Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bình Yên Nơi Anh

Làm sao Lục Kiều Kiều có thể ngờ được em gái Lục Mộng Kỳ mà cô hết lòng thương yêu, chuộng thế mà lại đâm sau lưng cô. Đứa em gái cô dành hết tình cảm, lại phản bội cô, cùng với vị hôn phu của cô, cả hai đều khiến cô tổn thương, và thất vọng tột cùng. Sau đó, số phận còn muốn đùa cợt cô, khiến cô rơi vào tình thế khó xử, hiện tại cô phải thay em gái lấy chồng.. *** Từ phía xa, những đám mây đen ngòm như đoàn quân tinh nhuệ, ồ ạt kéo về thành phố. Theo hiệu lệnh, chúng nhanh chóng dàn đều ra, che kín cả bầu trời. Phút chốc, đất trời tối sầm lại. Mới có ba giờ chiều mà tưởng như đã nhập tối. Những cơn gió theo đó giật liên hồi, càng lúc càng mạnh. Cuốn bụi và lá khô ven đường bay mù mịt. Không khí nhanh chóng trở nên dịu mát, rồi mát lạnh bởi hơi nước trong không khí đang dâng cao. Càng lúc, đội quân mây đen càng sà xuống sát mặt đất như đang thị uy. Và rồi, sau một tiếng ầm lớn từ bầu trời vọng xuống, cơn mưa rào đổ sầm sập về mặt đất. Những giọt nước thi nhau đổ ào ào xuống phía dưới, dày đặc đến khiến đất trời chìm trong màn mưa trắng xóa. Tầm nhìn thu hẹp về đến chỉ trong vài bước chân. Nhìn đâu cũng là mưa, là nước mưa, là những khoảng trắng xóa. Mưa rơi lộp độp xuống tàu lá, rầm rập xuống mái nhà, lách tách vào cửa kính, rào rào xuống mặt đường, rồi òng ọc xuống ống cống. Khắp nơi toàn là tiếng của cơn mưa. Người người lao nhanh để tìm chỗ trú ẩn. Lục Kiều Kiều vừa xuống taxi, nhanh tay dùng túi xách phủ đầu chạy vào trong sảnh khách sạn. Ngước nhìn lên đồng hồ trên tay, cô thở phào nhẹ một hơi. Bởi vì hôm nay, cô có hẹn với em gái là Lục Mộng Kỳ. Từ nhỏ đến lớn, Lục Mộng Kỳ thân thể ốm yếu, hay bệnh vặt nên Lục Mộng Kỳ luôn được bố mẹ cưng chiều hơn, nhưng cũng không vì lý do đố mà Lục Kiều Kiều đâm ra ghét bỏ người em gái này, cô ngược lại rất yêu quý, luôn săn sóc Lục Mộng Kỳ, chỉ cần thứ mà em gái muốn, cô đều nhường cho em. Lục Mộng Kỳ lớn lên rất xinh đẹp, dáng vẻ điềm đạm, đáng yêu, thành tích học tập cũng tốt, nói chung là một thiếu nữ hoàn hảo, ai nhìn vào cũng muốn sủng nịnh cô ấy như công chúa. Lục Kiều Kiều rất yêu thương đứa em gái này. Mấy hôm trước Lục Mộng Kỳ có hẹn cô đi ăn tối ở nhà hàng của một khách sạn. Chính là khách sạn mà cô đang đứng đây. Lục Kiều Kiều cũng không biết, vì sao lại là ở khách sạn, nếu đi ăn, thì có rất nhiều hàng quán khác để lựa chọn. Nhưng cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ cần đó là ý muốn của em gái, cô đều sẽ thuận theo. Lục Kiều Kiều thong thả bước vào quầy tiếp tân, cô đưa số thẻ phòng cho mấy cô tiếp tân ở đó hỏi đường đi. Nhận được câu trả lời, cô vui vẻ đến điểm hẹn. Không thể để em gái đợi lâu được. Đi vào bên trong, Lục Kiều Kiều phát hiện còn có đôi giày của một người khác. Đây vốn là bữa tối chỉ có hai chị em, không lẽ Lục Mộng Kỳ còn mời thêm bạn? Lục Kiều Kiều tò mò, nhón từng bước đi vào. Bởi vì cô không muốn gây ra tiếng động làm phiền em gái, ngộ nhỡ em ấy đang ngủ thì sao. Đứng trước cửa một căn phòng, cửa mở he hé, Lục Kiều Kiều vừa định vươn tay mở ra. Bên trong liền phát ra những cỗ âm thanh khiến người ta xấu hổ. Qua khe hở, Lục Kiều Kiều đưa mắt nhìn vào bên trong. Là một nam một nữ đang cùng lăn lộn trên chiếc giường rộng. Bất ngờ hai người đó lại là Lục Mộng Kỳ và vị hôn phu của cô - Dương Nhất Hàn? Lục Kiều Kiều hoảng hốt vội bịt chặt miệng mình lại để không thốt ra tiếng động cả kinh. Cô quỳ gục xuống dưới sàn nhà, ánh mắt trợn ngược lên kinh ngạc. Cố gắng kìm lại nhưng cả thân thể đều run rẩy cả lên. Hốc mắt nóng râm ran, từng giọt nước tràn lan trên gương mặt trắng nõn. Bàn tay run rẩy vịn lấy bức tường cố vực dậy đứng vững. Vừa định rời đi, bên trong phát ra tiếng trò chuyện của hai người. " Hàn ca ca ~ anh là vị hôn phu của chị gái em, cũng sắp trở thành anh rể của em. Anh xem chúng ta bây giờ có phải không thích hợp không ~ " " Có gì mà không thích hợp? Lục Kiều Kiều kia xấu xí, lại già nua, sao có thể sánh với em! Anh từ lâu đã muốn đá cô ta ra khỏi mắt rồi! Lục Mộng Kỳ em vừa xinh đẹp, đáng yêu, lại thông minh, anh tất nhiên là thích em rồi! " " Vậy tại sao anh còn ngỏ lời cầu hôn với chị ta? Anh đừng tưởng nói ngọt như vậy là dỗ được em! " " Hửm? Tiểu bảo bối như vậy là ghen rồi? Ban đầu anh tiếp cận cô ta cũng chỉ vì thu hút sự chú ý của em thôi! Ai đời một cô gái xinh đẹp ngay trước mắt đây, lại đi chọn bà già xấu xí kia cơ chứ! " " Anh nói như vậy, nếu để chị nghe thấy, chị sẽ rất buồn nha ~ " " Mặc kệ cô ta, chúng ta đang vui, nhắc đến cô ta thật mất hứng! Tiểu bảo bối anh tới đây ~ " " Ai da, anh nhẹ chút, làm người ta đau đó ~ " " Rồi rồi, anh xin lỗi, anh yêu em! " " Em cũng yêu Hàn ca ca nhất ~ " Từng lời, từng chữ như xuyên thẳng vào trái tim Lục Kiều Kiều, cô đau đớn, cô gục ngã. Đáng hận. Cái tên chó chết Dương Nhất Hàn kia lúc theo đuổi cô thì lời ra tiếng vào ngon ngọt như thế, hứa hẹn cả đời chỉ yêu mình cô, hứa không bao giờ phản bội cô. Vậy mà giờ xem hắn ta đã làm gì sau lưng cô chứ. Còn em gái cô, Lục Mộng Kỳ? Đứa em gái xinh đẹp, ngoan ngoãn lúc nào cũng ríu rít chạy theo sau cô gọi chị ơi, chị ơi. Tất cả đều chỉ là giả thôi hay sao? Dá em gái ốm yêu mà cô nhất mực cưng chiều, luôn nhường nhịn mọi thứ cho, mà giờ lại phản bội cô, gian díu với tên hôn phu chó má kia sao? Đáng hận. Hóa ra từ trước đến nay, Lục Mộng Kỳ chỉ giả làm bạch liên hoa mềm yếu để lừa dối tất cả mọi người, giả ốm yếu để cướp đi tình yêu thương của cha mẹ dành cho cô, giả ngoan ngoãn để cướp tất cả mọi thứ từ cô, ngay cả vị hôn phu của chị gái mình còn không tha. Lục Kiều Kiều thực rất hận, nhưng hận nhất, chính là bản thân mình. Bởi vì quá nhu nhược, dễ tin người mà để người ta lợi dụng, lừa dối. Một lúc sau, Lục Kiều Kiều lau sạch hết nước mặt trên mặt, cô chạy thật nhanh ra khỏi căn phòng này. Thật dơ bẩn, quá dơ bẩn, tra nam tiện nữ quá bẩn thỉu mà làm với nhau, cô phải thoát khỏi nơi này, Lục Kiều Kiều không muốn bị vấy bẩn. Cô chạy thật nhanh, thật nhanh. Ra đến bên ngoài, cô bắt taxi, nhưng đi qua đi lại, cũng không có chiếc xe nào dừng lại. Đi dưới trời mưa, sấm chớp bắt đầu nổi lên đùng đùng, cơn mưa giông càng lớn. Không lẽ đến cả ông trời cũng không thèm nhìn xuống Lục Kiều Kiều cô?.   Mời các bạn mượn đọc sách Bình Yên Nơi Anh của tác giả Tĩnh Dạ Nguyệt Xuân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chuyện Ma Quái Ở Bênh Viện Đồng Hoa - Nam Lang Yếu Giảm Phì
Chuyện ma quái ở bệnh viện đồng hoa (Đồng hoa trung lộ tư nhân hiệp tế bệnh viện quái đàm) Thông tin:   Tên truyện: Chuyện ma quái ở bệnh viện đồng hoa Tác giả : Nam Lang Yếu Giảm Phì/ 南琅要减肥 Thể loại:  Đam mỹ, Hiện đại, Kinh dị, Văn học phương Đông Edit:  Y Vũ Minh, Mị Ảnh   Edit ebook: Kayako Saeki Nguồn: superruaham.wordpress.com Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Nội Dung:   Thành thị nào cũng có tội ác cùng chú oán, chúng nó tập hợp lại, và nơi đó được gọi là “huyệt”. Nếu lỡ bước vào nơi này, không có khả năng hóa giải, chỉ có thể trốn thoát. Hai người nam nhân bình thường tự nhiên lại rơi vào khu nhà của một bệnh viện, dựa vào đèn pin, một quyển sổ được ghi chép những lần chạy trốn và tìm kiếm manh mối, hiềm nghi có, kinh sợ có, tìm ra lời giải có, ngụy trinh thám có. Một chút sợ hãi một chút hài hước chỉ có hai nam nhân liếc mắt đưa tình …… là không có. Mở ra những bí mật được cất giấu, hai nhân vật cùng trốn chạy lâu ngày sinh tình cảm, tác giả vô lực ngăn cản a.              
Long Hồn - Hoàng Thành U Hỏa
  Bánh Tiêu: Truyện này có văn án nhưng ta thấy không hay mà lại rất ít nên ta mạo muội dịch chút bình luận trên mạng để mọi người hiểu thêm về truyện này. Trùng: Tác phẩm này viết rất tốt, tiểu thuyết trộm mộ tổng hợp rất nhiều tư liệu, những thông tin trong nội dung câu chuyện chuẩn xác không sai sót, tình tiết rất thoải mái phập phồng, trung gian xen kẽ nhưng tình huống đùa giỡn vui cười của nhân vật để giảm bớt tâm tình khẩn trương, phong phú mà đặc sắc. Trước tiên nói Vô Tranh và Khiêm Tử đi, hai người bọn họ không cách nào tách ra. Vô Tranh là một người rất đáng yêu, tên cơ hồ hoàn toàn trái ngược tính cách trong nữ vương táo bạo mang theo ôn nhu. Mặc dù ta còn chưa rõ Vô Tranh tại sao bắt đầu yêu Khiêm Tử, nhưng có lẽ là sự hấp dẫn giữa những kẻ mạnh. Khiêm Tử là cường hãn đến thế, nhưng đối đãi với Vô Tranh ôn nhu, ra vẻ lạnh lùng vô tình thực tế nội tâm đơn thuần chấp nhất, ít nói mà lại thông minh. Các loại nhân tố cùng đối nghịch. Khiêm Tử là một người rất cường đại, thiện võ, thông thạo các loại vũ khí, giống như vũ khí giết người siêu cấp có thể hành tẩu. Cảm giác có thể một người tiêu diệt 10 vạn âm binh. . . . . Mãnh Quỷ Hệ Liệt gồm có: Long Hồn Quỷ Tế Cổ Thuật Phong Quỷ
Vòng Bảy Người - Thanh khâu
Chữ trong ngoặc màu đen là của tác giả, màu tím nhạt là chú thích của ta *** Đây là một câu chuyện liên quan đến sự cam kết, người trong truyện không phải nhân vật hư cấu, người đang đọc đây cũng là nhân vật trong truyện, anh không phải người đứng ngoài cuộc, mà là kẻ cùng tham gia. Ngay khi anh phát hiện quyển sách này, anh đã bước vào thế giới trong sách. Chớ kinh ngạc, cũng đừng hoài nghi. Bởi vì anh sẽ nhận ra cuộc sống của mình chính là một phần của cuốn tiểu thuyết. Đây là thế giới thuộc về anh, một hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi và câu trả lời.Tôi, chính là tác giả. Tôi tồn tại trong cuộc sống hiện thực, nhưng đồng thời cũng hiện hữu trong câu chuyện này. Là tôi để anh nhìn thấy cuốn sách này. Tôi là trung gian, là cầu nối đưa anh bước vào thế giới sách. Cám ơn tôi đi, đồng thời cũng bắt đầu cầu nguyện là vừa. Bởi nó không còn đơn giản chỉ là một bộ tiểu thuyết. Tôi nhắc lại lần nữa: Đây là một hành trình tìm kiếm sự cứu rỗi và niềm hy vọng. *** Khúc ngoặc đường Văn Tinh có một tòa kiến trúc cao tầng nhỏ khoảng 50 niên đại, là thư viện lâu đời nhất trong thành phố này, kích thước không lớn. Kết cấu bên trong thư viện vẫn hoàn toàn mang phong cách của thập niên 50, mặt tường ngoài tòa nhà bò đầy dây thường xuân xanh biếc. Loài thực vật này có thể hấp thụ lượng lớn ánh nắng và nhiệt lượng, do đó đi trong hành lang của cao ốc không cảm thấy được một tia nắng mỏng manh của mùa hè thiêu đốt, ngược lại bởi vì tầng tầng loang lổ này mà có vẻ có chút âm u mù mịt. Yên tĩnh là bầu không khí duy nhất của nơi này. Do đó lượng người dù cao tới đâu, một năm bốn mùa cũng đều im ắng như vậy, nguyên tắc cơ bản nhất của thư viện đó là điểm yêu cầu ấy, nhưng không mảy may tiếng động nào lại có một tầng ý nghĩa khác, chính là sự cân bằng hết sức yếu ớt. Bởi vì bạn không cách nào biết được giây tiếp theo sẽ có cái gì phá tan sự cân bằng an tĩnh này, cho dù đó là một cây kim rơi xuống mặt đất, cũng sẽ khiến linh hồn bạn bị rung động. Chu Quyết thu dọn xong giấy báo ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường kiểu cũ kia, vỗ bả vai lão Triệu đang ngồi ăn điểm tâm nói: "Chú Triệu, con đi trước chỉnh lý lại giá sách một chút." Lão Triệu xem như là tam đương gia của nơi này, đại đương gia chính là viện trưởng, nhị đương gia xem như Cố Lão, còn lão Triệu bị đẩy vào vị trí thứ ba còn lại. Bất quá qua một năm nay, Chu Quyết cũng biết ông già này nếu so với hai người trước còn láu cá hơn, cùng cậu lộn xộn còn giả bộ thành thật, bằng không thì cá chạch gặp gỡ tảng băng (Bánh Tiêu: cả hai đều trơn ^^~), còn chưa chắc là đầu ai gian giảo hơn ai đâu. Lão Triệu không nhanh không chậm nhấp một ngụm trà, vui a híp mắt nói: "Được đó, vậy làm phiền cậu rồi. Đúng rồi, lần này cuối cùng đã đến một lượng lớn sách mới, tôi phỏng chừng viện trưởng nhất định là muốn đem đám sách cổ này đá bay rồi. Đến lúc lại xuất hiện một đống việc bận." ...