Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ

Thể loại: Thụ vai chính; Lính gác x Dẫn đường; Sảng văn Tag: Tương lai; Khoa học viễn tưởng; Du hành giữa các vì sao; Thế giới hoang tàn; Mạnh mẽ cùng phối hợp; Chỉ yêu đối phương Giới thiệu Căn cứ con người số hiệu B-73 bị thú vũ trụ biến chủng tập kích, thương vong nghiêm trọng. Đội đặc chiến Liệp Ưng nhận lệnh tới cứu viện, Lục Tắc Hiên bắt gặp một thiếu niên lạ mặt giữa tầng hầm ngổn ngang đồ đạc. Thiếu niên nọ gầy gò, ốm yếu. Đôi mắt hai màu một đen, một đỏ đẹp đẽ không có bất kỳ phản ứng nào. Thực thể tinh thần hình cáo trắng to cỡ một bàn tay đang hấp hối bên chân cậu. … Là một Dẫn đường bị thương nặng. Lục Tắc Hiên lập tức đưa cậu về khu an toàn cứu chữa. Thiếu niên đó nói cậu tên Dụ Nhiên, mới thức tỉnh thành Dẫn đường tháng trước, sức mạnh tinh thần rất yếu, chỉ đạt cấp C. Chỉ trong ít hôm, vài cán bộ lần lượt chết một cách kỳ lạ trong khu an toàn. Phòng Điều tra Liên bang cử người tới làm rõ vụ việc, lại phát hiện những nạn nhân này ít nhiều đều từng xuất hiện cùng địa điểm với thiếu niên mang đôi mắt hai màu. Thế nhưng lần nào cũng vậy, khi những người đó tử vong, cậu luôn có chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo. *** Lục Tắc Hiên nghi ngờ lai lịch của Dụ Nhiên. Vì điều tra rõ chân tướng, hắn đệ trình đề nghị ghép đôi với Hiệp hội, trói Dụ Nhiên vào với mình. Chẳng bao lâu sau, lời đồn bắt đầu truyền khắp nới: “Nghe nói Lính gác cấp S Lục Tắc Hiên nhìn trúng một Dẫn đường cấp C trẻ măng?” “Dẫn đường kia mới 18 tuổi?” “Gu của Tướng quân Lục đặc biệt ghê.” Trong bữa tiệc của quan chức Liên bang, một Dẫn đường vừa thành niên đi theo vị Tướng quân thân hình cao to, trông cậu vừa ngây ngô, vừa tội nghiệp, vừa bé nhỏ yếu ớt. Theo bản năng, Lục Tắc Hiên để cậu đứng phía sau mình, bảo vệ cậu không rời nửa bước. Cho đến một ngày nọ, đội đặc chiến Liệp Ưng bị sinh vật vũ trụ biến chủng bao vây, Lục Tắc Hiên trọng thương, cận kề ranh giới mất lý trí. Trước lúc ngất đi, hắn trông thấy cậu Dẫn đường nhỏ bé bên cạnh bất chợt vươn vô số tua ý thức ra, hung hãn tấn công thẳng về phía đàn thú. Đàn thú khổng lồ như bị bao phủ bởi thủy triều đỏ. Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt ngày thường vốn trông ngây ngô, vô tội của Dụ Nhiên lập tức trở nên quyết tuyệt, sắc bén. Sức mạnh tinh thần dũng mãnh khiến toàn bộ quái vật khuất phụ dưới chân cậu ngay tắp lự. Cậu bước qua núi thây biển máu của đàn thú, đi đến trước mặt Lục Tắc Hiên, vươn tay ra với Lính gác, thản nhiên hỏi: “Tướng quân Lục, cần tôi bảo vệ anh không?” Lục Tắc Hiên: “…” —— Thiếu niên tưởng chừng vô tội, đáng thương, thực chất lại có sức mạnh tinh thần to lớn đến hãi hùng. Cậu là Dẫn đường đầu tiên thức tỉnh hai thực thể tinh thần trong lịch sử Liên bang. *** Dẫn nhập bối cảnh:   Thời đại vũ trụ, cùng với sự biến dị của các loài sinh vật, con người cũng xuất hiện hai thể “người tiến hóa”.   Người tiến hóa có giác quan và sức mạnh thể chất vượt trội được gọi là “Lính gác”; có sức mạnh tinh thần đặc biệt được gọi là “Dẫn đường”.   Lính gác dễ sụp đổ thế giới tinh thần khi sử dụng sức mạnh, thậm chí trở nên điên loạn, mất trí. Trong khi đó, Dẫn đường có sức mạnh tinh thần đặc biệt có thể xoa dịu thế giới tinh thần của Lính gác, trấn an cảm xúc của họ. Bởi vậy, Lính gác và Dẫn đường còn được coi là cặp bù khuyết hoàn hảo nhất.   Chương 01: Cứu viện khẩn cấp   Đêm 31 tháng 12 năm thiên văn thứ 499.   Một tòa tháp cao thuần sắc trắng đứng sừng sững giữa trung tâm thành phố. Đỉnh tháp xuyên vào mây trời, chỉ nhìn thoáng qua không thể thấy được tầng cao nhất. Thỉnh thoảng, tòa tháp lại tỏa ra những tia sáng dịu mắt, chiếu soi cùng ánh sao xung quanh.   Tòa tháp màu trắng tựa như một ngôi đền thần thánh khiết giữa đêm đen.   Trong quảng trường bên dưới, hai đội binh lính đang thay phiên nhau tuần tra. Bọn họ có thân hình cao lớn, vạm vỡ, nét mặt nghiêm trang, túc mục, mặc trên mình quân phục thống nhất của đội hộ vệ.    Tháp Trắng, đây là khu vực cấm do Bộ Quân sự Liên bang chỉ định, chỉ những người có thẻ thông hành mới được vào trong.“Đội trưởng Lục!”   Người bên trong Tháp Trắng đều là những Lính gác và Dẫn đường mạnh nhất Liên bang.   Lính gác càng mạnh càng dễ bị quấy nhiễu bởi môi trường bên ngoài, vậy nên tiếng ồn trắng luôn tràn ngập trong Tháp Trắng suốt 24 giờ để cản hết những tạp âm khác, giúp cho các Lính gác được nghỉ ngơi thoải mái nhất.   ***   Tháp Trắng, phòng S-103 khu Lính gác, một người đàn ông thân hình cao to đang tập thể hình.   Người nọ chỉ mặc một chiếc quần dài đơn giản và áo may ô, làn da màu lúa mì khỏe khoắn lấm tấm mồ hôi. Sức lực hắn cực kỳ lớn, có thể dễ dàng nâng quả tạ cả trăm cân bằng chỉ bằng một tay. Tuy vậy, cơ bắp trên người hắn không cuồn cuộn, thô kệch mà cân đối, đẹp mắt. Khuôn mặt hắn góc cạnh rõ ràng với cặp mày kiếm và mắt sáng trông rất anh tuấn, rắn rỏi.    Tố chất cơ thể của những Lính gác cấp S như hắn đã tiến hóa đến mức độ cao nhất của con người, không nhất thiết phải rèn luyện thêm. Việc tập thể hình trước khi đi ngủ mỗi tối là thói quen nhiều năm nay của hắn: Giải phóng bớt năng lượng dư thừa sẽ tốt cho giấc ngủ hơn.---ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---   Sau nửa giờ vận động cường độ cao, người nọ đứng dậy thu dọn dụng cụ rồi vào phòng tắm.   Vừa tắm xong, chuẩn bị đi ngủ, thiết bị truyền tin trên cổ tay bỗng lóe sáng. Hắn cúi đầu, nhìn thấy một hàng chữ đỏ nổi bật hiện lên: “Nhiệm vụ khẩn cấp! Đội đặc chiến Liệp Ưng lập tức xuất phát tới căn cứ số hiệu B-73 thuộc chòm sao Củ Xích* tiến hành cứu viện. Mức độ nguy hiểm: Không rõ. Mức độ ưu tiên: Đỏ.”   * Chòm sao Củ Xích (Chòm Thước Kẻ/ chòm sao Norma): Là chòm sao mang hình ảnh giống như cái thước, xếp thứ 74 về diện tích trong số 88 chòm sao hiện đại.   Lục Tắc Hiên lấy bộ đồ chiến đấu đen tuyền treo trên giá áo bên cạnh thiết bị tập thể hình, nhanh chóng mặc vào, quay người rời phòng.Lục Tắc Hiên đưa mắt nhìn đội ngũ một lượt, thấy đã đến đủ bèn phất tay: “Xuất phát.”Thiếu niên lạnh nhạt đáp: “Đuổi đi là được rồi, không cần làm chuyện thừa thãi.”   Chỉ chốc lát sau, một đội Lính gác lục tục tiến vào sân bay trên nóc Tháp Trắng. Những Lính gác này đều thuộc Đội đặc chiến Liệp Ưng, đã quá thân thiết. Sau khi gặp mặt, vài người liếc nhìn nhau, bắt đầu thấp giọng bàn luận.   “Nhiệm vụ cứu viện khẩn cấp gì vậy, lại còn không rõ mức độ nguy hiểm?” ---ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---   “Căn cứ số hiệu B-73, mười năm trước tôi và thầy từng qua đó một lần, là cái xó chim không thèm ỉa.”   “Chỗ đó không phải hành tinh tài nguyên hoang vu à? Xảy ra chuyện gì rồi?”   Đúng lúc này, phía trước vang lên tiếng bước chân rành mạch, một bóng người cao lớn xuất hiện từ góc rẽ, đội Lính gác vội vàng đứng nghiêm.   “Đội trưởng Lục!”   Đội Lính gác đồng loạt cúi chào người đàn ông mới tới.   Lục Tắc Hiên đưa mắt nhìn đội ngũ một lượt, thấy đã đến đủ bèn phất tay: “Xuất phát.”   Một chiếc phi thuyền không gian khổng lồ màu đen đang đỗ ngay giữa sân bay. Thân thuyền được tạo hình như một con hùng ưng dang cánh bay lượn. Đôi cánh kim loại với đường cong mượt mà giống như những lưỡi đao sắc bén. Khi Lục Tắc Hiên ấn công tắc trên nhẫn, đôi mắt màu vàng kim của chiếc phi thuyền từ từ sáng lên, chiếu thành luồng sáng in rõ lên mặt đất.   Lục Tắc Hiên dẫn đầu, theo sau là mấy chục Lính gác, cả đội trật tự bước lên phi thuyền.   Đội đặc chiến Liệp Ưng, đội Lính gác tinh nhuệ với sức chiến đấu hàng đầu Liên bang.   Đội trưởng Lục Tắc Hiên là một trong số ít các Lính gác đã tiến hóa đến cấp S trong Liên bang, những Lính gác khác trong đội đều có sức mạnh đạt cấp A.   Phi thuyền bay lên, mái che sân bay chầm chậm mở ra.   Lục Tắc Hiên đứng trước bàn điều khiển, nhìn vào một thanh niên đeo kính, ngoại hình nhã nhặn trong đội: “Moore, báo cáo thông tin nhiệm vụ.”   Moore là Dẫn đường đồng hành kiêm sĩ quan thông tin của Đội đặc chiến Liệp Ưng; tốt nghiệp khoa Y hệ Dẫn đường của Học viện Quân sự Liên bang, có học vị Thạc sĩ Dẫn đường Y khoa; có cơ sở lý luận vững chắc và kinh nghiệm điều trị thực chiến cực kỳ dày dặn.   Khác với Lính gác tiến hóa sức mạnh thể chất đến ngưỡng cao nhất, Dẫn đường tiến hóa sức mạnh tinh thần vượt trội. Trí nhớ của Moore vô cùng xuất sắc, anh có thể ghi nhớ và thuật lại làu làu mọi thông tin đã từng đọc.Moore là Dẫn đường đồng hành kiêm sĩ quan thông tin của đội đặc chiến Liệp Ưng; tốt nghiệp khoa Y hệ Dẫn đường của Học viện Quân sự Liên bang, có học vị Thạc sĩ Dẫn đường Y khoa; có cơ sở lý luận vững chắc và kinh nghiệm điều trị thực chiến cực kỳ dày dặn.   “Vị trí mục tiêu của nhiệm vụ lần này nằm gần hẻm núi Kenya trên hành tinh B-73 thuộc chòm sao Củ Xích. Hành tinh này có hai vùng ô nhiễm: Vùng ô nhiễm số 13 đầy rẫy một loài thực vật ăn thịt ngoài hành tinh. Chúng sinh sôi rất nhanh, tiêu diệt tất cả các dạng sống ở xung quanh, nọc độc do cánh hoa tiết ra có tính ăn mòn cực mạnh, nhược điểm là sợ lửa. Còn về vùng ô nhiễm số 14, hiện tại vẫn chưa có thông tin liên quan.” Moore nhanh chóng báo cáo toàn bộ thông tin mình nắm được.   “Không có thông tin? Là không có ai vào đó điều tra hả?” Một Lính gác trẻ tuổi với kiểu tóc ngắn màu vàng khẽ hỏi.   “Có người vào, nhưng không ai còn sống trở ra.” Moore nhìn về phía cậu ta, cố nói thật ôn hòa.“Rõ, thưa đội trưởng!”   “…” Cả đám Lính gác quay ra nhìn nhau.Đội Lính gác đồng loạt cúi chào người đàn ông mới tới.   Mọi người gần như cùng nhớ đến dòng thông báo trên thiết bị truyền tin: Mức độ nguy hiểm: Không rõ.   Lục Tắc Hiên chỉ vào bản đồ đang được Moore chiếu lên, nói: “Nếu đã nhận được nhiệm vụ cứu viện khẩn cấp, vậy chỉ có duy nhất một khả năng: Vùng ô nhiễm đã lan rộng, đe dọa đến căn cứ của con người. Chúng ta phải nhanh chóng tiếp cận vị trí mục tiêu.”   Nói xong, người đàn ông lập tức bước vào buồng điều khiển, thiết lập tuyến đường.Thiếu niên bị gạch vỡ rơi trúng đầu: “…”   Đội đặc chiến Liệp Ưng từng chấp hành rất nhiều nhiệm vụ khó nhằn, thành viên trong đội luôn sống những ngày nếm máu trên mũi đao, cũng đã quen đối mặt với đủ kiểu hung hiểm. Không ai biết rằng trước mỗi lần xuất quân, bọn họ đều viết sẵn di chúc, sắp xếp trước hậu sự.   Trong thời đại thiên văn, dù con người đã tiến hóa tới hình thái mạnh mẽ như Lính gác và Dẫn đường, khoa học kỹ thuật cũng đã cho phép con người du hành và thực hiện các bước nhảy không gian nhưng so với vũ trụ bao la, hiểu biết của nhân loại vẫn quá hạn hẹp.   Hành tinh B-73 thuộc chòm sao Củ Xích là hành tinh tài nguyên Liên bang chiếm lĩnh được hồi hai mươi năm trước, có chứa trữ lượng lớn quặng kim loại cần dùng trong chế tạo phi thuyền. Để có thể khai phá được chòm Củ Xích, con người đã phải chiến đấu kịch liệt với sinh vật biến dị ở đó và trả một cái giá rất đắt.   Vùng ô nhiễm số 13 được định ra sau trận chiến khi ấy. Không có cách nào có thể tiêu diệt hoàn toàn loài thực vật kỳ dị chuyên ăn máu thịt này, cuối cùng, con người phải dùng hàng rào điện phân tách ra vùng căn cứ an toàn phục vụ hoạt động khai thác tài nguyên.   Trong hai mươi năm qua, loài thực vật ngoài hành tinh kia không hề xâm lấn rộng ra thêm, con người cũng tạm coi như có thể chung sống hòa bình cùng chúng.   Nhưng nếu tồn tại thực vật dùng máu thịt làm dưỡng chất, dựa theo quy luật cân bằng sinh thái, trên hành tinh này chắc chắn còn tồn tại những loài động vật khác. Chỉ có điều cụ thể là động vật gì thì không ai biết.   “Đùng!” Một chùm pháo hoa rực rỡ bất chợt nở rộ giữa không trung, toàn thể người trong phi thuyền đều ngoảnh sang phía cửa sổ.“…”   Đã đến 0h, quảng trường trung tâm lớn nhất Liên bang bắt đầu tưng bừng đón năm mới. Màn pháo hoa năm nay thu hút rất nhiều người dân đến xem, pháo hoa rực rỡ sắc màu tô điểm bầu trời rộng lớn, nhuộm nên khung cảnh phồn vinh, thịnh vượng.   Tròn năm trăm năm thành lập Liên bang, quả là một ngày đáng để kỷ niệm.Tròn năm trăm năm thành lập Liên bang, quả là một ngày đáng để kỷ niệm.   Ở hành tinh Thủ đô, quý tộc và đám quan chức đang sống một cuộc sống yên ổn nhưng xa hoa, lãng phí. Mà những nỗi sợ và sự nguy hiểm ở nơi xa thẳm giữa vũ trụ chỉ có những Lính gác và một số ít Dẫn đường đồng hành mới hiểu được.   Các binh sĩ trong phi thuyền nhất thời im lìm ngắm nhìn khung cảnh tưng bừng bên ngoài cửa sổ.   Chẳng ai chắc chắn được liệu họ còn có thể trở về, còn có thể đón cái Tết tiếp theo sau nhiệm vụ lần này hay không.   Lát sau, âm thanh lạnh ngắt của máy móc vang lên bên tai: “Đã rời khỏi tầng khí quyển của hành tinh Phượng Hoàng, chuẩn bị tăng tốc. Mục tiêu chỉ định: Hành tinh số hiệu B-73 thuộc thiên hà Củ Xích, phi thuyền sẽ tiến hành bước nhảy không gian đầu tiên sau 10 phút nữa…”   Mời các bạn mượn đọc sách Dẫn Đường Số Một Vũ Trụ của tác giả Điệp Chi Linh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Đằng sau cái vẻ ngoài hoa lệ đến choáng ngợp của giới giải trí này, lại chỉ toàn là chông gai và cạm bẫy. Những cạm bẫy xấu xa và bẩn thỉu ấy sẵn sàng bóp nghẹt những nghệ sĩ non trẻ, ngây thơ, lại không có vai vế, không người chở che như Cố Ngôn. Bởi vậy, Cố Ngôn đã lựa chọn con đường thực tế nhất - chấp nhận sự giúp đỡ của ông chủ Tần Trí Viễn, làm một bình hoa ngoan ngoãn biết nghe lời. Cười lúc nên cười, nói lúc nên nói, và giả ngốc giả đần lúc cần thiết.  Dù là đối phó với dư luận, hay với những lời đường mật nửa thật nửa giả của đàn ông. Bình hoa vô tâm, kim chủ vô tình, tiền trao cháo múc. Cố Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, vẽ nên một nụ cười hoàn hảo. Cả đời này cậu chỉ diễn tốt một vở kịch duy nhất. Đó là giả bộ không yêu người ấy. *** Khốn Ỷ Nguy Lâu là một tác giả tôi rất thích. Lối hành văn gọn gàng, thong dong, song ẩn dưới tầng tầng lớp lớp câu từ, có khi là sóng gió, có khi là đau đớn xé lòng, cũng có khí, là dịu dàng ấm áp. Cố Ngôn có thể vì Tần Trí Viễn mà rào trước đón sau, cùng anh chơi một ván cờ cược lấy tình yêu. Nhưng khi phát hiện ra anh chưa buông bỏ được người cũ, cậu lại kiên quyết ra đi. Đây là một điểm tôi rất thích ở Cố Ngôn. Cậu không yếu đuối, mà rất quyết đoán, mạnh mẽ.  Cố Ngôn bị gọi là bình hoa, là loại diễn viên phải lên giường cùng kim chủ mới có thể sống được. Thế nhưng tôi lại cảm thấy, trong câu chuyện này, Cố Ngôn là người duy nhất kiểm soát được cuộc sống và mong muốn của mình. Về Tần Trí Viễn. Anh là một người tốt. Anh dịu dàng và quan tâm Cố Ngôn, đối với cậu tốt lắm. Không thể trách anh chuyện có người trong lòng, vì dù sao đó cũng là tình cảm thuộc về cá nhân. Nghe ở phía trên thì chắc sẽ có người cảm thấy Tần Trí Viễn hơi “tra” nhỉ? Thực ra không phải. Nếu như tra đến vậy, anh đã không run rẩy khi nghe thấy thương thế của Cố Ngôn, cũng không cứng rắn theo đuổi cậu lại từ đầu. Cậu luôn ở bên anh khi anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại có những năm tháng đẹp nhất của cậu. Cậu là người dạy anh cách chấp nhận và buông bỏ, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ tiếc rằng, Tần Trí Viễn nhận ra hơi muộn, nên khi anh thực sự muốn cùng Cố Ngôn nói chuyện trăm năm, cậu đã dứt áo ra đi rồi. Tần Trí Viễn rốt cuộc nhận ra, anh yêu Cố Ngôn biết mấy. Vì thế anh bèn trút bỏ thân phận kim chủ, trở về là một chàng trai bình thường, đuổi theo tình yêu khiến mình say đắm. “Bình hoa” là một truyện hay, nhưng cách viết kết của Khốn Ỷ Nguy Lâu vẫn thế, kiểu úp mở phần cuối khiến độc giả không biết đâu mà lần. Rõ ràng hai người đã về bên nhau, nhưng phần cuối lại hé lộ những sóng gió (và có thể là bi kịch nữa) có thể phát sinh trong tương lai. Cơ mà bỏ qua tất cả những điều đó, nếu bạn thích cường thụ và ngược luyến thì không nên bỏ qua “Bình hoa” đâu ạ. ^^   Mời các bạn đón đọc Bình Hoa của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.
Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần - Hoa Ngộ Nha
Miếng bánh ngon vô phương chống đỡ. Miếng bánh ngọt siêu cấp đáng yêu!! Đặc biệt dễ thươnggggg! Vườn đào ngâm trăng: Một bộ điềm văn nhỏ rất dễ đọc trước khi đi ngủ. Tiểu thiếu gia vừa mềm mại vừa đáng yêu cực kì. Công là ma thần, thụ khi còn nhỏ đã kí khế ước với công. Trong những năm tháng tiểu thiếu gia còn sống, ma thần sẽ quay lại nơi y thuộc về. *** Ma thần, Ma hậu tân hôn năm thứ tư, Nhân gian và Ma giới lần đầu tiên chính thức tương giao trên mặt ý nghĩa, tam công chúa điện hạ xin phép được đến Ma giới tu hành đã được phê chuẩn. Sau lần đó Tam công chúa liền an cư lạc nghiệp ở Ma giới, thỉnh thoảng mới trở lại thăm người thân, tránh được việc tranh giành hoàng quyền. Tam công chúa đến Ma giới được 1 tháng thì cũng cử hành hôn lễ, không phải thành thân với thanh niên Ma giới nào khác mà là thú nữ tử đã cùng nàng tiến vào Ma giới, A Lan. Ma thần, Ma hậu đều tới tham dự. Bởi vì Ma hậu và tân nương cửu biệt gặp lại, có quá nhiều lời muốn nói, trực tiếp ném một tân nương khác và Ma thần hai mặt nhìn nhau ra sau đầu, hai người tay trong tay đi ăn quà vặt, chuyện tiếp theo là gì thì sau này hãy nói…   Mời các bạn đón đọc Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần của tác giả Hoa Ngộ Nha.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.
Bình Minh Rực Rỡ - Phi Thiên Dạ Tường
2013 là bộ sách kể về năm 2013, bệnh dịch thây ma bùng nổ trên khắp trái đất. Trong cơn đại dịch đó, các quốc gia, các cá nhân phải lựa chọn con đường để chiến đấu với bệnh dịch, bảo vệ sự sống và bảo vệ đất mẹ. Truyện kể về quá trình trưởng thành dần dần về tư tưởng và ý chí của nhóm bạn Lưu Nghiễn trong cơn đại dịch đó: từ chỗ đơn thuần chốn chạy tử thần đến lúc chủ động đương đầu với hiểm nguy để tìm ra một con đường bảo vệ tất cả mọi người và giải quyết bệnh dịch. 2013 là câu truyện về ý chí và tình yêu: tình yêu giữa con người với con người, giữa con người với tự nhiên, giữa cá nhân với đồng bào, với Tổ Quố “Năm 2013, đại dịch thây ma bùng nổ. Quê hương lâm nguy, loài người buộc phải triển khai cuộc chiến tự vệ quy mô lớn. Những nhân vật chính của chúng ta phải đợi chờ ánh bình minh trong đêm dài thăm thẳm. Ngày tận thế đến gần, họ biết phải đi đâu về đâu? Quá khứ đã vụn vỡ dưới đống tro tàn. Nhưng niềm tin lại tái sinh trong lửa đỏ.” 2013 gồm 2 quyển: Hoàng Hôn Màu Máu Bình Minh Rực Rỡ *** Thể loại: đam mỹ, hiện đại, zombie (thây ma), 2 couple, trá hình khoa học viễn tưởng. Nhân vật chính: Mông Phong x Lưu Nghiễn; Trương Dân x Quyết Minh. Giới hạn độ tuổi: 18+ Cảnh báo: incest (cha con trá hình =.=!), có quan hệ với vị thành niên (15 tuổi), có hình ảnh kinh dị máu me. Giới thiệu: Có thể thưởng thức bài này trong quá trình đọc truyện để tăng cảm hứng XD http://mp3.zing.vn/bai-hat/Zombie-The-Cranberries/ZWZC6E0I.html Vào năm 2013, nạn zombie bùng nổ toàn cầu, loài người buộc phải triển khai cuộc chiến tranh sống còn ác liệt. Con người trong màn đêm vô định hãi hùng chờ đợi chút ánh sáng bình minh. Ngày diệt vong đến gần ngay trước mắt, liệu có còn lối thoát nào cho họ? Quá khứ tươi đẹp đã bị vùi dập trong tro tàn mục nát. Nhưng niềm tin một lần nữa bùng lên trong ngọn lửa tương lai. E/N: 1. Mình ý kiến một chút, về từ “zombie”, nguyên văn là “tang thi”- nghĩa là thây ma (xác sống…), có lẽ với những bạn chuyên đọc đam mỹ kinh dị thì chẳng lạ lẫm gì với từ này rồi, nhưng với sở thích cá nhân thì mình thấy từ “zombie” thuận miệng hơn (dễ thương hơn) “thây ma” và hiện đại hơn “tang thi”, nên quyết định sẽ gọi như thế đến hết truyện. 2. Trong truyện thì Mông Phong và Lưu Nghiễn bằng tuổi nhau, vốn ban đầu mình định để xưng hô là “tôi – cậu” và “tôi – anh”, nhưng khi dợt lại mớ phiên ngoại ngọt như đường phèn thời trung học của hai người thì thấy dùng “tôi” có hơi lạnh nhạt quá, nên quyết định đổi lại là “anh – em”. Cảm giác có hơi chuối sến, nhưng tình cảm của hai người đúng là lãng mạn ngọt ngấy như vậy đó =..=’’ *** Dạo này bận quá, cách thời gian update lần cuối đã khá là lâu rồi. Không phải không tìm đọc được một vài truyện ưng y. Nhưng khổ nỗi vẫn không nhấc nổi cánh tay để mà gõ chữ. Mà đến khi rỗi lại quên mất truyện ấy rồi. Trong hai ngày liên tiếp, mình đã may mắn đọc được double cả hai tác phẩm đều khá hay nằm trong thể loại mình yêu thích: “mạt thế”. Một là tác phẩm sắp được nói tới ở đây, tác phẩm có tên là “2013” của Phi Thiên Dạ Tường. Hai là mình sẽ nói sau: “Người bất tử” của Hoài Thượng. Đây không phải lần đầu mình đọc truyện của tác giả này. Nhưng với 2013 mình lại khá ưng. Có lẽ cũng phải nhờ đến công edit của bạn Tò He nữa ấy. Vì nếu không tỉ mỉ và cẩn thận trong từng câu chữ, có thể một vài chỗ tình tiết quan trọng mình sẽ chẳng thể hiểu và tự động pass như mọi lần. Đặc biệt, chính những chi tiết đó lại khiến mình cảm thấy đã giúp làm tác phẩm này hay hơn rất nhiều. Câu chuyện bối cảnh không mới – Trái Đất bùng nổ tang thi nhưng lại mới ở cách phát triển câu chuyện một chút. Nhân vật không có dị năng, chỉ dùng vũ lực và vũ khí nóng – lạnh để chống lại nạn dịch. Thêm nữa, hai nhân vật chính Mông Phong và Lưu Nghiễn vốn đã quen biết từ trước, vì đôi chỗ hiểu lầm mà chia tay ( khác với motif khi xảy ra nạn dịch mới bắt đầu quen biết). Mông Phong là lính đặc chủng xuất ngũ. Lưu Nghiễn là nghiên cứu sinh về máy móc. Sau đó khi gặp lại, thời đại tạo anh hùng, hai người cùng các đồng đội bắt đầu hành trình cứu lấy Đất Mẹ, cứu lấy nhân loại. Như mọi lần, đầu tiên mình sẽ nhận xét về tính cách nhân vật. Ở đây, có đôi chỗ khiến mình không thích cách tác giả xây dựng hình tượng các nhân vật chính. Ví dụ như sự không nhất quán trong cá tính. Điều này luôn là điều làm mình không thích nhất trong hầu hết các tác phẩm. Thứ nhất chính là Mông Phong. Ban đầu, khi Mông Phong xuất hiện, qua lời dẫn dắt của tác giả khiến mình liên tưởng đến một vị quân nhân trầm ổn kiệm lời. Nhưng sau đó càng về sau, tính cách của Mông Phong lại biến đổi theo chiều hướng “nói nhiều – làm nhiều”. Sự thay đổi này vừa hợp lí lại vừa không hợp lí.  Hợp lí ở chỗ sự thay đổi đó đem lại tiếng cười, thể hiện sự lạc quan của người lính và góp phần thúc đẩy nội dung câu chuyện. Nhưng sự không hợp lí lại nằm ở việc không có biến cố gì xảy ra trực tiếp lên nhân vật khiến nhân vật dễ dàng thay đổi tính cách như thế. Dù vậy, nhân vật Mông Phong vẫn là một nhân vật đáng yêu. Cách anh quan tâm và nuông chiều Lưu Nghiễn luôn làm mình mềm lòng. Khi chia tay, hai người không liên lạc. Ấy vậy mà khi dịch bệnh vừa xảy ra, anh đã lao đi tìm Lưu Nghiễn trước nhất. Mông Phong vừa bạo lực vừa dịu dàng. Đây là mẫu đàn ông khiến chị em phụ nữ đổ đứ đừ nhất. Mông Phong không ngại ngần gọi Lưu Nghiễn hai tiếng “bà xã”. Thật ra mình không thích cách gọi này dành cho một người đàn ông lắm. Nhưng Mông Phong thì khác, cách anh gọi luôn tràn ngập tình yêu thương, sự quan tâm và gần gũi với Lưu Nghiễn. Hay khi Mông Phong hôn nhẹ vào tóc mai Lưu Nghiễn, trộm một gói mì xào đem về cho Lưu Nghiễn ăn, luôn chỉ nhìn và chỉ yêu Lưu Nghiễn, luôn cố gắng bảo vệ Lưu Nghiễn bằng chính đôi bàn tay mình. Mông Phong là anh hùng, là người lính, và là một người tình hoàn mỹ. Nhân vật thứ hai mình muốn nhắc đến là Lưu Nghiễn. Nói sao nhỉ. Thật ra Lưu Nghiễn cũng rất tuyệt vời. Một anh chàng tài ba có thể sửa chữa và chế tạo máy móc, là tay kỹ sư xuất chúng không cần dựa dẫm vào bất cứ ai để có thể sinh tồn. Nhưng anh vẫn lựa chọn dựa dẫm vào Mông Phong. Là dựa dẫm và đồng hành. Giữa hai người họ là tình yêu, tình thân, tình bằng hữu, tình đồng đội. Mông Phong sẽ không ngại ngần xông pha về phía trước. Vì bởi phía sau luôn có Lưu Nghiễn yểm trợ anh. Từ đầu đến cuối họ chỉ có nhau. Dù có chia tay hay đôi lần cãi vã, mỗi khi đối phương cần, họ đều không ngại trao tính mạng mình cho đối phương. Đó là yêu, là tin tưởng. Hai người không ai nằm ở thế yếu. Tình cảm của Mông Phong và Lưu Nghiễn không quá sướt mướt nhưng lại không thiếu ngọt ngào. Trong từng hành động, trong từng lời nói vẫn sẽ dễ dàng nhận ra họ yêu nhau biết bao nhiêu. Lại nói một chút về couple phụ trong 2013 – Trương Dân và Quyết Minh. Thú thực mình không có nhiều tình cảm cho hai nhân vật này dù tác giả vẫn dành đất diễn cho họ ở một mức độ nhất định. Tác giả muốn xây dựng một kiểu tình cảm khá kích thích người đọc – ngụy phụ tử nhưng lại có phần hời hợt và vội vã. Cách phát triển logic tư duy của Trương Dân khá kỳ quặc. Khoan nói đến độ tuổi và mối quan hệ trên thực tế. Cách nhìn nhận và chấp nhận của Trương Dân phải nói đơn giản cực kỳ. Một đứa trẻ ngốc nghếch khờ dại dựa dẫm, anh lại chấp nhận lời nói “yêu” của nó. Trương Dân là một người bình thường với tư duy bình thường. Vậy tại sao anh lại dễ dàng phát triển tình cảm với Quyết Minh giai đoạn đó như thế?!? Còn nếu nói giai đoạn đó Quyết Minh đủ tư duy nhận biết tình yêu là gì. Vậy chứng tỏ tính cách Quyết Minh đã luôn mâu thuẫn từ đầu đến cuối. (Mình không nói đến tính cách thứ 2 đâu). Dù Trương Dân vẫn là anh hùng. Nhưng nguồn gốc phát triển đoạn tình cảm của anh với Quyết Minh vẫn khiến mình cảm thấy không thỏa đáng. Điều này đã ảnh hưởng ít nhiều đến tình cảm mình dành cho hai người. Với mình, tình yêu phải bình đẳng, minh bạch và rõ ràng. Trong này, tuyến nhân vật phụ được tác giả xây dựng rất ổn. Ở giai đoạn đầu, nhân vật gây cho mình ấn tượng chính là “anh Sâm”. Nhưng đến giai đoạn sau, nhân vật gây cho mình ấn tượng là những người lính thuộc đội Cơn Lốc. Đặc biệt là Văn Thư Ca và Lai Kiệt. Văn Thư Ca, một cái tên đẹp, một cái chết đẹp. Mình đã hoàn toàn bị chinh phục khi cái chết của Thư Ca đến. Buồn có, xót thương có, nhưng lại hào hùng và “đẹp” đến ngỡ ngàng. Thư Ca đã chết đi như một người hùng, mãi mãi nằm lại nơi đó, gần tâm của Đất mẹ và đem theo một tình yêu thầm kín. Người anh yêu sẽ vĩnh viễn không biết đã từng được anh yêu. Nhưng anh không hối hận. Mạng của anh đổi lại sự sống, khởi đầu một hành trình tiếp theo. Bất kỳ ai trong Cơn Lốc đều có một câu chuyện. Lai Kiệt cũng thế, và câu chuyện của anh còn buồn hơn cả khi anh gián tiếp bỏ mặc người anh yêu thương. Nỗi đau và thống hận đó dường như đã dày vò anh thật nhiều đêm. Nhiều đến mức rất khó trông thấy nơi anh nỗi buồn. Chỉ có đôi khi nỗi nhớ nhung ấy tràn ra một chút, lại được anh thu vén cất giấu vào sâu trong tim. Nhưng cũng may, may mắn vì đến cuối cùng, anh cũng có được một người bầu bạn đến hết cuộc đời. Tác giả hầu như không bạc đãi ai trong câu chuyện này. Người xấu thì trả giá. Người tốt thì giành được hạnh phúc. Cho nên khi đọc 2013, quả thật rất dễ chịu. Nội dung như đã nói từ ban đầu là không quá mới. Nhưng tác giả đã vận dụng một số lí thuyết triết học, sinh học, hóa học,… khiến tác phẩm tăng sức thuyết phục hơn. Có thể nói đây là một sự đầu tư chăm chút cho tác phẩm khiến mình thích vô cùng. Với khái niệm Huyền Địa Cầu và Huyền virus, theo mình, có lẽ tác giả đã mở ra một khái niệm và cách cắt nghĩa xác đáng nhất cho bệnh dịch tang thi trong hàng loạt tác phẩm đại trà hiện tại. Điều mà hầu hết một số tác phẩm mình từng đọc chưa đề cập sâu. Chi tiết rãnh ở Thái Bình Dương, hợp thể Oarks luôn làm mình liên tưởng đến bộ phim Pacific Rim ấy. Nói chung khi đọc đến những đoạn lí giải, mình đều phải gật gù vì cách tác giả đưa lí thuyết vào quá hay và cách bạn edit quá mượt. Mình đã dành điểm cộng siêu nhiều cho phần nội dung. Vì quả thật mớ truyện tang thi luôn na ná nhau và chỉ có một số ít tác phẩm đủ sức bật gợi cho mình cảm giác thích thú. 2013 đã làm được điều đó. Gây ấn tượng với một đứa khó tính như mình với khái niệm Huyền và sức sống bền bỉ tiềm tàng của nhân loại. Trải qua sáu bảy chục chương, tác giả đã dần tháo gỡ và hoàn thiện mảnh ghép câu chuyện của mình. Về một tình yêu bền bỉ mãnh liệt. Về một Địa Cầu đang tổn thương mà ta phải gìn giữ. Đến với 2013, có khi vui đó rồi buồn đó. Có khi lại căng thẳng hồi hộp khi trông thấy họ chiến đấu cùng zombie hay so tài so trí cùng đồng loại. Có khi lại lắng đọng với đôi dòng nhật kí giàu cảm xúc và sức gợi của Lưu Nghiễn. Có khi lại tràn ngập tiếng cười và sự lạc quan của các anh lính. Họ sẽ phải hi sinh và nằm lại nơi chiến trường. Nhưng không một lần họ nản lòng chùn bước. 2013 sẽ nằm trong top truyện yêu thích của mình và thôi thúc mình đọc lại một lần nữa vào một ngày không xa.   Thời thế kiến tạo anh hùng. Và anh hùng làm nên lịch sử.   Mời các bạn đón đọc Bình Minh Rực Rỡ của tác giả Phi Thiên Dạ Tường.