Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn (Nhục Bao Bất Ngật Nhục)

*Một số lưu ý:

Đây là câu chuyện về một thằng tra công sau khi trọng sinh muốn hoàn lương.

Tra công muốn hoàn lương cũng không dễ dàng như vậy, đường dài còn lắm gian truân, còn phải ngược xuôi tìm kiếm chân lý. Trong quá trình tìm kiếm khó tránh phạm sai lầm cũ, rối rắm. Mong các vị tiểu tỷ tỷ thông cảm.

Công vừa ngu vừa biến thái chết đi được, tinh thần phân liệt lại còn cặn bã, sau khi trùng sinh, dù có thay đổi, nhưng quá trình chậm chạp, nếu không kiên nhẫn nổi xin mời bấm nút close.

Thụ sạch, công không sạch, giai đoạn đầu công còn phịt như gà. Tìm mua: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn TiKi Lazada Shopee

Truyện tự sự, mô tả dưới góc nhìn của cả công lẫn thụ.

Sư huynh của công tên là Sư Muội, xin mọi người đừng nhầm lẫn giới tính của nhân vật này.

Kiếp trước, Mặc Nhiên bái Sở Vãn Ninh làm sư phụ. Ngày đầu nhập môn, hắn tôn kính gọi Sở Vãn Ninh hai tiếng “sư tôn”, lúc nào cũng ôm tâm tình nhu mộ chạy theo y, mong được y quan tâm để ý, mong được y ôn nhu khích lệ. Mặc Nhiên thiếu khuyết tình cảm nên hắn tham luyến và khao khát nó đến tận cùng, chỉ cần một ánh nhìn quan tâm, một cử chỉ chăm sóc cũng đủ để hắn vui vẻ, thỏa mãn.

Nhưng Sở Vãn Ninh con người này quá cao ngạo, lạnh nhạt, hết lần này đến lần khác chỉ biết dùng lời lẽ nghiêm khắc và hình phạt để dạy dỗ đồ nhi. Mặc Nhiên khi ấy là một thiếu niên non nớt trẻ dại, hắn thừa sự ngỗ nghịch nhưng lại không đủ thông tuệ để thấu hiểu nỗi lo của sư tôn. Và khi mâu thuẫn giữa sư đồ ngày càng tăng, sự nhu mộ, tôn kính dần biến mất chỉ còn lại nỗi bất mãn và tâm tình không phục. Lust Aveland

Mặc Nhiên vô cùng yêu quý sư huynh của hắn, sư huynh Sư Muội là một người rất dịu dàng ôn nhu, sư huynh lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc hắn, là người duy nhất mang cho hắn đĩa hoành thánh ấm nóng khi hắn bị sư tôn la rầy, trách phạt, đó chính là ký ức đẹp đẽ mà hắn mãi ghi nhớ. Rồi không biết đến khi nào, tình cảm quý mến đơn thuần ấy chuyển hóa thành sự yêu thích, Mặc Nhiên “yêu” Sư Muội và hắn muốn được bảo vệ, che chở sư huynh đến suốt đời.

Nhưng Mặc Nhiên không bảo vệ được sư huynh của mình, ngày địa ngục Vô Gian vỡ ra, một hồi huyết chiến đã mang đi vô số tánh mạng, cũng mang đi luôn sự sống của sư huynh. Hắn chết lặng nhiều ngày quỳ trước quan tài của sư huynh, yên tĩnh ngắm nhìn gương mặt như đang ngủ say của người kia, trái tim đau đến không thở nổi…

Người chết, vì sao phải là Sư Muội?

Hắn hận bản thân yếu đuối vô dụng, càng hận Sở Vãn Ninh lạnh nhạt, vô tâm, hận y tại sao không quay đầu cứu Sư Muội, hận y vì coi trọng Bắc Đẩu Tiên Tôn thanh danh mà bỏ mặc đồ nhi không quan tâm. Đối với Mặc Nhiên, mọi bi kịch đều từ Sở Vãn Ninh mà bắt đầu.

Mặc Nhiên hận Sở Vãn Ninh, hắn muốn trả thù cho Sư Muội. Thế là Mặc Nhiên đánh bại mọi môn giáo trong giới tu chân, rồi trở thành minh chủ và tự phong làm đế “Đạp Tiên Quân”. Mặc Nhiên giam cầm Sở Vãn Ninh, phá hết tu vi của y, hắn nhục mạ, cưỡng ép y, hắn không cho y chết vì hắn muốn Sở Vãn Ninh phải sống trong đau khổ cùng cực, muốn y phải tiếp tục kéo dài hơi tàn trong tuyệt vọng và bất lực.

Nhưng Sở Vãn Ninh vẫn là Sở Vãn Ninh, một khi y đã quyết tâm muốn đi thì cho dù là Đạp Tiên Quân cũng không thể ngăn cản. Khi mười năm cố gắng khuyên bảo vẫn là vô dụng, giờ đây, Sở Vãn Ninh sẽ lấy tính mạng này để hóa giải mọi thứ…

“Mặc Nhiên... Cả đời này, cho dù sau này như thế nào... Ban đầu cũng là do ta dạy bảo người không tốt, là ta nói ngươi chất kém khó trác… Là ta bạc ngươi, tử sinh không oán…”

“Lần này là ngươi thắng, Sở Vãn Ninh. Ta không ngăn được cái chết của ngươi.”

“Mặc Nhiên… Đừng như vậy nữa, ngươi tỉnh lại đi, quay đầu đi…”

“Ngươi độ tẫn người trong thiên hạ duy độc không độ ta, ngươi giả nhân giả nghĩa. Sở Vãn Ninh, đây là ngươi tự chuốc."

“Sao lại ngủ lâu như vậy? Khi nào ngươi mới tỉnh?”

“Ta đã buông tha Tiết Mông, Sở Vãn Ninh, người cũng nên tỉnh lại rồi chứ.”

Sở Vãn Ninh chết rồi, mọi hận thù ân oán cũng theo y mà tan biến, bỗng nhiên Mặc Nhiên không còn lý do để sống tiếp. Sư Muội không còn, Sở Vãn Ninh cũng đã mất, vậy hắn còn tồn tại với ý nghĩa gì.

Mặc Nhiên đứng trên đỉnh cao quyền lực mười năm.

Cả đời này, hắn từ một đứa con riêng hai bàn tay trắng, trải qua vô số trắc trở mới trở thành vị tôn chủ đế quân duy nhất ở nhân gian.

Hắn phạm nhiều tội lỗi, hai tay đầy máu tươi, là yêu là hận, là thích là ghét, đến cuối cùng cái gì cũng không còn.

Mặc Nhiên tự sát chết đi, trò khôi hài giằng co suốt mười năm rốt cuộc cũng hạ màn. Tất cả đều kết thúc.

.

.

.

Lại lần nữa mở mắt ra, Mặc Nhiên được quay lại 17 năm về trước, khi hắn vẫn còn là cậu thiếu niên mới gia nhập Thục Sơn Tử Sinh, là lúc mọi bi kịch vẫn chưa bắt đầu. Lần này, hắn sẽ bảo vệ Sư Muội cho thật tốt, hắn sẽ thay đổi tương lai đau khổ, lần này, sư huynh nhất định sẽ được sống hạnh phúc.

Giờ đây, tâm hồn Mặc Nhiên không còn trẻ dại non nớt như ngày xưa, cũng vì vậy hắn dường như cảm nhận được những thứ mà trước đây hắn chưa từng nhìn thấy.

Sở Vãn Ninh dạy hắn tu hành luyện võ, mỗi lần có nguy hiểm, đều là y hộ hắn chu toàn.

Sở Vãn Ninh dạy hắn tập viết đọc sách, đề thơ vẽ tranh, tuy lúc nào cũng lạnh nhạt, ít nói nhưng biểu tình lại rất nghiêm túc, kiên nhẫn.

Sở Vãn Ninh cô độc không bạn hữu, chẳng ai biết y đang nghĩ gì, buồn vui ra sao. Thậm chí khi thân thể chồng chất vết thương, y cũng không lời than vãn hay bận lòng để ý. Dường như Sở Vãn Ninh vô tâm với ngay cả bản thân mình.

Kiếp trước, Mặc Nhiên nhìn không tới, kiếp này lại mang theo những cảm xúc phức tạp mà dõi mắt theo y. Liệu y có xấu như hắn đã nghĩ? Liệu bi kịch của kiếp trước có phải là lỗi của y? Khi những câu hỏi còn chưa có câu trả lời, bánh xe lịch sử lần nữa lặp lại, địa ngục Vô Gian vỡ ra và lần này vì cứu Sư Muội, tới lượt hắn cùng Sở Vãn Ninh bổ toàn Vô Gian.

“Sư Muội! Sư Muội!”

“Thật tốt quá! Huynh không chết! Ta cũng không chết! Đi qua, đều đi qua!”

...

“Sư tôn… Người không còn nữa, người mất rồi.”

Lần này Mặc Nhiên được như nguyện rồi, Sư Muội của hắn không chết, Sư Muội của hắn vẫn còn sống bình yên, người chết chỉ có Sở Vãn Ninh mà thôi.

Mặc Nhiên, giờ ngươi cảm thấy vui sao?

Khi trận chiến kết thúc là lúc những bí ẩn được hé lộ. Kiếp trước, Mặc Nhiên hận Sở Vãn Ninh vô tình bỏ mặc Sư Muội, mà nào biết rằng khi ấy y đã sức cùng lực kiệt. Kiếp này, Mặc Nhiên thay Sư Muội bổ toàn Vô Gian, hắn lại oán trách Sở Vãn Ninh bỏ đi không hề quay đầu, để rồi muộn màng nhận ra là Sở Vãn Ninh biết mình không thể sống được bao lâu, một khi y chết thì linh khí của bản thân sẽ đưa tới rất nhiều ác quỷ, vì vậy mà y phải rời xa Mặc Nhiên.

Là Sở Vãn Ninh không màng tính mạng bảo vệ mạng sống cho Mặc Nhiên.

Là Sở Vãn Ninh dùng hết sức lực cõng Mặc Nhiên vượt qua 3000 bậc thang, từng bước từng bước bò lên Tử Sinh Đỉnh.

Là Sở Vãn Ninh dùng linh lực cuối cùng của mình để hộ Mặc Nhiên chu toàn.

Mặc Nhiên hiểu lầm Sở Vãn Ninh quá nhiều, hắn không hề hiểu biết y, không biết y đã vì hắn mà làm những điều gì, vì hắn mà hy sinh bao nhiêu. Đến cả ký ức đẹp đẽ về đĩa hoành thánh ấm nóng cũng là do Sở Vãn Ninh lén nhờ Sư Muội mang cho hắn.

Hiểu lầm một năm là hiểu lầm.

Hiểu lầm mười năm là oan nghiệt.

Mà từ sinh đến tử, hiểu lầm cả đời, đó là mệnh.

“Thực xin lỗi, ta hận sai người rồi.”

“Sư tôn, sư tôn… Là lỗi của ta. Cầu xin người…Cầu xin người cùng ta trở về…”

“Sư tôn… van cầu người… cầu người, người phản ứng ta có được không…”

Nhưng xin lỗi thì có ích gì khi cả hai đời của Sở Vãn Ninh đều hủy trong tay một người.

Một Mặc Nhiên từng quá nông cạn, lúc nào cũng chỉ biết ôm lấy định kiến để phán xét người khác, để rồi sau này phải sống trong hối hận và lo âu dằn vặt. Mặc Nhiên chẳng khác nào một chú chó husky ngốc nghếch, làm gì cũng sai, nghĩ gì cũng ngốc. Hắn nghĩ mình yêu Sư Muội, nhưng chẳng qua chỉ là tham luyến sự ấm áp mà Sư Muội mang lại, hắn nghĩ mình hận Sở Vãn Ninh nhưng thứ tình cảm đó vốn đã biến chất sau mười năm giam cầm y ở bên mình.

Một Sở Vãn Ninh hờ hững, lạnh nhạt, lúc nào cũng ngụy trang cho mình một vẻ ngoài mạnh mẽ. Nhưng rồi y cũng giống như một chú mèo trắng cao ngạo, nhìn như rất khó gần, thật ra lại là người hay tự ti, chuyện gì cũng chỉ giấu ở trong lòng.

Sở Vãn Ninh thích Mặc Nhiên nhưng chỉ có thể hàng ngày nhìn hắn vui vẻ chạy theo Sư Muội, Sở Vãn Ninh thích Mặc Nhiên nhưng lòng tự tôn lại không cho phép y thổ lộ. Nếu trách Mặc Nhiên ngu ngốc không nhìn thấu trái tim mình, thì phải trách Sở Vãn Ninh làm việc gì cũng âm thầm chịu đựng, âm thầm trả giá, để rồi bi kịch mới kéo dài tận hai kiếp.

Liệu còn cơ hội nào để Mặc Nhiên sửa sai và bù đắp lỗi lầm? Liệu có kết thúc nào tốt đẹp hơn dành cho Sở Vãn Ninh đã đau khổ cả hai kiếp? Hãy cùng nhau tìm hiểu và trải qua những cung bậc tình cảm khác nhau với bộ truyện đầy cảm xúc này nhé.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn PDF của tác giả Nhục Bao Bất Ngật Nhục nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

451 Độ Fahrenheit (Ray Bradbury)
451 độ F xứng đáng được xem là một kiệt tác kinh điển có thể thay đổi cuộc đời bất kỳ ai đọc nó. Tác giả Ray Bradbury là một trong những nhà văn lừng danh nhất của thế kỷ XX, tiểu thuyết 451 độ F ban đầu có tên là Lính phóng hỏa (The Fireman), dị bản đầu tiên có nhõn 25 nghìn chữ, được đăng trên tạp chí Galaxy Science Fiction. Hơn ba năm sau, qua một trận ốm nặng, nhà văn Ray Bradbury mới bổ sung thêm rất nhiều cho lần xuất bản sau đó. Ray Bradbury kể rằng đã dành toàn bộ hơi sức mình và “từ một vài động cơ ẩn mật nào đó bên trong” để tạo dựng nên 451 độ F, một câu chuyện giả tưởng phong phú đến bất ngờ bởi tính dự báo về một xã hội hiện đại đầy những lo âu và bất ổn trong tương lai.Khắc họa xã hội giả tưởng thông qua anh chàng Montag “với cái mũ sắt tượng trưng mang số 451 trên cái đầu phớt lạnh và đôi mắt bừng lửa màu cam”, thế giới tiểu thuyết 451 độ F hiện lên đầy quái dị quanh việc “đốt là một cái thú”, nung cháy bầu trời buổi tối thành màu đỏ - vàng - đen, thiêu cháy làm cho rụi hẳn những mảnh vụn và tàn dư than củi của lịch sử. Ở xã hội mà lính cứu hỏa lại chính là “người châm mồi cho đám cháy” đó, nơi mà truyền hình phù phiếm thống trị, tri thức nông cạn, giải trí “ăn liền” được tung hê, nơi mà “không có sách thì thế giới vẫn ngon lành”, 451 độ F đã rung lên một hồi chuông cảnh báo về sự xuống cấp văn hóa trong một xã hội mà ý tưởng sáng tạo bị ruồng bỏ đến thản nhiên và tội nghiệp. Gấp gáp và sống động, nhà văn Ray Bradbury dường như muốn tất cả độc giả cùng tham gia và rơi vào “độ nóng” của từng mạch truyện. Nơi mà con người chìm mê trong công nghệ, những tình cảm thân thuộc bị xói mòn, nơi mà người ta kết nối với nhau qua sóng chứ không phải là từ những tín hiệu của những cái ôm. Sự xuất hiện những con “chó máy” vô cảm trong tiểu thuyết khá thú vị, nó làm đúng chức năng, tự nhắm mồi, tự về nhà, tự tắt, “nó chỉ là cáp đồng, pin và điện” khiến không ít người phải giật mình vì tiện ích của đời sống hiện đại. Gấp lại 451 độ F, hẳn không ít người vẫn tủm tỉm đến bóng dáng cô nàng Clarisse “nhỏ nhắn và trắng như sữa”, đi lích rích trong đêm khuya, thích ngửi mùi và nhìn ngắm các thứ, đôi khi cô gái ấy đi suốt đêm, “cứ đi hoài và ngắm mặt trời mọc”. Thời niên thiếu của mỗi người, chẳng đã từng đôi bận điên rồ đến ngọt ngào như thế hay sao. 451 độ F sắc nhọn, tinh tế, thực tiễn và ấm áp đến những dòng chữ cuối cùng là vậy. Được Ray Bradbury viết vào năm 1963, 451 độ F qua hơn 60 năm vẫn làm chao đảo những độc giả khó tính, trước một “kiệt tác tiên tri”, đáng báo động với chính thế giới của chúng ta.***Ray Bradbury Douglas là một nhà văn chuyên về sáng tác các tác phẩm kinh dị, khoa học viễn tưởng, và bí ẩn người Mỹ. Nổi tiếng với cuốn tiểu thuyết Fahrenheit 451 (1953) và tập hợp những câu chuyện khoa học viễn tưởng như The Martian Chronicles (1950) và The Illustrated Man (1951), Ray Bradbury là một trong những nhà văn nổi tiếng nhất thế kỷ 20 và 21 của nước Mỹ. Nhiều tác phẩm của ông đã được chuyển thể thành phim và chương trình truyền hình. Bradbury sinh ngày 22 tháng 8 năm 1920 ở Waukegan, Illinois, cha mẹ là Esther (Moberg) Bradbury, một người Mỹ gốc Thụy Điển, và Leonard Spaulding Bradbury,[8] một người sửa chữa và bảo dưỡng đường dây điện và điện thoại. Bradbury có quan hệ với học giả Shakespeare Mỹ Douglas Spaulding. Ông cũng là hậu duệ của Mary Bradbury, người đã bị xử tại các cuộc xét xử phù thủy Salem năm 1692. Bà đã kết hôn với Captain Thomas Bradbury của Salisbury, Massachusetts. Thời niên thiếu, Ray đi cùng cha đến Los Angeles trong thời kỳ suy thoái. Thời điểm này, cuốn tiểu thuyết giả tưởng của Edgar Rice Burroughs "Tarzan" đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến cậu. Cậu đã đi lang thang khắp Hollywood, bám theo những người nổi tiếng để xin chữ ký. Ray không đi học đại học, ông dành thời gian ở các thư viện để tự học và bắt đầu viết cho các tạp chí. Năm 1950, Bradbury cho ra mắt cuốn sách đầu tiên The Martian Chronicles là câu chuyện giả tưởng về những Earthlings chạy trốn khỏi một hành tinh đang xung đột với cư dân trên Sao Hỏa. Ray sáng tác ra những tác phẩm nổi tiếng khác như Dandelion Wine, I Sing the Body Electric và From the Dust Returned. Bradbury được ghi nhận sáng tác 27 quyển tiểu thuyết và hơn 600 câu chuyện ngắn. Các tác phẩm của ông đã bán hơn 8 triệu bản trên toàn cầu và chuyển thể sang hơn 36 ngôn ngữ. Ông bị đột quỵ vào năm 1999 và phải ngồi xe lăn suốt quãng đời còn lại. Bradbury qua đời tại Los Angeles, California ở tuổi 91 sau một thời gian bệnh tật kéo dài.[20][21] Ông có bốn người con. Vợ của ông đã qua đời vào năm 2003.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 451 Độ Fahrenheit PDF của tác giả Ray Bradbury nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
35 Ki Lô Hy Vọng (Anna Gavalda)
Tôi ghét trường học. Tôi ghét nó hơn tất thảy mọi thứ trên đời này. Thậm chí còn hơn cả thế nữa… Nó làm cho cuộc sống của tôi thật khốn khổ. Cho đến năm ba tuổi, có thể nói là tôi đã sống hạnh phúc. Tôi không còn nhớ rõ lắm, nhưng tôi nghĩ, cho đến lúc đó mọi thứ đều ổn. Tôi chơi đùa, tôi xem cuốn băng Gấu con lông nâu đến mười lần liền tù tì, tôi vẽ và tôi tưởng tượng ra hàng tỉ tỉ cuộc phiêu lưu dành cho con Mâp-Lông-Xù, con chó bông tôi cưng nhất. Mẹ kể rằng tôi từng ngồi hàng giờ trong phòng nói chuyện huyên thiên một mình. Qua đó tôi rút ra kết luận rằng mình đã từng hạnh phúc. Vào giai đoạn đó trong đời, tôi yêu tất cả mọi người, và tôi tưởng rằng tất cả mọi người đều yêu thương nhau. Nhưng rồi, khi tôi được ba tuổi năm tháng thì, choang! trường học. Có vẻ như buổi sáng hôm đó tôi đã rất vui vẻ đi đến trường. Bố mẹ tôi chắc chắn đã nhồi nhét vào đầu tôi những điều như thế này trong suốt cả mùa hè: “Con yêu, con thật may mắn, con sẽ đi học ở ngôi trường lớn đó…”. “Nhìn cái cặp xinh xắn mới tinh này xem! Cặp để con đeo đến ngôi trường xinh đẹp của con đấy!”, vân vân và vân vân… Có vẻ như tôi đã không khóc (Tôi là đứa tò mò, chắc lúc đó tôi chỉ muốn biết tụi nó có đồ chơi gì và đồ xếp hình Lego gì…). Có vẻ như trưa hôm đó vào giờ ăn, tôi trở về nhà rất sung sướng, tôi đã ăn rất ngon lành rồi lên phòng kể cho con Mâp-Lông-Xù nghe về buổi sáng tuyệt vời của mình. Khi đó, giá như biết trước, hẳn tôi đã tận hưởng bằng hết từng ohút giây hạnh phúc cuối cùng ấy, bởi vì ngay sau đó, cuộc sống của tôi đã trượt khỏi đường ray. Chúng ta quay lại đó thôi nào, mẹ tôi bảo. Đi đâu ạ? Thì… đến trường chứ còn đi đâu nữa! Không. Không cái gì? Con không đến đó nữa. Thế ư… tại sao vậy? Bởi vì thế là xong rồi, con đã thấy ở đó như thế nào, con không thích nơi đó. Con có nhiều cái khác cần làm trên phòng. Con đã nói với con Mập-Lông-Xù là con sẽ chế cho nó một cái máy đặc biệt biết giúp nó tìm lại những khúc xương nó chôn dưới giường con, thế nên con không có thời gian để đi đến đó nữa.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 35 Ki Lô Hy Vọng PDF của tác giả Anna Gavalda nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
24 Giờ Trong Đời Một Người Đàn Bà (Stefan Zweig)
Trong tác phẩm của mình, Stefan Zweig đã viết: “Chỉ hai mươi bốn giờ thôi cũng có thể làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời một người đàn bà”. Tôi cũng là một người đàn bà. Tôi cũng đã thử hỏi, trong hai mươi bốn giờ quá ít ỏi ấy, một người đàn bà có thể làm gì để được gọi là thay đổi số phận, hay cuộc đời? Vậy mà khi tôi bắt đầu đọc câu chuyện của Stefan Zweig kể, tôi đã phải chạy đua với cảm xúc của nhân vật. Tôi không có được những cảm xúc mãnh liệt, bạo dạn như bà. Chỉ trong một ngày thôi, bà đã trải qua tất cả mọi cảm giác của cuộc đời này, đi đến tận cùng đê mê, hạnh phúc bên người tình chỉ trong một đêm, để rồi cũng phải chịu sự phản bội đến khốn nạn và nghiệt ngã khi bị sỉ nhục cay đắng bởi người mà mình đã yêu và trao đi tất cả. Người đàn bà ngoại tình ấy đáng thương hơn đáng giận rất nhiều, bởi đó là bản năng tuyệt vời của một người phụ nữ đã được đánh thức mãnh liệt sau những năm tháng sống bằng lặng và yên bình với những cảm xúc không thật. Tôi là một người đàn bà. Tôi trân trọng và cũng sợ hãi, xót thương cho những gì đã và đang diễn ra trong đời một người đàn bà giống như mình. Tôi đã cố gắng loay hoay với những cảm xúc của mình mà quên hẳn việc phải thành thật với cảm xúc của chính mình, và người phụ nữ đã mang trong mình một ám ảnh về tội lỗi ngoại tình với chồng con ấy đã chỉ cho tôi biết rằng, tôi không có nhiều thời gian để mài mòn cuộc sống trong những giả dối. Cách tốt nhất tôi có thể làm được chỉ là để mình tự do yêu, và sống cho thật với những gì mình cần phải sống. Ngẫm cho kĩ thì thời gian đâu có quan trọng ngắn dài, điều quan trọng hơn là cách mà chúng ta sống trong khoảng thời gian ấy thôi. Người đàn bà của tôi chỉ cần hai mươi bốn giờ sống thật sự để rồi "gặm nhấm" nó suốt một cuộc đời còn lại, như một nỗi ám ảnh, day dứt, thay đổi tất cả mọi cảm xúc của bà. Tôi xót xa cho số phận của một người đàn bà như mình, nhưng tôi biết tôi chẳng thể nào trốn tránh được những điều đó, bởi nó thuộc về bản năng, bản năng yêu và quyết định mọi thứ bằng trái tìm của tình yêu, mù quáng nhưng chân thành. Người kể câu chuyện về số phận của người đàn bà trong hai mươi bốn giờ ấy đã biểu hiện đủ đầy những diễn biến tâm lý, như một bản nhạc đầy thăng trầm, chỉ trong một khoảnh khắc rất ngắn của đời người, nhưng với những điều tôi đã cảm nhận được, nó còn ngân dài hơn bất kì một bản tình ca nào khác về người phụ nữ. Đó là biệt tài của Stefan Zweig. Và chúng ta, những người phụ nữ suốt đời mang thân phận yếu ớt, mỏng manh, tại sao không thể chia sẻ với những đam mê thật thà của người đàn bà này, và để biết rằng chúng ta có thể tìm thấy điều gì thuộc về nhau. Một trích đoạn rất nhỏ trong câu chuyện, mà tôi muốn dùng nó để kết thúc bài viết của mình, và để bắt đầu cho các bạn khi đã cầm trên tay cuốn sách này.… Và bây giờ ông đã hiểu tại sao tôi bỗng quyết định kể về số phận của tôi cho ông nghe khi ông bênh vực bà Hawngrriet say sưa giữ ý kiến rằng hai mươi bốn giờ có thể làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời người đàn bà, tôi cảm thấy như những lời đó nhằm vào tôi: Tôi biết ơn ông vì đây là lần đầu tiên, có thể nói là tôi được minh ona và thế là tôi nghĩ rằng, có lẽ giải thoát tâm hồn mình bằng cách thú tôi, cái gánh nặng và nỗi ám ảnh vĩnh cửu của quá khứ sẽ mất đi và mai đây, tôi có thể sẽ trở lại nơi đó, đi vào gian phòng mà tôi đã gặp số phận của tôi, không còn oán hận cả anh lẫn tôi. Thế là khối đã đè nặng tâm hồn tôi sẽ được nhấc lên, tất cả sức nặng của nó sẽ đè xuống quá khức, đè chặt lấy quá khức không cho nó thức dậy nữa, như trong hầm mộ…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook 24 Giờ Trong Đời Một Người Đàn Bà PDF của tác giả Stefan Zweig nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ngọa Hổ Tàng Long (Vương Độ Lư)
Ngọa Hổ Tàng Long có nghĩa là rồng nằm cọp núp, nhưng ở đây không chỉ nói về những bậc anh hùng ẩn náu chờ thời cơ để đứng lên vùng vẫy tung hoành hay nói về con hổ thất tình và con rồng bất lực. Cốt truyện xoay quanh hai nhân vật chính trong truyện là nàng Ngọc Kiều Long, con gái một vị đại quan, và La Tiểu Hổ, một thiếu niên không cha không mẹ, sống bằng nghề ăn cướp. Cặp nhân tình trai tài gái sắc, võ nghệ cao cường, can đảm hơn người, thiện lương tốt đẹp, khí cốt kiêu ngạo, và được không ít người giúp đỡ, sau cùng phải chia tay vì không vượt qua chướng ngại là vấn đề đẳng cấp trong hôn nhân, hay là "môn đăng hộ đối". *** Câu chuyện xảy ra vào thời nhà Thanh bên Trung Quốc, đời vua Càn Long. Lý Mộ Bạch, một đại cao thủ phái Võ Đang khi đó rửa tay trao thanh kiếm Lục Mệnh lại cho Tề lão gia ở kinh thành Bắc Kinh. Sư phụ của Mộ Bạch là Giang Nam Hạc ngày xưa bị hạ sát bởi Bích Nhãn Hồ Ly. Chuyện phim xoay quanh hai mối tình: Lý Mộ Bạch - Du Tú Liên và Ngọc Kiều Long - La Tiểu Hổ. Một cặp già, một cặp trẻ. Một cặp yêu nhau tha thiết nhưng không cách nào đến được với nhau do rào cản của lễ nghi, danh tiết trong xã hội phong kiến. Một cặp trẻ trung cuồng nhiệt như hai con thiêu thân lao vào nhau. Với thanh kiếm Lục Mệnh là trung tâm của mọi ân oán tình thù. Vào thế kỷ 18 của nhà Thanh Trung Quốc, Lý Mộ Bạch là một đại cao thủ Võ Đang nổi tiếng và Du Tú Liên làm chủ một bảo tiêu cục. Mộ Bạch và Tú Liên có tình cảm với nhau, nhưng vì Tú Liên đã từng đính hôn với người bạn thân đã chết của Mộ Bạch nên hai người cảm thấy bị ràng buộc bởi lòng trung thành với người bạn thân kia và không thể hành động theo tình cảm của họ dành cho nhau. Mộ Bạch, sau khi rửa tay gác kiếm, nhờ Tú Liên trao thanh kiếm Lục Mệnh của anh cho ân nhân Tề lão gia ở kinh thành Bắc Kinh. Năm xưa sư phụ của Mộ Bạch đã bị giết bởi Bích Nhãn Hồ Ly, một người đàn bà tìm cách học các kỹ năng của Võ Đang. Khi ở nhà Tề lão gia, Tú Liên làm quen với Ngọc Kiều Long, con gái của Thống đốc Ngọc giàu có và quyền lực và chuẩn bị kết hôn. Đêm đó, một tên trộm bịt mặt lẻn vào nhà Tề lão gia và ăn trộm thanh kiếm Lục Mệnh. Người hầu của Tề lão gia là Ba và Tú Liên truy đuổi tên trộm đến nhà Thống đốc Ngọc, nơi Bích Nhãn Hồ Ly đóng giả quản gia của Kiều Long suốt nhiều năm qua. Ngay sau đó, Mộ Bạch đến Bắc Kinh và thảo luận với Tú Liên về vụ trộm. Ba làm quen với Sài, một vị quan thanh tra ở tỉnh khác, đi cùng người con gái Mai đến Bắc Kinh để truy bắt Hồ Ly. Tối hôm đó, Hồ Ly thách đấu Ba và hai cha con Sài. Trong cuộc giao chiến, cả ba người sắp bị Hồ Ly sát hại nhưng Mộ Bạch đến ngăn chặn Hồ Ly kịp thời. Trước khi Mộ Bạch có thể giết Hồ Ly, tên trộm bịt mặt xuất hiện lần nữa và giúp đỡ Hồ Ly. Hồ Ly giết chết Sài rồi bỏ chạy cùng tên trộm (người được tiết lộ là Kiều Long). Một kẻ cướp sa mạc tên La Tiểu Hổ đột nhập vào phòng ngủ của Kiều Long và xin cô bỏ trốn cùng anh. Một đoạn hồi tưởng tiết lộ rằng năm xưa, khi Thống đốc Ngọc và gia đình ông đi đến vùng sa mạc phía Tây, Tiểu Hổ và băng cướp của anh đã phục kích đoàn lữ hành và Tiểu Hổ đã giật chiếc lược trên tay Kiều Long. Cô đuổi theo anh đến một hang động để đòi lại chiếc lược. Tuy nhiên, cặp đôi sớm yêu nhau say đắm. Cuối cùng Tiểu Hổ đã thuyết phục Kiều Long trở về với gia đình cô, trước đó anh kể cho cô nghe một truyền thuyết về một người đàn ông nhảy khỏi vách núi để biến điều ước của mình thành sự thật, bởi vì trái tim của người đàn ông trong sạch nên anh ta đã không chết. Tiểu Hổ đến Bắc Kinh để thuyết phục Kiều Long đừng chấp nhận cuộc hôn nhân sắp đặt của cha mẹ cô. Tuy nhiên, Kiều Long từ chối bỏ trốn cùng anh. Sau đó, Tiểu Hổ chặn đường đoàn người đám cưới của Kiều Long, cầu xin cô bỏ trốn cùng anh. Mộ Bạch và Tú Liên thuyết phục Tiểu Hổ đợi Kiều Long trên núi Võ Đang, nơi anh sẽ được an toàn khỏi gia đình của Kiều Long, những người đang giận dữ với anh. Kiều Long sau đó trốn khỏi nhà chồng trong đêm tân hôn. Cải trang trong trang phục nam giới, cô chạm trán một nhóm chiến binh côn đồ trong một quán ăn. Có thanh kiếm Lục Mệnh và kỹ năng chiến đấu siêu hạng, Kiều Long đã đánh bại nhóm chiến binh. Kiều Long đến thăm Tú Liên, người nói với cô rằng Tiểu Hổ đang đợi cô trên núi Võ Đang. Sau một cuộc tranh cãi, hai người phụ nữ bắt đầu đấu tay đôi. Kiều Long sử dụng thanh kiếm Lục Mệnh phá hủy từng vũ khí mà Tú Liên sử dụng, nhưng Tú Liên cũng đã đánh bại Kiều Long bằng thanh kiếm gãy. Khi Tú Liên tỏ lòng thương xót, Kiều Long đã làm cánh tay Tú Liên bị thương. Mộ Bạch đến và đuổi theo Kiều Long vào khu rừng tre. Mộ Bạch đối mặt với Kiều Long và đề nghị cô làm đệ tử mình. Cô kiêu ngạo hứa sẽ nhận anh làm sư phụ nếu anh lấy được thanh kiếm Lục Mệnh từ tay cô trong ba bước. Mộ Bạch đã lấy được thanh kiếm chỉ bằng một động tác, nhưng Kiều Long không chấp nhận anh làm sư phụ. Mộ Bạch ném thanh kiếm xuống thác nước, Kiều Long nhảy xuống theo và được Hồ Ly cứu. Hồ Ly cho Kiều Long vào giấc ngủ say và đưa cô vào một hang động, Mộ Bạch và Tú Liên phát hiện ra cô ở đó. Hồ Ly bất ngờ xuất hiện trở lại và tấn công những người khác bằng phi tiêu tẩm độc. Mộ Bạch dùng thanh kiếm ngăn chặn những phi tiêu và trả thù cho sư phụ bằng cách làm Hồ Ly bị thương nặng, rồi phát hiện ra một phi tiêu đã đâm trúng cổ anh. Trước khi chết, Hồ Ly thú nhận rằng bà muốn giết Kiều Long vì cô đã giấu những kỹ năng Võ Đang để luyện tập một mình. Khi Kiều Long rời đi để chuẩn bị thuốc giải độc thì Mộ Bạch đã sẵn sàng chết. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, anh cũng thú nhận tình yêu của mình dành cho Tú Liên. Anh chết trong vòng tay cô khi Kiều Long trở lại, đã quá muộn để cứu anh. Thanh kiếm Lục Mệnh được trả lại cho Tề lão gia. Kiều Long sau đó đến núi Võ Đang và ngủ một đêm với Tiểu Hổ. Sáng hôm sau, Tiểu Hổ thấy Kiều Long đang đứng trên một cây cầu nhìn xuống dãy núi. Nhớ lại truyền thuyết năm xưa, Kiều Long yêu cầu Tiểu Hổ hãy ước một điều ước. Anh ước rằng cả hai sẽ được ở bên nhau khi trở về sa mạc và Kiều Long nhảy khỏi cây cầu.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ngọa Hổ Tàng Long PDF của tác giả Vương Độ Lư nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.