Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thợ Săn Quái Vật - Andrzej Sapkowski

The Witcher là một series fantasy của tác giả người Ba Lan Andrzek Sapkowski kể về cuộc đời của Geralt xứ Rivia, một “Witcher”, trong thế giới của series thì Witcher là những người sở hữu sức mạnh và siêu năng lực đạt được thông qua luyện tập nhằm để chống lại các giống loài quái vật nguy hiểm trên thế giới (Witcher chính xác là những thợ săn quái vật thuê). Series gồm bảy phần : - The Last Wish  - Sword of Destiny  - Blood of Elves  - Time of Contempt  - Baptism of Fire - The Swallow’s Tower - Lady of the Lake Trong đó hai phần đầu là prequel của truyện gồm những tuyển tập short story về Geralt, còn năm phần sau thuộc tuyến truyện chính (Witcher Saga) kể về Geralt và một nhân vật khác là Cirilla công chúa xứ Cintra. Bối cảnh của saga đặt tại vùng Lục Địa (Continent) với đủ các sinh vật giống loài khác nhau. Trong đó người Elf, người Lùn và người Gnome là ba giống loài cổ xưa nhất ở Lục Địa, tuy nhiên người Elf không phải cư dân bản địa mà đã du hành từ vùng đất khác đến Lục Địa. Nhiều cuộc chiến giữa Elf và người Lùn diễn ra và kết quả là người Elf chiến thắng, người Lùn phải lùi sâu vào trong những ngọn núi để sinh sống. Loài người xuất hiện kế tiếp vào khoảng năm trăm trước khi sự kiện trong bộ saga bắt đầu. Con người gây chiến với Elf và chiến thắng, trở thành giống loài thống trị ở Lục Địa; những loài không phải con người đều bị cho là dân thứ cấp, sống trong những khu riêng biệt giữa loài người; một số loài khác sống trong những vùng đất hoang chưa bị khai phá bởi con người. Các loài khác loài người gồm Halfling, Dryad, Người Sói, Ma Cà Rồng (riêng Người Sói và Ma Cà Rồng xuất hiện sau một sự kiện ma thuật được biết đến dưới cái tên Sự Tụ Hội của các Thiên Cầu) và một số sinh vật huyền bí. Trước khi câu chuyện của Geralt xứ Rivia xảy ra, hầu hết phần phía Nam của Lục Địa đều do Đế Chế Nilfgaard nắm giữ, phần phía Bắc thuộc về Vương Quốc Phương Bắc. Witcher saga đặt bối cảnh trong khoảng thời gian sau khi cuộc chiến đầu tiên giữa hai vùng lãnh thổ này vừa kết thúc, và giữa saga cuộc chiến thứ hai tiếp tục bắt đầu. Lục Địa được chia thành bốn vùng : - Vương Quốc Phương Bắc gồm Aedirn, Cidaris, Cintra, Liên Minh Hengfors, Kaedwen, Kerack, Kovir và Poviss, Lyria và Rivia, Redania, Temeria và Verden cùng một số lãnh địa của các công tước và công quốc. - Đế Chế Nilfgaard ở phương Nam. - Phương Đông gồm sa mạc Korath, Zerrikania, Hakland và vùng núi Fiery (những nơi này chưa được biết đến). - Các vùng đất bên kia đại dương (chỉ có một số được nhắc đến như Zangvebar, Ofir, Hannu và Barsa). Câu chuyện của Geralt xứ Rivia bắt đầu khi Đế Chế Nilfgaard tấn công Vương Quốc Cintra. Nữ hoàng Calanthe của vương quốc tự sát, còn cháu gái của bà là Cirilla (thường gọi Ciri) chạy thoát thân khỏi thủ phủ đang rực cháy. Emhyr var Emreis, Hoàng Đế của Nilfgaard, ra lệnh cho tay sai tìm kiếm ráo riết Ciri (Emhyr đuổi theo Ciri không chỉ bởi vì dòng máu hoàng tộc của cô, mà còn bởi tiềm năng ma thuật cũng như dòng máu Elf chảy trong huyết quảng của cô). Geralt xứ Rivia xuất hiện trong tác phẩm với tư cách là người bảo trợ Ciri. Geralt mang Ciri đến Kaer Morhen, thành trì của Witcher, để sinh sống và luyện tập các kĩ năng của một Witcher. Trong suốt quá trình luyện tập, Ciri xuất hiện những dấu hiệu lạ mà Geralt không thể hiểu được, anh ta phải nhờ đến lời khuyên của Triss Merigold (một nữ pháp sư). Triss nhận ra rằng Ciri chính là một Suối Nguồn, nhưng cô không có năng lực để điều khiển sức mạnh của Ciri, Triss đề nghị Geralt tìm đến Yennefer, một nữ pháp sư quyền năng hơn cô gấp nhiều lần, đồng thời cũng là người tình cũ của Geralt. Cùng lúc đó, một phù thủy bí ẩn tên là Rience, thuộc hạ của một vị pháp sư vô cùng quyền năng mà danh tính chưa được tiết lộ, lùng sục tìm kiếm Ciri khắp nơi. Hắn ta bắt cóc bạn của Geralt là Dandelion, tra tấn anh ta để moi thông tin về Ciri. Tuy nhiên Dandelion được giải cứu bởi Yennefer, Yen cũng có một cuộc đấu phép với Rience, nhưng hắn ta chạy thoát được nhờ cánh cổng dịch chuyển của chủ nhân hắn; Rience cũng nhận lãnh một vết sẹo trên mặt gây ra bởi phép thuật của Yennefer. Câu chuyện tiếp tục vào mùa xuân, khi Geralt rời Kaer Morhen cùng Triss để đưa Ciri đến học tại Trường học Đền Thánh ở Ellander nơi mà cô bé sẽ nhận được một nền giáo dục bình thường từ Nenneke. Tại đây Ciri gặp gỡ Yennefer và được cô dạy phép thuật, dần dần giữa hai người hình thành một mối gắn kết bền chặt như mẹ con. Trong khi đó, Geralt tiếp tục truy lùng Rience cùng sự giúp đỡ của bạn bè, tuy nhiên cuộc chạm trán giữa Geralt và Rience không mấy tốt đẹp, cuối cùng hắn chạy thoát và Geralt bị thương nặng. Sự kiện này cũng bắt đầu chuỗi hành trình dài và hiểm nguy của cả Geralt và Ciri trước những thế lực bí ẩn muốn có được Ciri và sức mạnh trong cô. Đối với những ai đã chơi game The Witcher thì chắc chắn sẽ không thể bỏ qua series tiểu thuyết này. Nếu bạn đã từng choáng ngợp trước thế giới và câu chuyện của “thợ săn quái vật” Geralt trong game, mê mẩn và xuýt xoa về nó, thì The Witcher saga cũng sẽ không làm bạn thất vọng. Còn nếu bạn vẫn chưa biết chút gì về thế giới của The Witcher thì bộ truyện cũng sẽ là một khởi đầu tuyệt vời cho bạn đến với vùng đất Lục Địa nơi Geralt xứ Rivia sinh sống. Văn phong của Andrzej cũng khá dễ đọc dễ hiểu nên mình nghĩ sẽ phù hợp cho mọi người. Điều làm The Witcher ấn tượng nhất là bởi diễn biến truyện kịch tính của nó, với dàn nhân vật chính có những cá tính riêng đặc biệt thu hút người đọc (nhất là nhân vật Yennefer, bias của mình trong truyện =)). Thế giới của The Witcher cũng đa dạng phong phú với đủ loại sinh vật huyền bí ghê rợn, cùng một lịch sử hình thành và chiến tranh liên miên giữa các thế lực chính trị làm cho không khí truyện cực kì tăm tối (tăm tối và máu me như game :v ). Hi vọng bộ truyện sẽ là một sự bổ sung tuyệt vời vào kệ sách của các mọt fantasy, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ *** Andrzej Sapkowski, sinh ngày 21/6/1948 ở Łódź, là một nhà văn Ba Lan. Ông học ngành kinh tế và trước khi bắt đầu viết văn ông là người bán hàng cấp cao đại diện cho một công ty thương mại nước ngoài. Truyện ngắn đầu tay của ông, "The Witcher" ("Wiedźmin"), được xuất bản tại Fantastyka,Ba Lan, đứng đầu trong tạp chí văn học Fantasy năm 1986 và đã cực ki thành công theo đánh giá của người đọc lẫn giới phê bình. Sapkowski đã làm ra hàng loạt các câu chuyện dựa trên thế giới “The Witcher”, bao gồm 3 bộ sưu tập truyện ngắn và 5 cuốn tiểu thuyết. Những tác phẩm này và nhiều tác phẩm khác của ông đã khiến ông trở thành nhà viết văn được biết đến nhiều nhất ở Ba Lan vào những năm 1990. Nhân vật chính của câu truyện là một witcher, Geralt, một sát thủ đột biết đã được luyện tập từ khi còn nhỏ để tìm và giết quái vật. Geralt xuất hiện trong một thế giới không có quan niệm đạo đức nhưng vẫn duy trì được quan niệm riêng của mình về đạo đức. Vừa đa nghi vừa quân tử, Geralt được so sánh với nhân vật Philip Marlowe của nhà văn Raymond Chandler. Thế giới giả tưởng này có phần dựa theo nhà văn J.R.R. Tolkien, nhưng vẫn mang nặng ảnh hưởng bởi lịch sử Ba Lan và thần thoại Đông Âu. Sapkowski đã dành được 5 giải thưởng Zajdel Awards, trong đó có 3 giải thưởng dành cho truyện ngắn "Mniejsze zło" (Lesser Evil) (1990), "Miecz przeznaczenia" (The Sword of Destiny) (1992) và "W leju po bombie" (In a Bomb Crater) (1993), và 2 cho tiểu thuyết "Krew elfów" (Blood of Elves) (1994) và "Narrenturm" (2002) . Ông cũng dành được giải thưởng Spanish Ignotus Award, tuyển tập hay nhất của Tây Ban Nha cho tác phẩm The Last Wish vào năm 2003 và giải thưởng tryện ngắn nước ngoài hay nhất cho tác phẩm "Muzykanci" (The Musicians) vào cùng năm. Năm 1997, ông dành được giải thưởng danh tiếng Polityka Passport, vốn là giải thưởng được trao hàng năm cho các nghệ sĩ có triển vọng cho sự thành công quốc tế. Năm 2001, The Hexer, phim truyền hình dựa trên se-ri Witcher đã được công chiếu tại Ba Lan và Quốc Tế, mang tên The Hexer (Wiedźmin), một bộ phim cùng tên đã được biên soạn dựa trên trích doạn của The Hexer nhưng cả hai đều thất bại. Các tác phẩm của Sapkowski đã được dịch sang tiếng Czech, Phần Lan, Nga, Lithuanian, Đức, Y, Tây Ban Nha, Pháp và Portuguese. Bản tiếng Anh của bộ sưu tập truyện ngắn The Last Wish đã dược xuất bản tại anh bởi nhà xuất bản Gollancz vào năm 2007 và ở Mĩ bởi Orbit vào năm 2008. Nhà phát hành game Ba Lan CD Projekt cũng phát hành game trên PC, với tên gọi là The Witcher, dựa trên thế giới này vào tháng 10/2007 . Nó đã được đón nhận nồng nhiệt và rất thành công(bán dược hơn 1,5 triệu bản một ngày), vào ngày 17/ 5/2011, phần 2 mang tên The Witcher 2: Assassins of Kings đã được phát hành. Mời các bạn đón đọc Thợ Săn Quái Vật của tác giả Andrzej Sapkowski.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Từ Điêu Tàn Trỗi Dậy
Từ Điêu Tàn Trỗi Dậy là phần kết đầy kịch tính và bất ngờ của bộ Grisha, tiếp sau "Bóng tối và xương trắng", "Phá muôn trùng vây". Alina - Thánh nữ mặt trời bước vào cuộc đấu cuối cùng với Hắc Y với sức khỏe bị tàn phá, bộ khuếch đại thứ ba chưa tìm được, đoàn quân hộ vệ cô tan tác... Cái giá quá đắt để giành lấy cơ hội thành công mong manh, liệu cô có dám trả? *** Leigh Bardugo là một tác giả giả tưởng và người trưởng thành trẻ tuổi người Mỹ, nổi tiếng với bộ phim Six of Crows và bộ ba Shadow and Bone, đã bán được hơn hai triệu bản. *** Tên con quái vật là Izumrud, Cự Trùng, nhiều người khăng khăng tin rằng nó đã tạo ra những đường hầm bên dưới Ravka. Mang trong mình cơn đói cồn cào, nó ăn sạch bùn đất và sỏi đá, càng ngày càng đào sâu vào lòng đất hòng tìm ra thứ gì để thỏa mãn, cho đến khi nó đi quá xa và lạc lối trong bóng tối. Đấy chỉ là một câu chuyện kể, nhưng người ở Giáo Hội Trắng luôn cẩn thận không đi quá xa khỏi những lối đi quanh hang động chính. Bao âm thanh lạ lẫm vang vọng khắp hệ thống địa đạo mịt mờ, những tiếng rên rỉ và lầm rầm khó hiểu, không gian lạnh lẽo của sự thinh lặng bị phá vỡ bởi những tiếng rít khẽ như đến từ hư vô, hoặc từ chuyển động uốn lượn của một thân thể dài ngoằng đang trườn dọc theo một lối đi gần bên để săn mồi. Vào những giây phút ấy, thật dễ để tin rằng Izumrud vẫn đang tồn tại ở đâu đấy, chờ được thức tỉnh bởi tiếng gọi của những vị anh hùng, mơ về bữa ăn ngon lành nó sẽ có nếu một đứa trẻ xấu số nào chẳng may đi lạc vào miệng nó. Một con quái thú như thế sẽ chỉ nghỉ ngơi chứ không chết hẳn. Người con trai đem đến cho người con gái câu chuyện này, cùng nhiều câu chuyện khác, tất cả những câu chuyện mới mẻ cậu có thể thu thập được vào những ngày đầu tiên cậu được phép ở gần cô. Cậu sẽ ngồi cạnh giường, cố thúc cô ăn, lắng nghe tiếng thở gắt gao từ buồng phổi của cô, và cậu sẽ kể cô nghe câu chuyện về dòng sông được chế ngự bởi một Tiết Hải Sư quyền năng, nó được huấn luyện để xuyên thủng hàng ngàn lớp đá nhằm kiếm tìm một đồng xu ma thuật. Cậu sẽ thì thầm về gã Pelyekin đáng thương bị nguyền rủa, quần quật hàng ngàn năm với lưỡi cuốc diệu kỳ, để lại vô vàn hang động và lối đi sau dấu chân mình, một tồn tại đơn côi không mong gì hơn ngoài sự xao lãng, gã tích lũy vàng bạc và đá quý mà bản thân chưa bao giờ thiết dùng. Rồi buổi sáng nọ, người con trai tìm đến phòng người con gái và nhận ra nó đã bị bao vây bởi một lực lượng vũ trang. Và khi cậu từ chối rời đi, họ xích cậu lại và lôi cậu ra khỏi cửa. Lão linh mục cảnh cáo người con trai rằng niềm tin sẽ đem cho cậu bình yên và phục tùng sẽ giữ cậu sống sót. Bị giam trong ngục tối một mình ngoài tiếng nước rơi lộp độp và nhịp đập chậm rãi của trái tim, người con gái biết những câu chuyện về Izumrud là thật. Cô đã bị ăn sống, bị nuốt chửng hoàn toàn, và trong lòng thạch anh vang dậy của Giáo Hội Trắng, chỉ còn lại Thánh nữ hiện diện. Người Thánh nữ thức dậy mỗi ngày trong tiếng ca tụng tên cô, và quân đội của cô ngày càng lớn mạnh, hàng ngũ lúc nhúc bao kẻ đói khát và tuyệt vọng, với những binh sĩ bị thương và những đứa trẻ chỉ gần đủ lớn để vác khẩu súng trường. Lão linh mục nói với tín đồ rằng ngày nào đó cô sẽ là Nữ Hoàng, và họ tin lời lão. Nhưng họ thắc mắc trước đoàn triều thần tơi tả và bí ẩn của cô: Tiết Khí Sư tóc đen với miệng lưỡi sắc sảo, Phế Nhân với khăn choàng cầu nguyện màu đen và những vết sẹo ghê tởm, người học giả xanh xao luôn lom khom bên đống sách vở và công cụ kì lạ của mình. Họ là những tàn dư rệu rã của Hạ Quân - thật không đủ tư cách làm trợ thủ của Thánh nữ. Chỉ một số ít người biết rằng cô đã suy yếu. Bất cứ sức mạnh gì từng ban phúc cho cô, thiêng liêng hay không, đều đã biến mất - hoặc ít nhất là nằm ngoài tầm với. Những môn đệ bị cách ly ở một khoảng khá xa, để họ không thấy được đôi mắt cô giờ chỉ là hai lỗ trũng u tối, hơi thở cô giờ chỉ còn từng đợt ngắt quãng đầy sợ hãi. Cô bước thật chậm và ngập ngừng, từng khớp xương mảnh dẻ chực gãy nát bên trong, toàn bộ hy vọng của họ đặt lên người cô gái bệnh tật này. Phía trên mặt đất, một vị vua mới cai trị với quân đoàn bóng tối mình sở hữu, và anh ta lệnh rằng Tiết Dương Sư của mình phải được trả về. Anh ta đe dọa lẫn treo thưởng, nhưng câu trả lời nhận được lại là thách thức - Một gã sống ngoài vòng pháp luật được dân chúng mệnh danh là Hoàng Tử Gió. Gã tấn công dọc theo biên giới phía Bắc, đánh bom đường dây tiếp tế, buộc Hắc Vương phải tái thiết mậu dịch và băng qua Vực Tối với không gì khác ngoài vận may cùng đoàn Tiết Hỏa Sư để đẩy lùi bầy quái vật. Vài người nói kẻ thách thức này là hoàng tử Lantsov. Kẻ khác lại đồn gã là một phiến quân Fjerda đã từ chối chiến đấu cùng lũ phù thủy. Nhưng tất cả đều nhất trí rằng gã chắc chắn phải sở hữu năng lực đặc thù. Người Thánh nữ lắc mạnh song sắt của buồng giam bên dưới lòng đất. Đây là cuộc chiến của cô, và cô đòi quyền tự do để đấu tranh vì nó. Lão linh mục từ chối. Nhưng lão đã quên rằng trước khi trở thành Grisha và Thánh nữ, cô là một hồn ma của Keramzin. Cô và người con trai đã tích trữ bí mật như Pelyekin tích trữ kho tàng. Họ biết cách trở thành những tên trộm và những bóng ma, biết cách che giấu sức mạnh cũng như mánh khóe. Tương tự các giáo viên ở dinh thự của Công tước, lão linh mục cứ ngỡ mình đã biết rõ về người con gái và khả năng của cô. Lão đã lầm. Lão đã không nghe thấy ngôn ngữ ẩn giấu của họ, đã không hiểu quyết tâm của người con trai. Lão đã không thấy được khoảnh khắc người con gái thôi đánh giá nhược điểm của mình là gánh nặng, mà bắt đầu mang nó như một lớp vỏ trá hình. *** Tôi đứng trên ban công khắc đá, dang rộng hai tay, cả người run lẩy bẩy trong trang phục rẻ tiền, cố diễn tròn màn kịch hoàn hảo. Bộ kefta của tôi là một miếng vải chắp vá được may lại từ những mẩu vụn của chiếc áo choàng tôi mặc vào cái đêm trốn khỏi cung điện, cùng mấy tấm màn cửa sặc sỡ nghe nói được lấy từ một nhà hát đã sụp đổ đâu đó gần Sala. Áo được tô điểm bằng những chuỗi hạt trên chùm đèn treo trong hành lang. Họa tiết thêu ở tay áo gần sút chỉ. David và Genya đã cố gắng hết sức, nhưng tài nguyên bên dưới lòng đất thì có hạn. Nhìn từ xa trông nó vẫn ổn, sắc vàng lung linh giữa ánh đèn như thể phát ra từ lòng bàn tay tôi, lan tỏa từng đợt lấp lánh rạng ngời trên khuôn mặt mê mẩn của đoàn môn đệ ở phía xa bên dưới. Khi đến gần, tất cả chỉ là những bó chỉ lỏng lẻo và nguồn sáng giả tạo. Giống như tôi. Thánh nữ xác xơ. Giọng của Lão Tư Tế rền vang khắp Giáo Hội Trắng, và đám đông quay cuồng, mắt nhắm nghiền, tay giơ cao, một cánh đồng thuốc phiện, những cánh tay như cuống hoa nhợt nhạt đung đưa trong cơn gió vô hình mà tôi không thấy được. Tôi làm theo một chuỗi hành động được sắp đặt, cố ý di chuyển sao cho David và người Tiết Hỏa Sư phụ giúp anh vào sáng hôm đó có thể dõi theo cử động của tôi từ mật thất ngay phía trên ban công. Tôi chán ghét những buổi cầu nguyện sáng, nhưng theo lời lão linh mục thì, hình ảnh dối trá này rất cần thiết. “Đấy là món quà cô tặng cho tín đồ của mình, Sankta Alina,” lão giải thích. “Là hy vọng”. Trên thực tế, nó là một ảo vọng, một ám thị nhạt nhòa của ánh sáng một thời tôi từng nắm giữ. Quầng sáng màu vàng thật ra là lửa của Tiết Hỏa Sư, phản chiếu lại từ một chiếc đĩa gương tồi tàn được David tạo nên bằng những mảnh thủy tinh còn sót lại. Nó giống như thứ chúng tôi đã dùng khi cố cản đường tiến của đội quân Hắc Y ở Os Alta nhưng thất bại. Chúng tôi bị đánh úp bất ngờ; và năng lực của tôi, kế hoạch của chúng tôi, tất cả kỹ nghệ của David, kể cả sự tháo vát của Nikolai cũng không đủ để ngăn chặn cuộc thảm sát. Từ đó, tôi không thể triệu hồi nổi dù chỉ một tia nắng nhỏ nhoi. Nhưng hầu hết đám đông của Lão Tư Tế chưa bao giờ nhìn thấy khả năng thật sự của Thánh nữ mà họ tôn thờ, và hiện tại, trò lừa đảo này xem như tạm đủ. Lão Tư Tế kết thúc bài giảng của mình. Đấy là tín hiệu chấm dứt. Người Tiết Hỏa Sư để luống sáng bừng lên quanh tôi. Nó nhấp nháy và rung rinh một cách cuồng loạn, cuối cùng mới mờ đi lúc tôi bỏ tay xuống. Chà, giờ thì tôi biết hôm nay ai là người trực chung với David rồi. Tôi quắc mắt nhìn về phía hang động. Harshaw. Hắn ta lúc nào cũng làm quá trớn. Sau trận chiến ở Tiểu Điện chỉ có ba Tiết Hỏa Sư còn sống, nhưng một người đã chết chỉ sau đó vài ngày vì vết thương của cô. Trong số hai người còn lại, Harshaw là kẻ uy lực và khó đoán nhất. Tôi bước xuống bục, nôn nóng thoát khỏi sự hiện diện của Lão Tư Tế, nhưng chân tôi loạng choạng suýt ngã. Lão liền nắm lấy tay và đỡ tôi đứng vững. “Cẩn thận đấy, Alina Starkov. Cô quá bất cẩn với an nguy của bản thân.” “Cảm ơn,” tôi nói. Tôi muốn tránh xa lão, tránh xa mùi bùn đất và nhang trầm hôi thối lão mang trên người. “Hôm nay cô có vẻ không khỏe.” “Chỉ vụng về chút thôi.” Cả hai đều biết đấy là lời nói dối. Tôi đã khỏe hơn hồi mới đến Giáo Hội Trắng - những khớp xương đã lành lặn, tôi cũng không nôn hết thức ăn nữa - nhưng tôi vẫn còn yếu, cơ thể như bị đày đọa bởi những cơn đau nhức và mỏi mệt liên miên. “Vậy thì, một ngày để nghỉ ngơi nhé.” Tôi nghiến răng. Lại một ngày bị giam cầm trong buồng ngủ. Tôi cố nén giận và yếu ớt mỉm cười. Tôi biết lão muốn thấy điều gì. “Tôi lạnh lắm,” tôi nói. “Vài ngày ở Kettle sẽ giúp tôi thấy ổn hơn.” Thành thực mà nói, đó là sự thật. Nhà bếp là nơi duy nhất không bị ẩm thấp trong Giáo Hội Trắng. Ngay lúc này, ít nhất một lò sưởi dùng cho buổi sáng sẽ được thắp lên. Hang động lớn hình tròn sẽ chìm trong mùi thơm của bánh mì đang nướng và cháo yến mạch ngọt ngào được đầu bếp nấu từ đậu khô dự trữ và sữa bột do đồng minh trên mặt đất cung cấp. Tôi vờ run lên để tăng tính thuyết phục, nhưng câu trả lời duy nhất của lão linh mục chỉ là một chữ “hừm” vô thưởng vô phạt. Tiếng di chuyển ở bên dưới hang động làm tôi chú ý: những người hành hương, tất cả đều mới đến. Tôi không thể ngăn mình nhìn họ bằng con mắt chiến lược. Một vài người mặc quân phục cho thấy họ là lính đào ngũ của Thượng Quân. Tất cả đều trẻ trung và khỏe mạnh. “Không có cựu binh?” Tôi hỏi. “Hay góa phụ?” “Cuộc sống dưới lòng đất là một hành trình khó khăn,” Lão Tư Tế đáp lại. “Nhiều người quá già hoặc quá yếu để chuyển đi. Họ thích sống thoải mái trong nhà mình hơn.” Không thể nào. Những người hành hương chống nạng và gậy để đến đây, bất kể già nua hay bệnh tật. Dù sắp chết, họ vẫn đến đây vào những ngày cuối đời để được diện kiến Thần Mặt Trời. Tôi thận trọng ngoái nhìn sau vai. Tôi chỉ thoáng thấy qua cận vệ của Lão linh mục, những gã râu ria được trang bị vũ trang hiện đang đứng gác ở lối đi. Bọn họ là những nhà sư, những linh mục thông thái như Lão Tư Tế, và là những người duy nhất được phép mang vũ khí dưới đường hầm. Trên mặt đất, họ là người gác cổng, săn đuổi quân do thám và những kẻ vô thần, ban ơn trú ẩn cho những người họ nghĩ là xứng đáng. Gần đây, số lượng đoàn hành hương đang dần suy yếu, và những cá nhân gia nhập hàng ngũ của chúng tôi có vẻ nồng nhiệt hơn là ngoan đạo. Lão Tư Tế muốn những chiến binh tiềm năng, không phải những cái miệng đói ăn. “Tôi có thể đến chỗ người già và bệnh nhân,” tôi đề nghị. Tôi biết tranh cãi là vô ích, nhưng tôi vẫn lên tiếng. Đây là điều gần như được đoán trước. “Thánh nữ nên đồng hành cùng dân chúng, không phải lẩn trốn như chuột cống dưới hang.” Lão Tư Tế mỉm cười - nụ cười nhân đức, khoan dung mà giáo dân ngưỡng mộ nhưng khiến tôi muốn thét lên. “Vào thời điểm khó khăn, nhiều loài động vật sẽ chui xuống lòng đất. Đấy là cách chúng sống sót,” lão nói. “Sau khi lũ xuẩn ngốc phát động chiến tranh, chuột cống sẽ là loài cai trị ruộng đồng và thị trấn.” Và mở tiệc ăn mừng trên xác chết, tôi rùng mình nhủ thầm. Như thể đọc được ý nghĩ, lão linh mục nhấn một tay lên vai tôi. Những ngón tay dài và trắng nhợt, vươn khắp tay tôi như một con nhện sáp. Nếu đây là cử chỉ nhằm để an ủi thì lão thất bại rồi. “Hãy kiên nhẫn, Alina Starkov. Chúng ta chỉ trỗi dậy đúng lúc chứ không sớm hơn.” Kiên nhẫn. Nó luôn là đơn thuốc của lão. Tôi cố kiềm chế mong muốn được chạm vào cổ tay trơ trọi của mình, khoảng trống đáng ra sẽ đón nhận vòng xương của Hỏa Điểu. Tôi đã có vảy của Hải Long và sừng con hươu đực, nhưng mảnh ghép cuối cùng trong câu đố của Morozova vẫn mất tích. Chúng tôi đã có thể sở hữu bộ khuếch đại thứ ba nếu Lão Tư Tế chịu góp sức tìm kiếm, hoặc để chúng tôi quay lại mặt đất cũng được. Nhưng sự chấp thuận ấy phải trả bằng một cái giá. “Tôi lạnh lắm,” tôi lặp lại, cố chôn vùi nỗi bực dọc của mình. “Tôi muốn đến Kettle.” Lão cau mày. “Ta không thích cô túm tụm bên dưới đó với con bé kia…”   Mời các bạn đón đọc Từ Điêu Tàn Trỗi Dậy của tác giả Leigh Bardugo & Nguyễn Bảo Anh (dịch).
Tuyệt Thế Vũ Thần 2: Phong Vân Tái Khởi
Cửu Tiêu lúc sau, thần lục cùng ngày, một thế hệ thiên kiêu lâm phong, xâm nhập tân thế giới, lần thứ hai nhấc lên một mảnh phong vân, đứng ngạo nghễ độc hành hắn sẽ đạt tới tình trạng gì? Làm chúng ta rửa mắt mong chờ!! *** "Gia gia, gia gia, ta quyền lực không đủ!"     "Gia gia, gia gia, cháu nhỏ cước lực không đủ!"     "Ông ngoại, đệ đệ lại tè ra giường!"     Ở võ hồn thế giới cây sinh mạng hạ, Lâm Phong mặt đầy hiền hòa ngồi dưới tàng cây hạ, nhìn vây ở bên cạnh mình một đống lớn đứa trẻ, nụ cười vui vẻ đến trình độ cao nhất.     Cái này mấy tên tiểu tử thúi đều là mình mấy con trai cùng con gái đứa trẻ, bọn họ cũng đều tìm được riêng mình thật yêu, Lâm Phong rất là vui vẻ yên tâm, nhớ năm đó bọn họ cũng còn là tè ra quần đứa bé, hôm nay cũng đã lớn lên người lớn, lấy vợ sinh con, lập gia đình sống chết.     Lâm Phong ở nơi này võ hồn thế giới ở một cái chính là năm mươi năm, đã sớm đột phá thiên đạo cảnh, nhưng là nhưng chậm chạp đợi không được ngụy thiên đạo xuất hiện, có lẽ ngụy thiên đạo đời này cũng không dám ra ngoài phát hiện, hoặc giả rất nhiều hắn căn bản không có đột phá đến thiên đạo cảnh, liền bỏ mình.     Bất kể như thế nào, hôm nay mình đã là thiên đạo cảnh cường giả, là cả giữa vũ trụ cường đại nhất vậy một trong mấy người, Lâm Phong đương nhiên biết rõ vực ngoại giới còn có một chút thiên đạo cảnh cường giả cùng mình vậy, chẳng qua là hôm nay mình cũng không muốn đi vực ngoại giới, cũng không cách nào đã qua.     Vực ngoại giới cùng Tổ Giới, hoàn toàn chính là hai cái thứ nguyên, muốn chuyển kiếp, thật là quá mức khó khăn, cũng không phải là ai cũng có thể giống như côn bằng lão tổ vậy, liều mạng đi vực ngoại giới rình coi.     Lâm Phong chính là Lâm Phong, những thứ khác không người nào quan, cũng sẽ không xuất hiện ở những người khác trong thế giới.     Có thể dưới gối con cháu cả sảnh đường, hưởng thụ tình cha con chi vui mừng, đã là hạnh phúc nhất sự việc.     Nhìn xa xa ấm áp tiểu viện bên trong, hơn mười cái xinh đẹp mê người cô gái, thấy biển rừng cùng Nguyệt Mộng Hà hai lão mặt đầy hạnh phúc, thấy mình nhiều con trai như vậy cũng đảm nhận lớn đảm nhiệm, thấy mình cháu trai ở trước người nô đùa đùa giỡn.     Lâm Phong chảy nước mắt, nhớ lại lúc đó rất nhiều nhân vật, nhớ lại năm đó đối với bản thân có ân những cái kia tiền bối, nhớ lại đã từng mình vô số gặp trắc trở dưới, thậm chí chết sau đó, con người thân quen cố gắng.     "Lâm Phong, ngươi phế vật này, không xứng thành là người Lâm gia!"     "Lâm Phong, cút ra khỏi Lâm gia, chúng ta Lâm gia mặt cũng để cho ngươi vứt sạch!"     Lâm Phong trước mắt ánh phát hiện Lâm gia con em đối với mình như vậy hận thấu xương, như vậy khinh bỉ khinh thường.     "Đứa nhỏ, có ta Viêm Đế ở đây, không người tổn thương ngươi, ha ha!"     "Lâm Phong, Huyết thần hoàng vì ngươi, bỏ ra sinh mạng, ngươi có thể không nên cô phụ hắn!"     Bên tai vang lên Viêm Đế cái lão già đó nói tiếng nói, Lâm Phong ánh mắt liền hội tụ tới cực điểm.     "Tiểu sư đệ, sư tôn chờ chúng ta đi cứu!"     "Tiểu sư đệ, nhớ đại sư huynh nói, không nên vọng động!"     Lâm Phong thấy được Thiên Thai các sư huynh đệ đối với mình khuyến cáo cùng trông đợi, thấy được Hầu Thanh Lâm, thấy được Vũ Hoàng.     . . .     Lâm Phong lau đi nước mắt, suy nghĩ hồi cho tới bây giờ, thời gian vội vã trôi qua, hôm nay đã năm hai ngàn, cái này năm hai ngàn thời gian, xảy ra quá nhiều sự việc, nhưng mà bỏ mặc chuyện gì xảy ra, bên cạnh mình người thân chưa bao giờ rời đi mình, mình bạn tốt một nhóm tiếp theo một nhóm.     Đã từng là nhớ lại còn trong lòng quấn quanh, mình trí nhớ cũng không từng tiêu diệt, bởi vì là mình không dám quên quá khứ, quên đã từng là phấn đấu.     "Làm người đứng ở cao nhất chóp đỉnh lúc này không thể nghi ngờ là nhất tịch mịch!"     Đã từng là mình vẫn không thể hiểu tường tận những lời này, hôm nay cũng hiểu được, người đứng càng cao, vượt cảm giác cô độc.     Hôm nay mình đã là cô độc, mặc dù có nhiều như vậy người thân bầu bạn, con cháu cả sảnh đường, Lâm thị gia tộc càng ngày càng khỏe lớn, Tổ Giới càng ngày càng huy hoàng, phía dưới thế giới vậy càng ngày càng hoàn thiện, nhưng là Lâm Phong mình nội tâm nhưng là không phạp.     Không có tu luyện mục tiêu, giống như là đi ở đường cùng hiệp khách, đau đến không muốn sống.     "Đều nói tu luyện không chừng mực, nhưng vì cái gì tu luyện tới chung cực sau đó, như vậy cô độc!" Lâm Phong than thở không biết làm sao.     Lâm Phong đứng dậy, không để ý tới bên cạnh đứa trẻ, những đứa nhỏ này vậy đều vô cùng hiểu chuyện, gặp gia gia không vui, không người nào dám tiến lên chọc giận lão nhân gia ông ta, chỉ có thể ngoan ngoãn ở chỗ này.     Rất nhanh, Lâm Hằng, Lâm Thánh Cảnh các người đem con mình ôm trở về, nhìn đờ đẫn giống vậy phụ thân, những thứ này làm con cái trong lòng rất là thống khổ.     "Ai, phụ thân đỉnh núi sau đó, thật giống như rất không vui!" Lâm Già Thiên lắc đầu than thở, hắn chưa bao giờ gặp qua phụ thân như vậy, đoạn này sống như vậy chật vật cùng chán chường, một chút cũng không giống là thiên đạo cảnh cường giả.   Mời các bạn đón đọc Tuyệt Thế Vũ Thần 2: Phong Vân Tái Khởi của tác giả Đô Úy Q.
Chuyện Khuya
Review bởi: Tú Quỳnh Nguyễn - fb/hoinhieuchu Giới thiệu: Ta còn nhớ, người đứng bên bờ sông, trùm sa mỏng màu đen chết chóc; người khuấy động bình yên duy nhất của ta, khiến linh hồn ta từ ấy lưu lãng đảo điên. (bị tác giả gạch bỏ) Đây là câu chuyện đêm muộn (khuya tức là đêm đã muộn), thuộc seri chúc các bạn ngủ ngon được viết bởi Thiên thần Twentine, trong một phút lỡ làng đâm đầu vào một cái thể loại mà nàng ấy, sau khi kết thúc truyện đã từng có lời hứa: "sẽ ban thể loại này mãi mãi", nhá hàng câu này là để các độc giả đừng mong chờ về một điều gì đó rất - rất nặng ký, nó chỉ là cái loại truyện "chúc bạn ngủ ngon" thôi nghen. Ngày nảy ngày nay, ở một thành phố nọ, có 4 chủng tộc sinh sống, Vu tộc (phù thuỷ hay pháp sư), Sói tộc, Ma cà rồng tộc và Nhân tộc. Để duy trì cái nền hoà bình và văn minh, các tộc đã có hiệp ước với nhau như vầy: - Sói tộc và Ma cà rồng tộc cam kết không uýnh nhau, không xâm phạm địa bàn của nhau, Sói không lê la đến chỗ Ma cà rồng. - Sói tộc không uýnh nhân tộc. - Vu tộc đứng ở phe trung lập. - Còn nhân tộc (tính ra nên gọi là nhân loại, thôi cứ gọi tộc đi cho đồng bộ) thì vô tư như ruồi, chả biết gì. Ngày tháng cứ êm đềm trôi đi như thế, cho đến một ngày nọ, một nữ pháp sư đã thất học lại không đăng ký hành nghề pháp sư ở Vu tộc quyết định đi cưa cẩm một anh Sói xịp trắng còn chưa học hết lớp 12. Mà Sói xịp trắng, nghe giang hồ đồn là 12 tuổi mới dậy thì, tâm hồn non trẻ da dẻ hổng có nếp nhăn nhưng mặt đanh như cụ già, tôn thờ việc học - học nữa - học mãi - cho đến khi không hiểu nổi thì thôi, đã rụt rè sa vào lưới tình. Thủ đoạn của pháp sư ấy à: - Bám đến tận lớp học, quấy nhiễu tinh thần học tập nghiêm túc của Sói xịp trắng - Lừa phụ huynh đến làm gia sư trong khi bản thân mình là dân - thất - học - Mang đồ ăn đi cua Sịp trắng, vì mấy đĩa thịt bò mà cua đứt càng cua luôn .... Đáng tiếc thay cho một mầm non của Sói tộc, anh đã bị bán rồi còn thay pháp sư đếm tiền, hùng hồn tuyên bố: "Em là người được tôi chọn". Ổng nào biết để cua ổng, em pháp sư đã đầu tư hết mặt nạ đến kem dưỡng da, rồi quần quần áo áo, rồi cả pháp thuật tè le hột me... Than ôi, phí một đời Sói. Chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói, nếu cái thế chân vạc Nguỵ - Thục - Ngô, í lộn, Sói - Ma cà rồng - Vu tộc mãi mãi giữ được thế cân bằng. Tiếc thay, ma cà rồng sắp tuyệt chủng rồi. Sói tộc Vu tộc còn sinh sản tự nhiên, Ma cà rồng thì ngược lại, chỉ có chuyển hoá và chuyển hoá, người ta nói "chết mới siêu sinh", cái mớ Ma cà rồng có chết đâu mà đòi "sinh", thế là phải nghĩ cách rồi. Nghe đồn đâu đó có Vua sói, phải kiếm thôi. Nghe đồn tim của Vua sói lợi hại lắm, phải tìm cách xài thôi Nghe đồn Sói trung thành lắm, phải kiếm cái gì nặng nặng kí làm đối trọng để Sói chạy theo thôi... Thế là cái màn giành giật vua Sói bắt đầu. Đã có giành giật là sẽ có đổ máu, máu ma cà rồng đổ, máu pháp sư đổ, máu Sói (à quên, máu chó) cũng đổ, tuy nhiên, tin vui là dù đổ cả xô máu chó nhưng nhiều người chỉ thấy mỗi Sói xịp trắng quẹt mồm một cái là hết máu nên cứ bình tĩnh đọc đến phút cuối đi ha. *** Đây là đường phân cách phát biểu cảm nghĩ Chuyện khuya là một câu chuyện đọc phì cười từ đầu tới cuối, phì cười cả cái kết của má Twentine. Má ấy cũng hồn nhiên thanh minh, do viết truyện mà không viết dàn ý, nên đi vấp cục đá quên mất tiêu mình định viết cái gì (xạo chơi đừng tin nha ????), nhưng với mình, má ấy viết giải trí vầy được rồi, cẩu huyết quá khuya hết ai dám ngủ luôn a. Điểm cộng rất lớn của Chuyện Khuya là câu thoại nào cũng buồn cười, cute phô mai que hết cỡ, nhân vật thì lạc quan, đối thủ thì thông minh quá đáng cũng có, ngu như heo cũng có nên cảm giác rất đa sắc thái. Ví dụ có cái anh ma cà rồng nọ, trước khi chuyển thế thì cái hồn cũng lang thang chạy đi ngó cái mộ phần của mình, ngó hoài đợi hoài chả có ma nào đến viếng, có mỗi 2 kẻ thù đến đốt giấy đưa ma. Đến khi anh ta sống lại, việc đầu tiên là đến quậy 2 kẻ thù của ảnh, quậy chơi cho vui vậy đó, thiệt là rảnh rỗi sinh nông nổi mà. Ủa nhưng cũng không đến nỗi quậy chơi, nhờ có ảnh mà chị pháp sư mới kiên quyết đi cua anh Sói con nít ranh nha. Điểm cộng nữa của Chuyện khuya là cái lối dịch của Bòn, nó khó tả ghê gớm nhưng mà thiệt tình là rất hợp với câu chuyện. Một khi Bòn không sắm vai thanh niên nghiêm túc nữa, lối dịch của Bòn cũng lầy lội xối xả, đọc lên cứ tưng tửng mắc cười ghê luôn. Điểm trừ ấy à, có điểm trừ không? Có nhưng tui thiên vị Twentine tui nhất quyết không trừ nha nha nha. Ai muốn trừ thì nhảy hố đi rồi trừ. *** Review Bạch Bách Bon:   Dù bộ này Twentine vẫn đang viết, dịch giả vẫn đang dịch, chưa bên nào hoàn cả nhưng mình vẫn muốn viết bài review để quảng bá cho nó. Ai yêu mến Twentine mà không đọc bộ này thì thực sự là một thiếu sót cựcccccccc kỳ lớn. Để nói về bộ truyện này thì… có lẽ khi đọc các bạn sẽ liên tưởng ngay đến series nổi tiếng Twilight của tác giả Stephenie Meyer vì có người sói, có ma cà rồng… nhưng đây hoàn toàn không phải là đạo phẩm (tất nhiên rồi) mà đây đơn thuần chỉ là một bộ truyện lấy cùng đề tài về một thế giới giả tưởng, kỳ bí. Bạn có thể hiểu là Twentine đã học hỏi nền tảng về ma cà rồng, về người sói ở Twilight. Còn nội dung thì đương nhiên là hoàn toàn khác nhau. Nên mình nói trước thế này chỉ để nhấn mạnh với các bạn một điều: Chuyện Khuya là một bộ truyện độc lập, mới mẻ, tuyệt vời và có cái chất riêng… rất Twentine  Vì thế hy vọng các bạn không so sánh Chuyện Khuya với Twilight và nói lời cay đắng với nó. Nếu không hãy đón nhận cơn thịnh nộ của ta đâyyyyyyyy  Nam nữ chính trong bộ truyện này đều là những người đặc biệt. Nữ chính Kiều Dĩ Sa là một phù thuỷ (hay gọi là Vu nữ của Vu tộc). Cô lớn lên bởi tình yêu của bà ngoại, bởi đòn roi của người cậu ruột, và cuối cùng trưởng thành trong thế giới đen tối tạp nham nhưng đầy tình nghĩa của Liễu Hà. 3 con người này đã góp phần tạo nên một Sa Sa rất đời, cô không phải là một cô gái hiền lành tốt bụng, nhưng cô đầy nghĩa khí, tình cảm. Nói chung là tính cách của nhân vật chính trong truyện của Twentine luôn như vậy, khiến cho người ta không sao ghét được. Nam chính bộ này thì… ờ chính là sói mặc quần lót trên ảnh bìa truyện đó. Dịch giả có tâm ghê gớm khi des cái bìa đúng dáng mặc quần lót của ẻm  À bộ này là tình chị em nha. Mình hóng hớt thấy dịch giả nói xấu Twentine như này: Ý bảo là khi con người ta càng nhiều tuổi thì sẽ càng thích zai trẻ, muốn biến ước mơ của mình thành sự thật ở trong truyện, nên mới viết ra tình chị em. Đây không phải là lời của mình, là lời của dịch giả, là mình chỉ nghe được vậy thôi nha. Muốn uýnh vì tội nói xấu Twentine thì hãy uýnh dịch giả. Tiếp tục nói về nam chính A Sâm của chúng ta nhé, mọi người biết ấn tượng đầu tiên của mình sau khi nghe cái tên Sâm là gì không? Mình thấy như tên của ông già ý, nghe thôi đã thấy già cỗi, kiểu như nhân sâm nghìn năm. Mà sự thật là dù mới có 18 tuổi nhưng tính tình ẻm khô khan tẻ nhạt như ông già, y như cái tên của ẻm. Ẻm là sói. Nên ẻm giống như bao chú “cẩu” khác đó là thích ăn thịt, thích ăn đến nỗi lần đầu tiên gặp nhau, Sa Sa chỉ cần dùng 4 đĩa thịt bò và 1 ly đá bào là đã dụ được ẻm đi theo mình . Tính tình ẻm đơn thuần, vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ (thực ra là mặt đơ mới đúng), đầu óc thì hơi “kém thông minh” (không phải thiểu năng đâu nha ) chỉ là ẻm có chí cầu tiến, chăm chỉ học hành nhưng học mãi không vô thôi. Túm lại ẻm là một cậu thanh niên không có gì ngoài cái mặt đẹp, và sức khoẻ, điển hình của cái câu “đầu óc ng. u si tứ chi phát triển”. Còn một điểm nổi bật nữa của ẻm, vì ẻm là “cẩu”, mà đặc tính của “cẩu” chính là trung thành. Hức, cưng một cách dễ sợ. Một chú sói con trưởng thành trong thế giới loài người, tuy rất giống người, nhưng vẫn có bản năng hoang dã và sự chung thuỷ ở tận sâu trong tiềm thức. Cái cảnh ẻm tỏ tình với Sa Sa. Không dùng lời hoa mỹ, không cầu kỳ cao sang. Những lời chân thật giản đơn của ẻm đã đủ để khiến trái tim mình rung rinh (dù những lời đó hổng dành cho mình, a cay ghê ) [Cậu nói: “Tôi không biết người khác như thế nào.” Cậu ngửa đầu nhìn cô. “Tôi chỉ biết tôi chính là tôi. Nếu tôi đã chọn em, thì tôi sẽ bảo vệ em.” Tầm mắt cậu không dịch chuyển, nói tiếp: “Nếu em cũng chọn tôi, vậy cả đời này chúng ta sẽ ở bên nhau.” …. “Được anh lựa chọn, đó là vinh hạnh của em.”] Sa Sa và A Sâm gặp nhau chưa lâu, thời gian quen nhau chưa đủ dài. Nhưng đó không phải là điều quan trọng. Miễn sao họ hiểu nhau, trân trọng nhau là đủ rồi. Họ đến với nhau đơn giản chỉ vì họ là một nửa của nhau, như là điều vốn dĩ nó phải thế. Mặc kệ thân phận, mặc kệ tuổi tác, họ yêu nhau bằng tình cảm đơn thuần nhất, yêu là bảo vệ, là che chở cho người kia. Cũng có lẽ họ có sự đồng cảm với nhau, bởi cả hai người đều là người cô độc, sống tách biệt với đồng loại của mình. Họ chọn cách sống tự do, không gò bó, cách sống khiến họ cảm thấy hạnh phúc.!~ Tình yêu giữa người với người đã là một điều thiêng liêng. Vậy tình yêu giữa phù thuỷ và một chú sói thuần hoá sẽ như thế nào? Mình thích cái cách A Sâm cọ cọ rúc rúc đầu mình vào người Sa Sa. Thích cái cách Sa Sa lén bứt trộm lông sói của A Sâm cất trong người. Thích cái cách mà A Sâm tin tưởng vô điều kiện vào Sa Sa, Sa Sa chế ra thuốc gì cũng uống, đắng đến mấy cũng chịu. Nói chung là, trong tình yêu, có điều gì đáng quý hơn lòng tin tưởng tuyệt đối dành cho nhau? Dàn nhân vật phụ của truyện cũng mang một cá tính rất riêng và nổi bật. Một Liễu Hà – Hà đại ca đáng thương, hổ báo cáo chồn không thua kém ai, mà bị bọn đàn em không đứa nào nó cho vào mắt. Một Sài Long hiếu thuận đến ngốc nghếch, chỉ vì muốn chữa bệnh cho mẹ mà sẵn sàng hy sinh thân mình. Cả 2 anh này tuy già nhưng đều cute phô mai que vô cùng. Một công chúa Sói tộc Lỗ Lai đầu trọc, lông mày trọc, xăm trổ đeo khuyên khắp người, mình nghĩ, cạo trọc thế đến lúc biến thành sói cùng là sói trọc à  mà Twentine không tả nên cũng không biết được  Còn cả ba Hồng Diêm Đức của Hồng Hựu Sâm, ông mất cả gia đình trong một vụ tai nạn, được chú sói con A Sâm cứu, và ông đã nhận nuôi A Sâm, cho A Sâm một gia đình, còn ông thì có một đứa con trai khác. Ông yêu thương A Sâm, bao nhiêu kỳ vọng đều uỷ thác lên người A Sâm, ông mong A Sâm sẽ được giỏi giang như đứa con đã mất của mình, tiếc là A Sâm lực bất tòng tâm, có lòng nhưng không được thông minh cho lắm nên toàn làm ông thất vọng Nhưng ông vẫn không ngừng nuôi hy vọng, ông muốn A Sâm được hoà nhập vào thế giới con người, vì ông biết A Sâm là người sói, lần đầu tiên A Sâm biến thành sói đã tấn công ông, dù bị thương nhưng ông vẫn tuyệt đối không buông tay, vẫn ôm chặt đứa con trai của mình vào trong lòng. Ông không những không kỳ thị hắt hủi, mà ông càng yêu thương và càng muốn để A Sâm được hoà nhập hơn. Chính vì tình cảm tuyệt vời đó của ông mà A Sâm đã nguyện cố gắng vì ông, dù học hành có khó khăn gian khổ đến đâu, A Sâm vẫn gắng sức để ông được vui lòng. Hồng Diêm Đức là một người cha điển hình, ông có thể khô khan nghiêm khắc, nhưng ông vẫn luôn bảo bọc yêu thương con trai mình.  Bộ truyện mới đi được non nửa quãng đường thôi, vẫn còn rất nhiều điều bí ẩn nữa chưa được hé mở, đó là về ba mẹ đẻ của A Sâm, về thân thế đặc biệt của ẻm. Về âm mưu đen tối mà ma cà rồng đang nung nấu, ma cà rồng chính là kẻ thù không đội trời chung mà người sói gọi một cách khinh ghét là Muỗi. Cho đến hiện tại, tất cả mọi chuyện đều mới chỉ là mở đầu, chắc chắn đằng sau sẽ còn nhiều tình tiết gay cấn và hấp dẫn hơn nhiều. Chỉ mong là Twentine cho đôi chính HE, thì cũng sẽ cho một HE trọn vẹn cho tất cả dàn nhân vật phụ tuyệt vời của truyện. Các bạn hãy nhảy hố đi nào, ủng hộ cho Twentine và ủng hộ cho cả dịch giả của chúng ta nữa, để dịch giả của chúng ta có thể dịch nhanh nhanh chút.. Mình tin là các bạn cũng sẽ yêu thích bộ truyện này như mình thôi.  Mời các bạn đón đọc Chuyện Khuya của tác giả Twentine.
Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên
Mọi người còn nhớ Liên Tống và Thành Ngoc trong Thập lý đào hoa sao? Cả trong Chẩm thượng thư nữa? Một đôi tình nhân trải qua bao hiểu lầm ngờ vực, lại gặp đủ tình huống trùng hợp mà tiếp tục duyên phận với nhau. Mỗi bước chân đi là một đoá sen nở, gọi là bộ sinh liên. *** Bộ sách Tam Sinh Tam Thế  gồm có: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tam Sinh Tam Thế Bồ Đề Kiếp *** Đường Thất công tử thực ra là một nữ tác gia thế hệ 8X. Cô là một người may mắn trong hàng nghìn hàng vạn người viết truyện trên mạng vì bộ tác phẩm "Tam sinh tam thế" có một lượng lớn fan hâm mộ, tác phẩm được truyền đọc với tần suất rất cao, số lượng sách mới xuất bản bán ra cũng khả quan. Mặc dù là một tên tuổi rất hot trên mạng nhưng hình ảnh và thông tin về tác giả vẫn đang là một ẩn số, cô không công khai bất kỳ tấm ảnh nào, độc giả chỉ biết tên cô là Đường Thất, một người làm công ăn lương bình thường như bao người khác.   Độc giả Việt Nam biết đến Đường Thất công tử qua tác phẩm "Tam sinh tam thế - Chẩm thượng thư" và bộ sách "Hoa tư dẫn". Hiện nay Đường Thất công tử là một cái tên khá quen thuộc với độc giả trẻ.  Tác phẩm: Tam Sinh Tam Thế Thập Lý Đào Hoa Tam Sinh Tam Thế: Chẩm Thượng Thư Hoa Tư Dẫn Năm Tháng Là Đóa Hoa Lưỡng Sinh Hoa Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Tứ Mạc Hí Mộc Lan Rạng Khắp Núi Đồi Tặng Người Một Bó Hoa Diên Vĩ Tên cô ấy là Lăng Tiểu Lộ Vị Lai​​​​​​​ Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa ... *** Tháp khóa yêu sụp đổ tạo ta tiếng động hủy thiên địa diệt, đã hai mươi bảy ngày không có lấy một tiếng người, Chư Thần than thở từng người rời đi, không một ai chú ý tới đang bị đè dưới tòa tháp chín tầng chính là dao trì tiên tử Hồng Liên. Nàng bị đau mà tỉnh lại, mở mắt là một màu máu đỏ, hai chân bị xích khóa yêu trói chặt, một đoạn tường của tháp khóa yêu đổ ngang trước mặt nàng. Dưới ánh trăng âm u lạnh lẽo, đau đớn như mạng nhện từng vòng bao phủ lấy nàng, đem nàng bọc kín như một con nhộng không thể phá kén. Yêu khí không bị Chư Thần giam cầm tựa như giao long đang gầm rú phía đông bầu trời, biến một vùng biển mây hóa thành huyết vũ, sông ngân hà tạo thành một dải lụa đỏ vắt ngang bầu trời. Nước mưa màu đỏ rơi xuống mặt nàng, đem theo cái lạnh buốt thấm vào da, mồ hôi lạnh từng giọt lớn lăn dài trên trán, giọng nói đã khản đặc không thể nào phát ra tiếng. Đau đớn không ngừng. Nàng không biết nên cầu sống hay chết, lại càng không biết hướng ai để cần sống chết. Đau đớn khiến nàng không thể cử động được, ngay cả tự kết liễu tính mạng cũng không thể. Trong cơn mưa phùn mù mịt, nàng nhớ ra vì sao mình ở chỗ này, nàng tới giúp bằng hữu Tang Tịch cứu người yêu hắn ra khỏi tháp khóa yêu. Tự tiện xông vào tháp khóa yêu sẽ chịu tội bị tước tiên tịch vĩnh viễn, nàng sao không biết điều đó, chẳng qua là vận khí nàng trước nay luôn không được tốt. Có thể toàn bộ may mắn đều dùng hết trong một ngày này. Lúc này, người được cứu đã rời đi, mà vận khí nàng đã dùng hết nên không thể không thay thế bọn họ chịu sự trừng phạt vì đã mạo phạm tòa bảo tháp của cửu trọng thiên. Lúc bảo tháp sụp đổ, ma thạch trên đỉnh tháp ầm ầm rơi xuống, từng tảng đá lớn như sao sa bổ xuống người, nàng chỉ kịp hướng tới hắn nói đừng quay đầu lại. Không được quay đầu lại. Lần cuối cùng bị ma thạch đè lên, nàng nhìn thấy hắn đang ôm người con gái trong ngực, cẩn thận vượt qua đám bụi đá vụn. Hắn nghe lời nàng, không hề quay đầu lại. Đã hai mươi bảy ngày, không nhìn thấy bóng dáng thiên cung. Bọn họ có thuận lợi chạy trốn hay không nàng không biết, vì cứu bọn họ, nàng đã cho đi một cái mạng. Kỳ thật nàng không biết nó sẽ nguy hiểm như vậy, trước khi đi còn nói với nàng đây là lần cuối cùng, chỉ cần bọn họ chạy thoát khỏi cửu trọng thiên, nàng không cần phải duy trì cái tình bạn này nữa. Mời các bạn đón đọc Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên của tác giả Đường Thất Công Tử.