Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sổ Tay Công Lược Nam Phụ Của Hắc Liên Hoa

Vì gặp phải tai nạn xe, Nguyễn Nhuyễn phải sống như người thực vật cả đời, linh hồn rời khỏi cơ thể, bị triệu đến âm tào địa phủ. Diêm Vương hứa rằng nếu cô bằng lòng đi đến ba nghìn thế giới nhỏ để giúp âm phủ hóa giải cơn thịnh nộ của các linh hồn ma quỷ, ông ấy sẽ giúp đỡ đưa linh hồn cô trở về nơi ban đầu. Nguyễn Nhuyễn đồng ý. Nhưng sau này cô dần dần phát hiện, nhiệm vụ ngày càng là lạ. 1) Đứa con riêng phúc hắc tàn nhẫn x cô bé xinh xắn ngoan ngoãn chữa lành (Vườn trường) Thấy bóng dáng của Thẩm Ân ngày càng đến gần, Nguyễn Nhuyễn run rẩy vươn tay đẩy lồng ngực của anh, khóc không ra nước mắt: "Chuyện gì cũng từ từ, buông sợi dây xuống đi." Thẩm Ân nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn trong ngực mình rồi hôn một cái, anh nhướng mày, ánh mắt dịu dàng có chút quyến luyến: "Ngoan, nghe lời." 2) Đại sư huynh nhập ma x Tiểu sư muội được cưng chiều (Tiên hiệp) "Đại, đại sư huynh, muội chỉ tùy tiện ra ngoài đi dạo thôi." Nguyễn Nhuyễn nhìn chàng trai áo trắng với đuôi mắt phiếm hồng trước mặt, nàng nắm thật chặt nải tay của mình, hốt hoảng nuốt nước bọt. "Sao? Nhuyễn, sư huynh từng nói rồi, dù muội có chết cũng phải ở bên cạnh huynh." Thẩm Ân cong môi cười, ánh mắt lạnh lẽo tột cùng. 3)... [Hướng dẫn đọc] 1. Từ đầu đến cuối, nhân vật nam chính đều cùng một người, tính cách vừa phúc hắc vừa bệnh kiều 2. Nữ chính mong manh dễ thương, theo con đường chữa lành 3. 1V1 HE, không ngược Một câu tóm tắt: Bệnh kiều của anh ấy chính là cưng chiều một mình tôi *** “Bạn học Thẩm, chuyện ngày hôm qua thật sự là ngoài ý muốn. Nếu tớ nói tớ không cố ý, cậu có tin không?” Nguyễn Nhuyễn nhanh chóng đi theo sau lưng cậu thiếu niên, con khỉ nhồi bông nhỏ treo trên khóa kéo của cặp sách khẽ lắc lư theo nhịp cơ thể của cô. Bây giờ là sáu giờ rưỡi sáng thứ Hai, cổng trường vừa mở ra. Trời tờ mờ sáng, vẫn chưa có ai trên đường đến khu dạy học. Làn gió mát lạnh thổi qua, mang theo hương thơm của quế hoa vàng, khiến người ta vui vẻ thoải mái. Cậu thiếu niên sải bước ở đằng trước không hề quan tâm đến suy nghĩ của cô gái, chỉ nghe thấy tiếng bước chân sột soạt phía sau mình càng lúc càng gần, anh nhíu mày tỏ vẻ không vui, vậy nên sải bước chân càng dài hơn, cho đến khi bị một bàn tay nắm lấy vạt áo đồng phục học sinh. “Xin lỗi, cậu đừng giận nữa được không?” Miệng nhỏ của Nguyễn Nhuyễn thở hổn hển, thấy cậu thiếu niên cuối cùng cũng dừng lại, cô lập tức lấy ra một lọ thuốc xịt lưu thông máu và loại bỏ máu bầm từ bên hông cặp sách đưa cho cậu thiếu niên ở bên cạnh, trong mắt ẩn chứa sự áy náy: “Nghe nói loại thuốc này rất tốt, chỉ cần xịt hai ba ngày là có thể phát huy tác dụng.” Thẩm Ân bị lẽo đẽo theo suốt chặng đường đã vô cùng bực mình. Liếc nhìn bình xịt chỉ có giá trị ba bốn trăm đồng, việc đầu tiên anh làm là cầm vào trong tay, rồi xoa bóp vuố.t ve cẩn thận, ngay sau đó thì ném sang phải không chút do dự. Bình xịt kia vô thức vẽ ra một vòng cung xinh đẹp trong không khí, “Sột soạt” rồi vừa vặn rơi vào trong thùng rác lớn màu xanh. Thẩm Ân vô cảm nhếch mép, cười như không cười: “Nếu như vết thương trên tay tôi không phải do cậu giẫm lên rồi để lại, nói không chừng tôi sẽ thật sự cảm kích cậu.” Nguyễn Nhuyễn nghe vậy, bèn ngượng ngùng nói: “Chuyện đó, đều là hiểu lầm.” “Ha ha.” Thẩm Ân ném bình thuốc đi vì không muốn dây dưa quá nhiều với Nguyễn Nhuyễn, không nói đến lời thứ hai đã nhấc chân bước lên cầu thang, sau đó thì không còn thấy bóng người của anh ở phía phòng học nữa. Nguyễn Nhuyễn đứng tại chỗ nhìn bóng lưng cao ngất của thiếu niên mà thở dài. Cô lấy hộp sữa bò từ trong cặp sách ra, bóc ống hút rồi ngậm vào miệng, từ từ bước lên cầu thang. Nguyễn Nhuyễn là một người có nhiệm vụ du hành xuyên thời gian và không gian, nhưng cô là lính mới, thế giới này cũng là nhiệm vụ đầu tiên mà cô nhận được. Trước đó, cô là một sinh viên đại học năm tư sắp tham gia bảo vệ đồ án tốt nghiệp, nhưng vì bất ngờ xảy ra tai nạn giao thông rồi trở thành người thực vật. Linh hồn của cô bị tách rời khỏi thể xác, sau khi lang thang quanh quẩn ở ngã tư nơi xảy ra vụ tai nạn giao thông suốt sáu ngày thì bị gọi tới địa phủ, gặp được Diêm Vương với mặt mũi hung tợn trong truyền thuyết. Diêm Vương hứa rằng nếu cô nguyện ý đến ba ngàn thế giới giúp âm phủ hóa giải lệ khí của ác quỷ, thì sẽ cho ba hồn bảy vía của cô trở về vị trí cũ. Nghĩ đến người nhà đang lo lắng cho mình, Nguyễn Nhuyễn hơi do dự nhưng vẫn đồng ý. Nguyên nhân do dự chủ yếu là vì cô sợ ma, mặc dù dáng vẻ linh hồn của cô cũng gần giống với ma. Nhưng sự thật chứng minh là do cô suy nghĩ quá nhiều, cô cũng không cần tiếp xúc với sức mạnh phi tự nhiên ở thế giới này. Nhiệm vụ của cô chỉ có một: Giúp đỡ Thẩm Ân, không để anh hắc hóa. Dựa theo tình tiết cốt truyện ban đầu, Thẩm Ân có xuất thân là con riêng nên không hề được người khác yêu thích chào đón. Mẹ của anh là người bồi rượu trong club cao cấp, không có trình độ học vấn, cũng may có một gương mặt được coi là xinh đẹp, cũng biết nhìn người, cho nên rất được khách ở club hoan nghênh, ngày nào cũng nhận được tiền bo hơn mười ngàn. Nếu như bà ta hài lòng với bổn phận, thì cuộc sống của bà ta đã không quá khó khăn, túng quẫn. Tuy nhiên bà ta là một người phụ nữ tiêu tiền như nước, số tiền ít ỏi kiếm được trong club vốn không đủ để bà ta tiêu xài. Hơn nữa bà ta bồi rượu trong club mỗi ngày nên được tiếp xúc với một số nhân vật có mặt mũi trong giới kinh doanh, thế là tâm tư của bà ta dần dần trở nên lung lay. Người khác đều có thể gả vào nhà quyền thế, vậy tại sao bà ta không thể? Vì vậy bà ta nhằm vào Thẩm Tuyển, lúc ấy Thẩm Tuyển còn là thái tử gia của Thẩm Thị. Thẩm Tuyển cũng đã kết hôn, có thể nói là vợ chồng ân ái kiểu mẫu của nhà quyền thế, hai người còn có một cậu con trai vừa mới chào đời không lâu. Vào một đêm phó.ng đãng dưới ảnh hưởng của thuốc. Vốn là chuyện có thể cầm tiền giải quyết được, nhưng người phụ nữ này luôn một lòng muốn được gả vào nhà giàu nên đã mang thai. Bà ta âm thầm mừng rỡ, hơn nữa còn lén sinh ra đứa bé này. Bà ta vốn tưởng rằng có thể nhờ vào đứa con trai này mà trở nên phú quý, nhưng bà ta lại không ngờ được nhà họ Thẩm kia không muốn nhận đứa bé này, còn đuổi bà ta đi. Toàn bộ tính toán đều trở nên vô ích, không chỉ không thể cầm được tiền, mà còn có thêm một đứa con bị ghẻ lạnh. Với một người phụ nữ kiêu ngạo như vậy thì sao có thể an tâm nuôi dưỡng đứa bé này? Cho nên, ngay sau đó bà ta lập tức tìm một góc vắng vẻ rồi vứt bỏ đứa bé vẫn còn nuôi bằng sữa mẹ. May mà có người tốt bụng đi ngang qua, đưa đứa bé này đến viện mồ côi. Nếu không, trên đời này đã không có Thẩm Ân. Cuộc sống của Thẩm Ân lớn lên ở viện mồ côi cũng không tốt lành gì. Viện mồ côi nhận rất nhiều trẻ em, nhưng tài nguyên lại có hạn. Anh thường xuyên ăn không đủ no, hơn nữa đều mặc quần áo cũ nát. Bởi vì tính tình anh im lặng ít nói, nên ngay cả một người bạn để nói chuyện cùng trong viện mồ côi cũng không có, còn thường xuyên bị những đứa trẻ lớn hơn bắt nạt, cơ thể anh bị đánh đến bầm tím. Nhưng anh không nói ra, nên người khác cũng không hề hay biết gì. Sau khi trẻ em của viện mồ côi tiếp nhận xong chín năm giáo dục bắt buộc thì bước vào xã hội, về cơ bản sẽ không tiếp tục việc học của mình. Thứ nhất là có rất nhiều trẻ em, vốn không có nhiều tiền để trả chi phí cấp ba hay thậm chí là đại học; thứ hai là hầu hết các đứa trẻ đều không muốn tiếp tục việc học của mình. Mà Thẩm Ân lại giành được vị trí đứng đầu trong các kỳ thi từ lúc còn học tiểu học, nên dĩ nhiên anh sẽ không cam lòng dừng lại ở cấp trung học cơ sở. May mắn là anh giành được vị trí đứng đầu toàn thành phố trong kỳ thi tuyển sinh cấp ba, được trường trung học phổ thông tốt nhất toàn thành phố để mắt, họ cũng cam kết nếu như anh nguyện ý nhập học, sẽ lập tức có thể nhận được ba vạn tiền thưởng. Điều này chắc chắn là tin tức tốt đối với Thẩm Ân, anh không có lý do gì để từ chối. Ở trường trung học phổ thông, trình độ học tập của Thẩm Ân vẫn duy trì như trước kia, không những đứng nhất trong mỗi kỳ thi, mà trong kỳ thi tuyển sinh chung cuối cấp của thành phố, anh vẫn có thể lấn át được hết tất cả học sinh của các trường trung học phổ thông khác. Thẩm Ân vốn dĩ sẽ có một tương lai, tiền đồ rộng mở, nhưng anh lại quen nữ chính Lục Yên. Lục Yên chuyển tới trường trung học phổ thông số một thành phố vào năm lớp mười hai, bởi vì dáng dấp xinh đẹp, tính tình hiền lành, nên cô ta đã trở thành nữ thần trong lòng rất nhiều nam sinh. Nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được Lục Yên rất có thiện cảm với Thẩm Ân đứng đầu lớp, con trai có thành tích ưu tú lại có vẻ ngoài điển trai luôn có sức hấp dẫn đặc biệt. Nhưng xung quanh nữ chính có rất nhiều người theo đuổi, một số người trong đó cực kỳ ghen tị với Thẩm Ân, cứ ba ngày lại tìm anh gây phiền phức một lần, còn thuê người đánh gãy chân anh. Chẳng những như vậy, bởi vì những kẻ đầu tiên bày ra trò xấu xa thuê người kia đều có gia thế tốt, được người nhà giúp đỡ tìm quan hệ giao thiệp, nên cuối cùng không hề bị trừng phạt. Khiến Thẩm Ân tàn tật cả đời, trong cảnh khốn cùng không nhìn thấy tương lai này đã khiến anh hắc hóa. Sau khi hắc hóa Thẩm Ân càng lầm lì hơn, ngoại trừ học tập thì không có bất kỳ hoạt động nào khác. Cuối cùng anh được nhận vào một trường đại học hàng đầu trong nước với thân phận thủ khoa của tỉnh, cũng trở nên vẻ vang trong trường đại học này, xây dựng sự nghiệp từ bàn tay trắng thành lập công ty của riêng mình. Khi công ty ngày một lớn mạnh, giá trị con người của Thẩm Ân cũng trở nên cao ngất không thể với tới. Mà những đứa con nhà giàu hồi cấp ba bắt nạt anh, nếu không phải bị phát hiện tụ tập hút thuốc phiện, thì cũng là bị tố cáo cưỡ.ng hiếp nữ minh tinh, có thể nói kết quả vô cùng thê thảm. Sau khi công thành danh toại, Thẩm Ân gặp lại Lục Yên ở công ty của mình, nhưng anh cũng không nhớ mình có bạn học như vậy. Mà Lục Yên đến công ty của Thẩm Ân xin việc cũng không phải là vì công việc, mà là để lấy trộm bí mật thương nghiệp. Có lẽ nhờ vào tác dụng hào quang của nữ chính, nên Lục Yên thật sự có thể trộm được được hạng mục bí mật cốt lõi của một dự án lớn sắp khởi động, hơn nữa còn đưa thông tin này cho đối thủ cạnh tranh của Thẩm Ân, cũng là nam chính Thẩm Lẫm. Từ lâu Thẩm Lẫm đã vô cùng mong ước có thể nhanh chóng trừ khử đứa con riêng của bố mình, cho nên khi nắm được những bí mật nòng cốt, anh ta lập tức tung ra một mạng lưới chống lại Thẩm Ân. Hai người chiến đấu đến cùng và phải chịu nhiều thiệt hại, nhưng Thẩm Ân lại chết vào thời khắc quan trọng nhất. Nghe nói là anh đã ngã lăn xuống lầu rồi chết, cũng có người nói anh bị người khác đẩy xuống cầu thang, đầu bị đập xuống đất nên chết. Ai biết được? Dù sao không chứng cứ thì nói thế nào cũng vô dụng. Cuối cùng cái chết của Thẩm Ân được xác định là chuyện ngoài ý muốn, cuộc chiến giữa hai công ty lớn đã kết thúc, Thẩm Lẫm trở thành người chiến thắng lớn nhất, sống một cuộc sống khiến người khác ghen tị với nữ chính Lục Yên. Khi biết được tình tiết cốt truyện này, Nguyễn Nhuyễn không thể không thở dài. Vì cuộc đời tồi tệ của Thẩm Ân, cũng vì kịch bản trên tay mình. Mặc dù là làm nhiệm vụ, nhưng linh hồn của Nguyễn Nhuyễn không thể tùy tiện đi vào cơ thể của người khác, đây được gọi là đoạt xác, cũng vì đây là quy tắc không được cho phép của thế giới. Dưới tình huống ép buộc bất đắc dĩ, thân phận của cô ở mỗi thế giới đều do Diêm Vương tùy ý sắp đặt, sau đó ký ức hư ảo này được cấy vào trong tâm trí của nhân vật liên quan đến thế giới của nhiệm vụ. Cứ như vậy, cô lập tức đã có thân phận danh chính ngôn thuận ở trong thế giới đó. Thiết lập lần này của cô là một gia đình ba thế hệ vô cùng giàu có, nhiều tiền đến mức ba đời cũng tiêu xài không hết. Được bố mẹ cưng chiều, ông bà thương yêu, còn là con gái duy nhất trong nhà, cô muốn cái gì cũng đều được. Nhưng cô chủ xinh đẹp được cưng chiều mà lớn này lại yêu thích nam chính Thẩm Lẫm. Không chỉ mặt dày quấn lấy người ta, thậm chí sau khi biết Thẩm Ân có thân phận là con riêng, người này còn cố ý vây quanh anh với lý do muốn trút giận thay cho nam chính. Nguyễn Nhuyễn tuyệt vọng đoán rằng thiết lập này có phải là sở thích tồi tệ của Diêm Vương hay không? Nếu không sao có thể thiết lập thân phận nữ phụ độc ác cho cô, còn để cô gánh vác thân phận này đi giúp đỡ Thẩm Ân. Cô chưa từng quên những thiết lập ở trong tình tiết cốt truyện, vết thương trên tay Thẩm Ân là bị cô giẫm trúng trong quá trình vây quanh người ta, xương ngón tay còn bị giày da nghiền lên. Nếu không phải Nguyễn Nhuyễn tiến vào thế giới của nhiệm vụ kịp thời, sợ là bàn tay của Thẩm Ân sẽ bị cô giẫm nát. Một lần nữa than thở về sự khởi đầu bất lợi, Nguyễn Nhuyễn chậm rãi di chuyển đến phòng học. Thẩm Ân đến sớm hơn cô vài bước đang ngồi thẳng lưng, đầu hơi nghiêng về phía dưới, chăm chú nhìn vào cuốn sách đặt trên bàn, khớp xương bàn tay phải được phác họa rõ ràng khi nhấc bút. Mái tóc trước trán rủ xuống che đi đôi mắt đen xinh đẹp kia, cũng thuận thế che đi mấy phần uy nghiêm trên người. Nguyễn Nhuyễn ngồi vào vị trí của mình rồi nhìn chằm chằm vào gò má trắng nõn của cậu thiếu niên trong vài phút, sau đó cô chậm rãi đi về phía sau lớp học ném hộp sữa rỗng vào thùng rác, rồi vòng một vòng cung đi đến trước bàn học của thiếu niên, lấy ra một bình thuốc từ trong túi đồng phục học sinh bỏ lên trên bàn. Bàn tay đang nắm chặt cây bút của Thẩm Ân ngừng một lát, anh híp mắt nhìn cái này giống hệt bình thuốc anh ném vào thùng rác ở dưới khu dạy học, anh vừa định hành động thì bị một bàn tay đè xu.ống. Đôi tay này nhỏ bé, nhiệt độ nóng bỏng theo tiếp xúc da thịt truyền tới mu bàn tay của anh. Thẩm Ân sửng sốt trong giây lát, sau đó lập tức hất bàn tay của cô gái đang đè trên tay anh với vẻ mặt u ám, giống như là hất rác dính trên người. Nguyễn Nhuyễn bị hất tay ra cũng không giận, thay vào đó lại cười híp mắt nói: “Tớ mua một chục bình thuốc lưu thông máu và loại bỏ máu bầm, nên cậu cứ tùy tiện ném đi.” Thẩm Ân bị đâm trúng tim đen bất giác cảm thấy khó chịu: “…” Mời các bạn mượn đọc sách Xuyên Nhanh - Sổ Tay Công Lược Nam Phụ Của Hắc Liên Hoa của tác giả Nguyễn Đường Siêu Cấp Điềm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao - Phong Mật Ô Long Trà
 Bốn năm chinh chiến xa nhà cứ ngỡ đã mất tích, một ngày nọ, Lục Tề Lâm - Thế tử phủ Định Nam Hầu mã đáo thành công trở về Đại Lương. Bốn năm ròng rã ấy, Khương Cẩm - người vợ được mua với giá 200 lượng bạc của Lục Tề Lâm, ngày ngày trống chiều chuông sớm, ăn chay, tụng kinh, niệm Phật, chép sách để siêu độ cho phu quân. Ai ngờ rằng sự trở về của "phu quân hờ" không phải là "khổ tận cam lai" mà lại là "hoạ vô đơn chí" đối với nàng. Người vợ tào khang dù chưa một ngày chung đụng bỗng chốc thành hòn đá ngáng chân Lục Tề Lâm, đặc biệt là khi, cô vợ ấy đã bị 4 năm ăn chay thiếu thốn làm cho vóc người trơ xương, da vàng ệch, tóc như cánh đồng cỏ cháy sang thu, chỉ có đôi mắt là vẫn to tròn như động sâu hút hồn. Dù vậy, so với đường quan lộ thênh thang và cô quận chúa Trường Ninh xinh đẹp đang say hắn như điếu đổ, cô vợ Khương Cẩm đúng là "đò rách ngáng chỗ", nhìn sao cũng thấy phiền, chỉ là, nếu không xử lý khéo thì thanh danh đang lên của hắn cũng bị vấy bẩn. Không ngờ cô vợ xấu rất biết điều, không chịu làm thiếp mà đề nghị hoà ly. Cuộc thoả thuận song phương diễn ra êm đẹp cho đến khi có sự nhúng tay của Vương thị - mẹ chồng cực phẩm trong truyền thuyết, kết quả là màn "cẩu huyết" tập một: Con dâu dí dao vô cổ mẹ chồng và ra điều kiện: hoặc hoà ly kèm 1.000 lượng bạc "thanh xuân phí", trả khế ước của nha hoàn Liễu Diệp cho nàng, hoặc cá chết lưới rách. Tất nhiên, vua cũng thua thằng liều, Định Nam Hầu - bố chồng Khương Cẩm gật đầu đồng ý.  Chuyện đời ấy mà, mấy khi châu chấu đá xe mà thành công, Khương Cẩm tất nhiên toại nguyện rời khỏi phủ, mang theo nha hoàn Liễu Diệp lúc này đã bị hành hạ đến sắp ngất xỉu, nhưng còn tiền ấy hả, một xu cũng không có. (Dù chị đã xuyên không, nhưng mà đấu với mẹ chồng cực phẩm ấy à, chị hãy còn non và xanh lắm). Ra khỏi nhà chồng với hai bàn tay trắng (lưng lận được đâu tầm hơn chục lượng bạc tiền riêng), một thân ốm yếu mang theo một nha hoàn bệnh tật, Khương Cẩm bắt đầu cuộc sống mới trong hiệu thuốc của lão Tôn, những lượng bạc dần dần theo tiền thuốc men đi hết, còn nàng vẫn chưa biết làm gì để tiếp tục sống ở một nơi xa lạ như Đại Lương. Ở một chốn như Đại Lương nói riêng hay là thời cổ đại nói chung, sự thành công của nữ tử được đo bằng: xuất thân, gia tộc, nhan sắc, tài năng, thì Khương Cẩm lại chẳng hề có gì. Nàng là một cô nhi, học xong đại học thì mở một chuỗi cửa hàng bánh bao, bị lừa tình rồi xuyên không về thế giới này. Nhẩm tính lại, Khương Cẩm đúng là cô nàng "3 không" trong truyền thuyết: không có xuất thân làm bệ đỡ, không có nhan sắc làm chỗ dựa, không có tài năng để nổi tiếng, con đường đi sau này của nàng, đã định trước sẽ gian nan, trừ khi đã được định sẵn là có "bàn tay vàng" của mẹ tác giả bao bọc. Khương Cẩm tất nhiên có "bàn tay vàng" - đó là ngón nghề làm bánh bao đã theo nàng suốt thời hiện đại và những người tốt nàng gặp ở Đại Lương.  Câu chuyện "làm giàu không khó" của Khương Cẩm được tác giả mô tả khá thú vị. Độc giả sẽ thấy một Khương Cẩm thiện lương, thương người đến ngớ ngẩn khi "ốc không mang nổi mình ốc còn mang cọc cho rêu", cưu mang cậu bé A Dung vốn đã chết lâm sàng được nàng cứu sống. Độc giả sẽ thấy một Khương Cẩm "ném đá xuống giếng" khi "chặt đẹp" bà mẹ chồng cũ với một bữa cơm chay giá 1 lượng bạc (so sánh với cái bánh bao sau này nàng bán: cái 3 văn, cái 5 văn, cái đắt cũng chỉ 8 - 10 văn). Độc giả cũng sẽ thấy một Khương Cẩm công phu "sư tử ngoạm" không bao giờ có thù với tiền, tiền đến cửa là thu, kể cả là tiền từ "tình địch" Trường Ninh quận chúa. Thậm chí, nàng còn chê ỏng chê eo: "quận chúa sao mà nghèo, muốn tui "ngậm miệng" với 30 lượng bạc thôi sao?" khiến quận chúa đưa cho nàng nguyên cái vòng tay để làm "phí giữ miệng". Vậy là, từ chỗ không xoay được vốn và chạy ăn từng bữa, Khương Cẩm đã thành công huy động được số tiền để mở cửa hàng đầu tiên của mình, cửa hàng buôn bán không tệ, nổi danh khắp thành, tiền tích cóp của nàng cũng ngày một tăng thêm. *** Lưu quốc công đã chết, Lưu đảng cũng là cây đổ bầy khỉ tan, tự nhiên xốc không dậy nổi cái gì sóng to gió lớn. Tiêu Nhan giành trước vì đế, quốc hiệu thừa an, rồi sau đó gia phong Khương Cẩm vi hậu, tiếp theo một mặt xử lý phản nghịch dư đảng, một mặt lại đâu vào đấy an bài Lương Đế quan tài nhập lăng, ban bố ân chiếu, giảm miễn năm trước năm kia nhân thiên tai chiến loạn các nơi thiếu tránh cho thuế ruộng thuế má. Hắn tuy rằng là tân đăng cơ vi đế, nhưng là sớm đã vì thế chuẩn bị đã nhiều năm, lại vẫn luôn ở triều thượng làm việc, tuy rằng hấp tấp tiếp nhận, lại là vội mà không loạn, làm nào đó muốn chế giễu người rơi vào khoảng không. Chờ đến năm mạt, bởi vì Lương Đế băng hà cùng sở tạo thành hỗn loạn liền dần dần bình định xuống dưới, kinh thành một mảnh an cư lạc nghiệp cảnh tượng. Đối tân nhiệm thừa an đế, dẫn theo tâm triều thần cũng dần dần yên tâm lại, đó là mấy cái bắt bẻ lão thần, trừ bỏ nhắc mãi nhắc mãi tân đế đăng cơ liền phong hậu, lại không tràn đầy hậu cung, mặt khác cũng rất vừa lòng. Tháng chạp hai mươi ngày này ban đêm hạ tiểu tuyết, Tần Vương ra cửa thăm bạn chưa về. Trong vương phủ, Tần Vương phi Từ thị một mặt an bài gia hạ sự vụ, một mặt nhắc mãi nữ nhi Trường Ninh quận chúa. “Người sống trên đời, da mặt giá trị mấy cái tiền, Hoàng Hậu lại không phải kia chờ lợi hại, cũng sẽ không làm khó dễ ngươi, ngươi liền tiến cung tạ cái ân lại như thế nào.” Trường Ninh quận chúa rũ mắt nhìn tiểu giường ngủ nhi tử không nói chuyện, tiểu hài nhi mặt phấn đô đô hồng nhuận nhuận, thập phần đáng yêu. Từ thị thở dài một hơi, buông trong tay sổ sách, đi đến cháu ngoại tiểu mép giường, nhìn hài tử đáng yêu khuôn mặt, thở dài, “Ta biết ngươi trong lòng bất bình khí nhi, ta chẳng lẽ là có thể vui sướng? Chỉ là ngươi cũng đến ngẫm lại, chính ngươi có thể thoát thân, đã là ngươi phụ vương bất cứ giá nào mặt mũi mạo nguy hiểm, Lục gia những người đó ngươi chẳng lẽ còn có cái gì lưu luyến không thành?” Bởi vì Tần Vương ở thời điểm mấu chốt duy trì Lục Tề Lâm, Trường Ninh quận chúa có thể từ Lục gia thoát thân, không bị liên lụy đi vào, liền Trường Ninh quận chúa chi tử cũng bị thêm vào khai ân đặc xá, đương nhiên Lục gia người liền không như vậy vận khí tốt. Đó là không vì phía trước khúc mắc mối hận cũ, Lục gia cũng là phản tặc chủ mưu, phạm chính là tội ác tày trời tội lớn, Trường Ninh quận chúa có thể mang theo hài tử thoát thân Tần Vương phu thê đã thập phần may mắn. Lúc này Từ thị trong lòng liền hoài nghi khởi Trường Ninh quận chúa trong lòng còn niệm Lục Tề Lâm, tức khắc bực bội lên, “Ngươi tổng sẽ không còn niệm cái kia hỗn trướng đi.” Mời các bạn đón đọc Ta Chỉ Muốn Bán Bánh Bao của tác giả Phong Mật Ô Long Trà. FULL: AZW3 EPUB MOBI PDF
Trở Thành Nữ Tỷ Phú - Tử Thanh Du
 Văn án: (Dao edit) Đêm trước vẫn còn là một cô gái tỉnh lẻ đến Bắc Kinh phải cực khổ tăng ca từ sáng sớm đến khuya khoắt, hôm sau tỉnh lại đã thành thiên kim tiểu thư có vô số biệt thự cao cấp, giá trị con người lên đến chục tỷ. Cha cưng mẹ chiều, muốn gì có nấy, cuộc sống đúng là quá tốt đẹp, chỉ có một chuyện không như ý là cô đã gả cho anh chồng giàu có không yêu mình. Bạch Tuyết: “Không sao, dù sao tôi cũng chướng mắt anh ta.” Anh chồng giàu có: “Ha ha.” Trong mắt Bạch Tuyết, anh ta là một kẻ mưu mô, tàn nhẫn độc ác lại âm hiểm xảo trá. Anh ta lý trí và bình tĩnh gần như biến thái nhưng cô lại không ngờ rằng, một khi anh đã yêu thì điên cuồng hơn bất kỳ người nào. Cơ duyên đem mình tới truyện này là sau khi đọc review convert của truyện trên page Nhà Tâm toàn convert. Lâu rồi mới đọc xuyên đêm một bộ ngôn tình như vậy mà lại là convert nữa chứ. Nhưng truyện này đáng để mình bỏ thời gian như thế. Tìm hiểu mới thấy tác giả này viết khá nhiều truyện thể loại xuyên không. Đây là một câu chuyện không quá dài nhưng nội dung khá ổn và mạch truyện đều.  Bạch Tuyết chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn sau khi quá lao lực vì tăng ca liên tục. Khi mở mắt tỉnh dậy cô vẫn là Bạch Tuyết, nhưng là người ở thế giới hoàn toàn khác với thế giới trước đây. Cô biết mình đã xuyên qua thời gian, nhập vào thân xác này và tiếp nhận kí ức của chủ nhân thân xác này. Từ đây cô là Bạch Tuyết, thiên kim tiểu thư, có chồng hào môn. Bạch Tuyết chủ thân xác này bị người ám hại mà chết đi, vậy cô là chủ mới của thân xác này sẽ tiếp tục sống thật tốt và cố tìm ra kẻ hại mình. Được sống lại có cả cha lẫn mẹ và một cuộc sống sung túc, cô cảm ơn hết thảy nhưng cũng không quên người mẹ vất vả nơi thế giới bên kia. Cô tranh thủ bày tỏ tình cảm của cha mẹ, tiếp nhận kí ức của thân chủ nên cô cũng nhanh hòa nhập với cuộc sống. Biết chồng không yêu thương, cô chủ động đề nghị ly hôn. Là một cô gái trải qua nhiều thăng trầm cuộc sống và đối diện biết bao loại người, cô lạnh lùng, bình tĩnh và tàn nhẫn hơn hẳn Bạch Tuyết xưa. Đối diện người chồng trên danh nghĩa Ngụy Gia Minh, cô dễ dàng thương lượng cách tốt đẹp cho đôi bên được tự do. Nhưng có nhiều yếu tố khiến quá trình ly hôn bị chậm lại. Và Ngụy Gia Minh dần dần bị Bạch Tuyết mới mẻ thu hút và còn biết được cô là người khác nhập vào thân xác này. Cô đã khiến Gia Minh yêu cô và tìm mọi cách biến hôn nhân giả thành thật.  Bạch Tuyết là người quyết đoán, bình tĩnh. Cách cô xử lý những kẻ hay chọc tức mình quá cao tay và thông minh. Đối với bạn bè cô luôn hết lòng. Đối với người anh trai nuôi Nghiêm Phi Bạch cô luôn dè dặt vì nghi ngờ anh hại mình, nhưng cũng đau lòng vì ba mình khiến tâm lý anh trở nên méo mó. Đối với người thầm mến mình nhiều năm Liên Cảnh Thành, cô vẫn giữ tình cảm bạn tốt và đối xử thật lòng với anh. Đối với người chồng lạnh nhạt Gia Minh, cô phóng khoáng trả tự do cho cả đôi bên. Đối với cha mẹ cô luôn trân quý những phút giây ở bên gia đình, cái mà ở thế giới cũ cô không có được. Bạch Tuyết rất tỉnh táo và bản lĩnh, cô biết mình cần gì và muốn gì. Có tiền tài vật chất, tội gì cô không xây lại giấc mơ thành nhà thiết kế trang sức hàng đầu. Chính tính cách quyết liệt và bình thản trước mọi chuyện của cô đã khiến chồng cô động tâm và si mê cô lúc nào không hay. Dù là xuyên không nhưng cô không muốn giấu diếm Liên Cảnh Thành, người dành nhiều tình cảm cho cô nhất chỉ sau cha mẹ. Cô ra sức tìm ra hung thủ hại mình. Cô cho mọi người thấy cô độc lập và giỏi giang thế nào. Dù đối mặt mối tình đầu của chồng cô cũng có thể không quan tâm hết thảy và đem cô nàng kia xem như bạn bè. Cao trào là khúc cô bị ngã hôn mê bất tỉnh vài năm, lúc ấy hồn cô lại xuyên về thân xác cũ. Cô chấp nhận số phận, và tiếp tục sống, tiếp tục đứng lên. Sau này cô tử vong do tai nạn, lại quay về thân xác Bạch Tuyết thiên kim tiểu thư, về bên Gia Minh mòn mỏi chờ cô tỉnh lại.  Ngụy Gia Minh, có tiền, đẹp trai, nhà có điều kiện, bị ràng buộc bởi hôn nhân với Bạch Tuyết. Nhưng hôn nhân lạnh lẽo chỉ là vỏ bọc, anh và vợ không có tình yêu. Biết vợ bị người ám hại, anh cũng không vội trở về, vì đối với anh, sự tồn tại của cô không là gì cả. Anh ngoan độc, thâm hiểm và khó dò. Trên thương trường hô mưa gọi gió, nhưng về mặt tình cảm thì rất khô khan, lạnh lùng. Bị thu hút bởi một Bạch Tuyết bình tĩnh, lạnh lùng. Gia Minh tò mò về sự thay đổi của cô vợ của mình. Anh luôn giữ được bộ mặt bình tĩnh gần như lý trí. Sau khi biết được sự thật về cô, anh ra sức tính kế để cô chân chính là vợ mình theo đúng nghĩa đen. Anh cũng ghen với thanh mai trúc mã của vợ, cũng tính kế để dẹp ruồi bọ phá hoại hạnh phúc gia đình anh. Anh từng bước tiếp cận và khiến Bạch Tuyết mở lòng mình với anh. Đối với vợ anh không ngại làm trung khuyển. Biến cố khiến Bạch Tuyết hôn mê rất rất lâu nhưng cũng không mài mòn ý chí của Gia Minh, ngày ngày săn sóc vợ và luôn gọi cô trở lại bên mình. Có lẽ tình yêu sâu đậm của anh đã khiến trời cao cảm động mang cô về lại bên anh. Từ đây, anh bảo bọc cô như thứ trân quý nhất cuộc đời.  Nói về hai nam phụ của chúng ta. Một Liên Cảnh Thành trúc mã yêu thầm Bạch Tuyết nhiều năm, một Nghiêm Phi Bạch anh trai nuôi rất thương em gái và luôn áp lực về cha nuôi và công việc. Liên Cảnh Thành là chàng trai tốt và si tình. Khi nghe tin Bạch Tuyết bị nạn, anh bỏ lại công việc ở nước ngoài để về tìm cô. Anh mong được dùng tình yêu của mình khiến cô hạnh phúc cả đời. Anh sẵn sàng đánh đổi tính mạng vì cô, vì chính cô đã cứu anh một mạng. Sự chân thành của anh khiến Bạch Tuyết cảm thấy áy náy và quyết tâm nói ra sự thật cho anh biết. Rằng Bạch Tuyết mà Cảnh Thành yêu say đắm đã bỏ mạng từ đêm bị người ta ám hại đó. Điều này khiến anh đau khổ một thời gian và điên cuồng truy lùng kẻ đã ra tay hại người anh yêu. Cuối cùng sau khi bắn hạ kẻ hại Bạch Tuyết, anh chọn tự sát để đến bên cô ấy. Cảnh Thành là người đàn ông hiếm có, nếu thời gian có quay lại Bạch Tuyết xưa cũng sẽ chọn anh chứ không chọn Ngụy Gia Minh. Vì chỉ có anh là người yêu cô nhất, là người đau lòng cô, là người mang lại cho cô hạnh phúc và tiếng cười.  Nghiêm Phi Bạch, con nuôi nhà họ Bạch, anh luôn biết ơn sâu sắc công lao dưỡng dục của cha mẹ nuôi và cảm mến cô em gái nuôi. Nhưng vì áp lực và bạo hành từ cha nuôi, anh sinh ra tâm lý vặn vẹo thích hành hạ người khác để thoả mãn mình. Anh che giấu rất tốt, không ai biết anh có “bệnh”. Anh đã từng nhẫn tâm khi thấy em gái ngộp nước mà không cứu, sau lại hối hận hết mực vì hành động ấy. Anh ra tay ám hại Bạch Tuyết vì muốn chứng kiến sự đau khổ của cha nuôi sau những gì ông đã khiến anh phải trải qua. Anh hối hận và định tự sát sau đó, nhưng may là Bạch Tuyết không chết. Những giây phút cuối khi bị cảnh sát bắt vì tội ác, anh đã thật sự hối hận và thấy đáng chết khi biết Bạch Tuyết đã chết từ cái đêm anh ra tay hại cô ấy. Người đang sống không phải là em gái anh mà là người khác. Anh tuyệt vọng và khích cho Cảnh Thành bắn chết mình, để giải thoát cho anh cũng như để đền tội anh đã giết Bạch Tuyết. Nghiêm Phi Bạch, người đàn ông đáng thương, bị hành hạ thể xác dẫn đến bệnh lý về tâm hồn. Nếu như không bị đánh đập tàn nhẫn và đủ loại áp lực, thì sẽ không có Phi Bạch ra tay giết em gái mình, sẽ không có kẻ đau khổ mắc bệnh “thích hành hạ” như anh.  Vì là convert nên khá nhiều chỗ hơi trúc trắc ngữ nghĩa, nhưng nhìn chung bản convert bên wikidich khá dễ đọc. Không đào sâu thương trường nhưng đi sâu vào mặt trái của cuộc sống hào môn, của các mối liên hôn vì lợi ích kinh tế. Người ta sẵn sàng loại trừ nhau vì lợi ích, hoặc thâu tóm, lợi dụng nhau hết mức có thể. Càng giàu có càng bất ổn, đồng tiền hào môn có hoàn toàn trong sạch? Điểm sáng là cặp đôi phụ đáng yêu và tính cách trung khuyển của anh Minh đối với chị Tuyết. Nhìn thế mà anh chưa yêu thực sự lần nào, chỉ đến khi yêu chị Tuyết mới cuồng nhiệt, vồ vập như vậy. Kết truyện HE và kết tinh tình yêu là baby của hai anh chị cũng xuất hiện. Dù không có phiên ngoại nhưng cái kết khá viên mãn và thỏa lòng người đọc. Thấy thương mấy anh nam phụ quá, anh nào cũng tội nghiệp. Được cái tác giả cho Bạch Tuyết xưa và anh Cảnh Thành gặp lại nhau tại một nơi xinh đẹp trên trời. Vậy cũng thỏa nguyện mong ước của anh Cảnh Thành rồi. Truyện có mấy mẹ nữ phụ lầy lội hết biết. Bị chị Tuyết anh Minh chỉnh mấy lần mới tỉnh ra được và rút vòi không dám đụng anh chị *** Bố của Phùng Tư Nghiên, cũng là cậu của Ngụy Gia Minh, Phùng Hoài vội chạy tới, hung hăng kéo tay cô ta một cái, quở trách: "Vừa bảo con uống ít thôi con không nghe, giờ uống nhiều chỉ ăn nói xằng bậy." Phùng Hoài xuống tay hơi nặng, Phùng Tư Nghiên lại không dám phản kháng, ngoan ngoãn cúi đầu xuống, Phùng Hoài nói xong thì nhìn qua Bạch Khánh Đông: "Bạch ca, Tư Nghiên có tật xấu mê rượu, bình thường uống rượu vào đều thích nói bậy, mọi người đừng chấp nhặt với con bé." Nói xong lại ra vẻ từ ái ôn hòa nhìn Bạch Tuyết: "Bạch Tuyết, cậu ở đây thay Tư Nghiên xin lỗi con." Bữa tiệc còn chưa bắt đầu đâu, cô ta đi đâu uống rượu chứ? Bạch Tuyết biết rõ, Phùng Hoài nói vậy chẳng qua là muốn giải vây cho Phùng Tư Nghiên. Cô còn chưa kịp nói chuyện đã nghe Ngụy Thừa Hoa hừ lạnh một tiếng: "Bình thường đã bảo phải dạy dỗ con gái cho tốt mấy người cố tình không nghe, cậu nhìn xem cậu nuông chiều con gái kiêu căng tới mức nào rồi? Bạch Tuyết nói đúng, đây không phải sân nhà Phùng gia, phải biết thận trọng từ lời nói tới việc làm, lớn như vậy rồi mà đến chuyện này cũng không hiểu." Ngụy Thừa Hoa có tiếng là nho thương, sinh ra trong gia đình dòng dõi, ông rất ít khi có lúc nào làm mặt lạnh thế này, bây giờ ông nói nặng lời như thế, rất hiển nhiên, ông thực sự tức giận rồi. Phùng Hoài vội vàng cười làm lành: "Anh cả nói đúng, là chúng em không dạy dỗ Tư Nghiên cho tốt." Nói xong thì nhìn Phùng Tư Nghiên, lạnh giọng: "Vừa mới nãy không phải nói nhiều lắm sao? Bây giờ sao miệng như hũ nút thế, còn không mau xin lỗi!" Phùng Tư Nghiên cắn chặt răng, đôi tay ở hai bên sườn cứ nắm chặt rồi thả lỏng, nhưng cô ta cũng biết quan hệ tốt xấu trong này, đành phải cố nén, tới trước mặt Bạch Tuyết ôn tồn nói: "Bạch Tuyết, thực xin lỗi, tôi vừa uống nhiều rượu quá, nếu nói bậy xúc phạm tới cô thì tôi xin lỗi." Tu Mẫn Nhi cũng phụ họa: "Bạch Tuyết, cô cũng biết Tư Nghiên có tật xấu uống rượu, cô đừng so đo với cô ấy nhé." Mời các bạn đón đọc Trở Thành Nữ Tỷ Phú của tác giả Tử Thanh Du.
Lưu Quỷ - Tô Du Bính
Đào kép áo vằn hỏi: Chuyện uy phong nhất khi làm ngự quỷ sư là gì? Heo đực số 1: Người ta đem chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch còn ta thì dắt quỷ đi tản bộ. Đào kép áo vằn hỏi: Vậy chuyện buồn bực nhất là gì? Heo đực số 1: Tổ sư gia sống dai quá đi à! /(ㄒoㄒ)/~~ Nhân vật chính: Đinh Côi Bảo x Ấn Huyền *** Review (by Trà Đá Đường) Coi ổn nhé, cốt truyện ok, văn phong bà Bính thì chắc thím biết r =)) Thụ là độc đinh của 1 gia đình thiện đức từ đời này qua đời kia, làm nghề ngự quỷ aka chuyên sài quỷ để kết nối âm dương ấy (kiểu âm dương sư =)), công là tổ sư gia của môn phái thụ (trong phái thôi ko huyết thống gì đâu, khác họ mà) , công sống lâu lắm rồi, sống nhờ 1 viên đan dược bất tử (bà sư phụ của công cướp viên đan dược này nhưng ko thành công, công được môn phái giao cho trách nhiệm bảo vệ đan dược). Phần 1 là câu chuyện hai đứa gặp nhau, cùng nhau trừ ma bắt quỷ, phần 2 là nói về cuộc hành trình xuyên qua 1 thế giới song song của công (có thể hiểu là thế giới cổ đại). Thụ bao nhây bao cute, công mặt lạnh muộn tao thâm tình, xung quanh còn có mấy cp phụ cực đáng yêu, ncl vote thím nhảy =)) mà điều truyện Tô du bính thì thím phải có kiên nhẫn nha, 1 là ko H, H che, 2 là tình tiết nó kéo lê lắm. phần 2 của bộ này bả viết hoàn rồi, có nhà đang edit luôn, cứ yên tâm mà nhảy =)) *** Vừa tỉnh lại, Thượng Vũ đã biến mất, Đại Kính Tiên cũng không thấy, âm mưu đã qua, mọi sự đều tốt đẹp nhưng đương nhiên di chứng vẫn phải có. Thi soái tuy có thể ăn, có thể uống, có thể chạy nhảy nhưng mỗi tháng phải bài tiết sát khí một lần lại là vấn đề đau đầu. Sát khí không ô nhiễm môi trường nhưng sẽ ảnh hưởng tới linh hồn người, nếu không xử lý đích đáng thì dễ tạo thành cục diện rắc rối ở tam tông lục phái – Đối với chuyện này có người đồng ý nhưng bị ánh mắt Tang Hải Linh liếc qua giải quyết. Tang Hải Linh, một người suýt chút nữa bị lãng quên mất lại được nhặt lên từ cống ngầm khi bọn họ xuống núi. Theo như hắn miêu tả thì hắn bị một tiếng rít gào đinh tai nhức óc, băng sơn liệt địa làm hôn mê, khi tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở cống ngầm, thẳng đến khi A Bảo tình cờ vớt lên. A Bảo từng hiếu kì hỏi, “Nếu chúng ta xuống núi mà không đi con đường kia thì sao?” Tang Hải Linh trả lời không chút do dự, “Ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha cậu.” “....” Nói đến thành quỷ, đây lại là một chuyện khác khiến A Bảo đau đầu. Nguyền rủa của Thượng Vũ lên Đồng Hoa Thuận đã biến mất, khôi phục hoạt bát sinh hoạt, mỗi ngày đều ra ngoài ngoạn nháo hết ăn uống lại xem phim. A Bảo không thể nhịn nổi nữa, rốt cuộc đã đem bán Đồng Hoa Thuận cho Khâu Cảnh Vân với giá của một chiếc nồi lẩu. Từ đó về sau, Khâu Cảnh Vân gần như biến mất khỏi tầm mắt cậu, khác hẳn với trước kia luôn làm tùy tùng phía sau. Vì thế, A Bảo buồn bực gọi điền cho Khâu Cảnh Vân, “Tôi có cảm giác bị qua sông đoạn cầu.” Mời các bạn đón đọc Lưu Quỷ của tác giả Tô Du Bính.
Long Quyển - Tô Du Bính
Cuộc phỏng vấn giữa phóng viên và Taiya bắt đầu:  Phóng viên: Ngài được xem như ông hoàng tại sao lại thích đồng tình luyến ái. Taiya: tìm đàn bà cũng không sinh được con trai. Phóng viên : .... Phóng viên: Đoàn Thánh kỵ sĩ có rất nhiều anh chàng đẹp trai, sao ngài lại chọn người xấu nhất. Taiya đồng tình: … Thẩm mỹ của nhân loại quả là kỳ lạ và đáng buồn! Phóng viên: … Phóng viên: Nhân loại đông như vậy, sao lại đi làm gay với long? Kleist: Làm gay với người cũng sinh không ra thằng cu. Phóng viên: … *** Hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:  - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. *** Bộ này của chị Bơ Bính viết rất hay. Tình tiết hàm súc, gãy gọn, chuyển biến nhanh, cho đến phần cuối vẫn làm mình đọc không rời mắt, không có bị dài dài chán chán kiểu phần cuối như của Hủ mộc sung đống lương hay Bàng quan bá khí trắc lậu. :)) Nhân vật của chị Bính thì cute khỏi chê rồi. Nhất là bạn Thái Á, bạn công theo hướng ngạo kiều, manh manh và cố chấp. :)) Chỉ duy có chuyện truyện kết thúc hơi bị chưng hửng. Hệ liệt Mộng đại lục này càng về sau chị viết càng hay.   Mời các bạn đón đọc Long Quyển của tác giả Tô Du Bính.