnh của đỉnh. Các bạn đừng bỏ qua, uổng dữ lắm nhe. Bộ này tui đi theo nửa năm, đợi ra từng chương để đọc. Và mới cày xong Phiên ngoại, vừa đi truyền máu về. Kết thúc có thể nói là thỏa mãn. Định qua tết mới review, mà hay quá chịu không nổi nên tui quyết định làm liền cho nóng. REVIEW: Gia tộc của thụ có liên hôn với công. Hễ đứa nào là con gái đầu tiên sinh ra thì sẽ gả cho công. Đổi lại công sẽ bảo hộ toàn bộ gia tộc của thụ. Thụ là phụng hoàng lửa. Mẹ thụ mang bầu sinh đôi, ông thầy bói nói 1 trong 2 đứa trẻ này sẽ là vợ của công, nên ai cũng nghĩ thụ là con gái. Ngày mẹ thụ chuyển dạ, công sai người tới chờ hốt thụ mang về dạy dỗ từ bé. Nhưng xui, lúc thụ vừa ra đời, mẹ thụ phát hiện thụ là con trai, lại là hỏa phụng hoàng. Ông thầy bói nói thụ sẽ mang tai họa, mẹ thụ sợ bị liên lụy đến địa vị của mình nên giết thụ, rồi vứt xác ở 1 chỗ khỉ không ho cò không gáy. Nhưng mừng quá, thụ không chết, thuộc hạ của công biết thụ là hỏa phụng hoàng nên mang về làm thuốc cho công. Công là đại thống lĩnh long tộc, 1 con rồng băng giá, FA ngàn năm, còn truynh, bên ngoài đạo mạo cao quý chảnh chóa đẹp trai siêu cấp, bên trong nội tâm thối nát dâm dê vô giáo dục, thích ăn đậu hủ, chơi xong dong, ăn xong quất mông bỏ chạy trong truyền thuyết. Công vừa thấy thụ thì ngày nào cũng ôm, dùng hơi nóng của thụ chữa bệnh cho mình. Thụ tuy còn nhỏ nhưng vô cùng hung dữ, năm thụ ba tuổi, nhìn bản mặt công dâm dê thấy ghét nên cắn sừng công, công tức liền làm nha sĩ, bẻ răng thụ. Vì mối thù bẻ răng này mà sau này thụ bám công không buông, còn si tình luôn công. Ôi tui nói đọc tới đây tâm hồn gà mẹ của tui bỗng trỗi dậy, thụ làm gì cũng thấy cưng, nói chung thụ trong truyện này chính là con trai ruột của tui đó. Thụ sau này lớn lên quen công được rồi thì ghen dữ lắm nha, tính thụ không hiền, miệng mồm độc, giữ chồng thôi rồi, sau này công mà nó còn đánh, nó ghen là nó đánh. Chỗ công ở gọi là Thiên Hoa sơn, chỗ này là nguyên động đam trá hình. Có mấy cp thành đôi chỗ này, và là lò đào tạo hủ, trong đó hủ chúa là thằng ngũ sư huynh, nó từ nhỏ mang long dương bí tịch rủ rê huynh đệ khắp nơi đọc, cho nên chắc vậy mà Thụ đã được khai sáng từ nhỏ, cong vòng luôn. Năm thụ tới tuổi cập kê thì yêu thầm sư phụ (công), hay dụ dỗ công. Thụ rất dụ nhe các bạn, làm công thèm muốn chết, mà giả bộ đạo mạo thanh cao, đợi tới khi người ta hôn mê thì vừa chữa bệnh vừa ăn đậu hủ, cho tới 1 ngày ăn không chùi mép để thụ phát hiện nên mới lòi mặt ra. Sau đó hai bên chính thức hẹn hò, thì em gái thụ với tư cách là vợ sắp cưới của công, cùng với bà mẹ năm đó giết thụ đến… ĐÁNH GIÁ: Truyện ngược ngọt đan xen, đặc biệt những cảnh ngọt làm trái tim hủ FA điêu đứng. H đậm đà ngon từ thịt ngọt từ xương, ăn đã, no, không ngán. Truyện có nhiều tình tiết gây hài, những nhân vật phụ lầy lội dữ lắm, làm cho truyện thêm phần tươi sáng. Trong truyện này ngoài cặp chính thì còn 2 cặp phụ. 2 cặp phụ này có 1 cặp sinh tử văn, tui đã khóc gần chết cho cp phụ. Cũng may phiên ngoại của cp phụ đã bù đắp cho thời gian khổ của họ, chứ không tui đau khổ lắm. Nói chung truyện vô cùng chất lượng, xứng đáng siêu phẩm, thích hợp cày trong tết. Công trong truyện siêu ngầu, Thụ thì tuổi còn nhỏ, đôi lúc có chút trẻ con nên hay ghen, nhờ vậy mà chúng ta mới có đường để ăn ngon lành. Truyện 57 chương, cày trong đêm là hết nhé các bạn. Phù hợp cày trong dịp tết, cày xong còn nghỉ dưỡng giải đường tịnh dưỡng. Nhiệt liệt đề cử!!!!!!!!!!!!! *** Hứa Tư Hàn là hoàng tử của thiên giới. Ngày sinh ra mang trong mình vận mệnh Hỏa phụng hoàng, vì vậy hắn bị mẹ ruột xem là tai họa mà giết chết. Hoàng Thiên Ngạo là đại thống lĩnh của Long tộc. Từ nhỏ hứa hôn cùng công chúa thiên giới. Rước dâu không thành lại nhặt được Hỏa phụng hoàng bé nhỏ, từ đó nuôi lớn và dạy dỗ như đồ nhi. Rồi một ngày đồ nhi trưởng thành, bắt đầu chống đối quyến rũ sư phụ. * * * Hoàng Thiên Ngạo là một con rồng xanh cao cao tại thượng, tính tình thanh lãnh đã sống đến ngàn năm. Mỗi ngày trôi qua trong ngàn năm đó đều không có gì khác biệt. Đối với y mà nói, không có cái gọi là khái niệm thời gian. Y cũng không biết buồn chán cũng như vui vẻ. Cho đến khi Ngâm Tuyết là thuộc hạ của y mang về một đứa trẻ gọi là Hứa Tư Hàn, nghe nói nó chính là Hỏa phụng hoàng trong lời sấm truyền, có thể dùng làm thuốc giúp Hoàng Thiên Ngạo vượt qua thiên kiếp. Năm đó Hứa Tư Hàn chỉ mới ba tuổi. Sau khi bị mẹ ruột là thiên hậu nương nương sai người vứt bỏ ở hẻm núi vào giữa đêm tuyết rơi thì được một người phàm nhặt mang về nuôi dưỡng. Năm đó vì nhìn thấy cha mình bị đánh nên mới hiện ra móng vuốt và răng nanh cắn người rồi bị cả thôn xem là yêu quái mà đuổi giết. Cha nuôi vì cứu nó mà phải chết. Nó vất vưởng ở trong rừng sâu rồi được Ngâm Tuyết mang về. Hứa Tư Hàn rất ồn ào náo nhiệt, những ngày tháng hắn xuất hiện giống hệt như ánh nắng ban mai sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của Hoàng Thiên Ngạo, mang đến vui vẻ mà y chưa từng cảm nhận được trong suốt ngàn năm. "Rồi cũng có những ngày đứa trẻ buồn bã, Thiên Hoa sơn liền trở nên vắng lặng khác thường. Những ngày đó y đều biết hắn xảy ra chuyện. Có lẽ ban đầu chỉ là sự chiếu cố dành cho thuốc giải của mình, dần dần từ lúc nào hắn đã trở thành ánh nắng mặt trời len lỏi vào cuộc đời y, làm tan chảy băng tuyết ngàn năm trong lòng y. Từ ngày Tư Hàn đến, trái tim Hoàng Thiên Ngạo như có mùa xuân nở rộ, từng mạch nước ngầm mát mẻ nhè nhẹ len vào. Cho đến khi hắn trở thành một thứ gì đó không thể thiếu trong lòng y thì Hoàng Thiên Ngạo đã biết, hắn chính là định mệnh của đời mình." Trong lòng Hoàng Thiên Ngạo không chỉ có Hứa Tư Hàn mà trong lòng Hứa Tư Hàn cũng có Hoàng Thiên Ngạo. Đó là thứ tình cảm song phương luyến ái. Đáng tiếc, trời không chiều ý người, bởi vì thân phận khác biệt, bởi vì Hoàng Thiên Ngạo không muốn Hứa Tư Hàn phải chết, cho nên y cũng không dùng hắn làm thuốc giải cho mình nữa. Y chấp nhận cái chết, chấp nhận làm hắn hận mình chỉ với mục đích đuổi hắn rời xa mình, để có thể bảo toàn tính mạng cho hắn. Ngày hắn hóa thành Hỏa phụng hoàng bị cả thế gian thù ghét, hắn trở thành Ma tôn của Huyền Môn cung, trở thành một kẻ cô độc trong lòng chỉ có thù hận. Hắn phát hiện ra mình là hoàng tử thiên giới, phát hiện mình bị chính mẹ ruột giết chết, nhưng hắn chưa từng hận bà. Hắn tìm đến bà chỉ muốn xem thiên giới là nơi như thế nào mà bà lại có thể nhẫn tâm giết chết đứa con ruột để bảo toàn địa vị. "Hóa ra nơi cao nhất cũng chỉ có thế này." Lời này nói ra đơn giản nhưng chất chứa biết bao bi ai của một kiếp người. Ấy thế nhưng mẹ lại muốn hắn chết lần nữa. Bà có thể nhẫn tâm nhưng hắn thì chưa thể dứt tình. Hắn không nói ra bí mật bà đã giấu kín năm xưa để chừa cho bà một con đường sống, nhưng bà lại mang quân tam giới dùng mưu để giết hắn. Đó là một ngày mùa đông tuyết rơi đầy trời, ở giữa chiến trường khốc liệt. Bà giết đi người mà hắn xem là cha, trong cơn thịnh nộ Hứa Tư Hàn đã hóa thành Hỏa phụng hoàng mang lửa đỏ thiêu rụi tam giới. Hoàng Thiên Ngạo vì tam giới mà hy sinh thân mình, dùng chút hơi tàn còn sót lại để ôm lấy người mình yêu. Nhưng mà đáng tiếc, sau khi hóa giải mọi khúc mắc trong lòng thì đó cũng là thời khắc cuối cùng của bọn họ. "Một lúc sau, trong gió tuyết ngút ngàn cũng không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh gì nữa, hai thân thể nhanh chóng vùi chôn dưới làn tuyết lạnh của mùa đông dãy Vạn Trùng Sơn. Ánh sáng mặt trời cuối cùng cũng vụt tắt, nơi đây sớm chỉ còn lại một mảnh tối tăm lạnh lẽo." Hứa Tư Hàn từng ước, nếu mình được sống lại năm mười sáu tuổi, nhất định sẽ buông bỏ mọi ân oán tình thù. "Ta thật nhớ mùa đông năm đó. Ước gì thời gian quay ngược lại, hoặc nếu như ta được sống lại năm mười sáu tuổi, ta nhất định sống chết cũng không rời khỏi người. Một thời cũng không lìa, một khắc.. cũng không xa." Và điều ước của hắn đã trở thành hiện thực. Không chỉ một mình hắn, mà còn vài nhân vật từng phạm sai lầm cũng được sống lại, đây chính là điểm vô cùng nhân văn của câu chuyện. Đọc Hỏa Phụng Hoàng, mình có cảm giác như đang xem một bộ phim điện ảnh. Ngôn từ tượng hình tượng thanh, sử dụng từ ngữ câu chữ giàu chất thơ làm cho mọi khung cảnh, mọi nhân vật xuất hiện trong truyện đều sống động, đẩy cảm xúc lên cao trào. Đọc truyện mình luôn được trải nghiệm với muôn vàn cảm xúc, khi thì vô cùng hài hước vô cùng vui vẻ, khi thì tức giận, lúc thì đau đớn vật vã cùng với mỗi một nhân vật. Truyện không chỉ có chuyện tình yêu của đôi nhân vật chính, mà còn có tình cảm gia đình, huynh đệ, phụ mẫu, sư đồ và cả tình người với nhau. Cốt truyện khá cuốn hút, tình tiết được khai thác triệt để, kết truyện giải quyết thỏa đáng mọi vấn đề. Bên lề một chút, đây là truyện do tác giả người Việt sáng tác nhưng tác giả đặt tên cho nhân vật mang hơi hướng cổ trang tiên hiệp, không sử dụng những họ của Việt Nam cho nên nhiều bạn sẽ không nghĩ đây là tác phẩm do người Việt sáng tác. Tác giả có vốn từ phong phú, tuy nhiên cũng bị ảnh hưởng khá nhiều của thể loại tiên hiệp Trung Quốc. Dù vậy, chỉ cần các bạn bỏ qua những yếu tố bên lề đó thì có thể thấy đây là một câu chuyện đáng để đọc cả về cốt truyện, nội dung, lẫn phương diện cảm xúc. Truyện được tác giả chia thành 58 chương, nhưng mỗi chương rất dài cho nên nếu tính theo lối thông thường thì có thể lên đến hơn cả trăm chương. Hôm nay mình xin mạnh dạn đề cử với bạn đọc một câu chuyện thú vị của một tác giả Việt có tâm như này. (Review Đam mỹ - Ngôn tình)   Mời các bạn đón đọc Hỏa Phụng Hoàng của tác giả Minh Nguyệt Vô Ưu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Đằng sau cái vẻ ngoài hoa lệ đến choáng ngợp của giới giải trí này, lại chỉ toàn là chông gai và cạm bẫy. Những cạm bẫy xấu xa và bẩn thỉu ấy sẵn sàng bóp nghẹt những nghệ sĩ non trẻ, ngây thơ, lại không có vai vế, không người chở che như Cố Ngôn. Bởi vậy, Cố Ngôn đã lựa chọn con đường thực tế nhất - chấp nhận sự giúp đỡ của ông chủ Tần Trí Viễn, làm một bình hoa ngoan ngoãn biết nghe lời. Cười lúc nên cười, nói lúc nên nói, và giả ngốc giả đần lúc cần thiết.  Dù là đối phó với dư luận, hay với những lời đường mật nửa thật nửa giả của đàn ông. Bình hoa vô tâm, kim chủ vô tình, tiền trao cháo múc. Cố Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, vẽ nên một nụ cười hoàn hảo. Cả đời này cậu chỉ diễn tốt một vở kịch duy nhất. Đó là giả bộ không yêu người ấy. *** Khốn Ỷ Nguy Lâu là một tác giả tôi rất thích. Lối hành văn gọn gàng, thong dong, song ẩn dưới tầng tầng lớp lớp câu từ, có khi là sóng gió, có khi là đau đớn xé lòng, cũng có khí, là dịu dàng ấm áp. Cố Ngôn có thể vì Tần Trí Viễn mà rào trước đón sau, cùng anh chơi một ván cờ cược lấy tình yêu. Nhưng khi phát hiện ra anh chưa buông bỏ được người cũ, cậu lại kiên quyết ra đi. Đây là một điểm tôi rất thích ở Cố Ngôn. Cậu không yếu đuối, mà rất quyết đoán, mạnh mẽ.  Cố Ngôn bị gọi là bình hoa, là loại diễn viên phải lên giường cùng kim chủ mới có thể sống được. Thế nhưng tôi lại cảm thấy, trong câu chuyện này, Cố Ngôn là người duy nhất kiểm soát được cuộc sống và mong muốn của mình. Về Tần Trí Viễn. Anh là một người tốt. Anh dịu dàng và quan tâm Cố Ngôn, đối với cậu tốt lắm. Không thể trách anh chuyện có người trong lòng, vì dù sao đó cũng là tình cảm thuộc về cá nhân. Nghe ở phía trên thì chắc sẽ có người cảm thấy Tần Trí Viễn hơi “tra” nhỉ? Thực ra không phải. Nếu như tra đến vậy, anh đã không run rẩy khi nghe thấy thương thế của Cố Ngôn, cũng không cứng rắn theo đuổi cậu lại từ đầu. Cậu luôn ở bên anh khi anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại có những năm tháng đẹp nhất của cậu. Cậu là người dạy anh cách chấp nhận và buông bỏ, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ tiếc rằng, Tần Trí Viễn nhận ra hơi muộn, nên khi anh thực sự muốn cùng Cố Ngôn nói chuyện trăm năm, cậu đã dứt áo ra đi rồi. Tần Trí Viễn rốt cuộc nhận ra, anh yêu Cố Ngôn biết mấy. Vì thế anh bèn trút bỏ thân phận kim chủ, trở về là một chàng trai bình thường, đuổi theo tình yêu khiến mình say đắm. “Bình hoa” là một truyện hay, nhưng cách viết kết của Khốn Ỷ Nguy Lâu vẫn thế, kiểu úp mở phần cuối khiến độc giả không biết đâu mà lần. Rõ ràng hai người đã về bên nhau, nhưng phần cuối lại hé lộ những sóng gió (và có thể là bi kịch nữa) có thể phát sinh trong tương lai. Cơ mà bỏ qua tất cả những điều đó, nếu bạn thích cường thụ và ngược luyến thì không nên bỏ qua “Bình hoa” đâu ạ. ^^   Mời các bạn đón đọc Bình Hoa của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.
Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần - Hoa Ngộ Nha
Miếng bánh ngon vô phương chống đỡ. Miếng bánh ngọt siêu cấp đáng yêu!! Đặc biệt dễ thươnggggg! Vườn đào ngâm trăng: Một bộ điềm văn nhỏ rất dễ đọc trước khi đi ngủ. Tiểu thiếu gia vừa mềm mại vừa đáng yêu cực kì. Công là ma thần, thụ khi còn nhỏ đã kí khế ước với công. Trong những năm tháng tiểu thiếu gia còn sống, ma thần sẽ quay lại nơi y thuộc về. *** Ma thần, Ma hậu tân hôn năm thứ tư, Nhân gian và Ma giới lần đầu tiên chính thức tương giao trên mặt ý nghĩa, tam công chúa điện hạ xin phép được đến Ma giới tu hành đã được phê chuẩn. Sau lần đó Tam công chúa liền an cư lạc nghiệp ở Ma giới, thỉnh thoảng mới trở lại thăm người thân, tránh được việc tranh giành hoàng quyền. Tam công chúa đến Ma giới được 1 tháng thì cũng cử hành hôn lễ, không phải thành thân với thanh niên Ma giới nào khác mà là thú nữ tử đã cùng nàng tiến vào Ma giới, A Lan. Ma thần, Ma hậu đều tới tham dự. Bởi vì Ma hậu và tân nương cửu biệt gặp lại, có quá nhiều lời muốn nói, trực tiếp ném một tân nương khác và Ma thần hai mặt nhìn nhau ra sau đầu, hai người tay trong tay đi ăn quà vặt, chuyện tiếp theo là gì thì sau này hãy nói…   Mời các bạn đón đọc Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần của tác giả Hoa Ngộ Nha.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.
Bình Minh Rực Rỡ - Phi Thiên Dạ Tường
2013 là bộ sách kể về năm 2013, bệnh dịch thây ma bùng nổ trên khắp trái đất. Trong cơn đại dịch đó, các quốc gia, các cá nhân phải lựa chọn con đường để chiến đấu với bệnh dịch, bảo vệ sự sống và bảo vệ đất mẹ. Truyện kể về quá trình trưởng thành dần dần về tư tưởng và ý chí của nhóm bạn Lưu Nghiễn trong cơn đại dịch đó: từ chỗ đơn thuần chốn chạy tử thần đến lúc chủ động đương đầu với hiểm nguy để tìm ra một con đường bảo vệ tất cả mọi người và giải quyết bệnh dịch. 2013 là câu truyện về ý chí và tình yêu: tình yêu giữa con người với con người, giữa con người với tự nhiên, giữa cá nhân với đồng bào, với Tổ Quố “Năm 2013, đại dịch thây ma bùng nổ. Quê hương lâm nguy, loài người buộc phải triển khai cuộc chiến tự vệ quy mô lớn. Những nhân vật chính của chúng ta phải đợi chờ ánh bình minh trong đêm dài thăm thẳm. Ngày tận thế đến gần, họ biết phải đi đâu về đâu? Quá khứ đã vụn vỡ dưới đống tro tàn. Nhưng niềm tin lại tái sinh trong lửa đỏ.” 2013 gồm 2 quyển: Hoàng Hôn Màu Máu Bình Minh Rực Rỡ *** Thể loại: đam mỹ, hiện đại, zombie (thây ma), 2 couple, trá hình khoa học viễn tưởng. Nhân vật chính: Mông Phong x Lưu Nghiễn; Trương Dân x Quyết Minh. Giới hạn độ tuổi: 18+ Cảnh báo: incest (cha con trá hình =.=!), có quan hệ với vị thành niên (15 tuổi), có hình ảnh kinh dị máu me. Giới thiệu: Có thể thưởng thức bài này trong quá trình đọc truyện để tăng cảm hứng XD http://mp3.zing.vn/bai-hat/Zombie-The-Cranberries/ZWZC6E0I.html Vào năm 2013, nạn zombie bùng nổ toàn cầu, loài người buộc phải triển khai cuộc chiến tranh sống còn ác liệt. Con người trong màn đêm vô định hãi hùng chờ đợi chút ánh sáng bình minh. Ngày diệt vong đến gần ngay trước mắt, liệu có còn lối thoát nào cho họ? Quá khứ tươi đẹp đã bị vùi dập trong tro tàn mục nát. Nhưng niềm tin một lần nữa bùng lên trong ngọn lửa tương lai. E/N: 1. Mình ý kiến một chút, về từ “zombie”, nguyên văn là “tang thi”- nghĩa là thây ma (xác sống…), có lẽ với những bạn chuyên đọc đam mỹ kinh dị thì chẳng lạ lẫm gì với từ này rồi, nhưng với sở thích cá nhân thì mình thấy từ “zombie” thuận miệng hơn (dễ thương hơn) “thây ma” và hiện đại hơn “tang thi”, nên quyết định sẽ gọi như thế đến hết truyện. 2. Trong truyện thì Mông Phong và Lưu Nghiễn bằng tuổi nhau, vốn ban đầu mình định để xưng hô là “tôi – cậu” và “tôi – anh”, nhưng khi dợt lại mớ phiên ngoại ngọt như đường phèn thời trung học của hai người thì thấy dùng “tôi” có hơi lạnh nhạt quá, nên quyết định đổi lại là “anh – em”. Cảm giác có hơi chuối sến, nhưng tình cảm của hai người đúng là lãng mạn ngọt ngấy như vậy đó =..=’’ *** Dạo này bận quá, cách thời gian update lần cuối đã khá là lâu rồi. Không phải không tìm đọc được một vài truyện ưng y. Nhưng khổ nỗi vẫn không nhấc nổi cánh tay để mà gõ chữ. Mà đến khi rỗi lại quên mất truyện ấy rồi. Trong hai ngày liên tiếp, mình đã may mắn đọc được double cả hai tác phẩm đều khá hay nằm trong thể loại mình yêu thích: “mạt thế”. Một là tác phẩm sắp được nói tới ở đây, tác phẩm có tên là “2013” của Phi Thiên Dạ Tường. Hai là mình sẽ nói sau: “Người bất tử” của Hoài Thượng. Đây không phải lần đầu mình đọc truyện của tác giả này. Nhưng với 2013 mình lại khá ưng. Có lẽ cũng phải nhờ đến công edit của bạn Tò He nữa ấy. Vì nếu không tỉ mỉ và cẩn thận trong từng câu chữ, có thể một vài chỗ tình tiết quan trọng mình sẽ chẳng thể hiểu và tự động pass như mọi lần. Đặc biệt, chính những chi tiết đó lại khiến mình cảm thấy đã giúp làm tác phẩm này hay hơn rất nhiều. Câu chuyện bối cảnh không mới – Trái Đất bùng nổ tang thi nhưng lại mới ở cách phát triển câu chuyện một chút. Nhân vật không có dị năng, chỉ dùng vũ lực và vũ khí nóng – lạnh để chống lại nạn dịch. Thêm nữa, hai nhân vật chính Mông Phong và Lưu Nghiễn vốn đã quen biết từ trước, vì đôi chỗ hiểu lầm mà chia tay ( khác với motif khi xảy ra nạn dịch mới bắt đầu quen biết). Mông Phong là lính đặc chủng xuất ngũ. Lưu Nghiễn là nghiên cứu sinh về máy móc. Sau đó khi gặp lại, thời đại tạo anh hùng, hai người cùng các đồng đội bắt đầu hành trình cứu lấy Đất Mẹ, cứu lấy nhân loại. Như mọi lần, đầu tiên mình sẽ nhận xét về tính cách nhân vật. Ở đây, có đôi chỗ khiến mình không thích cách tác giả xây dựng hình tượng các nhân vật chính. Ví dụ như sự không nhất quán trong cá tính. Điều này luôn là điều làm mình không thích nhất trong hầu hết các tác phẩm. Thứ nhất chính là Mông Phong. Ban đầu, khi Mông Phong xuất hiện, qua lời dẫn dắt của tác giả khiến mình liên tưởng đến một vị quân nhân trầm ổn kiệm lời. Nhưng sau đó càng về sau, tính cách của Mông Phong lại biến đổi theo chiều hướng “nói nhiều – làm nhiều”. Sự thay đổi này vừa hợp lí lại vừa không hợp lí.  Hợp lí ở chỗ sự thay đổi đó đem lại tiếng cười, thể hiện sự lạc quan của người lính và góp phần thúc đẩy nội dung câu chuyện. Nhưng sự không hợp lí lại nằm ở việc không có biến cố gì xảy ra trực tiếp lên nhân vật khiến nhân vật dễ dàng thay đổi tính cách như thế. Dù vậy, nhân vật Mông Phong vẫn là một nhân vật đáng yêu. Cách anh quan tâm và nuông chiều Lưu Nghiễn luôn làm mình mềm lòng. Khi chia tay, hai người không liên lạc. Ấy vậy mà khi dịch bệnh vừa xảy ra, anh đã lao đi tìm Lưu Nghiễn trước nhất. Mông Phong vừa bạo lực vừa dịu dàng. Đây là mẫu đàn ông khiến chị em phụ nữ đổ đứ đừ nhất. Mông Phong không ngại ngần gọi Lưu Nghiễn hai tiếng “bà xã”. Thật ra mình không thích cách gọi này dành cho một người đàn ông lắm. Nhưng Mông Phong thì khác, cách anh gọi luôn tràn ngập tình yêu thương, sự quan tâm và gần gũi với Lưu Nghiễn. Hay khi Mông Phong hôn nhẹ vào tóc mai Lưu Nghiễn, trộm một gói mì xào đem về cho Lưu Nghiễn ăn, luôn chỉ nhìn và chỉ yêu Lưu Nghiễn, luôn cố gắng bảo vệ Lưu Nghiễn bằng chính đôi bàn tay mình. Mông Phong là anh hùng, là người lính, và là một người tình hoàn mỹ. Nhân vật thứ hai mình muốn nhắc đến là Lưu Nghiễn. Nói sao nhỉ. Thật ra Lưu Nghiễn cũng rất tuyệt vời. Một anh chàng tài ba có thể sửa chữa và chế tạo máy móc, là tay kỹ sư xuất chúng không cần dựa dẫm vào bất cứ ai để có thể sinh tồn. Nhưng anh vẫn lựa chọn dựa dẫm vào Mông Phong. Là dựa dẫm và đồng hành. Giữa hai người họ là tình yêu, tình thân, tình bằng hữu, tình đồng đội. Mông Phong sẽ không ngại ngần xông pha về phía trước. Vì bởi phía sau luôn có Lưu Nghiễn yểm trợ anh. Từ đầu đến cuối họ chỉ có nhau. Dù có chia tay hay đôi lần cãi vã, mỗi khi đối phương cần, họ đều không ngại trao tính mạng mình cho đối phương. Đó là yêu, là tin tưởng. Hai người không ai nằm ở thế yếu. Tình cảm của Mông Phong và Lưu Nghiễn không quá sướt mướt nhưng lại không thiếu ngọt ngào. Trong từng hành động, trong từng lời nói vẫn sẽ dễ dàng nhận ra họ yêu nhau biết bao nhiêu. Lại nói một chút về couple phụ trong 2013 – Trương Dân và Quyết Minh. Thú thực mình không có nhiều tình cảm cho hai nhân vật này dù tác giả vẫn dành đất diễn cho họ ở một mức độ nhất định. Tác giả muốn xây dựng một kiểu tình cảm khá kích thích người đọc – ngụy phụ tử nhưng lại có phần hời hợt và vội vã. Cách phát triển logic tư duy của Trương Dân khá kỳ quặc. Khoan nói đến độ tuổi và mối quan hệ trên thực tế. Cách nhìn nhận và chấp nhận của Trương Dân phải nói đơn giản cực kỳ. Một đứa trẻ ngốc nghếch khờ dại dựa dẫm, anh lại chấp nhận lời nói “yêu” của nó. Trương Dân là một người bình thường với tư duy bình thường. Vậy tại sao anh lại dễ dàng phát triển tình cảm với Quyết Minh giai đoạn đó như thế?!? Còn nếu nói giai đoạn đó Quyết Minh đủ tư duy nhận biết tình yêu là gì. Vậy chứng tỏ tính cách Quyết Minh đã luôn mâu thuẫn từ đầu đến cuối. (Mình không nói đến tính cách thứ 2 đâu). Dù Trương Dân vẫn là anh hùng. Nhưng nguồn gốc phát triển đoạn tình cảm của anh với Quyết Minh vẫn khiến mình cảm thấy không thỏa đáng. Điều này đã ảnh hưởng ít nhiều đến tình cảm mình dành cho hai người. Với mình, tình yêu phải bình đẳng, minh bạch và rõ ràng. Trong này, tuyến nhân vật phụ được tác giả xây dựng rất ổn. Ở giai đoạn đầu, nhân vật gây cho mình ấn tượng chính là “anh Sâm”. Nhưng đến giai đoạn sau, nhân vật gây cho mình ấn tượng là những người lính thuộc đội Cơn Lốc. Đặc biệt là Văn Thư Ca và Lai Kiệt. Văn Thư Ca, một cái tên đẹp, một cái chết đẹp. Mình đã hoàn toàn bị chinh phục khi cái chết của Thư Ca đến. Buồn có, xót thương có, nhưng lại hào hùng và “đẹp” đến ngỡ ngàng. Thư Ca đã chết đi như một người hùng, mãi mãi nằm lại nơi đó, gần tâm của Đất mẹ và đem theo một tình yêu thầm kín. Người anh yêu sẽ vĩnh viễn không biết đã từng được anh yêu. Nhưng anh không hối hận. Mạng của anh đổi lại sự sống, khởi đầu một hành trình tiếp theo. Bất kỳ ai trong Cơn Lốc đều có một câu chuyện. Lai Kiệt cũng thế, và câu chuyện của anh còn buồn hơn cả khi anh gián tiếp bỏ mặc người anh yêu thương. Nỗi đau và thống hận đó dường như đã dày vò anh thật nhiều đêm. Nhiều đến mức rất khó trông thấy nơi anh nỗi buồn. Chỉ có đôi khi nỗi nhớ nhung ấy tràn ra một chút, lại được anh thu vén cất giấu vào sâu trong tim. Nhưng cũng may, may mắn vì đến cuối cùng, anh cũng có được một người bầu bạn đến hết cuộc đời. Tác giả hầu như không bạc đãi ai trong câu chuyện này. Người xấu thì trả giá. Người tốt thì giành được hạnh phúc. Cho nên khi đọc 2013, quả thật rất dễ chịu. Nội dung như đã nói từ ban đầu là không quá mới. Nhưng tác giả đã vận dụng một số lí thuyết triết học, sinh học, hóa học,… khiến tác phẩm tăng sức thuyết phục hơn. Có thể nói đây là một sự đầu tư chăm chút cho tác phẩm khiến mình thích vô cùng. Với khái niệm Huyền Địa Cầu và Huyền virus, theo mình, có lẽ tác giả đã mở ra một khái niệm và cách cắt nghĩa xác đáng nhất cho bệnh dịch tang thi trong hàng loạt tác phẩm đại trà hiện tại. Điều mà hầu hết một số tác phẩm mình từng đọc chưa đề cập sâu. Chi tiết rãnh ở Thái Bình Dương, hợp thể Oarks luôn làm mình liên tưởng đến bộ phim Pacific Rim ấy. Nói chung khi đọc đến những đoạn lí giải, mình đều phải gật gù vì cách tác giả đưa lí thuyết vào quá hay và cách bạn edit quá mượt. Mình đã dành điểm cộng siêu nhiều cho phần nội dung. Vì quả thật mớ truyện tang thi luôn na ná nhau và chỉ có một số ít tác phẩm đủ sức bật gợi cho mình cảm giác thích thú. 2013 đã làm được điều đó. Gây ấn tượng với một đứa khó tính như mình với khái niệm Huyền và sức sống bền bỉ tiềm tàng của nhân loại. Trải qua sáu bảy chục chương, tác giả đã dần tháo gỡ và hoàn thiện mảnh ghép câu chuyện của mình. Về một tình yêu bền bỉ mãnh liệt. Về một Địa Cầu đang tổn thương mà ta phải gìn giữ. Đến với 2013, có khi vui đó rồi buồn đó. Có khi lại căng thẳng hồi hộp khi trông thấy họ chiến đấu cùng zombie hay so tài so trí cùng đồng loại. Có khi lại lắng đọng với đôi dòng nhật kí giàu cảm xúc và sức gợi của Lưu Nghiễn. Có khi lại tràn ngập tiếng cười và sự lạc quan của các anh lính. Họ sẽ phải hi sinh và nằm lại nơi chiến trường. Nhưng không một lần họ nản lòng chùn bước. 2013 sẽ nằm trong top truyện yêu thích của mình và thôi thúc mình đọc lại một lần nữa vào một ngày không xa.   Thời thế kiến tạo anh hùng. Và anh hùng làm nên lịch sử.   Mời các bạn đón đọc Bình Minh Rực Rỡ của tác giả Phi Thiên Dạ Tường.