Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sơ Hạ Trong Tôi

Tên gốc: Ngã Ý Sơ Hạ Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, cường công x cường thụ, tiểu ngược, có thịt, 1×1, HE. Nhân vật chính: Tần Ý x Kỷ Sơ Hạ. Edit: OnlyU Đây là hệ liệt gồm Scandal hàng đầu, Sơ Hạ trong tôi, Kiêu ngạo cùng định kiến. Ở trong giới giải trí, cậu bị đóng băng vì dụ dỗ em gái của hắn. Muộn tao kim chủ công x liều mạng đánh không chết tiểu cường minh tinh thụ, HE *** #ĐM112: SƠ HẠ TRONG TÔI Tác giả: Bạch Giới Tử Thể loại: Trước lạnh lùng sau ôn nhu kim chủ công, trước bất cần sau dịu ngoan diễn viên thụ, ngụy bao dưỡng, khoảng 20 chương đầu ngược tâm thụ, những chương sau ngọt mù mắt dân FA, công theo đuổi thụ, 1x1, HE. Số chương: 61 Tình trạng edit: Đã hoàn Link: https://onlyusaya.wordpress.com/2018/01/16/so-ha-trong-toi/ CẢNH BÁO: + Truyện có H, được đặt pass, pass siêu dễ. TÓM TẮT: Tần Ý bị em gái lừa gạt nói rằng bào thai trong bụng cô là của diễn viên mới nổi Kỷ Sơ Hạ, vì quá yêu thương em gái mình cho nên Tần Ý không chút do dự "phong sát" mọi hoạt động của Kỷ Sơ Hạ, hành động này của anh vô tình đẩy cậu thanh niên ấy tới bước đường cùng của sự lựa chọn. Một là giữ lại kiêu hãnh tự tôn trơ mắt nhìn em gái bị tim bẩm sinh chết khi còn quá trẻ, hai là khom lưng cúi mình dùng cách đê tiện nhất giữ lại mạng sống cho Kỷ Thu Vũ. Và lẽ dĩ nhiên, Kỷ Sơ Hạ chọn vế sau cùng. Cậu leo lên tầng thượng cao chót vót, dùng sinh mệnh duy nhất của bản thân uy hiếp Tần Ý, nếu như anh ta không cho cậu một triệu, vậy thì cậu sẽ cho toàn bộ dân chúng biết, Tần tổng bức cậu phải nhảy lầu. Tần Ý bị ánh mắt điên dại nhưng kiên định của cậu diễn viên đó thu hút, anh bằng lòng ném tiền cho Kỷ Sơ Hạ, trong thâm tâm của anh ngay tại giây phút ấy có một thứ tình cảm lẳng lặng nảy sinh, chỉ là Tần Ý quyết định xem nhẹ nó cho tới một ngày anh chứng kiến chàng thanh niên đó liều mạng đua xe, liều mạng xem nhẹ sự sống của mình, rốt cuộc là thứ gì quan trọng tới nỗi khiến cậu ta phải làm như vậy? Dần dà, cuộc sống của Tần Ý luôn có bóng hình của Kỷ Sơ Hạ, là khi đứa em trai Tần Tranh luôn miệng khen cậu ta tốt, là khi vị hôn thê trên danh nghĩa Dương Vãn Thanh hết lòng nâng đỡ cậu ta, là khi anh biết được Tần Dao lừa dối anh về cha của đứa trẻ, là khi anh biết suýt chút nữa chính anh gián tiếp hại chết em gái của Sơ Hạ, là khi nỗi nhớ thương đi kèm với lòng hối hận, Tần Ý quyết liệt theo đuổi Kỷ Sơ Hạ, tiếc thay một chàng trai đã chịu qua rất nhiều thương tổn vốn chẳng nguyện ý cho anh bất cứ cơ hội nào. “Anh nghiêm túc muốn yên đương với em, kết quả cả thế giới, bao gồm cả em đều nghĩ anh chỉ muốn ngủ với em, em thấy anh có oan không?” Đánh giá: 8/10 cho tác giả và 7/10 cho nhà edit + Nội dung không có gì mới lạ, kim chủ công vì một sự hiểu lầm tai hại mà chèn ép tiểu thụ, tiểu thụ không những không khóc lóc cầu xin, ngược lại còn phản đòn dùng cái chết uy hiếp kim chủ, sau đó khúc mắc giữa hai người được hóa giải, kim chủ dùng sự dịu dàng của mình cảm hóa tiểu thụ, thành công rước được bà xã về nhà. + Văn phong tinh tế và nhẹ nhàng, khắc họa thành công sự u tối trong quá khứ của nhân vật thụ. Kỷ Sơ Hạ năm 7 tuổi tận mắt chứng kiến người mẹ mà mình yêu thương bị gã tài xế say rượu cố tình cán qua người, chết ngay tại chỗ, bởi vì khi đó không có bất cứ ai làm nhân chứng, cậu lại còn quá nhỏ, gã cha bài bạc của cậu liền chấp nhận thư hòa giải, ôm một đống tiền hí hửng rời đi, bỏ lại một Kỷ Sơ Hạ với lòng hận thù và một Kỷ Thu Vũ hãy còn quá nhỏ. Một đứa bé phải vất vả mưu sinh nuôi em gái bị tim tồn tại tới ngày hôm nay đã là một sự cố gắng to lớn đến chừng nào, cho nên ở khoảng 20 chương đầu tiên, tôi đã kiềm lòng không được mà rung động trước cái cách tác giả khắc họa một cậu diễn viên giống như "tiểu cường đánh hoài không chết.". Tôi cũng ưng ý những khoảnh khắc Tần Ý lén nhìn Kỷ Sơ Hạ, đôi mắt đó là sự đắn đo giữa yêu và ghét, là sự cưng chiều đi kèm với áy náy, giống như que diêm bùng cháy trong một ngày tuyết rơi ở Bắc Kinh vậy, thật sự rất xinh đẹp. + Ưu điểm: Có một chi tiết tôi cực kì ưng ý đó chính là lúc Tần Ý cố gắng thuyết phục Kỷ Sơ Hạ kí hợp đồng với một nhánh trong công ty của mình. Anh đứng ở cương vị của một lãnh đạo phân tích đầy đủ giá trị thương mại của Kỷ Sơ Hạ, lập luận vững chắc sắc bén không có lấy một kẻ hở, so với những bộ trong giới giải trí tôi từng đọc, thì đây là một chi tiết cực kì sáng giá mà tôi chưa tìm ra ở những bộ khác. + Nhược điểm: Về sau hai bạn trẻ ngọt ngào tới mức tôi phải nổi cả da gà thành ra hơi ngán chút xíu nhưng nếu bạn là team thích màu hồng thì có lẽ cái này sẽ trở thành ưu điểm =]] « » 。。。。๖ۣۜLAM 。。。。« » “๖ۣۜTa nguyện ý dùng tánh mạng của mình để đi đổi lấy yêu. Mặc cho tình yêu này, đã tựa như đóa hoa tan tác theo bụi trần.” Nguồn ảnh: Lấy từ nhà edit đã dẫn link bên trên. *** _SƠ HẠ TRONG TÔI_ Tác giả: Bạch Giới Tử Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, Tinh anh ẩn nhẫn công x Diễn viên kiên cường thụ, có thịt, HE. --- Văn án: Vì dụ dỗ em gái của hắn mà cậu liền bị phong sát. --- Hôm qua tụi mình mới đào ra một bộ chung hệ liệt với Scandal Hàng Đầu, nhân vật chính trong truyện cũng chính là tiểu minh tinh Kỷ Sơ Hạ từng tạo nên cp Dương Hạ với anh Hứa Ánh Dương nhà mình đó. Thấy vậy nên mình hứng thú nhảy ngay và luôn, đọc cũng khá lắm, hôm nay trồi lên review cho mọi người nè Truyện mở đầu khi Kỷ Sơ Hạ bị đóng băng hết tất cả các hoạt động, công ty chủ quản hủy hợp đồng với cậu dù chỉ còn hai tháng nữa là hết hạn, đã vậy cậu lại xui xẻo gặp bọn cướp để rồi bị đánh gãy một chân. Đáng buồn và đáng thương hơn nữa là đứa em gái của cậu sắp sửa phải làm giải phẫu thay tim thì mới có cơ may sống tiếp, mà chính lúc này cậu lại bị thương, hoạt động hoàn toàn bị ‘phong sát’, tiền đã bị người cha cặn bã trước kia cướp sạch. Ngọn nguồn của tất cả xui xẻo ấy lại từ người anh trai đầy quyền lực của nữ diễn viên Tần Dao, cô mang thai ngoài ý muốn và trước sự tra hỏi của anh trai đã đổ tội cho Kỷ Sơ Hạ. Một kẻ thương em và tính tình quyết liệt như Tần Ý đã không ngần ngại đưa em gái ra nước ngoài học tập, đưa ra chỉ thị phong sát hoàn toàn Kỷ Sơ Hạ, không để cậu ngóc đầu lên nổi trong giới giải trí. Chỉ một điều hắn không làm nhưng lại có liên quan gián tiếp do hắn, ấy là một tên trợ lý tự cho là mình giỏi bên cạnh Tần Ý đã thuê người đánh gãy chân Kỷ Sơ Hạ. Khi nghe được điều này, Tần Ý nhíu mày, trầm tư nhưng cũng không quá để trong lòng – dù sao kẻ kia cũng là kẻ cặn bã, dối trá, có ý đồ xấu với em gái mình cơ mà. Tất cả những hiểu lầm đó dẫn đến vô số hệ quả đáng tiếc: em gái lâm nguy, bản thân nghèo túng tới nỗi Kỷ Sơ Hạ đã nghĩ quẩn đến mức định bán thân. Thế rồi ngẫu nhiên đêm ấy cậu gặp Tần Ý, bị hắn xỉ nhục và cũng bị xe của hắn đụng trúng. Thấy vậy, cậu quyết tâm bám lấy hắn đòi tiền bồi thường. Thậm chí, Kỷ Sơ Hạ còn dám cả gan đứng trên tòa nhà cao lấy cái chết uy hiếp Tần Ý chỉ vì muốn cầu may, biết đâu có thể nhận được tiền cứu em gái mình. Có lẽ cậu chẳng ngờ rằng ánh mắt quật cường và quyết tâm tự tử khi ấy của mình đã khiến cái kẻ lạnh lùng kia chợt dao động. Cậu có tiền cứu em gái, Tần Ý thì bị cuốn hút đến nỗi khờ dại đi đe dọa cậu tránh xa mình và người thân của mình – dù sự thực là cậu hoàn toàn ngẫu nhiên gặp được những người ấy =)) Về sau khi Tần Ý biết mình hiểu lầm, cũng biết mình suýt chút nữa đã hại chết em gái Kỷ Sơ Hạ và gián tiếp làm cậu bị gãy chân, hắn đã chân thành đến nhận lỗi. Không phải bằng thái độ kiêu ngạo trên cao mà là chân tình thiệt ý. Cũng kể từ đó, Tần Ý tha thiết muốn cậu minh tinh này đồng ý về dưới trướng công ty mình, muốn trái tim và ánh mắt cậu chỉ thuộc về mình. Motip này không quá mới mẻ tuy nhiên tác giả viết rất khá, tính cách nhân vật được khắc họa vừa đủ: thụ kiên cường nhưng cũng rất dễ mềm lòng, cậu có suy nghĩ ác liệt để trả thù kẻ hại chết mẹ song bên cạnh ấy cũng rất có tình người; công có vẻ lạnh lùng nhưng cũng rất ôn nhu, dịu dàng, sẵn sàng dùng tình cảm để lừa con mồi vào bẫy chứ không phải kiểu ép mua ép bán như kim chủ bao dưỡng minh tinh. Truyện vẫn viết theo lối hường phấn và buff nhân vật giống với bộ Scandal Hàng Đầu mà nhà mình đang edit, chiều sâu thì có nhiều hơn đôi phần so với Scandal bởi nó có những tình tiết về hận thù gia tộc và mối nợ giết mẹ cộng thêm nội dung máu cún bắt cóc, bị thương, anh hùng cứu mỹ nhân…. Nhìn chung mình bị cuốn hút bởi những hiểu lầm ban đầu và những màn ngọt ngào cuối truyện, H vừa đủ và đẹp. Công thụ khúc mắc nhưng được giải quyết nhanh chóng, tình cảm được ướp kĩ và ngấm dần theo thời gian nên rất dễ chịu. Sơ Hạ Trong Tôi là câu chuyện phù hợp cho những trái tim tan vỡ sau khi bị ngược lên bờ xuống ruộng nên mọi người đừng ngần ngại nhảy hố nhé *** Kỷ Sơ Hạ thật cẩn thận đỡ chân trái băng bó thạch cao dịch về phía xe lăn, không có ai giúp đỡ, ngay cả một người có thể phụ một tay bên cạnh cũng không có. Ba ngày trước cậu xin phép đoàn làm phim nghĩ nửa ngày để về nhà đón sinh nhật với em gái. Đêm đó, trên đường quay lại phim trường, trên con đường nhỏ hẻo lánh không người bị ép dừng xe, vài tên lưu manh hung ác kéo cậu xuống xe. Cậu tưởng bị cướp tiền, rất sáng suốt móc ví ra dâng cho đối phương, mấy tên lưu manh lấy tiền nhưng vẫn không buông tha cậu, đánh cậu một trận đến gãy chân rồi mới nghênh ngang rời đi. Kỷ Sơ Hạ đau đến chết lặng quên cả kêu rên, chỉ theo bản năng mà gắt gao che chắn gương mặt kiếm cơm. Một giờ sau mới có một công nhân vệ sinh đi ngang qua phát hiện ra cậu, giúp cậu gọi xe cứu thương và báo cảnh sát. Cảnh sát đến bệnh viện hỏi han ghi chép cho có lệ rồi rời đi, Kỷ Sơ Hạ không biết lý do, trời quá tối cậu cũng không thấy rõ đối phương có đặc điểm nhận dạng gì không, con đường nhỏ kia cũng không có camera giám sát. Huống chi cậu cũng không muốn làm ồn ào, vì tin này mà bị lên top, nhiều nhất chỉ được fan và quần chúng đồng tình, mà lại làm người trong nhà lo lắng, cậu tình nguyện nhận xui xẻo. Cũng may tin tức cũng không có truyền ra, cảnh sát và bác sĩ đều có đạo đức nghề nghiệp, sự việc lại xảy ra vào nửa đêm không ai chứng kiến. Ba ngày nằm viện cậu đều nằm suốt trên giường, hai bệnh nhân nằm cùng phòng lại là người cao tuổi, chăm nuôi cũng là bác trai bác gái tuổi trung niên, không ai nhận ra cậu là tiểu minh tinh đang hot. Vì chân trái bị gãy phải bó thạch cao, cả người toàn là vết bầm, ba ngày nay cậu muốn đi WC cũng phải mặt dày nhờ ông chú nuôi người nhà ở giường kế bên giúp đỡ, cơm cũng là bác gái nọ mua giúp. Vẻ ngoài của Kỷ Sơ Hạ rất hiền lành, lại còn trẻ tuổi, dáng vẻ an tĩnh rũ mắt xuống không nói lời nào rất dễ làm người khác nảy sinh ý muốn bảo vệ, dễ dàng làm mấy chú mấy bác yêu mến, đa số fan của cậu cũng là chị gái và bác gái. Vẫn không gọi điện được cho người đại diện, gửi tin nhắn và Wechat thì như đá chìm xuống biển. Đêm khuya hôm nhập viện cậu có liên lạc với trợ lý, vốn muốn nhờ trợ lý lấy quần áo và đồ dùng vệ sinh đến bệnh viện, đối phương lại luống cuống làm bộ làm tịch: “Sao anh Sơ Hạ lại không cẩn thận như vậy, gãy xương thì làm sao quay phim đây? Anh Trần có biết không? Em muốn giúp em mang đồ đến, nhưng chiều nay anh Trần vừa nói em đi casting, hai ngày nữa sẽ gia nhập đoàn làm phim, chúng em cũng đã đến Hoành Điếm, anh xem…” Kỷ Sơ Hạ trực tiếp cúp điện thoại, trợ lý của cậu là do công ty sắp xếp. Người này vốn cũng không phải là trợ lý, là nghệ nhân đã ký hợp đồng với công ty, cùng chung một người đại diện với cậu, ở bên cạnh cậu vì cọ màn ảnh lộ diện, đại khái cũng có hậu trường, căn bản không cần lòng vòng như vậy, nói là trợ lý nhưng còn có giá hơn cậu, hắn nói vậy cũng không kỳ quái. Không liên lạc được với người đại diện, Kỷ Sơ Hạ chỉ có thể gọi điện thoại cho đạo diễn xin nghỉ, cậu đã vào giới giải trí hơn bốn năm, lần đầu tiên có cơ hội đóng vai chính, thật sự không muốn kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Đạo diễn nhận điện thoại, nhưng nói là đã nghe người đại diện báo rằng cậu bị thương, bảo cậu nghỉ ngơi cho tốt, không cần lo lắng đến đoàn làm phim, bọn họ sẽ tìm người khác thay thế. Thậm chí Kỷ Sơ Hạ còn không kịp mở miệng năn nỉ đối phương đã cúp máy, tuy cậu biết gãy xương phải bó bột mấy tháng, bộ phim này đã quay gần nửa tháng, mỗi ngày đều như đốt tiền, sau có thể dừng lại chờ cậu. Trong lòng Kỷ Sơ Hạ có một cảm giác bất an, nửa tháng nay cậu ở đoàn làm phim cũng không yên ổn, mới khai máy vài ngày người đại diện đã gọi điện cho cậu mắng một trận, hỏi có phải cậu đắc tội người nào ở ngoài không, sau khi cậu kiên trì khẳng định không có liền không thèm phản ứng cậu nữa, một hợp đồng đại ngôn không tồi sắp ký trước đó cũng trở nên yên tĩnh. Hiện tại cậu xảy ra chuyện, người đại diện càng không liên lạc được.   Mời các bạn đón đọc Sơ Hạ Trong Tôi của tác giả Bạch Giới Tử.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Dương Thư Mị Ảnh - Nam Phong Ca
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình… Bộ Dương Thư Mị Ảnh gồm có: Dương Thư Mị Ảnh  Hiểu Tinh Cô Tự Phong Vũ Vô Cực Mời các bạn đón đọc Dương Thư Mị Ảnh của tác giả Nam Phong Ca.
Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc - Tô Du Bính
Ma giáo phút chốc trong sụp đổ. Minh tôn hốt hoảng trốn đi. Tuyết Y hầu theo đuổi không bỏ, thiên lý phát lệnh truy nã. … Nhưng thế sự há có thể thuận theo ý người. —— dám ra đây biểu diễn, ai lại không có chút tài năng! *** Hi Nháo Giang Hồ gồm có: Hủ Mộc Sung Đống Lương Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc Phồn Hoa Ánh Tình Không *** Review Ryeosomnia Wi:   Đây có lẽ là một trong những bộ truyện mình thích nhất. Trong khoảng 7 năm làm hủ nữ, trừ khoảng thời gian đầu ăn tạp, những năm sau này mình đọc đam chọn lọc rất kĩ, rất khó tính. Đặc biệt là sau khi đọc xong Bại nhứ và Diễm quỷ, yêu cầu của mình lại nâng lên một tầm cao mới. Vì vậy càng ngày càng khó kiếm được một bộ ưng ý. Bại nhứ tàng kim ngọc nằm trong bộ Hỉ nháo giang hồ hệ liệt của Tô Du Bính. Không hề ngắn. Thế nhưng mình không hề ngại đọc đi đọc lại rất nhiều lần. Càng đọc càng thấm. Đọc nhiều rồi mới thấy, các lời thoại trong đó, thực sự rất sâu sắc. Nó sâu sắc hơn cả khi chính bản thân mình đã trải qua. Mở đầu truyện là nối tiếp diễn biến từ Hủ mộc sung đống lương, Minh tôn của Ma giáo trên đường đến Huy Hoàng Môn ăn cưới đã may mắn tránh được một kiếp nạn. Cũng khoảng thời gian đó, trước phủ Tuyết Y Hầu xuất hiện một nam thanh niên tên gọi Phùng Cổ Đạo. Rõ ràng tướng mạo rất anh tuấn, nhưng không biết vô tình hay hữu ý luôn trưng lên mặt một nụ cười dung tục. Tiết Linh Bích nói, Phùng Cổ Đạo có một tài năng, đó là trong vòng một tuần nhang, hắn đủ sức khiến người khác muốn chém hắn vài lần. Đúng thực sự là mỗi lần Phùng Cổ Đạo mở miệng, hắn đều dễ dàng chọc tức Tiết Linh Bích. Khiến y thực sự rất đau đầu. Vì y không hiểu, mục đích của hắn vào phủ Tuyết Y Hầu là gì? Nếu để dựa hơi y làm quan như hắn nói, thì hắn phải cẩn thận. Còn nếu làm gián điệp để giết y, thì hắn càng phải cẩn thận hơn mới phải? Nhưng hắn cứ điên cuồng ngấm ngầm chọc giận y. Có lẽ vì chính hắn cũng biết, y không thể nào tức giận đến nỗi có thể giết được hắn? Đối diện với loại người như vậy, Tiết Linh Bích không biết được đâu là bộ mặt thật của hắn. Nhưng bất tri bất giác, y đột nhiên cảm thấy trái tim trong lồng ngực mình biến đổi rất khác lạ. Tình yêu của Tiết Linh Bích diễn biến rất tuần tự, không nhanh không chậm. Không hề ngu muội, mà ngược lại cực kì tỉnh táo. Y nghi ngờ hắn, nhưng y không nén được tình cảm của mình. Y mệt mỏi, y muốn đánh cược. Y đánh cược rồi. Và y thua rồi. Hắn thực sự đã lừa dối y. Đau đến muốn móc hết cả tâm can ra tẩy rửa. Thế nhưng, hoàng đế lại không cho phép y trốn tránh hắn. Y lại một lần nữa phải gặp hắn. Y biết y thua rồi. Sau những nỗ lực của y bảo vệ hắn, hắn cuối cùng vẫn phản bội y. Nhưng mà y biết y không thể trách Phùng Cổ Đạo, vì hắn có nỗi khổ của riêng hắn. Hắn cũng như y, không thể chia sẻ với ai, không ai gánh vác dùm hắn. Và y vẫn chọn cách tha thứ cho hắn. Rõ ràng y không thuộc dạng thê nô ngu ngốc. Tiết Linh Bích rất lí trí, lại cũng rất quyết liệt. Y thà để cho tâm chết đau, cũng vẫn muốn bảo vệ hắn, ở cạnh hắn. Vậy mà, xác định được tình cảm của nhau rồi thì sao? Người gây ra sự vụ tắm máu ngày hôm nay chính là sư phụ Phùng Cổ Đạo, Tiết Linh Bích hận ông. Nhưng Phùng Cổ Đạo không thể bỏ qua công lao dưỡng dục của ông. Bên tình bên hiếu, biết chọn bên nào? Họ cứ như thế mà trải qua hết khúc mắc, trải qua đủ mọi loại cảm xúc hỗn độn mà ở bên nhau. Đến cuối cũng vẫn là một người chọn hi sinh để được ở bên người kia. Khi đọc bộ truyện này, mình thực sự cảm nhận rất rõ ràng tình yêu sâu sắc của Tiết Linh Bích. Cảm thán với bản thân rằng, không biết trên đời này còn có ai yêu nhiều đến như vậy không? Không biết trên đời này còn có ai có thể rộng lòng tha thứ cho người mình yêu như vậy không? Thật may mắn Phùng Cổ Đạo không phụ sự hi sinh của Tiết Linh Bích. Nếu có, hắn đã biến Tiết Linh Bích thành thứ ngu muội mất rồi. Kết cục hết sức viên mãn. Là một bộ đam mỹ đáng đọc nhất. Nếu bỏ qua việc hai nhân vật chính đều là nam, thì đây cũng chính là bộ tiểu thuyết đáng đọc nhất. Nó thực sự hay. Rất hài hước, rất tròn vị, rất sâu sắc. Câu thoại của một kỹ nữ nói với Phùng Cổ Đạo chính là câu thoại mình tâm đắc nhất: “Niềm vui chỉ là chốc lát. Con người ta lúc nào đó dẫu có vui đến mất, về sau nhớ lại thì vẫn thấy buồn nhiều hơn. Niềm vui hôm trước chỉ càng tô đậm cho nỗi buồn hôm nay. Cho nên dư âm của niềm vui là cay đắng.” Cho dễ hiểu câu thoại này, hãy nhớ lại thời học trò của bạn. *** Review Hana Hanhhan: Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc là quyển thứ hai trong bộ Hi Nháo Giang Hồ của Tô Du Bính. Trước tiên nói về việc xuất bản thì cuốn này khiến tôi hơi thất vọng. Nội dung của nó không đủ hay đến mức tôi sẵn sàng bỏ qua cái yếu của bản dịch và hình thức. Thật sự cái yếu nhất của IPM là trang bìa, mảng sách Đam mỹ của họ gần như luôn luôn xấu. Cái áo không làm nên thầy tu nhưng khi mua sách phải đối diện với một cuốn bề ngoài đáng chán như vậy cũng phần nào làm người đọc nản lòng. Thậm chí bản dịch cũng có vẻ khiến tôi nản thêm một bậc. Câu cú trúc trắc nửa cổ phong nửa hiện đại khá chưng hửng. Tiếc cho một tác phẩm lớn của một tác giả có tiếng bao nhiêu tôi lại tiếc cho IPM vì sự cẩu thả này gấp bội. Nội dung của Bại Nhứ lần này xoay quanh ân ân oán oán giữa Ma giáo và triều đình. Hai thanh niên kiệt xuất của hai bên, Minh tôn Ma giáo và Tuyết Y Hầu trong triều vì thế mà bị cuốn vào nhau, dính chung trên một mạng nhện đầy âm mưu quỷ kế. Nếu bị lừa một lần bạn sẽ thấy sao? Nếu bị lừa quá nhiều lần, ngày qua ngày bạn sẽ thấy sao? Chắc hẳn Tiết Linh Bích đã đau đớn lắm khi người hắn hạ quyết tâm thương tiếc trọn cuộc đời chưa bao giờ thật lòng với hắn. Nhưng đứng trên địa vị đứng đầu Ma giáo, trước sinh mạng hàng nghìn giáo chúng thì Phùng Cổ Đạo cũng không sai. Y nói dối để tiếp cận người kia vì mạng sống, vì sinh tồn và vì tìm ra lời giải cho mối oán hờn khiến vị Hầu gia cao cao tại thượng kia dốc lòng dốc sức tiêu diệt Ma giáo của y. Hai kẻ này ngỡ thông minh mà thực ra thật ngốc. Vì những ràng buộc xung quanh mà thậm chí không dám sống đúng với trái tim mình. Đi thật xa, mất thật lâu họ mới có đủ dũng khí bên nhau, mới dám nói lời yêu công khai không ngại ngần. Bởi giới tính, thân phận, địa vị lẫn lập trường luôn là bức tường chia cách họ. Đôi khi lùi một bước biển rộng trời cao nhưng có lúc tiến một bước đất trời cũng mênh mông lắm đó. *** Cuối năm, sương lạnh thấu xương. Phùng Cổ Đạo co ro dưới mái hiên, liều mạng xiết chặt chiếc áo khoác không cũ không mới trên người mình, để che đi gió lạnh đang thổi khắp hang cùng ngõ hẻm. Hạ nhân của Tuyết Y Hầu phủ thờ ơ nhìn hắn đứng đó nhảy nhót dậm chân, coi như đang xem khỉ làm xiếc. Hắn tới tới lui lui vài vòng, rốt cuộc nhịn không được được nói, “Huynh đệ, có thể vào trong xem thử, khách nhân của Hầu gia đã đi chưa, khi nào mới gặp ta được không?” Hạ nhân cười lạnh, “Khi nào Hầu gia muốn gặp ngươi thì tự nhiên sẽ gặp. Không có chút quan hệ nào với việc khách nhân đi hay chưa.” “Ta chỉ nhờ giúp ta liếc mắt một cái là được rồi. Tốt xấu cũng để ta biết còn phải chờ bao lâu.” “Có thể chờ Hầu gia là vinh hạnh của ngươi, bao nhiêu người đều chờ như thế, ngươi nghĩ ngươi cao quý?” Phùng Cổ Đạo ăn liền hai cái mất mặt, đành thu tay áo tiếp tục nhún nhảy. Lại qua một lúc, trời càng tối hơn. Phùng Cổ Đạo vừa lạnh vừa đói, hầu như muốn phất tay áo bỏ đi. Đúng lúc này, người lúc trước dẫn hắn vào cửa Hầu phủ là tổng quản Tông Vô Ngôn rốt cuộc cũng từ tốn đi ra, “Phùng tiên sinh, Hầu gia muốn gặp ngươi.” ... Mời các bạn đón đọc Bại Nhứ Tàng Kim Ngọc của tác giả Tô Du Bính.
Thành Phố Vô Tận - Điệp Chi Linh
An Nham, công tử phong lưu nổi tiếng của làng giải trí, đã từng lập kỷ lục mới trong bảng ghi chép lịch sử bát quái với thành tích sáng chói một năm N đối tượng scandal. Từ Thiếu Khiêm, con người lạnh lùng khó tiếp cận nhất trong giới giải trí, toàn thân tản ra khí thế người sống chớ gần, lại bởi vì kỹ năng diễn xuất xuất sắc mà được bình chọn làm “ảnh đế hạng nhất”. Nghe nói hai người này thanh mai trúc mã, quan hệ tốt đến không thể tốt hơn. Nhưng trên thực tế, quan hệ giữa hai người còn có thể tốt hơn nữa. Một buổi sáng sau khi say rượu, công tử phong lưu vừa vuốt cái eo đau nhức, vừa hối lỗi vỗ bả vai ảnh đế, nói: “Xin lỗi Thiếu Khiêm, tối qua tôi uống say, trước nay tôi chưa từng muốn ra tay với cậu.” Từ Thiếu Khiêm: “……” Chẳng lẽ cậu không cảm thấy, mình mới là người bị ăn kiền mạt tịnh hay sao? . Từ Thiếu Khiêm x An Nham, phúc hắc quỷ súc công x hoa tâm phong lưu thụ Câu chuyện kể về một tiểu thụ vô tâm vô phế, phách lối thiếu đòn, từ nhỏ đến lớn không ngừng bắt nạt tiểu công, đến nỗi bạn trẻ tiểu công từ một người bạn nhỏ chính trực đơn thuần dần dần biến thành quỷ súc, cuối cùng hóa thân thành sói, đem tiểu thụ hoàn toàn thu phục. *** Hai bên thảm đỏ tụ tập vô số phóng viên truyền thông, tiếng máy ảnh vang tanh tách không ngừng.   Chiếc xe thể thao màu đỏ đời mới nhất vững vàng đỗ lại cạnh hội trường.   Nam nhân bước xuống xe vóc người cao ngất, quần tây màu trắng đắt tiền bao lấy đôi chân thon dài thẳng tắp, trên người mặc một chiếc áo đuôi tôm trắng, cổ áo sơ mi rộng mở để lộ vị trí xương quai xanh hai bên, sợi dây chuyền màu bạc đeo trên cổ dưới ánh đèn phản chiếu ra ánh sáng đẹp mắt.   Làn da nam nhân trắng nõn, dung mạo tuấn mỹ, đôi mắt đào hoa lưu chuyển, thời điểm khẽ hất cằm lên cười mỉm, lộ ra một loại khí chất mê người tiêu sái không thể kiềm chế được.   “—— An Nham!”   Nhóm phóng viên trong nháy mắt sôi trào, cả đám người liều mạng xông về phía trước, chỉ hận mình không thể mọc thêm tám cái chân mà chạy.   “Hi!” An Nham rất có phong độ mỉm cười chào hỏi với mọi người, thỉnh thoảng còn hướng fans thổi một nụ hôn gió cực kỳ suất khí. Tiếng thét chói tai của đám fans càng thêm đinh tai nhức óc, An Nham, An Nham... Cứ như bị tẩy não, hai chữ “An Nham” nhất thời vang dội khắp toàn hội trường.   An Nham chuẩn bị bước lên thảm đỏ, một chân vừa nhấc đã nghe thấy từ đằng sau cách đó không xa đột nhiên truyền đến một trận hét điên cuồng chói tai.   “—— Từ Thiếu Khiêm đến!”   “Trời ạ, hai người bọn họ thế nào mà lại đến cùng lúc a a a!”   “Mau chụp hình! Mau! Chụp mấy hình post luôn lên mạng! Cái này tối nay tuyệt đối sẽ lên trang nhất!” ... Mời các bạn đón đọc Thành Phố Vô Tận của tác giả Điệp Chi Linh.
1/2 Lưu manh - Hà Giang Nữ Hiệp
½ Lưu manh Con trưởng của thừa tướng Tịch Triển Linh, thích mỹ nhân, thích ca hát, thích chơi bảo vật, thích đổi cách kiểu hình râu khác nhau ……gặp được mỹ nhân thì phải trêu ghẹo giữa đường, cướp về phủ, kiêu ngạo độc đoán, dùng hết thủ đoạn có thể, người Mộc Dương phủ gọi là “Hoa hoa thái tuế” Một người “hung hãn độc đoán” như vậy khiến người ta không nhịn được thơm hai cái, có lúc lại muốn đánh một trận, thế nhưng lại là tới từ một thời không khác—— cũng chính là Trung Quốc địa cầu thế kỉ 21 mà chúng ta vô cùng quen thuộc. ½ của hắn, lười biếng, cẩu thả chậm chạp, mê gái, ở trong mắt của rất nhiều người phủ Mộc Châu là tiểu lưu manh đáng yêu; ½ còn lại, nghiêm túc, kiên trì nhẫn nại, bác học, thâm tình, có gánh vác, tuy rằng có lúc vẫn khôn lanh, nhưng lại là bình loạn tướng quân khiến nhiều người kính phục. Bắt đầu và vỡ nát của một tình yêu đầu, Tịch Thiên Âm bắt đầu phát huy đặc chất của nhân loại thế kỷ 21 địa cầu của hắn, dương uy khắp nơi ~ *** Vương triều Tông Viện, do Hoàng đế Hiếu Vũ – Tông Chính Ngô khai quốc, đã trải qua ba trăm năm, đứng vững qua chiến loạn và thiên tai, dưới thống trị vững chắc của tiên hoàng Tông Chính Diệu và hoàng đế đương nhiệm Ngọc Minh, từ một nhược quốc yếu ớt bấp bênh đã trở thành một cường quốc kinh tế quân sự lớn mạnh, khiến 6 quốc gia muốn mở rộng bản đồ khác không dám manh động.    Phủ Mộc Dương, kinh đô Tông triều, dưới chân thiên tử, vùng đất phồn hoa, thương nhân qua lại đông đúc, bách tính ấm no vui vẻ.   Sáng sớm    “Mau tới xem đi~ người đi qua đường đừng có bỏ lỡ ~~ đấu giá lớn nha hoàn trường cung mới ra lò đây ~~~” một tiếng rao bán lớn truyền ra từ trong đám người đông đúc.    Người qua đường tấp lập dừng lại, những người bản địa phủ Mộc Dương hoặc là những người đã định cư lâu ở đây hầu hết lắc đầu thở dài rồi tiếp tục đi tiếp, giống như đã nhìn thấy quá quen rồi. Một số người khác lại là hứng thú không ngại, vui vẻ mà tiến tới. Mà những người ở xa vừa tới muốn phân biệt tỉ mỉ thanh âm tới từ đâu, hiếu kỳ mà nhìn ngó đông tây, cuối cùng đã tìm thấy nơi được vây bởi một vòng người, vội vàng tiến tới góp vui.    Ở giữa vòng tròn có 9 người, trong đó có 5 người ăn mặc nô tài, có nam có nữ, vẻ mặt u sầu mà đứng ở giữa, chốc chốc lại liếc về 4 người phía sau, chính xác mà nói thì là liếc về phía người ăn mặc phú quý ngồi trên ghế tròn trong bốn người. Người này đầu đội kim quan trân châu tím, mặc một chiếc bạch sắc cẩm y thêu hoa mẫu đơn vàng bằng kim tuyến, được thắt bởi đai lưng tuệ cung trường kết vàng, đi ủng nhỏ màu vàng thêu tơ trắng. Khoảng tầm hai mươi mấy tuổi, tướng mạo không đẹp không xấu, ngũ quan  linh vận, nơi khóe mắt của đôi mắt nửa nheo có một nếp nhăn đậm, có thể thấy người này thích cười, lúc này khóe miệng được cong lên một độ cong giống như kẻ ác, trên môi càng là hai vệt râu hình chữ bát(八) đáng yêu, khiến người xung quanh bật cười. Trên vòng mã não , có đính một viên ngọc đẹp. Tay phải cầm quạt đưa tay về phía tiểu nô bên cạnh nhận lấy bát trà, nhẹ uống hai ngụm, sau khi, sục miệng một cái thì trả lại cho tiểu đồng. ... Mời các bạn đón đọc 1/2 Lưu manh của tác giả Hà Giang Nữ Hiệp